Chương 1311: Hoàn Tất Chuẩn Bị
cuuviho1687
22/12/2020
Bốn người Băng Thần đều cực kỳ căng thẳng bởi cả bốn người đều hiểu rất rõ mình đang phải đối đầu với cái gì. Tái Tạo Nhị Trọng phi hành yêu thú mạnh mẽ không phải bàn, con sói kia chết đi đã là minh chứng rõ ràng nhất.
Bình thường thì mười cái Siêu Thần Đỉnh Phong tu luyện giả mới có cơ hội chiến thắng một con yêu thú Tái Tạo Nhất Trọng. Bây giờ bốn người trong đó ba cái Siêu Thần đỉnh phong, một cái Siêu Thần Ngũ Trọng phải đấu với Thiên Kim Ưng thật sự khó tưởng tượng.
Thế nhưng chuyện tương tự trong quá khứ đã từng xảy ra, Lâm Thiên Linh cùng sáu cái Siêu Thần Đỉnh Phong đã từng cùng nhau giết chết Tái Tạo Nhị Trọng yêu thú. Khi đó chuyện này truyền ra đã khiến toàn bộ Thập Vũ Phái chấn động.
Từ người của Băng Thần họ cũng nhìn thấy cái bóng của Lâm Thiên Linh năm đó, khi mà khi đi vào trong Táng Thiên Bí Cảnh thì tu vi nàng chưa đạt đỉnh phong. Cũng nhờ gặp rất nhiều cơ duyên nên khi bắt đầu chiến đấu thực lực mới tiềm cận mức cao nhất.
Nếu tu vi quá thấp thì khả năng thi triển ra kỹ năng chiến đấu cũng bị hạ thấp rất nhiều.
Bỗng nhiệm vụ tới, Băng Thần tức giận gằn giọng:
“Nhiệm vụ xuất hiện rồi, ta không thể tung hết thực lực của mình, nhiều nhất chỉ có thể trợ trận giúp ba người. Đến thời khắc quyết định ta sẽ tung chiêu thức mạnh nhật được sử dụng, điểm yếu của nó là ngay sau gáy, dưới cánh thế nên mọi người chú ý công kích.”
Mấy người biết về chuyện người chơi rồi thế nên không lạ gì, chỉ là Băng Thần bị giới hạn chiến lực thì quả thực không tốt một chút nào. Vốn tu vi của hắn đã không phải cao rồi còn bị hạn chế chiến lực thì trận chiến này cảm giác thất bại rất lớn.
Nhưng lúc này ra nhiệm vụ thì cũng đúng thôi, nếu không Băng Thần một chiêu giải quyết con chim ưng này thì thật sự quá quắt. Người chơi còn có rất nhiều loại phong ấn quyển trục thế nên hệ thống sẵn sàng ra nhiệm vụ để hạ cấm chế bất cứ khi nào.
Con chim ưng này có vẻ ghê nhưng nếu Băng Thần sử dụng Họa Nhân Sinh thì nó tệ nhất cũng trọng thương. Nếu không giết được thì chỉ có thể là do nguyên lực ẩn giấu trong kiếm khí vẫn không đủ sắc bén nên chưa xuyên qua phòng thủ.
Nói thế nào đi chăng nữa thì vượt cấp chiến đấu chưa bao giờ là chuyện dễ dàng, kể cả khi ngươi có dùng chiến kỹ của Thượng Nhân đi chăng nữa. Họa Nhân Sinh bây giờ có sức mạnh để hắn ta tiêu diệt dễ dàng Siêu Thần Đỉnh Phong.
Siêu Phàm khiến cho thể xác vượt qua một giai đoạn mới, Siêu Thần thì biến đổi sức mạnh tinh thần trở lên vượt trội nên khi chiến đấu rất mạnh mẽ. Tái Tạo Cảnh giới thì cả hai yếu tố này mỗi tiểu cảnh đều được nhân lên bội phần.
Lưỡi lam tuy sắc bén nhưng không thể cắt được viên gạch, ít ra cũng phải là thanh kiếm thì mới làm được. Tu vi cao thì giống như vũ khí vậy, càng có tu vi cao thì càng giống như có được vũ khí mạnh mẽ, đối thủ nào đi chăng nữa cũng có thể công phá.
Vũ kỹ cho phép vượt cấp chiến đấu nhưng không phải khiến cho con người hóa thần, vượt đại cảnh chiến đầu thì cũng vừa vừa thôi. Đương nhiên nếu chỉ thua tiểu cảnh thì dù chín cấp hắn ta cũng không sợ hãi chút nào.
Ngọc Thanh hít một hơi thật sâu sau đó nghiêm túc:
“Băng Thần biết rất nhiều thứ về đan đạo, phù đạo và trận đạo, cái này ta nghe nói chứ chưa từng tận mắt chứng kiến. Do là ngươi chơi nên bị hạn chế ta hiểu được, thế nhưng cái khác ngươi phải hết sức nếu không chúng ta nguy to.”
Băng Thần lên tiếng:
“Nhiệm vụ của ta không thể thất bại được nên ngươi cứ yên tâm đi, ta lấy danh dự của mình ra để đảm bảo sẽ dùng hết sức để giết chết nó.”
Thiên Kim Ưng hết sức khinh bỉ:
“Bốn con kiến hôi cũng đòi giết ta, nhân loại các ngươi lúc nào cũng cuồng ngạo đến mức buồn cười. Các ngươi đừng tưởng ta đây không biết mục đích của các ngươi, thứ này ta đã nhắm tới, tốt nhất là cút đi cho khuất mặt nếu không đừng có trách bổn tọa độc ác.”
Băng Thần dùng Sát Thần Kiếm chỉ thẳng vào mặt nó:
“Bị thương rồi nhưng miệng vẫn cứng như thế, muốn tiết kiệm sức để chút nữa dễ hành sự chứ gì. Đợi bọn ta lơ là khi bỏ chạy thì công kích bất ngờ để dứt điểm, phương án nào cũng có lợi cho ngươi nhưng chúng ta không thể làm như thế được.”
Thiên Kim Ưng vẫn giữ nguyên vẻ coi thường:
“Rõ ràng chỉ là một cái nhân loại yếu ớt lại dám lớn giọng với ta như thế, các ngươi nghĩ ta bị thương thì có thể thắng được ta sao.”
Băng Thần nghiêm túc nói để ba người kia không bị dao động:
“Ta đã điều tra khu vực xung quanh mười vạn dặm đều khá yên bình, thượng phẩm linh điển gần nhất cũng cách mấy chục vạn dặm. Nhưng nếu bị đẩy ra khỏi khu vực an toàn thì không chừng sẽ đi vào một vùng nguy hiểm khác.”
Vương Nghi cũng lên tiếng:
“Số lượng linh điểm hình thành ở khu vực này rất lớn, chẳng có lý do gì để buông bỏ nên nhất định ta sẽ liều mạng.”
Bóng hình của Vương Phi ẩn hiện trong đầu của Ngọc Thanh, nghĩ đến kế hoạch của mình hắn càng trở nên quyết tâm hơn. Lần này hắn ta nhất định phải thăng cấp lên thành Tái Tạo Cảnh cấp cao thủ, nếu không thể thăng cấp thì tất cả đều vô nghĩa.
Tề Phiến và Vương Nghi hướng ánh mặt của mình về phía Băng Thần, kiếm trong tay không khỏi siết chặt lại. Ánh mắt kia có một số ít nữ nhân từng trải nhìn ra được, trong tình huống này có thể chắc chắn rằng trận chiến này họ cũng sẽ liều.
Băng Thần tay nhanh chóng kết ấn sau đó bắt đầu thì triển kiếm trận, cách kết kiếm trận cũng được hắn truyền cho ba ngươi. Giữa bốn người giống như có một liên kết vô hình mới được thành lập, đây chính là thứ tốt nhất Băng Thần có thể nghĩ ra.
Tứ Tiên Kiếm Trận
Kiếm trận này khiến bốn người nhưng giống như một thể vậy, chỉ cần kiếm trận còn thì triển thì sẽ cảm nhận được nhịp độ của đồng đội. Quan trọng hơn nữa là có thể thông qua kiếm trận chia bớt lực công kích gánh chịu, như thế mới có thể đánh với Tái Tạo Cảnh.
Băng Thần nghiêm túc nói:
“ Ba người cầm chân nó một chút ta sẽ gia trì để cho các ngươi mạnh hết mức sau đó mới cùng lên với mọi người.”
Ngọc Thanh không suy nghĩ nhiều to giọng:
“Lên”
“Roẹt”
Ba người lao lên thì Băng Thần lập tức xé rách áo của mình sau đó vẽ trận pháp lên trên cơ thể của mình.Thiên Kim Ưng tiến hành công kích dồn dập thế nhưng hiệu quả không giống như nó nghĩ, chỉ là đám người này vẫn yếu thế hơn rất nhiều.
“Keng….cút”
Bỗng dưng có sự thay đổi về sức mạnh, Ngọc Thanh chém ra một kiếm liền đỡ được một đòn của con chim kia. Ba người đang chiến đấu cảm thấy thân thể của mình bỗng nhiên mạnh hơn không ít, tất cả đều nhìn về phía Băng Thần thì nhận được cái gật đầu.
Bọn họ càng trở lên liều hơn bởi họ thấy Băng Thần đang chuẩn bị vẽ phù chú, kiếm trận nguyên lý bọn họ đã hiểu nên biết mình phải làm gì. Băng Thần vẽ ra bốn tấm bùa sau đó tự dán một tấm lên lưng của mình, ngay sau đó ba người kia cảm thấy sức mạnh lại tới.
Tất cả các loại bùa Băng Thần cảm thấy hữu dụng hắn đều vẽ ra, loại cực tốt thì vẽ bốn tấm để tìm cơ hội dán vào người đồng đội. Những loại mang tới tác dụng nhỏ nhặt thì hắn chỉ vẽ một tấm rồi dán sau lưng mình, sức chiến đấu ban đầu cực kỳ chênh lệch dần thu hẹp.
Từ trong giới chỉ lấy ra vài thứ dược liệu hắn điều chế linh dịch, con chim ưng sau khi thấy Băng Thần điều chế xong liền mơ hồ hiểu ra. Chuyện đang xảy ra với nó chính là bốn con kiến hôi này nhờ tiểu tử kia mà mạnh lên trông thấy.
Cửu Đao Phong Nhận
Chín đạo phong nhận phóng ra, ba người kia liên hợp phòng thủ để bảo vệ Băng Thần khỏi công kích khủng khiếp kia.
“Ầm”
Thế nhưng sao họ có thể cản nổi cơ chứ, trong trường hợp này Băng Thần đành phải tùy cơ ứng biến. Dốc ngược chai thủy tinh để lại còn vừa đủ một phần tư hắn liền ném về chiếc bình về hướng của Ngọc Thanh, bản thân thì bóp nát bùa dịch chuyển tức thời,
Chớp mắt hắn liền xuất hiện đỡ lấy bị đánh lui Tề Phiến, trong đầu nàng khẽ truyền tới hai tiếng “ đắc tội “. Sau đó hắn ôm lấy nàng hôn lên đôi môi khiến mắt nàng không khỏi trợn tròn, nhưng thấy có một vài ngụm chất lỏng chảy vào nàng liền hiểu chuyện gì.
Hắn ta muốn truyền linh dịch cho nàng ta, ở đằng xa Ngọc Thanh cũng uống hết linh dịch cả người dường như muốn bùng nổ.
Ngọc Thanh truyền thông tin qua kiếm liên kết của kiếm trận:
“Thứ linh dịch này là gì lại có thể khiến ta có cảm giác mình đã đi lên Tái Tạo Cảnh rồi, thật sự vô cùng lợi hại.”
Vương Nghi lao tới khẽ giọng:
“Ta cũng muốn.”
Sau đó nàng chủ động ôm lấy hắn công kích trước, xong rồi nàng khẽ liếm môi một cái vẻ thèm thuồng. Nghe có vẻ hơi ghê nhưng nàng lại lấy nước miếng của Băng Thần rất ngọt.
“Bộp”
Băng Thần dán một đống bùa lên lưng hai nàng sau đó nghiêm túc:
“Tác dụng của linh dịch chỉ có một giờ, trong một giờ nó không chết thì chúng ta chết.”
Bình thường thì mười cái Siêu Thần Đỉnh Phong tu luyện giả mới có cơ hội chiến thắng một con yêu thú Tái Tạo Nhất Trọng. Bây giờ bốn người trong đó ba cái Siêu Thần đỉnh phong, một cái Siêu Thần Ngũ Trọng phải đấu với Thiên Kim Ưng thật sự khó tưởng tượng.
Thế nhưng chuyện tương tự trong quá khứ đã từng xảy ra, Lâm Thiên Linh cùng sáu cái Siêu Thần Đỉnh Phong đã từng cùng nhau giết chết Tái Tạo Nhị Trọng yêu thú. Khi đó chuyện này truyền ra đã khiến toàn bộ Thập Vũ Phái chấn động.
Từ người của Băng Thần họ cũng nhìn thấy cái bóng của Lâm Thiên Linh năm đó, khi mà khi đi vào trong Táng Thiên Bí Cảnh thì tu vi nàng chưa đạt đỉnh phong. Cũng nhờ gặp rất nhiều cơ duyên nên khi bắt đầu chiến đấu thực lực mới tiềm cận mức cao nhất.
Nếu tu vi quá thấp thì khả năng thi triển ra kỹ năng chiến đấu cũng bị hạ thấp rất nhiều.
Bỗng nhiệm vụ tới, Băng Thần tức giận gằn giọng:
“Nhiệm vụ xuất hiện rồi, ta không thể tung hết thực lực của mình, nhiều nhất chỉ có thể trợ trận giúp ba người. Đến thời khắc quyết định ta sẽ tung chiêu thức mạnh nhật được sử dụng, điểm yếu của nó là ngay sau gáy, dưới cánh thế nên mọi người chú ý công kích.”
Mấy người biết về chuyện người chơi rồi thế nên không lạ gì, chỉ là Băng Thần bị giới hạn chiến lực thì quả thực không tốt một chút nào. Vốn tu vi của hắn đã không phải cao rồi còn bị hạn chế chiến lực thì trận chiến này cảm giác thất bại rất lớn.
Nhưng lúc này ra nhiệm vụ thì cũng đúng thôi, nếu không Băng Thần một chiêu giải quyết con chim ưng này thì thật sự quá quắt. Người chơi còn có rất nhiều loại phong ấn quyển trục thế nên hệ thống sẵn sàng ra nhiệm vụ để hạ cấm chế bất cứ khi nào.
Con chim ưng này có vẻ ghê nhưng nếu Băng Thần sử dụng Họa Nhân Sinh thì nó tệ nhất cũng trọng thương. Nếu không giết được thì chỉ có thể là do nguyên lực ẩn giấu trong kiếm khí vẫn không đủ sắc bén nên chưa xuyên qua phòng thủ.
Nói thế nào đi chăng nữa thì vượt cấp chiến đấu chưa bao giờ là chuyện dễ dàng, kể cả khi ngươi có dùng chiến kỹ của Thượng Nhân đi chăng nữa. Họa Nhân Sinh bây giờ có sức mạnh để hắn ta tiêu diệt dễ dàng Siêu Thần Đỉnh Phong.
Siêu Phàm khiến cho thể xác vượt qua một giai đoạn mới, Siêu Thần thì biến đổi sức mạnh tinh thần trở lên vượt trội nên khi chiến đấu rất mạnh mẽ. Tái Tạo Cảnh giới thì cả hai yếu tố này mỗi tiểu cảnh đều được nhân lên bội phần.
Lưỡi lam tuy sắc bén nhưng không thể cắt được viên gạch, ít ra cũng phải là thanh kiếm thì mới làm được. Tu vi cao thì giống như vũ khí vậy, càng có tu vi cao thì càng giống như có được vũ khí mạnh mẽ, đối thủ nào đi chăng nữa cũng có thể công phá.
Vũ kỹ cho phép vượt cấp chiến đấu nhưng không phải khiến cho con người hóa thần, vượt đại cảnh chiến đầu thì cũng vừa vừa thôi. Đương nhiên nếu chỉ thua tiểu cảnh thì dù chín cấp hắn ta cũng không sợ hãi chút nào.
Ngọc Thanh hít một hơi thật sâu sau đó nghiêm túc:
“Băng Thần biết rất nhiều thứ về đan đạo, phù đạo và trận đạo, cái này ta nghe nói chứ chưa từng tận mắt chứng kiến. Do là ngươi chơi nên bị hạn chế ta hiểu được, thế nhưng cái khác ngươi phải hết sức nếu không chúng ta nguy to.”
Băng Thần lên tiếng:
“Nhiệm vụ của ta không thể thất bại được nên ngươi cứ yên tâm đi, ta lấy danh dự của mình ra để đảm bảo sẽ dùng hết sức để giết chết nó.”
Thiên Kim Ưng hết sức khinh bỉ:
“Bốn con kiến hôi cũng đòi giết ta, nhân loại các ngươi lúc nào cũng cuồng ngạo đến mức buồn cười. Các ngươi đừng tưởng ta đây không biết mục đích của các ngươi, thứ này ta đã nhắm tới, tốt nhất là cút đi cho khuất mặt nếu không đừng có trách bổn tọa độc ác.”
Băng Thần dùng Sát Thần Kiếm chỉ thẳng vào mặt nó:
“Bị thương rồi nhưng miệng vẫn cứng như thế, muốn tiết kiệm sức để chút nữa dễ hành sự chứ gì. Đợi bọn ta lơ là khi bỏ chạy thì công kích bất ngờ để dứt điểm, phương án nào cũng có lợi cho ngươi nhưng chúng ta không thể làm như thế được.”
Thiên Kim Ưng vẫn giữ nguyên vẻ coi thường:
“Rõ ràng chỉ là một cái nhân loại yếu ớt lại dám lớn giọng với ta như thế, các ngươi nghĩ ta bị thương thì có thể thắng được ta sao.”
Băng Thần nghiêm túc nói để ba người kia không bị dao động:
“Ta đã điều tra khu vực xung quanh mười vạn dặm đều khá yên bình, thượng phẩm linh điển gần nhất cũng cách mấy chục vạn dặm. Nhưng nếu bị đẩy ra khỏi khu vực an toàn thì không chừng sẽ đi vào một vùng nguy hiểm khác.”
Vương Nghi cũng lên tiếng:
“Số lượng linh điểm hình thành ở khu vực này rất lớn, chẳng có lý do gì để buông bỏ nên nhất định ta sẽ liều mạng.”
Bóng hình của Vương Phi ẩn hiện trong đầu của Ngọc Thanh, nghĩ đến kế hoạch của mình hắn càng trở nên quyết tâm hơn. Lần này hắn ta nhất định phải thăng cấp lên thành Tái Tạo Cảnh cấp cao thủ, nếu không thể thăng cấp thì tất cả đều vô nghĩa.
Tề Phiến và Vương Nghi hướng ánh mặt của mình về phía Băng Thần, kiếm trong tay không khỏi siết chặt lại. Ánh mắt kia có một số ít nữ nhân từng trải nhìn ra được, trong tình huống này có thể chắc chắn rằng trận chiến này họ cũng sẽ liều.
Băng Thần tay nhanh chóng kết ấn sau đó bắt đầu thì triển kiếm trận, cách kết kiếm trận cũng được hắn truyền cho ba ngươi. Giữa bốn người giống như có một liên kết vô hình mới được thành lập, đây chính là thứ tốt nhất Băng Thần có thể nghĩ ra.
Tứ Tiên Kiếm Trận
Kiếm trận này khiến bốn người nhưng giống như một thể vậy, chỉ cần kiếm trận còn thì triển thì sẽ cảm nhận được nhịp độ của đồng đội. Quan trọng hơn nữa là có thể thông qua kiếm trận chia bớt lực công kích gánh chịu, như thế mới có thể đánh với Tái Tạo Cảnh.
Băng Thần nghiêm túc nói:
“ Ba người cầm chân nó một chút ta sẽ gia trì để cho các ngươi mạnh hết mức sau đó mới cùng lên với mọi người.”
Ngọc Thanh không suy nghĩ nhiều to giọng:
“Lên”
“Roẹt”
Ba người lao lên thì Băng Thần lập tức xé rách áo của mình sau đó vẽ trận pháp lên trên cơ thể của mình.Thiên Kim Ưng tiến hành công kích dồn dập thế nhưng hiệu quả không giống như nó nghĩ, chỉ là đám người này vẫn yếu thế hơn rất nhiều.
“Keng….cút”
Bỗng dưng có sự thay đổi về sức mạnh, Ngọc Thanh chém ra một kiếm liền đỡ được một đòn của con chim kia. Ba người đang chiến đấu cảm thấy thân thể của mình bỗng nhiên mạnh hơn không ít, tất cả đều nhìn về phía Băng Thần thì nhận được cái gật đầu.
Bọn họ càng trở lên liều hơn bởi họ thấy Băng Thần đang chuẩn bị vẽ phù chú, kiếm trận nguyên lý bọn họ đã hiểu nên biết mình phải làm gì. Băng Thần vẽ ra bốn tấm bùa sau đó tự dán một tấm lên lưng của mình, ngay sau đó ba người kia cảm thấy sức mạnh lại tới.
Tất cả các loại bùa Băng Thần cảm thấy hữu dụng hắn đều vẽ ra, loại cực tốt thì vẽ bốn tấm để tìm cơ hội dán vào người đồng đội. Những loại mang tới tác dụng nhỏ nhặt thì hắn chỉ vẽ một tấm rồi dán sau lưng mình, sức chiến đấu ban đầu cực kỳ chênh lệch dần thu hẹp.
Từ trong giới chỉ lấy ra vài thứ dược liệu hắn điều chế linh dịch, con chim ưng sau khi thấy Băng Thần điều chế xong liền mơ hồ hiểu ra. Chuyện đang xảy ra với nó chính là bốn con kiến hôi này nhờ tiểu tử kia mà mạnh lên trông thấy.
Cửu Đao Phong Nhận
Chín đạo phong nhận phóng ra, ba người kia liên hợp phòng thủ để bảo vệ Băng Thần khỏi công kích khủng khiếp kia.
“Ầm”
Thế nhưng sao họ có thể cản nổi cơ chứ, trong trường hợp này Băng Thần đành phải tùy cơ ứng biến. Dốc ngược chai thủy tinh để lại còn vừa đủ một phần tư hắn liền ném về chiếc bình về hướng của Ngọc Thanh, bản thân thì bóp nát bùa dịch chuyển tức thời,
Chớp mắt hắn liền xuất hiện đỡ lấy bị đánh lui Tề Phiến, trong đầu nàng khẽ truyền tới hai tiếng “ đắc tội “. Sau đó hắn ôm lấy nàng hôn lên đôi môi khiến mắt nàng không khỏi trợn tròn, nhưng thấy có một vài ngụm chất lỏng chảy vào nàng liền hiểu chuyện gì.
Hắn ta muốn truyền linh dịch cho nàng ta, ở đằng xa Ngọc Thanh cũng uống hết linh dịch cả người dường như muốn bùng nổ.
Ngọc Thanh truyền thông tin qua kiếm liên kết của kiếm trận:
“Thứ linh dịch này là gì lại có thể khiến ta có cảm giác mình đã đi lên Tái Tạo Cảnh rồi, thật sự vô cùng lợi hại.”
Vương Nghi lao tới khẽ giọng:
“Ta cũng muốn.”
Sau đó nàng chủ động ôm lấy hắn công kích trước, xong rồi nàng khẽ liếm môi một cái vẻ thèm thuồng. Nghe có vẻ hơi ghê nhưng nàng lại lấy nước miếng của Băng Thần rất ngọt.
“Bộp”
Băng Thần dán một đống bùa lên lưng hai nàng sau đó nghiêm túc:
“Tác dụng của linh dịch chỉ có một giờ, trong một giờ nó không chết thì chúng ta chết.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.