Chương 423: Bom tấn 1
Ngân Hà Cửu Thiên
10/03/2018
Buổi tối, Bí thư tỉnh ủy Băng Hàn Bách cũng mời
được bạn học cũ của mình – Hiệu trưởng trường Đảng Tỉnh ủy Nam Giang Lý
Dật Phong đến nhà làm khách.
Hai người trước kia là quan hệ bạn học ở trường Đảng trung ương, chỉ có điều Lý Dật Phong trên con đường làm quan đi không được thuận lợi, năm đó khi hai người cùng chung bồi dưỡng, cấp bậc không kém bao nhiêu, tới khi gặp lại nhau, Băng Hàn Bách đã là nhân vật số một của tỉnh Nam Giang, mà Lý Dật Phong thì vẫn dẫm chân tại chỗ.
Lý Dật Phong đối với lần gặp mặt này rất là coi trọng, sớm đã chuẩn bị tốt lễ vật, mang theo phu nhân cùng đi đến đại viện Tỉnh ủy ủy viên thường vụ.
Ăn xong cơm tối, Băng Hàn Bách mời Lý Dật Phong đến thư phòng ở trên lầu uống trà. Trong lòng Lý Dật Phong rất rõ ràng, đây là cơ hội của mình đã đến, tối nay chính mình nhất định phải nắm chắc.
Hai vị phu nhân thì ở dưới lầu trò truyện, bàn tán một số đề tài mà phụ nữ khá quan tâm
- Ngồi đi Dật Phong.
Băng Hàn Bách trên mặt nghiêm túc, hiếm khi lộ ra một tia thoải mái.
- Đây là ở nhà, cậu không cần khách sáo.
- Được, được rồi!
Lý Dật Phong ngoài miệng thì nói được, nhưng lại nào dám không khách sáo. Ông đợi Băng Hàn Bách ngồi xuống xong, mới ở đối diện bàn trà nhẹ nhàng ngồi xuống, đợi được một chút, gương mặt cười nh́n Băng Hàn Bách.
- Bí thư Băng, nhoáng một cái đây, chúng ta có bảy tám năm không gặp mặt!
Băng Hàn Bách cầm lên chén trà, nhẹ nhàng uống một ngụm, nói:
- Đúng vậy, có bảy tám năm rồi, năm tháng không buông tha người a.
- Bí thư Băng vẫn giống như trước kia.
Lý Dật Phong cười khen tặng một câu.
- Khi biết Bí thư Băng muốn tới tỉnh Nam Giang, tôi vui mừng đến nỗi có vài lúc ngủ không được. Lẽ ra đã sớm nên đến thăm hỏi Bí thư Băng, nhưng sợ quấy rầy đến công việc của anh, cho nên đã không liên hệ.
- Đã nhiều năm như vầy, anh một chút không thay đổi, vẫn là khách sáo như vậy.
Băng Hàn Bách cười cười, năm đó ở trường Đảng, ông đối với Lý Dật Phong còn có nhất định hiểu biết, người này rầt cẩn thận, chưa bao giờ làm ra sự việc thiếu suy nghĩ.
- Bí thư Băng đến Nam Giang, khẳng định có rất nhiều công việc quan trọng, còn phải quen thuộc tìng trạng của tỉnh Nam Giang, tôi như thế nào lại không ngại mà đến quấy rầy chứ?
Lý Dật Phong cười theo
Băng Hàn Bách đem ly trà trên tay bỏ xuống, nói:
- Mới đến, quả thật có rất nhiều chuyện cần quan sát, cần hiểu biết.
Lý Dật Phong ngồi nghiêm rồi nói:
- Tôi ở Nam Giang công tác cũng có hai mươi năm, tuy nói bình thường đều ở trong trường học, nhưng đối với tình huống của tỉnh cũng có nhất định hiểu biết. Tôi biết anh bình thường khẳng định công vụ bận rộn, nếu ở phương diện khác có chuyện gì cần chạy chân ra sức, anh cứ giao cho tôi.
Băng Hàn Bách hiểu được tâm tư của Lý Dật Phong, cười cười nói:
- Bên cạnh tôi, trước mắt thật là thiếu một người có thể chạy chân ra sức.
