Chương 2
Yến Vĩ Giáp
08/08/2021
Hy Tinh vừa mới mặc áo dài xong, rõ ràng cái gì nên che đều đã che rồi, nhưng lúc y di chuyển thì có thể nhìn thấy vòng eo cùng bụng nhỏ dưới quần áo, dụ hoặc như có như không giống như càng thêm quyến rũ, ánh mắt hắn trầm xuống, ấn y lên trên tường, đôi tay bắt đầu sờ soạng vào bên trong áo dài.
“Lão đại……” Hy Tinh chưa kịp phản ứng lại, thiếu chút nữa đụng đầu vào tường, quay đầu đáp lại nụ hôn của Hoàn Thừa, pheromone của y là hương sữa ngọt dịu, pheromone của Hoàn Thừa là mùi rượu nồng cay, trộn với nhau giống như sinh ra một mùi vị hoàn toàn mới lạ.
Đôi tay Hy Tinh bị vắt chéo để trên đỉnh đầu, thanh âm hôn môi cũng dần trở nên rõ ràng, cũng không biết buông tay khi nào, tóm lại là tay của y đã lẻn vào quần trong của Hoàn Thừa.
Áo dài bị vén lên, Hy Tinh ngoan ngoãn cắn vạt áo, Hoàn Thừa cúi xuống hôn vào chiếc bụng nhỏ của Hy Tinh, theo bản năng Hy Tinh run rẩy một chút, rên rit ra hai tiếng ngọt nị giống y đúc pheromone của y, chỉnh lại vị trí vòng eo, nhấc chân đặt trên vai Hoàn Thừa.
Hoàn Thừa hôn xong thì thẳng người lên, cơ bắp Hy Tinh mềm dẻo, khi bả vai Hoàn Thừa từ bụng của Hy Tinh đến độ cao cách đỉnh đầu Hy Tinh mười mấy centimet, chân của y vẫn đặt trên vai Hoàn Thừa, chỉ là không phải đùi nữa mà là đầu ngón chân. Ngón tay của Hoàn Thừa từ mắt cá chân của Hy Tinh trên vai hắn chậm rãi sờ hướng cẳng chân bụng đi xuống, sờ qua đầu gối hơi phấn tinh xảo, sau đó véo vào bên trong đùi một cái, ngón tay cắm vào bên trong một chút thì đem dương v*t cắm vào, bắt đầu nhanh chóng cử động.
“A……” Tiền diễn lần này Hoàn Thừa làm còn được, nhưng chính diễn luôn luôn thô bạo, lại nói là…… dở khóc dở cười, càng bởi vì chỉ là tiết dục cho bản thân, nói chung là không nghĩ tới cảm nhận của Hy Tinh, hay cũng có thể là không có nhiều kinh nghiệm, thấy y mỗi lần kêu lớn thì tưởng kĩ thuật bản thân không tệ, kêu nhỏ thì lại càng dùng sức, thế nên mỗi lần làm thì Hy Tinh đều sẽ kêu lớn chút, cũng không biết là giả hay thật.
Ban đầu Hoàn Thừa tự giác không được để sắc đẹp dụ dỗ, nhưng lại nhanh chóng ngã nhào tước cửa ải của y, thực tủy biết vị, không kiềm chế nổi, có lúc rõ ràng không có nhu cầu nhưng khi nhìn đến Hy Tinh lại không nhịn được muốn ức hiếp, muốn làm người ta khóc mới thoải mái được.
Giọng Hy Tinh nhẹ nhàng thấp thấp thở dốc, chỉ dạy cho Hoàn Thừa đâm vào đâu, nhưng khi mà đâm đến khoanh sinh sản thì Hoàn Thừa luôn cố ý tránh đi.
Quan hệ của bọn họ không cần đánh dấu hoàn toàn, cũng chẳng cần con cái
Thứ nhất là không cần thiết, hai là không muốn.
“Lão đại…… A.... a……” Hy Tinh ôm bả vai Hoàn Thừa xin tha, một tiếng lại một tiếng nức nở, Hoàn Thừa không biết Hy Tinh rên cái gì, nhưng dựa vào kinh nghiệm lúc trước, chắc là quá (đau) sướng (đến) rồi (khóc).
Hoàn Thừa lật người y lại, răng nanh đâm thủng phần da sau cổ y, rót vào tuyến thể của Hy Tinh pheromone của chính mình.
Tạm thời đánh dấu.
Hoàn Thừa ban đầu muốn mặc quần áo cho y, sau khi nghịch rồi thì đã xé nát chiếc áo dài hắn mới tròng lên cho y.
Hy Tinh vốn phải ngủ trong phòng bên, sau khi nghịch lại nằm trên giường của Hoàn Thừa.
Cả người Hy Tinh trần trụi nằm trên giường, mái tóc dài hững hờ mềm mại, quai hàm thon gọn, miệng nhỏ gợi cảm, đôi mắt nhắm hờ, lông mi dài hơi run, nhìn như không hề có tính công kích.
Thật giống một chú chim hoành yến.
Hoàn Thừa nằm bên cạnh Hy Tinh đắp chăn cho y.
Omega mới được tạm thời đánh dấu sẽ tự nhiên gân gũi với Alpha đã đánh dấu chính mình, Hy Tinh cảm nhận được pheromone quen thuộc của Hoàn Thừa, cả người vặn vẹo chui vào lồng ngực của hắn nằm, tìm được một vị trí khá thoải mái thì bắt đầu ngủ mơ, thoải mái thích ý như một chú chó con dính người lại thích làm nũng.
“Chết tiệt……” Hoàn Thừa cọ qua cọ lại vào cổ của Hy Tinh, dường như đang nhớ lại tư vị lúc tạm thời đánh dấu.
“Lão đại……” Hy Tinh chưa kịp phản ứng lại, thiếu chút nữa đụng đầu vào tường, quay đầu đáp lại nụ hôn của Hoàn Thừa, pheromone của y là hương sữa ngọt dịu, pheromone của Hoàn Thừa là mùi rượu nồng cay, trộn với nhau giống như sinh ra một mùi vị hoàn toàn mới lạ.
Đôi tay Hy Tinh bị vắt chéo để trên đỉnh đầu, thanh âm hôn môi cũng dần trở nên rõ ràng, cũng không biết buông tay khi nào, tóm lại là tay của y đã lẻn vào quần trong của Hoàn Thừa.
Áo dài bị vén lên, Hy Tinh ngoan ngoãn cắn vạt áo, Hoàn Thừa cúi xuống hôn vào chiếc bụng nhỏ của Hy Tinh, theo bản năng Hy Tinh run rẩy một chút, rên rit ra hai tiếng ngọt nị giống y đúc pheromone của y, chỉnh lại vị trí vòng eo, nhấc chân đặt trên vai Hoàn Thừa.
Hoàn Thừa hôn xong thì thẳng người lên, cơ bắp Hy Tinh mềm dẻo, khi bả vai Hoàn Thừa từ bụng của Hy Tinh đến độ cao cách đỉnh đầu Hy Tinh mười mấy centimet, chân của y vẫn đặt trên vai Hoàn Thừa, chỉ là không phải đùi nữa mà là đầu ngón chân. Ngón tay của Hoàn Thừa từ mắt cá chân của Hy Tinh trên vai hắn chậm rãi sờ hướng cẳng chân bụng đi xuống, sờ qua đầu gối hơi phấn tinh xảo, sau đó véo vào bên trong đùi một cái, ngón tay cắm vào bên trong một chút thì đem dương v*t cắm vào, bắt đầu nhanh chóng cử động.
“A……” Tiền diễn lần này Hoàn Thừa làm còn được, nhưng chính diễn luôn luôn thô bạo, lại nói là…… dở khóc dở cười, càng bởi vì chỉ là tiết dục cho bản thân, nói chung là không nghĩ tới cảm nhận của Hy Tinh, hay cũng có thể là không có nhiều kinh nghiệm, thấy y mỗi lần kêu lớn thì tưởng kĩ thuật bản thân không tệ, kêu nhỏ thì lại càng dùng sức, thế nên mỗi lần làm thì Hy Tinh đều sẽ kêu lớn chút, cũng không biết là giả hay thật.
Ban đầu Hoàn Thừa tự giác không được để sắc đẹp dụ dỗ, nhưng lại nhanh chóng ngã nhào tước cửa ải của y, thực tủy biết vị, không kiềm chế nổi, có lúc rõ ràng không có nhu cầu nhưng khi nhìn đến Hy Tinh lại không nhịn được muốn ức hiếp, muốn làm người ta khóc mới thoải mái được.
Giọng Hy Tinh nhẹ nhàng thấp thấp thở dốc, chỉ dạy cho Hoàn Thừa đâm vào đâu, nhưng khi mà đâm đến khoanh sinh sản thì Hoàn Thừa luôn cố ý tránh đi.
Quan hệ của bọn họ không cần đánh dấu hoàn toàn, cũng chẳng cần con cái
Thứ nhất là không cần thiết, hai là không muốn.
“Lão đại…… A.... a……” Hy Tinh ôm bả vai Hoàn Thừa xin tha, một tiếng lại một tiếng nức nở, Hoàn Thừa không biết Hy Tinh rên cái gì, nhưng dựa vào kinh nghiệm lúc trước, chắc là quá (đau) sướng (đến) rồi (khóc).
Hoàn Thừa lật người y lại, răng nanh đâm thủng phần da sau cổ y, rót vào tuyến thể của Hy Tinh pheromone của chính mình.
Tạm thời đánh dấu.
Hoàn Thừa ban đầu muốn mặc quần áo cho y, sau khi nghịch rồi thì đã xé nát chiếc áo dài hắn mới tròng lên cho y.
Hy Tinh vốn phải ngủ trong phòng bên, sau khi nghịch lại nằm trên giường của Hoàn Thừa.
Cả người Hy Tinh trần trụi nằm trên giường, mái tóc dài hững hờ mềm mại, quai hàm thon gọn, miệng nhỏ gợi cảm, đôi mắt nhắm hờ, lông mi dài hơi run, nhìn như không hề có tính công kích.
Thật giống một chú chim hoành yến.
Hoàn Thừa nằm bên cạnh Hy Tinh đắp chăn cho y.
Omega mới được tạm thời đánh dấu sẽ tự nhiên gân gũi với Alpha đã đánh dấu chính mình, Hy Tinh cảm nhận được pheromone quen thuộc của Hoàn Thừa, cả người vặn vẹo chui vào lồng ngực của hắn nằm, tìm được một vị trí khá thoải mái thì bắt đầu ngủ mơ, thoải mái thích ý như một chú chó con dính người lại thích làm nũng.
“Chết tiệt……” Hoàn Thừa cọ qua cọ lại vào cổ của Hy Tinh, dường như đang nhớ lại tư vị lúc tạm thời đánh dấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.