Chương 448: Biệt đội săn boss
cuuviho1687
12/05/2019
Một lúc sau Băng Thần nghe thật kỹ càng từ nàng thì mới mỉm cười nói:
"Tẩu tẩu những chuyện trước kia ngươi đừng để trong lòng nhé, dù sao bây giờ cũng đã thành người một nhà rồi."
Phạm Thiên Hương mỉm cười xấu hổ nói:
"Những chuyện trước kia ngươi cũng đừng nói cho hắn ta biết nhé."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Tỷ tỷ yên tâm Thần Băng ta là người giữ chữ tín tốt nhất đấy, những chuyện đã qua sẽ trở thành bí mật của hai ta."
Phạm Thiên Hương vui vẻ nói:
"Thế thì tốt quá."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Bây giờ chúng ta vào nhà làm lễ chúc mừng thôi."
Phạm Thiên Hương hơi ấp úng sau đó hỏi:
"Không biết hắn khi nào thì quay lại đây?"
Băng Thần quay lại mỉm cười nói:
"Cứ một tuần thì sẽ có một ngày, hắn từng bảo sẽ không để các ngươi đói đâu."
Băng Thần mỉm cười ghé tai nàng nói:
"Với lại tỷ mới ăn cả tháng trời không lẽ chưa chán?"
Phạm Thiên Hương lắc đầu nói:
"Thực ra còn có chuyện khác nữa nên ta muốn thương lượng với Băng Thần."
Băng Thần nhíu mày hỏi:
"Chuyện gì thế Thiên Hương tẩu tẩu?"
Phạm Thiên Hương nhỏ giọng nói:
"Thực ra hôm qua khi ta về phòng riêng thì bị mẹ ta phát hiện."
Băng Thần ngạc nhiên hỏi:
"Sao lại như thế?"
Phạm Thiên Hương nhỏ giọng nói:
"Chuyện kể ra dài lắm."
Hoàng Kim Liên không biết đến gần từ lúc nào mỉm cười nói:
"Dài thì đi vào nhà rồi kể."
Phạm Thiên Hương ngượng chín mặt nhưng chuyện phải nói thì vẫn phải nói cho xong, mấy người kéo nhau vào bàn ăn sau đó Hoàng Kim Liên mới nói:
" Thiên Hương ngoài thân phận thầy trò thì chúng ta cũng chơi với nhau từ bé, vả lại bây giờ còn có chung một thân phận, tỷ cứ nói ra đi để mọi người còn giúp đỡ."
Phạm Thiên Hương thở dài rồi nói:
"Mẹ ta không biết sao hôm qua lại đến thăm ta rất đột ngột, đến tận khi ta đi vào trong phòng tắm thì mới thấy nàng đã ở trong đó sẵn rồi."
Hoàng Kim Liên sốt ruột nói:
"Phiền ngươi đi vào chủ đề chính đi Thiên Hương tỷ."
Phạm Thiên Hương bĩu môi nói:
"Cái gì cũng phải có đầu có đuôi thì nó mới dễ hiểu các ngươi im lặng để ta kể tiếp."
Mọi người nhìn nhau sau đó im lặng nghe xem nàng kể cái gì, Phạm Thiên Hương lại thở dài tiếp tục câu chuyện còn giang dở.
"Mẹ ta cùng ta tắm chung rất thường xuyên thế nên ta cũng không quá quan tâm nhưng khi ta đi vào bồn tắm thì ta phát hiện mình đã phạm sai lầm chí mạng.Bởi khi vào phòng tắm thì mới phát hiện ra là cái thứ mà Băng Thần để lại trong thân thế chúng ta bắt đầu rỉ ra nổi lên mặt nước.
Nếu chỉ một ít không nói nhưng về sau càng lúc càng nhiều, nhiều đến mức nổi thành một cụm lớn xua mãi không chịu tan, sau đó mẹ ta thấy được, kết cục là nàng truy hỏi mãi thì ta cũng đành khai ra, nàng sợ ta có thai thế nên cần gặp mặt Băng Thần cho bằng được."
Mấy cô nàng nghe được chuyện ly kỳ như thế thì không khỏi há hốc mồm, nhưng khi các nàng nhớ ra rằng sau tối hôm trước đến tận hôm nay đôi khi vẫn cảm thấy bên trong người vẫn còn thứ kia.
Chính vì thế các nàng rất hiểu cho Phạm Thiên Hương, hoàn cảnh giống nhau nhưng chủ yếu là số Phạm Thiên Hương quá xui thôi, cùng nhau làm nhưng cuối cùng có mình nàng dính chương trước.
Chưa kể cha mẹ nàng khó tính có tiếng nếu Băng Thần không lộ mặt thì thật sự sẽ không tốt lắm, Băng Thần cũng lâm vào trầm tư một chút sau đó nói:
"Đại ca ta nói thứ tư tuần sau sẽ quay về đây thăm mọi ngươi, hôm đấy để huynh ấy đi gặp cha mẹ tỷ, ta tin đa tài như huynh ấy có thể đối phó được."
Phạm Thiên Hương thở dài nói:
"Ta cũng hi vọng như thế, thôi được rồi hôm nay mọi người chúc mừng vượt qua truyền kỳ tân thủ nhiệm vụ thì bỏ qua những chuyện kia đi."
Hoàng Kim Liên bỗng nhiên nhớ ra gì đó sau đó hỏi:
"Thiên Hương tỷ có muốn tham gia tổ đội với chúng ta không, tất cả mọi thứ đã có Thần Băng gánh hết."
Phạm Thiên Hương nhíu mày nói:
"Nhưng ta đã gia nhập công hội do cô cô lập rồi nếu rời ra thì không tốt cho lắm."
Băng Thần ánh mắt lấp lóe nói:
"Nếu Thiên Hương tỷ đã gia nhập thì chúng ta cũng gia nhập theo thôi, sau đó hoạt động của chúng ta cứ độc lập là được, tất nhiên phải hoàn thành nhiệm vụ hội nữa."
Phạm Thiên Hương nghe thấy thế thì cười nói:
"Còn gì tốt hơn, mọi người gia nhập ta đảm bảo công hội sẽ cho người đi kéo cấp mọi người cho bằng với trung bình của người chơi hiện tại."
Băng Thần nghe thế thì mới nói:
"Thế thì ta cũng không khách khí, thực tế ta cùng mấy người tỷ muội cũng cần tiến cấp thật nhanh, chứ thọt so với mặt bằng chung như thế này thì không tốt cho lắm."
Hoàng Kim Liên cười nói:
"Tuy chúng ta chỉ là một cái nhóm nhỏ nhưng vẫn phải có tên tuổi đoàng hoàng chư nhỉ."
Băng Thần suy nghĩ một chút rồi nói:
"Chúng ta chuyên săn boss thì cứ gọi là biệt đội săn boss đi."
Phạm Thiên Hương rất vui vẻ nhưng nàng đâu biết rằng nàng không phải đang tuyển người mà là tuyển bà nội cho công hội, nhưng ngày tháng tầm thường sẽ không còn khi kẻ bất thường như Băng Thần gia nhập.
"Tẩu tẩu những chuyện trước kia ngươi đừng để trong lòng nhé, dù sao bây giờ cũng đã thành người một nhà rồi."
Phạm Thiên Hương mỉm cười xấu hổ nói:
"Những chuyện trước kia ngươi cũng đừng nói cho hắn ta biết nhé."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Tỷ tỷ yên tâm Thần Băng ta là người giữ chữ tín tốt nhất đấy, những chuyện đã qua sẽ trở thành bí mật của hai ta."
Phạm Thiên Hương vui vẻ nói:
"Thế thì tốt quá."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Bây giờ chúng ta vào nhà làm lễ chúc mừng thôi."
Phạm Thiên Hương hơi ấp úng sau đó hỏi:
"Không biết hắn khi nào thì quay lại đây?"
Băng Thần quay lại mỉm cười nói:
"Cứ một tuần thì sẽ có một ngày, hắn từng bảo sẽ không để các ngươi đói đâu."
Băng Thần mỉm cười ghé tai nàng nói:
"Với lại tỷ mới ăn cả tháng trời không lẽ chưa chán?"
Phạm Thiên Hương lắc đầu nói:
"Thực ra còn có chuyện khác nữa nên ta muốn thương lượng với Băng Thần."
Băng Thần nhíu mày hỏi:
"Chuyện gì thế Thiên Hương tẩu tẩu?"
Phạm Thiên Hương nhỏ giọng nói:
"Thực ra hôm qua khi ta về phòng riêng thì bị mẹ ta phát hiện."
Băng Thần ngạc nhiên hỏi:
"Sao lại như thế?"
Phạm Thiên Hương nhỏ giọng nói:
"Chuyện kể ra dài lắm."
Hoàng Kim Liên không biết đến gần từ lúc nào mỉm cười nói:
"Dài thì đi vào nhà rồi kể."
Phạm Thiên Hương ngượng chín mặt nhưng chuyện phải nói thì vẫn phải nói cho xong, mấy người kéo nhau vào bàn ăn sau đó Hoàng Kim Liên mới nói:
" Thiên Hương ngoài thân phận thầy trò thì chúng ta cũng chơi với nhau từ bé, vả lại bây giờ còn có chung một thân phận, tỷ cứ nói ra đi để mọi người còn giúp đỡ."
Phạm Thiên Hương thở dài rồi nói:
"Mẹ ta không biết sao hôm qua lại đến thăm ta rất đột ngột, đến tận khi ta đi vào trong phòng tắm thì mới thấy nàng đã ở trong đó sẵn rồi."
Hoàng Kim Liên sốt ruột nói:
"Phiền ngươi đi vào chủ đề chính đi Thiên Hương tỷ."
Phạm Thiên Hương bĩu môi nói:
"Cái gì cũng phải có đầu có đuôi thì nó mới dễ hiểu các ngươi im lặng để ta kể tiếp."
Mọi người nhìn nhau sau đó im lặng nghe xem nàng kể cái gì, Phạm Thiên Hương lại thở dài tiếp tục câu chuyện còn giang dở.
"Mẹ ta cùng ta tắm chung rất thường xuyên thế nên ta cũng không quá quan tâm nhưng khi ta đi vào bồn tắm thì ta phát hiện mình đã phạm sai lầm chí mạng.Bởi khi vào phòng tắm thì mới phát hiện ra là cái thứ mà Băng Thần để lại trong thân thế chúng ta bắt đầu rỉ ra nổi lên mặt nước.
Nếu chỉ một ít không nói nhưng về sau càng lúc càng nhiều, nhiều đến mức nổi thành một cụm lớn xua mãi không chịu tan, sau đó mẹ ta thấy được, kết cục là nàng truy hỏi mãi thì ta cũng đành khai ra, nàng sợ ta có thai thế nên cần gặp mặt Băng Thần cho bằng được."
Mấy cô nàng nghe được chuyện ly kỳ như thế thì không khỏi há hốc mồm, nhưng khi các nàng nhớ ra rằng sau tối hôm trước đến tận hôm nay đôi khi vẫn cảm thấy bên trong người vẫn còn thứ kia.
Chính vì thế các nàng rất hiểu cho Phạm Thiên Hương, hoàn cảnh giống nhau nhưng chủ yếu là số Phạm Thiên Hương quá xui thôi, cùng nhau làm nhưng cuối cùng có mình nàng dính chương trước.
Chưa kể cha mẹ nàng khó tính có tiếng nếu Băng Thần không lộ mặt thì thật sự sẽ không tốt lắm, Băng Thần cũng lâm vào trầm tư một chút sau đó nói:
"Đại ca ta nói thứ tư tuần sau sẽ quay về đây thăm mọi ngươi, hôm đấy để huynh ấy đi gặp cha mẹ tỷ, ta tin đa tài như huynh ấy có thể đối phó được."
Phạm Thiên Hương thở dài nói:
"Ta cũng hi vọng như thế, thôi được rồi hôm nay mọi người chúc mừng vượt qua truyền kỳ tân thủ nhiệm vụ thì bỏ qua những chuyện kia đi."
Hoàng Kim Liên bỗng nhiên nhớ ra gì đó sau đó hỏi:
"Thiên Hương tỷ có muốn tham gia tổ đội với chúng ta không, tất cả mọi thứ đã có Thần Băng gánh hết."
Phạm Thiên Hương nhíu mày nói:
"Nhưng ta đã gia nhập công hội do cô cô lập rồi nếu rời ra thì không tốt cho lắm."
Băng Thần ánh mắt lấp lóe nói:
"Nếu Thiên Hương tỷ đã gia nhập thì chúng ta cũng gia nhập theo thôi, sau đó hoạt động của chúng ta cứ độc lập là được, tất nhiên phải hoàn thành nhiệm vụ hội nữa."
Phạm Thiên Hương nghe thấy thế thì cười nói:
"Còn gì tốt hơn, mọi người gia nhập ta đảm bảo công hội sẽ cho người đi kéo cấp mọi người cho bằng với trung bình của người chơi hiện tại."
Băng Thần nghe thế thì mới nói:
"Thế thì ta cũng không khách khí, thực tế ta cùng mấy người tỷ muội cũng cần tiến cấp thật nhanh, chứ thọt so với mặt bằng chung như thế này thì không tốt cho lắm."
Hoàng Kim Liên cười nói:
"Tuy chúng ta chỉ là một cái nhóm nhỏ nhưng vẫn phải có tên tuổi đoàng hoàng chư nhỉ."
Băng Thần suy nghĩ một chút rồi nói:
"Chúng ta chuyên săn boss thì cứ gọi là biệt đội săn boss đi."
Phạm Thiên Hương rất vui vẻ nhưng nàng đâu biết rằng nàng không phải đang tuyển người mà là tuyển bà nội cho công hội, nhưng ngày tháng tầm thường sẽ không còn khi kẻ bất thường như Băng Thần gia nhập.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.