Chương 247: Đơn giản
cuuviho1687
15/04/2019
Băng Thần ôm nàng mỉm cười nói:
" Ta biết chứ ngươi cứ yên tâm ta không phải người lỗ mãng đâu, khi nào ngươi sẵn sàng thì nói cho ta biết.Nhìn ta vậy thôi chứ ta không phải người lỗ mãng đâu."
Hương Thiên Ánh mỉm cười ngoái đầu lại nhìn hắn, trong nụ cười tràn đầy vẻ khinh bỉ nói:
" Băng Thần huynh thật sự hết thuốc chữa rồi, huynh nói ra câu đó thì chính huynh có tin không?"
Băng Thần thản nhiên nói:
"Tin chứ sao không."
Tuy miệng nói thế nhưng trong lòng thì thầm bồi thêm:
"Tin thế méo nào được."
Băng Thần xoay nàng lại nhìn nàng mỉm cười sau đó ngậm lấy bờ môi mọng của nàng, đầu lưỡi khẽ mở hàm răng quấn lấy cai lưỡi thơm tho, một hồi lâu sau đó hai người mới tách ra, hắn nói:
"Tuy trong chuyện tình cảm ta có vẻ không đáng tin nhưng ít nhất đối với nàng nếu nàng chưa sẵn sàng ta sẽ không gượng ép. Ta thề....."
Băng Thần muốn thề nhưng Hương Thiên Ánh che miệng hắn lại nói:
"Huynh không cần thề, ta biết huynh tốt rồi, nhưng lời nói phải đi kèm hành động, bước thứ nhất là bỏ tay khỏi mông của ta."
Băng Thần lắc đầu nói:
"Không ăn được thì cũng phải cho sờ vào hiện vật để đỡ thèm chứ."
Hương Thiên Ánh cạn lời, như vậy cũng nói được, nhưng nàng thật sự hết cách đành phải nhẹ giọng nói:
"Mặc kệ huynh nhưng phải có chừng mực biết hay chưa?"
Băng Thần vỗ ngực nói:
"Ta đã nói mình không phải người lỗ mãng rồi mà, không hiều sao mông ngươi xúc cảm tốt quá mới làm ta không lỡ rút tay lại."
Hương Thiên Ánh bĩu môi nói:
"Biến thái "
Băng Thần không thèm quan tâm bởi chính hắn cũng cảm nhận mình có chút biến thái, nàng gọi mình như thế cũng không sai, chính nhân quân tử thì làm sao chiếm được trái tim của nàng, bây giờ hắn cũng không vội chiếm lấy nàng làm gì.
Trái ngọt phải để lâu mới hấp dẫn, một ngày nào đó hắn sẽ khiến nàng phải chủ động.
Tính danh: Hương Thiên Ánh
Thực lực: Dị năng Phong Đế ( Tinh thần hệ dị năng)
Huyết mạch: Tình Yêu Nữ Thần (Chân Thần Huyết Mạch)
Thể chất: Thiên Địa Hội Tụ (Chân Thần Thể Chất)
Đẳng cấp: 41
Lực lượng: 400 triệu
Tốc độ: 200 triệu
Trí lực: 32
Thiên phú: 90
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố: Mộc,Thủy, Hỏa,Băng
Tuổi thọ: 250
Độ thiện cảm: 88
Danh hào: Nhân Tướng (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Vương 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.)
Độ thiện cảm cũng đã đạt 88, mấy ngày trước mới chỉ 75 thôi, nhưng có lẽ mình còn chưa thâm nhập noi sâu nhất của nàng, Băng Thần nghĩ ngợi một chút rồi hắn ta mới nói:
"Ta nghĩ kỹ rồi, chừng nào ta giúp nàng tái tạo lại quê hương thì khi đó ta sẽ đem nàng ra thịt để chúc mừng."
Hương Thiên Ánh cảm động vô cùng, không ngờ người đàn ông lại đoán ra khúc mắc trong lòng của mình, nàng mỉm cười nói:
"Ta bây giờ đã là người của huynh rồi, sự ích kỉ khiến ta làm huynh thiệt thòi."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Dù sao chiếm lại một nơi của nhân loại từ tay yếu thú cũng là một chuyện rất thú vị, đáng để ta thử, ngươi không phải suy nghĩ nhiều."
Bỗng từ đằng sau vang lên âm thanh chế giễu:
"Băng Thần sao lúc chiếm lấy ta huynh bá đạo thế, đến lúc theo đuổi sư phụ lạo nhẹ nhàng như thế, ta hơi ghen tỵ rui đấy."
Hương Thiên Y không biết từ lúc nào đã đi đến đằng sau, Băng Thần dùng đuôi cuốn nàng đến bên cạnh mình mỉm cười nói:
"Tất nhiên phải thiên vị nàng rồi, nếu nàng không bỏ công chăm sóc ngươi từ bé thì ta tìm đâu ra một lão bà sinh đẹp như thế này."
Hương Thiên Y nghe thế thì trong lòng cảm thấy ngọt ngào, nàng đấm nhẹ vào ngực của Băng Thần thều thào:
"Chỉ được cái dẻo miệng."
Băng Thần gật đầu nói:
"Cái này thì ta công nhận, nếu không thì ban đêm sao khiến ngươi thoải mái như thế."
Hai người gương mặt lập tức xoát đỏ, Hương Thiên Y nghĩ đến ban đêm cái miệng dẻo quẹo kia mấy cái chiêu thức thì người không khỏi mềm ra.
Hương Thiên Y xấu hổ nói:
"Không được nói đến mấy thứ này, nhỡ có ai nghe thấy thì sao."
Sau đó ba người cùng nhau ngắm mặt trời dần lên phía đằng xa, Hương Thiên Ánh cảm giác mình đã tìm thấy tương lai tốt đẹp hơn, nàng nhìn qua Băng Thần thầm nhủ:
"Cám ơn "
Đang híp mắt Băng Thần nhỏ giọng:
"Không cần cám ơn ta, ngươi chính là món quá tốt nhất ta nhận được, vui lên sau này bất cứ chuyện gì cũng sẽ có ta lo."
Hương Thiên Ánh mỉm cười, cái này nam nhân giống như lúc nào cũng biết nàng nghĩ gì cần gì vậy, thật tốt.Nàng nào đâu hắn chưa thịt nàng ngay bởi vì Âm Dương Song Tu Thần Quyết yêu cầu đến tận 96 độ thiện cảm thì mới bắt đầu có tạc dụng, thế nên hắn chỉ có thể nuôi dần.
" Ta biết chứ ngươi cứ yên tâm ta không phải người lỗ mãng đâu, khi nào ngươi sẵn sàng thì nói cho ta biết.Nhìn ta vậy thôi chứ ta không phải người lỗ mãng đâu."
Hương Thiên Ánh mỉm cười ngoái đầu lại nhìn hắn, trong nụ cười tràn đầy vẻ khinh bỉ nói:
" Băng Thần huynh thật sự hết thuốc chữa rồi, huynh nói ra câu đó thì chính huynh có tin không?"
Băng Thần thản nhiên nói:
"Tin chứ sao không."
Tuy miệng nói thế nhưng trong lòng thì thầm bồi thêm:
"Tin thế méo nào được."
Băng Thần xoay nàng lại nhìn nàng mỉm cười sau đó ngậm lấy bờ môi mọng của nàng, đầu lưỡi khẽ mở hàm răng quấn lấy cai lưỡi thơm tho, một hồi lâu sau đó hai người mới tách ra, hắn nói:
"Tuy trong chuyện tình cảm ta có vẻ không đáng tin nhưng ít nhất đối với nàng nếu nàng chưa sẵn sàng ta sẽ không gượng ép. Ta thề....."
Băng Thần muốn thề nhưng Hương Thiên Ánh che miệng hắn lại nói:
"Huynh không cần thề, ta biết huynh tốt rồi, nhưng lời nói phải đi kèm hành động, bước thứ nhất là bỏ tay khỏi mông của ta."
Băng Thần lắc đầu nói:
"Không ăn được thì cũng phải cho sờ vào hiện vật để đỡ thèm chứ."
Hương Thiên Ánh cạn lời, như vậy cũng nói được, nhưng nàng thật sự hết cách đành phải nhẹ giọng nói:
"Mặc kệ huynh nhưng phải có chừng mực biết hay chưa?"
Băng Thần vỗ ngực nói:
"Ta đã nói mình không phải người lỗ mãng rồi mà, không hiều sao mông ngươi xúc cảm tốt quá mới làm ta không lỡ rút tay lại."
Hương Thiên Ánh bĩu môi nói:
"Biến thái "
Băng Thần không thèm quan tâm bởi chính hắn cũng cảm nhận mình có chút biến thái, nàng gọi mình như thế cũng không sai, chính nhân quân tử thì làm sao chiếm được trái tim của nàng, bây giờ hắn cũng không vội chiếm lấy nàng làm gì.
Trái ngọt phải để lâu mới hấp dẫn, một ngày nào đó hắn sẽ khiến nàng phải chủ động.
Tính danh: Hương Thiên Ánh
Thực lực: Dị năng Phong Đế ( Tinh thần hệ dị năng)
Huyết mạch: Tình Yêu Nữ Thần (Chân Thần Huyết Mạch)
Thể chất: Thiên Địa Hội Tụ (Chân Thần Thể Chất)
Đẳng cấp: 41
Lực lượng: 400 triệu
Tốc độ: 200 triệu
Trí lực: 32
Thiên phú: 90
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố: Mộc,Thủy, Hỏa,Băng
Tuổi thọ: 250
Độ thiện cảm: 88
Danh hào: Nhân Tướng (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Vương 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.)
Độ thiện cảm cũng đã đạt 88, mấy ngày trước mới chỉ 75 thôi, nhưng có lẽ mình còn chưa thâm nhập noi sâu nhất của nàng, Băng Thần nghĩ ngợi một chút rồi hắn ta mới nói:
"Ta nghĩ kỹ rồi, chừng nào ta giúp nàng tái tạo lại quê hương thì khi đó ta sẽ đem nàng ra thịt để chúc mừng."
Hương Thiên Ánh cảm động vô cùng, không ngờ người đàn ông lại đoán ra khúc mắc trong lòng của mình, nàng mỉm cười nói:
"Ta bây giờ đã là người của huynh rồi, sự ích kỉ khiến ta làm huynh thiệt thòi."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Dù sao chiếm lại một nơi của nhân loại từ tay yếu thú cũng là một chuyện rất thú vị, đáng để ta thử, ngươi không phải suy nghĩ nhiều."
Bỗng từ đằng sau vang lên âm thanh chế giễu:
"Băng Thần sao lúc chiếm lấy ta huynh bá đạo thế, đến lúc theo đuổi sư phụ lạo nhẹ nhàng như thế, ta hơi ghen tỵ rui đấy."
Hương Thiên Y không biết từ lúc nào đã đi đến đằng sau, Băng Thần dùng đuôi cuốn nàng đến bên cạnh mình mỉm cười nói:
"Tất nhiên phải thiên vị nàng rồi, nếu nàng không bỏ công chăm sóc ngươi từ bé thì ta tìm đâu ra một lão bà sinh đẹp như thế này."
Hương Thiên Y nghe thế thì trong lòng cảm thấy ngọt ngào, nàng đấm nhẹ vào ngực của Băng Thần thều thào:
"Chỉ được cái dẻo miệng."
Băng Thần gật đầu nói:
"Cái này thì ta công nhận, nếu không thì ban đêm sao khiến ngươi thoải mái như thế."
Hai người gương mặt lập tức xoát đỏ, Hương Thiên Y nghĩ đến ban đêm cái miệng dẻo quẹo kia mấy cái chiêu thức thì người không khỏi mềm ra.
Hương Thiên Y xấu hổ nói:
"Không được nói đến mấy thứ này, nhỡ có ai nghe thấy thì sao."
Sau đó ba người cùng nhau ngắm mặt trời dần lên phía đằng xa, Hương Thiên Ánh cảm giác mình đã tìm thấy tương lai tốt đẹp hơn, nàng nhìn qua Băng Thần thầm nhủ:
"Cám ơn "
Đang híp mắt Băng Thần nhỏ giọng:
"Không cần cám ơn ta, ngươi chính là món quá tốt nhất ta nhận được, vui lên sau này bất cứ chuyện gì cũng sẽ có ta lo."
Hương Thiên Ánh mỉm cười, cái này nam nhân giống như lúc nào cũng biết nàng nghĩ gì cần gì vậy, thật tốt.Nàng nào đâu hắn chưa thịt nàng ngay bởi vì Âm Dương Song Tu Thần Quyết yêu cầu đến tận 96 độ thiện cảm thì mới bắt đầu có tạc dụng, thế nên hắn chỉ có thể nuôi dần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.