Chương 1034: Ác độc Băng Thần
cuuviho1687
21/07/2020
Băng Thần vừa xuất hiện tại Thiên Đạo thì bỗng nhiên cảm giác nguy hiểm ập tới, thân thể hắn ta phản xạ theo bản năng để có thể né tránh. Thế nhưng hắn nhìn thấy công kích cực kỳ dày đặc liền biết đơn giản như thế khó có thể né hết được.
Vĩ Hồ Bộ
Thân thể hắn phân làm ba cái phân thân giống nhau như đúc, nhưng mỗi cái lại chuyển động theo một phương hướng khác khiến cho những người tấn công bối rối. Cái đáng sợ nhất là tuy công kích đầy trời như thế nhưng cả ba cái Băng Thần đều né tốt.
Công kích của tất cả mọi người đều đi vào khoảng không, một số người vẻ mặt đã trở nên đen như than rồi, trong lòng càng chắc chắn Băng Thần lần trước đã tìm được đồ tốt.
"Xoẹt"
Trịnh Sâm người chơi phát động công kích đối với người chơi Băng Thần trong vùng an toàn vi phạm quy định của Thiên Đạo phạt cấp độ - 2.
Tào Bân người chơi phát động công kích đối với người chơi Băng Thần trong vùng an toàn vi phạm quy định của Thiên Đạo phạt cấp độ - 2.
Thiên Thiên người chơi phát động công kích đối với người chơi Băng Thần trong vùng an toàn vi phạm quy định của Thiên Đạo phạt cấp độ - 2.
..........
Âm thanh trừng phạt của hệ thông vang lên liên tục, người chơi ở trong khu vực an toàn vừa thi triển kỹ năng tấn công Băng Thần đều bị xóa sổ. Một lúc sau Băng Thần xuất hiện trên một nóc nhà mỉm cười nhìn bọn họ:
"Mấy vị cũng thật kỳ công, có điều muốn giết ta nào có dễ thế."
Vừa nói ánh mắt hắn vừa quét tới xung quanh như muốn ghi nhớ khuôn mặt của những người này, bỗng hắn thấy mấy người đó đều mặc chung một loại đồ. Quay sang hướng khác thì cũng thấy các nhóm đều có người mặc đồ giống nhau, Băng Thần khẽ liếm môi rồi nói:
"Thú vị."
Một thanh niên lên tiếng:
"Ta Nam Cung Cẩn có thể biết được Băng Thần bạn học hôm trước lấy được những cái gì từ Bát Đại Kỳ Xà được ha không, chưa kể hôm đó rất nhiều người góp sức mong Băng Thần bạn học xử lý công bằng."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta lấy được rất nhiều đồ tốt thế nhưng boss dã ngoại ai ăn được thì đồ về tay người ấy, Nam Cung Cẩn bạn học ngươi nói chuyện như kiểu mê sảng thế?"
Nam Cung Cẩn không nghĩ tới Băng Thần cứng đầu như thế liền gắt giọng:
"Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, ngươi không giao ra đồ vật thì sớm muộn gì chúng ta cũng giết ngươi rớt ra thôi. Bây giờ giao ra thì ngươi có thể giữ lại một món tự mình xài, đừng có mà không biết điều."
Băng Thần nhìn xuống đám người chép miệng nói:
"Công nhận vài chục cái gia tộc có vẻ khá ghê, thế nhưng vấn đề là hiện tại ta đang cảm thấy nhàm chán vô cùng. "
Mọi người đều không hiểu hắn muốn gì, Ý Linh Nhi lên tiếng hỏi:
"Ngươi nhàm chán thì ảnh hưởng gì?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta nhàm chán lên muốn chơi đuổi bắt với các người."
Nam Cung Cẩn gào lên:
"Ngươi điên rồi Băng Thần, chúng ta mới thành lập thế lực nhưng đã có cả triệu người, ngươi nghĩ mình có thể chạy thoát được tất cả mọi người hay sao."
