Chương 518: Kim cô chú
Ngân Hà Cửu Thiên
28/03/2018
- Vì nghiêm minh có liên quan đến kỷ luật, phòng
ngừa phát sinh những hành vi vi phạm quy định kỷ cương, bảo đảm thực
hiện sinh thái của Khu Kinh tế mới Tiểu Ngô Sơn được tiến hành thuận
lợi. Căn cứ vào những tiêu chuẩn đó, Thành ủy, Ủy ban Nhân dân Thành phố yêu cầu thực hiện các quy định sau: Thứ nhất, luôn xem trọng chế độ
chính trị, các cấp Tổ chức Đảng và đông đảo các Cán bộ Đảng viên phải
lấy đại cục làm trọng, kiên quyết phục tùng các chính sách, quy định của Thành ủy, Ủy ban Nhân dân Thành phố về việc thiết lập ra Khu Kinh tế
mới Tiểu Ngô Sơn. Ngoài ra còn nghiêm cấm các hình thức gây ảnh hưởng và quấy nhiễu đến công việc khi tiến hành.
- Thứ hai, tăng cường trách nhiệm công tác, các xã, thị trấn có liên quan nhất thiết phải có trách nhiệm trông nom và bảo quản, tránh tình trạng như trước kia không xem trọng an toàn phạm vi sản xuất, nhiều nhà đầu tư bỏ vốn phi pháp. Thực hiện bảo đảm chính sách dân sinh, sự nghiệp xã hội, trả đầy đủ tiền lương của công nhân và những vấn đề xây dựng vẫn do xã, thị trấn phụ trách giải quyết....
- Thứ ba, tổ chức nghiêm minh nhân sự kỷ luật, các nơi không được tiến hành điều phối nhân sự, tự tiện đề bạt Cán bộ, không được tự tiện đề cao quy cách cơ cấu tương ứng, không được tự tiện gia tăng biên chế nhân viên, số người lãnh đạo..
- Bốn, thực hiện chế độ quản lý tài chính và kinh tế chặt chẽ. Các nơi không được phép mượn cơ hội khu mới thành lập, mà làm hao phí tiền của.
- Không được lấy của công làm của tư, không lạm phát tiền trợ cấp. Không được lấy danh nghĩa tiền công để biếu tặng, mua chứng khoán, vật kỷ niệm, không được tự tiện dùng số tiền với giá trị lớn...
- Năm, thực hiện vững chắc công tác tiến hành giao nhận, trong khi Khu dự án mới đang chuẩn bị thực hiện, những nơi được phê duyệt dự án và giao khoán công trình cần phải đến phòng của Tổ Lãnh đạo Khu dự án mới này để xem xét quyết định. Nghiêm cấm hành vi chưa được sự đồng ý của Lãnh đạo đã tiến hành xây dựng, không xây dựng không đúng thiết kế. Phải thực hiện tốt đăng ký thanh tra tài sản, nếu chưa được phê chuẩn thì dù đơn vị nào và ngành nào cũng không được tự tiện làm những việc ảnh hưởng đến tài sản quốc gia, tài sản tập thể....
Lý Vĩ Tài đưa ra các quy định lần lượt như thế, mặt Trần Trung Hoa đã không còn chút thần thái nào cả, mọi chuyện đối với gã đã quá rõ ràng. Do hắn đánh giá quá thấp hai người Lãnh đạo của Khu Công Nghiệp Cao này, họ thực hiện mọi thứ đều có mục đích cả, đem toàn bộ trò quỷ của xã thị trấn ở dưới toàn bộ phong kín.
Hắn muốn những người ở xã, thị trấn giúp hắn một ít để xây dựng Tiểu Ngô Sơn mới. Có được bao nhiêu người có năng lực và trình độ để có thể thực hiện được kế hoạch này, nhưng hắn muốn người đến phá hỏng thì nhiều vô số.
Theo kế hoạch hắn ta muốn lấy phía đông của mảnh đất, nếu không muốn phối hợp, chỉ cần trong một đêm mảnh đất kia có thể mọc lên đủ loại cây, điều này nhằm mục đích gây khó khăn cho việc thu hồi đất. Còn nếu hắn muốn thu hồi phía tây để buôn bán, chỉ trong ngày hôm sau có thể mảnh đất này nhanh chóng mọc lên nhà máy chế biến giấy, nhà máy thuộc da hay nhà máy may. Còn nếu hắn ta muốn lấy con đường phía nam thì không quá ba ngày có thể mọc lên một thôn trang với những ngôi nhà dày đặc....
