Chương 1164: Thiên Đạo Đại Chiến - Ai Cũng Có Vấn Đề
cuuviho1687
16/08/2020
Một lúc sau Băng Thần càng cảm thấy suy đoán của mình chính xác, cái làm hắn xác định là thái độ của nàng ta. Trong mắt khi nãy lướt qua sát khí không phải giả, thế nhưng bây giờ nàng lại vui vẻ tiếp tục thuyết trình cho hắn.
Thực sự Băng Thần không hiểu nổ tại sao nàng lại phải nhịn mình, nguyên do duy nhất hắn có thể nghĩ tới là do Băng Thiên Hậu.Vừa nãy hắn ta phi lễ Tô Anh cũng canh ngay lúc Trần Huyền Trân đi tới, nhìn nét mặt kinh ngạc, khó xử của nàng Băng Thần liền đoán được.
Băng Thiên Hậu và Tần Huyền Trân đều là nữ nhân của hắn thế nên Băng Thần không muốn hai nàng gặp chuyện khó xử. Huống chi Tô Anh quả thực không có ý định xấu, đến khi hắn phi lễ thì nàng mới phản ứng lại,thế nhưng vẫn nhịn hắn.
Hiện tại Băng Thần có chút hối hận khi đã thử Tô Anh bằng cách này, bây giờ chắc nàng và Tần Huyền Trân đang khó xử lắm. Thế nên khi nàng đi ra đây hắn ta liền làm như không có chuyện gì xảy ra, như thế thì nàng đang diễn kịch có thể tiếp tục.
Tô Anh cầm trên tay tờ thông báo rồi nói:
“Lần này hội trưởng chỉ cần gặp những người có thiên phú từ chín trở lên, những người ở mức tám sẽ do bốn chị em Hạ giá tiếp.Số lượng người có thiên phú cấp tám lên tới vài nghìn nên hội trưởng khó có thể tự gặp hết bọn họ.”
Băng Thần tập trung:
“Số lượng cụ thể là bao nhiêu?”
Tô Anh khẽ giọng nói:
“Thông báo tới một ngàn cái hành tinh thì có hai ngàn người thiên phú cấp tám tới, cấp chín trở nên có năm người.Trong đó có ba cái chín điểm thiên phú, cả ba đều thuộc nhanh chế phù, còn hai người mười điểm thiên phú thì đều thuộc đan dược thiên phú.”
Băng Thần khẽ giọng hỏi:
“Thế ngươi đã nắm được hồ sơ của họ chưa hay chỉ biết người báo danh sẽ như thế?”
Tô Anh thành thật:
“Đây là họ gửi thông tin sơ lược, nhiều người mới chỉ quyết định vào ngày hôm qua, nếu có hồ sơ chi tiết thì chúng ta cần gì gặp họ. Nói sao thì lần này nói là tuyển người nhưng giống như chúng ta đang tìm đối tác thì đúng hơn.”
Băng Thần lắc đầu vẻ không hài lòng:
“Ta đây muốn thông tin chi tiết của bọn họ chính vì muốn biến kẻ hợp tác thành người một nhà. Hai ngàn cái cấp tam ta không biết nhưng năm cái cấp chín trở nên thì phải thu bằng mọi giá, thậm chí họ thuộc thế lực khác thì chúng ta cũng phải tìm cách đào chân tường.
Bất kể thế nào thì khi hai cái chức nghiệp này phát triển thì cho dù cả ta đôi khi cũng phải xuống nước cầu tình bọn họ. Tìm cách khóa chặt năm người này với công hội thì con đường chúng ta bước đi sau này sẽ bằng phẳng hơn rất nhiều.”
Tô Anh nhìn hắn ta hỏi:
“Năm người đó hội trưởng đã nghĩ ra cách lôi kéo chưa?”
Băng Thần cười đùa với nàng:
“Nam thì lời dụ, nữ thì sắc dụ.”
