Chương 204: David
Ngân Hà Cửu Thiên
09/09/2017
- Bình thường tôi đã nói rất nhiều lần, các người
phải đem đoàn kết yên ổn đặt lên vị trí hàng đầu. Phải đem hết những
nhân tố không hài hòa hóa giải. Trong việc xử lý những vấn đề liên quan
đến lợi ích của quần chúng, càng phải chú ý đến phương thức và phương
pháp. Cậu xem mình đã làm như thế nào?
Bí thư Thành ủy Vinh Thành Tần Lương Tín lúc này vẻ mặt tức giận, hung hăng răn dạy Chủ tịch quận khu Chính Bình La Trung Căn.
La Trung Căn là thủ hạ của Tần Lương Tín, là người đắc lực và có khả năng nhất. Năng lực không tầm thường. Trong thời gian chủ trì công tác của khu Bình Chính, kinh tế của khu phát triển rất lớn. Tần Lương Tín vốn tính toán cho y phù chính. Nhưng trong thời khắc mấu chốt như thế này, La Trung Căn lại xông ra họa lớn cho mình như vậy.
Tần Lương Tín là lão chính khách. Trải qua phong ba vô số, ông ta đã nhạy bén ý thức được, sự tình lần này không đơn giản. Có người ở phía sau trợ giúp.
- Bí thư Tần, họa là do tôi gây ra. Tôi thỉnh cầu Thành ủy xử phạt.
La Trung Căn thật ra rất lưu manh, chủ động xin xử phạt.
Tần Lương Tín chỉ tiếc rèn sắt không thành thép:
- Vừa mới có một chút thành tích, cái đuôi của cậu liền vểnh lên trời. Sẽ không còn biết họ mình là gì, cũng quên mất quyền lực trong tay cậu là ai giao cho. Quyền lực của những người như chúng ta thì là nhân dân giao cho. Nhân dân giao cho chúng ta quyền lực là muốn chúng ta vì họ mà mưu cầu lợi ích chứ không phải là tranh lợi.
La Trung Căn đầu không ngẩng dậy, làm ra bộ dạng thật sự tiếp nhận. Tuy nhiên trong lòng thì nhẹ nhàng thở ra. Ông chủ nếu nghiêm khắc răn dạy mình thì cây gậy đánh xuống sẽ nhẹ hơn. Y trong lòng tồn tại một tia may mắn.
Tần Lương Tín sau khi răn dạy xong thì ngồi vào bàn làm việc, trầm mặc thật lâu rồi mới nói:
- Trước nghỉ phép một thời gian, tĩnh tâm lại một chút.
La Trung Căn đầu liền ngẩng lên. Tuy rằng y đã sớm có chuẩn bị, nhưng nghe Tần Lương Tín chính miệng nói phải đình chức của mình thì y có chút không ngờ. Y là phụ tá đắc lực của Bí thư Tần, quyết định như vậy đối với một người đắc lực thì có nặng quá không.
Tuy nhiên, La Trung Căn vẫn cúc cung nói với Tần Lương Tín:
- Bí thư Tần, tôi đã phụ lòng kỳ vọng của ngài. Sau khi trở về, tôi nhất định sẽ dựa theo chỉ bảo, một phen tĩnh tâm lại để khắc sâu ghi nhớ.
Tần Lương Tín phất tay, ý tứ bảo La Trung Căn rời khỏi phòng làm việc của mình. Ông ta cầm lấy ý kiến quyết định xử lý trên bàn, mặt đanh lại, rồi mới ký hai chữ “Đồng ý”.
3h chiều, trong phòng hội nghị chính quyền thành phố Vinh Thành tề tựu rất nhiều phóng viên truyền thông. Chánh văn phòng xử lý Thành ủy Tạ Trọng Tài đích thân đọc báo cáo điều tra về khu Bình Chính.
- Sau khi sự kiện phát sinh, chính quyền Thành ủy thành phố rất coi trọng. Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy Tần Lương Tín lập tức ra chỉ thị, yêu cầu toàn bộ những bộ môn có liên quan ở thành phố không tiếc hết thảy trả giá, toàn lực ứng phó, làm tốt công tác trị bệnh cứu người. Chủ tịch thành phố Từ Đỉnh yêu cầu điều tra nguyên nhân phát sinh sự kiện, trấn an cảm xúc của quần chúng, làm tốt công tác giải quyết hậu quả. Ủy viên thường vụ Thành ủy…
Đây gần như là hình thức cố định dự thảo tin tức. Một chuyện xấu như vậy, nhưng qua lời báo cáo, chuyện xấu ngược lại lại đề cao hình tượng của lãnh đạo.
- Các lãnh đạo đã tự mình mang đội, thân phó tuyến đầu, đến thăm viếng quần chúng địa phương diễn ra sự kiện. Đồng thời đến bệnh viện, tập hợp những bộ môn của liên quan để điều tra và cho ra kết luận.
Tạ Trọng Tài nói lời khách sáo một vòng, cuối cùng mới đem kết quả điều tra tuyên bố một chút.
- Hy vọng đồng chí trong giới truyền thông sẽ đem sự kiện đích thật thông báo lại với quần chúng, phản bác những lời đồn không đúng sự thật để giữ gìn đại cục hòa bình yên ổn. Xin cảm ơn!
Bài phát biểu đã chấm dứt, tiếp theo là truyền thông đặt câu hỏi.
- Xin hỏi, Chánh văn phòng Tạ, vì sao con số thương vong trong lời đồn và kết quả điều tra của thành phố Vinh Thành lại khác nhau như thế? Chánh văn phòng Tạ có lời giải thích như thế nào?
- Trong báo cáo điều tra không có nói đến lý do trưng thu đất. Xin hỏi đây là nguyên nhân gì?
- Vì sao cảnh sát lại bao vây bệnh viện, không có giới truyền thông tiến vào phỏng vấn?
- Cảnh sát tại hiện trường bắt người, đều là có thân phận gì? Vì sao lại không công bố?
Tạ Trọng Tài có ba đầu sáu tay cũng không ứng phó được. Ông ta trong lòng tức giận vô cùng. Các người một đám đồn đại con số thương vong đó, còn hỏi tôi đây là vì sao? Có trời mới biết là vì sao? Tôi đây còn muốn biết con số đồn đại này là từ đâu mà tới.
Những vấn đề này cũng không thể giải thích cho rõ. Tạ Trọng Tài không được ở trên trao quyền nên không dám nói càn. Chỉ ứng phó cho qua chuyện.
Đỗ Nhược hôm nay tự mình phụ trách trật tự cho hội trường. Nhìn thấy trường hợp kịch liệt như vậy, ông ta cũng có chút tức giận. Đội phòng ngừa bạo lực đã được phái đến hiện trường là do ông ta truyền đạt mệnh lệnh xuống. Sự tình đến tột cùng là bộ dạng gì thì ông là người rõ ràng nhất. Cái gì là đánh đập tàn nhẫn, máu chảy thành sông, căn bản chỉ là chuyện giả dối. Vì sao giới truyền thông lại không chịu đưa tin chính xác chứ?
Lúc này có một cảnh sát đi đến bên tai của Đỗ Nhược, hạ giọng nói:
- Bên ngoài có một người tự xưng là Tăng Nghị của sở Y tế tỉnh, nói có chuyện quan trọng muốn gặp ngài.
Đỗ Nhược như thế nào lại đi được. Ông ta nói:
- Tôi biết rồi.
Gã cảnh sát kia lại nói:
- Anh ta nói anh ta có biện pháp có thể hướng giới truyền thông chứng minh sự thật đích thực.
Đỗ Nhược khóe mắt nhướng lên. Ông ta biết Tăng Nghị là một người rất có khả năng lèo lái. Tuy nhiên chuyện này như thế nào lại có thể chứng minh được. Ông liền nói:
- Cậu cứ ở trong này canh giữ.
Nói xong thì vội vàng ra ngoài hội trường.
Tạ Trọng Tài bị những phóng viên xảo quyết tra tấn đến đầu đổ đầy mồ hôi. Ông ta nói:
- Những lời tôi nói đều là sự thật, đã trải qua cẩn thận nghiên cứu, điều tra rồi mới cho ra kết luận. Mọi người hẳn là nên tin tưởng chính quyền thành phố Vinh Thành chúng ta.
