Chương 167: La khản cổ cũng vô ích
cuuviho1687
03/04/2019
Nhưng nàng mong đợi sự bất ngờ lại không hề có, Băng Thần chỉ cười phá lên rồi nói:
"Thế ngươi nghĩ uy hiếp ta?"
Hương Thiên Y cười tự tin nói:
"Đúng thế thì sao?"
Hắn ngưng cười nhìn nàng rồi nói:
"Có vẻ ngươi mới gia nhập công hội nên không hiểu nhiều về người đội trưởng này rồi, chỉ số may mắn là thuộc tính ẩn ai biết được. Quan trọng nhất nếu ngươi thực sự đoán được suy nghĩ thì thử xem ta đang nghĩ gì, nói dối như ngươi có thể áp chế ngươi khác nhưng ta thì còn lâu nhé."
Hương Thiên Y mất tự nhiên bởi nàng làm quái gì có năng lực đó, với vẻ mặt của Băng Thần lúc này thì đoán được hắn nghĩ gì chết liền. Nhưng khi thấy hắn người thì ngả trên ghế, chân thì gác nhìn nàng như tên hề thì nàng rất khó chịu, nàng không muốn chịu thua.
Băng Thần rất muốn xem nàng chuẩn bị nói gì tiếp
"Ta sẽ nói cho mọi người chuyện ngươi nhìn lén bọn họ, đừng tưởng tối hôm qua không ai để ý nhá."
Băng Thần bĩu môi không quá quan tâm đáp trả:
" Đúng rồi phiền ngươi nhắc các nàng ăn mặc kín đáo giùm dù sao ta cũng không bị mù lại càng không phải gay. Hàng họ không che chắn ta không muốn nhìn cũng khó."
Hương Thiên Y không ngờ người này mặt dày như thế nàng trầm mặc lại, rằng ngà cắn chặt môi hồng, thật đáng giận rõ ràng làm sai lại còn thích chống chế. Bỗng nàng nhớ lại lời sư phụ dặn:
"Thiên Y ra ngoài ngươi phải biết bảo vệ mình, ta dạy ngươi nhiều thứ như thế thì ngươi phải biết khi đối phó với kẻ xấu thì không được nương tay, bởi chỉ có kẻ ác mới trị được kẻ xấu."
Nàng cười gằn sau đó mở ra máy tính bảng trên cổ tay gian manh nói:
"Băng Thần đội trưởng đã như thế thì ta đành ra tấm bài cuối cùng của mình, xem đây."
Đoạn ghi hình khi Băng Thần đang hành sự bị nàng chiếu lên, nàng đắc ý nói:
"Ngươi thấy chưa, mau giao trang bị cho ta nếu không ta sẽ phát tán những thứ này đi, đến lúc đó ngươi sẽ còn còn thể diện nhìn người khác. Cứ yên tâm ta sẽ không để ngươi chịu thiệt đâu, hai vị lão bà của ngươi hình ảnh đã bị ta xử lý, chỉ còn mình ngươi thôi."
Băng Thần nhìn một cái sau đó huy động năng lực của mình, hắn liền biết được tối hôm qua có những người nào nhìn lén mình. Hắn nhíu mày bởi ngoài cô nàng này thì còn có bốn cô nàng kia cũng có ghi hình, chỉ có Mạc Khanh ngoan nhất.
Hắn thở dài thì Hương Thiên Y tưởng hắn chịu thua, nàng kích động nói:
"Băng Thần đừng có buồn, hội trưởng bỏ bao nhiêu tiền ra mua thì ta ra giá gấp năm, nhìn ta thế thôi chứ tiền không phải vấn đề."
Băng Thần nhìn nàng thản nhiên hỏi:
" Đã ngươi muốn thì ta chiều."
Hương Thiên Y hưng phấn nói:
"Thế chúng ta lập tức vào Tân Sinh trao đổi thôi."
Băng Thần lắc đầu đứng dậy đi tới chiếc tủ gỗ, hắn tháo chiếc máy tính bảng của mình đặt lên sau đó mở chức năng ghi hình . Đi thẳng đến cửa phòng đóng kín khóa trái xong hắn thầm nghĩ:
"Hết Tử Lan, Tử Mộng đến cô nàng này, cứ thích uy hiếp hắn làm gì, có vẻ thật sự không thể làm người tốt rồi."
Nhìn Hương Thiên Y đang đắc ý cười đểu hắn than thở:
"Hầy, ngươi có biết không có một số chuyện không ai muốn cả, hành sự không đóng cửa là lỗi của ta nhưng quay lén lại uy hiếp là lỗi của ngươi. "
Hắn nhìn nàng nói:
"Hội trưởng ra cái giá khá đắt, ngươi lại đòi trả gấp năm, thế thì ta đành xin vậy đỡ mất công sức ta phải cưa cẩm chi cho mệt."
