Chương 1013: Sát thủ
cuuviho1687
21/07/2020
Trưởng thôn lấy ra địa đồ sau đó đánh dấu một chỗ rồi nói:
"Nơi đây là chỗ trú ngụ của tên thủ lĩnh toán cướp, công tử có thể đi theo đường tắt để tránh bị phát hiện, với con đường này thì ngài sẽ bỏ qua hết được tất cả những lính canh bên ngoài, còn nếu đi đường dưới núi thì phải qua mấy chục trạm gác lẫn lính canh đi trực."
Băng Thần ánh mắt sáng lên thầm nghĩ:
"Quả nhiên tới sớm mới có bánh trái thơm ngon để ăn, bây giờ phải đi làm ngay đề phong đêm dài lắm mộng."
Đứng lên hắn ta nghiêm túc nói:
"Trưởng thôn chờ tin vui của ta, ta sẽ đi xử lý chuyện này nhanh nhất có thể, trong thời gian này nếu có người đến nhận nhiệm vụ phiền ngài giúp ta cầm chân họ lại."
Trưởng thôn nhìn qua Hắc Dạ sau đó gật đầu tỏ vẻ đồng ý, quan trọng nhất hắn cảm giác Băng Thần rất đáng tin. Chỉ một vài phút sau Băng Thần đã rời khỏi thôn phi tốc đến trại cướp, hắn tin tưởng trưởng thôn nên đi theo con đường kia, quả nhiên tránh được rất nhiều rắc rối.
Trời bây giờ cũng gần tối càng phù hợp để cho hắn ta che giấu bản thân, do có hướng dẫn chi tiết nhờ nội gián của thôn thế nên hắn ta tới nơi liền lẻn lên trên nóc phòng của tên thủ lĩnh trốn trong đó, cũng không cần chờ quá lâu thì mục tiêu của hắn ta đã xuất hiện.
Một tên mập mạp vẻ mặt hung tợn đúng như hắn ta nghe miêu tả, trên đầu tên càng không lẫn đi đâu được.
Thí Nhị Cẩu ( cấp 10)
Danh hiệu: Không
Huyết mạch: Không
Sinh lực: 4000
Lam: 500
Công kích: 200
Phòng thủ: 200
Tốc độ: 50
Trí lực: 20
Thể chất: 20
Kĩ năng: Tăng cường phòng ngự, sinh lực dồi dào.
Trang bị: Cấp bạc vô danh trang bị một bộ.
Nhìn bảng chỉ số đối phương Băng Thần liền mang ra so sánh với mình.
Nhân vật: Băng Thần (Cấp 3) (Chiến lực: 5000)( Thanh Thủy Phái)
Danh hiệu: Đệ Nhất Chinh Phục Giả ( Chỉ số cơ bản gấp đôi)
Exp: (200 /3000)
Huyết mạch: Sáng Thế Thần Hồ ( Sáng Thế Huyết mạch)
Chức nghiệp: Sát Thủ ( ngẫu nhiên)
Sinh lực: 1500
Lam: 900
Công kích: 250
Phòng thủ: 50
Tốc độ: 220
Trí lực: 35
Thể chất: 35
Kĩ năng: Tiềm Ảnh ( Nội tại), Hắc Thứ, Phi Tốc, Đâm Lén, Bá Vương Quyền, Vĩ Hồ Bộ, Kiếm Vĩ, Yêu Hồ Thần Nhãn.
Trang bị: Chân Mệnh Thần Phục, Kiếm Tân Thủ
Sủng thú: Chưa có
So sánh một hồi thì hắn cảm giác độ khả thi rất cao, nếu giết được đối phương trước khi hắn ta gọi người thì kẻ này chẳng khác gì cái bị thịt để Băng Thần tập kiếm cả. Hắn suy nghĩ thật nhanh sau đó lẻn xuống dưới rồi đi vào trong phòng ẩn nấp.
Nơi khả thi nhất vẫn là xà gỗ trên nóc nhà hoặc gầm giường, có điều suy nghĩ một phen hắn ta vẫn thấy xà gỗ ít khả năng bị phát hiện hơn. Nhưng khi kiểm tra dưới gầm giường thì hắn ta tìm thấy một chiếc hộp gỗ.
Thí Nhị Cẩu sắp đi vào trong phòng rồi thế nên Băng Thần đành ôm vội chiếc hộp thi triển Tiềm Ảnh sau đó nhảy lên xà nhà. Chỉ vài giây sau thì đã thấy tên kia tay ôm hai nữ nhân đi vào trong phòng, tiếng cười khả ố của tên kia làm Băng Thần có chút khó chịu.
Nhị Cẩu vừa vào phòng lên vào trận ngay, thân xác mập mạp to lớn đến mức làm cho Băng Thần lo lắng có khi nào hắn đè lên thì hai cô nàng kia chết bất đắc kỳ tử không. Tiếp đó Ba người diễn phim còn Băng Thần trở thành một khán giả bất đắc dĩ, tuy hô cô nàng kia không quá đẹp, thêm Nhị Cẩu quá xấu nhưng xem thì vẫn tàm tạm.
Với kinh nghiệm của mình Băng Thần biết lúc nào tên kia tới giới hạn, khi đó chính là thời cơ để hắn ta ra tay. Ánh mắt của Băng Thần ngay trong thời khắc này trở nên lạnh tanh không chút cảm xúc, nụ cười trên môi trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.
Băng Thần vào trạng thái ám sát thì sẽ trở nên như thế, còn nụ cười là do hắn ta phát hiện khi Nhị Cẩu bảng chỉ số có thay đổi. Khác với Tân Sinh, Thiên Đạo thế giới người khi cởi trang bị thì chỉ số thay đổi ngay lập tức, điều này khiến cho Băng Thần nắm chắc một trăm phần trăm giết chết Nhị Cẩu.
Thủ lịnh của đám sơn tặc lên đến cả ngàn người và là ác mộng của dân chúng trong khu vực cả trăm dặm không hề biết có một kẻ muốn giết mình. Tận hưởng cảm giác lên đỉnh khiến cả thân xác hắn ta đê mê, trong đầu tưởng tượng đến cảnh mình mang được Hắc Dạ về dinh trong lòng càng sung sướng.
Bỗng nhiên bên cổ họng cảm giác đau đớn ập tới, hắn ta vừa ý thức được mình bị tấn công thì cả bên hông lẫn vùng kín đều đau đớn vô cùng. Vì tính chất công việc thế nên chuyện chém giết hay bị ám sát với hắn rất đỗi bình thường.
Cũng chính vì quá quen nên hôm nay hắn ta biết mình nguy to rồi, đối phương ra ta cực kỳ hiểm độc lại không tạo ra dù chỉ một chút sát khí. Cảm giác đau đớn ở khắp mọi nơi khiến hắn thậm chí không thể phản kháng.
Bá Vương Quyền
Vĩ Kiếm
Những âm thanh cuối cùng hắn ta nghe được chính là tiếng Băng Thần niệm chiêu để có thể kích hoạt. Hai nữ nhân nằm dưới cũng chẳng hề biết gì, khi cái xác vô hồn của Nhị Cẩu đổ xuống thì họ mới thấy được Băng Thần đang nhặt vật phẩm rơi ra từ xác của boss.
Tuy tên kia thảm trạng là thế nhưng Băng Thần thì hoàn toàn chẳng dính lấy một giọt máu, khi hai nữ nhân kia muốn la lên Băng Thần biết không ổn liền trừng mắt lên.
Yêu Hồ Thần Nhãn
Hai người này lắc lư ánh mắt trở nên bình tĩnh sau đó đứng lên đi theo Băng Thần lẻn theo đường cũ đi xuống núi, lúc họ tỉnh lại thì đã đứng dưới chân núi rồi. Nhìn thấy Băng Thần các nàng ngơ ngác một chút sau đó lại sợ hãi vì nhớ tới cảnh hắn ta giết chết Nhị Cẩu.
Băng Thần chép miệng hỏi:
"Các ngươi là ai tại sao lại ở trong hang ổ của sơn tặc?"
Một cô gái cố nén lại sợ hãi nhỏ giọng nói:
"Bọn ta là người của Ngô gia thôn, cả hai người chúng ta phải dâng mình cho tên kia nếu không cả thôn sẽ không có một ngày tháng nào được yên bình cả. "
Băng Thần gật gù nói:
"Thế được rồi, hai người các ngươi tự tìm được đi về thôn của mình, ta cũng phải đi giao nhiệm vụ môn phái của mình. "
Nhìn bóng lưng của Băng Thần hai nàng muốn nói cái gì đó nhưng lại nghẹn ngào không nói lên lời.
"Nơi đây là chỗ trú ngụ của tên thủ lĩnh toán cướp, công tử có thể đi theo đường tắt để tránh bị phát hiện, với con đường này thì ngài sẽ bỏ qua hết được tất cả những lính canh bên ngoài, còn nếu đi đường dưới núi thì phải qua mấy chục trạm gác lẫn lính canh đi trực."
Băng Thần ánh mắt sáng lên thầm nghĩ:
"Quả nhiên tới sớm mới có bánh trái thơm ngon để ăn, bây giờ phải đi làm ngay đề phong đêm dài lắm mộng."
Đứng lên hắn ta nghiêm túc nói:
"Trưởng thôn chờ tin vui của ta, ta sẽ đi xử lý chuyện này nhanh nhất có thể, trong thời gian này nếu có người đến nhận nhiệm vụ phiền ngài giúp ta cầm chân họ lại."
Trưởng thôn nhìn qua Hắc Dạ sau đó gật đầu tỏ vẻ đồng ý, quan trọng nhất hắn cảm giác Băng Thần rất đáng tin. Chỉ một vài phút sau Băng Thần đã rời khỏi thôn phi tốc đến trại cướp, hắn tin tưởng trưởng thôn nên đi theo con đường kia, quả nhiên tránh được rất nhiều rắc rối.
Trời bây giờ cũng gần tối càng phù hợp để cho hắn ta che giấu bản thân, do có hướng dẫn chi tiết nhờ nội gián của thôn thế nên hắn ta tới nơi liền lẻn lên trên nóc phòng của tên thủ lĩnh trốn trong đó, cũng không cần chờ quá lâu thì mục tiêu của hắn ta đã xuất hiện.
Một tên mập mạp vẻ mặt hung tợn đúng như hắn ta nghe miêu tả, trên đầu tên càng không lẫn đi đâu được.
Thí Nhị Cẩu ( cấp 10)
Danh hiệu: Không
Huyết mạch: Không
Sinh lực: 4000
Lam: 500
Công kích: 200
Phòng thủ: 200
Tốc độ: 50
Trí lực: 20
Thể chất: 20
Kĩ năng: Tăng cường phòng ngự, sinh lực dồi dào.
Trang bị: Cấp bạc vô danh trang bị một bộ.
Nhìn bảng chỉ số đối phương Băng Thần liền mang ra so sánh với mình.
Nhân vật: Băng Thần (Cấp 3) (Chiến lực: 5000)( Thanh Thủy Phái)
Danh hiệu: Đệ Nhất Chinh Phục Giả ( Chỉ số cơ bản gấp đôi)
Exp: (200 /3000)
Huyết mạch: Sáng Thế Thần Hồ ( Sáng Thế Huyết mạch)
Chức nghiệp: Sát Thủ ( ngẫu nhiên)
Sinh lực: 1500
Lam: 900
Công kích: 250
Phòng thủ: 50
Tốc độ: 220
Trí lực: 35
Thể chất: 35
Kĩ năng: Tiềm Ảnh ( Nội tại), Hắc Thứ, Phi Tốc, Đâm Lén, Bá Vương Quyền, Vĩ Hồ Bộ, Kiếm Vĩ, Yêu Hồ Thần Nhãn.
Trang bị: Chân Mệnh Thần Phục, Kiếm Tân Thủ
Sủng thú: Chưa có
So sánh một hồi thì hắn cảm giác độ khả thi rất cao, nếu giết được đối phương trước khi hắn ta gọi người thì kẻ này chẳng khác gì cái bị thịt để Băng Thần tập kiếm cả. Hắn suy nghĩ thật nhanh sau đó lẻn xuống dưới rồi đi vào trong phòng ẩn nấp.
Nơi khả thi nhất vẫn là xà gỗ trên nóc nhà hoặc gầm giường, có điều suy nghĩ một phen hắn ta vẫn thấy xà gỗ ít khả năng bị phát hiện hơn. Nhưng khi kiểm tra dưới gầm giường thì hắn ta tìm thấy một chiếc hộp gỗ.
