Thuần Hóa Người Chồng Thú Tính Của Tôi
Chương 25: Claire
Lachik De
16/05/2021
Annette quyết định bảo vệ niềm kiêu hãnh của Rafael bằng cách nói dối trước. Cô nhìn xuống và giải thích nhẹ nhàng, đề phòng Rafael có thể phát hiện ra cô đang nói dối.
“Không, em không biết chàng đang nói gì, nhưng chỉ là em tìm nhầm phòng thôi. Em thức dậy vào đêm hôm qua và thấy khát nước, nhưng trời tối quá không thể trở về phòng sau khi uống nước. Vì vậy, em vào phòng của chàng một cách tình cờ. Em định trở về phòng khi trời vừa tờ mờ sáng, nhưng em đoán là em đã ngủ quên khi ngồi trên ghế sô pha. Em xin lỗi."
May mắn thay, vì khuôn mặt của Annette có vẻ rất thành khẩn, nên Rafael có chút không rõ ràng. Trong khi anh đang suy tư, Annette đã luồn xuống dưới cánh tay của anh và chuẩn bị chạy trốn.
“Em sẽ không làm thế nữa. Em xin lỗi. Vậy giờ em sẽ để chàng ở đây….. Yaah! ”
Rafael nắm lấy eo của Annette từ phía sau và cắn vào vành tai lộ ra qua mái tóc của cô ấy. Dường như cô đang che giấu điều gì đó, nhưng anh không thể chất vấn cô vì anh không nhớ chuyện gì xảy ra đêm qua.
Rafael cắn tai Annette vài lần với vẻ phẫn uất, rồi khẽ liếm lên gáy cô. Cô ấy có vị ngọt ngào không thể tả. Điều này bắt đầu làm cho phần dưới cứng cáp của anh ngóc dậy vào sáng sớm.
'Mình có nên làm chuyện đó không?' Rafael nghĩ nghĩ trong khi nhìn xuống Annette, người đang được anh nhẹ nhàng ôm vào lòng. Nhưng dải băng trắng quấn quanh cái đầu nhỏ nhắn của cô khiến anh khó chịu. Rafael thích quan hệ tình dục thô bạo, nhưng nếu anh cuộn Annette lại như vậy, vết thương của cô có thể bị hở và chảy máu trở lại. Dù sao cô cũng là một người phụ nữ yếu đuối như vậy.
"Đi. Nếu cô vào phòng tôi thêm một lần nữa, hãy biết rằng mọi chuyện sẽ không kết thúc ở đây ”.
Rafael đe dọa và lạnh lùng đẩy cô ra. Theo cách anh quay lưng lại với cô, anh có vẻ khá tức giận. Annette gật đầu và bước nhanh ra khỏi phòng. Mặc dù anh có vẻ không bị lừa gạt bởi lời nói dối của cô, nhưng thật may mắn khi cô có thể thoát khỏi tình huống này.
Annette dùng tay áo lau tai và gáy bị ướt nước bọt của Rafael. Anh đặc biệt thích liếm và cắn Annette. Điểm này không thay đổi từ xưa đến nay. Rốt cuộc, chồng cô vẫn là một người đàn ông thú tính.
Vài ngày sau, sau khi kết thúc buổi tập huấn buổi chiều, Rafael vào dinh thự lau mồ hôi. Biểu cảm của anh khó chịu kinh khủng. Đó là bởi vì đã vài ngày trôi qua anh không thể ngủ được. Chắc chắn, việc thiếu ngủ trong một thời gian dài đã ảnh hưởng sâu sắc đến kỹ năng kiếm thuật của Rafael.
'Mình đã ở trong trạng thái tốt hơn nhiều khi mình ngủ ngon.'
Rafael tặc lưỡi, nhớ lại cách đây vài ngày anh đã ngủ trên đùi Annette. Cơ thể của anh cảm thấy rất sảng khoái và anh đã đạt được thành tích xuất sắc. Ngày hôm ấy, anh cảm thấy như thể mình có thể sớm đạt đến trạng thái Kiếm Sư. Đêm đó Rafael đi ngủ và anh tin rằng mình sẽ trở thành Kiếm sư vào ngày hôm sau.
Nhưng tất cả chỉ là ảo tưởng của Rafael. Anh lại bị chứng rối loạn giấc ngủ, và kỹ năng của anh với kiếm cũng giảm dần. ‘Hay là do mình ngủ với Annette.' Đôi mắt tinh xảo của Rafael tràn đầy vẻ khó chịu.
'Cô ấy chắc chắn sẽ nhìn mình như thể mình là một kẻ hài hước!'
Rốt cuộc là chính anh đã bảo cô không được vào phòng ngủ của anh, vậy mà giờ cũng là anh muốn liều mạng ngủ với cô. Rõ ràng là Annette, một thành viên của gia đình Bavaria kiêu hãnh sẽ nghĩ gì về anh. Tuy nhiên, dù sao cô cũng là vợ của anh, và cô phải làm tròn bổn phận ngủ với anh. Và đến giờ, vết thương trên đầu cô đã lành nên anh không cần phải lo lắng về việc nó sẽ hở ra nữa.
Rafael quyết định theo ý mình. Tất nhiên, anh không thể biết đó là một sự trùng hợp khó chịu hay sự ấm áp của Annette đã giúp anh có một giấc ngủ ngon. Nhưng bây giờ, anh thực sự muốn tìm hiểu. Vì thiếu ngủ, đôi mắt xanh của anh trở nên đỏ ngầu.
Bước vào dinh thự, anh nhìn quanh với ánh mắt đói khát và dò hỏi một cô hầu gái đang đi ngang qua.
"Anette đâu rồi?"
Đồng tử của cô hầu gái run lên vì đây là lần đầu tiên cô nói chuyện với Rafael. Mặc dù cô đã làm hầu gái trong Dinh thự Carnesis vài năm, nhưng đây là lần đầu tiên cô nói chuyện với chủ nhân trẻ tuổi và hung dữ của mình. Cô hầu gái vội vàng trả lời, cúi đầu vô cùng lễ phép.
“Thưa, hôm nay phu nhân đã ra ngoài. Cô ấy có để lại một mảnh giấy cho ngài, ngài có muốn tôi mang nó đến không? ”
Ra ngoài? Cái trán đẹp của Rafael nhăn lại. Anh cảm thấy một cảm giác bị phản bội kỳ lạ vì anh cho rằng Annette đã về nhà bố mẹ đẻ. Rafael vẫn chưa quên lời xúc phạm của người quản gia và sự thiếu tôn trọng trắng trợn mà gia đình cô thể hiện qua việc trả lại quà cưới.
'Trước mặt tôi, cô đã giả vờ đứng về phía tôi.'
Rafael cau mày. Anh không muốn thừa nhận điều đó nhưng anh bắt đầu có chút tin tưởng vào cô. Có vẻ như Annette luôn đứng về phía gia đình mình, và đến giờ chắc hẳn cô đang văng tục, chửi bới anh ở đó. Nếu cô ấy thực sự là một phụ nữ Bavaria xảo quyệt, thì chỉ có thế thôi.
Rafael nghiến răng, dặn dò người hầu gái đem tờ giấy đến để xác nhận sự thật. Rafael giật lấy mảnh giấy từ người giúp việc và nhìn xuống nó.
*Rafael thân mến.
Hôm nay em sẽ đến cung điện. Chị dâu mới của em, Claire Lucid Bavaria từ Đế chế Chapelle, lần đầu tiên đến Cung điện Deltium. Vì vậy, để chào Claire, em sẽ đến thăm Đại sứ quán Hoàng gia ở phía đông cung điện. Em sẽ quay về đúng giờ.*
Vẻ mặt của Rafael khi nhìn vào tờ giấy có mùi thơm màu hồng nhạt trở nên kỳ lạ.
Chà, có vẻ như Annette đã không đến gặp Công tước xứ Bavaria chết tiệt đó, nên cơn giận của anh nhanh chóng hạ nhiệt. Tuy nhiên, lý do tại sao biểu hiện của Rafael lại kỳ lạ như vậy không chỉ vì những giả định của anh về Annette là sai.
Annette Bavaria duyên dáng, người từng được nuôi dưỡng như một tiểu thư của Nhà Ducal quyền lực, có …… thật bất ngờ, chữ viết tay rất xấu. Có vẻ như cô ấy đã cố gắng viết nó xuống trong khi ấn mạnh bút xuống giấy, nhưng nó đã làm lem mực và khiến tờ giấy trông càng lộn xộn hơn. Thật ngạc nhiên khi thấy rằng mặc dù cô ấy viết bằng một cây bút tốt nhất và một loại giấy chất lượng cao nhất, nhưng kết quả lại có thể như thế này.
'Cung điện.'
Rafael cầm tờ giấy viết thư và chìm trong suy nghĩ trong giây lát. Anh nghĩ Annette có lẽ bây giờ đang ngồi với chị dâu mới, Claire, và uống trà một cách thân thiện. Anh có thể tưởng tượng ra sự xuất hiện của hai người phụ nữ, mặc những chiếc váy phồng lớn được trang trí bằng ruy băng và lông vũ trong khi ăn những món tráng miệng màu hồng. Có lẽ họ sẽ nguyền rủa và nói xấu anh trong khi ăn món tráng miệng đó.
Rafael cau mày. Anh ghét những người Bavaria kiêu ngạo. Đặc biệt là Công tước xứ Bavaria, người không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để xúc phạm anh mỗi khi nhìn thấy Rafael trong cung điện hoàng gia. Và điều trớ trêu nhất là giờ đây, ông ấy là bố vợ của anh.
Thế giới đôi khi còn hài hước hơn là một vở hài kịch.
"Nhưng Annette Bavaria thì, cũng không tệ đến như vậy."
Rafael vô tình tặc lưỡi đánh giá Annette một cách hào phóng. Có lẽ đây là ý định của Annette. Cô ấy có thể đang đánh lừa anh bằng khuôn mặt dịu dàng và nhã nhặn của mình và cười nhạo anh vì sự ngu ngốc sau lưng.
Nghĩ vậy khiến Rafael cảm thấy mình thật bẩn thỉu. Anh không thể để cô gièm pha anh trước người chị dâu mới của cô, người đến từ Đế chế Chapelle. Rafael cũng cảm thấy cần phải đến cung điện hoàng gia. Anh có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi cha mình, vị vua hiện tại của Deltium, Selgratis. Đặc biệt là về Annette Bavaria.
Rafael cau mày khi nghĩ về cha mình, người luôn mỉm cười một cách đáng ngờ đối với anh. Anh ghét đi đến hoàng cung, nhưng đôi khi giống như một kẻ ăn mày quý tộc đáng thương, anh phải chịu đựng những gì anh ghét. Anh có linh cảm rằng hôm nay sẽ là một ngày rất khó chịu.
Thời gian uống trà của Annette không màu hồng cũng không ngọt ngào, không giống như kỳ vọng của Rafael. Cổ tay của chị dâu mới khá rắn chắc và đang nghiêng tách trà đối diện với cô. Rõ ràng là bàn tay quen cầm kiếm sắc bén hơn là một tách trà tao nhã. Những gì được nhìn thấy dưới bàn không phải là viền của một chiếc váy sang trọng, mà là một chiếc quần của một hiệp sĩ.
Annette nhìn chị dâu mới của mình, Claire. Với mái tóc xanh cắt ngắn dưới cằm, cô ấy là một người đẹp phi giới tính. Cô cũng là một hiệp sĩ xuất sắc, người đứng đầu Đội Hiệp sĩ Số 3 của Đế chế Chapelle. Cảm nhận được ánh mắt của Annette, cô đặt tách trà xuống và bắt đầu xin lỗi.
"Chị xin lỗi vì chị không thể tham dự đám cưới của em, Annette. Chị đang thực hiện một nhiệm vụ thực sự quan trọng vào thời điểm đó."
Giọng của Claire, trộn lẫn với giọng của người Chapelle, nghe có vẻ gay gắt hơn. Nhưng dưới vẻ ngoài lạnh lùng, cô ấy thực chất là một người rất ngọt ngào. Cô vẫn tỏ ra hối hận vì không thể đến dự đám cưới của Annette do những hoàn cảnh không thể tránh khỏi.