Hương Thiên Y nhìn hắn đang đi lại phía mình thì đề phòng hỏi:
"Ngươi muốn làm gì?"
Băng Thần cởi áo của mình ra rồi thản thiên nói:
"Ta đến lấy gấp năm lần cái giá hội trưởng bỏ ra."
Sau đó không thấy Hương Thiên Y nói gì nữa, một lúc sau nếu có ai đó kề tai vào của thì có thể nghe thấy tiếng của nàng la hét:
" Buông ta ra..... cứu với."
Băng Thần cười thô bỉ nói:
"Ngươi có la khản cổ cũng vô ích, phòng này đã được hội trưởng nâng cấp hai hôm trước rồi, cách âm trăm phần trăm . Ha ha ha."
Nhưng nửa tiếng sau thì lại đổi thành:
"Chậm thôi đau quá xin ngươi đấy."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Thả lỏng người ta đợi ta phát xong quà khuyến mãi rồi đi vào Tân Sinh lấy trang bị."
Tuy mồm nói thế nhưng tận một tiếng sau hắn mới mặc xong quần áo mỉm cười nói:
" Cảm ơn vì đã hào phóng như thế, chả bù cho hội trưởng keo chết đi được, hẹn gặp trong Tân Sinh trang bị kiếm sư ta có rất nhiều."
Hương Thiên Y ôm quần áo ngồi dậy:
"Sư phụ lần này người sai rồi."
Nàng mắt đi miếng vải bọc trên chiếc ghế sa lông, nàng nhìn tinh nghịch thế nhưng sâu đậm trong thâm tâm lại rất truyền thống. Nếu là nam nhân khác thì sẽ có vấn đề lớn, nàng sẽ giết kẻ kia rồi tự kết liễu mình, sao có thể để những kẻ thấp kém làm nhục mình.
Nhưng Băng Thần là người toàn vẹn như trong mở nàng thầm mơ ước, nàng không chắc có ai tốt hơn hắn không, nhưng dù có thì cũng muộn rồi. Quần áo bị xé nát thế nên nàng đành phải đi vào phòng của Băng Thần kiếm đồ mặc, rất nhanh ngay trên giường nàng đã thấy chiếc áo sơ mi hắn mặc trước đó.
Nàng cầm lên hít một hơi thật sâu sau đó mới mặc vào, nhưng nó khiến nàng giống như mặc váy vậy, chiếc đùi trắng cùng vòng ba đầy đặn như ẩn như hiện. Sau đó nàng cũng đăng nhập vào Tân Sinh, đứng ở cổng thôn nàng cho đợi trang bị Băng Thần mang về.
Dù muốn hay không nàng cũng đã trả giá rồi, không lấy được trang bị thế thì lỗ chết ư, nàng tựa vào một cái cây bình tĩnh nhìn về phía trước.
Nhân vật: Băng Thần (Cấp 2)
Exp: 20 / 2000
Chức nghiệp:Quang Minh Sát Thủ
Huyết: 140
Lam: 1000110
Công kích:110
Phòng thủ:10
Tốc độ: 130
Trí lực: 20
Thể chất: 20
Thiên Thần Tốc Biến:0/1000
Quang Minh Cầu:0 /1000
Quang Minh Ám Sát:0/1000
Quang Minh Lụi Tàn (Bị động kích hoạt)
Quang minh nguyền rủa (Bị động)
Quang Minh Bẫy Rập
"Mẹ kiếp giết gần một nghìn con quái mới lên một cấp."
Hắn nhìn ngó xung quanh sau đó tiếp tục giết, hắn lấy " tiền " của Hương Thiên Y nhưng trang bị hoàng kim một món cũng chưa thấy. Bây giờ chỉ có thể tích cực giết để boss đi ra.
Ngươi chơi Băng Thần giết chết Hắc Hóa Dê nhận 2 exp ( 12 /1000)
Ngươi chơi Băng Thần giết chết Hắc Hóa Dê nhận 2 exp ( 14 /1000)
Ngươi chơi Băng Thần giết chết Hắc Hóa Dê nhận 2 exp ( 16 /1000)
........
Ngươi chơi Băng Thần giết chết Hắc Hóa Dê nhận 2 exp ( 120 /1000)
Giết xong con dê cuối cùng hắn thậm chí chả thèm nhặt đồ, hắn tin với nhân phẩm của mình boss sẽ xuất hiện, quả nhiên một lúc sau boss thực sự xuất hiện.
"Thế ngươi nghĩ uy hiếp ta?"
Hương Thiên Y cười tự tin nói:
"Đúng thế thì sao?"
Hắn ngưng cười nhìn nàng rồi nói:
"Có vẻ ngươi mới gia nhập công hội nên không hiểu nhiều về người đội trưởng này rồi, chỉ số may mắn là thuộc tính ẩn ai biết được. Quan trọng nhất nếu ngươi thực sự đoán được suy nghĩ thì thử xem ta đang nghĩ gì, nói dối như ngươi có thể áp chế ngươi khác nhưng ta thì còn lâu nhé."
Hương Thiên Y mất tự nhiên bởi nàng làm quái gì có năng lực đó, với vẻ mặt của Băng Thần lúc này thì đoán được hắn nghĩ gì chết liền. Nhưng khi thấy hắn người thì ngả trên ghế, chân thì gác nhìn nàng như tên hề thì nàng rất khó chịu, nàng không muốn chịu thua.
Băng Thần rất muốn xem nàng chuẩn bị nói gì tiếp
"Ta sẽ nói cho mọi người chuyện ngươi nhìn lén bọn họ, đừng tưởng tối hôm qua không ai để ý nhá."
Băng Thần bĩu môi không quá quan tâm đáp trả:
" Đúng rồi phiền ngươi nhắc các nàng ăn mặc kín đáo giùm dù sao ta cũng không bị mù lại càng không phải gay. Hàng họ không che chắn ta không muốn nhìn cũng khó."
Hương Thiên Y không ngờ người này mặt dày như thế nàng trầm mặc lại, rằng ngà cắn chặt môi hồng, thật đáng giận rõ ràng làm sai lại còn thích chống chế. Bỗng nàng nhớ lại lời sư phụ dặn:
"Thiên Y ra ngoài ngươi phải biết bảo vệ mình, ta dạy ngươi nhiều thứ như thế thì ngươi phải biết khi đối phó với kẻ xấu thì không được nương tay, bởi chỉ có kẻ ác mới trị được kẻ xấu."
Nàng cười gằn sau đó mở ra máy tính bảng trên cổ tay gian manh nói:
"Băng Thần đội trưởng đã như thế thì ta đành ra tấm bài cuối cùng của mình, xem đây."
Đoạn ghi hình khi Băng Thần đang hành sự bị nàng chiếu lên, nàng đắc ý nói:
"Ngươi thấy chưa, mau giao trang bị cho ta nếu không ta sẽ phát tán những thứ này đi, đến lúc đó ngươi sẽ còn còn thể diện nhìn người khác. Cứ yên tâm ta sẽ không để ngươi chịu thiệt đâu, hai vị lão bà của ngươi hình ảnh đã bị ta xử lý, chỉ còn mình ngươi thôi."
Băng Thần nhìn một cái sau đó huy động năng lực của mình, hắn liền biết được tối hôm qua có những người nào nhìn lén mình. Hắn nhíu mày bởi ngoài cô nàng này thì còn có bốn cô nàng kia cũng có ghi hình, chỉ có Mạc Khanh ngoan nhất.
Hắn thở dài thì Hương Thiên Y tưởng hắn chịu thua, nàng kích động nói:
"Băng Thần đừng có buồn, hội trưởng bỏ bao nhiêu tiền ra mua thì ta ra giá gấp năm, nhìn ta thế thôi chứ tiền không phải vấn đề."
Băng Thần nhìn nàng thản nhiên hỏi:
" Đã ngươi muốn thì ta chiều."
Hương Thiên Y hưng phấn nói:
"Thế chúng ta lập tức vào Tân Sinh trao đổi thôi."
Băng Thần lắc đầu đứng dậy đi tới chiếc tủ gỗ, hắn tháo chiếc máy tính bảng của mình đặt lên sau đó mở chức năng ghi hình . Đi thẳng đến cửa phòng đóng kín khóa trái xong hắn thầm nghĩ:
"Hết Tử Lan, Tử Mộng đến cô nàng này, cứ thích uy hiếp hắn làm gì, có vẻ thật sự không thể làm người tốt rồi."
Nhìn Hương Thiên Y đang đắc ý cười đểu hắn than thở:
"Hầy, ngươi có biết không có một số chuyện không ai muốn cả, hành sự không đóng cửa là lỗi của ta nhưng quay lén lại uy hiếp là lỗi của ngươi. "
Hắn nhìn nàng nói:
"Hội trưởng ra cái giá khá đắt, ngươi lại đòi trả gấp năm, thế thì ta đành xin vậy đỡ mất công sức ta phải cưa cẩm chi cho mệt."
Hương Thiên Y nhìn hắn đang đi lại phía mình thì đề phòng hỏi:
"Ngươi muốn làm gì?"
Băng Thần cởi áo của mình ra rồi thản thiên nói:
"Ta đến lấy gấp năm lần cái giá hội trưởng bỏ ra."
Sau đó không thấy Hương Thiên Y nói gì nữa, một lúc sau nếu có ai đó kề tai vào của thì có thể nghe thấy tiếng của nàng la hét:
" Buông ta ra..... cứu với."
Băng Thần cười thô bỉ nói:
"Ngươi có la khản cổ cũng vô ích, phòng này đã được hội trưởng nâng cấp hai hôm trước rồi, cách âm trăm phần trăm . Ha ha ha."
Nhưng nửa tiếng sau thì lại đổi thành:
"Chậm thôi đau quá xin ngươi đấy."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Thả lỏng người ta đợi ta phát xong quà khuyến mãi rồi đi vào Tân Sinh lấy trang bị."
Tuy mồm nói thế nhưng tận một tiếng sau hắn mới mặc xong quần áo mỉm cười nói:
" Cảm ơn vì đã hào phóng như thế, chả bù cho hội trưởng keo chết đi được, hẹn gặp trong Tân Sinh trang bị kiếm sư ta có rất nhiều."
Hương Thiên Y ôm quần áo ngồi dậy:
"Sư phụ lần này người sai rồi."
Nàng mắt đi miếng vải bọc trên chiếc ghế sa lông, nàng nhìn tinh nghịch thế nhưng sâu đậm trong thâm tâm lại rất truyền thống. Nếu là nam nhân khác thì sẽ có vấn đề lớn, nàng sẽ giết kẻ kia rồi tự kết liễu mình, sao có thể để những kẻ thấp kém làm nhục mình.
Nhưng Băng Thần là người toàn vẹn như trong mở nàng thầm mơ ước, nàng không chắc có ai tốt hơn hắn không, nhưng dù có thì cũng muộn rồi. Quần áo bị xé nát thế nên nàng đành phải đi vào phòng của Băng Thần kiếm đồ mặc, rất nhanh ngay trên giường nàng đã thấy chiếc áo sơ mi hắn mặc trước đó.
Nàng cầm lên hít một hơi thật sâu sau đó mới mặc vào, nhưng nó khiến nàng giống như mặc váy vậy, chiếc đùi trắng cùng vòng ba đầy đặn như ẩn như hiện. Sau đó nàng cũng đăng nhập vào Tân Sinh, đứng ở cổng thôn nàng cho đợi trang bị Băng Thần mang về.
Dù muốn hay không nàng cũng đã trả giá rồi, không lấy được trang bị thế thì lỗ chết ư, nàng tựa vào một cái cây bình tĩnh nhìn về phía trước.
Nhân vật: Băng Thần (Cấp 2)
Exp: 20 / 2000
Chức nghiệp:Quang Minh Sát Thủ
Huyết: 140
Lam: 1000110
Công kích:110
Phòng thủ:10
Tốc độ: 130
Trí lực: 20
Thể chất: 20
Thiên Thần Tốc Biến:0/1000
Quang Minh Cầu:0 /1000
Quang Minh Ám Sát:0/1000
Quang Minh Lụi Tàn (Bị động kích hoạt)
Quang minh nguyền rủa (Bị động)
Quang Minh Bẫy Rập
"Mẹ kiếp giết gần một nghìn con quái mới lên một cấp."
Hắn nhìn ngó xung quanh sau đó tiếp tục giết, hắn lấy " tiền " của Hương Thiên Y nhưng trang bị hoàng kim một món cũng chưa thấy. Bây giờ chỉ có thể tích cực giết để boss đi ra.
Ngươi chơi Băng Thần giết chết Hắc Hóa Dê nhận 2 exp ( 12 /1000)
Ngươi chơi Băng Thần giết chết Hắc Hóa Dê nhận 2 exp ( 14 /1000)
Ngươi chơi Băng Thần giết chết Hắc Hóa Dê nhận 2 exp ( 16 /1000)
........
Ngươi chơi Băng Thần giết chết Hắc Hóa Dê nhận 2 exp ( 120 /1000)
Giết xong con dê cuối cùng hắn thậm chí chả thèm nhặt đồ, hắn tin với nhân phẩm của mình boss sẽ xuất hiện, quả nhiên một lúc sau boss thực sự xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.