Chương 683: Kim Ô
cuuviho1687
23/06/2019
Kết giới của Băng Thần rất nhanh bị bao trùm hoàn toàn bởi đám quái thú, một con chó sói khổng lồ đang dùng cái miệng to của nó hết sức cạp vào
kết giới khiến người ta tràn đầy lo lắng, nhưng Băng Thần thì yên tâm
bởi theo tính toàn của hắn ta thì kết giới này vỡ được mới lạ.
Chỉ tiếc cho mấy cái đội ngũ xung quanh chết thảm cho tổ đội của Băng Thần, đám người này thực ra lúc yêu thú tràn tới thì rất tập trung nhưng khi đã đánh nhau với yêu thú rồi thì lại theo bản năng nhìn về phía đám người đang uống trà xem họ chết chưa.
Chính vì thế đám người này mất tập trung rồi bị yêu thú giết chết, mới đầu khi nhìn thấy đám người kia chết vì nhìn mình đang uống nước chanh bằng ống hút Lý Sư Sư cười sặc sụa thổi đầy bong bóng trong lý nước, thật sự nhìn vẻ mặt có chút ngạc nhiên, có chút bối rối của bọn họ thật sự rất buồn cười.
Một lúc sau Băng Thần bỗng thấy đám quái vật trước mặt mình tất cả hóa thành cát bụi, con số người chơi ngừng lại ở con số 1 tỷ 2 triệu người tức là chỉ còn 2 triệu người chơi thua cuộc thì mọi chuyện sẽ kết thúc nhưng có vẻ con số này gần như không giảm trong vòng 2 tiếng đã khiến cho hệ thống đưa ra phương pháp khác.
Những đường kết giới nối thẳng đến khu thứ ba phóng thẳng lên trời cao, Nguyệt Thuần Thuần lo lắng hỏi:
"Chuyện gì sắp sảy ra vậy Băng Thần?"
Băng Thần cau mày nói:
"Mọi người thử nghĩ xem nếu một trò chơi bắt buộc phải có thắng hoặc thua nhưng người chơi lại luôn ở thế bất bại thì sẽ như thế nào?"
Nguyệt Lung Linh ánh mắt sáng lên nhìn về phía chân trời xa xăm nói:
"Nếu số lượng đã không được thì bắt buộc phải dùng chất lượng để giải quyết bế tắc, tuy không muốn tin nhưng trò này khó hơn chúng ta nghĩ nhiều."
Một tiếng ngân vang trời khiến cho tất cả mọi người giật mình, Băng Thần thần về đằng xa thì thấy một con vật đang hướng thẳng về phía họ, một loài thần điểu chỉ có trong huyền thoại Kim Ô, cái nóng khủng khiếp khiến cho người ta phải sợ hãi.
Tuyết Rơi
Những bông tuyết từ chiêu thức của Lý Liễu Liễu dù Kim Ô còn ở rất xa thế nhưng cũng đa dễ dàng bị tan chảy, lá chắn của Nguyệt Lung Linh cũng nhanh chóng bị nung chảy, đối mặt với cái nóng kinh khủng khiến cho mấy cô gái người thấm đẫm mồ hôi.
Băng Thần biết được chắc chắn thứ này phải hơn hắn ít nhất 100 cấp độ, thậm chí nó còn hơn thế nhưng bị mang tới đây để nó đấu với Băng Thần, theo trí nhớ của hắn ta thì đám Kim Ô này hơn hẳn Phượng Hoàng cùng Chu Tước ở chỗ đó là tiên thiên rất mạnh mẽ.
Chỉ vừa mới sinh ra chúng nó tất cả đã có tu vi Hồng Hoang trung cấp rồi, bây giờ đánh với nó thì chẳng khác nào tấu hài cả, dù cho bị hạ nhưng năng lực của Kim Ô không phải họ lúc này có thể cản được.
Riêng cái nóng chết người nó mang lại đã khiến cho người ta ngày sợ hãi, Băng Thần không sợ hãi nhưng chắc chắn mình không đánh lại được nó, cách thức duy nhất là cầm chân nó cho tới khi hai triệu người khác bị loại bỏ.
Trên khắp chiến trường cũng có rất nhiều người đang cùng cảnh ngộ cũng như cùng chung số phận với Băng Thần, ví dụ như đáng ghét Minh Không tổ đội đang phải đương đầu với một con Ba Đầu Địa Ngục Khuyển khổng lồ.
Tốc độ của nó còn nhanh hơn cả Kim Ô, đám người kia dựng lên một cái kết giới nhưng Băng Thần biết chắc chắn thứ đó không tồn tại được bao lâu bởi Lửa Địa Ngục của còn quái vật kia dễ dàng tách ra bất cứ kết giới nào được con người tạo lên.
Muốn chống cự nó bằng kết giới thì tu vi phải cao hơn nó rất nhiều, chưa kể trong đó phải chứa thêm Phật ý hoặc Đạo ý thì may ra mới chống chọi lâu được, Kim Ô cũng không thua kém gì nhưng tốc độ chậm hơn một chút của nó sẽ khiến Băng Thần dễ dàng câu thêm chút thời gian.
Hắn quay về đằng sau hét to:
"Mau chóng lui về đằng sau được chút nào hay chút đó, mọi người động tác nhanh chóng."
Mấy cô nàng tác phong rất nhanh nhẹn khi hắn ta vừa dứt lời thì các nàng đã nhanh chóng bỏ chạy về phần rìa tiếp giáp với đường giao giới, sau đó một kết giới được các nàng dựng lên, Băng Thần cũng lui nhanh về sau nhưng hắn ta không đi vào trong hết giới mà đứng trước kết giới rồi hỏi:
"Băng Linh cho ta biết tầm thì triển bất tử của nàng là bao nhiêu?"
Băng Linh nhìn Băng Thần rồi nhanh chóng đáp:
"Buff cho người khác thì ta chỉ có thể làm chuyện đó ở khoảng cách 200 thước."
Băng Thần nhìn nàng rồi nói:
"Quái vật chúng ta đón có chút kỳ là nhưng ta có một cách giải quyết được nó, kế hoạch ta không thể nói ra một cách cụ thể vì không có thời gian, thế nhưng khi ta dơ tay báo hiệu thì ngay lập tức buff bất tử cho ta nàng rõ chưa?"
Băng Linh gật đầu nói:
"Lão công huynh yên tâm."
Băng Thần nghe được lời đảm bảo của nàng thì không chút do dự lao lên đằng trước đứng ở phạm vi 200 thước miệng lẩm bẩm:
"Lại đây nhanh nào con chim vàng chết tiệt."
Ánh mắt hắn liếc qua con số người chơi đang giảm nhanh từng giây một, hắn ta biết mình chỉ cần kiên trì vài giây thì nhất định có thể qua được khó khăn này, cái nóng như muốn đun sôi máu trong người hắn, đôi mắt hơi cay cay, thân thể bắt đầu bốc mùi thơm nhè nhẹ.
Người khác có lẽ ngỏm rồi nhưng hắn ta được hồi phục bởi Sinh Mệnh Vô Tận, trận chiến này đã không còn đơn thuần là võng du nữa rồi, khi con Kim Ô đã tiếp cận rất gần rồi Băng Thần giơ tay lên, Băng Linh vô cùng tập trung thế nên rất nhanh chóng đặt buff vào trên người Băng Thần.
Chân nhún mạnh một cái hắn bắn lên không trung ánh mắt léo sáng, sức mạnh linh hồn được huy động tối đa.
Chân Thực Huyễn Cảnh
Con Kim Ô bỗng nhiên sựng người bay thẳng về đằng xa bỏ chạy, Băng Thần linh hồn tiêu hao thế nên nhanh chóng như diều rớt xuống đất, nhưng khi bay xa được một đoạn thì Kim Ô bỗng nhiên sựng người lần nữa sau đó ngăn nên một tiếng đầy phẫn nộ sau đó quay ngược trở lại.
Băng Thần nhìn vào số người chơi đang giảm nhanh bình tĩnh lạ thường, khi Kim Ô muốn phun một ngọn lửa về phía họ thì Băng Thần mỉm cười nói:
"Quá trễ rồi đồ ngốc."
Băng Thần cũng những người trong tổ đội biến mất thế nên không chứng kiến được sự phẫn nộ của Kim Ô, mấy con đại quái vật thấy nó nổi điên thì chân tay không khỏi run lên cúi đầu thật chậm rồi lui ra giống như thần tử được Thiên Tử ân xá vậy.
Một lúc sau nó cất tiếng nói phẫn nộ:
"Nhân loại ngươi chờ lấy."
Chỉ tiếc cho mấy cái đội ngũ xung quanh chết thảm cho tổ đội của Băng Thần, đám người này thực ra lúc yêu thú tràn tới thì rất tập trung nhưng khi đã đánh nhau với yêu thú rồi thì lại theo bản năng nhìn về phía đám người đang uống trà xem họ chết chưa.
Chính vì thế đám người này mất tập trung rồi bị yêu thú giết chết, mới đầu khi nhìn thấy đám người kia chết vì nhìn mình đang uống nước chanh bằng ống hút Lý Sư Sư cười sặc sụa thổi đầy bong bóng trong lý nước, thật sự nhìn vẻ mặt có chút ngạc nhiên, có chút bối rối của bọn họ thật sự rất buồn cười.
Một lúc sau Băng Thần bỗng thấy đám quái vật trước mặt mình tất cả hóa thành cát bụi, con số người chơi ngừng lại ở con số 1 tỷ 2 triệu người tức là chỉ còn 2 triệu người chơi thua cuộc thì mọi chuyện sẽ kết thúc nhưng có vẻ con số này gần như không giảm trong vòng 2 tiếng đã khiến cho hệ thống đưa ra phương pháp khác.
Những đường kết giới nối thẳng đến khu thứ ba phóng thẳng lên trời cao, Nguyệt Thuần Thuần lo lắng hỏi:
"Chuyện gì sắp sảy ra vậy Băng Thần?"
Băng Thần cau mày nói:
"Mọi người thử nghĩ xem nếu một trò chơi bắt buộc phải có thắng hoặc thua nhưng người chơi lại luôn ở thế bất bại thì sẽ như thế nào?"
Nguyệt Lung Linh ánh mắt sáng lên nhìn về phía chân trời xa xăm nói:
"Nếu số lượng đã không được thì bắt buộc phải dùng chất lượng để giải quyết bế tắc, tuy không muốn tin nhưng trò này khó hơn chúng ta nghĩ nhiều."
Một tiếng ngân vang trời khiến cho tất cả mọi người giật mình, Băng Thần thần về đằng xa thì thấy một con vật đang hướng thẳng về phía họ, một loài thần điểu chỉ có trong huyền thoại Kim Ô, cái nóng khủng khiếp khiến cho người ta phải sợ hãi.
Tuyết Rơi
Những bông tuyết từ chiêu thức của Lý Liễu Liễu dù Kim Ô còn ở rất xa thế nhưng cũng đa dễ dàng bị tan chảy, lá chắn của Nguyệt Lung Linh cũng nhanh chóng bị nung chảy, đối mặt với cái nóng kinh khủng khiến cho mấy cô gái người thấm đẫm mồ hôi.
Băng Thần biết được chắc chắn thứ này phải hơn hắn ít nhất 100 cấp độ, thậm chí nó còn hơn thế nhưng bị mang tới đây để nó đấu với Băng Thần, theo trí nhớ của hắn ta thì đám Kim Ô này hơn hẳn Phượng Hoàng cùng Chu Tước ở chỗ đó là tiên thiên rất mạnh mẽ.
Chỉ vừa mới sinh ra chúng nó tất cả đã có tu vi Hồng Hoang trung cấp rồi, bây giờ đánh với nó thì chẳng khác nào tấu hài cả, dù cho bị hạ nhưng năng lực của Kim Ô không phải họ lúc này có thể cản được.
Riêng cái nóng chết người nó mang lại đã khiến cho người ta ngày sợ hãi, Băng Thần không sợ hãi nhưng chắc chắn mình không đánh lại được nó, cách thức duy nhất là cầm chân nó cho tới khi hai triệu người khác bị loại bỏ.
Trên khắp chiến trường cũng có rất nhiều người đang cùng cảnh ngộ cũng như cùng chung số phận với Băng Thần, ví dụ như đáng ghét Minh Không tổ đội đang phải đương đầu với một con Ba Đầu Địa Ngục Khuyển khổng lồ.
Tốc độ của nó còn nhanh hơn cả Kim Ô, đám người kia dựng lên một cái kết giới nhưng Băng Thần biết chắc chắn thứ đó không tồn tại được bao lâu bởi Lửa Địa Ngục của còn quái vật kia dễ dàng tách ra bất cứ kết giới nào được con người tạo lên.
Muốn chống cự nó bằng kết giới thì tu vi phải cao hơn nó rất nhiều, chưa kể trong đó phải chứa thêm Phật ý hoặc Đạo ý thì may ra mới chống chọi lâu được, Kim Ô cũng không thua kém gì nhưng tốc độ chậm hơn một chút của nó sẽ khiến Băng Thần dễ dàng câu thêm chút thời gian.
Hắn quay về đằng sau hét to:
"Mau chóng lui về đằng sau được chút nào hay chút đó, mọi người động tác nhanh chóng."
Mấy cô nàng tác phong rất nhanh nhẹn khi hắn ta vừa dứt lời thì các nàng đã nhanh chóng bỏ chạy về phần rìa tiếp giáp với đường giao giới, sau đó một kết giới được các nàng dựng lên, Băng Thần cũng lui nhanh về sau nhưng hắn ta không đi vào trong hết giới mà đứng trước kết giới rồi hỏi:
"Băng Linh cho ta biết tầm thì triển bất tử của nàng là bao nhiêu?"
Băng Linh nhìn Băng Thần rồi nhanh chóng đáp:
"Buff cho người khác thì ta chỉ có thể làm chuyện đó ở khoảng cách 200 thước."
Băng Thần nhìn nàng rồi nói:
"Quái vật chúng ta đón có chút kỳ là nhưng ta có một cách giải quyết được nó, kế hoạch ta không thể nói ra một cách cụ thể vì không có thời gian, thế nhưng khi ta dơ tay báo hiệu thì ngay lập tức buff bất tử cho ta nàng rõ chưa?"
Băng Linh gật đầu nói:
"Lão công huynh yên tâm."
Băng Thần nghe được lời đảm bảo của nàng thì không chút do dự lao lên đằng trước đứng ở phạm vi 200 thước miệng lẩm bẩm:
"Lại đây nhanh nào con chim vàng chết tiệt."
Ánh mắt hắn liếc qua con số người chơi đang giảm nhanh từng giây một, hắn ta biết mình chỉ cần kiên trì vài giây thì nhất định có thể qua được khó khăn này, cái nóng như muốn đun sôi máu trong người hắn, đôi mắt hơi cay cay, thân thể bắt đầu bốc mùi thơm nhè nhẹ.
Người khác có lẽ ngỏm rồi nhưng hắn ta được hồi phục bởi Sinh Mệnh Vô Tận, trận chiến này đã không còn đơn thuần là võng du nữa rồi, khi con Kim Ô đã tiếp cận rất gần rồi Băng Thần giơ tay lên, Băng Linh vô cùng tập trung thế nên rất nhanh chóng đặt buff vào trên người Băng Thần.
Chân nhún mạnh một cái hắn bắn lên không trung ánh mắt léo sáng, sức mạnh linh hồn được huy động tối đa.
Chân Thực Huyễn Cảnh
Con Kim Ô bỗng nhiên sựng người bay thẳng về đằng xa bỏ chạy, Băng Thần linh hồn tiêu hao thế nên nhanh chóng như diều rớt xuống đất, nhưng khi bay xa được một đoạn thì Kim Ô bỗng nhiên sựng người lần nữa sau đó ngăn nên một tiếng đầy phẫn nộ sau đó quay ngược trở lại.
Băng Thần nhìn vào số người chơi đang giảm nhanh bình tĩnh lạ thường, khi Kim Ô muốn phun một ngọn lửa về phía họ thì Băng Thần mỉm cười nói:
"Quá trễ rồi đồ ngốc."
Băng Thần cũng những người trong tổ đội biến mất thế nên không chứng kiến được sự phẫn nộ của Kim Ô, mấy con đại quái vật thấy nó nổi điên thì chân tay không khỏi run lên cúi đầu thật chậm rồi lui ra giống như thần tử được Thiên Tử ân xá vậy.
Một lúc sau nó cất tiếng nói phẫn nộ:
"Nhân loại ngươi chờ lấy."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.