Thật sự nàng không còn gì để nói cái con người này luôn, biết là hắn ta đẹp đẽ nhưng cũng đừng nói toạc ra như vậy. Nàng bỗng có cảm giác như mình cũng nằm trong diện bị hắn ta dùng sắc dụ, chẳng qua mình miễn kháng thôi.
Cái này thì nàng ta thật sự hiểu nhầm hắn ta rồi, Băng Thần tạm thời còn chưa có ý định gì với nàng. Thực sự so với Băng Thiên Hậu thì nàng ta có vẻ nóng nảy hơn rất nhiều, Băng Thần thực sự cũng phải sợ nàng một chút, dù sao thực lực hắn vẫn thua xa nàng.
Băng Thiên Hậu lại thể hiện rất tự nhiên, khiến cho Băng Thần ban đầu còn tưởng nàng ta là một phàm nhân thật sự. Cáo già như hắn thật sự không để nai tơ vào mắt, ngược lại cáo gia đụng mặt lại trở nên vô cùng mẫn cảm với đối phương.
Tô Anh không thuộc kiểu dễ gần như Băng Thiên Hậu, thế nên chỉ cần liếc sơ qua thì khí chất của nàng đã làm hắn ta nghi ngờ. Thượng vị giả khí thế lại xuất hiện trên người một cô gái phải đi vào công hội của hắn, đã thế thông tin về nàng còn có chút khoảng trống.
Băng Thần nhìn ra ngoài khẽ giọng nói:
“Ngươi cho gọi cả năm người vào đi cho đỡ mất thời gian, để bọn họ gặp mặt sớm thì chúng ta cũng sớm để bắt được tính cách của họ. Nếu để họ đơn độc gặp ta thì sẽ chẳng thể hiện ra cái gì cả, vừa tốn thời gian lại không có lợi ích thực tệ.”
Băng Thiên Hậu nheo mày bởi suy nghĩ của hắn quá giống với nàng, đổi lại nàng thì cũng có cách xử lý tương tự. Trước đó khi vào Thiên Long Bang nàng đã ngạc nhiên với quyết sách của Băng Thần, quả thật giống như đổi lại nàng thì tình trạng cũng sẽ tương tự.
Tô Anh đời này không thấy sợ ai, nàng chỉ e ngại Tiểu Hoan Hỷ một chút, bây giờ thì nàng cảm giác hơi sợ Băng Thần. Cảm giác hắn mang lại cho nàng giống như bị chính mình bắt nạt vậy, cảm giác nhẹ nhàng nhưng hành động hay lời nói đều cực kỳ tập trung.
Nhìn thời gian nàng khẽ giọng nói:
“Gọi vào thì không cần thiết, đến đúng giờ thì tự bọn họ sẽ đi vào gặp hội trưởng, hình như bây giờ cũng sắp tối lúc rồi.Bây giờ ta lui trước xong xuôi sẽ đến tiếp người, không biết ý của hội trưởng thế nào?”
Băng Thần từ đâu lấy ra một cái ghế rồi nói:
“Bọn họ tương lai sẽ làm việc trực tiếp với ngươi, nếu ngươi không gặp mặt lần này thì không tốt đâu, Ngồi xuống đây sau đó có cùng ta phỏng vấn bọn họ, sau đó ngươi có thể dẫn bọn họ đi ngay, sớm làm quen một ngày thì sớm hòa đồng một ngày.”
Hắn đã nói như thế thì nàng không tiện từ chối, đợi khoảng vài phút thì có năm người đi vào. Làm người ta ngạc nhiên là cả năm người đều là nữ nhân, theo Băng Thần thì thái độ của năm người bọn họ đều có vấn đề.
Vẻ tự tin bộc lộ hoàn toàn trên gương mặt, giống như các nàng nghĩ dù có thế nào cũng sẽ được tuyển. Đặc biệt hai nữ nhân đứng phía bên phải quá giống như Tô Anh, cả hai người tuy đứng dưới nhưng ánh mắt toát ra vẻ thượng đẳng không lẫn đi đâu được.
Thêm một chuyện đáng nói nữa là khi họ vừa tới Tô Anh liếc hai nàng một cái, hắn cảm nhận được cử động của Tô Anh khựng lại một nhịp rất nhỏ. Trên gương mặt co lại hẳn một nhịp chứng tỏ là người quen, nhưng không phải người nhà.
Còn ba người bên kia thì Băng Thần đoán ra là ai rồi, chắc hẳn là cô nàng Lục Vũ Linh, tình nhân cũ của Tần Huyền Trân. Băng Thần trong lòng thở dài, tuyển người kiểu quái gì sao ai cũng có vấn đề hết vậy.Hắn miễn cưỡng mỉm cười:
“Xin mọi người giới thiệu tên và cấp độ thiên phú.”
Xuất thân của bọn họ hắn ta chẳng thèm hỏi tới, bởi vì hắn biết các nàng chắc chắn sẽ chém gió cho hắn ta nghe.
Lục Vũ Linh đứng ra giới thiệu thay cho ba người:
“Ta tên Lục Vũ Linh, hai tỷ muội bọn họ là Hoa Mai và Hoa Lan, thiên phú ba người đều cấp chín Phù đạo.”
Lần đầu tiên Băng Thần thấy có người xin vào thế lực của người khác nhưng khoanh tay hất mặt trả lời như nàng ta. Hai cô nàng đằng sau thì mặt lạnh như tiền, nhưng ánh mắt láo liên chứng tỏ chỉ làm bộ cao lạnh thôi, hai người này láo cá lắm đây.
Hắn thở dài nói:
“Lục Vũ Linh cô nương là bằng hữu của phó hội trưởng Hạ Y, đáng nhẽ phải cùng nàng hợp tác nhưng công hội đã đủ người. May mắn có bộ môn mới phiền mấy cô nương tới đó, không biết ý của ba vị thế nào.”
Lục Vũ Linh ngắn gọn:
“Được “
Không phải nhìn thấy mặt của Hạ Y và Nhậm Thần Nữ nàng cầu còn không được. Băng Thần thấy nàng đồng ý thì thở phào nhẹ nhõm quay qua tính hỏi thì Tiếu Hoan Hỷ lên tiếng trước:
“Ta tên Tiếu Hoan Hỷ còn đây là muội muội kết nghĩa của ta Trình Tử Tinh, cả hai chúng ta đều có thiên phú cấp mười. Tô Anh là bằng hữu của chúng ta nên hội trưởng có thể cho hai người chúng ta làm việc với nàng ta là được.”
Băng Thần ngó qua Tô Anh thì thấy nàng vẫn đang nhìn chằm chằm hai cô nàng kia. Nàng mỉm cười nói:
“Rất hân hạnh chào đón hai vị cô nương đến bộ môn của ta.”
Băng Thần nhìn nàng thắc mắc không biết ai là hội trưởng, hắn tất nhiên không thể để nàng ta chuyên quyền được.
Hắn ho khan một tiếng rồi nói:
“Ta mới có được cái bảo vật không gian rất có lợi cho người luyện đan, thế nhưng bị giới hạn khoảng cách. Nếu hai cô nương không phiền thì có thể đi bên cạnh làm phụ tá cho ta, ta chỉ đề nghị thế thôi nếu muốn đi bên cạnh bằng hữu của mình thì ta cũng hiểu.”
Tiếu Hoan Hỷ mỉm cười nói:
“Đương nhiên chúng ta muốn ở gần hội trưởng hơn rồi, dù sao đan đạo cùng võ đạo song tu mới là đại đạo. Ở bên cạnh hội trưởng sẽ được hưởng tới không ít kinh nghiệm, đôi khi còn có nhiệm vụ ngoài lề nữa, còn Tô Anh chúng ta gặp nàng hàng ngày rồi đi làm chắc không cần gặp nhiều.”