Còn có thể lợi dụng các lỗ hỏng khi làm việc, có thể lấy tiền, có thể vay tiền, có thể phê duyệt dự án, có thể gia tăng biên chế.... sẽ càng phổ biến hơn. Nên người ta có câu Hữu quyền bất dụng, quá kỳ tác phế, thừa diệp đang thời kỳ dự án chưa có quản sự chính thức, nên trước tiên phải lấy những điều có lợi trước, chuyện khác tính sau.
Thậm chí có người một bên mượn bên này, đắp bên kia, một bên tạo ra trái quyền (quyền của chủ nợ), cho anh tiêu phí tiền của nhưng công tác giao tiếp vẫn hoàn như cũ.
Từ lúc đưa lên đề xuất thành lập Khu Kinh tế mới Tiểu Ngô Sơn, Tăng Nghị liền đến các Khu Kinh tế tỉnh Nam Giang xem xét và học hỏi kinh nghiệm. Hắn tiến hành rất nghiêm túc nghiên cứu và tổng kết lại, hắn cũng không muốn người khác phạm quá nhiều sai lầm nên sớm nghĩ ra đối sách.
Lý Vĩ Tài tuyên bố những quy định vừa rồi chính là để ngăn chặn sự kiện này tái diễn. Nói tóm lại một câu là tạm thời lấy lại một ít quyền lực của hai trấn, nhưng cũng không để bọn họ đứng ngoài trách nhiệm được. Vừa trói buộc để đối phương tránh lạm dụng quyền lực, lại vừa phòng ngừa để đối phương không làm việc qua loa, làm việc cho có.Tránh tình trạng hai trấn làm việc không có trách nhiệm gây trễ nãi các phương tiện làm việcdân sinh.
- Vừa rồi đã tuyên bố các hạng kỷ luật, tất cả các ban nghành đều quán triệt thực hiện. Đối với một số lệnh nghiêm cấm, nếu cố ý vi phạm phải kiên quyết xét xử. Đối với Lãnh đạo không thực hiện hết sức lực, làm không đến nơi đến chốn gây nên hậu quả nặng nề, dựa trên mức độ ảnh hưởng đó mà truy cứu trách nhiệm.
Tuyên bố xong những quy định đó, Lý Vĩ Tài đưa chén lên trà uống một ngụm, sắc mặt anh ta không hề thay đổi, để thời gian mọi người tiếp thu.
Trong phòng hội nghị chỉ có hai tiếng Sàn sạt, âm thanh của bút ghi tốc ký lại, Lãnh đạo của hai trấn Ngô Nam, Ngô Bắc hiểu rõ trong lòng Lý Vĩ Tài không phải nói chỉ để nói thôi. Chuyện của trấn Ngô Nam là bài học trước mắt, về sau nếu ai âm thầm quấy rối dự án Tiểu Ngô Sơn và không thực hiện thực hiện đúng quy định thì nhất định sẽ có quả ngon để ăn đấy.
Tâm trạng của Trần Trung Hoa lúc này rơi xuống đáy vực thẳm rồi, chắc mình già lẩm cẩm rồi. Tại sao có thể trong vòng một ngày có thể thực hiện một cách chặt chẽ, đưa ra các điều lệ cẩn thẩn nghiêm túc? Tai sao một người thường có thể làm được một cách bài bản như thế. Xem ra Khu Công Nghiệp Cao nhận biết tất cả các hành vi của gã rồi, nên sớm có phòng bị và chuẩn bị.
Nhìn những người này đã ghi chép xong, Lý Vĩ Tài buông chén nước nói:
- Nói tiếp hai chuyện nữa.
Với câu nói tổng quát này, mọi người ngồi ở hiện trường không khỏi chỉnh người ngay ngắn chuẩn bị tiếp thu. Kế tiếp, đoán chừng anh ta sẽ nói về chuyện của trấn Ngô Nam.
Quả nhiên, Lý Vĩ Tài nói:
- Vì muốn nhanh chóng hoàn thành công tác giao nhận, phòng Kiểm toán chuyên môn thành lập đội kiểm toán. Cho đến sáng hôm nay, mới đi đến trấn Ngô Nam triển khai công tác, chuyện này nói đến đây mọi người cũng biết rồi.
Khóe miệng Trần Trung Hoa giật giật hai cái, hắn muốn hỏi rốt cuộc thành phố làm như vậy vì mục đích gì? Nhưng cuối cùng vẫn nhịn được, gã nặng nề Ừ một tiếng có chút không tuân phục.
Lý Vĩ Tài nói tiếp:
- Chuyện này tôi phải nói rõ một chút, lần này kiểm toán đánh giá chỉ có một mục đích chính là giải quyết tranh chấp của trấn Ngô Nam và khu Thanh Trì, còn Ngô Bắc và huyện Trường Thủ cũng nên đến phòng Tài vụ tiến hành xác nhận công nợ cũng như để nắm rõ các thể chế, xác định các tình huống trợ cấp đúng với quy định của nhà nước hiện hành, do đó công tác bàn giao chính thức chuẩn bị sẵn sàng. Chuyện này đưa ra không phải nhằm vào người nào, nếu ai cảm thấy mình làm được, thì mọi người không cần băn khoăn gì cả, tích cực chủ động phối hợp tốt với kiểm toán để kết quả công tác được cao.
Người của trấn Ngô Nam ai nấy cũng bực mình, những chuyện Lý Vĩ Tài giải thích có đánh chết cũng không tin nổi.
Bình thường Kiểm toán có đánh giá công tác cũng nào có làm như vậy, tiếp đón không nói một tiếng liền ôm sổ sách mang đi, cái này căn bản là uy hiếp thôi. Chuyện này như muốn nói, nếu các anh phối hiện thực hiện công việc thì mọi chuyện đâu vào đó, nếu không phối hợp cũng đừng trách công tác kiểm toán của tôi, khi ấy lại tăng lên đề mục nữa.
- Đồng chí Trung Hoa.
Lúc này Lý Vĩ Tài nhìn thần sắc của Trần Trung Hoa cười ha hả hỏi:
- Đối với chuyện này anh có ý kiến gì không?
Trần Trung Hoa tức muốn ói máu nhưng lại cố nặn ra một tia cười lớn nói:
- Lý Chủ nhiệm, nếu ở tỉnh quyết định mang trấn Ngô Nam đưa về để Thành phố Bạch Dương quản lý, thì tôi nhất định sẽ rất vinh hạnh làm một Cán bộ của Thành phố Bạch Dương. Tôi nhất định sẽ phối hợp với công tác của tổ Kiểm toán, chuẩn vị cùng nhau thực hiện công việc.
- Tốt.
Lý Vĩ Tài không phải tự dưng mà khen lên một tiếng, hắn thầm nghĩ anh già trẻ gì cuối cùng cũng thành thật rồi. Ngày hôm qua ở Ủy ban Nhân dân huyện Thành Trì anh ta thể hiện oai phong, làm người ta sợ không đi ra ngoài được. Lý Vĩ Tài lại chuyển hướng về phía Lưu Xuân Huy của trấn Ngô Bắc nói:
- Đồng chí Xuân Huy, công tác kiểm toán của trấn Ngô Bắc phải thực hiện nhanh nhất có thể.
- Lý Chủ nhiệm yên tâm, trấn Ngô Bắc chúng tôi kiên quyết phối hợp công tác, tuyệt nhiên không gây nên bất kỳ phiền phức nào cả.
Lưu Xuân Huy liên tục không ngừng bày tỏ thái độ, anh ta hy vọng mình chủ động phối hợp sẽ tốt hơn để phòng Kiểm toán đến ôm sổ sách đi cả, vậy sẽ tạo nên điều không ổn lớn. Về điểm này Lưu Xuân Huy vẫn suy nghĩ rất rõ ràng.
Lý Vĩ Tài nhìn hai trấn gật gật đầu, thái độ vô cùng hài lòng. Anh ta thầm nghĩ chỉ có Tiểu Tăng Chủ nhiệm dùng biện pháp đối phó với bọn người này, bằng không vẫn luôn cãi cọ nhau không ngớt. Chỉ có một Tiểu Ngô Sơn mà kéo dài từ ngày này qua ngày khác không biết đến khi nào kết thúc được.
- Bây giờ chúng ta nói chuyện thứ hai, vì lúc này giải quyết công tác gặp phải vấn đề nên trước hết phải phối hợp trên tất cả mọi mặt. Khu Kinh tế Tiểu Ngô Sơn mới chuẩn bị thực hiện, tất cả các thành viên sau này phải lập ra một nơi làm việc mới, mỗi tuần phải làm một ngày ở đây, làm việc phải đúng giờ. Đối với chuyện này không biết mọi người có thể thực hiện được không?
Ánh mắt Lý Vĩ Tài nhìn chăm chú về phía Trần Trung Hoa.
Trần Trung Hoa đặt bàn tay nắm chặt mặt dưới bàn, bàn rung lên kêu kẽo kẹt kẽo kẹt.
Bên kia Lưu Xuân Huy trong lòng thở dài, Trần Trung Hoa tìm lý để nói nhưng không nói ra được. Hai trấn Lãnh đạo chủ chốt của Ngô Nam, Ngô Bắc đều là hai tổ thành viên của Khu Kinh tế mới. Nếu hai tổ thành viên trù bị này đến làm thì sẽ có rất nhiều chuyện để làm rồi.
Trần Trung Hoa đè nén lửa giận nói:
- Nếu chuyện này cần thiết, cá nhân tôi ủng hộ.
Lý Vĩ Tài liền mỉm cười nói:
- Tôi biết ngay đồng chí Trung Hoa sẽ không phản đối mà, phòng làm việc của anh tôi đã sắp xếp xong cả rồi, những văn kiện cần xử lý tôi cũng cho người mang đến, đồng chí Trung Hoa bất cứ khi nào cũng có thể đến làm việc.
Trần Trung Hoa thiếu chút nữa lại thổ huyết ra, đây không phải cường đạo mà là ác bá.
Những người của trấn Ngô Nam vô cùng buồn bực, Lý Vĩ Tài làm cho người ta không thể nào cự tuyệt lại được. Nhưng khi đồng ý rồi thì Lý Vĩ Tài làm như mọi người nợ anh ta một ân tình, vì anh ta đã mang toàn bộ văn kiện giùm qua cho gã mà. Thật là đang ở chuyện nọ chuyển sang chuyện kia rồi.
Trấn Ngô Bắc thấy thế cũng tỏ vẻ hào hứng ủng hộ.
- Sau này phương hướng công việc hai tổ trù bị thực hiện như thế nào sẽ do Chủ nhiệm Tăng Nghị đưa ra.
Lý Vĩ Tài đột nhiên hắng giọng một cái, sống lưng ngồi thẳng lên, đặc biệt nói rõ ràng rành mạch bốn từ Chủ nhiệm Tăng Nghị.
Vài chữ toát ra từ miệng hắn vô cùng nhấn mạnh và coi trọng, càng có ý cảnh báo: nếu Tăng Nghị đưa ra đề nghị gì, tuyệt đối không được phản đối.
Mọi người cảm thấy rùng mình, vội vàng cầm bút lên, làm bộ dạng như thật sự nghe, chú ý vậy.
- Chủ nhiệm Tăng Nghị cho rằng, điều quan trọng nhất của Khu Kinh tế mới này chính là phải thống nhất tư tưởng, đưa ra trật tự chung, luôn luôn làm việc luôn luôn phấn đấu không ngừng. Để thực hiện một cách triệt để, các thành viên của tổ phải thực hiện đúng Bao can đáo lâm, trách nhâm đáo nhân
Lý Vĩ Tài nói xong câu này, anh ta dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào mọi người đang có mặt tại đây, xem ai dám phản đối.
Lần này khi xem những cảnh náo nhiệt mà Lưu Xuân Huy không thể nào ngồi yên được, trong đầu gã ta rất muốn đến “hỏi thăm” Trần Trung Hoa. Tên chó hoang này, đều vì tên khốn kiếp nhà ngươi, tự nhiên đi sinh sự những chuyện không đâu bây giờ làm liên lụy đến mọi người, thật xui xẻo mà.
Trước tiên Lý Vĩ Tài nói về cách khiến mọi người đến Ban Quản lý làm việc. Sau đó đưa tất cả về phía dưới thôn nằm vùng, những chuyện này là hắn ta tính tại sao không hiểu rõ ý tứ chứ! Đây chính là vòng kim cô, nên khi nghe niệm chú bọn họ ai cũng phải làm tốt cả. Khi chuẩn bị hạ trại xây dựng mà bọn họ không gây phiền toái gì thì khi ấy mới chính thức thành lập. Nếu bọn họ lại quay trở lại làm một đám người ngang ngạch khó bảo, vào thôn gây rối loạn, thì nói thật bọn họ không thể nào về được, những hố trong thôn sẽ chôn vùi bọn họ, sợ bọn họ không thể nào thoát ra được.
Khi lời nguyền được thốt ra, cái vòng kia sẽ siết thật chặt, ngay cả Tôn Ngộ Không đại náo Thiên cung mà cũng phải ngoan ngoãn đi che chở cho Đường Tăng đi Tây Thiên thỉnh kinh đấy thôi.
- Thứ hai, tăng cường trách nhiệm công tác, các xã, thị trấn có liên quan nhất thiết phải có trách nhiệm trông nom và bảo quản, tránh tình trạng như trước kia không xem trọng an toàn phạm vi sản xuất, nhiều nhà đầu tư bỏ vốn phi pháp. Thực hiện bảo đảm chính sách dân sinh, sự nghiệp xã hội, trả đầy đủ tiền lương của công nhân và những vấn đề xây dựng vẫn do xã, thị trấn phụ trách giải quyết....
- Thứ ba, tổ chức nghiêm minh nhân sự kỷ luật, các nơi không được tiến hành điều phối nhân sự, tự tiện đề bạt Cán bộ, không được tự tiện đề cao quy cách cơ cấu tương ứng, không được tự tiện gia tăng biên chế nhân viên, số người lãnh đạo..
- Bốn, thực hiện chế độ quản lý tài chính và kinh tế chặt chẽ. Các nơi không được phép mượn cơ hội khu mới thành lập, mà làm hao phí tiền của.
- Không được lấy của công làm của tư, không lạm phát tiền trợ cấp. Không được lấy danh nghĩa tiền công để biếu tặng, mua chứng khoán, vật kỷ niệm, không được tự tiện dùng số tiền với giá trị lớn...
- Năm, thực hiện vững chắc công tác tiến hành giao nhận, trong khi Khu dự án mới đang chuẩn bị thực hiện, những nơi được phê duyệt dự án và giao khoán công trình cần phải đến phòng của Tổ Lãnh đạo Khu dự án mới này để xem xét quyết định. Nghiêm cấm hành vi chưa được sự đồng ý của Lãnh đạo đã tiến hành xây dựng, không xây dựng không đúng thiết kế. Phải thực hiện tốt đăng ký thanh tra tài sản, nếu chưa được phê chuẩn thì dù đơn vị nào và ngành nào cũng không được tự tiện làm những việc ảnh hưởng đến tài sản quốc gia, tài sản tập thể....
Lý Vĩ Tài đưa ra các quy định lần lượt như thế, mặt Trần Trung Hoa đã không còn chút thần thái nào cả, mọi chuyện đối với gã đã quá rõ ràng. Do hắn đánh giá quá thấp hai người Lãnh đạo của Khu Công Nghiệp Cao này, họ thực hiện mọi thứ đều có mục đích cả, đem toàn bộ trò quỷ của xã thị trấn ở dưới toàn bộ phong kín.
Hắn muốn những người ở xã, thị trấn giúp hắn một ít để xây dựng Tiểu Ngô Sơn mới. Có được bao nhiêu người có năng lực và trình độ để có thể thực hiện được kế hoạch này, nhưng hắn muốn người đến phá hỏng thì nhiều vô số.
Theo kế hoạch hắn ta muốn lấy phía đông của mảnh đất, nếu không muốn phối hợp, chỉ cần trong một đêm mảnh đất kia có thể mọc lên đủ loại cây, điều này nhằm mục đích gây khó khăn cho việc thu hồi đất. Còn nếu hắn muốn thu hồi phía tây để buôn bán, chỉ trong ngày hôm sau có thể mảnh đất này nhanh chóng mọc lên nhà máy chế biến giấy, nhà máy thuộc da hay nhà máy may. Còn nếu hắn ta muốn lấy con đường phía nam thì không quá ba ngày có thể mọc lên một thôn trang với những ngôi nhà dày đặc....
Còn có thể lợi dụng các lỗ hỏng khi làm việc, có thể lấy tiền, có thể vay tiền, có thể phê duyệt dự án, có thể gia tăng biên chế.... sẽ càng phổ biến hơn. Nên người ta có câu Hữu quyền bất dụng, quá kỳ tác phế, thừa diệp đang thời kỳ dự án chưa có quản sự chính thức, nên trước tiên phải lấy những điều có lợi trước, chuyện khác tính sau.
Thậm chí có người một bên mượn bên này, đắp bên kia, một bên tạo ra trái quyền (quyền của chủ nợ), cho anh tiêu phí tiền của nhưng công tác giao tiếp vẫn hoàn như cũ.
Từ lúc đưa lên đề xuất thành lập Khu Kinh tế mới Tiểu Ngô Sơn, Tăng Nghị liền đến các Khu Kinh tế tỉnh Nam Giang xem xét và học hỏi kinh nghiệm. Hắn tiến hành rất nghiêm túc nghiên cứu và tổng kết lại, hắn cũng không muốn người khác phạm quá nhiều sai lầm nên sớm nghĩ ra đối sách.
Lý Vĩ Tài tuyên bố những quy định vừa rồi chính là để ngăn chặn sự kiện này tái diễn. Nói tóm lại một câu là tạm thời lấy lại một ít quyền lực của hai trấn, nhưng cũng không để bọn họ đứng ngoài trách nhiệm được. Vừa trói buộc để đối phương tránh lạm dụng quyền lực, lại vừa phòng ngừa để đối phương không làm việc qua loa, làm việc cho có.Tránh tình trạng hai trấn làm việc không có trách nhiệm gây trễ nãi các phương tiện làm việcdân sinh.
- Vừa rồi đã tuyên bố các hạng kỷ luật, tất cả các ban nghành đều quán triệt thực hiện. Đối với một số lệnh nghiêm cấm, nếu cố ý vi phạm phải kiên quyết xét xử. Đối với Lãnh đạo không thực hiện hết sức lực, làm không đến nơi đến chốn gây nên hậu quả nặng nề, dựa trên mức độ ảnh hưởng đó mà truy cứu trách nhiệm.
Tuyên bố xong những quy định đó, Lý Vĩ Tài đưa chén lên trà uống một ngụm, sắc mặt anh ta không hề thay đổi, để thời gian mọi người tiếp thu.
Trong phòng hội nghị chỉ có hai tiếng Sàn sạt, âm thanh của bút ghi tốc ký lại, Lãnh đạo của hai trấn Ngô Nam, Ngô Bắc hiểu rõ trong lòng Lý Vĩ Tài không phải nói chỉ để nói thôi. Chuyện của trấn Ngô Nam là bài học trước mắt, về sau nếu ai âm thầm quấy rối dự án Tiểu Ngô Sơn và không thực hiện thực hiện đúng quy định thì nhất định sẽ có quả ngon để ăn đấy.
Tâm trạng của Trần Trung Hoa lúc này rơi xuống đáy vực thẳm rồi, chắc mình già lẩm cẩm rồi. Tại sao có thể trong vòng một ngày có thể thực hiện một cách chặt chẽ, đưa ra các điều lệ cẩn thẩn nghiêm túc? Tai sao một người thường có thể làm được một cách bài bản như thế. Xem ra Khu Công Nghiệp Cao nhận biết tất cả các hành vi của gã rồi, nên sớm có phòng bị và chuẩn bị.
Nhìn những người này đã ghi chép xong, Lý Vĩ Tài buông chén nước nói:
- Nói tiếp hai chuyện nữa.
Với câu nói tổng quát này, mọi người ngồi ở hiện trường không khỏi chỉnh người ngay ngắn chuẩn bị tiếp thu. Kế tiếp, đoán chừng anh ta sẽ nói về chuyện của trấn Ngô Nam.
Quả nhiên, Lý Vĩ Tài nói:
- Vì muốn nhanh chóng hoàn thành công tác giao nhận, phòng Kiểm toán chuyên môn thành lập đội kiểm toán. Cho đến sáng hôm nay, mới đi đến trấn Ngô Nam triển khai công tác, chuyện này nói đến đây mọi người cũng biết rồi.
Khóe miệng Trần Trung Hoa giật giật hai cái, hắn muốn hỏi rốt cuộc thành phố làm như vậy vì mục đích gì? Nhưng cuối cùng vẫn nhịn được, gã nặng nề Ừ một tiếng có chút không tuân phục.
Lý Vĩ Tài nói tiếp:
- Chuyện này tôi phải nói rõ một chút, lần này kiểm toán đánh giá chỉ có một mục đích chính là giải quyết tranh chấp của trấn Ngô Nam và khu Thanh Trì, còn Ngô Bắc và huyện Trường Thủ cũng nên đến phòng Tài vụ tiến hành xác nhận công nợ cũng như để nắm rõ các thể chế, xác định các tình huống trợ cấp đúng với quy định của nhà nước hiện hành, do đó công tác bàn giao chính thức chuẩn bị sẵn sàng. Chuyện này đưa ra không phải nhằm vào người nào, nếu ai cảm thấy mình làm được, thì mọi người không cần băn khoăn gì cả, tích cực chủ động phối hợp tốt với kiểm toán để kết quả công tác được cao.
Người của trấn Ngô Nam ai nấy cũng bực mình, những chuyện Lý Vĩ Tài giải thích có đánh chết cũng không tin nổi.
Bình thường Kiểm toán có đánh giá công tác cũng nào có làm như vậy, tiếp đón không nói một tiếng liền ôm sổ sách mang đi, cái này căn bản là uy hiếp thôi. Chuyện này như muốn nói, nếu các anh phối hiện thực hiện công việc thì mọi chuyện đâu vào đó, nếu không phối hợp cũng đừng trách công tác kiểm toán của tôi, khi ấy lại tăng lên đề mục nữa.
- Đồng chí Trung Hoa.
Lúc này Lý Vĩ Tài nhìn thần sắc của Trần Trung Hoa cười ha hả hỏi:
- Đối với chuyện này anh có ý kiến gì không?
Trần Trung Hoa tức muốn ói máu nhưng lại cố nặn ra một tia cười lớn nói:
- Lý Chủ nhiệm, nếu ở tỉnh quyết định mang trấn Ngô Nam đưa về để Thành phố Bạch Dương quản lý, thì tôi nhất định sẽ rất vinh hạnh làm một Cán bộ của Thành phố Bạch Dương. Tôi nhất định sẽ phối hợp với công tác của tổ Kiểm toán, chuẩn vị cùng nhau thực hiện công việc.
- Tốt.
Lý Vĩ Tài không phải tự dưng mà khen lên một tiếng, hắn thầm nghĩ anh già trẻ gì cuối cùng cũng thành thật rồi. Ngày hôm qua ở Ủy ban Nhân dân huyện Thành Trì anh ta thể hiện oai phong, làm người ta sợ không đi ra ngoài được. Lý Vĩ Tài lại chuyển hướng về phía Lưu Xuân Huy của trấn Ngô Bắc nói:
- Đồng chí Xuân Huy, công tác kiểm toán của trấn Ngô Bắc phải thực hiện nhanh nhất có thể.
- Lý Chủ nhiệm yên tâm, trấn Ngô Bắc chúng tôi kiên quyết phối hợp công tác, tuyệt nhiên không gây nên bất kỳ phiền phức nào cả.
Lưu Xuân Huy liên tục không ngừng bày tỏ thái độ, anh ta hy vọng mình chủ động phối hợp sẽ tốt hơn để phòng Kiểm toán đến ôm sổ sách đi cả, vậy sẽ tạo nên điều không ổn lớn. Về điểm này Lưu Xuân Huy vẫn suy nghĩ rất rõ ràng.
Lý Vĩ Tài nhìn hai trấn gật gật đầu, thái độ vô cùng hài lòng. Anh ta thầm nghĩ chỉ có Tiểu Tăng Chủ nhiệm dùng biện pháp đối phó với bọn người này, bằng không vẫn luôn cãi cọ nhau không ngớt. Chỉ có một Tiểu Ngô Sơn mà kéo dài từ ngày này qua ngày khác không biết đến khi nào kết thúc được.
- Bây giờ chúng ta nói chuyện thứ hai, vì lúc này giải quyết công tác gặp phải vấn đề nên trước hết phải phối hợp trên tất cả mọi mặt. Khu Kinh tế Tiểu Ngô Sơn mới chuẩn bị thực hiện, tất cả các thành viên sau này phải lập ra một nơi làm việc mới, mỗi tuần phải làm một ngày ở đây, làm việc phải đúng giờ. Đối với chuyện này không biết mọi người có thể thực hiện được không?
Ánh mắt Lý Vĩ Tài nhìn chăm chú về phía Trần Trung Hoa.
Trần Trung Hoa đặt bàn tay nắm chặt mặt dưới bàn, bàn rung lên kêu kẽo kẹt kẽo kẹt.
Bên kia Lưu Xuân Huy trong lòng thở dài, Trần Trung Hoa tìm lý để nói nhưng không nói ra được. Hai trấn Lãnh đạo chủ chốt của Ngô Nam, Ngô Bắc đều là hai tổ thành viên của Khu Kinh tế mới. Nếu hai tổ thành viên trù bị này đến làm thì sẽ có rất nhiều chuyện để làm rồi.
Trần Trung Hoa đè nén lửa giận nói:
- Nếu chuyện này cần thiết, cá nhân tôi ủng hộ.
Lý Vĩ Tài liền mỉm cười nói:
- Tôi biết ngay đồng chí Trung Hoa sẽ không phản đối mà, phòng làm việc của anh tôi đã sắp xếp xong cả rồi, những văn kiện cần xử lý tôi cũng cho người mang đến, đồng chí Trung Hoa bất cứ khi nào cũng có thể đến làm việc.
Trần Trung Hoa thiếu chút nữa lại thổ huyết ra, đây không phải cường đạo mà là ác bá.
Những người của trấn Ngô Nam vô cùng buồn bực, Lý Vĩ Tài làm cho người ta không thể nào cự tuyệt lại được. Nhưng khi đồng ý rồi thì Lý Vĩ Tài làm như mọi người nợ anh ta một ân tình, vì anh ta đã mang toàn bộ văn kiện giùm qua cho gã mà. Thật là đang ở chuyện nọ chuyển sang chuyện kia rồi.
Trấn Ngô Bắc thấy thế cũng tỏ vẻ hào hứng ủng hộ.
- Sau này phương hướng công việc hai tổ trù bị thực hiện như thế nào sẽ do Chủ nhiệm Tăng Nghị đưa ra.
Lý Vĩ Tài đột nhiên hắng giọng một cái, sống lưng ngồi thẳng lên, đặc biệt nói rõ ràng rành mạch bốn từ Chủ nhiệm Tăng Nghị.
Vài chữ toát ra từ miệng hắn vô cùng nhấn mạnh và coi trọng, càng có ý cảnh báo: nếu Tăng Nghị đưa ra đề nghị gì, tuyệt đối không được phản đối.
Mọi người cảm thấy rùng mình, vội vàng cầm bút lên, làm bộ dạng như thật sự nghe, chú ý vậy.
- Chủ nhiệm Tăng Nghị cho rằng, điều quan trọng nhất của Khu Kinh tế mới này chính là phải thống nhất tư tưởng, đưa ra trật tự chung, luôn luôn làm việc luôn luôn phấn đấu không ngừng. Để thực hiện một cách triệt để, các thành viên của tổ phải thực hiện đúng Bao can đáo lâm, trách nhâm đáo nhân
Lý Vĩ Tài nói xong câu này, anh ta dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào mọi người đang có mặt tại đây, xem ai dám phản đối.
Lần này khi xem những cảnh náo nhiệt mà Lưu Xuân Huy không thể nào ngồi yên được, trong đầu gã ta rất muốn đến “hỏi thăm” Trần Trung Hoa. Tên chó hoang này, đều vì tên khốn kiếp nhà ngươi, tự nhiên đi sinh sự những chuyện không đâu bây giờ làm liên lụy đến mọi người, thật xui xẻo mà.
Trước tiên Lý Vĩ Tài nói về cách khiến mọi người đến Ban Quản lý làm việc. Sau đó đưa tất cả về phía dưới thôn nằm vùng, những chuyện này là hắn ta tính tại sao không hiểu rõ ý tứ chứ! Đây chính là vòng kim cô, nên khi nghe niệm chú bọn họ ai cũng phải làm tốt cả. Khi chuẩn bị hạ trại xây dựng mà bọn họ không gây phiền toái gì thì khi ấy mới chính thức thành lập. Nếu bọn họ lại quay trở lại làm một đám người ngang ngạch khó bảo, vào thôn gây rối loạn, thì nói thật bọn họ không thể nào về được, những hố trong thôn sẽ chôn vùi bọn họ, sợ bọn họ không thể nào thoát ra được.
Khi lời nguyền được thốt ra, cái vòng kia sẽ siết thật chặt, ngay cả Tôn Ngộ Không đại náo Thiên cung mà cũng phải ngoan ngoãn đi che chở cho Đường Tăng đi Tây Thiên thỉnh kinh đấy thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.