Thú Thế Độc Sủng: Thú Phu, Ăn Cơm Đi!
Chương 10
Mộc Trăn
28/07/2023
Sau khi cùng Hill trao đổi, Đàm Tiểu Thi đã có hiểu biết nhất định về thế giới mà cô đang sống.
Nơi này có đủ loại thú nhân, nhưng bất kể là loài nào, đều là giống đực nhiều, giống cái ít, vậy nên giống cái ở nơi đây giống như gấu trúc, không chỉ được giống đực sủng ái mà còn có thể có được nhiều giống đực.
Nơi này coi trọng thực lực, Hill là thú một bậc, tuy là một bậc nhưng hắn mới thành niên không bao lâu, tư chất xuất sắc, có rất nhiều thú nhân thành niên nhiều năm còn không đạt được một bậc.
Cấp bậc của thú nhân có thể phán đoán thông qua màu mắt.
Thú nhân không có bậc nào có đôi mắt màu đen, thú một bậc có đôi mắt màu nâu, nhị cấp thú có đôi mắt màu vàng, tam cấp thú đôi mắt màu đỏ, tứ cấp thú có đôi mắt màu tím.
Nhưng có rất ít thú nhân có thể đạt tứ cấp.
Tất nhiên, có rất nhiều nguy hiểm và sự trang đấu ở thế giới này.
Nguy hiểm nhất, đó hẳn là quỷ thú mà Hill nói.
Quỷ thú không phải một loại thú nhân, mà là thuật ngữ chung đê4 chỉ thú nhân.
Một số thú nhân không muốn nghe theo sự quản lý của bộ lạc, dã tính rất lớn, bọn họ sẽ đi đoạt giống cái, sẽ uy hiếp đến sự an toàn của các giống đực khác. Bởi vì đối với bọn họ mà nói, bọn họ chỉ muốn sống vui vẻ tự do.
Còn một số khác là thú nhân phạm sai lầm, bị đuổi ra khỏi bộ lạc.
Quỷ thú đều không có chỗ ở cố định, bọn họ tùy tính mà làm, nếu coi trọng giống cái nào đó thì đi đoạt, sau khi chơi đủ rồi thì giết hoặc vứt bỏ.
Cho nên bọn họ đối tượng phải phòng thủ hàng đầu của tất cả các thú nhân.
Về tranh đấu, trong thiên nhiên từ trước đến nay đều là cá lớn nuốt cá bé, nếu ngươi nhỏ yếu, ngươi sẽ luôn bị bắt nạt và chèn ép.
Giống như cô gặp những lão hổ vây công Hill ngày hôm qua.
Những con hổ đó là thú nhân của bộ lạc khác, bộ lạc của bọn chúng rất lớn và chúng luôn bắt nạt những thú nhân của bộ lạc khác.
Nhưng chỉ bị bắt nạt một chút là chuyện nhỏ, ở nơi này có những bộ lạc bị bộ lạc khác thâu tóm trong một đêm cũng là chuyện thường xảy ra.
Hill vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, tại sao giống cái này cái gì cũng không biết, chẳng lẽ là giống cái hi hữu sống trong núi sâu?
Lúc này, có càng nhiều thú nhân ra ngoài hoạt động, Đàm Tiểu Thi rốt cuộc nhìn thấy thú nhân giống cái nơi này.
Có 5 người trong một nhóm, các nàng cùng nhau đến bờ sông sửa mặt chải đầu, phía sau có vài giống đực đi theo.
Đàm Tiểu Thi còn phát hiện một sự kiện.
Đó là thú nhân giống đực ở đây cực kì đẹp trai còn giống cái lại có dung mạo bình thường, thậm chí có thể nói là xấu.
Đàm Tiểu Thi nhìn những cái đó trong chốc lát, cố tình đè thấp thanh âm, hỏi: "Ở đây tất cả giống cái đều như vậy sao?"
Hill nhìn thoáng qua những giống cái kia, sau đó nhìn về phía Đàm Tiểu Thi, gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, hơn nữa trong đó có một giống cái đẹp nhất trong bộ lạc của chúng ta."
Mặc dù có giống cái đẹp nhất trong bộ lạc nhưng Hill cũng chỉ liếc mắt một cái, sau đó vẫn luôn nhìn Đàm Tiểu Thi.
Đàm Tiểu Thi nghe xong Hill nói, lại tỉ mỉ đánh giá năm cái giống cái, ừm, trong đó có một giống cái đẹp hơn một chút, nhưng nếu như vậy đã là đẹp nhất, vậy.. bi kịch thật không thể tưởng tượng được..
"Nhưng ở trong mắt ta, ngươi là đẹp nhất." Hill nhìn Đàm Tiểu Thi, khuôn mặt tuấn tú hơi hơi phiếm hồng.
Đàm Tiểu Thi nhìn dáng vẻ của hắn, toàn thân nổi da gà, xoay người không nhìn hắn.
"Này, giống cái mới tới à?"
Giống cái bên kia nhìn thấy Đàm Tiểu Thi liền gọi cô.
Đàm Tiểu Thi không nói chuyện, cô cũng không biết phải nói gì.
Nơi này có đủ loại thú nhân, nhưng bất kể là loài nào, đều là giống đực nhiều, giống cái ít, vậy nên giống cái ở nơi đây giống như gấu trúc, không chỉ được giống đực sủng ái mà còn có thể có được nhiều giống đực.
Nơi này coi trọng thực lực, Hill là thú một bậc, tuy là một bậc nhưng hắn mới thành niên không bao lâu, tư chất xuất sắc, có rất nhiều thú nhân thành niên nhiều năm còn không đạt được một bậc.
Cấp bậc của thú nhân có thể phán đoán thông qua màu mắt.
Thú nhân không có bậc nào có đôi mắt màu đen, thú một bậc có đôi mắt màu nâu, nhị cấp thú có đôi mắt màu vàng, tam cấp thú đôi mắt màu đỏ, tứ cấp thú có đôi mắt màu tím.
Nhưng có rất ít thú nhân có thể đạt tứ cấp.
Tất nhiên, có rất nhiều nguy hiểm và sự trang đấu ở thế giới này.
Nguy hiểm nhất, đó hẳn là quỷ thú mà Hill nói.
Quỷ thú không phải một loại thú nhân, mà là thuật ngữ chung đê4 chỉ thú nhân.
Một số thú nhân không muốn nghe theo sự quản lý của bộ lạc, dã tính rất lớn, bọn họ sẽ đi đoạt giống cái, sẽ uy hiếp đến sự an toàn của các giống đực khác. Bởi vì đối với bọn họ mà nói, bọn họ chỉ muốn sống vui vẻ tự do.
Còn một số khác là thú nhân phạm sai lầm, bị đuổi ra khỏi bộ lạc.
Quỷ thú đều không có chỗ ở cố định, bọn họ tùy tính mà làm, nếu coi trọng giống cái nào đó thì đi đoạt, sau khi chơi đủ rồi thì giết hoặc vứt bỏ.
Cho nên bọn họ đối tượng phải phòng thủ hàng đầu của tất cả các thú nhân.
Về tranh đấu, trong thiên nhiên từ trước đến nay đều là cá lớn nuốt cá bé, nếu ngươi nhỏ yếu, ngươi sẽ luôn bị bắt nạt và chèn ép.
Giống như cô gặp những lão hổ vây công Hill ngày hôm qua.
Những con hổ đó là thú nhân của bộ lạc khác, bộ lạc của bọn chúng rất lớn và chúng luôn bắt nạt những thú nhân của bộ lạc khác.
Nhưng chỉ bị bắt nạt một chút là chuyện nhỏ, ở nơi này có những bộ lạc bị bộ lạc khác thâu tóm trong một đêm cũng là chuyện thường xảy ra.
Hill vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, tại sao giống cái này cái gì cũng không biết, chẳng lẽ là giống cái hi hữu sống trong núi sâu?
Lúc này, có càng nhiều thú nhân ra ngoài hoạt động, Đàm Tiểu Thi rốt cuộc nhìn thấy thú nhân giống cái nơi này.
Có 5 người trong một nhóm, các nàng cùng nhau đến bờ sông sửa mặt chải đầu, phía sau có vài giống đực đi theo.
Đàm Tiểu Thi còn phát hiện một sự kiện.
Đó là thú nhân giống đực ở đây cực kì đẹp trai còn giống cái lại có dung mạo bình thường, thậm chí có thể nói là xấu.
Đàm Tiểu Thi nhìn những cái đó trong chốc lát, cố tình đè thấp thanh âm, hỏi: "Ở đây tất cả giống cái đều như vậy sao?"
Hill nhìn thoáng qua những giống cái kia, sau đó nhìn về phía Đàm Tiểu Thi, gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, hơn nữa trong đó có một giống cái đẹp nhất trong bộ lạc của chúng ta."
Mặc dù có giống cái đẹp nhất trong bộ lạc nhưng Hill cũng chỉ liếc mắt một cái, sau đó vẫn luôn nhìn Đàm Tiểu Thi.
Đàm Tiểu Thi nghe xong Hill nói, lại tỉ mỉ đánh giá năm cái giống cái, ừm, trong đó có một giống cái đẹp hơn một chút, nhưng nếu như vậy đã là đẹp nhất, vậy.. bi kịch thật không thể tưởng tượng được..
"Nhưng ở trong mắt ta, ngươi là đẹp nhất." Hill nhìn Đàm Tiểu Thi, khuôn mặt tuấn tú hơi hơi phiếm hồng.
Đàm Tiểu Thi nhìn dáng vẻ của hắn, toàn thân nổi da gà, xoay người không nhìn hắn.
"Này, giống cái mới tới à?"
Giống cái bên kia nhìn thấy Đàm Tiểu Thi liền gọi cô.
Đàm Tiểu Thi không nói chuyện, cô cũng không biết phải nói gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.