Thú Tu Thành Thần

Chương 1313: Nhiệm Vụ Kết Thúc

cuuviho1687

22/12/2020

Trong thời gian đang rơi xuống mặt đất thì Băng Thần nghe được âm thanh của hệ thống.

Băng Thần người chơi hoàn thành nhiệm vụ nhận được cấp độ + 10.

Băng Thần người chơi đã hoàn thành mục tiêu nhiệm vụ chính tuyến, mức độ ảnh hưởng trong đệ tử đạt 80%, cấp độ tổng hợp 1999. Mời người chơi nhanh chóng hoàn thành mốc nhiệm vụ Hạch Tâm đệ tử để kết thúc chuỗi nhiệm vụ.

Vì nhiệm vụ đã hoàn thành thế nên phong ấn thực lực bị phá vỡ, người chơi có thể sử dụng toàn bộ những chiêu thức có thể. Do nhiệm vụ chưa hoàn toàn kết thúc nên thực lực sẽ giữ ở mức Siêu Thần Đỉnh Phong.

Tề Phiến là người gần linh điểm nhất, thời gian linh điểm nở hoa đã điểm thế nhưng nàng rất muốn đỡ lấy Băng Thần trước. Huống gì nàng cảm giác phía dưới có nguy hiểm đang chực chờ, nếu không đỡ chắc chắn Băng Thần sẽ không ổn.

Ngọc Thanh trợn mắt nhưng hắn ở quá xa, đã thế ngoài con chim ưng khi nãy hình như đã có yêu thú Tái Tạo Cảnh để ý tới. Tề Phiến bỏ qua cơ hội lần này coi như đã hoàn toàn bỏ qua thời cơ tốt nhất để phá đi linh điểm rồi.

Bọn họ không nghĩ tới thượng cấp linh điểm lại có sức hấp dẫn lớn như vậy, mới chỉ chưa đến một phần ngàn của một giây chúng đã tới. Bây giờ thì phá cũng chết mà không phá cũng chết, Tái Tạo Cảnh nếu quá nhiều thì liều cũng không được.

Mắt hắn vốn đang nhắm chặt đột nhiên mở ra, phía dưới một con Hắc Ban Báo cùng lúc lao lên muốn kết liễu Băng Thần. Đột nhiên đang thương tích đầy mình Băng Thần vặn mình đạp vào mặt con báo bay lên giữa trời.

Băng Thần lạnh lùng truyền âm:

“Các ngươi nhanh chóng rời xa khu vực này ít nhất mười vạn dặm, cái linh điểm này ta có cách phá hủy.”

Hắn vừa dứt lời thì Băng Thần cảm thấy Vương Nghi và Tề Phiến đã chạy tới phía sau lưng mình.

Quay lại đằng sau:

“Hai ngươi các ngươi sao còn chưa rời đi, Ngọc Thanh đã chạy từ tám đời rồi.”

Vương Nghi cười khổ nói:

“Ta đã sử dụng hết toàn bộ đồ để bỏ chạy rồi, khi nãy người dùng chiêu kia bọn ta liền sử dụng viên ngọc thạch cuối cùng để bảo vệ tính mạng.”

Băng Thần hít một hơi thật sâu rồi nói:

“Mọi người cứ bình tĩnh, chỉ cần mấy con yêu thú kia không tấn công ngay lập tức thì mọi chuyện sẽ không có vấn đề gì. Nhiệm vụ kết thúc rồi nên phong ấn của ta đã được mở ra, theo tính toán của ta thì sẽ mất khoảng 20 giây để hóa hình.”

Ở bên ngoài mọi người đều lo lắng, chỉ có Vương Phi vô cùng bình tĩnh nhẹ giọng:



“Hai cái tiểu muội có làm sao không thì ta không biết thế nhưng Băng Thần được giải phong ấn rồi thì phải. Chỉ là mấy cái Tái Tạo Cảnh yêu thú thì chưa làm được gì hắn ta đâu.”

Tề Ngọc lo lắng cho con gái:

“Thực lực của hắn ta tốt đến thế sao?”

Vương Phi khẽ cười nói:

“Băng Thần từng nói với ta là thực lực của hắn bị hạn chế còn chưa tới một thành, theo ta nghĩ thì sau khi giết được Thiên Kim Ưng thì đó mới là một thành. Bây giờ đang giải khai trạng thái để sử dụng được mười thành thực lực, đấy là hắn nói với ta vậy.

Chưởng môn của Thuận Vũ Môn cười to:

“Hắn nói thế Vương trưởng lão cũng tin, không nghĩ tới Vương trưởng lão khi yêu cũng ngốc đi. Nếu chiêu thức đủ hủy diệt cả mấy ngàn dặm lại chỉ là một thành thực lực, thế thì nói trắng ra hắn có thực lực ngang với mấy cái người đang ngồi đây hay sao.”

Vương Phi cười nhạt:

“Ta nói cho Long chưởng môn biết, khi hoàn thành nhiệm vụ ở Vân Vũ Phái hắn sẽ đạt cấp 1999 trong trò chơi. Thuận Vũ Môn tìm hiểu kỹ càng về người chơi như thế chắc biết cấp độ đó tương đương với tu vi nào rồi chứ.”

Chưởng môn Thuận Vũ Môn ngạc nhiên:

“Trong Thuận Vũ Môn có một người làm nhiệm vụ phải leo lên Hạch Tâm Trưởng lão mới được 1850 cấp. Hắn ta chắc lẽ phải lên lên chức chưởng môn, nếu đúng như vậy thì ta cũng thật nể phục nếu các ngươi dám giữ người đấy.”

Lâm Thiên Linh nhố đến lúc mới đi đến thì có hỏi qua Băng Thần về vấn đề này, hắn ta bảo với nàng chỉ cần tới Hạch Tâm đệ tử. Băng Thần còn nói với nàng là nhiệm vụ của hắn ta sắp hoàn thành rồi, lên làm chưởng môn thì có ngàn năm cũng không xong.

Nàng khẽ giọng lên tiếng:

“Nhiệm vụ của Băng Thần ta hiểu rõ, loại nhiệm vụ hắn ta đang thực hiện, nếu chỉ là chức vụ thì làm người chơi mạnh nhất cũng đi nhận nhiệm vụ đó thì quá tầm thường. Dù cho có thực sự là chức chưởng môn thì ta dám giữ người đương nhiên có nguyên do của mình.”

Nàng dứt lời thì bên trong Táng Thiên Bí Cảnh cả người Băng Thần mới chính thức biến đổi, không biết vì sao biến đổi chậm hơn hắn ta dự kiến. Tóc mắt đầu trắng từ gốc, kéo dần dần tới ngọn, tròng mắt biến chuyển thành một bông tuyết xoay tròn liên tục.

Mười chiếc đuôi từ từ dài ra quấn lấy hai cô gái, khi các nàng được bao bọc hoàn toàn thì Băng Thần liền vung kiếm. Từ lúc đó trở đi thì phạm vi mười vạn dặm không còn thấy được bất cứ gì nữa, màn hình tất cả chỉ có một màu đen.

Điều này chứng ở chỗ đó đã biến thành bóng đêm hoặc toàn bộ ánh sáng đã bị thanh lọc hết thảy. Trạng thái này diễn ra không lâu, chỉ khoảng một phút sau bọn họ liền thấy Băng Thần đã phi hành ra khỏi phạm vi nguy hiểm.



Còn phạm vi mười vạn dặm kia do không có đệ tử ở gần thế nên họ không thể nào quan sát được. Chỉ còn duy nhất tầm nhìn của Ngọc Thanh nhờ hắn ta đang đứng rất gần ranh giới, tuy quan sát được nhưng mọi thứ cũng không được rõ ràng cho lắm.

Đối với những chiêu thức đặc thù như thế này thì trừ khi trực tiếp cảm thụ nếu không khó có thể đưa ra phán đoán chính xác được. Chỉ có điều Họa Nhân Sinh mạnh mẽ hoàn toàn thu hút được sự chú ý của bọn họ, mong muốn chiếm hữu dần nảy sinh.

Thứ khiến cho bọn họ tỉnh táo trước sức hấp dẫn này do Băng Thần là ngươi chơi, hắn ta không bị ảnh hưởng bởi quy tắc của bọn họ. Nếu quyết định đánh đổi để lấy được thứ kia thì bọn họ sợ rằng mình không bỏ ra được cái giá khiến hắn vừa mắt.

Lý do cuối cùng cũng là thứ khiến nhiều người chùn bước nhất, bọn họ sợ rằng dù biết được cũng chưa chắc đã học được. Chuyện một người tu luyện vũ kỹ trăm năm nhập môn là điều bình thường, nếu quá khó thì chắc gì đã nhập môn nổi.

Mười chiếc đuôi mở ra, hai cô nàng nhìn quang cảnh xung quanh thì biết mình đã thoát được rồi.

Tề Phiến cúi đầu khẽ giọng:

“Cám ơn ngươi đã cứu hai người chúng ta.”

Băng Thần lắc đầu cười nói:

“Không có gì, cảm ơn thì bỏ đi, thay vào đó ngươi chăm chỉ phá linh điểm một chút đi. Lần này là cơ hội rất tốt của ngươi, không phải khi nào cũng có cao thủ giúp đỡ như lần này đâu.”

Nàng mỉm cười hiền hậu:

“Ta hi vọng lần sau nữa vẫn được ngươi giúp đỡ hết mình.”

Nghe nàng nói thì hắn chỉ có thể nói thẳng cho nàng biết:

“Sau khi kết thúc Táng Thiên Bí Cảnh thì ta chỉ còn bước cuối cùng nữa là có thể hoàn thành nhiệm vụ ở Thập Vũ Phái. Sau khi hoàn thành Diệt Quốc Chiến ở Hắc Bạch Tinh thì sẽ đi lên Thượng cấp vi diện, ta nghĩ sau này dù muốn gặp mặt cũng khó.”

Nhìn đôi mắt của hai nàng có thể nhìn ra được rằng họ rất buồn, lăn lộn bụi hoa lâu thế hắn làm sao nhìn không ra hai người này có thiện cảm với mình. Hắn hiện tại không còn thời gian để lo tới chuyện yêu đương, nhân lúc chưa thực chất hóa quan hệ thì qua loa cho xong.

Cả hai người sẽ trở thành trụ cột tương lai cho Thủy Vũ Phái, Băng Thần còn phải cứu các sinh linh trong vũ trụ mình cai quản. Bước đi của hắn rất nhanh nên không thể nào chờ đợi hai người bọn họ được, hai người họ chưa đủ sức nặng để hắn làm như thế.

Nếu an phận thì số phận của cả đôi bên sẽ thành hai đường thẳng song song mãi không có chỗ giao nhau. Hắn quay đầu đi tới cái linh điểm gần nhất, cơ hội cuối cùng để dùng hết sức giúp đỡ các nàng.

Từ đó đến lúc bí cảnh kết thúc không xuất hiện thêm chuyện gì bất ngờ nữa, lần này đối với Băng Thần là một kết thúc không tệ. Khi ra ngoài bí cảnh các nàng bất lực nhìn Băng Thần đi tìm Lâm Thiên Linh để xin trở thành đệ tử hạch tâm.

Nếu như thế thì con đường của các nàng rất có thể sẽ không thấy hắn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thú Tu Thành Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook