Thuần Hóa Ác Long

Chương 21: CHƯƠNG 21

A Nghiêu Kim Thiên Cật Ngũ Đốn

10/01/2025

Không cần đợi Yvette ra tay, Zachley hôm nay tự phá lệ. Khi đi ngang qua ao hồ, hắn nhảy hẳn xuống nước, rồi sau đó bước ra với một bộ vảy sáng bóng, sạch sẽ như mới.

Trong rừng, Yvette thu hoạch được rất nhiều loại gia vị độc đáo mà trước đây nàng chỉ thấy trong sách. Một trong số đó là loại quả mọng màu cam, mỗi quả nhỏ bằng hạt đậu xanh, mềm mại chứa chất lỏng bên trong và gần như không có hạt. Chúng mọc thành từng chùm trên cành cây. Nàng thử ăn sống một quả, vị chua xót khiến đôi mày nàng nhíu chặt lại.

Loại quả này, nếu bình thường, chắc chắn không nằm trong thực đơn của nàng. Nhưng điều đặc biệt là khi đem nướng chín, vị chua biến mất, thay vào đó là hương vị chua ngọt nhẹ nhàng, tươi mát, rất hợp để khai vị.

Còn một loại khác là hạt nhỏ dài cỡ hạt mè, bề ngoài bình thường đến mức không ai chú ý. Nhưng khi nghiền thành bột, hương thơm của nó tăng lên gấp mười lần, cực kỳ cuốn hút. Nếu đem chiên dầu hoặc nướng, hương thơm còn tăng lên gấp trăm lần, khiến người ta không cưỡng lại được.

Hai loại này khiến Yvette vô cùng mong chờ, nhưng điều nàng khao khát thử nhất là một loại quả đỏ rực, thon dài với đầu nhọn.

Theo lời một nhà mạo hiểm từng ca ngợi, loại quả này có thể khiến cơ thể ngay lập tức ấm lên, với hương vị độc đáo đến mức làm tâm hồn rung động. Nhà mạo hiểm đó thậm chí tuyên bố: [Nếu trên hành trình chỉ được mang một loại gia vị, chắc chắn đây là lựa chọn đầu tiên của ta.] Vì yêu thích loại quả này, ông còn sáng tạo ra hàng chục công thức nấu ăn khác nhau, từ nướng trực tiếp, nấu canh, nghiền thành bột, đến chiên hoặc xào.

Vì vậy, khi tìm thấy loại quả có tên gọi "Bùm Bùm" này, Yvette vui mừng khôn xiết, hái đầy một giỏ lớn mang về. Nhưng giờ đây, nàng lại phân vân không biết nên chọn cách chế biến nào.

Zachley, với đôi cánh rộng, vung tay một cái, ra hiệu: “Có gì mà phải rối rắm, cứ thử hết đi.”

Thế là, nàng nấu thử một nồi canh rau dại với hai quả đỏ. Zachley thì cắt thịt rắn thành khối nhỏ, xiên cùng quả đỏ để nướng. Hắn còn phơi khô vài quả rồi nghiền thành bột, rắc đều lên miếng thịt thăn.

Khi rắc bột, một ít bay vào mắt Zachley, khiến đôi mắt rồng của hắ nđỏ hoe như sắp khóc. Yvette giật mình, vội hỏi: “Ngài sao vậy? Có ổn không?”

Zachley trầm giọng đáp: “Không sao. Nhưng khi ăn nhớ cẩn thận một chút. Gia vị này… không phải lúc nào cũng dễ chịu.”

Sau khi chắc chắn Zachley ổn, Yvette cắn thử miếng thịt thăn đỏ rực đầy hương vị. Nhưng vừa đưa vào miệng, nụ cười của nàng lập tức biến mất. Khuôn mặt nàng đỏ bừng như một chiếc ấm sắp sôi, khiến người khác không khỏi lo lắng xen lẫn tò mò về loại gia vị đặc biệt này.

Yvette nhanh chóng đẩy đĩa thịt thăn sang một bên, lấy một chiếc lá cuốn phần thịt vừa nhổ ra, sau đó siết c.h.ặ.t t.a.y thành quyền, cố nén cảm giác khó chịu rồi đi nhanh đến dòng suối. Nàng ngồi thụp xuống, động tác gấp gáp để lộ vẻ bối rối. Vội vàng súc miệng với nước suối, nàng còn dùng khăn tay nhúng nước lạnh để chườm lên đôi môi nóng rát.



Cơn đau như bị bỏng, sưng tấy kéo dài khiến Yvette có lúc hoài nghi về lựa chọn của mình. Đây chính là thứ mà các nhà thám hiểm ca ngợi suốt mười sáu trang giấy, miêu tả như một món ăn tuyệt thế trần gian – "quả Bùm Bùm"?

Trong khi đó, Zachley vẫn tập trung chế biến, không để ý đến sự bất thường của Yvette. Hắn cẩn thận thêm hai loại gia vị khác lên thịt thăn và xiên thịt như nàng chỉ dẫn. Khi thịt nướng chín tới, Yvette, lúc này đã bớt khó chịu, chậm rãi quay lại.

Nhớ đến vị cay xé của "quả Bùm Bùm", Yvette ngần ngại nếm thử hai món thịt nướng mới. Tuy nhiên, cả hai món đều mang đến hương vị dễ chịu hơn hẳn. Loại đầu tiên, thịt nướng kèm quả mọng màu cam, kết hợp hài hòa giữa vị ngọt nhẹ và mùi thịt, át hẳn mùi tanh, để lại dư vị dễ chịu. Loại thứ hai, thịt nướng cùng hạt giống, mang hương thơm đậm đà, chút vị đắng khó nhận ra nhưng càng ăn càng thấy cuốn hút.

[Món này chị gái mình nhất định sẽ thích.] Yvette nghĩ thầm trong lúc ăn.

Zachley nhìn miếng thịt thăn mà nàng bỏ lại, hỏi: "Sao không ăn cái này?"

"Không thích lắm," Yvette đáp, lắc đầu.

Để tránh lãng phí, Zachley liền ăn miếng thịt thăn còn lại. Nhưng không như Yvette, hắn chẳng bị ảnh hưởng bởi vị cay của quả Bùm Bùm. Ngược lại, đôi mắt rồng sáng rực lên, tràn đầy hứng thú. Hắn quay sang hỏi: "Cả rổ quả này ngươi cũng không ăn chứ?"

Yvette ngạc nhiên trước sự khác biệt giữa mình và loài rồng, thản nhiên đáp: "Không hợp khẩu vị của ta. Nếu ngài thích, cứ dùng hết đi."

Không chần chừ, Zachley ôm trọn rổ quả đỏ về phía mình. Hắn nướng chúng cùng với thịt mãng xà, để hương vị đậm đà lan tỏa khắp không gian. Đến cả Yvette cũng phải rời vào trong hang để tránh mùi cay xé ngạt ngào.

Zachley ăn một cách say mê, từng miếng thịt, từng quả đỏ đều khiến hắn hài lòng. "Mỹ vị!"Hắn cảm thán, lần đầu thừa nhận rằng cách nấu nướng của loài người tuy phức tạp nhưng có giá trị.

Tuy nhiên, màn đêm buông xuống lại hé lộ một sự thay đổi khác thường. Ánh trăng chiếu lên khuôn mặt Zachley, để lộ đôi môi sưng vù rất buồn cười. Khi Yvette hỏi thăm, hắn chỉ gắt gỏng bảo: "Không sao, mau ngủ đi!"

Yvette nhìn vị cự long kiêu ngạo giờ đây trông vừa mắc cười vừa đáng thương, khóe môi không khỏi cong lên. Còn Zachley, trong giấc mơ, lại thấy mình giữa rừng cây đầy quả đỏ mọng, cười mãn nguyện. Với hắn, đây chính là món ngon tuyệt đỉnh!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thuần Hóa Ác Long

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook