Chương 252: Trộm nhà khó phòng
cuuviho1687
15/04/2019
Băng Thần nghe thế càng thích nhưng vẫn đề phòng nói nhỏ:
"Nhưng ta cần là kho báu, các ngươi có cảm giác được mùi vị đặc biệt hay không, phải có kho báu càng quý giá càng tốt."
Mấy con rồng gãi đầu nhìn nhau chúng nó sống vài trăm năm rồi nhưng vẫn chưa từng nghe nói tới kho báu có thể ăn được,nhỏ nhất Tiếu Lục nhìn hắn âm thanh nghiêm túc nói:
"Ý ngươi nói là nếu đồ vật dùng để chế biến quy giá hơn, số lượng nhiều hơn thì có thể làm ra món ăn ngon hơn phải không?"
Băng Thần gật đầu nói:
"Đúng như thế, các ngươi nghĩ xem đồ cáng quý thì càng nhiều người thích, muốn làm ra đồ ăn ngon thì cũng phải dùng đồ càng tốt mới đúng phải không.Nếu dùng cỏ để làm đồ ăn thì làm sao ngon bằng một cọng rau......."
Hắn lôi chiết lý ra để giải thích thì mấy con rồng bắt đầu rối não, Tiếu Ngũ lắc đầu nói:
"Ăn ngon là được nghĩ nhiều làm gì, dù sao kho báu cũng mệnh mông cho hắn một chút thì cũng có sao đâu."
Mấy con rồng khác cũng gật đầu, ngồi nghe Băng Thần giảng đạo thì không bằng để hắn làm đồ ăn cho mình ăn, còn hắn ta lảm nhảm cái gì thì bọn nó cái hiểu cái không. Long vốn thông minh nhưng không có nghĩa tuổi nhỏ cũng sẽ thông minh ngay, chúng như đứa trẻ năm tuổi nghe giáo sư đại học giảng triết học vậy.
Tiếu Nhất hơi lẩm nhẩm cái gì đó thì mặt đất sáng lên sau đó mở ra một thống đạo sáu đứa chúng nó mang theo Băng Thần mang xuống, vừa xuống dưới Băng Thần liền bị choáng ngợp bởi các món bảo bối nằm lăn lóc dưới mặt đất.
Tiếu Nhất ôm lấy một mớ đưa cho Băng Thần rồi nói:
"Ngươi cầm đống này ra chế biến trước cho bọn ta xem xem."
Băng Thần liếc sơ qua thì liền trợn mắt
Cự Long Giáp đẳng cấp Kim Cương, Địa Tinh KIếm cấp Kim Cương, Thăng cấp thạch x3......
Thăng cấp thạch
Cấp độ cộng 1 giới hạn đến cấp 50
Băng Thần lúc này mắt đã sáng hơn đèn pha, Tiểu Nhất thấy hắn đơ ra thì nói:
"Ngươi mau chế biến đồ ăn đi chứ."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Các ngươi đợi ta 15 phút."
Hắn đi ra ngoài thế giới thực bắt đầu lấy nguyên liệu nấu nướng, hắn gọi điện thoại cho Khang Thiết gấp gáp nói:
"Chuẩn bị cho ta mười xe vận tại thực phẩm tươi ngon, giá cả không cần thương lượng trực tiếp giá cao mua hết."
Khang Thiết không biết chuyện gì nhưng vẫn mỉm cười nói:
"Ta đã rõ ngươi cứ yên tâm."
Băng Thần vừa cắt thái vừa nói:
"Ngươi nhất định phải đảm bảo độ tươi ngon của chúng, làm tốt ta thưởng ngươi một trăm triệu liên minh đồng."
Sau đó Băng Thần cúp máy mười một cái đuôi nhanh chóng cắt thái Hư Vô Hỏa khiến có ăn chín trong chớp mắt, những chiếc bánh kem thì mau chóng lạnh nhờ khả năng điều khiển băng giá.Mười năm phút sau Băng Thần quay lại với một đống đồ ăn sau đó nói:
"Đây bằng đó chỉ đủ chế nhiêu đây mọi người ăn đỡ."
Càng ăn bọn nó càng nghiền đồ đưa ra càng nhiều, Băng Thần làm đồ ăn cũng càng chất lượng, thậm chí có đại bổ dành cho long tộc nữa, mấy con rồng càng ăn càng hưng phấn, càng nghiền hơn nữa.
Một ngày sau
Tiếu Nhất hô vang:
"Chuyển đều tay nào sắp đến bữa tối rời, nhóm cuối cùng rồi."
Rộng ngàn thước kho báu vật đã đi vào túi của Băng Thần, một bữa đồ lẩu thịnh soạn được Băng Thần dọn ra, Băng Thần thực ra không thấy mình có lỗi gì bởi Tiếu Nhất cùng đám anh em đều tăng cấp rõ rệt.
Tính danh: Tiếu Nhất (Cấp 165)
Danh hiệu: Không
Độ quý hiếm: Siêu thoát
Huyết mạch: Thần Long
Sinh lực:????????
Lam:???????
Công kích:???????
Phòng thủ:???????
Tốc độ:??????
Trí lực:??????
Thể chất:??????
Độ thiên cảm: 95
Chiêu thức:???????
Tiểu Nhất có vẻ tài năng nhất, tăng hắn mười năm cấp, Băng Thần nhìn qua sau đầu rồng béo mập không khỏi mỉm cười, hắn rất khâm phục sức ăn của đám này, bọn chúng đã ăn không ngừng nghĩ hơn một ngày rồi nhưng vẫn còn muốn ăn nữa.
"Mọi người cạn chén."
Băng Thần dơ lên ly rượu, đám rồng cũng đưa những chiếc bát lớn uống miệt mài, sau khi hết chén thì bữa tiệc bắt đầu, con bò khổng lồ bị chúng nó chia xe hết cho nhau, công sức tẩm ướp của Băng Thần khiến từng thớ thịt đều là cực phẩm.
Sau bữa ăn sau khi nhai hết luôn mấy khúc xương cuối cùng thì Tiếu Nhất nói:
"Băng Thần đại ca hết nguyên liệu rồi chúng ta làm sao để có thêm thức ăn đây."
Một ngày thôi hình tượng của Băng Thần trong mắt chúng nó tăng nhanh đến mức chóng mặt, nghiễm nhiên được cả sáu con rồng gọi bằng đại ca. Băng Thần nghĩ một chút sau đó mỉm cười nói:
"Các ngươi ghé tai lại đây ta chỉ cách cho."
Năm phút sau
"Các ngươi cứ làm như thế là được."
Tiếu nhất mắt sáng lên nói:
"Đại ca quả nhiên cao kiến."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta làm thế thì bản thân cũng có được cái gì đâu, chả bù cho các ngươi vừa được ăn ngon lại con tăng cấp."
Tiểu Nhất cùng mấy con rồng khác đều cảm thấy Băng Thần thật vĩ đại giống như thiên sứ phái xuống giúp bọn họ vậy.
"Nhưng ta cần là kho báu, các ngươi có cảm giác được mùi vị đặc biệt hay không, phải có kho báu càng quý giá càng tốt."
Mấy con rồng gãi đầu nhìn nhau chúng nó sống vài trăm năm rồi nhưng vẫn chưa từng nghe nói tới kho báu có thể ăn được,nhỏ nhất Tiếu Lục nhìn hắn âm thanh nghiêm túc nói:
"Ý ngươi nói là nếu đồ vật dùng để chế biến quy giá hơn, số lượng nhiều hơn thì có thể làm ra món ăn ngon hơn phải không?"
Băng Thần gật đầu nói:
"Đúng như thế, các ngươi nghĩ xem đồ cáng quý thì càng nhiều người thích, muốn làm ra đồ ăn ngon thì cũng phải dùng đồ càng tốt mới đúng phải không.Nếu dùng cỏ để làm đồ ăn thì làm sao ngon bằng một cọng rau......."
Hắn lôi chiết lý ra để giải thích thì mấy con rồng bắt đầu rối não, Tiếu Ngũ lắc đầu nói:
"Ăn ngon là được nghĩ nhiều làm gì, dù sao kho báu cũng mệnh mông cho hắn một chút thì cũng có sao đâu."
Mấy con rồng khác cũng gật đầu, ngồi nghe Băng Thần giảng đạo thì không bằng để hắn làm đồ ăn cho mình ăn, còn hắn ta lảm nhảm cái gì thì bọn nó cái hiểu cái không. Long vốn thông minh nhưng không có nghĩa tuổi nhỏ cũng sẽ thông minh ngay, chúng như đứa trẻ năm tuổi nghe giáo sư đại học giảng triết học vậy.
Tiếu Nhất hơi lẩm nhẩm cái gì đó thì mặt đất sáng lên sau đó mở ra một thống đạo sáu đứa chúng nó mang theo Băng Thần mang xuống, vừa xuống dưới Băng Thần liền bị choáng ngợp bởi các món bảo bối nằm lăn lóc dưới mặt đất.
Tiếu Nhất ôm lấy một mớ đưa cho Băng Thần rồi nói:
"Ngươi cầm đống này ra chế biến trước cho bọn ta xem xem."
Băng Thần liếc sơ qua thì liền trợn mắt
Cự Long Giáp đẳng cấp Kim Cương, Địa Tinh KIếm cấp Kim Cương, Thăng cấp thạch x3......
Thăng cấp thạch
Cấp độ cộng 1 giới hạn đến cấp 50
Băng Thần lúc này mắt đã sáng hơn đèn pha, Tiểu Nhất thấy hắn đơ ra thì nói:
"Ngươi mau chế biến đồ ăn đi chứ."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Các ngươi đợi ta 15 phút."
Hắn đi ra ngoài thế giới thực bắt đầu lấy nguyên liệu nấu nướng, hắn gọi điện thoại cho Khang Thiết gấp gáp nói:
"Chuẩn bị cho ta mười xe vận tại thực phẩm tươi ngon, giá cả không cần thương lượng trực tiếp giá cao mua hết."
Khang Thiết không biết chuyện gì nhưng vẫn mỉm cười nói:
"Ta đã rõ ngươi cứ yên tâm."
Băng Thần vừa cắt thái vừa nói:
"Ngươi nhất định phải đảm bảo độ tươi ngon của chúng, làm tốt ta thưởng ngươi một trăm triệu liên minh đồng."
Sau đó Băng Thần cúp máy mười một cái đuôi nhanh chóng cắt thái Hư Vô Hỏa khiến có ăn chín trong chớp mắt, những chiếc bánh kem thì mau chóng lạnh nhờ khả năng điều khiển băng giá.Mười năm phút sau Băng Thần quay lại với một đống đồ ăn sau đó nói:
"Đây bằng đó chỉ đủ chế nhiêu đây mọi người ăn đỡ."
Càng ăn bọn nó càng nghiền đồ đưa ra càng nhiều, Băng Thần làm đồ ăn cũng càng chất lượng, thậm chí có đại bổ dành cho long tộc nữa, mấy con rồng càng ăn càng hưng phấn, càng nghiền hơn nữa.
Một ngày sau
Tiếu Nhất hô vang:
"Chuyển đều tay nào sắp đến bữa tối rời, nhóm cuối cùng rồi."
Rộng ngàn thước kho báu vật đã đi vào túi của Băng Thần, một bữa đồ lẩu thịnh soạn được Băng Thần dọn ra, Băng Thần thực ra không thấy mình có lỗi gì bởi Tiếu Nhất cùng đám anh em đều tăng cấp rõ rệt.
Tính danh: Tiếu Nhất (Cấp 165)
Danh hiệu: Không
Độ quý hiếm: Siêu thoát
Huyết mạch: Thần Long
Sinh lực:????????
Lam:???????
Công kích:???????
Phòng thủ:???????
Tốc độ:??????
Trí lực:??????
Thể chất:??????
Độ thiên cảm: 95
Chiêu thức:???????
Tiểu Nhất có vẻ tài năng nhất, tăng hắn mười năm cấp, Băng Thần nhìn qua sau đầu rồng béo mập không khỏi mỉm cười, hắn rất khâm phục sức ăn của đám này, bọn chúng đã ăn không ngừng nghĩ hơn một ngày rồi nhưng vẫn còn muốn ăn nữa.
"Mọi người cạn chén."
Băng Thần dơ lên ly rượu, đám rồng cũng đưa những chiếc bát lớn uống miệt mài, sau khi hết chén thì bữa tiệc bắt đầu, con bò khổng lồ bị chúng nó chia xe hết cho nhau, công sức tẩm ướp của Băng Thần khiến từng thớ thịt đều là cực phẩm.
Sau bữa ăn sau khi nhai hết luôn mấy khúc xương cuối cùng thì Tiếu Nhất nói:
"Băng Thần đại ca hết nguyên liệu rồi chúng ta làm sao để có thêm thức ăn đây."
Một ngày thôi hình tượng của Băng Thần trong mắt chúng nó tăng nhanh đến mức chóng mặt, nghiễm nhiên được cả sáu con rồng gọi bằng đại ca. Băng Thần nghĩ một chút sau đó mỉm cười nói:
"Các ngươi ghé tai lại đây ta chỉ cách cho."
Năm phút sau
"Các ngươi cứ làm như thế là được."
Tiếu nhất mắt sáng lên nói:
"Đại ca quả nhiên cao kiến."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta làm thế thì bản thân cũng có được cái gì đâu, chả bù cho các ngươi vừa được ăn ngon lại con tăng cấp."
Tiểu Nhất cùng mấy con rồng khác đều cảm thấy Băng Thần thật vĩ đại giống như thiên sứ phái xuống giúp bọn họ vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.