Vừa dứt lời, ngoài cửa hội trường liền vang lên một giọng nói:
- Tôi có thể chứng minh hết thảy những lời ông ấy nói là sự thật.
Màn ảnh giới truyền thông liền quay lại, nhắm ngay cửa hội trường, muốn nhìn xem ai vừa có giọng điệu kiêu ngạo như vậy.
Chỉ thấy Đỗ Nhược vươn cánh tay, tách đám phóng viên ra, đi trước dẫn đường, dẫn một người ngoại quốc đến trước đài.
Tạ Trọng Tài liền đứng lên, đến gần Đỗ Nhược, thấp giọng nói:
- Sếp Đỗ, đây là….
Đỗ Nhược khoát tay, ra hiệu ông sẽ giải thích sau, sau đó mượn micro nói với đám phóng viên:
- Chúng tôi đã mời tới một vị khách rất đặc biệt. Lúc ấy anh ta cũng đã có mặt tại hiện trường cấp cứu.
Nói xong, lại duỗi tay ra, mời David vào vị trí.
- Trước khi nói chuyện, tôi xin giới thiệu mình một chút. Tôi tên là David, là người phụ trách quỹ y tế David. Tôi đến Trung Quốc để tiến hành hợp tác về hạng mục chữa bệnh. Bởi vì bị rắn cắn nên tôi đã nằm điều trị tại bệnh viện Nhân dân tỉnh Nam Giang. Do đó tôi đã tận mắt chứng kiến công tác cứu trị của bệnh viện ngày hôm qua. Lúc ấy, tôi cũng có mặt tại phòng cấp cứu, trước sau đều thấy rõ từng chi tiết.
David đầu tiên là giới thiệu thân phận của mình. Với thân phận của y thì sẽ không có khả năng nói dối.
Trước khi đến đây Tiếu Đăng đã cực lực phản đối. Ông ta không muốn David bị cuốn vào trong những sự kiện phức tạp của Trung Quốc. Nói không chừng sẽ bởi vậy mà ảnh hưởng đến kinh doanh của gia tộc David ở Trung Quốc.
Nhưng David vẫn cứ đến. Y cho rằng xử lý bất luận một sự việc nào cũng mang tính phiêu lưu. Có lẽ anh sẽ đắc tội với một số người, nhưng cũng vì thế mà sẽ thi ân cho một số người. Thu hoạch không thể tưởng tượng được. Mặt khác, y cũng hiểu được tất yếu mình nên đem những gì mình thấy mà nói ra. Còn nữa, Tăng Nghị bắt buộc y, y trốn cũng không xong.
Giới truyền thông đều là những người tin tức linh thông, rất nhanh liền rõ ràng thân phận của David. Quả thật, loại tài phiệt nước Mỹ như David, sẽ không tất yếu xa cách trùng dương mà đến đây xác nhận cho một người nào cả. Lời y nói hẳn là có thể tin.
Thấy ở dưới đã ngưng ồn ào, David lên tiếng:
- Sự kiện phát sinh mấy ngày hôm trước, rất nhiều người đã bị thương, còn có người mất đi sinh mạng, làm cho người ta cảm thấy tiếc nuối. Nhưng tôi tin rằng, không ai nguyện ý phát sinh sự kiện bi thảm như vậy.
Ở dưới có chút im lặng, chờ David nói tiếp.
- Tuy rằng sự kiện làm cho con người ta tiếc nuối, nhưng chúng ta cũng nên vì chính quyền Vinh Thành mà giải quyết tốt hậu quả, biểu hiện ra năng lực tổ chức có hiệu suất cao.