Băng Thần thở dài, quả nhiên không ưa gì nhau.
Thực sự Băng Thần không hiểu nổ tại sao nàng lại phải nhịn mình, nguyên do duy nhất hắn có thể nghĩ tới là do Băng Thiên Hậu.Vừa nãy hắn ta phi lễ Tô Anh cũng canh ngay lúc Trần Huyền Trân đi tới, nhìn nét mặt kinh ngạc, khó xử của nàng Băng Thần liền đoán được.
Băng Thiên Hậu và Tần Huyền Trân đều là nữ nhân của hắn thế nên Băng Thần không muốn hai nàng gặp chuyện khó xử. Huống chi Tô Anh quả thực không có ý định xấu, đến khi hắn phi lễ thì nàng mới phản ứng lại,thế nhưng vẫn nhịn hắn.
Hiện tại Băng Thần có chút hối hận khi đã thử Tô Anh bằng cách này, bây giờ chắc nàng và Tần Huyền Trân đang khó xử lắm. Thế nên khi nàng đi ra đây hắn ta liền làm như không có chuyện gì xảy ra, như thế thì nàng đang diễn kịch có thể tiếp tục.
Tô Anh cầm trên tay tờ thông báo rồi nói:
“Lần này hội trưởng chỉ cần gặp những người có thiên phú từ chín trở lên, những người ở mức tám sẽ do bốn chị em Hạ giá tiếp.Số lượng người có thiên phú cấp tám lên tới vài nghìn nên hội trưởng khó có thể tự gặp hết bọn họ.”
Băng Thần tập trung:
“Số lượng cụ thể là bao nhiêu?”
Tô Anh khẽ giọng nói:
“Thông báo tới một ngàn cái hành tinh thì có hai ngàn người thiên phú cấp tám tới, cấp chín trở nên có năm người.Trong đó có ba cái chín điểm thiên phú, cả ba đều thuộc nhanh chế phù, còn hai người mười điểm thiên phú thì đều thuộc đan dược thiên phú.”
Băng Thần khẽ giọng hỏi:
“Thế ngươi đã nắm được hồ sơ của họ chưa hay chỉ biết người báo danh sẽ như thế?”
Tô Anh thành thật:
“Đây là họ gửi thông tin sơ lược, nhiều người mới chỉ quyết định vào ngày hôm qua, nếu có hồ sơ chi tiết thì chúng ta cần gì gặp họ. Nói sao thì lần này nói là tuyển người nhưng giống như chúng ta đang tìm đối tác thì đúng hơn.”
Băng Thần lắc đầu vẻ không hài lòng:
“Ta đây muốn thông tin chi tiết của bọn họ chính vì muốn biến kẻ hợp tác thành người một nhà. Hai ngàn cái cấp tam ta không biết nhưng năm cái cấp chín trở nên thì phải thu bằng mọi giá, thậm chí họ thuộc thế lực khác thì chúng ta cũng phải tìm cách đào chân tường.
Bất kể thế nào thì khi hai cái chức nghiệp này phát triển thì cho dù cả ta đôi khi cũng phải xuống nước cầu tình bọn họ. Tìm cách khóa chặt năm người này với công hội thì con đường chúng ta bước đi sau này sẽ bằng phẳng hơn rất nhiều.”
Tô Anh nhìn hắn ta hỏi:
“Năm người đó hội trưởng đã nghĩ ra cách lôi kéo chưa?”
Băng Thần cười đùa với nàng:
“Nam thì lời dụ, nữ thì sắc dụ.”
Thật sự nàng không còn gì để nói cái con người này luôn, biết là hắn ta đẹp đẽ nhưng cũng đừng nói toạc ra như vậy. Nàng bỗng có cảm giác như mình cũng nằm trong diện bị hắn ta dùng sắc dụ, chẳng qua mình miễn kháng thôi.
Cái này thì nàng ta thật sự hiểu nhầm hắn ta rồi, Băng Thần tạm thời còn chưa có ý định gì với nàng. Thực sự so với Băng Thiên Hậu thì nàng ta có vẻ nóng nảy hơn rất nhiều, Băng Thần thực sự cũng phải sợ nàng một chút, dù sao thực lực hắn vẫn thua xa nàng.
Băng Thiên Hậu lại thể hiện rất tự nhiên, khiến cho Băng Thần ban đầu còn tưởng nàng ta là một phàm nhân thật sự. Cáo già như hắn thật sự không để nai tơ vào mắt, ngược lại cáo gia đụng mặt lại trở nên vô cùng mẫn cảm với đối phương.
Tô Anh không thuộc kiểu dễ gần như Băng Thiên Hậu, thế nên chỉ cần liếc sơ qua thì khí chất của nàng đã làm hắn ta nghi ngờ. Thượng vị giả khí thế lại xuất hiện trên người một cô gái phải đi vào công hội của hắn, đã thế thông tin về nàng còn có chút khoảng trống.
Băng Thần nhìn ra ngoài khẽ giọng nói:
“Ngươi cho gọi cả năm người vào đi cho đỡ mất thời gian, để bọn họ gặp mặt sớm thì chúng ta cũng sớm để bắt được tính cách của họ. Nếu để họ đơn độc gặp ta thì sẽ chẳng thể hiện ra cái gì cả, vừa tốn thời gian lại không có lợi ích thực tệ.”
Băng Thiên Hậu nheo mày bởi suy nghĩ của hắn quá giống với nàng, đổi lại nàng thì cũng có cách xử lý tương tự. Trước đó khi vào Thiên Long Bang nàng đã ngạc nhiên với quyết sách của Băng Thần, quả thật giống như đổi lại nàng thì tình trạng cũng sẽ tương tự.
Tô Anh đời này không thấy sợ ai, nàng chỉ e ngại Tiểu Hoan Hỷ một chút, bây giờ thì nàng cảm giác hơi sợ Băng Thần. Cảm giác hắn mang lại cho nàng giống như bị chính mình bắt nạt vậy, cảm giác nhẹ nhàng nhưng hành động hay lời nói đều cực kỳ tập trung.
Nhìn thời gian nàng khẽ giọng nói:
“Gọi vào thì không cần thiết, đến đúng giờ thì tự bọn họ sẽ đi vào gặp hội trưởng, hình như bây giờ cũng sắp tối lúc rồi.Bây giờ ta lui trước xong xuôi sẽ đến tiếp người, không biết ý của hội trưởng thế nào?”
Băng Thần từ đâu lấy ra một cái ghế rồi nói:
“Bọn họ tương lai sẽ làm việc trực tiếp với ngươi, nếu ngươi không gặp mặt lần này thì không tốt đâu, Ngồi xuống đây sau đó có cùng ta phỏng vấn bọn họ, sau đó ngươi có thể dẫn bọn họ đi ngay, sớm làm quen một ngày thì sớm hòa đồng một ngày.”
Hắn đã nói như thế thì nàng không tiện từ chối, đợi khoảng vài phút thì có năm người đi vào. Làm người ta ngạc nhiên là cả năm người đều là nữ nhân, theo Băng Thần thì thái độ của năm người bọn họ đều có vấn đề.
Vẻ tự tin bộc lộ hoàn toàn trên gương mặt, giống như các nàng nghĩ dù có thế nào cũng sẽ được tuyển. Đặc biệt hai nữ nhân đứng phía bên phải quá giống như Tô Anh, cả hai người tuy đứng dưới nhưng ánh mắt toát ra vẻ thượng đẳng không lẫn đi đâu được.
