Chương 314: Trả thù
cuuviho1687
24/04/2019
Về đến nơi thì chuyện đầu tiên hắn ta muốn làm là uống nước, tuy nhiên nước nọc lúc này giống như thạch vậy, Băng Thần xé nát chai nước suối cắn từng miếng một.
Nhưng được cái khi vào miệng của hắn ta thì nước lập tức quay trở về dạng lỏng , khi đang cố nhai hết đống nước thì tầm mắt lại hướng vào một người, không ai khác đó chính là Lý Tình, cô nàng này nhiều lần có thái độ không tốt với hắn.
Chưa kể đến lần nàng nàng nắm mình đi đề khiến cho tim muốn nhảy ra ngoài, nhưng trở ngại rằng mình là nam nhân cùng mấy cô nàng thế nên hắn ta dù có sức mạnh nhưng vẫn không hề trả thù.
Bỗng nhiên hắn nghĩ:
"Bây giờ mình trả thù thì cũng không ai biết cả, Băng Thần ta luôn có oán thì phải trả, ai cũng không thoát được."
Hắn chạy tới vác nàng đặt lên trên bàn rồi thầm nói:
"Trả thù bằng cách nào đây, dù sao bây giờ đánh nàng cũng không có tác dụng gì cả, hay mình thử cách khác."
Băng Thần cười gian tà sau đó nhìn chằm chằm vào hai trái bóng trước ngực nàng cười tà tiến tới,nhẹ nàng kéo xé từng lớp áo của nàng ra thì Băng Thần phát hiện ra phía trước ngực còn bị quấn bởi một lớp vải trắng rất dày.
Hắn trợn mắt không thể tin vào mắt mình được, bên ngoài đã to như thế bên trong còn cuốn như thế, nếu giải thoát cho chúng thì sẽ còn như thế nào, Băng Thần tất nhiên không muốn nàng bị những bệnh như ung thư vú lên làm đúng khoa học giải thoát cho hai bé thỏ ngọc.
Tiếp đó như có ma lực nào đó thúc đẩy hắn ta làm hết những chuyện còn lại và hắn lại tìm thấy một con bạch hổ trắng muốt, Băng Thần bắt đầu đói ăn, nước miếng hắn nuốt liên tục muốn kiềm chế cũng không được.
Sau đó chuyện gì tới cũng phải tới, Băng Thần lên lưng ngựa bắt đầu chình chiến, có lẽ quá hưng phấn lên hắn ta không phát hiện ra con Tầm Bảo Thử đã cự động được ánh mắt hướng về phía hắn ta nhìn.
Tầm Bảo Thử đang rất tức tối nó là linh vật của vũ trụ tạo ra lên rất mẫn cảm với mọi thứ, nó vừa tĩnh lại thì đã thấy mình nhận chủ xong rồi, nhưng người chủ nhân này nó lại cảm thấy tâm hồn đen tối âm u của người kia.
Đang rong ruổi Băng Thần tất nhiên không để ý cái gì lúc này hắn ta sắp lên tiên rồi, hắn nhìn nàng cười nói:
"Để xem sau này ngươi có dám bắt nạt ta nữa không, phải công nhận thân thể ngươi tốt thật."
Nhưng được một lúc sau thì hắn giật mình vì một tiếng là thất thanh:
"Tên khốn khiếp ngươi làm gì ta?"
Lý Tình cử động được, nhận thức được, tuy không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng hắn vẫn nhanh chóng ứng đối:
"Đây là trong giấc mở của ngươi, thử nhìn xung quanh xem mọi người đều không hề cử động."
Lý Tình có nén cảm xúc lạ lùng trong thân thể để quan sát thì thấy đúng như hắn ta nói mọi người đều đứng yên, nàng xấu hổ nhìn hắn thầm nghĩ:
"Sao ta có thể mơ đến những thứ xấu hổ như thế này chứ, cảm giác cũng rất chân thực nữa chứ nhưng lại rõ ràng là mơ."
Nàng nhìn hắn nàng đỏ mặt nói:
"Ngươi ngừng lại ngay lập tức."
Băng Thần trừ khi không phải nam nhân thì mới có thể dừng lại ngay lúc này, hắn tiếp tục ba hoa:
"Ta chỉ là tiềm thức của ngươi, trừ khi tiềm thức yêu cầu ta dừng lại thì mới có thể."
