Chương 161: Vu tộc tầm bảo
Tử Trúc Đại Sĩ
23/03/2013
Long Tiêu Diêu cũng không biết rằng Vu tộc đã có được một chút manh mối về mật động này. Nếu đây là mật động mà hơn vạn năm qua vẫn không bị phát hiện, thì tất nhiên hắn cho rằng đây là nơi bế quan tu luyện an toàn nhất rồi.
Trong mấy năm Long Tiêu Diêu ở trong Thập Vạn Đại Sơn, hắn đã gieo trồng một số lượng lớn dược thảo quý hiếm, ít nhất cũng hơn một ngàn năm tuổi. Hiện không gian Vạn Thú Lệnh đã mở rộng ra phạm vi mấy ngàn thước, phần lớn khu vực trong đó đều được hắn dùng để trồng các loại dược thảo.
Trong không gian Vạn Thú Lệnh đã có sẵn hai loại dược thảo luyện chế đan dược Kim Đan Kỳ, chỉ là số lượng dược thảo quá ít, nhưng trong thời gian ngắn cũng đủ cho hắn dùng. Hiện hắn đã gieo trồng mới hai loại dược thảo luyện chế đan dược Kim Đan Kỳ, phân biệt là đan dược trung cấp và cao cấp. Long Tiêu Diêu cũng hoàn toàn không cần lo lắng về vấn đề đan dược Kim Đan Kỳ.
Đương nhiên, Long Tiêu Diêu luôn dùng đan dược vượt cấp, hiện hắn vẫn như cũ, đang luyện chế đan dược Bồi Linh Đan dùng cho Kim Đan Kỳ trung cấp cùng với Cố Linh Đan từ phương thuốc cổ. Vì hắn lần lượt phục dụng hai loại đan dược này để tu luyện, nên tu vi của hắn tăng lên rất nhanh.
Trong mật động dưới mặt đất căn bản không phân biệt được ngày và đêm, Long Tiêu Diêu vẫn luôn chuyên tâm tu luyện. Theo thời gian trôi qua, Kim Xà được bổ xung năng lượng từ một lượng lớn thịt của yêu thú cấp bảy, tới năm thứ ba nó lại thăng cấp, trở thành yêu thú cấp năm. Tới năm thứ năm, Long Tiêu Diêu đã đạt tới đỉnh phong của Kim Đan Kỳ bậc thấp.
Long Tiêu Diêu đang yên tâm tu luyện trong mật động cũng không biết được chính vu đại chiến lại nổ ra. Lần đại chiến này vẫn do Vu tộc phát động, trải qua thời gian mười năm. Vu tộc đã liên lạc được với hai đại bộ lạc.
Bởi vì lần đại chiến trước đã khiến thực lực của hai đại phái bị hao tổn nhiều, mà thời gian mười năm nghỉ ngơi dưỡng sức thì lại vô cùng ngắn ngủi đối với tu tiên giả. Tuy cả hai đại phái đều thu nhận số lượng lớn đệ tử, nhưng vẫn như trước không thể bù lại được số lực lượng trung kiên mà bọn họ đã mất đi.
Liên quân Vu tộc rõ ràng mạnh hơn rất nhiều so với hai đại phái, khi chiến tranh bắt đầu, hai đại phái đã bị liên quân Vu tộc đánh cho liên tiếp bại lui, tổn thất rất nghiêm trọng. Gần một tháng thời gian, hai đại phái đã hoàn toàn bị đuổi ra khỏi phạm vi Thập Vạn Đại Sơn.
Tu Tiên giới Thần Châu đại lục dấy lên một hồi kinh hãi, nên biết rằng Vu tộc chính là kẻ thù truyền kiếp của Tu Tiên giới trên Thần Châu Đại Lục. Khi xưa Vu tộc chiếm đóng toàn bộ vùng Tây Nam Thần Châu đại lục, khiến cho chính tà hai phái Tu Tiên giới Thần Châu đại lục liên kết với nhau, cùng tấn công Vu tộc, cuối cùng cũng chỉ chiếm được hơn phân nửa địa bàn Tây Nam, đương nhiên Thập Vạn Đại Sơn cũng nằm trong số đó.
Tuy nhiên, lần này Vu tộc tấn công địa bàn của chính phái, nên đương nhiên tà phái sẽ vui mừng tọa sơn quan hổ đấu. Nhưng các môn phái tu tiên chính đạo khác vì lo sợ Vu tộc xâm chiếm Trung thổ quy mô lớn nên đã liên hợp lại, đều phái viện binh đến trợ giúp, khiến cho trận đại chiến Tu Tiên giới nổ ra, còn Vu tộc thì ngay lập tức bị lâm vào thế yếu.
Mặc dù Vu tộc cũng muốn đoạt lại toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn, nhưng mục đích chân chính của bọn họ lại không phải vậy. Ngay sau khi đuổi được hai đại phái ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn, vài tên thủ lĩnh Vu tộc Phi Thăng Kỳ liền ra lệnh cho một số lượng lớn tu sĩ Vu tộc bố trí hai đại trận pháp ngay tại đây: Bách Độc Đại Trận và Vạn Thú Trận, nhìn có vẻ như bọn hắn muốn tử thủ Thập Vạn Đại Sơn, nhưng thực chất lại là để tranh thủ thời gian cho bọn hắn tìm kiếm bảo tàng Đại Vu Thần.
Vài tên thủ lĩnh Vu tộc lặng lẽ rời khỏi nơi trú quân của tu sĩ Vu tộc, tiến vào trong Thập Vạn Đại Sơn để tìm kiếm mật động của Đại Vu Thần. Manh mối mà bọn chúng có được cũng không hoàn toàn chính xác, nhưng cũng biết được vị trí đại khái của núi đá có che dấu thông đạo. Tuy phạm vi tìm kiếm lên đến mấy ngàn dặm nhưng vài tên tu sĩ Phi Thăng Kỳ chia nhau ra tìm kiếm thì cũng không đến ba tháng đã phát hiện ra ngọn núi đá nhỏ nơi có sơn động.
Một hôm Long Tiêu Diêu đang phục đan tu luyện trong mật động, đột nhiên phía thông đạo mật động phát ra âm thanh vang dội. Đây là do các tu sĩ Vu tộc Phi Thăng Kỳ sau khi phát hiện cửa động liền thi triển pháp khí công kích.
Long Tiêu Diêu bị quấy nhiễu bởi động tĩnh bất ngờ này, trong lòng kinh hãi, thiếu chút nữa không khống chế được chân khí. Cùng lúc với việc tâm thần hắn bị chấn động thì tâm ma cũng nhân cơ hội xâm nhập, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra cảm giác khó chịu, một cỗ khí tức bạo ngược, khát máu nháy mắt đã tràn ngập tâm trí hắn.
Tu tiên giả khi tu luyện kiêng kỵ nhất là bị quấy nhiễu, sơ ý một chút sẽ bị tẩu hỏa nhập ma ngay. Chỉ sau khi ngưng kết ra Nguyên Anh thì tu sĩ mới có thể nhanh chóng dừng quá trình tu luyện; mà sau khi đạt tới Phi Thăng Kỳ thì tu sĩ đã hoàn toàn miễn dịch với quấy nhiễu từ bên ngoài, bất cứ lúc nào cũng có thể chủ động dừng trạng thái tu luyện lại.
Khi tu luyện Vạn Thú Tiên Kinh, hắn đã hấp thu một lượng lớn hồn phách yêu thú, tuy đã bị Vạn Thú Lệnh tinh lọc và chiết xuất, nhưng vẫn khó tránh khỏi chịu ảnh hưởng bởi tính hung bạo, khát máu của yêu thú, bình thường khi tu luyện nếu bị tâm ma quấy nhiễu thì sẽ rất dễ hình thành nên tính cách tàn bạo, hung ác.
Nhưng đúng lúc này, A Di Đà Phật Niệm Châu phát ra ánh sáng vàng thánh khiết, một cỗ khí tức Phật môn cuồn cuộn lao vào trong cơ thể hắn, làm tan rã cảm giác khó chịu trong lòng, khiến tâm thần hắn khôi phục tỉnh táo.
Long Tiêu Diêu vội vàng thu liễm tâm thần, khống chế linh khí trong kinh mạch tiếp tục vận chuyển thêm vài chu thiên sau đó mới từ từ dừng tu luyện lại, trong lòng thầm hô may mắn.
May mà cửa mật động vô cùng vừng chắc, nếu không khi hắn thu công mà có người phá cửa tiến vào thì hắn cũng không có sức mà ngăn cản. May mắn hơn nữa là hắn đã vô ý phát hiện ra A Di Đà Phật Niệm Châu, nếu không có hạt châu này trợ giúp thì dù cuối cùng hắn có ngăn chặn được tâm ma, chỉ sợ cũng phải mất một chút thời gian.
Cấm chế dò xét thần thức của mật động thuộc loại cấm chế một chiều, người bên ngoài không thể dò xét tình huống bên trong, nhưng Long Tiêu Diêu lại thấy được sáu tu sĩ Phi Thăng Kỳ ở bên ngoài đang tiến hành công kích. Tuy hắn không nhìn ra tu vi cụ thể của bọn họ nhưng vẫn biết được đối phương đều là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở lên. Lúc này, dưới sự công kích của mấy người kia, cửa đá đã có dấu hiệu bị vỡ tan ra.
Các vật phẩm trong động đã bị Long Tiêu Diêu thu vào trong Vạn Thú Lệnh, lúc này mấy người bên ngoài đã sắp phá vỡ cửa đá, hắn cũng không có thời gian để lo lắng, lập tức lao ra ngoài từ vị trí đã bị tổn hại của kết giới, dùng Địa Độn Thuật di chuyển dưới lòng đất mười thước, nhanh chóng lao về phía sâu bên trong Thập Vạn Đại Sơn.
Địa Độn Thuật ở trong lòng đất càng sâu thì phải chịu áp lực càng lớn, chân khí tiêu hao càng nhiều. Nhưng Long Tiêu Diêu đã phát hiện ra mấy tên đang phá cửa là tu sĩ Vu tộc Phi Thăng Kỳ, dù lòng đất có thể ngăn cản thần thức, nhưng tu sĩ Phi Thăng Kỳ với thần thức cường đại vẫn có thể dò xét được sâu dưới lòng đất mấy thước. Đối mặt với cường địch như vậy, hắn cũng không dám sơ suất chút nào.
Khi Long Tiêu Diêu bỏ chạy được hơn nửa canh giờ thì cửa mật động rốt cuộc cũng bị vài tên tu sĩ này liên thủ phá tan. Mà cũng do cấm chế trên cửa đá này vô cùng chắc chắn nên mới có thể chống đỡ được sáu tên tu sĩ Phi Thăng Kỳ công kích mãnh liệt gần một canh giờ như vậy.
Tu sĩ Vu tộc khi công kích cửa đá thì vô cùng kỳ vọng. Do cấm chế và cửa đá này rất chắc chắn nên bọn họ tin rằng đây nhất định là mật động của Đại Vu Thần. Mắt thấy có thể đạt được trọng bảo, trong lòng bọn chúng vô cùng vui mừng.
Nhưng sau khi tiến vào trong mật động, phát hiện ra trong động trống không, liền hiện ra vẻ thất vọng. Với tu vi Phi Thăng Kỳ của mình, bọn họ lập tức phát hiện ra có tu sĩ vừa mới rời khỏi đây không lâu, cũng lập tức phát hiện ra lỗ hổng của kết giới trên vách đá.
-o0o-
Trong mấy năm Long Tiêu Diêu ở trong Thập Vạn Đại Sơn, hắn đã gieo trồng một số lượng lớn dược thảo quý hiếm, ít nhất cũng hơn một ngàn năm tuổi. Hiện không gian Vạn Thú Lệnh đã mở rộng ra phạm vi mấy ngàn thước, phần lớn khu vực trong đó đều được hắn dùng để trồng các loại dược thảo.
Trong không gian Vạn Thú Lệnh đã có sẵn hai loại dược thảo luyện chế đan dược Kim Đan Kỳ, chỉ là số lượng dược thảo quá ít, nhưng trong thời gian ngắn cũng đủ cho hắn dùng. Hiện hắn đã gieo trồng mới hai loại dược thảo luyện chế đan dược Kim Đan Kỳ, phân biệt là đan dược trung cấp và cao cấp. Long Tiêu Diêu cũng hoàn toàn không cần lo lắng về vấn đề đan dược Kim Đan Kỳ.
Đương nhiên, Long Tiêu Diêu luôn dùng đan dược vượt cấp, hiện hắn vẫn như cũ, đang luyện chế đan dược Bồi Linh Đan dùng cho Kim Đan Kỳ trung cấp cùng với Cố Linh Đan từ phương thuốc cổ. Vì hắn lần lượt phục dụng hai loại đan dược này để tu luyện, nên tu vi của hắn tăng lên rất nhanh.
Trong mật động dưới mặt đất căn bản không phân biệt được ngày và đêm, Long Tiêu Diêu vẫn luôn chuyên tâm tu luyện. Theo thời gian trôi qua, Kim Xà được bổ xung năng lượng từ một lượng lớn thịt của yêu thú cấp bảy, tới năm thứ ba nó lại thăng cấp, trở thành yêu thú cấp năm. Tới năm thứ năm, Long Tiêu Diêu đã đạt tới đỉnh phong của Kim Đan Kỳ bậc thấp.
Long Tiêu Diêu đang yên tâm tu luyện trong mật động cũng không biết được chính vu đại chiến lại nổ ra. Lần đại chiến này vẫn do Vu tộc phát động, trải qua thời gian mười năm. Vu tộc đã liên lạc được với hai đại bộ lạc.
Bởi vì lần đại chiến trước đã khiến thực lực của hai đại phái bị hao tổn nhiều, mà thời gian mười năm nghỉ ngơi dưỡng sức thì lại vô cùng ngắn ngủi đối với tu tiên giả. Tuy cả hai đại phái đều thu nhận số lượng lớn đệ tử, nhưng vẫn như trước không thể bù lại được số lực lượng trung kiên mà bọn họ đã mất đi.
Liên quân Vu tộc rõ ràng mạnh hơn rất nhiều so với hai đại phái, khi chiến tranh bắt đầu, hai đại phái đã bị liên quân Vu tộc đánh cho liên tiếp bại lui, tổn thất rất nghiêm trọng. Gần một tháng thời gian, hai đại phái đã hoàn toàn bị đuổi ra khỏi phạm vi Thập Vạn Đại Sơn.
Tu Tiên giới Thần Châu đại lục dấy lên một hồi kinh hãi, nên biết rằng Vu tộc chính là kẻ thù truyền kiếp của Tu Tiên giới trên Thần Châu Đại Lục. Khi xưa Vu tộc chiếm đóng toàn bộ vùng Tây Nam Thần Châu đại lục, khiến cho chính tà hai phái Tu Tiên giới Thần Châu đại lục liên kết với nhau, cùng tấn công Vu tộc, cuối cùng cũng chỉ chiếm được hơn phân nửa địa bàn Tây Nam, đương nhiên Thập Vạn Đại Sơn cũng nằm trong số đó.
Tuy nhiên, lần này Vu tộc tấn công địa bàn của chính phái, nên đương nhiên tà phái sẽ vui mừng tọa sơn quan hổ đấu. Nhưng các môn phái tu tiên chính đạo khác vì lo sợ Vu tộc xâm chiếm Trung thổ quy mô lớn nên đã liên hợp lại, đều phái viện binh đến trợ giúp, khiến cho trận đại chiến Tu Tiên giới nổ ra, còn Vu tộc thì ngay lập tức bị lâm vào thế yếu.
Mặc dù Vu tộc cũng muốn đoạt lại toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn, nhưng mục đích chân chính của bọn họ lại không phải vậy. Ngay sau khi đuổi được hai đại phái ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn, vài tên thủ lĩnh Vu tộc Phi Thăng Kỳ liền ra lệnh cho một số lượng lớn tu sĩ Vu tộc bố trí hai đại trận pháp ngay tại đây: Bách Độc Đại Trận và Vạn Thú Trận, nhìn có vẻ như bọn hắn muốn tử thủ Thập Vạn Đại Sơn, nhưng thực chất lại là để tranh thủ thời gian cho bọn hắn tìm kiếm bảo tàng Đại Vu Thần.
Vài tên thủ lĩnh Vu tộc lặng lẽ rời khỏi nơi trú quân của tu sĩ Vu tộc, tiến vào trong Thập Vạn Đại Sơn để tìm kiếm mật động của Đại Vu Thần. Manh mối mà bọn chúng có được cũng không hoàn toàn chính xác, nhưng cũng biết được vị trí đại khái của núi đá có che dấu thông đạo. Tuy phạm vi tìm kiếm lên đến mấy ngàn dặm nhưng vài tên tu sĩ Phi Thăng Kỳ chia nhau ra tìm kiếm thì cũng không đến ba tháng đã phát hiện ra ngọn núi đá nhỏ nơi có sơn động.
Một hôm Long Tiêu Diêu đang phục đan tu luyện trong mật động, đột nhiên phía thông đạo mật động phát ra âm thanh vang dội. Đây là do các tu sĩ Vu tộc Phi Thăng Kỳ sau khi phát hiện cửa động liền thi triển pháp khí công kích.
Long Tiêu Diêu bị quấy nhiễu bởi động tĩnh bất ngờ này, trong lòng kinh hãi, thiếu chút nữa không khống chế được chân khí. Cùng lúc với việc tâm thần hắn bị chấn động thì tâm ma cũng nhân cơ hội xâm nhập, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra cảm giác khó chịu, một cỗ khí tức bạo ngược, khát máu nháy mắt đã tràn ngập tâm trí hắn.
Tu tiên giả khi tu luyện kiêng kỵ nhất là bị quấy nhiễu, sơ ý một chút sẽ bị tẩu hỏa nhập ma ngay. Chỉ sau khi ngưng kết ra Nguyên Anh thì tu sĩ mới có thể nhanh chóng dừng quá trình tu luyện; mà sau khi đạt tới Phi Thăng Kỳ thì tu sĩ đã hoàn toàn miễn dịch với quấy nhiễu từ bên ngoài, bất cứ lúc nào cũng có thể chủ động dừng trạng thái tu luyện lại.
Khi tu luyện Vạn Thú Tiên Kinh, hắn đã hấp thu một lượng lớn hồn phách yêu thú, tuy đã bị Vạn Thú Lệnh tinh lọc và chiết xuất, nhưng vẫn khó tránh khỏi chịu ảnh hưởng bởi tính hung bạo, khát máu của yêu thú, bình thường khi tu luyện nếu bị tâm ma quấy nhiễu thì sẽ rất dễ hình thành nên tính cách tàn bạo, hung ác.
Nhưng đúng lúc này, A Di Đà Phật Niệm Châu phát ra ánh sáng vàng thánh khiết, một cỗ khí tức Phật môn cuồn cuộn lao vào trong cơ thể hắn, làm tan rã cảm giác khó chịu trong lòng, khiến tâm thần hắn khôi phục tỉnh táo.
Long Tiêu Diêu vội vàng thu liễm tâm thần, khống chế linh khí trong kinh mạch tiếp tục vận chuyển thêm vài chu thiên sau đó mới từ từ dừng tu luyện lại, trong lòng thầm hô may mắn.
May mà cửa mật động vô cùng vừng chắc, nếu không khi hắn thu công mà có người phá cửa tiến vào thì hắn cũng không có sức mà ngăn cản. May mắn hơn nữa là hắn đã vô ý phát hiện ra A Di Đà Phật Niệm Châu, nếu không có hạt châu này trợ giúp thì dù cuối cùng hắn có ngăn chặn được tâm ma, chỉ sợ cũng phải mất một chút thời gian.
Cấm chế dò xét thần thức của mật động thuộc loại cấm chế một chiều, người bên ngoài không thể dò xét tình huống bên trong, nhưng Long Tiêu Diêu lại thấy được sáu tu sĩ Phi Thăng Kỳ ở bên ngoài đang tiến hành công kích. Tuy hắn không nhìn ra tu vi cụ thể của bọn họ nhưng vẫn biết được đối phương đều là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở lên. Lúc này, dưới sự công kích của mấy người kia, cửa đá đã có dấu hiệu bị vỡ tan ra.
Các vật phẩm trong động đã bị Long Tiêu Diêu thu vào trong Vạn Thú Lệnh, lúc này mấy người bên ngoài đã sắp phá vỡ cửa đá, hắn cũng không có thời gian để lo lắng, lập tức lao ra ngoài từ vị trí đã bị tổn hại của kết giới, dùng Địa Độn Thuật di chuyển dưới lòng đất mười thước, nhanh chóng lao về phía sâu bên trong Thập Vạn Đại Sơn.
Địa Độn Thuật ở trong lòng đất càng sâu thì phải chịu áp lực càng lớn, chân khí tiêu hao càng nhiều. Nhưng Long Tiêu Diêu đã phát hiện ra mấy tên đang phá cửa là tu sĩ Vu tộc Phi Thăng Kỳ, dù lòng đất có thể ngăn cản thần thức, nhưng tu sĩ Phi Thăng Kỳ với thần thức cường đại vẫn có thể dò xét được sâu dưới lòng đất mấy thước. Đối mặt với cường địch như vậy, hắn cũng không dám sơ suất chút nào.
Khi Long Tiêu Diêu bỏ chạy được hơn nửa canh giờ thì cửa mật động rốt cuộc cũng bị vài tên tu sĩ này liên thủ phá tan. Mà cũng do cấm chế trên cửa đá này vô cùng chắc chắn nên mới có thể chống đỡ được sáu tên tu sĩ Phi Thăng Kỳ công kích mãnh liệt gần một canh giờ như vậy.
Tu sĩ Vu tộc khi công kích cửa đá thì vô cùng kỳ vọng. Do cấm chế và cửa đá này rất chắc chắn nên bọn họ tin rằng đây nhất định là mật động của Đại Vu Thần. Mắt thấy có thể đạt được trọng bảo, trong lòng bọn chúng vô cùng vui mừng.
Nhưng sau khi tiến vào trong mật động, phát hiện ra trong động trống không, liền hiện ra vẻ thất vọng. Với tu vi Phi Thăng Kỳ của mình, bọn họ lập tức phát hiện ra có tu sĩ vừa mới rời khỏi đây không lâu, cũng lập tức phát hiện ra lỗ hổng của kết giới trên vách đá.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.