Thú Thần Tu Tiên I

Chương 123: Yêu thú Linh Dương

Tử Trúc Đại Sĩ

23/03/2013

Thứ Long Tiêu Diêu ỷ vào nhiều nhất khi đối phó với yêu thú chính là pháp trận. Không chỉ vì linh trí yêu thú khá thấp mà thêm một lý do khác là yêu thú cấp sáu không thể phi hành, cùng lắm thì hắn ngự khí bay đi cũng sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.

Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, Long Tiêu Diêu lập tức bay tà tà dưới mặt đất về phía hai con yêu thú Linh Dương. Yêu thú Linh Dương vô cùng mẫn cảm, lập tức phát hiện Long Tiêu Diêu đang tới gần. Tuy là hắn phi hành nhưng chỉ cao tầm một thước, hai con Linh Dương vẫn lập tức chạy về phía hắn.

Long Tiêu Diêu vẫn sử dụng biện pháp cũ, trước phát động Thổ mộc phòng ngự trận. Tốc độ của hai con Linh Dương cũng không kém xa Kim Xà, đảo mắt đã tới trước kết giới pháp trận, cúi đầu đâm tới kết giới.

Long Tiêu Diêu nhanh chóng phát động mê trận, Thất Tinh Kiếm và Bắc Đẩu Kiếm liền bay ra, dựa theo thế Bắc Đẩu Kiếm Trận triển khai công kích liên hợp với một trong hai con Linh Dương, cũng dùng Minh Lôi Quyết tiến hành phụ trợ. Có kinh nghiệm giao chiến với Lâm Điêu, hắn hiểu rằng chỉ có tập trung công kích, tiêu diệt từng con thì mới nhanh chóng thu được chiến quả.

Mê trận được phát động, hai con Linh Dương lập tức thân hãm vào trong sương mù nồng đậm. Linh Dương không có cách nào khu trừ sương mù ngoài thân, tự nhiên cũng không thể phân biệt được phương hướng. Nhưng lúc này cái sừng trên đầu chúng đã đâm vào kết giới pháp trận. Lợi giác của Linh Dương cấp sáu có lực công kích sánh ngang Thần khí cực phẩm, kết giới liền lay động một trận, mơ hồ xuất hiện vết rách.

Tuy nhiên, Minh Lôi Quyết đã nhanh chóng bắn nhanh tới trước người một con Linh Dương, vì có tác dụng ngăn cản ngũ cảm của sương mù mê trận, lôi điện tới gần con Linh Dương thì nó mới phát hiện ra được. Con Linh Dương lập tức cúi đầu, dùng lợi giác nghênh đón đạo lôi điện này.

Đỉnh lợi giác của con Linh Dương chợt lóe sáng, đạo lôi điện đánh trúng đó liền biến thành vô số điểm sáng màu vàng, lập tức tiêu tán. Tuy nhiên, kim quang trên linh giác cũng ảm đạm hơn phân nửa.

Nhưng mà lúc này Thất Tinh Kiếm và Bắc Đẩu Kiếm cũng đã từ trên không trung chém xuống người con Linh Dương. Vì có sương mù dày đặc che dấu cho nên khi mấy thanh phi kiếm tới cách ngoài thân Linh Dương một thước thì nó mới từ uy áp của kiếm trận mà nhận ra sự tồn tại của phi kiếm.

Linh Dương ở trong mê trận căn bản không có đường né tránh. Tuy vậy, chúng cũng không cam tâm ngồi chờ chết. Thân thể con Linh Dương bị tấn công linh hoạt, chợt xoay tròn một trăm tám mươi độ, kim quang lóe lên toàn thân, linh giác lại phóng ra kim quang chói mắt, cũng có mấy cái linh giác được biến ảo ra, đánh về phía mấy thanh phi kiếm đang chém xuống. Còn nó thì cúi đầu, dùng lợi giác đánh tới kiếm trận, mượn cơ hội lao ra.

Thất Tinh Kiếm vốn là một bộ Thần khí hạ phẩm thuộc tính hỏa, có khả năng khắc chế thuộc tính kim. Hơn nữa, hắn lại thi triển Bắc Đẩu Kiếm Trận cho nên uy lực gia tăng vài thành, quả thật không tầm thường. Tuy vậy, thực lực của Linh Dương cũng không đơn giản, kim quang trên linh giác lóe lên, đánh lên những thanh phi kiếm, khiến chúng lệch mục tiêu.



Tuy rằng phản ứng của Linh Dương mau lẹ nhưng phát hiện ra phi kiếm quá muộn, chỉ kịp xoay người ứng chiến. Hơn nữa, Long Tiêu Diêu lại đồng thời phát động hai tổ phi kiếm cùng lúc cho nên rốt cục nó vẫn không thể hoàn toàn chống đỡ toàn bộ số phi kiếm.

Năng lực phòng ngự của Linh Dương không cao, bị ba thanh phi kiếm lọt qua đâm lên người, liền cắm sâu vào thân thể nó hai ba tấc, con Linh Dương này lập tức ngã xuống mặt đất.

Nhưng mà, ngay khi Long Tiêu Diêu toàn lực giết chết con Linh Dương kia thì con còn lại đã phá nát kết giới của Thổ mộc phòng ngự trận. Tuy nhiên, thân nó vẫn hãm trong mê trận, không biết được vị trí Long Tiêu Diêu, nhưng nó cũng đã có biện pháp! Chỉ thấy kim quang trên linh giác của nó đại thịnh, sau đó biến ảo ra nhiều thanh linh giác, bắn ra thành hình cánh quạt về phía trước.

