Chương 832: Ngư ông đắc lợi
cuuviho1687
26/07/2019
Hắn giả bộ như không thấy vẻ mặt tức giận của nàng mà chỉ cười nói:
"Nàng yên tâm chỉ cần có thông tin chính xác thì ta có rất nhiều cách để giải cứu nàng ta, mà ta quên hỏi nàng đang ở thế giới nào?"
Thủy Anh thở dài một hơi rồi nói:
"Ta ở U Minh thế giới."
Băng Thần gật đầu nói:
"Cho ta biết thời gian cùng thông tin về những thanh viên khác trong gia tộc của nàng."
Thủy Anh bắt đầu kể cho hắn nghe, thời gian mất nửa tiếng mới xong hết, khi xong xuôi nàng đứng lên rồi nói:
"Huynh chưa bao giờ hứa với ta cái gì mà không làm được cả, thế nên lần này ta tin tưởng huynh cũng sẽ hoàn thành hứa hẹn với ta, bây giờ chúng ta tách ra thôi, hẹn gặp lại."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Sao muội không muốn cùng đi với ta ư?"
Nàng hừ một tiếng rồi nói:
"Đừng tưởng ta không biết huynh đang nghĩ cái gì trong đầu, có điều cả hai thứ huynh muốn đều không được thực hiện dễ dàng đâu, với lại ta ở lại sợ sẽ bóp chết huynh mất, quả nhiên giang sơn dễ đổi bản tính khó rời mà."
Băng Thần thật sự lúc này ngoài việc cười trừ thì hắn ta không biết nói gì cho phải, nàng ta nói cài gì thì hắn ta hiểu hết, những chuyện nhỏ nhặt thì không nói nhưng hắn ta có ý đồ với mẹ nàng bị nàng nhận ra thì thật sự hơi đáng sợ.
Kiếp này chắc nàng trải qua nhiều chuyện cộng thêm tiếp nhận tư tưởng đa thê của giới tu luyện lên mới kiềm chế được bản thân, nếu như kiếp trước thì Băng Thần chắc chết mất, có điều tổng thể thì cuộc hội ngộ lần này kết quả vẫn còn tốt chán.
Đợi Băng Thần và Thủy Anh hai người hai hướng thì ba người kia mới mở lại âm thanh, bọn họ khi mở đầu nghe Thủy Anh gọi Băng Thần là lão công thì đã rất hiếu kỳ, bây giờ thì lại không được nghe lên trong người hơi bức bối.
Dịch Thiên Ca quay sang hỏi Hải Tuấn:
"Bang chủ nhà các ngươi có nhiều phu nhân chưa?"
Hải Tuấn cảm giác đây không phải vấn đề nên trả lời thẳng thắn:
"Trước khi thì nghe nói có gần 20 người sau đó có biết có thêm ai không."
Dịch Thiên Ca hô hấp hơi dồn dập hỏi:
"Thế nữ nhân kia các ngươi có biết nàng ta là ai không?"
Hải Tuấn lắc đấu nói:
"Vị phu nhân này lần đầu ta thấy, những người khác hình ảnh các thanh viên trong bang có giữ hết, dù sao không biết mặt của người thân bang chủ thì dễ lũ lụt lên miếu long vương lắm, dù sao Thiên Long Bang cũng hơi cứng rắn trong một số chuyện nên dễ gây ra chiến đấu, nếu tổn thương người thân của bang chủ thì chúng ta chắc chỉ có thể lấy chết ta tội."
Dịch Thiên Ca và Dịch Thiên Hậu lại biết thêm chút ít về Thiên Long Bang do Băng Thần dẫn đầu, tổ chức này thành viên gần như coi Băng Thần như trời, các nàng thông qua quan sát mới dám đưa ra kết luận như thế.
Hai nàng tuy muốn biết nhiều thêm về Băng Thần nhưng nếu thông qua Hải Tuấn thì chắc có lẽ chỉ biết được một chút thôi, với lại các nàng sợ đụng vào những vấn đề nhạy cảm, Dịch Thiên Hậu khẽ giọng nói:
"Ngươi có thể cho ta biết thêm về sự tích của bang chủ các ngươi không, chúng a quen nhau lâu rồi nhưng chưa biết quá khứ huynh ấy có gì thú vị không."
Hải Tuấn nghe thấy có người muốn biết sự tích về Băng Thần thì mắt không khỏi sáng lên, hắn ta nghe biết bao nhiêu sự tích bây giờ mới có cơ hội thể hiện trình độ hiểu biết của mình, cuối cùng Băng Thần làm cái gì ba người chẳng ai quan tâm nữa.
Thời gian dừng lại khá lâu thế nên Băng Thần sau lần này càng ra tay nhanh hơn, thời gian giữa vòng an toàn thứ nhất xuất hiện chỉ còn khoảng hơn một tiếng nữa thôi, sau một quãng thời gian dài giết đỏ cả mắt thì ai ai cũng tràn ngập khí thế cả.
Sát khí từ khắp các nói tụ về, mùi máu tanh tràn ngập khắp nơi, rõ ràng bây giờ giao chiến đã phải đổ máu nhiều hơn chứ không phải đập phát chết luôn, âm thanh chiến đấu bắt đầu có thể nghe thấy loáng thoáng từ xa.
Một trận chiến kinh thiên động địa đang diễn ra rất khốc liệt đang diễn ra, một người cười điên cuồng lê lết thanh đại kiếm đi tới, một người khác nằm dưới đất gặt giọng nói:
"Ngươi dám giết ta thì trong thực tại ngươi chờ chết đi, ta nhất định sẽ tìm ra và xử lý ngươi."
Kẻ kia cười gằn nói:
"Chắc tao sơ mày quá cơ, thử tìm đến xem ai mới là người chết."
"Reng.....reng"
Tiếng thanh đại đao cà dưới mặt đất làm cho người bị thương rất nặng kia vẻ mặt hiện lên chút điên cuồng và bất lực, hắn ta không cam tâm chút nào, có điều lần này chết cũng phải tâm phục khẩu phục vì đối phương mạnh hơn mình nhiều quá.
Chiến đấu hơn nửa tiếng thì hắn ta hoàn toàn lâm vào thế bất lợi, nhưng nếu để người khác kết liễu mình cho tên kia tức chết thì sẽ tốt hơn, hắn thì thào:
"Đám người hay đánh lén lúc này đâu hết rồi nhỉ, có một người ra giết ta đi thì tốt quá
Băng Thần tàng hình đứng bên cạnh hắn ta từ hồi nào khẽ đáp:
"Thích thì chiều."
"Sọt.... sọt.. "
Những chiếc đuôi của Băng Thần kết liễu kẻ này theo đúng ước nguyện của hắn ta.
"Leng... keng "
Kẻ cầm thanh đại đạo đi tới bất ngờ tới mức làm rớt lươn cả thanh đao mình cầm trên tay, Băng Thần thấy vẻ mặt bất ngờ đến mức trợn mắt há mồm của người này thì không khỏi có chút buồn cười.
Người này sau đó muốn nhặt lên thanh đao nhưng những chiếc đuôi của Băng Thần đã xuyên qua người hắn ta từ bao giờ rồi, trước khi chết hắn chỉ kịp thốt ra một câu:
"Khốn nạn thật."
Ngay sau đó thì hắn ta cũng tan biến trong hư vô một cách đầy uất ức, đó là hắn ta còn chưa nhìn thấy nụ cười của Băng Thần nếu không còn tức tối hơn nữa.
Băng Thần thì vẫn trung thành với lối chiến đấu của mình, thế nhưng bây giờ hắn ta kiêm thêm cả chức ngư ông nữa, cứ ai bị thương thì sẽ có hắn giang rộng vòng tay để cưu mang họ, tất nhiên sau đó hắn ta cũng nhanh chóng kết liễu luôn cả kẻ đang chẳng hiểu tại sao con mồi của mình bị cướp mất.
