Chương 422: Họa mi ngừng hót
cuuviho1687
08/05/2019
Băng Thần bỗng thấy có cảm giác người nào đó giống như muốn chạm vào
thân thể mình, theo bản năng Băng Thần né qua một bên quay mặt về đằng
sau thì thấy một đám thanh niên đang nhìn mình đấy thèm muốn.
"Các người muốn gì?"
Nhìn vẻ mắt sắc lạnh của Băng Thần mấy tên kia hơi ngẩn người, một chút nhưng sau đó nghĩ đến mình đông người hơn thì cợt nhả:
"Cô em làm gì lại phản ứng như thế, đại ca chúng ta chỉ muốn sờ một cái thôi mà."
Băng Thần nghe thấy thế thì mỉm cười nói:
"Thật sao?"
Người kia đi lại gần nhưng Băng Thần không phản ứng gì mà đứng yên, khi kẻ kia vừa vươn tay chạm vào mặt của Băng Thần đắc ý cười:
"Anh em thấy không mỹ nhân nào chả siêu...... "
"Ầm....."
Một tia sét từ trời cao giáng xuống người tên kia, Băng Thần đã giáng xuống người tên kia.
Khu vực thông cáo
Hạ Vĩ người chơi đã bị hệ thống Tân Sinh trừng phạt vì có hành vi xâm phạm nơi khu vực an toàn đến phái nữ. Bị tiêu diệt ha 5 cấp thanh không trang bị - 20 chỉ số 500 ngày.
Cả một đám người nhìn tên kia đã ra bã thì hoàn toàn tỉnh rượu, một người gầm lên:
"Con khốn ngươi đã làm gì đại ca chúng ta?"
Băng Thần ngoái tai mình giọng châm chọc nói:
"Các ngươi không điếc chứ, thông cáo khu vực thanh âm to thế cơ mà."
Mấy người kia lập tức choáng váng đầu óc muốn lao lên đánh Băng Thần:
"Anh em giết bằng được nàng ta nếu không nhất định đại ca sẽ không tha cho chúng ta."
Mấy người này lập tức rút vũ khí lao ra, cũng đúng lúc này từ đằng xa mấy cô nàng vừa nhìn thấy Băng Thần nguy hiểm, tất cả muốn lao lên cứu người nhưng cảnh tượng tiếp theo làm cho bọn họ há hốc mồm đến mức có thể nhét một quả trứng gà.
Một kẻ lao lên vùng kiếm chém xuống miệng hét to:
"Chết đi "
Băng Thần mỉm cười khóe môi nhếch lên thân thể hơi nghiêng một quyền giáng thẳng vào lá lách của người kia, kẻ kia khi thật gần thì mới nhìn rõ trong ánh mắt xinh đẹp kia cái cảm giác chết chóc.
Một cảm giác đau đớn đến tột cùng đang bủa vây tâm trí người này nhưng Băng Thần không dừng lại ở đó, hắn đầu gối huých thật mạnh vào háng của tên kia, tân thủ thôn khiến cho không sử dụng trang bị Băng Thần không làm họ mất đi chút máu nào nhưng cảm giác đau đớn thì cũng không bớt được chút nào.
Người vừa lãnh xong đòn này thì quỳ xuống vì đau đớn, Băng Thần cảm giác đằng sau có người công kích tới thân thể lại một lần nữa nhanh như chuồn chuồn lách nhẹ, kẻ đánh lén đao vung hết cỡ để chém Băng Thần nhưng do Băng Thần né được thế nên đỉnh đầu người kia mới là cái đích của lưỡi đao.
Khi hắn chưa kịp rút đao lại thì đã thấy hai ngón tay ngay trước mắt của mình, sau đó hắn không còn nhìn thấy gì nữa mà chỉ thấy đau đớn tột độ, tất nhiên Băng Thần vẫn theo thói quen một cước vào háng tên kia.
Cả hai nơi đều quá đau đớn khiến tên này còn không biết nên lấy tay đặt vào đâu, Băng Thần đã tốt bụng giúp hắn quyết định lại thêm một đạp cực mạnh vào vùng hạ bộ của tên này.
Tiếp đó tiện chân đạp về đằng sau trúng ngay vào hạ bộ của một kẻ khác khiến tên kia đao trên tay rớt xuống đất, Băng Thần xoay người bay lên không trung một gót chân bổ xuống khiến cho tên này bổ nhào xuống đất.
Chân vừa chạm đất Băng Thần liền một cước ngay vào Thái Dương của tên này, người này đầu óc như có ngàn vạn con ong đang bay, nhưng đầu hắn cũng giống đồng bạn mình không đau được lâu khi Băng Thần vòng về phía sau đó liên tục vào hạ bộ của hắn ta.
Cuối cùng một cước của Băng Thần khiến người kia văng về đằng trước 2 thước mới dừng lại, mấy người đứng coi không tự chủ được thốt lên:
"Ui........"
Tất cả hít một hơi khí lạnh theo bản năng bụm lại chỗ hiểm của mình, thế này thì làm sao còn là nam nhân chân chính nữa, cô gái này không thể hung ác hơn được nữa rồi.
Nhưng bọn họ đã đánh giá thấp sự tàn bạo của Băng Thần, hắn ta bò lên nóc nhà kế bên sau đó nhảy xuống mũi chân thẳng hướng hạ bộ miệng hét lên.
"Liệt Dương Ưng Thần Cước "
Những người khác nhìn người kia nằm im bất động thì thầm cầu mong cho hắn bất tỉnh hắn luôn để không phải cảm nhận sự đau đớn sắp tới, nhưng bọn họ đã đánh giá thấp Băng Thần khi mà một cước này mạnh đến mức khiến kẻ kia đang bất tỉnh cũng phải bật người dậy.
" A a a a a a..... "
Về sau nửa tiếng đã thành màn độc diễn của mình, ba kẻ kia lúc này dù làm cái gì cũng đã không thể tỉnh dậy được nữa, hắn thở ra một hơi phủi quần áo rồi chậm rãi bước về phía mấy cô nàng còn đang há hốc mồm.
"Mọi người đi thôi ta đã nhận xong chức nghiệp rồi, không những thế ta còn nhận được một chức nghiệp ẩn nữa cơ."
Hoàng Tụ giật mình nói:
"Thế thì tốt, thế thì tốt, chúng ta đi đánh quái thôi."
Hoàng Kim Liên cũng tỉnh người lại nói:
"Đúng thế tỷ muội chúng ta ra bên ngoài thôi."
Năm người sau đó phóng ra bên ngoài, Băng Thần mỉm cười nói:
"Kim Liên tỷ ngươi xem bảng chí số của ta này."
Nhân vật: Thần Băng (Cấp 500) (Chiến lực: 50)( Nguyền rủa Phong Ấn)
Danh hiệu:Không
Exp: 0/ 30
Huyết mạch: Không
Chức nghiệp: Luyện Ngục Mục Sư
Sinh lực: 10
Lam: 10
Công kích: 10
Phòng thủ: 5
Tốc độ: 6
Trí lực: 6
Thể chất: 8
Kĩ năng: Không
Trang bị: Tân thủ đồ
Sủng thú: Không
Hoàng Kim Liên nhìn thế thì hỏi:
"Chức nghiệp của ngươi làm sao lại không cộng bất cứ chỉ số gì thế, mục sư mà máu mỏng như thế làm sao được."
Băng Thần tiếp tục cho bọn họ coi chi tiết chức nghiệp rồi nói:
"Đấy mọi người thấy chưa, tuy máu ta không trâu nhưng còn lâu mới bị giết."
"Các người muốn gì?"
Nhìn vẻ mắt sắc lạnh của Băng Thần mấy tên kia hơi ngẩn người, một chút nhưng sau đó nghĩ đến mình đông người hơn thì cợt nhả:
"Cô em làm gì lại phản ứng như thế, đại ca chúng ta chỉ muốn sờ một cái thôi mà."
Băng Thần nghe thấy thế thì mỉm cười nói:
"Thật sao?"
Người kia đi lại gần nhưng Băng Thần không phản ứng gì mà đứng yên, khi kẻ kia vừa vươn tay chạm vào mặt của Băng Thần đắc ý cười:
"Anh em thấy không mỹ nhân nào chả siêu...... "
"Ầm....."
Một tia sét từ trời cao giáng xuống người tên kia, Băng Thần đã giáng xuống người tên kia.
Khu vực thông cáo
Hạ Vĩ người chơi đã bị hệ thống Tân Sinh trừng phạt vì có hành vi xâm phạm nơi khu vực an toàn đến phái nữ. Bị tiêu diệt ha 5 cấp thanh không trang bị - 20 chỉ số 500 ngày.
Cả một đám người nhìn tên kia đã ra bã thì hoàn toàn tỉnh rượu, một người gầm lên:
"Con khốn ngươi đã làm gì đại ca chúng ta?"
Băng Thần ngoái tai mình giọng châm chọc nói:
"Các ngươi không điếc chứ, thông cáo khu vực thanh âm to thế cơ mà."
Mấy người kia lập tức choáng váng đầu óc muốn lao lên đánh Băng Thần:
"Anh em giết bằng được nàng ta nếu không nhất định đại ca sẽ không tha cho chúng ta."
Mấy người này lập tức rút vũ khí lao ra, cũng đúng lúc này từ đằng xa mấy cô nàng vừa nhìn thấy Băng Thần nguy hiểm, tất cả muốn lao lên cứu người nhưng cảnh tượng tiếp theo làm cho bọn họ há hốc mồm đến mức có thể nhét một quả trứng gà.
Một kẻ lao lên vùng kiếm chém xuống miệng hét to:
"Chết đi "
Băng Thần mỉm cười khóe môi nhếch lên thân thể hơi nghiêng một quyền giáng thẳng vào lá lách của người kia, kẻ kia khi thật gần thì mới nhìn rõ trong ánh mắt xinh đẹp kia cái cảm giác chết chóc.
Một cảm giác đau đớn đến tột cùng đang bủa vây tâm trí người này nhưng Băng Thần không dừng lại ở đó, hắn đầu gối huých thật mạnh vào háng của tên kia, tân thủ thôn khiến cho không sử dụng trang bị Băng Thần không làm họ mất đi chút máu nào nhưng cảm giác đau đớn thì cũng không bớt được chút nào.
Người vừa lãnh xong đòn này thì quỳ xuống vì đau đớn, Băng Thần cảm giác đằng sau có người công kích tới thân thể lại một lần nữa nhanh như chuồn chuồn lách nhẹ, kẻ đánh lén đao vung hết cỡ để chém Băng Thần nhưng do Băng Thần né được thế nên đỉnh đầu người kia mới là cái đích của lưỡi đao.
Khi hắn chưa kịp rút đao lại thì đã thấy hai ngón tay ngay trước mắt của mình, sau đó hắn không còn nhìn thấy gì nữa mà chỉ thấy đau đớn tột độ, tất nhiên Băng Thần vẫn theo thói quen một cước vào háng tên kia.
Cả hai nơi đều quá đau đớn khiến tên này còn không biết nên lấy tay đặt vào đâu, Băng Thần đã tốt bụng giúp hắn quyết định lại thêm một đạp cực mạnh vào vùng hạ bộ của tên này.
Tiếp đó tiện chân đạp về đằng sau trúng ngay vào hạ bộ của một kẻ khác khiến tên kia đao trên tay rớt xuống đất, Băng Thần xoay người bay lên không trung một gót chân bổ xuống khiến cho tên này bổ nhào xuống đất.
Chân vừa chạm đất Băng Thần liền một cước ngay vào Thái Dương của tên này, người này đầu óc như có ngàn vạn con ong đang bay, nhưng đầu hắn cũng giống đồng bạn mình không đau được lâu khi Băng Thần vòng về phía sau đó liên tục vào hạ bộ của hắn ta.
Cuối cùng một cước của Băng Thần khiến người kia văng về đằng trước 2 thước mới dừng lại, mấy người đứng coi không tự chủ được thốt lên:
"Ui........"
Tất cả hít một hơi khí lạnh theo bản năng bụm lại chỗ hiểm của mình, thế này thì làm sao còn là nam nhân chân chính nữa, cô gái này không thể hung ác hơn được nữa rồi.
Nhưng bọn họ đã đánh giá thấp sự tàn bạo của Băng Thần, hắn ta bò lên nóc nhà kế bên sau đó nhảy xuống mũi chân thẳng hướng hạ bộ miệng hét lên.
"Liệt Dương Ưng Thần Cước "
Những người khác nhìn người kia nằm im bất động thì thầm cầu mong cho hắn bất tỉnh hắn luôn để không phải cảm nhận sự đau đớn sắp tới, nhưng bọn họ đã đánh giá thấp Băng Thần khi mà một cước này mạnh đến mức khiến kẻ kia đang bất tỉnh cũng phải bật người dậy.
" A a a a a a..... "
Về sau nửa tiếng đã thành màn độc diễn của mình, ba kẻ kia lúc này dù làm cái gì cũng đã không thể tỉnh dậy được nữa, hắn thở ra một hơi phủi quần áo rồi chậm rãi bước về phía mấy cô nàng còn đang há hốc mồm.
"Mọi người đi thôi ta đã nhận xong chức nghiệp rồi, không những thế ta còn nhận được một chức nghiệp ẩn nữa cơ."
Hoàng Tụ giật mình nói:
"Thế thì tốt, thế thì tốt, chúng ta đi đánh quái thôi."
Hoàng Kim Liên cũng tỉnh người lại nói:
"Đúng thế tỷ muội chúng ta ra bên ngoài thôi."
Năm người sau đó phóng ra bên ngoài, Băng Thần mỉm cười nói:
"Kim Liên tỷ ngươi xem bảng chí số của ta này."
Nhân vật: Thần Băng (Cấp 500) (Chiến lực: 50)( Nguyền rủa Phong Ấn)
Danh hiệu:Không
Exp: 0/ 30
Huyết mạch: Không
Chức nghiệp: Luyện Ngục Mục Sư
Sinh lực: 10
Lam: 10
Công kích: 10
Phòng thủ: 5
Tốc độ: 6
Trí lực: 6
Thể chất: 8
Kĩ năng: Không
Trang bị: Tân thủ đồ
Sủng thú: Không
Hoàng Kim Liên nhìn thế thì hỏi:
"Chức nghiệp của ngươi làm sao lại không cộng bất cứ chỉ số gì thế, mục sư mà máu mỏng như thế làm sao được."
Băng Thần tiếp tục cho bọn họ coi chi tiết chức nghiệp rồi nói:
"Đấy mọi người thấy chưa, tuy máu ta không trâu nhưng còn lâu mới bị giết."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.