Lúc này những người chết đi cũng lục tục hồi sinh, trong ngôi làng nhỏ bé người lại chật kín như nêm. Băng Thần lúc này mới dõng dạc nói:
"Đuổi bắt này có hai mặt, ví dụ như các ngươi đuổi bắt ta trong trò chơi thì ta cho sát thủ của Băng gia đuổi bắt người nhà các ngươi ngoài đời. Ta từng nghe ông ngoại ta nói hình như có vài ngàn sát thủ thôi, nhưng đủ để chơi trò chơi này rồi.
Các thành viên đại gia tộc ta không đụng tới chỉ là người trong công hội các ngươi ta cho sát thủ giết cả nhà. Ta nghĩ tới thôi đã cảm thấy kích thích rồi, không biết các vị huynh đệ ở dưới có cảm giác được kích thích giống ta không."
Hắn ta cười khiến cho tất cả mọi người ở đây sống lưng lạnh buốt, bỗng Băng Thần giống như nhớ tới cái gì liền nói:
"Đúng rồi, hôm trước mấy cái gia tộc cử người ám sát ta cũng thật quá chán rồi, một ngàn sát thủ hơn phân nửa Vũ Vương, đã thế còn có mấy cái đỉnh phong. Đưa tới cửa để bị giết các ngươi thật sự không thấy tiếc sao, ta thì cảm thấy tiếc thay các ngươi.
Các đại gia tộc chúng ta quan trọng việc sòng phẳng ta quyết định cho người ám sát lại, hi vọng hộ vệ của các vị tu vi cao hơn mấy cái sát thủ tối hôm qua. Bây giờ thì trò chơi bắt đầu, chúng ta thử xem trò này vui đến mức nào."
Hắn nhảy qua mấy cái nóc nhà khẽ vẫy tay:
"Nào mọi người nhanh nhanh đuổi kẻo ta chạy mất."
Thế nhưng đám người giống như bị định thân thuật không ai dám nhúc nhích, Băng Thần thấy không ai đuổi liền đứng lại chống hông vẻ mặt chán nản nói:
"Các ngươi khi nãy tấn công ta coi như đã tham gia trò chơi rồi, bây giờ không đuổi theo thì chút nữa người nhà các ngươi cũng bị giết thôi. Chúng ta cứ chơi vui chứ sợ sệt làm gì cho đời thêm khổ, đến chính ta còn chuẩn bị tâm lý bị các ngươi băm ra thì các ngươi lại sợ cái gì."
Mọi người ai nấy đều do dự thì Băng Thần quay người muốn bỏ đi, hắn từ đầu liền mở liên kết với Hoàng Kỳ, lúc này không ai chú ý hắn mới lạnh giọng nói:
"Những gì ta nói nãy giờ tỷ có nghe rõ không?"
Hoàng Kỳ khẽ giọng:
"Ta nghe rồi."
Băng Thần thản nhiên:
"Nghe rồi thì phiền tỷ thông báo cho ông ngoại ta để hắn cử sát thủ đi ra tay đi."
Hoàng Kỳ nghe xong liền do dự nói:
"Như thế có phải quá tàn nhẫn hay không?"
Băng Thần thản nhiên nói:
"Thế giới này vốn luôn tần nhẫn như thế, tỷ đừng bao giờ mềm lòng còn nếu cảm thấy tội lỗi thì cứ quy hết tội cho ta là được.Nhớ kêu người của gia kết bạn với ta trong trò chơi sau đó thông báo cho ta mục tiêu bị xử lý."
Dứt lời Băng Thần nhảy lên một cái cây to bắt đầu làm nhiệm vụ thu thập mặc cho bao nhiêu người nhìn chằm chằm hắn ta.
" Băng Thần hắn ta không phải nói chơi chứ."
"Tất nhiên rồi, làm như vậy có khác gì súc sinh."
"Đúng thế, chẳng lẽ Băng gia ai cũng điên cuồng như thế."
"Băng Hoàng đại tướng quân chắc chắn sẽ không để Băng Thần làm xằng làm bậy."
Băng Thần thỉ chẳng chút nào quan tâm bọn họ, đợi một lúc thì thấy có mấy cái thông báo kết bạn gửi tới. Ý Linh Nhi, Băng Ngọc Hàn, Đông Phương Chính Nam đều có gửi thông báo kết bạn tới, ngoài ra còn có một người tên Băng Cửu.
Hắn ta chấp nhận kết bạn của Băng Cửu thì người kia âm thanh niên vang lên:
"Thưa thiếu gia chúng ta vừa nhận được thông báo từ Hoàng Kỳ tiểu thư, lão gia kêu ta xác minh lại với thiếu gia một lần để cho chắc chắn."
Băng Thần gật đầu khẽ giọng nói:
"Đúng là ta ra lệnh, chuyện có người mai phục ta trong Thiên Đạo chắc gia tộc cũng biết, thống kê rồi tìm kiếm những kẻ dám ra tay với ta. Bắt gia đình bọn họ rồi giết sạch cho ta, mà khoan trước tiên ta muốn làm trò chơi thú vị thêm một chút, các ngươi gom được nhà nào thì báo ta."
Băng Cửu nghiêm giọng nói:
"Có hai thành viên đi làm nhiệm vụ tiện đường đã gom được một nhà rồi, không biết công tử muốn giết luôn không. Gia đình người bị bắt tên Đinh Tiểu Huy cả nhà có bốn người, cha mẹ hắn cùng một đứa em trai, người của chúng ta đang đợi lệnh."
Băng Thần to giọng:
"Trong những người ở đây có ai tên Đinh Tiểu Huy không? "
Một thanh niên đang nói cười bỗng nhiên vẻ mặt cứng lại đi ra gào lên:
" Ta tên Đinh Tiểu Huy."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Tốt lắm, người của ta bắt được gia đình ngươi đầu tiên, ta cho ngươi đặc quyền lựa chọn xem họ được chết như thế nào."
Vĩ Hồ Bộ
Thân thể hắn phân làm ba cái phân thân giống nhau như đúc, nhưng mỗi cái lại chuyển động theo một phương hướng khác khiến cho những người tấn công bối rối. Cái đáng sợ nhất là tuy công kích đầy trời như thế nhưng cả ba cái Băng Thần đều né tốt.
Công kích của tất cả mọi người đều đi vào khoảng không, một số người vẻ mặt đã trở nên đen như than rồi, trong lòng càng chắc chắn Băng Thần lần trước đã tìm được đồ tốt.
"Xoẹt"
Trịnh Sâm người chơi phát động công kích đối với người chơi Băng Thần trong vùng an toàn vi phạm quy định của Thiên Đạo phạt cấp độ - 2.
Tào Bân người chơi phát động công kích đối với người chơi Băng Thần trong vùng an toàn vi phạm quy định của Thiên Đạo phạt cấp độ - 2.
Thiên Thiên người chơi phát động công kích đối với người chơi Băng Thần trong vùng an toàn vi phạm quy định của Thiên Đạo phạt cấp độ - 2.
..........
Âm thanh trừng phạt của hệ thông vang lên liên tục, người chơi ở trong khu vực an toàn vừa thi triển kỹ năng tấn công Băng Thần đều bị xóa sổ. Một lúc sau Băng Thần xuất hiện trên một nóc nhà mỉm cười nhìn bọn họ:
"Mấy vị cũng thật kỳ công, có điều muốn giết ta nào có dễ thế."
Vừa nói ánh mắt hắn vừa quét tới xung quanh như muốn ghi nhớ khuôn mặt của những người này, bỗng hắn thấy mấy người đó đều mặc chung một loại đồ. Quay sang hướng khác thì cũng thấy các nhóm đều có người mặc đồ giống nhau, Băng Thần khẽ liếm môi rồi nói:
"Thú vị."
Một thanh niên lên tiếng:
"Ta Nam Cung Cẩn có thể biết được Băng Thần bạn học hôm trước lấy được những cái gì từ Bát Đại Kỳ Xà được ha không, chưa kể hôm đó rất nhiều người góp sức mong Băng Thần bạn học xử lý công bằng."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta lấy được rất nhiều đồ tốt thế nhưng boss dã ngoại ai ăn được thì đồ về tay người ấy, Nam Cung Cẩn bạn học ngươi nói chuyện như kiểu mê sảng thế?"
Nam Cung Cẩn không nghĩ tới Băng Thần cứng đầu như thế liền gắt giọng:
"Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, ngươi không giao ra đồ vật thì sớm muộn gì chúng ta cũng giết ngươi rớt ra thôi. Bây giờ giao ra thì ngươi có thể giữ lại một món tự mình xài, đừng có mà không biết điều."
Băng Thần nhìn xuống đám người chép miệng nói:
"Công nhận vài chục cái gia tộc có vẻ khá ghê, thế nhưng vấn đề là hiện tại ta đang cảm thấy nhàm chán vô cùng. "
Mọi người đều không hiểu hắn muốn gì, Ý Linh Nhi lên tiếng hỏi:
"Ngươi nhàm chán thì ảnh hưởng gì?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta nhàm chán lên muốn chơi đuổi bắt với các người."
Nam Cung Cẩn gào lên:
"Ngươi điên rồi Băng Thần, chúng ta mới thành lập thế lực nhưng đã có cả triệu người, ngươi nghĩ mình có thể chạy thoát được tất cả mọi người hay sao."
Lúc này những người chết đi cũng lục tục hồi sinh, trong ngôi làng nhỏ bé người lại chật kín như nêm. Băng Thần lúc này mới dõng dạc nói:
"Đuổi bắt này có hai mặt, ví dụ như các ngươi đuổi bắt ta trong trò chơi thì ta cho sát thủ của Băng gia đuổi bắt người nhà các ngươi ngoài đời. Ta từng nghe ông ngoại ta nói hình như có vài ngàn sát thủ thôi, nhưng đủ để chơi trò chơi này rồi.
Các thành viên đại gia tộc ta không đụng tới chỉ là người trong công hội các ngươi ta cho sát thủ giết cả nhà. Ta nghĩ tới thôi đã cảm thấy kích thích rồi, không biết các vị huynh đệ ở dưới có cảm giác được kích thích giống ta không."
Hắn ta cười khiến cho tất cả mọi người ở đây sống lưng lạnh buốt, bỗng Băng Thần giống như nhớ tới cái gì liền nói:
"Đúng rồi, hôm trước mấy cái gia tộc cử người ám sát ta cũng thật quá chán rồi, một ngàn sát thủ hơn phân nửa Vũ Vương, đã thế còn có mấy cái đỉnh phong. Đưa tới cửa để bị giết các ngươi thật sự không thấy tiếc sao, ta thì cảm thấy tiếc thay các ngươi.
Các đại gia tộc chúng ta quan trọng việc sòng phẳng ta quyết định cho người ám sát lại, hi vọng hộ vệ của các vị tu vi cao hơn mấy cái sát thủ tối hôm qua. Bây giờ thì trò chơi bắt đầu, chúng ta thử xem trò này vui đến mức nào."
Hắn nhảy qua mấy cái nóc nhà khẽ vẫy tay:
"Nào mọi người nhanh nhanh đuổi kẻo ta chạy mất."
Thế nhưng đám người giống như bị định thân thuật không ai dám nhúc nhích, Băng Thần thấy không ai đuổi liền đứng lại chống hông vẻ mặt chán nản nói:
"Các ngươi khi nãy tấn công ta coi như đã tham gia trò chơi rồi, bây giờ không đuổi theo thì chút nữa người nhà các ngươi cũng bị giết thôi. Chúng ta cứ chơi vui chứ sợ sệt làm gì cho đời thêm khổ, đến chính ta còn chuẩn bị tâm lý bị các ngươi băm ra thì các ngươi lại sợ cái gì."
Mọi người ai nấy đều do dự thì Băng Thần quay người muốn bỏ đi, hắn từ đầu liền mở liên kết với Hoàng Kỳ, lúc này không ai chú ý hắn mới lạnh giọng nói:
"Những gì ta nói nãy giờ tỷ có nghe rõ không?"
Hoàng Kỳ khẽ giọng:
"Ta nghe rồi."
Băng Thần thản nhiên:
"Nghe rồi thì phiền tỷ thông báo cho ông ngoại ta để hắn cử sát thủ đi ra tay đi."
Hoàng Kỳ nghe xong liền do dự nói:
"Như thế có phải quá tàn nhẫn hay không?"
Băng Thần thản nhiên nói:
"Thế giới này vốn luôn tần nhẫn như thế, tỷ đừng bao giờ mềm lòng còn nếu cảm thấy tội lỗi thì cứ quy hết tội cho ta là được.Nhớ kêu người của gia kết bạn với ta trong trò chơi sau đó thông báo cho ta mục tiêu bị xử lý."
Dứt lời Băng Thần nhảy lên một cái cây to bắt đầu làm nhiệm vụ thu thập mặc cho bao nhiêu người nhìn chằm chằm hắn ta.
" Băng Thần hắn ta không phải nói chơi chứ."
"Tất nhiên rồi, làm như vậy có khác gì súc sinh."
"Đúng thế, chẳng lẽ Băng gia ai cũng điên cuồng như thế."
"Băng Hoàng đại tướng quân chắc chắn sẽ không để Băng Thần làm xằng làm bậy."
Băng Thần thỉ chẳng chút nào quan tâm bọn họ, đợi một lúc thì thấy có mấy cái thông báo kết bạn gửi tới. Ý Linh Nhi, Băng Ngọc Hàn, Đông Phương Chính Nam đều có gửi thông báo kết bạn tới, ngoài ra còn có một người tên Băng Cửu.
Hắn ta chấp nhận kết bạn của Băng Cửu thì người kia âm thanh niên vang lên:
"Thưa thiếu gia chúng ta vừa nhận được thông báo từ Hoàng Kỳ tiểu thư, lão gia kêu ta xác minh lại với thiếu gia một lần để cho chắc chắn."
Băng Thần gật đầu khẽ giọng nói:
"Đúng là ta ra lệnh, chuyện có người mai phục ta trong Thiên Đạo chắc gia tộc cũng biết, thống kê rồi tìm kiếm những kẻ dám ra tay với ta. Bắt gia đình bọn họ rồi giết sạch cho ta, mà khoan trước tiên ta muốn làm trò chơi thú vị thêm một chút, các ngươi gom được nhà nào thì báo ta."
Băng Cửu nghiêm giọng nói:
"Có hai thành viên đi làm nhiệm vụ tiện đường đã gom được một nhà rồi, không biết công tử muốn giết luôn không. Gia đình người bị bắt tên Đinh Tiểu Huy cả nhà có bốn người, cha mẹ hắn cùng một đứa em trai, người của chúng ta đang đợi lệnh."
Băng Thần to giọng:
"Trong những người ở đây có ai tên Đinh Tiểu Huy không? "
Một thanh niên đang nói cười bỗng nhiên vẻ mặt cứng lại đi ra gào lên:
" Ta tên Đinh Tiểu Huy."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Tốt lắm, người của ta bắt được gia đình ngươi đầu tiên, ta cho ngươi đặc quyền lựa chọn xem họ được chết như thế nào."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.