Thêm một chuyện đáng nói nữa là khi họ vừa tới Tô Anh liếc hai nàng một cái, hắn cảm nhận được cử động của Tô Anh khựng lại một nhịp rất nhỏ. Trên gương mặt co lại hẳn một nhịp chứng tỏ là người quen, nhưng không phải người nhà.
Còn ba người bên kia thì Băng Thần đoán ra là ai rồi, chắc hẳn là cô nàng Lục Vũ Linh, tình nhân cũ của Tần Huyền Trân. Băng Thần trong lòng thở dài, tuyển người kiểu quái gì sao ai cũng có vấn đề hết vậy.Hắn miễn cưỡng mỉm cười:
“Xin mọi người giới thiệu tên và cấp độ thiên phú.”
Xuất thân của bọn họ hắn ta chẳng thèm hỏi tới, bởi vì hắn biết các nàng chắc chắn sẽ chém gió cho hắn ta nghe.
Lục Vũ Linh đứng ra giới thiệu thay cho ba người:
“Ta tên Lục Vũ Linh, hai tỷ muội bọn họ là Hoa Mai và Hoa Lan, thiên phú ba người đều cấp chín Phù đạo.”
Lần đầu tiên Băng Thần thấy có người xin vào thế lực của người khác nhưng khoanh tay hất mặt trả lời như nàng ta. Hai cô nàng đằng sau thì mặt lạnh như tiền, nhưng ánh mắt láo liên chứng tỏ chỉ làm bộ cao lạnh thôi, hai người này láo cá lắm đây.
Hắn thở dài nói:
“Lục Vũ Linh cô nương là bằng hữu của phó hội trưởng Hạ Y, đáng nhẽ phải cùng nàng hợp tác nhưng công hội đã đủ người. May mắn có bộ môn mới phiền mấy cô nương tới đó, không biết ý của ba vị thế nào.”
Lục Vũ Linh ngắn gọn:
“Được “
Không phải nhìn thấy mặt của Hạ Y và Nhậm Thần Nữ nàng cầu còn không được. Băng Thần thấy nàng đồng ý thì thở phào nhẹ nhõm quay qua tính hỏi thì Tiếu Hoan Hỷ lên tiếng trước:
“Ta tên Tiếu Hoan Hỷ còn đây là muội muội kết nghĩa của ta Trình Tử Tinh, cả hai chúng ta đều có thiên phú cấp mười. Tô Anh là bằng hữu của chúng ta nên hội trưởng có thể cho hai người chúng ta làm việc với nàng ta là được.”
Băng Thần ngó qua Tô Anh thì thấy nàng vẫn đang nhìn chằm chằm hai cô nàng kia. Nàng mỉm cười nói:
“Rất hân hạnh chào đón hai vị cô nương đến bộ môn của ta.”
Băng Thần nhìn nàng thắc mắc không biết ai là hội trưởng, hắn tất nhiên không thể để nàng ta chuyên quyền được.
Hắn ho khan một tiếng rồi nói:
“Ta mới có được cái bảo vật không gian rất có lợi cho người luyện đan, thế nhưng bị giới hạn khoảng cách. Nếu hai cô nương không phiền thì có thể đi bên cạnh làm phụ tá cho ta, ta chỉ đề nghị thế thôi nếu muốn đi bên cạnh bằng hữu của mình thì ta cũng hiểu.”
Tiếu Hoan Hỷ mỉm cười nói:
“Đương nhiên chúng ta muốn ở gần hội trưởng hơn rồi, dù sao đan đạo cùng võ đạo song tu mới là đại đạo. Ở bên cạnh hội trưởng sẽ được hưởng tới không ít kinh nghiệm, đôi khi còn có nhiệm vụ ngoài lề nữa, còn Tô Anh chúng ta gặp nàng hàng ngày rồi đi làm chắc không cần gặp nhiều.”
Băng Thần thở dài, quả nhiên không ưa gì nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.