Chương 1228: Kẻ Khôn Lỏi
cuuviho1687
22/12/2020
Càng quan sát Băng Thần đủ lâu thì mấy cái trưởng lão Vân phái càng được hiểu rõ đa tài, đa nghe từ ngữ này phù hợp với hắn thế nào. Hắn ta lấy rong biển làm giấy vẽ bùa, dùng máu của mình vẽ lên phi tốc bùa.
Hắn ta cũng khám phá ra trận pháp điều khiển không gian này thế nên đã phá hủy một phần nhỏ để hắn có thể tự thân nổi trên mặt nước. Nhờ thế hắn chỉ cần giữ được ấn ký được thi triển thì có thể nằm trên mặt nước để lướt đi cho nhanh.
Trưởng môn dù muốn hay không vẫn phải công nhận:
“Cũng hay, nhưng vẫn nên tập trung vào một thứ thì tốt hơn, bây giờ quan trọng là khả năng chiến đấu của tiểu tử này thế nào. Chỉ tiếc là trong bí cảnh toàn những kẻ có tu vi từ Vũ Thần Ngũ Trọng trở nên, chút nữa sẽ chỉ còn khó hơn nữa.”
Mấy người trưởng lão cũng đồng ý, một người nói:
“Tu vi chỉ có Vũ Thần Nhất Trọng Thiên, đã thế còn là đi vào bí cảnh mới thăng cấp, kiểu này thì chỉ cần đụng người thì chắc chắn sẽ bị loại.Đợi vài năm nữa hắn ta đi thi thì mấy người bên Vũ phái coi như vui vẻ.”
Trưởng môn vẫn vui vẻ như thường:
“Không phải lứa này chúng ta cũng có không ít thiên tài hay sao?”
Một trưởng lão lắc đầu cười khổ:
“Cũng có nhưng không vượt trội hơn Vũ phái, ta sợ Vân phái sau này sẽ bị thiệt.”
Trưởng môn có vẻ tự tin:
“Các ngươi phải tự tin vào cốt nhục của chúng ta, những người con của sông Tiên Hà, không cần phải lo lắng chuyện gì cả.Dù cho Vũ phái có thực sự vượt trội thì vẫn là phúc của Vân Vũ Phái chúng ta, các ngươi đừng nên phân biệt làm gì.”
Sông Tiên Hà nói là dòng sông thì cũng không hẳn, nó là dòng chảy của thiên địa, thuộc dạng cấu tạo giống như dòng chảy vào tâm vũ trụ hình thành nên Băng Thần. Nữ nhân trong Vân Vũ Phái đâu có thời gian rảnh để đi tìm kiếm ý trung nhân.
Bọn họ chỉ cần uống nước từ sông Tiên Hà thì sẽ mang thai giống như Phong Vũ Ngọc mang thai Giáng Trần vậy. Mang thai con của thiên địa, như thế thì bọn họ sẽ chẳng mất thời gian đi tìm kiếm ý trung nhân làm gì.
Với cách này thì bọn họ dù có được cốt nhục nhưng vẫn giữ được bản thân trong sạch, trở thành thần nữ xa không thể với. Mọi người trong mảnh thiên địa này vẫn ngày đêm mong ngóng các mỹ nhân của Vân phái, bởi họ vẫn có thể lấy chồng nếu thích.
Đương nhiên cưa cẩm được nữ nhân của Vân phái thì bản lĩnh phải thông thiên, nếu không thì mấy cái nữ nhân mắt cao hơn đầu này sẽ không để vào mắt. Một vạn năm chỉ có ba người xuất giá, trong đó chỉ có một trưởng lão duy nhất.
Bỏ qua chuyện này quay lại chuyện của Băng Thần thì mọi người đều cảm thấy vô cùng lo lắng, bởi chuyện cạnh tranh trưởng môn. Tuy còn lâu mới có thể một lần nữa tuyển trưởng môn nhưng lo trước thì không bao giờ thừa thãi cả.
Có điều nếu trưởng môn đã nói đến mức này thì cũng không ai tiện nói thêm cái gì cả, trong lúc bọn họ trò chuyện thì Băng Thần rốt cuộc đã tới nơi. Lúc này nguyên khí rung động dữ dội, chắc chắn ở chỗ này có loạn chiến, đã thế số lượng phải vài trăm người là ít.
Thực ra chiến đấu ở đây đã diễn ra từ lâu rồi, khu vực này là chỗ duy nhất trong Thủy Lam bí cảnh phong ấn lực bị yếu đi. Tốc độ di chuyển của mọi người trong đây cũng nhanh hơn rất nhiều, thế nên dần dần mọi người đều tụ về đây,
Thủy Lam cũng là một cái bí cảnh nổi tiếng, nó được dùng liên tục trong mười năm, chuyên dùng để khảo hạch bên Vân phái. Những ai gặp phải bí cảnh liền hướng về khu vực trung tâm để tiến hành chiến đấu, như thế thắng thua sẽ dễ phân ra hơn.
Băng Thần lúc tới thì chiến đấu đang trong hồi khốc liệt nhất, đám nữ nhân ở đây gần như điên hết rồi. Số lượng người cũng chỉ còn hơn một trăm thôi, trên người bọn họ khắp nơi đều có thương tích, trang phục thì rách tả tơi.
Bây giờ thì Băng Thần rốt cuộc đã hiểu tại sao Vân Vũ Phái phải phân khảo hạch của nam và nữ riêng ra. Lý do rõ ràng là bởi nếu khảo hạch chung thì những thứ không nên thấy sẽ thấy, lúc nó phiền phức lớn là cái chắc.
Như hắn ta hiện tại đang thấy rất nhiều cô nương cực kỳ mạnh mẽ với tâm hồn rất tròn và to. Những vết thương không thể che đi được vẻ xinh đẹp của bọn họ, tuy rằng không phải ai cũng phải dạng tuyệt sắc nhưng thân hình đều cực kỳ nóng bỏng.
Tiểu Băng Thần lúc này không chịu nổi kích thích rốt cuộc đã ngóc đầu dậy, thế nhưng hắn ta vẫn giả bộ bình tĩnh nép vào một góc. Ở trong đây tuy rất loạn nhưng thảo dược mật độ cũng dày hơn bình thường rất nhiều, Băng Thần nhanh chóng thu hoạch nhiều nhất có thế.
“Rầm”
Một cô gái xinh đẹp bị đánh văng đến chỗ Băng Thần, nàng nôn ra vài ngụm máu sau đó biến mất ngay trước mặt hắn ta, nàng liếc mắt nhìn hắn ta một cái. Người này có lẽ đã bị đánh bại và bị loại rồi, vừa nãy hai quả cầu của nàng rung động làm hắn ta giật mình.
Chỉ tiếc là nàng ta biến mất quá nhanh khiến hắn ta còn chưa kịp thưởng thức gì cả, một luồng khí lạnh phả vào gáy của hắn ta. Không biết tại sao nhưng hắn ta cảm thấy có người nào đó đang âm mưu tính toán mình thì phải.
Ở trong phòng trưởng lão vị trưởng lão khuyên Thanh trưởng lão của Vũ phái cười nói:
“Không hổ danh con gái của Trưởng môn có thể dễ dàng đánh thắng đối thủ mạnh như thế, bây giờ thì tiêu diệt tiểu tử kia thì vừa đủ 100 người. Đợi hắn ta toi rồi ta sẽ lấy Long Linh Thạch Thai đúc lại thân thể cho hắn nhưng sẽ thiếu đi một thứ, rồi ta bù lại một thứ.”
Mấy người ở đây đều là nhân tinh nên biết người này muốn lấy đi cái gì và bù lại cái gì, một vị trêu trọc:
“Vương trưởng lão thật sự quá xấu rồi.”
Tiếng cười vang vọng khắp cả ngọn núi khiến cho toàn bộ đệ tử một phen hết hồn, Vương trưởng lão nổi tiếng tinh linh. Một khi nhắm đến ai thì người đó xấu số rồi, khi nàng đã cười chứng tỏ đã nhắm được mục tiêu rồi nên mới có nhiều người sợ như thế.
Phía bên trong bí cảnh thì tất cả mọi người đều dừng tay, bởi họ đã nhìn thấy người mạnh nhất đã tìm được đối thủ cuối cùng. Băng Thần lại cả người đều nguyên vẹn khiến cho bọn họ vô cùng ngứa mắt vô cùng.
Điều này chứng tỏ trong lúc bọn họ sinh tử chiến thì người này đang trốn ở đâu đó, Thủy Lam bí cảnh quy tắc ngầm là tụ về giữa chiến một trận ai cũng biết. Thế nên như Băng Thần được coi là loại người khôn vặt, kiều người này bị họ cắm ghét vô cùng.
Bon họ dừng tay dù một giây trước còn đang sinh tử chiến, lý do vì không muốn hắn ta vượt qua. Tất nhiên nếu Băng Thần có thể đánh thắng cô nàng này thì không nói làm gì, nhưng chuyện đó gần như không thể.
Trên người Băng Thần phát ra khí tức của Vũ Thần vừa mới thăng cấp xong, đối mặt với một cái Vũ Thần Cửu Trọng đỉnh phong thì khả năng chiến thắng không có. Một trăm nữ nhân khoanh tay nhìn Băng Thần vẻ mặt đầy châm chọc.
Nữ tử còn giữ nguyên trang phục và khăn bịt mặt nhìn Băng Thần nghiêm giọng:
“Ngươi có vẻ không biết quy tắc ở đây thì phải hay ngươi cố tình.”
Băng Thần làm gì biết ở đây có cái quy tắc quái quỷ gì, thế nên hắn vẫn im lặng để xem mấy người này.Ánh mắt hắn đảo xung quanh nhìn mấy cái cô nương kia, có người chẳng còn một chút trang phục nào, ngắm nghía cho thích mắt còn hơn.
Nữ nhân kia có vẻ càng thêm chắc chắn liền gằn giọng:
“Thế là đã rõ, không trả lời tức đồng ý với việc ngươi không tuân thủ quy tắc. “
Mọi người lúc này đều chắc chắn Băng Thần là kẻ khôn lỏi.
(Bạo chương mừng truyện có minh chủ sau 2 năm)
Hắn ta cũng khám phá ra trận pháp điều khiển không gian này thế nên đã phá hủy một phần nhỏ để hắn có thể tự thân nổi trên mặt nước. Nhờ thế hắn chỉ cần giữ được ấn ký được thi triển thì có thể nằm trên mặt nước để lướt đi cho nhanh.
Trưởng môn dù muốn hay không vẫn phải công nhận:
“Cũng hay, nhưng vẫn nên tập trung vào một thứ thì tốt hơn, bây giờ quan trọng là khả năng chiến đấu của tiểu tử này thế nào. Chỉ tiếc là trong bí cảnh toàn những kẻ có tu vi từ Vũ Thần Ngũ Trọng trở nên, chút nữa sẽ chỉ còn khó hơn nữa.”
Mấy người trưởng lão cũng đồng ý, một người nói:
“Tu vi chỉ có Vũ Thần Nhất Trọng Thiên, đã thế còn là đi vào bí cảnh mới thăng cấp, kiểu này thì chỉ cần đụng người thì chắc chắn sẽ bị loại.Đợi vài năm nữa hắn ta đi thi thì mấy người bên Vũ phái coi như vui vẻ.”
Trưởng môn vẫn vui vẻ như thường:
“Không phải lứa này chúng ta cũng có không ít thiên tài hay sao?”
Một trưởng lão lắc đầu cười khổ:
“Cũng có nhưng không vượt trội hơn Vũ phái, ta sợ Vân phái sau này sẽ bị thiệt.”
Trưởng môn có vẻ tự tin:
“Các ngươi phải tự tin vào cốt nhục của chúng ta, những người con của sông Tiên Hà, không cần phải lo lắng chuyện gì cả.Dù cho Vũ phái có thực sự vượt trội thì vẫn là phúc của Vân Vũ Phái chúng ta, các ngươi đừng nên phân biệt làm gì.”
Sông Tiên Hà nói là dòng sông thì cũng không hẳn, nó là dòng chảy của thiên địa, thuộc dạng cấu tạo giống như dòng chảy vào tâm vũ trụ hình thành nên Băng Thần. Nữ nhân trong Vân Vũ Phái đâu có thời gian rảnh để đi tìm kiếm ý trung nhân.
Bọn họ chỉ cần uống nước từ sông Tiên Hà thì sẽ mang thai giống như Phong Vũ Ngọc mang thai Giáng Trần vậy. Mang thai con của thiên địa, như thế thì bọn họ sẽ chẳng mất thời gian đi tìm kiếm ý trung nhân làm gì.
Với cách này thì bọn họ dù có được cốt nhục nhưng vẫn giữ được bản thân trong sạch, trở thành thần nữ xa không thể với. Mọi người trong mảnh thiên địa này vẫn ngày đêm mong ngóng các mỹ nhân của Vân phái, bởi họ vẫn có thể lấy chồng nếu thích.
Đương nhiên cưa cẩm được nữ nhân của Vân phái thì bản lĩnh phải thông thiên, nếu không thì mấy cái nữ nhân mắt cao hơn đầu này sẽ không để vào mắt. Một vạn năm chỉ có ba người xuất giá, trong đó chỉ có một trưởng lão duy nhất.
Bỏ qua chuyện này quay lại chuyện của Băng Thần thì mọi người đều cảm thấy vô cùng lo lắng, bởi chuyện cạnh tranh trưởng môn. Tuy còn lâu mới có thể một lần nữa tuyển trưởng môn nhưng lo trước thì không bao giờ thừa thãi cả.
Có điều nếu trưởng môn đã nói đến mức này thì cũng không ai tiện nói thêm cái gì cả, trong lúc bọn họ trò chuyện thì Băng Thần rốt cuộc đã tới nơi. Lúc này nguyên khí rung động dữ dội, chắc chắn ở chỗ này có loạn chiến, đã thế số lượng phải vài trăm người là ít.
Thực ra chiến đấu ở đây đã diễn ra từ lâu rồi, khu vực này là chỗ duy nhất trong Thủy Lam bí cảnh phong ấn lực bị yếu đi. Tốc độ di chuyển của mọi người trong đây cũng nhanh hơn rất nhiều, thế nên dần dần mọi người đều tụ về đây,
Thủy Lam cũng là một cái bí cảnh nổi tiếng, nó được dùng liên tục trong mười năm, chuyên dùng để khảo hạch bên Vân phái. Những ai gặp phải bí cảnh liền hướng về khu vực trung tâm để tiến hành chiến đấu, như thế thắng thua sẽ dễ phân ra hơn.
Băng Thần lúc tới thì chiến đấu đang trong hồi khốc liệt nhất, đám nữ nhân ở đây gần như điên hết rồi. Số lượng người cũng chỉ còn hơn một trăm thôi, trên người bọn họ khắp nơi đều có thương tích, trang phục thì rách tả tơi.
Bây giờ thì Băng Thần rốt cuộc đã hiểu tại sao Vân Vũ Phái phải phân khảo hạch của nam và nữ riêng ra. Lý do rõ ràng là bởi nếu khảo hạch chung thì những thứ không nên thấy sẽ thấy, lúc nó phiền phức lớn là cái chắc.
Như hắn ta hiện tại đang thấy rất nhiều cô nương cực kỳ mạnh mẽ với tâm hồn rất tròn và to. Những vết thương không thể che đi được vẻ xinh đẹp của bọn họ, tuy rằng không phải ai cũng phải dạng tuyệt sắc nhưng thân hình đều cực kỳ nóng bỏng.
Tiểu Băng Thần lúc này không chịu nổi kích thích rốt cuộc đã ngóc đầu dậy, thế nhưng hắn ta vẫn giả bộ bình tĩnh nép vào một góc. Ở trong đây tuy rất loạn nhưng thảo dược mật độ cũng dày hơn bình thường rất nhiều, Băng Thần nhanh chóng thu hoạch nhiều nhất có thế.
“Rầm”
Một cô gái xinh đẹp bị đánh văng đến chỗ Băng Thần, nàng nôn ra vài ngụm máu sau đó biến mất ngay trước mặt hắn ta, nàng liếc mắt nhìn hắn ta một cái. Người này có lẽ đã bị đánh bại và bị loại rồi, vừa nãy hai quả cầu của nàng rung động làm hắn ta giật mình.
Chỉ tiếc là nàng ta biến mất quá nhanh khiến hắn ta còn chưa kịp thưởng thức gì cả, một luồng khí lạnh phả vào gáy của hắn ta. Không biết tại sao nhưng hắn ta cảm thấy có người nào đó đang âm mưu tính toán mình thì phải.
Ở trong phòng trưởng lão vị trưởng lão khuyên Thanh trưởng lão của Vũ phái cười nói:
“Không hổ danh con gái của Trưởng môn có thể dễ dàng đánh thắng đối thủ mạnh như thế, bây giờ thì tiêu diệt tiểu tử kia thì vừa đủ 100 người. Đợi hắn ta toi rồi ta sẽ lấy Long Linh Thạch Thai đúc lại thân thể cho hắn nhưng sẽ thiếu đi một thứ, rồi ta bù lại một thứ.”
Mấy người ở đây đều là nhân tinh nên biết người này muốn lấy đi cái gì và bù lại cái gì, một vị trêu trọc:
“Vương trưởng lão thật sự quá xấu rồi.”
Tiếng cười vang vọng khắp cả ngọn núi khiến cho toàn bộ đệ tử một phen hết hồn, Vương trưởng lão nổi tiếng tinh linh. Một khi nhắm đến ai thì người đó xấu số rồi, khi nàng đã cười chứng tỏ đã nhắm được mục tiêu rồi nên mới có nhiều người sợ như thế.
Phía bên trong bí cảnh thì tất cả mọi người đều dừng tay, bởi họ đã nhìn thấy người mạnh nhất đã tìm được đối thủ cuối cùng. Băng Thần lại cả người đều nguyên vẹn khiến cho bọn họ vô cùng ngứa mắt vô cùng.
Điều này chứng tỏ trong lúc bọn họ sinh tử chiến thì người này đang trốn ở đâu đó, Thủy Lam bí cảnh quy tắc ngầm là tụ về giữa chiến một trận ai cũng biết. Thế nên như Băng Thần được coi là loại người khôn vặt, kiều người này bị họ cắm ghét vô cùng.
Bon họ dừng tay dù một giây trước còn đang sinh tử chiến, lý do vì không muốn hắn ta vượt qua. Tất nhiên nếu Băng Thần có thể đánh thắng cô nàng này thì không nói làm gì, nhưng chuyện đó gần như không thể.
Trên người Băng Thần phát ra khí tức của Vũ Thần vừa mới thăng cấp xong, đối mặt với một cái Vũ Thần Cửu Trọng đỉnh phong thì khả năng chiến thắng không có. Một trăm nữ nhân khoanh tay nhìn Băng Thần vẻ mặt đầy châm chọc.
Nữ tử còn giữ nguyên trang phục và khăn bịt mặt nhìn Băng Thần nghiêm giọng:
“Ngươi có vẻ không biết quy tắc ở đây thì phải hay ngươi cố tình.”
Băng Thần làm gì biết ở đây có cái quy tắc quái quỷ gì, thế nên hắn vẫn im lặng để xem mấy người này.Ánh mắt hắn đảo xung quanh nhìn mấy cái cô nương kia, có người chẳng còn một chút trang phục nào, ngắm nghía cho thích mắt còn hơn.
Nữ nhân kia có vẻ càng thêm chắc chắn liền gằn giọng:
“Thế là đã rõ, không trả lời tức đồng ý với việc ngươi không tuân thủ quy tắc. “
Mọi người lúc này đều chắc chắn Băng Thần là kẻ khôn lỏi.
(Bạo chương mừng truyện có minh chủ sau 2 năm)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.