Lý Dật Phong sắc mặt vui vẻ, chẳng lẽ Bí thư Băng chuẩn bị muốn trọng dụng vị bạn học cũ này sao? Tuy nhiên ông lập tức tỉnh táo lại, hẳn không phải là chuyện như vậy. Băng Hàn Bách là Bí thư Tỉnh ủy, như thế nào lại đối với bạn học của chính mình nói ra lời chạy chân ra sức thế đâu, đây là lời khách sáo của chính mình
Lý Dật Phong trong lòng vừa nghĩ bèn nói:
- Có phải thư ký hiện nay dùng không thích hợp.
Băng Hàn Bách hơi hơi vuốt cằm, nói:
- Anh công tác ở trường Đảng, tiếp xúc cán bộ ưu tú khẳng định không ít, không biết có người nào thích hợp để đề cử không?
Lý Dật Phong liền thầm nghĩ lời đồn đãi quả nhiên không sai, ông đã sớm nghe người ta nói qua, là nói Băng Hàn Bách đối với thư ký của văn phòng Tỉnh ủy an bài không vừa ý, có dự định tự mình tuyển chọn thư ký khác, hôm nay vừa nghe, quả nhiên không sai.
Bí thư Băng có thể ở một chuyện quan trọng như vậy hỏi ý kiến của mình, đây là có bao nhiêu tín nhiệm, bao nhiêu coi trọng, sắc mặt Lý Dật Phong bởi vì hưng phấn lập tức có chút phiếm hồng, tâm tư cũng bắt đầu nổi dậy.
Bí thư Tỉnh ủy tuyển thư ký, cũng không phải là một chuyện đơn giản, bởi vì không phải bất kỳ người nào cũng có thể trở thành tâm phúc bên người của Bí thư Tỉnh ủy.
Năng lực của người này cao thấp là một chuyện, nhưng phải hiểu rõ gốc rễ, hơn nữa tuyệt đối trung thành đáng tin, lại phải có một chút ngộ tính. Trên quan trường nguy cơ tứ phía, làm một người lãnh đạo, ai cũng không muốn bên mình có một người chần chừ do dự.
Bí thư Tỉnh ủy mới tới nhậm chức, xuất phát từ anh hưởng suy xét, thông thường cũng không tự mình trực tiếp chỉ định thư ký, loại tình huống này rất ít, mà là sẽ do văn phòng Tỉnh ủy chỉ định một người thư ký, tới giúp Bí thư Tỉnh ủy xử lý một số công việc và sự tình nghênh đón đưa đi. Đây là Bí thư Tỉnh ủy mới tới, đối với văn phòng tỉnh ủy, nhất là đối với Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy lúc đầu thể hiện tín nhiệm,
Thư ký mà văn phòng Tỉnh ủy chỉ định, tuy cũng gọi là thư ký của Bí thư Tỉnh ủy, nhưng khoảng cách chân chính của đại thư ký Tỉnh ủy, vẫn là một trời một vực.
Năng lực người này như thế nào, thân thế có trong sạch không, có trách nhiệm không, có tín nhiệm được không, những cái này đều chưa biết. Bí thư Tỉnh ủy cũng cần cùng thư ký của mình có một đoạn thời gian trải qua, thời gian này có thể là nửa năm. Nếu như cảm thấy có thể sử dụng, như vậy Bí thư Tỉnh ủy mới bắt đầu cho thư ký này từ từ tiếp xúc một chút công việc cơ mật, sau đó tiếp tục quan sát biểu hiện của hắn, rất có thể cuối cùng xác nhận thân phận đại thư ký Tỉnh ủy, cũng cần dài đến một năm, thậm chí càng lâu thêm nữa.
Nhưng mà người có thể thông qua khảo nghiệm này, lại rất là ít, có thể nói là lông phượng và sừng lân. Bình thường Bí thư Tỉnh ủy sau khi quen thuộc với hoàn cảnh mới, chọn cho chính mình người có thể tín nhiệm đảm nhiệm thư ký. Lúc này, văn phòng Tỉnh ủy bình thường cũng không có ý kiến phản đối. Bí thư Tỉnh ủy mới có thể sử dụng thư ký mà anh chỉ định, đây là “Đầu ngã dĩ mộc đào” (Mộc đào người tặng ném sang), anh tất nhiên cũng phải “Báo chi dĩ quỳnh dao” (Quỳnh dao ngọc đẹp mang ra đáp người).
Huống chi, chỉ cần Bí thư Tỉnh chủ ý định rồi, ai dám phản đối?
Cho nên, khi văn phòng Tỉnh ủy đề cử thư ký mới, thông thường sẽ không nói đây là thư ký của anh, mà nói là tạm thời tới đây chạy chân giúp việc. Theo bề ngoài, đây là thư ký của Bí thư Tỉnh ủy, nhưng biên chế và chức vị chính thức, phải đợi cho đến khi Bí thư Tỉnh ủy gật đầu, mới có thể xác định. Trước đó, đây chính là người hỗ trợ tạm thời, người ngoài khó có thể tưởng tượng được, phong quang vô hàn của đại thư ký Tỉnh ủy, thật ra cũng có tạm thời.
Lý Dật Phong trong nháy mắt này, nghĩ tới rất nhiều nhân tuyển, có học sinh của mình, có con cháu thân thuộc của mình, có con cháu của bạn bè mình, đây đều là người mình có thể tin được, nhưng cuối cùng cũng bị ông nhất loạt phủ quyết. Nếu cứ như vậy mà đề cử, không hề nghi ngờ, mình đề cử người này, khẳng định không được Băng Hàn Bách chọn trúng, hơn nữa chính mình cũng bị mất hết tiền đồ. Băng Hàn Bách có thể tự mình hướng ông hỏi tuyển thư ký, là muốn anh đề cử người mà anh tin tưởng được sao? Nếu như đơn giản như vậy, vậy Băng Hàn Bách kiếm ai giúp mà không được?
Muốn tìm một người tin tưởng được, đối với Bí thư Tỉnh ủy mà nói, cũng không khó.
Trên trán của Lý Dật Phong bắt đầu đổ mồ hôi, ông phải hiểu rõ ý đồ chính của Băng Hàn Bách.
Băng Hàn Bách nhìn thấy sắc mặt khẩn trương của Lý Dật Phong, ngược lại là có chút thả lỏng, cầm lấy ly trà từ từ uống, đợi đáp án của Lý Dật Phong.
Qua hồi lâu, Lý Dật Phong cắn răng nói:
- Nếu Bí thư Băng anh tin tưởng được người bạn cũ này, vậy tôi liền mạo muội đề cử một người cho anh vậy!
- Tôi khẳng định là tin được anh.
Băng Hàn Bách hơi hơi gật đầu, nói:
- Anh nói đi.
- Phó Chủ nhiệm thường vụ của Ban quản lý khu công nghệ cao thành phố Bạch Dương, Tăng Nghị!
Lý Dật Phong đồng thời nói lời này, trong lòng cũng là một phen đổ mồ hôi. Ông nói ra đáp án này, nhưng lấy ra toàn bộ dũng khí, mượn cơ hội đánh cuộc Băng Hàn Bách tuyển chọn thư ký, mở ra cục diện của tỉnh Nam Giang.
Băng Hàn Bách liền nhìn chăm chú Lý Dật Phong, ánh mắt như xưa linh hoạt, sắc bén.
Lý Dật Phong cảm giác đùi của mình có chút phát run, nhưng vẫn giữ vững, nghênh hướng ánh mắt của Băng Hàn Bách, bộ dạng nội tâm không thẹn.
Hồi lâu, Băng Hàn Bách thu lại thần quang, nói:
- Vậy nói một chút tình huống cụ thể của đồng chí Tăng Nghị này vậy.
Lý Dật Phong tâm tình buông lỏng, phát hiện phía sau lưng mình đã ướt đẫm, ông lặng lẽ lau mồ hôi ở lòng bàn tay, nói:
- Tăng Nghị này ở tỉnh Nam Giang chúng ta có thể có chút tiếng tăm. Tuy trẻ tuổi, nhưng đã đảm nhiệm qua rất nhiều chức vị, có ủy viên trù bị của căn cứ bảo vệ sức khỏe tỉnh, Trưởng phòng phòng y tế huyện Nam Vân, Trưởng phòng phòng Xúc tiến đầu tư huyện Nam Vân, Phó chủ nhiệm thường vụ Ban quản lý khu công nghệ cao thành phố Bạch Dương, lý lịch phong phú, hơn nữa ở mỗi chức vị, hắn đều làm ra thành tích lớn. Trà Tướng Quân nổi tiếng trong và ngoài nước, đều là thành quả của Tăng Nghị khi giúp đỡ người nghèo tại Nam Vân. Huyện Nam Vân từ một huyện nghèo nhất nước, nhảy một cái trở thành đại huyện kinh tế của tỉnh Nam Giang chúng ta, Tăng Nghi cũng là không thể không có công.
Băng Hàn Bách hơi hơi gật đầu, nói theo như vậy, Tăng Nghị này xác thực là một người tài.
Hai người trước kia là quan hệ bạn học ở trường Đảng trung ương, chỉ có điều Lý Dật Phong trên con đường làm quan đi không được thuận lợi, năm đó khi hai người cùng chung bồi dưỡng, cấp bậc không kém bao nhiêu, tới khi gặp lại nhau, Băng Hàn Bách đã là nhân vật số một của tỉnh Nam Giang, mà Lý Dật Phong thì vẫn dẫm chân tại chỗ.
Lý Dật Phong đối với lần gặp mặt này rất là coi trọng, sớm đã chuẩn bị tốt lễ vật, mang theo phu nhân cùng đi đến đại viện Tỉnh ủy ủy viên thường vụ.
Ăn xong cơm tối, Băng Hàn Bách mời Lý Dật Phong đến thư phòng ở trên lầu uống trà. Trong lòng Lý Dật Phong rất rõ ràng, đây là cơ hội của mình đã đến, tối nay chính mình nhất định phải nắm chắc.
Hai vị phu nhân thì ở dưới lầu trò truyện, bàn tán một số đề tài mà phụ nữ khá quan tâm
- Ngồi đi Dật Phong.
Băng Hàn Bách trên mặt nghiêm túc, hiếm khi lộ ra một tia thoải mái.
- Đây là ở nhà, cậu không cần khách sáo.
- Được, được rồi!
Lý Dật Phong ngoài miệng thì nói được, nhưng lại nào dám không khách sáo. Ông đợi Băng Hàn Bách ngồi xuống xong, mới ở đối diện bàn trà nhẹ nhàng ngồi xuống, đợi được một chút, gương mặt cười nh́n Băng Hàn Bách.
- Bí thư Băng, nhoáng một cái đây, chúng ta có bảy tám năm không gặp mặt!
Băng Hàn Bách cầm lên chén trà, nhẹ nhàng uống một ngụm, nói:
- Đúng vậy, có bảy tám năm rồi, năm tháng không buông tha người a.
- Bí thư Băng vẫn giống như trước kia.
Lý Dật Phong cười khen tặng một câu.
- Khi biết Bí thư Băng muốn tới tỉnh Nam Giang, tôi vui mừng đến nỗi có vài lúc ngủ không được. Lẽ ra đã sớm nên đến thăm hỏi Bí thư Băng, nhưng sợ quấy rầy đến công việc của anh, cho nên đã không liên hệ.
- Đã nhiều năm như vầy, anh một chút không thay đổi, vẫn là khách sáo như vậy.
Băng Hàn Bách cười cười, năm đó ở trường Đảng, ông đối với Lý Dật Phong còn có nhất định hiểu biết, người này rầt cẩn thận, chưa bao giờ làm ra sự việc thiếu suy nghĩ.
- Bí thư Băng đến Nam Giang, khẳng định có rất nhiều công việc quan trọng, còn phải quen thuộc tìng trạng của tỉnh Nam Giang, tôi như thế nào lại không ngại mà đến quấy rầy chứ?
Lý Dật Phong cười theo
Băng Hàn Bách đem ly trà trên tay bỏ xuống, nói:
- Mới đến, quả thật có rất nhiều chuyện cần quan sát, cần hiểu biết.
Lý Dật Phong ngồi nghiêm rồi nói:
- Tôi ở Nam Giang công tác cũng có hai mươi năm, tuy nói bình thường đều ở trong trường học, nhưng đối với tình huống của tỉnh cũng có nhất định hiểu biết. Tôi biết anh bình thường khẳng định công vụ bận rộn, nếu ở phương diện khác có chuyện gì cần chạy chân ra sức, anh cứ giao cho tôi.
Băng Hàn Bách hiểu được tâm tư của Lý Dật Phong, cười cười nói:
- Bên cạnh tôi, trước mắt thật là thiếu một người có thể chạy chân ra sức.
Lý Dật Phong sắc mặt vui vẻ, chẳng lẽ Bí thư Băng chuẩn bị muốn trọng dụng vị bạn học cũ này sao? Tuy nhiên ông lập tức tỉnh táo lại, hẳn không phải là chuyện như vậy. Băng Hàn Bách là Bí thư Tỉnh ủy, như thế nào lại đối với bạn học của chính mình nói ra lời chạy chân ra sức thế đâu, đây là lời khách sáo của chính mình
Lý Dật Phong trong lòng vừa nghĩ bèn nói:
- Có phải thư ký hiện nay dùng không thích hợp.