"Nàng yên tâm chỉ cần có thông tin chính xác thì ta có rất nhiều cách để giải cứu nàng ta, mà ta quên hỏi nàng đang ở thế giới nào?"
Thủy Anh thở dài một hơi rồi nói:
"Ta ở U Minh thế giới."
Băng Thần gật đầu nói:
"Cho ta biết thời gian cùng thông tin về những thanh viên khác trong gia tộc của nàng."
Thủy Anh bắt đầu kể cho hắn nghe, thời gian mất nửa tiếng mới xong hết, khi xong xuôi nàng đứng lên rồi nói:
"Huynh chưa bao giờ hứa với ta cái gì mà không làm được cả, thế nên lần này ta tin tưởng huynh cũng sẽ hoàn thành hứa hẹn với ta, bây giờ chúng ta tách ra thôi, hẹn gặp lại."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Sao muội không muốn cùng đi với ta ư?"
Nàng hừ một tiếng rồi nói:
"Đừng tưởng ta không biết huynh đang nghĩ cái gì trong đầu, có điều cả hai thứ huynh muốn đều không được thực hiện dễ dàng đâu, với lại ta ở lại sợ sẽ bóp chết huynh mất, quả nhiên giang sơn dễ đổi bản tính khó rời mà."
Băng Thần thật sự lúc này ngoài việc cười trừ thì hắn ta không biết nói gì cho phải, nàng ta nói cài gì thì hắn ta hiểu hết, những chuyện nhỏ nhặt thì không nói nhưng hắn ta có ý đồ với mẹ nàng bị nàng nhận ra thì thật sự hơi đáng sợ.
Kiếp này chắc nàng trải qua nhiều chuyện cộng thêm tiếp nhận tư tưởng đa thê của giới tu luyện lên mới kiềm chế được bản thân, nếu như kiếp trước thì Băng Thần chắc chết mất, có điều tổng thể thì cuộc hội ngộ lần này kết quả vẫn còn tốt chán.
Đợi Băng Thần và Thủy Anh hai người hai hướng thì ba người kia mới mở lại âm thanh, bọn họ khi mở đầu nghe Thủy Anh gọi Băng Thần là lão công thì đã rất hiếu kỳ, bây giờ thì lại không được nghe lên trong người hơi bức bối.
Dịch Thiên Ca quay sang hỏi Hải Tuấn:
"Bang chủ nhà các ngươi có nhiều phu nhân chưa?"
Hải Tuấn cảm giác đây không phải vấn đề nên trả lời thẳng thắn:
"Trước khi thì nghe nói có gần 20 người sau đó có biết có thêm ai không."
Dịch Thiên Ca hô hấp hơi dồn dập hỏi:
"Thế nữ nhân kia các ngươi có biết nàng ta là ai không?"
Hải Tuấn lắc đấu nói:
"Vị phu nhân này lần đầu ta thấy, những người khác hình ảnh các thanh viên trong bang có giữ hết, dù sao không biết mặt của người thân bang chủ thì dễ lũ lụt lên miếu long vương lắm, dù sao Thiên Long Bang cũng hơi cứng rắn trong một số chuyện nên dễ gây ra chiến đấu, nếu tổn thương người thân của bang chủ thì chúng ta chắc chỉ có thể lấy chết ta tội."
Dịch Thiên Ca và Dịch Thiên Hậu lại biết thêm chút ít về Thiên Long Bang do Băng Thần dẫn đầu, tổ chức này thành viên gần như coi Băng Thần như trời, các nàng thông qua quan sát mới dám đưa ra kết luận như thế.
Hai nàng tuy muốn biết nhiều thêm về Băng Thần nhưng nếu thông qua Hải Tuấn thì chắc có lẽ chỉ biết được một chút thôi, với lại các nàng sợ đụng vào những vấn đề nhạy cảm, Dịch Thiên Hậu khẽ giọng nói:
"Ngươi có thể cho ta biết thêm về sự tích của bang chủ các ngươi không, chúng a quen nhau lâu rồi nhưng chưa biết quá khứ huynh ấy có gì thú vị không."
Hải Tuấn nghe thấy có người muốn biết sự tích về Băng Thần thì mắt không khỏi sáng lên, hắn ta nghe biết bao nhiêu sự tích bây giờ mới có cơ hội thể hiện trình độ hiểu biết của mình, cuối cùng Băng Thần làm cái gì ba người chẳng ai quan tâm nữa.
Thời gian dừng lại khá lâu thế nên Băng Thần sau lần này càng ra tay nhanh hơn, thời gian giữa vòng an toàn thứ nhất xuất hiện chỉ còn khoảng hơn một tiếng nữa thôi, sau một quãng thời gian dài giết đỏ cả mắt thì ai ai cũng tràn ngập khí thế cả.
Sát khí từ khắp các nói tụ về, mùi máu tanh tràn ngập khắp nơi, rõ ràng bây giờ giao chiến đã phải đổ máu nhiều hơn chứ không phải đập phát chết luôn, âm thanh chiến đấu bắt đầu có thể nghe thấy loáng thoáng từ xa.
Một trận chiến kinh thiên động địa đang diễn ra rất khốc liệt đang diễn ra, một người cười điên cuồng lê lết thanh đại kiếm đi tới, một người khác nằm dưới đất gặt giọng nói:
"Ngươi dám giết ta thì trong thực tại ngươi chờ chết đi, ta nhất định sẽ tìm ra và xử lý ngươi."
Kẻ kia cười gằn nói:
"Chắc tao sơ mày quá cơ, thử tìm đến xem ai mới là người chết."
"Reng.....reng"
Tiếng thanh đại đao cà dưới mặt đất làm cho người bị thương rất nặng kia vẻ mặt hiện lên chút điên cuồng và bất lực, hắn ta không cam tâm chút nào, có điều lần này chết cũng phải tâm phục khẩu phục vì đối phương mạnh hơn mình nhiều quá.
Chiến đấu hơn nửa tiếng thì hắn ta hoàn toàn lâm vào thế bất lợi, nhưng nếu để người khác kết liễu mình cho tên kia tức chết thì sẽ tốt hơn, hắn thì thào:
"Đám người hay đánh lén lúc này đâu hết rồi nhỉ, có một người ra giết ta đi thì tốt quá
Băng Thần tàng hình đứng bên cạnh hắn ta từ hồi nào khẽ đáp:
"Thích thì chiều."
"Sọt.... sọt.. "
Những chiếc đuôi của Băng Thần kết liễu kẻ này theo đúng ước nguyện của hắn ta.
"Leng... keng "
Kẻ cầm thanh đại đạo đi tới bất ngờ tới mức làm rớt lươn cả thanh đao mình cầm trên tay, Băng Thần thấy vẻ mặt bất ngờ đến mức trợn mắt há mồm của người này thì không khỏi có chút buồn cười.
Người này sau đó muốn nhặt lên thanh đao nhưng những chiếc đuôi của Băng Thần đã xuyên qua người hắn ta từ bao giờ rồi, trước khi chết hắn chỉ kịp thốt ra một câu:
"Khốn nạn thật."
Ngay sau đó thì hắn ta cũng tan biến trong hư vô một cách đầy uất ức, đó là hắn ta còn chưa nhìn thấy nụ cười của Băng Thần nếu không còn tức tối hơn nữa.
Băng Thần thì vẫn trung thành với lối chiến đấu của mình, thế nhưng bây giờ hắn ta kiêm thêm cả chức ngư ông nữa, cứ ai bị thương thì sẽ có hắn giang rộng vòng tay để cưu mang họ, tất nhiên sau đó hắn ta cũng nhanh chóng kết liễu luôn cả kẻ đang chẳng hiểu tại sao con mồi của mình bị cướp mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.