"Không sao em hiểu mà. Đế chế lúc đó là một mớ hỗn độn, phải không? Có một vụ ám sát chỉ huy quân đội. Chúa ơi, em rất vui vì mọi việc diễn ra tốt đẹp ”.
Annette mỉm cười và chấp nhận lời xin lỗi của Claire. Khi chỉ huy của cô ấy sắp bị ám sát, làm thế nào Claire, một hiệp sĩ, có thể đến dự đám cưới của cô? Không chỉ Claire, mà anh trai Arjen của cô chắc hẳn cũng rất bận rộn.
Chớp mắt trước câu trả lời thân thiện của Annette, Claire bật dậy khỏi chỗ ngồi và ôm cô ấy. Claire, người trông bảnh bao hơn nhiều so với hầu hết các quý tộc, hôn lên má Annette.
"Em thật là xinh đẹp! Làm thế nào một người có thể đẹp đến thế này? Nếu chị là một người đàn ông, chị sẽ làm mọi cách để cưới em, Annette Bavaria.”
“Bây giờ là Annette Bavaria Carnesis. Đừng quên em đã kết hôn rồi”.
Annette, đung đưa trong tay Claire, nói với một nụ cười. Sau đó Claire ngừng lắc lư và thả cô ra. Đột nhiên, biểu hiện của Claire trở nên rất nghiêm túc.
“Vậy em ổn chứ, Annette? Em nói rằng chồng em là…Rafael Carnesis. “
Nụ cười trên khuôn mặt Annette hoàn toàn biến mất. Cô nghĩ rằng cũng giống như những quý tộc khác, Claire cũng sẽ đặt câu hỏi về huyết thống của Rafael. Thật không dễ chịu cho Annette khi nghe về việc chồng cô là con ngoài giá thú. Nhưng những gì bật ra từ miệng Claire hoàn toàn khác và là điều mà cô không bao giờ ngờ tới.
“Rafael, Ác ma Chiến trường, phải không? Chị nghe nói anh ta thích đàn ông. Có tin đồn rằng anh ta và người phụ tá của trại đã có quan hệ tình cảm. Anh ta thực sự là người đồng tính đúng không? ”
Nụ cười của Annette đanh lại trước câu nói bất ngờ.
'Chị đang nói cái quái gì vậy? Chồng em mà là đồng tính nam và thích quan hệ với đàn ông sao?!'
“Không, em không biết chàng đang nói gì, nhưng chỉ là em tìm nhầm phòng thôi. Em thức dậy vào đêm hôm qua và thấy khát nước, nhưng trời tối quá không thể trở về phòng sau khi uống nước. Vì vậy, em vào phòng của chàng một cách tình cờ. Em định trở về phòng khi trời vừa tờ mờ sáng, nhưng em đoán là em đã ngủ quên khi ngồi trên ghế sô pha. Em xin lỗi."
May mắn thay, vì khuôn mặt của Annette có vẻ rất thành khẩn, nên Rafael có chút không rõ ràng. Trong khi anh đang suy tư, Annette đã luồn xuống dưới cánh tay của anh và chuẩn bị chạy trốn.
“Em sẽ không làm thế nữa. Em xin lỗi. Vậy giờ em sẽ để chàng ở đây….. Yaah! ”
Rafael nắm lấy eo của Annette từ phía sau và cắn vào vành tai lộ ra qua mái tóc của cô ấy. Dường như cô đang che giấu điều gì đó, nhưng anh không thể chất vấn cô vì anh không nhớ chuyện gì xảy ra đêm qua.
Rafael cắn tai Annette vài lần với vẻ phẫn uất, rồi khẽ liếm lên gáy cô. Cô ấy có vị ngọt ngào không thể tả. Điều này bắt đầu làm cho phần dưới cứng cáp của anh ngóc dậy vào sáng sớm.
'Mình có nên làm chuyện đó không?' Rafael nghĩ nghĩ trong khi nhìn xuống Annette, người đang được anh nhẹ nhàng ôm vào lòng. Nhưng dải băng trắng quấn quanh cái đầu nhỏ nhắn của cô khiến anh khó chịu. Rafael thích quan hệ tình dục thô bạo, nhưng nếu anh cuộn Annette lại như vậy, vết thương của cô có thể bị hở và chảy máu trở lại. Dù sao cô cũng là một người phụ nữ yếu đuối như vậy.
"Đi. Nếu cô vào phòng tôi thêm một lần nữa, hãy biết rằng mọi chuyện sẽ không kết thúc ở đây ”.
Rafael đe dọa và lạnh lùng đẩy cô ra. Theo cách anh quay lưng lại với cô, anh có vẻ khá tức giận. Annette gật đầu và bước nhanh ra khỏi phòng. Mặc dù anh có vẻ không bị lừa gạt bởi lời nói dối của cô, nhưng thật may mắn khi cô có thể thoát khỏi tình huống này.
Annette dùng tay áo lau tai và gáy bị ướt nước bọt của Rafael. Anh đặc biệt thích liếm và cắn Annette. Điểm này không thay đổi từ xưa đến nay. Rốt cuộc, chồng cô vẫn là một người đàn ông thú tính.
Vài ngày sau, sau khi kết thúc buổi tập huấn buổi chiều, Rafael vào dinh thự lau mồ hôi. Biểu cảm của anh khó chịu kinh khủng. Đó là bởi vì đã vài ngày trôi qua anh không thể ngủ được. Chắc chắn, việc thiếu ngủ trong một thời gian dài đã ảnh hưởng sâu sắc đến kỹ năng kiếm thuật của Rafael.
'Mình đã ở trong trạng thái tốt hơn nhiều khi mình ngủ ngon.'
Rafael tặc lưỡi, nhớ lại cách đây vài ngày anh đã ngủ trên đùi Annette. Cơ thể của anh cảm thấy rất sảng khoái và anh đã đạt được thành tích xuất sắc. Ngày hôm ấy, anh cảm thấy như thể mình có thể sớm đạt đến trạng thái Kiếm Sư. Đêm đó Rafael đi ngủ và anh tin rằng mình sẽ trở thành Kiếm sư vào ngày hôm sau.
Nhưng tất cả chỉ là ảo tưởng của Rafael. Anh lại bị chứng rối loạn giấc ngủ, và kỹ năng của anh với kiếm cũng giảm dần. ‘Hay là do mình ngủ với Annette.' Đôi mắt tinh xảo của Rafael tràn đầy vẻ khó chịu.
'Cô ấy chắc chắn sẽ nhìn mình như thể mình là một kẻ hài hước!'
Rốt cuộc là chính anh đã bảo cô không được vào phòng ngủ của anh, vậy mà giờ cũng là anh muốn liều mạng ngủ với cô. Rõ ràng là Annette, một thành viên của gia đình Bavaria kiêu hãnh sẽ nghĩ gì về anh. Tuy nhiên, dù sao cô cũng là vợ của anh, và cô phải làm tròn bổn phận ngủ với anh. Và đến giờ, vết thương trên đầu cô đã lành nên anh không cần phải lo lắng về việc nó sẽ hở ra nữa.
Rafael quyết định theo ý mình. Tất nhiên, anh không thể biết đó là một sự trùng hợp khó chịu hay sự ấm áp của Annette đã giúp anh có một giấc ngủ ngon. Nhưng bây giờ, anh thực sự muốn tìm hiểu. Vì thiếu ngủ, đôi mắt xanh của anh trở nên đỏ ngầu.
Bước vào dinh thự, anh nhìn quanh với ánh mắt đói khát và dò hỏi một cô hầu gái đang đi ngang qua.
"Anette đâu rồi?"
Đồng tử của cô hầu gái run lên vì đây là lần đầu tiên cô nói chuyện với Rafael. Mặc dù cô đã làm hầu gái trong Dinh thự Carnesis vài năm, nhưng đây là lần đầu tiên cô nói chuyện với chủ nhân trẻ tuổi và hung dữ của mình. Cô hầu gái vội vàng trả lời, cúi đầu vô cùng lễ phép.
“Thưa, hôm nay phu nhân đã ra ngoài. Cô ấy có để lại một mảnh giấy cho ngài, ngài có muốn tôi mang nó đến không? ”
Ra ngoài? Cái trán đẹp của Rafael nhăn lại. Anh cảm thấy một cảm giác bị phản bội kỳ lạ vì anh cho rằng Annette đã về nhà bố mẹ đẻ. Rafael vẫn chưa quên lời xúc phạm của người quản gia và sự thiếu tôn trọng trắng trợn mà gia đình cô thể hiện qua việc trả lại quà cưới.
'Trước mặt tôi, cô đã giả vờ đứng về phía tôi.'
Rafael cau mày. Anh không muốn thừa nhận điều đó nhưng anh bắt đầu có chút tin tưởng vào cô. Có vẻ như Annette luôn đứng về phía gia đình mình, và đến giờ chắc hẳn cô đang văng tục, chửi bới anh ở đó. Nếu cô ấy thực sự là một phụ nữ Bavaria xảo quyệt, thì chỉ có thế thôi.
Rafael nghiến răng, dặn dò người hầu gái đem tờ giấy đến để xác nhận sự thật. Rafael giật lấy mảnh giấy từ người giúp việc và nhìn xuống nó.
*Rafael thân mến.
Hôm nay em sẽ đến cung điện. Chị dâu mới của em, Claire Lucid Bavaria từ Đế chế Chapelle, lần đầu tiên đến Cung điện Deltium. Vì vậy, để chào Claire, em sẽ đến thăm Đại sứ quán Hoàng gia ở phía đông cung điện. Em sẽ quay về đúng giờ.*
Vẻ mặt của Rafael khi nhìn vào tờ giấy có mùi thơm màu hồng nhạt trở nên kỳ lạ.
Chà, có vẻ như Annette đã không đến gặp Công tước xứ Bavaria chết tiệt đó, nên cơn giận của anh nhanh chóng hạ nhiệt. Tuy nhiên, lý do tại sao biểu hiện của Rafael lại kỳ lạ như vậy không chỉ vì những giả định của anh về Annette là sai.
Annette Bavaria duyên dáng, người từng được nuôi dưỡng như một tiểu thư của Nhà Ducal quyền lực, có …… thật bất ngờ, chữ viết tay rất xấu. Có vẻ như cô ấy đã cố gắng viết nó xuống trong khi ấn mạnh bút xuống giấy, nhưng nó đã làm lem mực và khiến tờ giấy trông càng lộn xộn hơn. Thật ngạc nhiên khi thấy rằng mặc dù cô ấy viết bằng một cây bút tốt nhất và một loại giấy chất lượng cao nhất, nhưng kết quả lại có thể như thế này.
'Cung điện.'
Rafael cầm tờ giấy viết thư và chìm trong suy nghĩ trong giây lát. Anh nghĩ Annette có lẽ bây giờ đang ngồi với chị dâu mới, Claire, và uống trà một cách thân thiện. Anh có thể tưởng tượng ra sự xuất hiện của hai người phụ nữ, mặc những chiếc váy phồng lớn được trang trí bằng ruy băng và lông vũ trong khi ăn những món tráng miệng màu hồng. Có lẽ họ sẽ nguyền rủa và nói xấu anh trong khi ăn món tráng miệng đó.
Rafael cau mày. Anh ghét những người Bavaria kiêu ngạo. Đặc biệt là Công tước xứ Bavaria, người không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để xúc phạm anh mỗi khi nhìn thấy Rafael trong cung điện hoàng gia. Và điều trớ trêu nhất là giờ đây, ông ấy là bố vợ của anh.
Thế giới đôi khi còn hài hước hơn là một vở hài kịch.
"Nhưng Annette Bavaria thì, cũng không tệ đến như vậy."
Rafael vô tình tặc lưỡi đánh giá Annette một cách hào phóng. Có lẽ đây là ý định của Annette. Cô ấy có thể đang đánh lừa anh bằng khuôn mặt dịu dàng và nhã nhặn của mình và cười nhạo anh vì sự ngu ngốc sau lưng.
Nghĩ vậy khiến Rafael cảm thấy mình thật bẩn thỉu. Anh không thể để cô gièm pha anh trước người chị dâu mới của cô, người đến từ Đế chế Chapelle. Rafael cũng cảm thấy cần phải đến cung điện hoàng gia. Anh có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi cha mình, vị vua hiện tại của Deltium, Selgratis. Đặc biệt là về Annette Bavaria.
Rafael cau mày khi nghĩ về cha mình, người luôn mỉm cười một cách đáng ngờ đối với anh. Anh ghét đi đến hoàng cung, nhưng đôi khi giống như một kẻ ăn mày quý tộc đáng thương, anh phải chịu đựng những gì anh ghét. Anh có linh cảm rằng hôm nay sẽ là một ngày rất khó chịu.
Thời gian uống trà của Annette không màu hồng cũng không ngọt ngào, không giống như kỳ vọng của Rafael. Cổ tay của chị dâu mới khá rắn chắc và đang nghiêng tách trà đối diện với cô. Rõ ràng là bàn tay quen cầm kiếm sắc bén hơn là một tách trà tao nhã. Những gì được nhìn thấy dưới bàn không phải là viền của một chiếc váy sang trọng, mà là một chiếc quần của một hiệp sĩ.
Annette nhìn chị dâu mới của mình, Claire. Với mái tóc xanh cắt ngắn dưới cằm, cô ấy là một người đẹp phi giới tính. Cô cũng là một hiệp sĩ xuất sắc, người đứng đầu Đội Hiệp sĩ Số 3 của Đế chế Chapelle. Cảm nhận được ánh mắt của Annette, cô đặt tách trà xuống và bắt đầu xin lỗi.
"Chị xin lỗi vì chị không thể tham dự đám cưới của em, Annette. Chị đang thực hiện một nhiệm vụ thực sự quan trọng vào thời điểm đó."
Giọng của Claire, trộn lẫn với giọng của người Chapelle, nghe có vẻ gay gắt hơn. Nhưng dưới vẻ ngoài lạnh lùng, cô ấy thực chất là một người rất ngọt ngào. Cô vẫn tỏ ra hối hận vì không thể đến dự đám cưới của Annette do những hoàn cảnh không thể tránh khỏi.
"Không sao em hiểu mà. Đế chế lúc đó là một mớ hỗn độn, phải không? Có một vụ ám sát chỉ huy quân đội. Chúa ơi, em rất vui vì mọi việc diễn ra tốt đẹp ”.
Annette mỉm cười và chấp nhận lời xin lỗi của Claire. Khi chỉ huy của cô ấy sắp bị ám sát, làm thế nào Claire, một hiệp sĩ, có thể đến dự đám cưới của cô? Không chỉ Claire, mà anh trai Arjen của cô chắc hẳn cũng rất bận rộn.
Chớp mắt trước câu trả lời thân thiện của Annette, Claire bật dậy khỏi chỗ ngồi và ôm cô ấy. Claire, người trông bảnh bao hơn nhiều so với hầu hết các quý tộc, hôn lên má Annette.
"Em thật là xinh đẹp! Làm thế nào một người có thể đẹp đến thế này? Nếu chị là một người đàn ông, chị sẽ làm mọi cách để cưới em, Annette Bavaria.”
“Bây giờ là Annette Bavaria Carnesis. Đừng quên em đã kết hôn rồi”.
Annette, đung đưa trong tay Claire, nói với một nụ cười. Sau đó Claire ngừng lắc lư và thả cô ra. Đột nhiên, biểu hiện của Claire trở nên rất nghiêm túc.
“Vậy em ổn chứ, Annette? Em nói rằng chồng em là…Rafael Carnesis. “
Nụ cười trên khuôn mặt Annette hoàn toàn biến mất. Cô nghĩ rằng cũng giống như những quý tộc khác, Claire cũng sẽ đặt câu hỏi về huyết thống của Rafael. Thật không dễ chịu cho Annette khi nghe về việc chồng cô là con ngoài giá thú. Nhưng những gì bật ra từ miệng Claire hoàn toàn khác và là điều mà cô không bao giờ ngờ tới.
“Rafael, Ác ma Chiến trường, phải không? Chị nghe nói anh ta thích đàn ông. Có tin đồn rằng anh ta và người phụ tá của trại đã có quan hệ tình cảm. Anh ta thực sự là người đồng tính đúng không? ”
Nụ cười của Annette đanh lại trước câu nói bất ngờ.
'Chị đang nói cái quái gì vậy? Chồng em mà là đồng tính nam và thích quan hệ với đàn ông sao?!'
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.