Thú Thế Chi Quân Gia Biến Hoàng Phu
Chương 35: Chương 35
Túy Hoa Ngọa Tuyết
10/10/2017
Cesar Cavill sau khi nghe được câu trả lời thuyết phục của Lý Thiệu Thần thì có vẻ dị thường vui vẻ, vỗ vỗ bả vai Lý Thiệu Thần nói cậu niên thiểu hữu vi, quả thực rất giống bộ dạng của trưởng bối trong gia tộc vào năm mới, làm người hoài niệm đồng thời lại vô cùng phiền lòng, khiến Lý Thiệu Thần trong nháy mắt có lại xúc động không muốn tòng quân. Cũng may cậu nhịn được.
Lý Thiệu Thần cùng Cesar Cavill trình bày băn khoăn mình, đổi lại một câu ‘ không quan hệ, không bằng hai ngươi đều đến làm thị vệ thân tính của ta ‘ của đối phương. Cesar trước kia tang tử, tướng mạo Lý Thiệu Thần không cần nhiều lời, bộ dạng của Jeff cũng là thủy linh thủy linh, nhìn qua khiến cho nhân tâm sinh ra vui mừng, hơn nữa hai người kia còn có năng lực cường đại, giữ ở bên người vừa có thể giám thị, vừa có năng lực bảo hộ, nhất cử lưỡng tiện.
Bất quá Lý Thiệu Thần cự tuyệt cái đề nghị này, vô nghĩa, đứng ở bên người thành chủ, đến một chút không gian tự do cậu đều không có, mỗi ngày đối với gương mặt của y như vậy, có thể phiền chết người. Bất quá, Lý Thiệu Thần lại đem Jeff ở lại làm thị vệ bên người thành chủ Cesar, đứa nhỏ này còn quá nhỏ, tham gia quân ngũ thần mã chịu khổ rất nhiều, y còn tuổi nhỏ đã ăn qua rất nhiều khổ, cũng nên có ngày lành đi.
Làm thị vệ cho Cesar tuy nói không nhất định thoải mái, nhưng so với việc ở dưới mặt trời chói chan nắng gắt đánh quyền, thao luyện một thân cường hãn. Lý Thiệu Thần liền như vậy thập phần khoái trá đem Jeff bán cho Cesar. Jeff sau khi biết chuyện này cũng không có bao nhiêu phản ứng, này kỳ thật là hợp tâm ý của y. Thị vệ liền thị vệ đi, so với việc cùng với thú nhân mạc danh kỳ diệu sinh hài tử tốt hơn rất nhiều.
Trước khi Jeff rời Nha Lâm trấn, đi đến mộ viên bái biệt lão thú nhân, y lần này đi, không biết thời điểm nào mới có thể trở về, ở mộ viên ngây người hết một buổi sáng, ở trước mộ phần của lão thú nhân nói thiệt nhiều chuyện. Lý Thiệu Thần không đi cùng mà ở trong nhà thu thập hành lý. Chờ đến khi Jeff trở về, cậu thấy y hai mắt đỏ bừng, hiển nhiên một bộ vừa mới khóc qua.
Sau khi về nhà Jeff lập tức trở lại phòng, cơm trưa cùng cơm chiều chỉ ăn một chút, Lý Thiệu Thần biết trong lòng y nhiều ít đều có chút không nỡ, cũng không đi miễn cưỡng y.
Hừng đông ngày hôm sau sau, hai người mang theo bọc hành lý đơn giản, đi theo đội ngũ Cesar Cavill đến Ngải Tư So Ước thành.
Địa điểm du lịch Lý Thiệu Thần đã từng thích nhất là Châu Âu, Luân Đôn, Paris, Barcel, Italy cũng là bốn địa phương cậu thường xuyên đi, cậu yêu nhất phong cách kiến trúc cổ điển ở Châu Âu, mỗi một khối đá đều kể rõ thành thị từ xưa. Ở nơi đây, cậu có thể cảm nhận được sự kết hợp hoàn mỹ nhất của cổ điển cùng hiện đại, phảng phất đặt mình trong thiên đường.
Mà Ngải Tư So Ước thành trong thế giới thú nhân, chính là cùng loại phong cách với một tòa thành trì Barcel kia. Đường tắt quanh co sâu hút, hai bên đứng sừng sững đều là kiến trúc ít nhất năm sáu tầng. Nếu là ở dưới ánh mặt trời vào thời điểm thích hợp, ngẩng đầu hướng tiền vọng, đường tắt sâu thẳm, cũ kỹ xung quanh tiểu điếm ánh lên tịnh sắc, làm Lý Thiệu Thần có một loại ảo giác xuyên qua đến thời Trung cổ.
Dẫm trên đá phiến được đúc thành thân cây trên đường, tiếng vang thanh thúy làm hốc mắt Lý Thiệu Thần nóng lên, nước mắt suýt nữa rơi xuống.
Lý Thiệu Thần dùng một câu tiếng Tây Ban Nha che dấu tâm tình của mình, không suy nghĩ thêm cậu ở “Kiếp trước” nữa, sau đó quay đầu kéo Jeff. Trên đường cái người đến người đi, chen vai thích cánh, cậu sợ không cẩn thận một cái liền ném Jeff đi. Cũng may Jeff không biểu hiện giống như bao tử mới từ nông thôn vào thành phố, cùng với việc nói y trấn định, còn không bằng nói y đối với cái này thờ ơ. Lý Thiệu Thần không biết nên vui mừng hay là nên đau lòng, đứa nhỏ này sợ là chưa từng có ý muốn đến đây đi.
Hai người cũng không bị an bài ở trong phủ thành chủ, mà là bị an trí tại một biệt viện trong nội thành, chờ thêm hai ngày để làm xong xuôi thủ tục, hai người mới tính chính thức nhập ngũ.
Cơm chiều qua đi, Lý Thiệu Thần nằm ở trên giường sổ muỗi. Quả nhiên có một vài việc cho dù xuyên qua đến một thế giới khác cũng sẽ không biến đổi. Bị muỗi cắn cả người Lý Thiệu Thần từ trên giường đứng lên, ở trong phòng đi tới đi lui.
Thật nhàm chán muốn chết, bỗng cậu nhớ tới đến một việc.
Nhiệm vụ đêm trăng máu đã hoàn thành, cậu nhớ rõ trong thưởng cho của nhiệm vụ nói sẽ mở ra lãnh địa bang hội, chỗ đó chắc không có muỗi đi.
Sau khi khóa kỹ cửa sổ, Lý Thiệu Thần sử dụng 【 Thần Đi Ngàn Dặm 】, đi vào lãnh địa bang hội mà mình lúc trước nhịn ăn sáng mà giúp sáng tạo.
Trong hiện thực không có tiến độ đọc bản đồ, Lý Thiệu Thần trước mắt nhoáng lên một cái, chính mình đã đi vào lãnh địa bang hội diễm dương cao chiếu. Đột nhiên xuất hiện ánh sáng chói mắt đâm vào làm cậu vô pháp mở hai mắt, một hồi lâu cậu thích ứng được.
Bên tai là nhóm thiết vệ bang hội cùng kêu lên hô to: “Hoan nghênh Lý Thiệu Thần thiếu hiệp trở lại!”
Trong vòng đại sảnh Bang hội, Phượng tỷ như trước ngày qua ngày quét tước đại sảnh bang hội, Tân đại trù vừa mới chuẩn bị xong cơm chiều, Liên Can bang chúng ở bên trong đại sảnh ăn đến náo nhiệt. Lý Thiệu Thần biết đây là thế giới của bọn họ, cậu vô pháp tham dự, một cái 【 Lên Như Diều Gặp Gió 】, nhảy lên nóc nhà đại sảnh bang hội, đứng ở bên cạnh bảng hiệu 【 Tụ Nghĩa Đường 】. Chữ to bằng vàng ở trên bảng hiệu, lóe ra kim quang loá mắt, Lý Thiệu Thần tùy ý tìm vị trí, ngồi xuống thưởng thức phong cảnh lãnh địa bang hội.
Cậu vô số lần tới lãnh địa bang hội, cũng từng cẩn thận thưởng thức qua phong cảnh lãnh địa bang hội, nhưng chưa bao giờ có một lần như người lạc vào cảnh giới kỳ lạ thế này. Gió nhẹ phủ ở trên mặt, mang theo hương thơm của bùn đất cùng thanh thảo, sợi tóc màu trắng nhẹ nhàng lay động, đánh vào trên mặt có cảm giác hơi ngứa, xa xa núi đá san sát, trùng điệp dưới ánh mặt trời giống như một khối ngọc lòe lòe toả sáng.
Thật là thời tiết tốt khó có được a.
Lý Thiệu Thần thấy giữa sân bang hội có không ít ngựa đang nhàn nhã ăn cỏ, trong lòng vừa động. Sau khi Đạp Viêm Ô Chuy mạc danh kỳ diệu biến mất, bên người Lý Thiệu Thần lại không có chiến kỵ thích hợp. Ngựa trong sân ngựa của bang hội tuy rằng cấp độ, phẩm chất không đặc biệt tốt, nhưng tốt xấu nhân cũng là một con ngựa, so với việc cưỡi xe cút kít chiến đấu phong cách hơn nhiều.
Nghĩ như vậy, Lý Thiệu Thần thi triển khinh công chạy đến mã tràng, chuẩn bị bắt một con ngựa đến dưỡng. Nào biết cậu mới vừa vừa rơi xuống đất, liền nhìn thấy một cái thân ảnh quen mắt.
“Đạp Viêm Ô Chuy?!”
Lý Thiệu Thần kinh hỉ phát hiện Đạp Viêm Ô Chuy biến mất không thấy thế nhưng ở chỗ này, may mắn cậu hoàn thành nhiệm vụ đêm trăng máu, nếu không chẳng phải là cả đời đều không thấy được nó.
Đạp Viêm Ô Chuy nhìn thấy Lý Thiệu Thần xuất hiện, biểu hiện cũng là cao hứng phấn chấn. Nó tiến lên, mặt ngựa dán vào mặt Lý Thiệu Thần nhẹ nhàng cọ cọ, trong miệng phát ra tiếng tê minh khoan khoái. Lúc này, lại có một lương câu dạo bước đến bên người Lý Thiệu Thần, dùng đầu đem Đạp Viêm Ô Chuy đỉnh qua một bên, thanh âm “Tê tê” trong miệng cho thấy giờ phút này nó thập phần không cao hứng.
Đạp Viêm Ô Chuy thuận theo tiêu sái đến bên người nó, dường như lấy lòng cọ cọ cổ nó, quả thực bạo hư mắt Lý Thiệu Thần.
Đây là cái tình huống gì? Vài ngày không thấy, Đạp Viêm Ô Chuy nhà cậu thế nhưng gả ra ngoài?
Lý Thiệu Thần tập trung nhìn vào, lúc này mới phát hiện con ngựa trước mắt cả người tuyết trắng, tứ chi mạnh mẽ, hình thể lưu loát, trên người có điều văn màu đen lưu loát, nhất thời kinh ngạc nói không nên lời.
Nhân tình của Đạp Viêm Ô Chuy nhà cậu cư nhiên là một Trong Phi Sa!
Trong Phi Sa chính là siêu tọa kỵ của Phiêu Kị tướng quân Tam quốc thời kì Thục Hán, tại trong du hý chính là ngựa cao cấp nhất, cao phú soái bạch phú mỹ chuyên thuộc, là tọa kỵ mà mỗi một người trong Thiên Sách tha thiết ước mơ. Lúc trước cậu cũng muốn mua một con, bất quá sau khi ở phó bản Chúc Long điện đánh được Đạp Viêm Ô Chuy, so sánh lại, cậu cảm thấy Đạp Viêm Ô Chuy càng đẹp trai, cho nên không mua.