Sau đó Băng Thần tiếp tục dằn vắt nàng năm tiếng nữa mới buông tha, nàng mị nhãn như tơ nói:"Tại sao lại là tên tiểu tử ta ghét nhất, cảm giác tại sao lại chân thực như thế nhỉ?"
Băng Thần mỉm cười vuốt ve thân thể hoàn mĩ của nàng nói:
"Thực ra là ngươi thích ta nhất thế nên mới mơ về ta, bây giờ vẫn còn trong cơn mơ chúng ta tranh thủ thêm một chút nếu không ngươi tỉnh giấc thì sẽ khó có thể quay lại đây."
Tiếp theo mấy này sau đó Băng Thần mang nàng vào phòng mình chơi đùa tới bến luôn, thái độ của nàng ta cũng dần dần chuyển biến.Đến ngày thứ năm hắn kiểm tra thông tin của nàng lại một lần nữa
Tính danh: Lý Tình
Thực lực: Vũ Tông nhị trọng thiên
Huyết mạch: Hắc Vũ Tước (Thần cấp)
Thể chất: Hoán Mạch Thể ( Thần cấp)
Đẳng cấp:23
Lực lượng:5 triệu
Tốc độ: 4 triệu
Trí lực:28
Thiên phú: 89
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố: Thổ
Tuổi thọ:1500
Độ thiện cảm: 100
Danh hào:Nhân Tông (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Sư 100% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi dối phương huyết mạch cao cấp.)
Hắn cười tà, bây giờ hắn rất muốn thấy khi nàng biết tất cả không phải là mơ thì sẽ như thế nào, tưởng tượng thôi đã để huyết mạch của hắn ta sôi trào rồi. Khi hắn còn đang lan man thì Lý Tình đã leo lên người hắn yêu mị nói:
"Băng Thần yêu thiếp "
Nàng đã quá mê mẩn thế nên không có để ý đồng hồ đã chạy trở lại, quạt trần cùng máy lạnh cũng đã khởi động, khi nàng mệt lử nghỉ ngơi thì ngoài phòng tiếng gõ cửa vang lên:
"Băng Thần huynh có ở trong phòng không thế."
Băng Thần thấy Lý Tình muốn hét lên thì nhanh tay bịt miệng của nàng lại.
Nhưng được cái khi vào miệng của hắn ta thì nước lập tức quay trở về dạng lỏng , khi đang cố nhai hết đống nước thì tầm mắt lại hướng vào một người, không ai khác đó chính là Lý Tình, cô nàng này nhiều lần có thái độ không tốt với hắn.
Chưa kể đến lần nàng nàng nắm mình đi đề khiến cho tim muốn nhảy ra ngoài, nhưng trở ngại rằng mình là nam nhân cùng mấy cô nàng thế nên hắn ta dù có sức mạnh nhưng vẫn không hề trả thù.
Bỗng nhiên hắn nghĩ:
"Bây giờ mình trả thù thì cũng không ai biết cả, Băng Thần ta luôn có oán thì phải trả, ai cũng không thoát được."
Hắn chạy tới vác nàng đặt lên trên bàn rồi thầm nói:
"Trả thù bằng cách nào đây, dù sao bây giờ đánh nàng cũng không có tác dụng gì cả, hay mình thử cách khác."
Băng Thần cười gian tà sau đó nhìn chằm chằm vào hai trái bóng trước ngực nàng cười tà tiến tới,nhẹ nàng kéo xé từng lớp áo của nàng ra thì Băng Thần phát hiện ra phía trước ngực còn bị quấn bởi một lớp vải trắng rất dày.
Hắn trợn mắt không thể tin vào mắt mình được, bên ngoài đã to như thế bên trong còn cuốn như thế, nếu giải thoát cho chúng thì sẽ còn như thế nào, Băng Thần tất nhiên không muốn nàng bị những bệnh như ung thư vú lên làm đúng khoa học giải thoát cho hai bé thỏ ngọc.
Tiếp đó như có ma lực nào đó thúc đẩy hắn ta làm hết những chuyện còn lại và hắn lại tìm thấy một con bạch hổ trắng muốt, Băng Thần bắt đầu đói ăn, nước miếng hắn nuốt liên tục muốn kiềm chế cũng không được.
Sau đó chuyện gì tới cũng phải tới, Băng Thần lên lưng ngựa bắt đầu chình chiến, có lẽ quá hưng phấn lên hắn ta không phát hiện ra con Tầm Bảo Thử đã cự động được ánh mắt hướng về phía hắn ta nhìn.
Tầm Bảo Thử đang rất tức tối nó là linh vật của vũ trụ tạo ra lên rất mẫn cảm với mọi thứ, nó vừa tĩnh lại thì đã thấy mình nhận chủ xong rồi, nhưng người chủ nhân này nó lại cảm thấy tâm hồn đen tối âm u của người kia.
Đang rong ruổi Băng Thần tất nhiên không để ý cái gì lúc này hắn ta sắp lên tiên rồi, hắn nhìn nàng cười nói:
"Để xem sau này ngươi có dám bắt nạt ta nữa không, phải công nhận thân thể ngươi tốt thật."
Nhưng được một lúc sau thì hắn giật mình vì một tiếng là thất thanh:
"Tên khốn khiếp ngươi làm gì ta?"
Lý Tình cử động được, nhận thức được, tuy không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng hắn vẫn nhanh chóng ứng đối:
"Đây là trong giấc mở của ngươi, thử nhìn xung quanh xem mọi người đều không hề cử động."
Lý Tình có nén cảm xúc lạ lùng trong thân thể để quan sát thì thấy đúng như hắn ta nói mọi người đều đứng yên, nàng xấu hổ nhìn hắn thầm nghĩ:
"Sao ta có thể mơ đến những thứ xấu hổ như thế này chứ, cảm giác cũng rất chân thực nữa chứ nhưng lại rõ ràng là mơ."
Nàng nhìn hắn nàng đỏ mặt nói:
"Ngươi ngừng lại ngay lập tức."
Băng Thần trừ khi không phải nam nhân thì mới có thể dừng lại ngay lúc này, hắn tiếp tục ba hoa:
"Ta chỉ là tiềm thức của ngươi, trừ khi tiềm thức yêu cầu ta dừng lại thì mới có thể."
Sau đó Băng Thần tiếp tục dằn vắt nàng năm tiếng nữa mới buông tha, nàng mị nhãn như tơ nói:"Tại sao lại là tên tiểu tử ta ghét nhất, cảm giác tại sao lại chân thực như thế nhỉ?"
Băng Thần mỉm cười vuốt ve thân thể hoàn mĩ của nàng nói:
"Thực ra là ngươi thích ta nhất thế nên mới mơ về ta, bây giờ vẫn còn trong cơn mơ chúng ta tranh thủ thêm một chút nếu không ngươi tỉnh giấc thì sẽ khó có thể quay lại đây."
Tiếp theo mấy này sau đó Băng Thần mang nàng vào phòng mình chơi đùa tới bến luôn, thái độ của nàng ta cũng dần dần chuyển biến.Đến ngày thứ năm hắn kiểm tra thông tin của nàng lại một lần nữa
Tính danh: Lý Tình
Thực lực: Vũ Tông nhị trọng thiên
Huyết mạch: Hắc Vũ Tước (Thần cấp)
Thể chất: Hoán Mạch Thể ( Thần cấp)
Đẳng cấp:23
Lực lượng:5 triệu
Tốc độ: 4 triệu
Trí lực:28
Thiên phú: 89
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố: Thổ
Tuổi thọ:1500
Độ thiện cảm: 100
Danh hào:Nhân Tông (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Sư 100% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi dối phương huyết mạch cao cấp.)
Hắn cười tà, bây giờ hắn rất muốn thấy khi nàng biết tất cả không phải là mơ thì sẽ như thế nào, tưởng tượng thôi đã để huyết mạch của hắn ta sôi trào rồi. Khi hắn còn đang lan man thì Lý Tình đã leo lên người hắn yêu mị nói:
"Băng Thần yêu thiếp "
Nàng đã quá mê mẩn thế nên không có để ý đồng hồ đã chạy trở lại, quạt trần cùng máy lạnh cũng đã khởi động, khi nàng mệt lử nghỉ ngơi thì ngoài phòng tiếng gõ cửa vang lên:
"Băng Thần huynh có ở trong phòng không thế."
Băng Thần thấy Lý Tình muốn hét lên thì nhanh tay bịt miệng của nàng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.