David nhìn ở dưới:
- Lúc ấy tôi đang ở trong phòng bệnh, nghe được tiếng còi xe cứu thương xuất động, sau đó thấy cảnh sát mở một đường thông đạo cấp cứu khẩn cấp. Đường chuyên dụng, thang máy chuyên dụng… Bọn họ đã đem hết thảy những nhân tố ảnh hưởng đến sự cứu viện toàn bộ bài trừ hết bên ngoài. Tôi từ phòng bệnh chạy tới phòng cấp cứu, thầy thuốc và y tá đã có mặt sẵn trên trận địa sẵn sàng đón quân địch. Bọn họ đã làm tốt công tác chuẩn bị cứu giúp sinh mạng của con người. Sự giành giật mạng sống con người trong tay thần chết từng giây phút một khiến tôi giật mình. Tôi đã tính toán, từ lúc xe cứu thương đi ra cho đến khi người bị thương được đưa vào phòng cấp cứu thì chưa đến mười phút thời gian. Đây hoàn toàn là chạy đua cùng thần chết.
- Lúc ấy có hai mươi ba người bị thương được đưa tới bệnh viện Nhân dân tỉnh. Tất cả đều là người bệnh bị đe dọa sinh mạng nghiêm trọng. Bất cứ lúc nào cũng có thể gặp mặt tử thần. Nhưng bác sĩ của bệnh viện tỉnh đã thành công cứu sống hai mươi hai người. Đây là một kỳ tích. Tôi nghĩ, nếu không có năng lực tổ chức hiệu suất cao như vậy thì người bệnh không có khả năng được đưa tới bệnh viện đúng lúc. Nếu không có các thầy thuốc tuyệt không chịu bỏ cuộc thì sẽ không có kỳ tích này.
David nói xong, liền đứng lên:
- Cám ơn mọi người đã dành ra ít phút lắng nghe tôi nói. Tôi xin cam đoan tất cả những gì tôi nói là sự thật. Lúc ấy chính bản thân tôi tận mắt nhìn thấy. Tôi đồng ý chịu trách nhiệm cho mỗi câu nói của mình.
Buông micro, David liền bước xuống hội trường. Y đi tìm Tăng Nghị, bảo Tăng Nghị khẩn trương thực hiện lời hứa. Nếu tên tiểu tử này không nhận lời thì chính mình còn kịp lật lọng.
Nhóm truyền thông sau khi David biến mất thì mới hồi phục tinh thần trở lại. Tuy nhiên, bọn họ kế tiếp truy cấn liền chuyển đến người phụ trách xử lý sự kiện.
Tạ Trọng Tài rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra. Tình thế chuyển nghịch. Ở thành phố cuối cùng cũng đã có phương án xử trí. Chính mình chỉ cần tuyên đọc là được.
Bí thư Thành ủy Vinh Thành Tần Lương Tín lúc này vẻ mặt tức giận, hung hăng răn dạy Chủ tịch quận khu Chính Bình La Trung Căn.
La Trung Căn là thủ hạ của Tần Lương Tín, là người đắc lực và có khả năng nhất. Năng lực không tầm thường. Trong thời gian chủ trì công tác của khu Bình Chính, kinh tế của khu phát triển rất lớn. Tần Lương Tín vốn tính toán cho y phù chính. Nhưng trong thời khắc mấu chốt như thế này, La Trung Căn lại xông ra họa lớn cho mình như vậy.
Tần Lương Tín là lão chính khách. Trải qua phong ba vô số, ông ta đã nhạy bén ý thức được, sự tình lần này không đơn giản. Có người ở phía sau trợ giúp.
- Bí thư Tần, họa là do tôi gây ra. Tôi thỉnh cầu Thành ủy xử phạt.
La Trung Căn thật ra rất lưu manh, chủ động xin xử phạt.
Tần Lương Tín chỉ tiếc rèn sắt không thành thép:
- Vừa mới có một chút thành tích, cái đuôi của cậu liền vểnh lên trời. Sẽ không còn biết họ mình là gì, cũng quên mất quyền lực trong tay cậu là ai giao cho. Quyền lực của những người như chúng ta thì là nhân dân giao cho. Nhân dân giao cho chúng ta quyền lực là muốn chúng ta vì họ mà mưu cầu lợi ích chứ không phải là tranh lợi.
La Trung Căn đầu không ngẩng dậy, làm ra bộ dạng thật sự tiếp nhận. Tuy nhiên trong lòng thì nhẹ nhàng thở ra. Ông chủ nếu nghiêm khắc răn dạy mình thì cây gậy đánh xuống sẽ nhẹ hơn. Y trong lòng tồn tại một tia may mắn.
Tần Lương Tín sau khi răn dạy xong thì ngồi vào bàn làm việc, trầm mặc thật lâu rồi mới nói:
- Trước nghỉ phép một thời gian, tĩnh tâm lại một chút.
La Trung Căn đầu liền ngẩng lên. Tuy rằng y đã sớm có chuẩn bị, nhưng nghe Tần Lương Tín chính miệng nói phải đình chức của mình thì y có chút không ngờ. Y là phụ tá đắc lực của Bí thư Tần, quyết định như vậy đối với một người đắc lực thì có nặng quá không.
Tuy nhiên, La Trung Căn vẫn cúc cung nói với Tần Lương Tín:
- Bí thư Tần, tôi đã phụ lòng kỳ vọng của ngài. Sau khi trở về, tôi nhất định sẽ dựa theo chỉ bảo, một phen tĩnh tâm lại để khắc sâu ghi nhớ.
Tần Lương Tín phất tay, ý tứ bảo La Trung Căn rời khỏi phòng làm việc của mình. Ông ta cầm lấy ý kiến quyết định xử lý trên bàn, mặt đanh lại, rồi mới ký hai chữ “Đồng ý”.
3h chiều, trong phòng hội nghị chính quyền thành phố Vinh Thành tề tựu rất nhiều phóng viên truyền thông. Chánh văn phòng xử lý Thành ủy Tạ Trọng Tài đích thân đọc báo cáo điều tra về khu Bình Chính.
- Sau khi sự kiện phát sinh, chính quyền Thành ủy thành phố rất coi trọng. Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy Tần Lương Tín lập tức ra chỉ thị, yêu cầu toàn bộ những bộ môn có liên quan ở thành phố không tiếc hết thảy trả giá, toàn lực ứng phó, làm tốt công tác trị bệnh cứu người. Chủ tịch thành phố Từ Đỉnh yêu cầu điều tra nguyên nhân phát sinh sự kiện, trấn an cảm xúc của quần chúng, làm tốt công tác giải quyết hậu quả. Ủy viên thường vụ Thành ủy…
Đây gần như là hình thức cố định dự thảo tin tức. Một chuyện xấu như vậy, nhưng qua lời báo cáo, chuyện xấu ngược lại lại đề cao hình tượng của lãnh đạo.
- Các lãnh đạo đã tự mình mang đội, thân phó tuyến đầu, đến thăm viếng quần chúng địa phương diễn ra sự kiện. Đồng thời đến bệnh viện, tập hợp những bộ môn của liên quan để điều tra và cho ra kết luận.
Tạ Trọng Tài nói lời khách sáo một vòng, cuối cùng mới đem kết quả điều tra tuyên bố một chút.
- Hy vọng đồng chí trong giới truyền thông sẽ đem sự kiện đích thật thông báo lại với quần chúng, phản bác những lời đồn không đúng sự thật để giữ gìn đại cục hòa bình yên ổn. Xin cảm ơn!
Bài phát biểu đã chấm dứt, tiếp theo là truyền thông đặt câu hỏi.
- Xin hỏi, Chánh văn phòng Tạ, vì sao con số thương vong trong lời đồn và kết quả điều tra của thành phố Vinh Thành lại khác nhau như thế? Chánh văn phòng Tạ có lời giải thích như thế nào?
- Trong báo cáo điều tra không có nói đến lý do trưng thu đất. Xin hỏi đây là nguyên nhân gì?
- Vì sao cảnh sát lại bao vây bệnh viện, không có giới truyền thông tiến vào phỏng vấn?
- Cảnh sát tại hiện trường bắt người, đều là có thân phận gì? Vì sao lại không công bố?
Tạ Trọng Tài có ba đầu sáu tay cũng không ứng phó được. Ông ta trong lòng tức giận vô cùng. Các người một đám đồn đại con số thương vong đó, còn hỏi tôi đây là vì sao? Có trời mới biết là vì sao? Tôi đây còn muốn biết con số đồn đại này là từ đâu mà tới.
Những vấn đề này cũng không thể giải thích cho rõ. Tạ Trọng Tài không được ở trên trao quyền nên không dám nói càn. Chỉ ứng phó cho qua chuyện.
Đỗ Nhược hôm nay tự mình phụ trách trật tự cho hội trường. Nhìn thấy trường hợp kịch liệt như vậy, ông ta cũng có chút tức giận. Đội phòng ngừa bạo lực đã được phái đến hiện trường là do ông ta truyền đạt mệnh lệnh xuống. Sự tình đến tột cùng là bộ dạng gì thì ông là người rõ ràng nhất. Cái gì là đánh đập tàn nhẫn, máu chảy thành sông, căn bản chỉ là chuyện giả dối. Vì sao giới truyền thông lại không chịu đưa tin chính xác chứ?
Lúc này có một cảnh sát đi đến bên tai của Đỗ Nhược, hạ giọng nói:
- Bên ngoài có một người tự xưng là Tăng Nghị của sở Y tế tỉnh, nói có chuyện quan trọng muốn gặp ngài.
Đỗ Nhược như thế nào lại đi được. Ông ta nói:
- Tôi biết rồi.
Gã cảnh sát kia lại nói:
- Anh ta nói anh ta có biện pháp có thể hướng giới truyền thông chứng minh sự thật đích thực.
Đỗ Nhược khóe mắt nhướng lên. Ông ta biết Tăng Nghị là một người rất có khả năng lèo lái. Tuy nhiên chuyện này như thế nào lại có thể chứng minh được. Ông liền nói:
- Cậu cứ ở trong này canh giữ.
Nói xong thì vội vàng ra ngoài hội trường.
Tạ Trọng Tài bị những phóng viên xảo quyết tra tấn đến đầu đổ đầy mồ hôi. Ông ta nói:
- Những lời tôi nói đều là sự thật, đã trải qua cẩn thận nghiên cứu, điều tra rồi mới cho ra kết luận. Mọi người hẳn là nên tin tưởng chính quyền thành phố Vinh Thành chúng ta.
Vừa dứt lời, ngoài cửa hội trường liền vang lên một giọng nói:
- Tôi có thể chứng minh hết thảy những lời ông ấy nói là sự thật.
Màn ảnh giới truyền thông liền quay lại, nhắm ngay cửa hội trường, muốn nhìn xem ai vừa có giọng điệu kiêu ngạo như vậy.
Chỉ thấy Đỗ Nhược vươn cánh tay, tách đám phóng viên ra, đi trước dẫn đường, dẫn một người ngoại quốc đến trước đài.
Tạ Trọng Tài liền đứng lên, đến gần Đỗ Nhược, thấp giọng nói:
- Sếp Đỗ, đây là….
Đỗ Nhược khoát tay, ra hiệu ông sẽ giải thích sau, sau đó mượn micro nói với đám phóng viên:
- Chúng tôi đã mời tới một vị khách rất đặc biệt. Lúc ấy anh ta cũng đã có mặt tại hiện trường cấp cứu.
Nói xong, lại duỗi tay ra, mời David vào vị trí.
- Trước khi nói chuyện, tôi xin giới thiệu mình một chút. Tôi tên là David, là người phụ trách quỹ y tế David. Tôi đến Trung Quốc để tiến hành hợp tác về hạng mục chữa bệnh. Bởi vì bị rắn cắn nên tôi đã nằm điều trị tại bệnh viện Nhân dân tỉnh Nam Giang. Do đó tôi đã tận mắt chứng kiến công tác cứu trị của bệnh viện ngày hôm qua. Lúc ấy, tôi cũng có mặt tại phòng cấp cứu, trước sau đều thấy rõ từng chi tiết.
David đầu tiên là giới thiệu thân phận của mình. Với thân phận của y thì sẽ không có khả năng nói dối.
Trước khi đến đây Tiếu Đăng đã cực lực phản đối. Ông ta không muốn David bị cuốn vào trong những sự kiện phức tạp của Trung Quốc. Nói không chừng sẽ bởi vậy mà ảnh hưởng đến kinh doanh của gia tộc David ở Trung Quốc.
Nhưng David vẫn cứ đến. Y cho rằng xử lý bất luận một sự việc nào cũng mang tính phiêu lưu. Có lẽ anh sẽ đắc tội với một số người, nhưng cũng vì thế mà sẽ thi ân cho một số người. Thu hoạch không thể tưởng tượng được. Mặt khác, y cũng hiểu được tất yếu mình nên đem những gì mình thấy mà nói ra. Còn nữa, Tăng Nghị bắt buộc y, y trốn cũng không xong.
Giới truyền thông đều là những người tin tức linh thông, rất nhanh liền rõ ràng thân phận của David. Quả thật, loại tài phiệt nước Mỹ như David, sẽ không tất yếu xa cách trùng dương mà đến đây xác nhận cho một người nào cả. Lời y nói hẳn là có thể tin.
Thấy ở dưới đã ngưng ồn ào, David lên tiếng:
- Sự kiện phát sinh mấy ngày hôm trước, rất nhiều người đã bị thương, còn có người mất đi sinh mạng, làm cho người ta cảm thấy tiếc nuối. Nhưng tôi tin rằng, không ai nguyện ý phát sinh sự kiện bi thảm như vậy.
Ở dưới có chút im lặng, chờ David nói tiếp.
- Tuy rằng sự kiện làm cho con người ta tiếc nuối, nhưng chúng ta cũng nên vì chính quyền Vinh Thành mà giải quyết tốt hậu quả, biểu hiện ra năng lực tổ chức có hiệu suất cao.
David nhìn ở dưới:
- Lúc ấy tôi đang ở trong phòng bệnh, nghe được tiếng còi xe cứu thương xuất động, sau đó thấy cảnh sát mở một đường thông đạo cấp cứu khẩn cấp. Đường chuyên dụng, thang máy chuyên dụng… Bọn họ đã đem hết thảy những nhân tố ảnh hưởng đến sự cứu viện toàn bộ bài trừ hết bên ngoài. Tôi từ phòng bệnh chạy tới phòng cấp cứu, thầy thuốc và y tá đã có mặt sẵn trên trận địa sẵn sàng đón quân địch. Bọn họ đã làm tốt công tác chuẩn bị cứu giúp sinh mạng của con người. Sự giành giật mạng sống con người trong tay thần chết từng giây phút một khiến tôi giật mình. Tôi đã tính toán, từ lúc xe cứu thương đi ra cho đến khi người bị thương được đưa vào phòng cấp cứu thì chưa đến mười phút thời gian. Đây hoàn toàn là chạy đua cùng thần chết.
- Lúc ấy có hai mươi ba người bị thương được đưa tới bệnh viện Nhân dân tỉnh. Tất cả đều là người bệnh bị đe dọa sinh mạng nghiêm trọng. Bất cứ lúc nào cũng có thể gặp mặt tử thần. Nhưng bác sĩ của bệnh viện tỉnh đã thành công cứu sống hai mươi hai người. Đây là một kỳ tích. Tôi nghĩ, nếu không có năng lực tổ chức hiệu suất cao như vậy thì người bệnh không có khả năng được đưa tới bệnh viện đúng lúc. Nếu không có các thầy thuốc tuyệt không chịu bỏ cuộc thì sẽ không có kỳ tích này.
David nói xong, liền đứng lên:
- Cám ơn mọi người đã dành ra ít phút lắng nghe tôi nói. Tôi xin cam đoan tất cả những gì tôi nói là sự thật. Lúc ấy chính bản thân tôi tận mắt nhìn thấy. Tôi đồng ý chịu trách nhiệm cho mỗi câu nói của mình.
Buông micro, David liền bước xuống hội trường. Y đi tìm Tăng Nghị, bảo Tăng Nghị khẩn trương thực hiện lời hứa. Nếu tên tiểu tử này không nhận lời thì chính mình còn kịp lật lọng.
Nhóm truyền thông sau khi David biến mất thì mới hồi phục tinh thần trở lại. Tuy nhiên, bọn họ kế tiếp truy cấn liền chuyển đến người phụ trách xử lý sự kiện.
Tạ Trọng Tài rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra. Tình thế chuyển nghịch. Ở thành phố cuối cùng cũng đã có phương án xử trí. Chính mình chỉ cần tuyên đọc là được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.