Thí Nhị Cẩu sắp đi vào trong phòng rồi thế nên Băng Thần đành ôm vội chiếc hộp thi triển Tiềm Ảnh sau đó nhảy lên xà nhà. Chỉ vài giây sau thì đã thấy tên kia tay ôm hai nữ nhân đi vào trong phòng, tiếng cười khả ố của tên kia làm Băng Thần có chút khó chịu.
Nhị Cẩu vừa vào phòng lên vào trận ngay, thân xác mập mạp to lớn đến mức làm cho Băng Thần lo lắng có khi nào hắn đè lên thì hai cô nàng kia chết bất đắc kỳ tử không. Tiếp đó Ba người diễn phim còn Băng Thần trở thành một khán giả bất đắc dĩ, tuy hô cô nàng kia không quá đẹp, thêm Nhị Cẩu quá xấu nhưng xem thì vẫn tàm tạm.
Với kinh nghiệm của mình Băng Thần biết lúc nào tên kia tới giới hạn, khi đó chính là thời cơ để hắn ta ra tay. Ánh mắt của Băng Thần ngay trong thời khắc này trở nên lạnh tanh không chút cảm xúc, nụ cười trên môi trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.
Băng Thần vào trạng thái ám sát thì sẽ trở nên như thế, còn nụ cười là do hắn ta phát hiện khi Nhị Cẩu bảng chỉ số có thay đổi. Khác với Tân Sinh, Thiên Đạo thế giới người khi cởi trang bị thì chỉ số thay đổi ngay lập tức, điều này khiến cho Băng Thần nắm chắc một trăm phần trăm giết chết Nhị Cẩu.
Thủ lịnh của đám sơn tặc lên đến cả ngàn người và là ác mộng của dân chúng trong khu vực cả trăm dặm không hề biết có một kẻ muốn giết mình. Tận hưởng cảm giác lên đỉnh khiến cả thân xác hắn ta đê mê, trong đầu tưởng tượng đến cảnh mình mang được Hắc Dạ về dinh trong lòng càng sung sướng.
Bỗng nhiên bên cổ họng cảm giác đau đớn ập tới, hắn ta vừa ý thức được mình bị tấn công thì cả bên hông lẫn vùng kín đều đau đớn vô cùng. Vì tính chất công việc thế nên chuyện chém giết hay bị ám sát với hắn rất đỗi bình thường.
Cũng chính vì quá quen nên hôm nay hắn ta biết mình nguy to rồi, đối phương ra ta cực kỳ hiểm độc lại không tạo ra dù chỉ một chút sát khí. Cảm giác đau đớn ở khắp mọi nơi khiến hắn thậm chí không thể phản kháng.
Bá Vương Quyền
Vĩ Kiếm
Những âm thanh cuối cùng hắn ta nghe được chính là tiếng Băng Thần niệm chiêu để có thể kích hoạt. Hai nữ nhân nằm dưới cũng chẳng hề biết gì, khi cái xác vô hồn của Nhị Cẩu đổ xuống thì họ mới thấy được Băng Thần đang nhặt vật phẩm rơi ra từ xác của boss.
Tuy tên kia thảm trạng là thế nhưng Băng Thần thì hoàn toàn chẳng dính lấy một giọt máu, khi hai nữ nhân kia muốn la lên Băng Thần biết không ổn liền trừng mắt lên.
Yêu Hồ Thần Nhãn
Hai người này lắc lư ánh mắt trở nên bình tĩnh sau đó đứng lên đi theo Băng Thần lẻn theo đường cũ đi xuống núi, lúc họ tỉnh lại thì đã đứng dưới chân núi rồi. Nhìn thấy Băng Thần các nàng ngơ ngác một chút sau đó lại sợ hãi vì nhớ tới cảnh hắn ta giết chết Nhị Cẩu.
Băng Thần chép miệng hỏi:
"Các ngươi là ai tại sao lại ở trong hang ổ của sơn tặc?"
Một cô gái cố nén lại sợ hãi nhỏ giọng nói:
"Bọn ta là người của Ngô gia thôn, cả hai người chúng ta phải dâng mình cho tên kia nếu không cả thôn sẽ không có một ngày tháng nào được yên bình cả. "
Băng Thần gật gù nói:
"Thế được rồi, hai người các ngươi tự tìm được đi về thôn của mình, ta cũng phải đi giao nhiệm vụ môn phái của mình. "
Nhìn bóng lưng của Băng Thần hai nàng muốn nói cái gì đó nhưng lại nghẹn ngào không nói lên lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.