Thủ Tịch Ngự Y

Chương 233: Cá nướng 1

Ngân Hà Cửu Thiên

09/03/2018

Trong cuộc họp bộ máy Ban quản lý trước đây, Gia Cát Mưu thật lâu rồi không có ý kiến, nhưng hôm nay lại đột nhiên bùng nổ.

- Trước khi bắt đầu cuộc họp, tôi xin nói đến một sự kiện. Gần đây, có một người nước ngoài đến thành phố của chúng ta đầu tư. Tất cả mọi tình huống đều được thông báo cho lãnh đạo thành phố. Cụ thể là chuyện gì, nhằm vào ai thì tôi sẽ không nói. Chuyện này đối với đại cục thu hút đầu tư của thành phố tạo thành ảnh hưởng rất ác liệt. Ở đây, tôi muốn nhắc lại một lần nữa về vấn đề đãi ngộ cho người nước ngoài. Phàm là tất cả nhân viên công tác của khu công nghệ cao, bất luận vì một lý do bất đắc dĩ nào, không thể tiến hành làm điều tra khó dễ nhà đầu tư nước ngoài, càng không thể theo dõi hành tung của họ. Thậm chí là cả nhân viên đi theo. Nếu có phát hiện thì nghiêm trị không tha.

Người trong phòng họp, ánh mắt cố ý hay không cố ý đều liếc nhìn về phía Tăng Nghị. Gia Cát Mưu nói người này, chính là Trưởng đồn công an Lục Đại Hữu. Nhưng tất cả mọi người đều rõ ràng, đây là Gia Cát Mưu và Lục Đại Hữu vừa liên kết vừa diễn trò. Đây là “Hạng Trang vũ kiếm, ý tạ Bái Công”.

Lục Đại Hữu là Đồn trưởng đồn công an. Y được phái điều tra tư liệu của phiên dịch đi theo một nhà đầu tư nước ngoài. Hiển nhiên y sẽ có hàng trăm biện pháp để điều tra, như thế nào lại có khả năng để cho nhà đầu tư nước ngoài phát hiện, lại còn cáo trạng lên thành phố. Mưu mẹo trong đó, tất cả mọi người trong lòng biết rất rõ.

Tăng Nghị ngồi một chỗ, gương mặt vẫn rất bình thường. Vẫn là vân nhạt phong khinh như trước. Mọi người nhìn hắn thì hắn đồng thời cũng quan sát vẻ mặt biến hóa của mỗi người. Hoàng Châu sau lưng mình vụng trộm tổ chức một cuộc họp báo thu hút đầu tư. Tăng Nghị liền dự đoán được sẽ có một kết quả như vậy.

Muốn điều tra Smith, Tăng Nghị khẳng định là sẽ có biện pháp, hoàn toàn có thể qua mặt khu công nghệ cao. Hắn sở dĩ dựa theo trình tự mà làm, chính là muốn nương theo chuyện điều tra Smith, ở khu công nghệ cao khởi lên một trận phong ba, đem những người đang nấp ở dưới như Hoàng Châu tất cả đều hiển thị ra ngoài.

Hiện tại, ít nhất có thể chứng minh, Đồn trưởng đồn công an khu công nghệ cao Lục Đại Hữu cũng là người của Gia Cát Mưu. Y căn bản không đi điều tra tên phiên dịch kia mà trực tiếp đem chuyện này báo cáo cho Gia Cát Mưu. Smith có thể đến thành phố cáo trạng, chứng tỏ cũng có người hướng ông ta mật báo, thậm chí là xúi giục cổ động.

Tăng Nghị là Phó chủ nhiệm thường trực của Ban quản lý, đối với các hạng mục trong khu công nghệ cao có quyền xét duyệt. Hắn là chiếu chương mà làm việc. Hành vi của Lục Đại Hữu chỉ có thể là lý giải sai lầm ý tứ của Tăng Nghị. Ở thành phố đã có kết luận điều tra, còn Gia Cát Mưu thì lại cố ý trong cuộc họp bộ máy đề xuất, chính là muốn cấp cho Tăng Nghị một sự khó chịu. Ông ta muốn cho Tăng Nghị biết rằng, trong khu công nghệ cao này ai mới là nhân vật số một chân chính nắm quyền.

- Hiện tại, chúng ta bắt đầu cuộc họp. Trước thông báo một chút thành quả của việc thu hút đầu tư gần đây.

Gia Cát Mưu hắng giọng, sau đó dùng âm điệu cuốn hút nói:

- Các đồng chí, tập đoàn đầu tư Phương Địch của nước Mỹ quyết định đầu tư ở khu công nghệ cao Bạch Dương của chúng ta xây dựng một nhà máy, thiết lập một nơi sản xuất bình Ắc quy kiểu mới lớn nhất Châu Á. Tổng ngạch đầu tư là một trăm năm mươi sáu triệu đô la Mỹ. Kỳ hạn công trình là hai năm. Sau khi đầu tư, sẽ tạo cơ hội cho hai ngàn ba trăm người vào nghề. Hàng năm giá trị tổng sản lượng thu vào là một trăm hai mươi triệu đồng.

Lời này vừa nói ra, người trong phòng họp liền kinh ngạc đến ngây người. Khó trách Gia Cát Mưu lại dám thẳng thừng chỉ trích Phó chủ nhiệm Tăng. Hóa ra là có sức mạnh sau lưng.

Là thành viên bộ máy lãnh đạo Ban quản lý, tất cả mọi người đều rõ ràng con số đó có ý nghĩa như thế nào. Pin tuy rằng chỉ là một vật nhỏ, nhưng lại dính dáng đến công nghệ cao, nguồn năng lượng mới. Nếu tính toán GDP thì rất có lợi. Giá trị sản lượng một trăm hai mươi triệu, ít nhất có thể kéo GDP tăng lên hai đến ba lần. Đây là một chiến tích thật lớn. Gia Cát Mưu không ra tay thì tôi, khi ra tay lại là động tĩnh lớn.

Tất cả mọi người có chút khó hiểu, thầm nghĩ đầu tư nước ngoài trong những năm gần đây không đáng giá sao? Chỉ có điều, trong khoảng thời gian này, khu công nghệ cao Bạch Dương tiến cử đầu tư nước ngoài, tổng ngạch liền vượt qua dự toán mười năm.

Gia Cát Mưu đối với biểu hiện kinh ngạc của mọi người rất hài lòng. Ông ta rút một điếu thuốc Trung Hoa ra đốt, thỏa thuê mãn nguyện hít một hơi, sau đó dùng ngón trỏ kẹp chính giữa, dựa lưng vào ghế nói:

- Tình huống cụ thể của dự án này, sẽ do đồng chí Mạc Hữu Vi giới thiệu với mọi người.

Nói xong, Gia Cát Mưu nhìn thoáng qua, thấy Tăng Nghị ngồi bên tay trái mình không chút biểu hiện, trong lòng cười lạnh một tiếng. Tiểu tử cậu phải cần nhờ đến việc chữa được bệnh nên mới kéo tập đoàn Bình Hải đến đây đầu tư, còn tôi Gia Cát Mưu không cần dùng gì khác nhưng hạng mục kéo đến cũng không thua kém gì cậu. Hơn nữa còn bằng năng lực cá nhân.



Dựa theo quy định ban thưởng cho việc thu hút đầu tư của thành phố Bạch Dương, cá nhân thu hút đầu tư hạng mục một khi được chứng thực thì dựa vào sổ sách thực tế sẽ được thưởng ba mươi phần trăm trên tổng số vốn đầu tư. Nói cách khác, toàn bộ tài chính của Smith đầu tư vào, Gia Cát Mưu có ít nhất được ba mươi triệu tiền thưởng. Cho dù tài chính của Smith không rót xuống hết, chẳng sợ chỉ được một phần ba, nhưng số lượng tiền thưởng của Gia Cát Mưu cũng khiến cho người ta phải nghẹn họng rồi.

Tăng Nghị lúc trước tuy rằng chứng thực được hạng mục đầu tư của tập đoàn Bình Hải nhưng không thuộc loại cá nhân thu hút đầu tư. Bởi vì hạng mục của đoàn khảo sát đều là đã sớm xác định. Hơn nữa, trải qua Ủy ban Kế hoạch và phát triển và Bộ Thương mại đồng ý, chỉ có điều không chính thức ngụ lại mà thôi. Tăng Nghị bắt nó chứng thực đến khu công nghệ cao Bạch Dương là vì thành phố Bạch Dương mà lập công. Cuối năm có thể được thưởng vì thành tích đạt được, nhưng đây không phải là hạng mục cá nhân thu hút đầu tư.

Mặc dù có điểm khác nhau, nhưng lập tức có vẻ năng lực của Gia Cát Mưu ở trên Tăng Nghị. Bởi vì người của Ban quản lý đều biết rằng, Tăng Nghị có quan hệ với ở trên. Hạng mục ngụ lại, rất có thể quan hệ sau lưng hắn điều khiển.

Gia Cát Mưu thành quả trọng đại này, là nằm ngoài dự kiến của mọi người. Hoàn toàn lật đổ hình tượng Cẩu Đẩu Mưu của Gia Cát Mưu. Thế cho nên tất cả mọi người đều quên vỗ tay chúc mừng.

Mạc Hữu Vi cầm lấy cái tách uống nước cho nhuận yết hầu, sau đó mở ra văn kiện trước mắt, nói:

- Tập đoàn đầu tư Phương Địch của Mỹ là một trong những công ty công nghệ lớn nhất toàn cầu. Lần này hạng mục bình ắc quy là hạng mục kỹ thuật không gây ô nhiễm môi trường, là từ giáo sư Avarro Horowitz, Viện Công nghệ California nghiên cứu thành công. Tập đoàn Phương Địch đã bỏ ra tám trăm triệu đô la Mỹ mua lại quyền sử dụng độc quyền từ trong tay của Giáo sư Avarro Horowitz, Viện Công nghệ California.

- Bình ắc quy có dung lượng cao, nạp điện nhanh chóng, sử dụng lặp lại, có nhiều ưu điểm trong việc bảo vệ môi trường. Trước mắt tập đoàn Phương Địch đã bắt đầu bán chúng cho toàn bộ nước Mỹ, cho hãng xe Ford của Đức, Toyota của Nhật. Dự án sản xuất pin sẽ được sử dụng rộng rãi trong các ngành sản xuất ô tô. Thị trường này có triển vọng rất tốt.

Mạc Hữu Vi nhìn qua một vòng, lại cường điệu nói:

- Tập đoàn Phương Địch hạng mục này đã được nước Mỹ xếp vào một trong những kế hoạch chiến lược nguồn năng lượng mới trong thế kỷ 21. Lần này xây dựng nơi sản xuất tại khu công nghệ cao của chúng ta chính là một phần trong hạng mục đó.

Vừa dứt lời, phòng họp truyền đến tiếng vỗ tay bốp bốp. Mọi người nhìn qua, liền phát hiện người vỗ tay chính là Tăng Nghị.

Gia Cát Mưu nhìn thoáng qua, phát hiện Tăng Nghị trên mặt không ngờ lại mỉm cười, thầm nghĩ tiểu tử này tuổi tuy còn trẻ nhưng lòng dạ lại rất sâu, sợ là nụ cười miễn cưỡng. Trong lòng cười lạnh một tiếng, Gia Cát Mưu tiếp lời Mạc Hữu Vi:

- Hiện tại hạng mục này đã được Ủy ban Kế hoạch và Phát triển cùng bộ Thương mại tiến hành phê duyệt. lãnh đạo thành phố cũng rất chú ý. Ý kiến của tôi chỉ có tám chữ: “Đặc biệt xử lý, đặc biệt làm nhanh”.

Từ trên không trung làm ra một thủ thế rất có lực, Gia Cát Mưu nói:

- Sau đây, như thế nào để chứng thực hạng mục này thì mọi người hãy triển khai thảo luận, tranh thủ xuất ra một biện pháp cụ thể.

Tăng Nghị nói một câu:

- Trong phạm vi quyền hạn của tôi, nếu hết thảy đều phù hợp với quy định chính sách thì tôi nhất định sẽ ủng hộ.

Gia Cát Mưu thầm nghĩ, Tăng Nghị thật sự là không thức thời. Cái gì là phù hợp với chính sách quy định? Chẳng lẽ ở thành phố phê duyệt xuống dưới, cậu còn không phê duyệt sao?



Tăng Nghị sau khi phát ngôn, những Phó bí thư, Phó chủ nhiệm khác cũng theo thứ tự mà biểu lộ thái độ. Cách nói với Tăng Nghị cũng không sai biệt lắm. Nhưng đại bộ phận đều tỏ vẻ kiên quyết ủng hộ. Cuối cùng Gia Cát Mưu kết luận, Ban quản lý thành lập một tổ công tác chuyên môn, do Mạc Hữu Vi phụ trách chứng thực và đẩy mạnh công tác.

Tăng Nghị đem thái độ của từng người ghi tạc vào trong lòng.

Sau khi tan họp, Lý Vĩ Tài đi theo đằng sau Tăng Nghị vào trong phòng làm việc của hắn, rất khó chịu nói:

- Hạng mục trọng đại của khu công nghệ cao đều là do Phó chủ nhiệm Tăng phụ trách. Cho tới bây giờ còn chưa có tiền lệ thành lập tổ công tác.

Tăng Nghị thầm nghĩ Lý Vĩ Tài người này cũng có chút thú vị. Vừa rồi trong cuộc họp, hắn nghĩ đến Lý Vĩ Tài nhất định sẽ làm phản. Một lần nữa đứng về phía Gia Cát Mưu. Nhưng không nghĩ tới biểu hiện của Lý Vĩ Tài cũng làm cho người ta nhìn y bằng cặp mắt khác xưa. Thái độ rất cẩn thận, không ủng hộ cũng không phản đối:

- Hạng mục hiện tại của khu công nghệ cao cũng nhiều, tôi một người làm sao có thể kham nổi.

Lý Vĩ Tài lên tiếng:

- Hạng mục trọng đại trung tâm phục vụ hiện tại cũng được mở rộng, hoàn toàn có thể ứng phó được rồi.

Lý Vĩ Tài cũng có suy nghĩ của mình. Từ lúc Ban quản lý thành lập tới bây giờ, y đã ở trong này làm Chánh văn phòng, gặp qua nhiều chuyện. Gia Cát Mưu đưa tới hạng mục cũng không ít, nhưng cuối cùng chẳng có cái nào ngoại lệ. Toàn bộ cục diện trở nên rối rắm. Những nông dân bị mất đất, hàng năm vài lần đến bao vây ban quản lý.

Hạng mục lần này tuy rằng Gia Cát Mưu làm ra động tĩnh rất lớn, nhưng hiện tại chỉ là mới ký hiệp nghị. Hết thảy vẫn còn đang trên bàn giấy. Cuối cùng có thể chứng thực hay không, người thương nhân nước ngoài đó có trung thực thực hiện hiệp nghị hay không thì vẫn còn chưa biết. Nếu làm không tốt, ngược lại còn khiến cho cục diện rối rắm thêm.

Tương phản, Phó chủ nhiệm Tăng thì lại khác. Hắn ở tỉnh có quan hệ rất lớn. Hạng mục của công ty điện tử Bình Hải có thể ngụ lại chính là chứng cứ rõ ràng. Lý Vĩ Tài cũng nghiên cứu qua lý lịch của Tăng Nghị. Đó là một cán bộ rất có năng lực.

Những năm gần đây, có chỗ dựa vững chắc lại có năng lực thì phải là một bước lên mây. Lý Vĩ Tài tất nhiên là có thể ở giữa Tăng Nghị và Gia Cát Mưu mà phân ra ưu khuyết điểm.

- Phó chủ nhiệm Mạc là người làm việc lâu năm tại Ban quan lý. Những chính sách đều nắm rõ. Do anh ta phụ trách, hạng mục chứng thực sẽ có giúp ích rất lớn.

Tăng Nghị biết Lý Vĩ Tài đây là mượn cơ hội để nói lên lập trường của mình, nhưng hắn không muốn giằng co quá nhiều về vấn đề này:

- Tôi có hẹn báo cáo công tác với Cục trưởng Quách của Cục Bảo vệ sức khỏe. Anh hãy an bài xe đi.

Lý Vĩ Tài biểu lộ ý tứ xong rồi, cũng không tiếp đề tài câu chuyện nữa, nói:

- Tôi sẽ đi an bài ngay.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thủ Tịch Ngự Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook