Chương 20: Sơ chiến Xích Giác
Tử Trúc Đại Sĩ
29/08/2013
Sau khi giải quyết Thứ Châm Trùng, Long Tiêu Diêu lập tức thu mảnh Xích Diêu Thảo này vào trồng trong Vạn Thú Lệnh. Nhiệm vụ quan trọng nhất khi tới lãnh địa Xích Giác tộc cũng coi như hoàn thành dù không quá thuận lợi. Ở trong vùng đầm lầy này, hắn còn nhổ trồng được rất nhiều loại dược thảo quý hiếm, trong đó có nhiều loại là vật phẩm nhiệm vụ, có thể đổi điểm tích phân Thiên Nguyên. Tuy nhiên, trong đó có hai loại dược thảo mà tương lai hắn sẽ cần tới, số lượng cũng không nhiều cho nên hắn cũng không tính sẽ dùng để đổi điểm tích phân.
Sau khi thu lấy đám Xích Diêu Thảo kia, Long Tiêu Diêu cũng không trì hoãn. Kỳ thật độc trùng ở phiến đầm lầy này cũng không quá nguy hiểm đối với hắn. Dù sao vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Cửu Khúc Mê Hồn Trận có được hiểu quả không ngờ đối với đám yêu trùng cấp thấp này, cộng thêm đa phần độc trùng đều sợ hãi lôi điện cho nên dù đối với Xích Giác tộc, chúng vô cùng phiền toái nhưng đối với hắn lại không tạo ra uy hiếp chân chính gì.
Nhưng mà, số dược thảo chân chính hữu dụng đối với nhân loại cũng chỉ có hơn ba mươi loại, khi tìm kiếm Xích Diêu Thảo, Long Tiêu Diêu cũng đã nhổ trồng một ít, nếu trì hoãn thêm cũng không để làm gì nữa. Nếu không, lỡ gặp phải số lượng đông yêu trùng thì hắn cũng chỉ phải chạy trối chết mà thôi.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là phiến đầm lầy này cơ bản không có Nhân tộc đi tới. Những dược thảo kia dù sinh trưởng trong này nhưng lại không bị ngắt đi. Tương lai nếu cần, Long Tiêu Diêu hoàn toàn có thể quay lại. Những dược thảo kia cơ bản đều là nguyên liệu luyện chế đan dược Phi Thăng Kỳ và Thái Sơ Cảnh, cho dù là vật phẩm trong nhiệm vụ thì điểm tích phân đổi được cũng không quá cao, không cần phải ở nơi này mạo hiểm.
Mấy ngày sau. Long Tiêu Diêu từ trong đầm lầy quay về mảnh đất bình nguyên. Nhưng khi hắn bay ra khỏi đầm lầy lại bị một con Xích Giác Thái Sơ Cảnh phát hiện, cũng nhanh chóng bay về phía hắn. Xích Giác Thái Sơ Cảnh đã hoàn toàn mở ra linh trí, phạm vi tra xét vượt qua hai trăm dặm, cũng không kém hơn bao nhiêu so với hắn. Hơn nữa, tốc độ phi hành của chúng nhanh hơn hắn nhiều, muốn bỏ rơi đối thủ cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Đầm lầy là khu vực nằm trong lãnh địa của Xích Giác tộc, Long Tiêu Diêu lo lắng còn có thêm Xích Giác cao cấp hơn tồn tại, cũng không dám dừng lại giao thủ với đối phương. Hắn liền toàn lực bay vòng về phía Nhân tộc. Nhưng tốc độ của con Xích Giác kia quả thật vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Độc Giác Thú năm đó sở dĩ bị bắt làm tọa kỵ rất nhiều chủ yếu là do tốc độ di chuyển của chúng rất nhanh, thậm chí còn không hề thua kém Thiên Mã. Hơn nữa, chúng còn có thần thông không gian, cũng giống như thuấn di của người tu tiên Nhân tộc.
Xích Giác tuy rằng có một bộ phận huyết mạch của Độc Giác Thú nhưng tốc độ phi hành của chúng cũng không thấp. Con Xích Giác kia đã đạt tới Thái Sơ Cảnh, dựa theo đặc điểm của Xích Giác tộc thì khi vừa tiến vào Hóa Hình Kỳ sẽ lần đầu tiền thức tỉnh huyết mạch, mà sau khi tiến vào Thái Sơ Cảnh sẽ thức tỉnh huyết mạch lần nữa. Qua hai lần này, nó sẽ kế thừa một phần thần thông của Độc Giác Thú, tốc độ phi hành tất nhiên cực kỳ nhanh.
Long Tiêu Diêu gần như chỉ bay ra quá trăm dặm đã bị con Xích Giác kia đuổi kịp. Nó xuyên qua không gian mà qua, khoảng cách chỉ còn cách hắn chững trăm thước. Long Tiêu Diêu cũng không bỏ chạy thêm nữa mà đứng yên tại chỗ, chờ Xích Giác tới gần. Hình dáng con Xích Giác này đại khái đã không khác con người nhiều, chỉ là trên đầu có một cây độc giác màu đỏ hư ảo.
Độc giác của Xích Giác tộc từ Thái Sơ Cảnh bắt đầu dần hư hóa, thẳng tới Thông u Cảnh mới hoàn toàn biến mất. Thần thông của Xích Giác tộc hơn phân nửa nằm ở độc giác này. Nếu nó hoàn toàn ẩn nấp, đồng nghĩa với việc chúng đã hoàn toàn khống chế được độc giác của mình, thực lực tất nhiên càng thêm tinh túy.
Tu vi hiện tại của Long Tiêu Diêu đã khôi phục tới Nguyên Anh cao giai, pháp lực bao trùm toàn thân, che dấu cảnh giới thân thể của hắn. Nếu không phải người có thần thức cường đại hơn hắn thì căn bản không thể phát giác thân thể hắn có gì dị trạng. Con Xích Giác này cũng chỉ coi hắn là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường, khinh thường nói:
- Tên nhân loại hèn mọn, dám tự tiện xâm nhập lãnh địa của ta thì hãy bỏ mạng lại!
Nói xong, con Xích Giác lại bay về phía Long Tiêu Diêu, độc giác trên đầu hắn liền phóng ra một đạo lôi điện về phía hắn. Hắn lúc này liền gọi ra Âm Dương Ngũ Hành Châu và Lôi Linh Thuẫn để nghênh đón, đồng thời phát động Chu Thiên Kiếm Trận, bao vây lấy con Xích Giác vào trong.
Đối thủ là Thái Sơ Cảnh. Long Tiêu Diêu đương nhiên không dám chậm trễ, trực tiếp thi triển ra Kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất của Chu Thiên Kiếm Trận. Hiện giờ tuy rằng tu vi của hắn chỉ có Nguyên Anh cao giai nhưng sự lĩnh ngộ đối với tinh thần thiên đạo chưa hề rơi xuống. Hơn nữa, Chu Thiên Kiếm trải qua nhiều năm tẩm bổ, hấp thu một ít năng lượng tinh thần, hiện tại cũng mơ hồ sinh ra liên hệ với tinh thần, khiến cho chỉ với tu vi hiện tại cũng có thể thi triển kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất, hơn nữa uy lực càng cường đại.
Con Xích Giác kia bị kiếm trận đột nhiên xuất hiện vây khốn giữa không trung, uy áp kiếm trận và cương khí lăng lệ đồng thời đánh về phía nó. Con Xích Giác vô cùng kinh ngạc, không ngờ một gã tu sĩ Nguyên Anh cao giai lại có thể điều khiển kiếm trận cường đại như vậy.
Lực phòng ngự của Xích Giác tộc chỉ coi là trung bình, dù là yêu thú Thái Sơ Cảnh lực phòng ngự cường hãn thì cũng rất khó dùng thân thể chống đỡ công kích Chu Thiên Kiếm Trận, càng không nói là con Xích Giác này. Lôi điện của con Xích Giác kia phóng ra hình thành một lôi cầu thật lớn quanh thân nó, hoàn toàn bao phủ nó vào trong.
Lôi cầu này liên tục vặn vẹo biến hình không ngừng, năng lượng cũng nhanh chóng tiêu hao. Nhưng con Xích Giác liên tục phóng ra lôi điện để bổ sung năng lượng, nhất thời vẫn có thể bảo trì lôi cầu hoàn hảo. Nhân cơ hội này, nó cũng rất nhanh đánh về phía Long Tiêu Diêu.
Tuy nhiên, Kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất có hiệu quả ngưng cố không gian, thoạt nhìn chỉ có khoảng cách mấy chục thước, với tốc độ của Xích Giác thì chỉ nhoáng cái đã tới. Nhưng nó liên tục lao tới liên tục mười tức thời gian vẫn phát hiện ra khoảng cách của mình và Long Tiêu Diêu vẫn như cũ, không rút ngắn chút nào.
Xích Giác Thái Sơ Cảnh đã hoàn toàn mở ra linh trí, tự nhiên phát hiện ra vấn đề. Lúc này thân hình nó ngừng lại, độc giác liền sáng rực lên, tính toán thi triển thần thông xuyên qua không gian. Kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất của Chu Thiên Kiếm Trận vốn có hiệu quả phong bế không gian nhưng tác dụng phong bế lại có liên quan chặt chẽ với tu vi. Nếu tu vi giữa Long Tiêu Diêu và tên Xích Giác không chênh lệch nhiều thì tất nhiên có thể vây khốn đối thủ được.
Nhưng hiện tại, tu vi của Long Tiêu Diêu chỉ là Nguyên Anh cao giai, thực lực dù không kém tu sĩ Phi Thăng Kỳ trung giai nhưng Xích Giác lại có tu vi Thái Sơ Cảnh, thực lực hai người vẫn có chênh lệch không nhỏ.
Tuy nhiên, Chu Thiên Kiếm Trận cũng quả thật vô cùng thần kỳ, nhất là sau khi hấp thu năng lượng tinh thần, uy lực kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất đã ẩn chứa một tia pháp tắc thiên đạo, dù con Xích Giác muốn phá vỡ không gian cũng không thể làm được.
Độc giác con Xích Giác sáng rực lên, không gian mơ hồ xuất hiện một cái khe nhưng đúng lúc này, lực lượng phong bế không gian của Chu Thiên Kiếm Trận liền giao đấu với thần thông phá vỡ không gian của Xích Giác. Con Xích Giác cũng không dám xuyên qua khi mà cánh cửa không gian chưa hoàn toàn được tạo ra. Nó đành phải tiếp tục gia tăng năng lượng, đợi cánh cửa này ổn định mới nhanh chóng chui vào.
---o0o---
Sau khi thu lấy đám Xích Diêu Thảo kia, Long Tiêu Diêu cũng không trì hoãn. Kỳ thật độc trùng ở phiến đầm lầy này cũng không quá nguy hiểm đối với hắn. Dù sao vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Cửu Khúc Mê Hồn Trận có được hiểu quả không ngờ đối với đám yêu trùng cấp thấp này, cộng thêm đa phần độc trùng đều sợ hãi lôi điện cho nên dù đối với Xích Giác tộc, chúng vô cùng phiền toái nhưng đối với hắn lại không tạo ra uy hiếp chân chính gì.
Nhưng mà, số dược thảo chân chính hữu dụng đối với nhân loại cũng chỉ có hơn ba mươi loại, khi tìm kiếm Xích Diêu Thảo, Long Tiêu Diêu cũng đã nhổ trồng một ít, nếu trì hoãn thêm cũng không để làm gì nữa. Nếu không, lỡ gặp phải số lượng đông yêu trùng thì hắn cũng chỉ phải chạy trối chết mà thôi.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là phiến đầm lầy này cơ bản không có Nhân tộc đi tới. Những dược thảo kia dù sinh trưởng trong này nhưng lại không bị ngắt đi. Tương lai nếu cần, Long Tiêu Diêu hoàn toàn có thể quay lại. Những dược thảo kia cơ bản đều là nguyên liệu luyện chế đan dược Phi Thăng Kỳ và Thái Sơ Cảnh, cho dù là vật phẩm trong nhiệm vụ thì điểm tích phân đổi được cũng không quá cao, không cần phải ở nơi này mạo hiểm.
Mấy ngày sau. Long Tiêu Diêu từ trong đầm lầy quay về mảnh đất bình nguyên. Nhưng khi hắn bay ra khỏi đầm lầy lại bị một con Xích Giác Thái Sơ Cảnh phát hiện, cũng nhanh chóng bay về phía hắn. Xích Giác Thái Sơ Cảnh đã hoàn toàn mở ra linh trí, phạm vi tra xét vượt qua hai trăm dặm, cũng không kém hơn bao nhiêu so với hắn. Hơn nữa, tốc độ phi hành của chúng nhanh hơn hắn nhiều, muốn bỏ rơi đối thủ cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Đầm lầy là khu vực nằm trong lãnh địa của Xích Giác tộc, Long Tiêu Diêu lo lắng còn có thêm Xích Giác cao cấp hơn tồn tại, cũng không dám dừng lại giao thủ với đối phương. Hắn liền toàn lực bay vòng về phía Nhân tộc. Nhưng tốc độ của con Xích Giác kia quả thật vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Độc Giác Thú năm đó sở dĩ bị bắt làm tọa kỵ rất nhiều chủ yếu là do tốc độ di chuyển của chúng rất nhanh, thậm chí còn không hề thua kém Thiên Mã. Hơn nữa, chúng còn có thần thông không gian, cũng giống như thuấn di của người tu tiên Nhân tộc.
Xích Giác tuy rằng có một bộ phận huyết mạch của Độc Giác Thú nhưng tốc độ phi hành của chúng cũng không thấp. Con Xích Giác kia đã đạt tới Thái Sơ Cảnh, dựa theo đặc điểm của Xích Giác tộc thì khi vừa tiến vào Hóa Hình Kỳ sẽ lần đầu tiền thức tỉnh huyết mạch, mà sau khi tiến vào Thái Sơ Cảnh sẽ thức tỉnh huyết mạch lần nữa. Qua hai lần này, nó sẽ kế thừa một phần thần thông của Độc Giác Thú, tốc độ phi hành tất nhiên cực kỳ nhanh.
Long Tiêu Diêu gần như chỉ bay ra quá trăm dặm đã bị con Xích Giác kia đuổi kịp. Nó xuyên qua không gian mà qua, khoảng cách chỉ còn cách hắn chững trăm thước. Long Tiêu Diêu cũng không bỏ chạy thêm nữa mà đứng yên tại chỗ, chờ Xích Giác tới gần. Hình dáng con Xích Giác này đại khái đã không khác con người nhiều, chỉ là trên đầu có một cây độc giác màu đỏ hư ảo.
Độc giác của Xích Giác tộc từ Thái Sơ Cảnh bắt đầu dần hư hóa, thẳng tới Thông u Cảnh mới hoàn toàn biến mất. Thần thông của Xích Giác tộc hơn phân nửa nằm ở độc giác này. Nếu nó hoàn toàn ẩn nấp, đồng nghĩa với việc chúng đã hoàn toàn khống chế được độc giác của mình, thực lực tất nhiên càng thêm tinh túy.
Tu vi hiện tại của Long Tiêu Diêu đã khôi phục tới Nguyên Anh cao giai, pháp lực bao trùm toàn thân, che dấu cảnh giới thân thể của hắn. Nếu không phải người có thần thức cường đại hơn hắn thì căn bản không thể phát giác thân thể hắn có gì dị trạng. Con Xích Giác này cũng chỉ coi hắn là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường, khinh thường nói:
- Tên nhân loại hèn mọn, dám tự tiện xâm nhập lãnh địa của ta thì hãy bỏ mạng lại!
Nói xong, con Xích Giác lại bay về phía Long Tiêu Diêu, độc giác trên đầu hắn liền phóng ra một đạo lôi điện về phía hắn. Hắn lúc này liền gọi ra Âm Dương Ngũ Hành Châu và Lôi Linh Thuẫn để nghênh đón, đồng thời phát động Chu Thiên Kiếm Trận, bao vây lấy con Xích Giác vào trong.
Đối thủ là Thái Sơ Cảnh. Long Tiêu Diêu đương nhiên không dám chậm trễ, trực tiếp thi triển ra Kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất của Chu Thiên Kiếm Trận. Hiện giờ tuy rằng tu vi của hắn chỉ có Nguyên Anh cao giai nhưng sự lĩnh ngộ đối với tinh thần thiên đạo chưa hề rơi xuống. Hơn nữa, Chu Thiên Kiếm trải qua nhiều năm tẩm bổ, hấp thu một ít năng lượng tinh thần, hiện tại cũng mơ hồ sinh ra liên hệ với tinh thần, khiến cho chỉ với tu vi hiện tại cũng có thể thi triển kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất, hơn nữa uy lực càng cường đại.
Con Xích Giác kia bị kiếm trận đột nhiên xuất hiện vây khốn giữa không trung, uy áp kiếm trận và cương khí lăng lệ đồng thời đánh về phía nó. Con Xích Giác vô cùng kinh ngạc, không ngờ một gã tu sĩ Nguyên Anh cao giai lại có thể điều khiển kiếm trận cường đại như vậy.
Lực phòng ngự của Xích Giác tộc chỉ coi là trung bình, dù là yêu thú Thái Sơ Cảnh lực phòng ngự cường hãn thì cũng rất khó dùng thân thể chống đỡ công kích Chu Thiên Kiếm Trận, càng không nói là con Xích Giác này. Lôi điện của con Xích Giác kia phóng ra hình thành một lôi cầu thật lớn quanh thân nó, hoàn toàn bao phủ nó vào trong.
Lôi cầu này liên tục vặn vẹo biến hình không ngừng, năng lượng cũng nhanh chóng tiêu hao. Nhưng con Xích Giác liên tục phóng ra lôi điện để bổ sung năng lượng, nhất thời vẫn có thể bảo trì lôi cầu hoàn hảo. Nhân cơ hội này, nó cũng rất nhanh đánh về phía Long Tiêu Diêu.
Tuy nhiên, Kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất có hiệu quả ngưng cố không gian, thoạt nhìn chỉ có khoảng cách mấy chục thước, với tốc độ của Xích Giác thì chỉ nhoáng cái đã tới. Nhưng nó liên tục lao tới liên tục mười tức thời gian vẫn phát hiện ra khoảng cách của mình và Long Tiêu Diêu vẫn như cũ, không rút ngắn chút nào.
Xích Giác Thái Sơ Cảnh đã hoàn toàn mở ra linh trí, tự nhiên phát hiện ra vấn đề. Lúc này thân hình nó ngừng lại, độc giác liền sáng rực lên, tính toán thi triển thần thông xuyên qua không gian. Kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất của Chu Thiên Kiếm Trận vốn có hiệu quả phong bế không gian nhưng tác dụng phong bế lại có liên quan chặt chẽ với tu vi. Nếu tu vi giữa Long Tiêu Diêu và tên Xích Giác không chênh lệch nhiều thì tất nhiên có thể vây khốn đối thủ được.
Nhưng hiện tại, tu vi của Long Tiêu Diêu chỉ là Nguyên Anh cao giai, thực lực dù không kém tu sĩ Phi Thăng Kỳ trung giai nhưng Xích Giác lại có tu vi Thái Sơ Cảnh, thực lực hai người vẫn có chênh lệch không nhỏ.
Tuy nhiên, Chu Thiên Kiếm Trận cũng quả thật vô cùng thần kỳ, nhất là sau khi hấp thu năng lượng tinh thần, uy lực kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất đã ẩn chứa một tia pháp tắc thiên đạo, dù con Xích Giác muốn phá vỡ không gian cũng không thể làm được.
Độc giác con Xích Giác sáng rực lên, không gian mơ hồ xuất hiện một cái khe nhưng đúng lúc này, lực lượng phong bế không gian của Chu Thiên Kiếm Trận liền giao đấu với thần thông phá vỡ không gian của Xích Giác. Con Xích Giác cũng không dám xuyên qua khi mà cánh cửa không gian chưa hoàn toàn được tạo ra. Nó đành phải tiếp tục gia tăng năng lượng, đợi cánh cửa này ổn định mới nhanh chóng chui vào.
---o0o---
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.