Chương 1:
Mộng Cảnh Tiểu Ngư
03/10/2023
Tần Oanh hùng hùng hổ hổ đi vào khu ổ chuột, nước thải tích tụ sau cơn mưa, túi rác màu đen lộ ra ở góc tường, cỏ dại mọc um tùm đều trở thành đối tượng phát tiết của cô.
"A đau quá —— cái nơi rách nát ngay cả đèn đường cũng không lắp, ngày mai phải tìm người phá nơi này đi."
Nương theo ánh trăng trên trời, Tần Oanh thấy rõ viên gạch màu đỏ vấp ngã cô, lảo đảo đứng vững sau đó vịn tay vào tường, dồn hết sức lực ở đầu chân, giống như phát tiết một cước đá văng viên gạch, kết quả ngón chân đụng vào viên gạch làm bản thân đau đến nước mắt lưng tròng.
Được rồi, đối tượng trút giận lại có thêm một viên gạch.
Hệ thống sống nhờ trong đầu của cô cuối cùng cũng nhịn không được, lạnh lùng thúc giục: "Cô có thể hành động nhanh lên được hay không.”
Tần Oanh rưng rưng nước mắt, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp tràn đầy tức giận, ở trong đầu lớn tiếng hét trở về: "Thúc giục cái gì mà thúc giục, anh có bản lĩnh thì tìm người khác đi.”
Im lặng một lúc, hệ thống mới mở miệng: "Cô nghĩ rằng tôi không thể đổi ký chủ một lần nữa sao?"
Không cho Tần Oanh cơ hội trả lời, hắn nói tiếp, giống như con rắn độc dụ dỗ Eve, ẩn giấu uy hiếp lạnh như băng: "Nhưng cô cam tâm tình nguyện tiếp nhận vận mệnh nữ phụ ác độc sao?”
Tần Oanh nghĩ đến kết cục bi thảm mà mình vừa nhìn thấy, tức giận trên mặt cũng cứng đờ lại, đôi môi mềm mại ngập ngừng nửa ngày lại không cam lòng mất mặt, lúc này mới căng da đầu trả lời một câu: "Vậy tôi đây không phải đều đã đến nơi này rồi sao, anh còn muốn thế nào nữa."
Lời nói của cô dường như rơi xuống biển chết, không hề gợi lên một tia bọt nước.
Trong khoảng thời gian này Tần Oanh đã sớm quen với bóng dáng đến nhanh cũng đi nhanh của hắn, tức giận hừ một tiếng tiếp tục đi vào trong.
Hệ thống từ trên cao nhìn xuống cô, âm thầm nghiến răng nghiến lợi nghĩ: nếu như không phải ràng buộc xảy ra sai lầm và hệ thống cần phải sửa chữa lại, làm sao tôi có thể chọn một người ngu xuẩn như cô được chứ.
Đây là một thế giới tiểu thuyết nói về thật giả tiểu thư, nữ chính Khúc Chiết Ngọc thông minh, thanh lãnh, ý chí kiên cường, cho dù nghèo khó lại ưu tú vượt mọi khó khăn trở ngại để được đi học thành tài, đối mặt với người mẹ cay nghiệt cũng không oán không hận, bước lên con đường trưởng thành với tính tình chính trực thiện lương.
Cô ta ỷ vào gia thế hơn người ở trong trường đe dọa bắt nạt kẻ khác, lại luôn biến khéo léo thành vụng, hấp dẫn đến một đám người mặt ngoài ủng hộ nhưng trong lòng lại trào phúng cô, ngốc nghếch bị người khác coi làm bia đỡ đạn.
Cho nên lúc xảy ra chuyện không may cũng chỉ biết hợp tình hợp lý giao cho anh trai mình giải quyết, nếu như không phải có Tần Cẩn nhúng tay xử lý những người không có ý tốt bên cạnh cô, sớm muộn gì cô cũng bị lừa đến quần lót cũng không còn.
"A đau quá —— cái nơi rách nát ngay cả đèn đường cũng không lắp, ngày mai phải tìm người phá nơi này đi."
Nương theo ánh trăng trên trời, Tần Oanh thấy rõ viên gạch màu đỏ vấp ngã cô, lảo đảo đứng vững sau đó vịn tay vào tường, dồn hết sức lực ở đầu chân, giống như phát tiết một cước đá văng viên gạch, kết quả ngón chân đụng vào viên gạch làm bản thân đau đến nước mắt lưng tròng.
Được rồi, đối tượng trút giận lại có thêm một viên gạch.
Hệ thống sống nhờ trong đầu của cô cuối cùng cũng nhịn không được, lạnh lùng thúc giục: "Cô có thể hành động nhanh lên được hay không.”
Tần Oanh rưng rưng nước mắt, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp tràn đầy tức giận, ở trong đầu lớn tiếng hét trở về: "Thúc giục cái gì mà thúc giục, anh có bản lĩnh thì tìm người khác đi.”
Im lặng một lúc, hệ thống mới mở miệng: "Cô nghĩ rằng tôi không thể đổi ký chủ một lần nữa sao?"
Không cho Tần Oanh cơ hội trả lời, hắn nói tiếp, giống như con rắn độc dụ dỗ Eve, ẩn giấu uy hiếp lạnh như băng: "Nhưng cô cam tâm tình nguyện tiếp nhận vận mệnh nữ phụ ác độc sao?”
Tần Oanh nghĩ đến kết cục bi thảm mà mình vừa nhìn thấy, tức giận trên mặt cũng cứng đờ lại, đôi môi mềm mại ngập ngừng nửa ngày lại không cam lòng mất mặt, lúc này mới căng da đầu trả lời một câu: "Vậy tôi đây không phải đều đã đến nơi này rồi sao, anh còn muốn thế nào nữa."
Lời nói của cô dường như rơi xuống biển chết, không hề gợi lên một tia bọt nước.
Trong khoảng thời gian này Tần Oanh đã sớm quen với bóng dáng đến nhanh cũng đi nhanh của hắn, tức giận hừ một tiếng tiếp tục đi vào trong.
Hệ thống từ trên cao nhìn xuống cô, âm thầm nghiến răng nghiến lợi nghĩ: nếu như không phải ràng buộc xảy ra sai lầm và hệ thống cần phải sửa chữa lại, làm sao tôi có thể chọn một người ngu xuẩn như cô được chứ.
Đây là một thế giới tiểu thuyết nói về thật giả tiểu thư, nữ chính Khúc Chiết Ngọc thông minh, thanh lãnh, ý chí kiên cường, cho dù nghèo khó lại ưu tú vượt mọi khó khăn trở ngại để được đi học thành tài, đối mặt với người mẹ cay nghiệt cũng không oán không hận, bước lên con đường trưởng thành với tính tình chính trực thiện lương.
Cô ta ỷ vào gia thế hơn người ở trong trường đe dọa bắt nạt kẻ khác, lại luôn biến khéo léo thành vụng, hấp dẫn đến một đám người mặt ngoài ủng hộ nhưng trong lòng lại trào phúng cô, ngốc nghếch bị người khác coi làm bia đỡ đạn.
Cho nên lúc xảy ra chuyện không may cũng chỉ biết hợp tình hợp lý giao cho anh trai mình giải quyết, nếu như không phải có Tần Cẩn nhúng tay xử lý những người không có ý tốt bên cạnh cô, sớm muộn gì cô cũng bị lừa đến quần lót cũng không còn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.