Băng Hàn Bách hơi hơi vuốt cằm, nói:
- Anh công tác ở trường Đảng, tiếp xúc cán bộ ưu tú khẳng định không ít, không biết có người nào thích hợp để đề cử không?
Lý Dật Phong liền thầm nghĩ lời đồn đãi quả nhiên không sai, ông đã sớm nghe người ta nói qua, là nói Băng Hàn Bách đối với thư ký của văn phòng Tỉnh ủy an bài không vừa ý, có dự định tự mình tuyển chọn thư ký khác, hôm nay vừa nghe, quả nhiên không sai.
Bí thư Băng có thể ở một chuyện quan trọng như vậy hỏi ý kiến của mình, đây là có bao nhiêu tín nhiệm, bao nhiêu coi trọng, sắc mặt Lý Dật Phong bởi vì hưng phấn lập tức có chút phiếm hồng, tâm tư cũng bắt đầu nổi dậy.
Bí thư Tỉnh ủy tuyển thư ký, cũng không phải là một chuyện đơn giản, bởi vì không phải bất kỳ người nào cũng có thể trở thành tâm phúc bên người của Bí thư Tỉnh ủy.
Năng lực của người này cao thấp là một chuyện, nhưng phải hiểu rõ gốc rễ, hơn nữa tuyệt đối trung thành đáng tin, lại phải có một chút ngộ tính. Trên quan trường nguy cơ tứ phía, làm một người lãnh đạo, ai cũng không muốn bên mình có một người chần chừ do dự.
Bí thư Tỉnh ủy mới tới nhậm chức, xuất phát từ anh hưởng suy xét, thông thường cũng không tự mình trực tiếp chỉ định thư ký, loại tình huống này rất ít, mà là sẽ do văn phòng Tỉnh ủy chỉ định một người thư ký, tới giúp Bí thư Tỉnh ủy xử lý một số công việc và sự tình nghênh đón đưa đi. Đây là Bí thư Tỉnh ủy mới tới, đối với văn phòng tỉnh ủy, nhất là đối với Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy lúc đầu thể hiện tín nhiệm,
Thư ký mà văn phòng Tỉnh ủy chỉ định, tuy cũng gọi là thư ký của Bí thư Tỉnh ủy, nhưng khoảng cách chân chính của đại thư ký Tỉnh ủy, vẫn là một trời một vực.
Năng lực người này như thế nào, thân thế có trong sạch không, có trách nhiệm không, có tín nhiệm được không, những cái này đều chưa biết. Bí thư Tỉnh ủy cũng cần cùng thư ký của mình có một đoạn thời gian trải qua, thời gian này có thể là nửa năm. Nếu như cảm thấy có thể sử dụng, như vậy Bí thư Tỉnh ủy mới bắt đầu cho thư ký này từ từ tiếp xúc một chút công việc cơ mật, sau đó tiếp tục quan sát biểu hiện của hắn, rất có thể cuối cùng xác nhận thân phận đại thư ký Tỉnh ủy, cũng cần dài đến một năm, thậm chí càng lâu thêm nữa.
Nhưng mà người có thể thông qua khảo nghiệm này, lại rất là ít, có thể nói là lông phượng và sừng lân. Bình thường Bí thư Tỉnh ủy sau khi quen thuộc với hoàn cảnh mới, chọn cho chính mình người có thể tín nhiệm đảm nhiệm thư ký. Lúc này, văn phòng Tỉnh ủy bình thường cũng không có ý kiến phản đối. Bí thư Tỉnh ủy mới có thể sử dụng thư ký mà anh chỉ định, đây là “Đầu ngã dĩ mộc đào” (Mộc đào người tặng ném sang), anh tất nhiên cũng phải “Báo chi dĩ quỳnh dao” (Quỳnh dao ngọc đẹp mang ra đáp người).
Huống chi, chỉ cần Bí thư Tỉnh chủ ý định rồi, ai dám phản đối?
Cho nên, khi văn phòng Tỉnh ủy đề cử thư ký mới, thông thường sẽ không nói đây là thư ký của anh, mà nói là tạm thời tới đây chạy chân giúp việc. Theo bề ngoài, đây là thư ký của Bí thư Tỉnh ủy, nhưng biên chế và chức vị chính thức, phải đợi cho đến khi Bí thư Tỉnh ủy gật đầu, mới có thể xác định. Trước đó, đây chính là người hỗ trợ tạm thời, người ngoài khó có thể tưởng tượng được, phong quang vô hàn của đại thư ký Tỉnh ủy, thật ra cũng có tạm thời.
Lý Dật Phong trong nháy mắt này, nghĩ tới rất nhiều nhân tuyển, có học sinh của mình, có con cháu thân thuộc của mình, có con cháu của bạn bè mình, đây đều là người mình có thể tin được, nhưng cuối cùng cũng bị ông nhất loạt phủ quyết. Nếu cứ như vậy mà đề cử, không hề nghi ngờ, mình đề cử người này, khẳng định không được Băng Hàn Bách chọn trúng, hơn nữa chính mình cũng bị mất hết tiền đồ. Băng Hàn Bách có thể tự mình hướng ông hỏi tuyển thư ký, là muốn anh đề cử người mà anh tin tưởng được sao? Nếu như đơn giản như vậy, vậy Băng Hàn Bách kiếm ai giúp mà không được?
Muốn tìm một người tin tưởng được, đối với Bí thư Tỉnh ủy mà nói, cũng không khó.
Trên trán của Lý Dật Phong bắt đầu đổ mồ hôi, ông phải hiểu rõ ý đồ chính của Băng Hàn Bách.
Băng Hàn Bách nhìn thấy sắc mặt khẩn trương của Lý Dật Phong, ngược lại là có chút thả lỏng, cầm lấy ly trà từ từ uống, đợi đáp án của Lý Dật Phong.
Qua hồi lâu, Lý Dật Phong cắn răng nói:
- Nếu Bí thư Băng anh tin tưởng được người bạn cũ này, vậy tôi liền mạo muội đề cử một người cho anh vậy!
- Tôi khẳng định là tin được anh.
Băng Hàn Bách hơi hơi gật đầu, nói:
- Anh nói đi.
- Phó Chủ nhiệm thường vụ của Ban quản lý khu công nghệ cao thành phố Bạch Dương, Tăng Nghị!
Lý Dật Phong đồng thời nói lời này, trong lòng cũng là một phen đổ mồ hôi. Ông nói ra đáp án này, nhưng lấy ra toàn bộ dũng khí, mượn cơ hội đánh cuộc Băng Hàn Bách tuyển chọn thư ký, mở ra cục diện của tỉnh Nam Giang.
Băng Hàn Bách liền nhìn chăm chú Lý Dật Phong, ánh mắt như xưa linh hoạt, sắc bén.
Lý Dật Phong cảm giác đùi của mình có chút phát run, nhưng vẫn giữ vững, nghênh hướng ánh mắt của Băng Hàn Bách, bộ dạng nội tâm không thẹn.
Hồi lâu, Băng Hàn Bách thu lại thần quang, nói:
- Vậy nói một chút tình huống cụ thể của đồng chí Tăng Nghị này vậy.
Lý Dật Phong tâm tình buông lỏng, phát hiện phía sau lưng mình đã ướt đẫm, ông lặng lẽ lau mồ hôi ở lòng bàn tay, nói:
- Tăng Nghị này ở tỉnh Nam Giang chúng ta có thể có chút tiếng tăm. Tuy trẻ tuổi, nhưng đã đảm nhiệm qua rất nhiều chức vị, có ủy viên trù bị của căn cứ bảo vệ sức khỏe tỉnh, Trưởng phòng phòng y tế huyện Nam Vân, Trưởng phòng phòng Xúc tiến đầu tư huyện Nam Vân, Phó chủ nhiệm thường vụ Ban quản lý khu công nghệ cao thành phố Bạch Dương, lý lịch phong phú, hơn nữa ở mỗi chức vị, hắn đều làm ra thành tích lớn. Trà Tướng Quân nổi tiếng trong và ngoài nước, đều là thành quả của Tăng Nghị khi giúp đỡ người nghèo tại Nam Vân. Huyện Nam Vân từ một huyện nghèo nhất nước, nhảy một cái trở thành đại huyện kinh tế của tỉnh Nam Giang chúng ta, Tăng Nghi cũng là không thể không có công.
Băng Hàn Bách hơi hơi gật đầu, nói theo như vậy, Tăng Nghị này xác thực là một người tài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.