Long Tiêu Diêu lập tức tế ra Linh Hỏa Tráo để bảo vệ mình. Sau đó, hắn lại khống chế hai tổ phi kiếm đánh về phía con Linh Dương này. Đồng thời, hắn lại dùng Minh Lôi Quyết tiến hành phụ trợ như cũ.

Con Linh Dương này cũng coi như tỉnh táo. Khi Long Tiêu Diêu tế ra Linh Hỏa Tráo, nó liền cảm giác được nhiệt độ phía trước gia tăng. Dù vẫn không thấy được tình huống cụ thể nhưng bằng vào bản năng, nó đều điều khiển những linh giác được biến ảo ra bay về nơi có nhiệt độ cao phía trước.

Công kích linh giác do Linh Dương biến ảo ra là thần thông thiên phú của nó. Linh giác này do yêu nguyên lực ngưng kết thành, dù uy lực còn thua xa linh giác bản thể nhưng có thể sánh ngang linh khí cực phẩm. Tuy nhiên, mục tiêu của nó hiện tại lại chính là Thần khí hạ phẩm Linh Hỏa Tráo, chuyên môn khắc chế thuộc tính kim của nó. Những linh giác biến ảo ra này chỉ khiến tầng bảo hộ hơi lắc lư mà không tạo ra hiệu quả gì đáng kể.

Kế tiếp, Linh Dương cũng gặp phải cảnh ngộ giống như đồng bạn! Khi Thất Tinh Kiếm. Bắc Đẩu Kiếm đồng thời đánh tới, con Linh Dương này cũng vô lực chống đỡ, lập tức bỏ mạng dưới tay Long Tiêu Diêu.

Long Tiêu Diêu lập tức khống chế Vạn Thú Lệnh thu lấy hồn phách con Linh Dương này, đồng thời thu hồi trận bàn và pháp khí, tính thu lấy thi thể Linh Dương rồi tìm một nơi an toàn để hấp thu thú hồn.

Nhưng mà vào lúc này, hai gã Trúc Cơ Kỳ từ ngoài một dặm đang nhanh chóng ngự khí bay về phía Long Tiêu Diêu. Trong sa mạc này căn bản đều là tính không cao vạn dặm, nếu không có bão cát thì dù cách xa vài dặm vẫn có thể nhìn rõ nhất thanh nhị sở bằng mắt thường.

Thần thức Long Tiêu Diêu tuy rằng cường đại nhưng cũng chỉ có thể bao trùm phạm vi trăm thước. Mà vừa rồi hắn chăm chú giao chiến với hai con yêu thú cấp sáu, thần thức còn chưa phát hiện ra hai tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đang tới gần.



Lộ trình một dặm đối với tốc độ người tu tiên ngự khí phi hành thì căn bản không tính là gi. Chỉ chớp mắt một cái, hai người kia đã tới trước người Long Tiêu Diêu. Mà sau khi Long Tiêu Diêu thu hồi thân thể yêu thú liền phát hiện hai người này, trong lòng không khỏi âm thầm kêu khổ.

Hai người này đều có tu vi Trúc Cơ trung cấp, đương nhiên không tạo thành được uy hiếp gì đối với Long Tiêu Diêu. Điều hắn lo lắng chính là hai người này có thể đã phát hiện ra Vạn Thú Lệnh khi hắn sử dụng để hấp thu thú hồn. Hơn nữa, thi thể yêu thú kia và những thứ như trận bàn, pháp khí, hắn đều thu nhập vào trong Vạn Thú Lệnh. Trong túi trữ vật vẫn chỉ có mấy thứ vật phẩm, căn bản không thể lừa gạt được hai người.

Long Tiêu Diêu đương nhiên không thể khiến bí mật Vạn Thú Lệnh truyền ra ngoài, nếu không sau này hắn cũng khó có thể sống yên ổn một ngày. Nhưng hôm nay, thân hắn đang ở trong phạm vi thế lực của bốn môn phái tu tiên, chuyện giết người diệt khẩu e rằng sẽ lập tức dẫn tới việc bị đuổi giết.

Long Tiêu Diêu nhất thời không biết làm thế nào cho phải, trong lòng thấp thỏm nhìn hai người này đến gần trước người mình. Một trong hai gã kiêu căng nói:

- Đạo hữu, ai cho ngươi tiến vào sa mạc tới vạn dặm? Chẳng lẽ ngươi không biết nơi này thuộc liên minh bốn phái sao?!

Long Tiêu Diêu vội vàng tươi cười làm lành:

- Đạo hữu, ta là một tán tu đi ngang qua, trong lúc vô ý đi lầm vào nơi này, mong hai đạo hữu lượng thứ! Tại hạ lập tức rời đi!

Hai người thấy Long Tiêu Diêu chỉ là một gã tu sĩ Trúc Cơ sơ cấp, lại nhận mình là một gã tán tu thì lại càng kiêu ngạo, lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, ngươi cho đây là nơi ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao?! Giao toàn bộ những thứ trên người ngươi ra đây!

-o0o-

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thú Thần Tu Tiên I

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook