Chương 478: Không buông tha
cuuviho1687
16/05/2019
Băng Thần nhìn thấy người kia thì người kia cũng đã thấy hắn từ rất lâu, mấy người tất cả đều dừng lại, người kia thấy bị phát hiện thì thay vì
bỏ đi lại đi đến gần hơn nữa.
Hắn ta như thế khiến Băng Thần càng thêm sốt sắng bởi vì không biết hắn ta có phải vì Hoàng Tuyền mà tới hay không, rút ra Hận Thiên Kiếm chờ đợi sống mái với tên kia nhưng làm mọi người bất ngờ vô cùng.
Chính Băng Thần cũng không thể ngờ được tên kia lại làm ra hành động như thế, Thiên Liệt đi đến gần Băng Thần gãi đầu ngại ngùng nói:
"Tiểu thư có thể cho ta làm quen được không?"
Băng Thần ngạc nhiên hỏi:
"Ngươi muốn làm quen ai?"
Thiên Liệt mỉm cười nói:
"Nàng chứ ai, ta đã theo dõi nàng từ rất lâu rồi, thứ lỗi cho sự lỗ mãng của ta nhưng khi đi ngang qua Minh Linh học viện tình cờ nhìn thấy nàng ta đã thấy dường như mình phải lòng nàng rồi."
Băng Thần da gà nổi lên nói:
"Ngươi không nhầm chứ?"
Thiên Liệt lắc đầu nói:
"Từ khi sinh ra ta đấy đối với ai cũng hòa ái dễ gần chỉ có một mình nàng cho ta một cảm giác rất khác lạ, giống như ta vừa thấy nàng là đã ghét rồi, cảm giác kỳ lạ ấy làm cho ta càng muốn biết thêm về nàng.
Thời gian ta tìm hiểu nàng cũng rất lâu rồi thế nên hôm nay mới dám mạo muội ra đây gặp nàng, xin giới thiệu với nàng ta tên Thiên Liệt tam hoàng tử của Tân La đế quốc, nàng có thể cho ta một cơ hội có được hay không?"
Băng Thần giờ thì bắt đầu cảm thấy sống lưng lạnh giá thầm nhờ lại câu nói trước khi chết của Thiên Liệt:
"Hãy đợi đấy kiếp sau ta nhất định không buông tha cho ngươi."
Lúc đấy Băng Thần còn cười nào hắn bởi vì làm sao Thần Đế lại chết được cơ chứ nhưng bây giờ thì hắn ta quả thật không buông tha mình nhưng theo một cách làm mình còn sợ hơn, tên này vừa nhìn đã thấy ghét mình, sau khi tìm hiểu thì lại còn yêu luôn hình dạng nữ nhân của mình.
Đúng lúc này thì Hoàng Tuyền lên tiếng:
"Thiên Liệt hoàng tử phiền ngươi tự trọng, nhìn nàng rõ ràng không muốn, lúc này tình hình trong nước đang căng thẳng không hề phải lúc nói chuyện yêu đương, với lại anh trai nàng cũng là người thân duy nhất của nàng chưa đồng ý thì ta không thể để ai tiếp cận nàng kể cả ngươi."
Thiên Liệt nhíu mày sau đó nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nói:
"Thực ra ta chỉ muốn gặp mặt nàng ấy một lần để nàng ấy biết rằng ta đây vẫn luôn dõi theo nàng ấy, còn chuyện yêu đương thì đúng thật chưa phải lúc, đợi cho đấ nước ổn định lai ta sẽ thưa với vua cha để cho nàng làm hoàng phi của ta, tất nhiên là khi ta đã chiếm được trái tim của nàng, còn bây giờ thì tạm biết mọi người."
Băng Thần thần bây giờ cả người đều là da gà, Thiên Liệt kiếp này quá mức đáng sợ có một sự thay đổi quá lớn trong nhận thức của tên kia, nhất định phải mau chóng đi ra thế giới này hoặc tìm cách làm thịt tên kia nếu không trinh tiết của ta khó bảo toàn.
Hoàng Tuyền thấy mặt hắn ta nhăn nhó thì nói:
"Ngươi không phải lo, nếu ngươi không thích thì không ai dám ép ngươi đâu, về khoản này thì ngươi cứ yên tâm, huống chỉ tam hoàng tử tuấn tú phong nhã, tính tình thuần lương nếu có thể ngươi lên cho hắn ta một cơ hội."
Băng Thần ngẩng đầu lên nói:
"Giá mà ngài dừng ở câu đầu tiên thì tốt biết bao, như thế ta mới thực sự yên lòng."
Hoàng Tuyền cười nói:
"Thế ngươi không thích tam hoàng tử hay sao?"
Băng Thần phất tay nói:
"Hơn được anh trai ta rồi muốn làm gì thì làm, nhưng ta nghĩ chuyện đó hơi khó."
Hoàng Tuyền đã có nghe về Băng Thần ở dạng nam nhân rồi thế nên liền hỏi:
"Thế nếu không tìm được kẻ hơn anh ngươi thì ngươi cứ mãi mãi ở không như thế sao?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Như thế thì có sao đâu chứ, không có nam nhân thì cuộc sống của ta càng vui vẻ với một người anh yêu thương chăm lo hết mực cho mình, những tỷ muội luôn cùng sát cánh với ta.Huống chỉ ở trong hoàng tộc như hoàng anh nhốt trong lồng thì có gì thú vị cơ chứ?"
Hoàng Tụ mỉm cười nói:
"Tỷ muội người nói hay lắm, Băng Thần là số một mấy nam nhân khác làm gì có thể sánh ngang với huynh ấy được cơ chứ, ngươi cứ như thế này để cùng chúng ta tung hành ngang dọc cần gì ham hố cái hoàng phi tước vị kia."
Mấy cô nàng khác cũng nhao nhao tỏ ra đồng tình, ai lại muốn một người bằng hữu của mình trở thành con chim bị nhốt trong lồng cơ chứ, Băng Thần kiếp trước chính là người giữ cái lồng đầy thế nên hắn mới hiểu các nàng khổ sở như thế nào.
Có lẽ cũng chính vì cung đình quyền lực đua tranh mới khiến hắn ta vướng vào thảm kịch như thế, huống chi hắn ta thực tế là nam nhân sao có thể đi làm hoàng phi cho người khác, hắn đau có bị biến thái.
Không những thế hắn ta còn là một nam nhân chân chính, nam nhân trong các nam nhân luôn ý chứ.
Băng Thần những suy nghĩ lung tung bị Hoàng Tuyền cắt đứt:
"Mọi người tập trung sắp đến nơi nguy hiểm rồi đấy, Thần Băng chú ý bảo về tổ đội nhé."
Băng Thần gật đầu nói:
"Cứ giao cho ta."
Mọi người đi một chút nữa thì thấy quang cảnh thay đổi, phía xa xa dung nham vẫn đang chảy những, một khoảng không rộng lớn với tâm điểm là ngọn núi lửa vẫn đang bốc khói giống như bất cứ lúc nào cũng có thể phun trào vậy.
Thần Băng người chơi đã đi vào địa phận Phượng Hoàng Sơn, Hỏa Phượng Hoàng đã phát hiện ngươi
Hắn ta như thế khiến Băng Thần càng thêm sốt sắng bởi vì không biết hắn ta có phải vì Hoàng Tuyền mà tới hay không, rút ra Hận Thiên Kiếm chờ đợi sống mái với tên kia nhưng làm mọi người bất ngờ vô cùng.
Chính Băng Thần cũng không thể ngờ được tên kia lại làm ra hành động như thế, Thiên Liệt đi đến gần Băng Thần gãi đầu ngại ngùng nói:
"Tiểu thư có thể cho ta làm quen được không?"
Băng Thần ngạc nhiên hỏi:
"Ngươi muốn làm quen ai?"
Thiên Liệt mỉm cười nói:
"Nàng chứ ai, ta đã theo dõi nàng từ rất lâu rồi, thứ lỗi cho sự lỗ mãng của ta nhưng khi đi ngang qua Minh Linh học viện tình cờ nhìn thấy nàng ta đã thấy dường như mình phải lòng nàng rồi."
Băng Thần da gà nổi lên nói:
"Ngươi không nhầm chứ?"
Thiên Liệt lắc đầu nói:
"Từ khi sinh ra ta đấy đối với ai cũng hòa ái dễ gần chỉ có một mình nàng cho ta một cảm giác rất khác lạ, giống như ta vừa thấy nàng là đã ghét rồi, cảm giác kỳ lạ ấy làm cho ta càng muốn biết thêm về nàng.
Thời gian ta tìm hiểu nàng cũng rất lâu rồi thế nên hôm nay mới dám mạo muội ra đây gặp nàng, xin giới thiệu với nàng ta tên Thiên Liệt tam hoàng tử của Tân La đế quốc, nàng có thể cho ta một cơ hội có được hay không?"
Băng Thần giờ thì bắt đầu cảm thấy sống lưng lạnh giá thầm nhờ lại câu nói trước khi chết của Thiên Liệt:
"Hãy đợi đấy kiếp sau ta nhất định không buông tha cho ngươi."
Lúc đấy Băng Thần còn cười nào hắn bởi vì làm sao Thần Đế lại chết được cơ chứ nhưng bây giờ thì hắn ta quả thật không buông tha mình nhưng theo một cách làm mình còn sợ hơn, tên này vừa nhìn đã thấy ghét mình, sau khi tìm hiểu thì lại còn yêu luôn hình dạng nữ nhân của mình.
Đúng lúc này thì Hoàng Tuyền lên tiếng:
"Thiên Liệt hoàng tử phiền ngươi tự trọng, nhìn nàng rõ ràng không muốn, lúc này tình hình trong nước đang căng thẳng không hề phải lúc nói chuyện yêu đương, với lại anh trai nàng cũng là người thân duy nhất của nàng chưa đồng ý thì ta không thể để ai tiếp cận nàng kể cả ngươi."
Thiên Liệt nhíu mày sau đó nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nói:
"Thực ra ta chỉ muốn gặp mặt nàng ấy một lần để nàng ấy biết rằng ta đây vẫn luôn dõi theo nàng ấy, còn chuyện yêu đương thì đúng thật chưa phải lúc, đợi cho đấ nước ổn định lai ta sẽ thưa với vua cha để cho nàng làm hoàng phi của ta, tất nhiên là khi ta đã chiếm được trái tim của nàng, còn bây giờ thì tạm biết mọi người."
Băng Thần thần bây giờ cả người đều là da gà, Thiên Liệt kiếp này quá mức đáng sợ có một sự thay đổi quá lớn trong nhận thức của tên kia, nhất định phải mau chóng đi ra thế giới này hoặc tìm cách làm thịt tên kia nếu không trinh tiết của ta khó bảo toàn.
Hoàng Tuyền thấy mặt hắn ta nhăn nhó thì nói:
"Ngươi không phải lo, nếu ngươi không thích thì không ai dám ép ngươi đâu, về khoản này thì ngươi cứ yên tâm, huống chỉ tam hoàng tử tuấn tú phong nhã, tính tình thuần lương nếu có thể ngươi lên cho hắn ta một cơ hội."
Băng Thần ngẩng đầu lên nói:
"Giá mà ngài dừng ở câu đầu tiên thì tốt biết bao, như thế ta mới thực sự yên lòng."
Hoàng Tuyền cười nói:
"Thế ngươi không thích tam hoàng tử hay sao?"
Băng Thần phất tay nói:
"Hơn được anh trai ta rồi muốn làm gì thì làm, nhưng ta nghĩ chuyện đó hơi khó."
Hoàng Tuyền đã có nghe về Băng Thần ở dạng nam nhân rồi thế nên liền hỏi:
"Thế nếu không tìm được kẻ hơn anh ngươi thì ngươi cứ mãi mãi ở không như thế sao?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Như thế thì có sao đâu chứ, không có nam nhân thì cuộc sống của ta càng vui vẻ với một người anh yêu thương chăm lo hết mực cho mình, những tỷ muội luôn cùng sát cánh với ta.Huống chỉ ở trong hoàng tộc như hoàng anh nhốt trong lồng thì có gì thú vị cơ chứ?"
Hoàng Tụ mỉm cười nói:
"Tỷ muội người nói hay lắm, Băng Thần là số một mấy nam nhân khác làm gì có thể sánh ngang với huynh ấy được cơ chứ, ngươi cứ như thế này để cùng chúng ta tung hành ngang dọc cần gì ham hố cái hoàng phi tước vị kia."
Mấy cô nàng khác cũng nhao nhao tỏ ra đồng tình, ai lại muốn một người bằng hữu của mình trở thành con chim bị nhốt trong lồng cơ chứ, Băng Thần kiếp trước chính là người giữ cái lồng đầy thế nên hắn mới hiểu các nàng khổ sở như thế nào.
Có lẽ cũng chính vì cung đình quyền lực đua tranh mới khiến hắn ta vướng vào thảm kịch như thế, huống chi hắn ta thực tế là nam nhân sao có thể đi làm hoàng phi cho người khác, hắn đau có bị biến thái.
Không những thế hắn ta còn là một nam nhân chân chính, nam nhân trong các nam nhân luôn ý chứ.
Băng Thần những suy nghĩ lung tung bị Hoàng Tuyền cắt đứt:
"Mọi người tập trung sắp đến nơi nguy hiểm rồi đấy, Thần Băng chú ý bảo về tổ đội nhé."
Băng Thần gật đầu nói:
"Cứ giao cho ta."
Mọi người đi một chút nữa thì thấy quang cảnh thay đổi, phía xa xa dung nham vẫn đang chảy những, một khoảng không rộng lớn với tâm điểm là ngọn núi lửa vẫn đang bốc khói giống như bất cứ lúc nào cũng có thể phun trào vậy.
Thần Băng người chơi đã đi vào địa phận Phượng Hoàng Sơn, Hỏa Phượng Hoàng đã phát hiện ngươi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.