Không nghĩ tới ở trong lãnh địa bang hội thế sẽ sinh Trong Phi Sa mới, này xác suất tiểu nhân đến chắc nhiều lắm, thật sự là đạp lên vận cứt chó.
Nhắc tới Trong Phi Sa, Lý Thiệu Thần nhớ tới một cái thiếp mời lúc trước, một muội tử chơi Kiếm Tam sau khi sinh hài tử, muốn chơi cơ tam nên gọi người hỗ trợ lấy cái tên, gia đình chồng họ Lý, vì thế các loại tên kỳ ba ùn ùn kéo đến, Lý Phi Toa là một trong số đó. Vốn là không có hàm nghĩa gì đặc biệt, kết quả thiệp từ từ bị người oanh tạc, nói cái gì Lý Phi Toa tên này hảo a, dưỡng thành sau có thể bị nhóm cao phú soái kỵ. Kết quả là vô số người nằm cũng trúng đạn, thiệp từ từ hướng phía hoàng bạo bay đi không quay lại.
Nhìn đến Trong Phi Sa chân thật trước mắt, phản ứng đầu tiên của Lý Thiệu Thần là nghĩ đến thiệp vừa rồi, phản ứng thứ hai mới là ngựa đi bộ. Không đợi cậu ném ra bộ mã tác, Trong Phi Sa trước mắt ngẩng cao đầu, thế nhưng miệng phun nhân ngôn.
“Ngươi muốn bắt ta làm tọa kỵ?”
Lý Thiệu Thần chấn động, theo bản năng lui về phía sau hai bước, đề phòng nhìn Trong Phi Sa trước mắt. Trong Phi Sa tuyết trắng, dùng ánh mắt bễ nghễ nhìn chằm chằm Lý Thiệu Thần, Lý Thiệu Thần có thể từ ánh mắt của nó đọc được ý tứ hàm xúc trào phúng.
“Không biết tự lượng sức mình.”
Thời điểm Trong Phi Sa nói ra những lời này, Lý Thiệu Thần trong nháy mắt không rét mà run, một con ngựa, thậm chí còn có khí thế như thế, này mà đặt vào trước đây có đánh chết cậu sẽ không tin. Hiện giờ nhìn thấy, lòng bàn tay Lý Thiệu Thần thấm xuất một tầng mồ hôi lạnh.
Quanh thân Trong Phi Sa lan tràn một mảnh sương trắng, sau khi sương trắng tan hết, Trong Phi Sa biến mất không thấy, thay thế chính là nam tử một thân tố y đầu bạc, lãnh mâu nhìn chằm chằm Lý Thiệu Thần, khóe miệng còn treo một tia cười nhạo. Nam nhân trên mặt có hai đạo phù văn màu đen, phụ trợ cho khí chất của y càng thêm tà mị. Bàn tay to của y vung lên, một trận tà gió thổi đến, thân ảnh Trong Phi Sa cùng Đạp Viêm Ô Chuy đều biến mất không thấy, cả tòa mã tràng rỗng tuếch, giống như trước chuyện lúc nãy không tồn tại.
Lý Thiệu Thần đứng tại chỗ, trên mặt lộ ra biểu tình phấn khích, nếu không có mặt cỏ được gặm qua, cậu thật sự cho rằng hết thảy vừa rồi đều là cậu ảo tưởng.
Đạp Viêm Ô Chuy gả cho Trong Phi Sa? Trong Phi Sa biến thành người uy hiếp mình? Âu lậu, thế giới này, ngươi có thể không huyền huyễn như vậy được không!
Lý Thiệu Thần vựng đầu ba não rời đi lãnh địa bang hội, trở lại gian phòng của mình, nằm ở trên giường thật lâu không nói nên lời, cậu yêu cầu hảo hảo ngủ một giấc, lượng tin tức này có chút lớn, quả thực không đành lòng nhìn thẳng a. Bị đánh sâu vào lòng, Lý Thiệu Thần không lâu lắm liền chìm vào mộng đẹp. Chờ đến thời điểm trăng lên, trong ngực cậu hiện lên một tia ánh sáng, một đạo hư ảnh xuất hiện trước giường của cậu trước, yên lặng mà nhìn gương mặt say ngủ của cậu thật lâu.
Sau, hư ảnh tán thành một đoàn sương khói kim sắc, lập tức xuyên qua vách tường, hướng phía phủ thành chủ bay đi.
Lý Thiệu Thần cùng Cesar Cavill trình bày băn khoăn mình, đổi lại một câu ‘ không quan hệ, không bằng hai ngươi đều đến làm thị vệ thân tính của ta ‘ của đối phương. Cesar trước kia tang tử, tướng mạo Lý Thiệu Thần không cần nhiều lời, bộ dạng của Jeff cũng là thủy linh thủy linh, nhìn qua khiến cho nhân tâm sinh ra vui mừng, hơn nữa hai người kia còn có năng lực cường đại, giữ ở bên người vừa có thể giám thị, vừa có năng lực bảo hộ, nhất cử lưỡng tiện.
Bất quá Lý Thiệu Thần cự tuyệt cái đề nghị này, vô nghĩa, đứng ở bên người thành chủ, đến một chút không gian tự do cậu đều không có, mỗi ngày đối với gương mặt của y như vậy, có thể phiền chết người. Bất quá, Lý Thiệu Thần lại đem Jeff ở lại làm thị vệ bên người thành chủ Cesar, đứa nhỏ này còn quá nhỏ, tham gia quân ngũ thần mã chịu khổ rất nhiều, y còn tuổi nhỏ đã ăn qua rất nhiều khổ, cũng nên có ngày lành đi.
Làm thị vệ cho Cesar tuy nói không nhất định thoải mái, nhưng so với việc ở dưới mặt trời chói chan nắng gắt đánh quyền, thao luyện một thân cường hãn. Lý Thiệu Thần liền như vậy thập phần khoái trá đem Jeff bán cho Cesar. Jeff sau khi biết chuyện này cũng không có bao nhiêu phản ứng, này kỳ thật là hợp tâm ý của y. Thị vệ liền thị vệ đi, so với việc cùng với thú nhân mạc danh kỳ diệu sinh hài tử tốt hơn rất nhiều.
Trước khi Jeff rời Nha Lâm trấn, đi đến mộ viên bái biệt lão thú nhân, y lần này đi, không biết thời điểm nào mới có thể trở về, ở mộ viên ngây người hết một buổi sáng, ở trước mộ phần của lão thú nhân nói thiệt nhiều chuyện. Lý Thiệu Thần không đi cùng mà ở trong nhà thu thập hành lý. Chờ đến khi Jeff trở về, cậu thấy y hai mắt đỏ bừng, hiển nhiên một bộ vừa mới khóc qua.
Sau khi về nhà Jeff lập tức trở lại phòng, cơm trưa cùng cơm chiều chỉ ăn một chút, Lý Thiệu Thần biết trong lòng y nhiều ít đều có chút không nỡ, cũng không đi miễn cưỡng y.
Hừng đông ngày hôm sau sau, hai người mang theo bọc hành lý đơn giản, đi theo đội ngũ Cesar Cavill đến Ngải Tư So Ước thành.
Địa điểm du lịch Lý Thiệu Thần đã từng thích nhất là Châu Âu, Luân Đôn, Paris, Barcel, Italy cũng là bốn địa phương cậu thường xuyên đi, cậu yêu nhất phong cách kiến trúc cổ điển ở Châu Âu, mỗi một khối đá đều kể rõ thành thị từ xưa. Ở nơi đây, cậu có thể cảm nhận được sự kết hợp hoàn mỹ nhất của cổ điển cùng hiện đại, phảng phất đặt mình trong thiên đường.
Mà Ngải Tư So Ước thành trong thế giới thú nhân, chính là cùng loại phong cách với một tòa thành trì Barcel kia. Đường tắt quanh co sâu hút, hai bên đứng sừng sững đều là kiến trúc ít nhất năm sáu tầng. Nếu là ở dưới ánh mặt trời vào thời điểm thích hợp, ngẩng đầu hướng tiền vọng, đường tắt sâu thẳm, cũ kỹ xung quanh tiểu điếm ánh lên tịnh sắc, làm Lý Thiệu Thần có một loại ảo giác xuyên qua đến thời Trung cổ.
Dẫm trên đá phiến được đúc thành thân cây trên đường, tiếng vang thanh thúy làm hốc mắt Lý Thiệu Thần nóng lên, nước mắt suýt nữa rơi xuống.
Lý Thiệu Thần dùng một câu tiếng Tây Ban Nha che dấu tâm tình của mình, không suy nghĩ thêm cậu ở “Kiếp trước” nữa, sau đó quay đầu kéo Jeff. Trên đường cái người đến người đi, chen vai thích cánh, cậu sợ không cẩn thận một cái liền ném Jeff đi. Cũng may Jeff không biểu hiện giống như bao tử mới từ nông thôn vào thành phố, cùng với việc nói y trấn định, còn không bằng nói y đối với cái này thờ ơ. Lý Thiệu Thần không biết nên vui mừng hay là nên đau lòng, đứa nhỏ này sợ là chưa từng có ý muốn đến đây đi.
Hai người cũng không bị an bài ở trong phủ thành chủ, mà là bị an trí tại một biệt viện trong nội thành, chờ thêm hai ngày để làm xong xuôi thủ tục, hai người mới tính chính thức nhập ngũ.
Cơm chiều qua đi, Lý Thiệu Thần nằm ở trên giường sổ muỗi. Quả nhiên có một vài việc cho dù xuyên qua đến một thế giới khác cũng sẽ không biến đổi. Bị muỗi cắn cả người Lý Thiệu Thần từ trên giường đứng lên, ở trong phòng đi tới đi lui.
Thật nhàm chán muốn chết, bỗng cậu nhớ tới đến một việc.
Nhiệm vụ đêm trăng máu đã hoàn thành, cậu nhớ rõ trong thưởng cho của nhiệm vụ nói sẽ mở ra lãnh địa bang hội, chỗ đó chắc không có muỗi đi.
Sau khi khóa kỹ cửa sổ, Lý Thiệu Thần sử dụng 【 Thần Đi Ngàn Dặm 】, đi vào lãnh địa bang hội mà mình lúc trước nhịn ăn sáng mà giúp sáng tạo.
Trong hiện thực không có tiến độ đọc bản đồ, Lý Thiệu Thần trước mắt nhoáng lên một cái, chính mình đã đi vào lãnh địa bang hội diễm dương cao chiếu. Đột nhiên xuất hiện ánh sáng chói mắt đâm vào làm cậu vô pháp mở hai mắt, một hồi lâu cậu thích ứng được.
Bên tai là nhóm thiết vệ bang hội cùng kêu lên hô to: “Hoan nghênh Lý Thiệu Thần thiếu hiệp trở lại!”
Trong vòng đại sảnh Bang hội, Phượng tỷ như trước ngày qua ngày quét tước đại sảnh bang hội, Tân đại trù vừa mới chuẩn bị xong cơm chiều, Liên Can bang chúng ở bên trong đại sảnh ăn đến náo nhiệt. Lý Thiệu Thần biết đây là thế giới của bọn họ, cậu vô pháp tham dự, một cái 【 Lên Như Diều Gặp Gió 】, nhảy lên nóc nhà đại sảnh bang hội, đứng ở bên cạnh bảng hiệu 【 Tụ Nghĩa Đường 】. Chữ to bằng vàng ở trên bảng hiệu, lóe ra kim quang loá mắt, Lý Thiệu Thần tùy ý tìm vị trí, ngồi xuống thưởng thức phong cảnh lãnh địa bang hội.
Cậu vô số lần tới lãnh địa bang hội, cũng từng cẩn thận thưởng thức qua phong cảnh lãnh địa bang hội, nhưng chưa bao giờ có một lần như người lạc vào cảnh giới kỳ lạ thế này. Gió nhẹ phủ ở trên mặt, mang theo hương thơm của bùn đất cùng thanh thảo, sợi tóc màu trắng nhẹ nhàng lay động, đánh vào trên mặt có cảm giác hơi ngứa, xa xa núi đá san sát, trùng điệp dưới ánh mặt trời giống như một khối ngọc lòe lòe toả sáng.
Thật là thời tiết tốt khó có được a.
Lý Thiệu Thần thấy giữa sân bang hội có không ít ngựa đang nhàn nhã ăn cỏ, trong lòng vừa động. Sau khi Đạp Viêm Ô Chuy mạc danh kỳ diệu biến mất, bên người Lý Thiệu Thần lại không có chiến kỵ thích hợp. Ngựa trong sân ngựa của bang hội tuy rằng cấp độ, phẩm chất không đặc biệt tốt, nhưng tốt xấu nhân cũng là một con ngựa, so với việc cưỡi xe cút kít chiến đấu phong cách hơn nhiều.
Nghĩ như vậy, Lý Thiệu Thần thi triển khinh công chạy đến mã tràng, chuẩn bị bắt một con ngựa đến dưỡng. Nào biết cậu mới vừa vừa rơi xuống đất, liền nhìn thấy một cái thân ảnh quen mắt.
“Đạp Viêm Ô Chuy?!”
Lý Thiệu Thần kinh hỉ phát hiện Đạp Viêm Ô Chuy biến mất không thấy thế nhưng ở chỗ này, may mắn cậu hoàn thành nhiệm vụ đêm trăng máu, nếu không chẳng phải là cả đời đều không thấy được nó.
Đạp Viêm Ô Chuy nhìn thấy Lý Thiệu Thần xuất hiện, biểu hiện cũng là cao hứng phấn chấn. Nó tiến lên, mặt ngựa dán vào mặt Lý Thiệu Thần nhẹ nhàng cọ cọ, trong miệng phát ra tiếng tê minh khoan khoái. Lúc này, lại có một lương câu dạo bước đến bên người Lý Thiệu Thần, dùng đầu đem Đạp Viêm Ô Chuy đỉnh qua một bên, thanh âm “Tê tê” trong miệng cho thấy giờ phút này nó thập phần không cao hứng.
Đạp Viêm Ô Chuy thuận theo tiêu sái đến bên người nó, dường như lấy lòng cọ cọ cổ nó, quả thực bạo hư mắt Lý Thiệu Thần.
Đây là cái tình huống gì? Vài ngày không thấy, Đạp Viêm Ô Chuy nhà cậu thế nhưng gả ra ngoài?
Lý Thiệu Thần tập trung nhìn vào, lúc này mới phát hiện con ngựa trước mắt cả người tuyết trắng, tứ chi mạnh mẽ, hình thể lưu loát, trên người có điều văn màu đen lưu loát, nhất thời kinh ngạc nói không nên lời.
Nhân tình của Đạp Viêm Ô Chuy nhà cậu cư nhiên là một Trong Phi Sa!
Trong Phi Sa chính là siêu tọa kỵ của Phiêu Kị tướng quân Tam quốc thời kì Thục Hán, tại trong du hý chính là ngựa cao cấp nhất, cao phú soái bạch phú mỹ chuyên thuộc, là tọa kỵ mà mỗi một người trong Thiên Sách tha thiết ước mơ. Lúc trước cậu cũng muốn mua một con, bất quá sau khi ở phó bản Chúc Long điện đánh được Đạp Viêm Ô Chuy, so sánh lại, cậu cảm thấy Đạp Viêm Ô Chuy càng đẹp trai, cho nên không mua.
Không nghĩ tới ở trong lãnh địa bang hội thế sẽ sinh Trong Phi Sa mới, này xác suất tiểu nhân đến chắc nhiều lắm, thật sự là đạp lên vận cứt chó.
Nhắc tới Trong Phi Sa, Lý Thiệu Thần nhớ tới một cái thiếp mời lúc trước, một muội tử chơi Kiếm Tam sau khi sinh hài tử, muốn chơi cơ tam nên gọi người hỗ trợ lấy cái tên, gia đình chồng họ Lý, vì thế các loại tên kỳ ba ùn ùn kéo đến, Lý Phi Toa là một trong số đó. Vốn là không có hàm nghĩa gì đặc biệt, kết quả thiệp từ từ bị người oanh tạc, nói cái gì Lý Phi Toa tên này hảo a, dưỡng thành sau có thể bị nhóm cao phú soái kỵ. Kết quả là vô số người nằm cũng trúng đạn, thiệp từ từ hướng phía hoàng bạo bay đi không quay lại.
Nhìn đến Trong Phi Sa chân thật trước mắt, phản ứng đầu tiên của Lý Thiệu Thần là nghĩ đến thiệp vừa rồi, phản ứng thứ hai mới là ngựa đi bộ. Không đợi cậu ném ra bộ mã tác, Trong Phi Sa trước mắt ngẩng cao đầu, thế nhưng miệng phun nhân ngôn.
“Ngươi muốn bắt ta làm tọa kỵ?”
Lý Thiệu Thần chấn động, theo bản năng lui về phía sau hai bước, đề phòng nhìn Trong Phi Sa trước mắt. Trong Phi Sa tuyết trắng, dùng ánh mắt bễ nghễ nhìn chằm chằm Lý Thiệu Thần, Lý Thiệu Thần có thể từ ánh mắt của nó đọc được ý tứ hàm xúc trào phúng.
“Không biết tự lượng sức mình.”
Thời điểm Trong Phi Sa nói ra những lời này, Lý Thiệu Thần trong nháy mắt không rét mà run, một con ngựa, thậm chí còn có khí thế như thế, này mà đặt vào trước đây có đánh chết cậu sẽ không tin. Hiện giờ nhìn thấy, lòng bàn tay Lý Thiệu Thần thấm xuất một tầng mồ hôi lạnh.
Quanh thân Trong Phi Sa lan tràn một mảnh sương trắng, sau khi sương trắng tan hết, Trong Phi Sa biến mất không thấy, thay thế chính là nam tử một thân tố y đầu bạc, lãnh mâu nhìn chằm chằm Lý Thiệu Thần, khóe miệng còn treo một tia cười nhạo. Nam nhân trên mặt có hai đạo phù văn màu đen, phụ trợ cho khí chất của y càng thêm tà mị. Bàn tay to của y vung lên, một trận tà gió thổi đến, thân ảnh Trong Phi Sa cùng Đạp Viêm Ô Chuy đều biến mất không thấy, cả tòa mã tràng rỗng tuếch, giống như trước chuyện lúc nãy không tồn tại.
Lý Thiệu Thần đứng tại chỗ, trên mặt lộ ra biểu tình phấn khích, nếu không có mặt cỏ được gặm qua, cậu thật sự cho rằng hết thảy vừa rồi đều là cậu ảo tưởng.
Đạp Viêm Ô Chuy gả cho Trong Phi Sa? Trong Phi Sa biến thành người uy hiếp mình? Âu lậu, thế giới này, ngươi có thể không huyền huyễn như vậy được không!
Lý Thiệu Thần vựng đầu ba não rời đi lãnh địa bang hội, trở lại gian phòng của mình, nằm ở trên giường thật lâu không nói nên lời, cậu yêu cầu hảo hảo ngủ một giấc, lượng tin tức này có chút lớn, quả thực không đành lòng nhìn thẳng a. Bị đánh sâu vào lòng, Lý Thiệu Thần không lâu lắm liền chìm vào mộng đẹp. Chờ đến thời điểm trăng lên, trong ngực cậu hiện lên một tia ánh sáng, một đạo hư ảnh xuất hiện trước giường của cậu trước, yên lặng mà nhìn gương mặt say ngủ của cậu thật lâu.
Sau, hư ảnh tán thành một đoàn sương khói kim sắc, lập tức xuyên qua vách tường, hướng phía phủ thành chủ bay đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.