Chương 7: Đêm thứ tư rưỡi: Chủ nhân đáng thương của ta
Đa Lê
04/10/2022
Dịch: Amelie.Vo
Từ khi bắt đầu có nhận thức, Gloria đã biết được “vận mệnh” của mình từ lời kể của vú nuôi Molly.
Mẹ của nàng xuất thân từ một gia tộc bí ẩn. Người ta đồn rằng bà từng được một vị thần nào đó ưu ái. Tất cả những cô gái trong gia tộc đều có đôi mắt màu xanh lục và năng lực nói chuyện cùng yêu tinh, không có một ngoại lệ nào.
Mặc dù lời đồn đại không phải bao giờ cũng đáng tin, nhưng quả thật bọn họ sở hữu trực giác nhạy bén khác thường.
Trong cuộc thanh trừng phù thuỷ, bà cố của Gloria được người trong gia tộc Brown giúp đỡ ẩn náu. Nếu như chỉ nhìn vào phần mở đầu, có lẽ đây là một câu chuyện tình yêu cổ tích tuyệt đẹp. Thế nhưng theo năm tháng, gia tộc Brown lợi dụng khả năng của bọn họ để biến yêu tinh thành nô lệ. Đến khi bị bọn họ cự tuyệt, người nhà Brown lại đem biếu bọn họ cho kẻ khác “mua vui” nhằm đổi lấy chức tước.
Dù sao đi nữa, theo lời truyền miệng, bất kể là nam hay nữ thuộc về gia tộc này đều có thể giúp gia tăng thể lực cùng trải nghiệm cho bạn tình trong chuyện “ấy”.
Gia tộc Brown không mấy để ý tới vấn đề huyết thống có bị lẫn lộn hay không, họ chỉ quan tâm đến việc sở hữu trong tay và khống chế những kẻ có đôi mắt màu xanh lục có năng lực triệu hồi linh hồn. Chính vì những ý niệm ác độc của bọn họ, mà dù là Gloria, mẹ nàng hay bà ngoại nàng đều cùng chung một số phận: sinh ra xinh đẹp nhưng lại phải chịu đựng đủ loại bệnh tật.
Gloria đã quen với cơ thể không thể chạy nhảy của mình. Tuy nhiên, sau khi rời khỏi căn ngục dưới nước, nàng kinh ngạc phát hiện ra, ngay cả khi bị phạt quỳ thì đầu gối được tà thần xoa dịu không những vẹn nguyên không sứt mẻ mà còn chẳng khác người khoẻ mạnh bình thường là bao.
Do đó, tâm trạng tồi tệ của Gloria đã tốt hơn đôi chút.
Xem ra thần hộ mệnh của nàng ngoài giỏi chuyện ấy ra thì cũng có không ít sở trường đặc biệt khác.
Nếu đem so sánh thì bề ngoài con chó săn địa ngục hung dữ chẳng có mấy khác biệt với những con chó khác. Thế nhưng, Gloria lại có thể nghe được thanh âm làu bàu của nó.
Sau khi kết thúc hình phạt, Gloria có được một tuần để nghỉ ngơi và hồi phục vết thương. Thầy phù thuỷ lộ vẻ ngạc nhiên khi chữa đầu gối cho nàng. Không biết vì nguyên nhân gì mà ông ta không báo cáo lại với Nam tước rằng chân Gloria đã lành lặn.
Không thấy Fassbinder ghé qua.
Gloria có phần nuối tiếc, có lẽ cuộc đời ngắn ngủi của nàng sẽ không có cơ hội gặp được một vị thần hộ mệnh tốt bụng và dịu dàng.
“Ngươi thế mà lại gọi cái tên xấu xa đó là thần hộ mệnh ư?”
Con chó săn địa ngục lầm bầm trong tư thế ngồi xổm đầy quý phái và thanh lịch, đôi chân ngắn cũn cỡn của nó phải nỗ lực kiễng thật cao mới có thể đặt phần đệm thịt hồng hào tiếp xúc với sàn nhà.
“Đây là lần đầu tiên ta nghe có kẻ dùng hai từ ‘hộ mệnh’ để gán cho hắn.”
Gloria nhẹ vuốt đầu nó: “Làm thế nào mà ngươi lại bị đưa tới đây?”
Trong mắt những người hầu, tiểu thư suy nhược xanh xao của bọn họ đang nói chuyện với một con chó hoang nhặt ở ngoài đường. Có lẽ thiếu nữ xinh đẹp tôn quý này đã bị tra tấn đến phát điên.
Ánh tà dương thật diễm tuyệt. Thời điểm mặt trời buông xuống, làn da trắng sáng của Gloria gần như trở nên trong suốt, đôi khuỷu tay yếu ớt kia có thể bị bẻ gãy trong vòng một nốt nhạc. Sự thật là như vậy, những người hầu gái bên cạnh nàng đều rõ ràng tiểu thư nhà mình mong manh dễ vỡ đến mức nào.
Tựa như một con búp bê xinh xắn bằng pha lê.
Chó địa ngục đáp: “Haiz… Hoàn cảnh đẩy đưa thôi.”
Không một ai cho rằng Fassbinder sẽ tỉnh thức từ trong giấc ngủ dài.
Là một tà thần không tuổi tác, hắn hết sức tàn bạo và cường đại. Người ta đồn rằng hắn từng ra tay giết chết các thiên thần, tàn sát rất nhiều chủng tộc quỷ dữ. Nhưng kể từ khi hắn chìm vào giấc ngủ đông mà không rõ nguyên do, các thiên thần và ác quỷ đều thở phào nhẹ nhõm.
Bởi hắn vốn là một tà thần không chịu ước thúc bởi bất kỳ một quy tắc nào, cũng không có lập trường rõ ràng, vậy nên mọi người đều tự giác tránh xa hắn.
Gloria cảm thấy tò mò: “Ngươi sợ hắn à?”
Con chó săn giơ chân sau lên ngoáy tai một cách cồng kềnh…
Ai dô, chân ngắn quá, ngoáy không tới…
Nó đã thử cố gắng quờ quạng hai lần, nhưng cái chân béo núc ních làm nó ngã chổng vó, hai bờ mông tròn lẳn đập “ịch” xuống nền đất. Dù cho bất đắc dĩ, nó vẫn phải miễn cưỡng chấp nhận hình dáng bé tí teo do tà thần hô biến này. Con chó địa ngục trông ỉu xìu, cái đuôi rũ xuống:
“Không phải sợ, mà là không phản kháng nổi.”
“Ta là một con chó ranh vắt mũi chưa sạch, vừa bé bỏng lại vô dụng. Năm nay ta chỉ mới có 2000 tuổi mà thôi.”
“Đến việc nhìn thẳng vào mắt hắn ta còn không dám.”
“Lúc hắn bảo có một con người muốn nuôi ta làm thú cưng, ta sợ tới mức tè ngay ra quần T_T ~”
“Ta có được quyền nói ‘không’ đâu cơ chứ? Ở nhà ta còn mẹ già 8000 tuổi và em gái nhỏ 1000 tuổi, ta còn có thể làm gì bây giờ?”
……
Gloria: “……”
Nàng dùng ngón tay chọt chọt chú cún con, bất chợt mỉm cười thật tươi.
Nàng hỏi: “Ngươi nghĩ thử xem, nếu ta ngoan ngoãn nghe lời hắn, hắn có thể đưa ta rời khỏi đây không?”
Con chó săn từ bỏ việc thử giẫm chân lên đôi tai mũm mĩm để gãi ngứa, đôi mắt bé tí như hạt đậu đen của nó nhìn Gloria hồi lâu sau mới trả lời:
“Cũng có thể lắm, thưa tiểu thư.”
Cuối cùng nó cũng nhìn thấy Gloria nở một nụ cười thực tâm.
Cô bé loài người có tuổi thọ ngắn ngủn này hẳn là sợ mình sống quá lâu chăng? Cho nên mới dám vọng tưởng đi dụ dỗ tà thần.
Chó săn địa ngục có thể nhìn thấy được sinh mệnh của nhân loại.
Một đứa trẻ được sinh ra do hôn nhân cận huyết như Gloria sẽ không sống quá ba mươi năm.
Cộng thêm tình trạng sức khoẻ tệ hại như bây giờ, e là tới 25 tuổi còn không sống nổi.
Những sinh vật tà ác không có khái niệm “thương hại” và “đồng cảm”. Nó tự hỏi làm thế nào mà một tà thần cường đại như Fassbinder lại có thể có mối liên hệ với nhân loại, hơn thế nữa, hắn còn tạo ra một ấn ký trên người Gloria.
Với dấu ấn này thì cho dù là ma quỷ có mạnh cách mấy cũng không mảy may thương tổn được nàng.
Đã vậy, nàng lại dám nghĩ đến việc lợi dụng tà thần…
Theo những gì mà nó biết, điều mà tà thần không bao giờ dung thứ, chính là sự phản bội.
Vị Tổng lãnh thiên thần [2] phản bội tà thần trước đây đã bị hắn nuốt chửng vào bụng.Gloria mất tổng cộng hai ngày để đọc đi đọc lại và thuộc nằm lòng tất cả các loại bùa chú mà hiện tại nàng đang có được.
Một số phép thuật có thể tức thời bảo vệ nàng khỏi những thương tổn, còn một số khác có thể trong một khoảng thời gian nhất định, làm suy giảm đáng kể độ nhạy cảm của cơ thể, gây tê liệt xúc giác và khứu giác, đồng thời ức chế dẫn truyền thần kinh làm mất cảm giác đau đớn cũng như là khoái cảm. Là một con người, nàng không hề mong được tận hưởng niềm vui sướng trong lúc giao hoan cùng một chủng tộc kỳ dị khác, càng không muốn năng lực phán đoán bị quấy nhiễu bởi những xúc cảm không cần thiết này.
À, tất nhiên nàng càng không hy vọng cái tên thần hộ mệnh chẳng mấy dịu dàng kia chơi hỏng thân thể nàng.
Cuộc trò chuyện cùng chú chó săn địa ngục đã mở mang kiến thức cho Gloria: Thần hộ mệnh của nàng – Fassbinder vô cùng đặc biệt. Hắn sở hữu một sức mạnh cường đại mà với cơ thể con người, nàng không cách nào dùng vũ lực để đọ sức cùng hắn. Chính vì thế, nàng chỉ có thể sử dụng một số thủ đoạn kém quang minh chính đại hơn mà thôi.
Buổi tối.
Trên đệm chăn êm ái, đợi những người hầu gái câm rời đi, Gloria bắt đầu làm phép, yểm tầng tầng lớp lớp bùa chú lên chính mình.
…Nhằm bảo hộ cơ thể khỏi bị xé rách và tổn thương bởi sự tiếp xúc và tác động của ngoại vật.
Độ nhạy cảm vừa giảm xuống, Gloria không còn cảm nhận được nhiệt độ bên ngoài, không còn ngửi thấy mùi vị, cũng như không cảm giác được đau đớn hay khoái cảm.
……
Hoàn thành việc thi triển phép thuật xong, Gloria cơ hồ biến thành một người gỗ.
Lúc này, những ngón tay của nàng đã tê liệt. Gloria thử cấu một cái lên tay mình nhưng ngoài việc đỏ ửng ra, nó không mang lại chút cảm giác nào cả.
Gloria thở phào nhẹ nhõm.
Nàng nhắm mắt lại, nhỏ tiếng gọi tên của hắn ba lần.
Khế ước chủ tớ cho phép Gloria không cần đọc ra câu thần chú triệu hồi dài dòng.
Tà thần không còn cố ý giấu giếm hình dáng của hắn trước mặt Gloria nữa. Hắn tuỳ tiện ngồi xuống bên mép giường, trên mu bàn tay là dấu ấn thuộc về Gloria đang ánh lên sắc vàng kim. Ngắm nhìn gương mặt tái nhợt của nàng, hắn khẽ mỉm cười:
“Sao nào?” Thanh âm hắn khàn khàn: “Nàng đổi ý rồi à?”
Những ngón tay thon dài của hắn, mặc dù bị ấn ký áp chế nhưng vẫn mó máy không nhanh không chậm.
Tà thần không hề cho rằng Gloria sẽ gây tổn hại đến hắn.
“Ta đồng ý với giao dịch ngày đó của ngươi.” Gloria đưa tay lên cổ áo, lặng lẽ gỡ chiếc cúc áo đầu tiên của bộ váy ngủ dưới ánh nhìn của tà thần.
“Đổi lại, ngày mai ngươi đưa ta rời khỏi nơi này.”
Vì đã yểm một loạt bùa chú lên người nên đối với những chuyện sắp sửa xảy đến, Gloria trấn định lạ thường.
Dù sao nàng cũng sẽ không cảm thấy gì cả, cùng lắm xem bị ôm chút thôi…
Ôm ấp ảo tưởng tuyệt vời này, Gloria vừa cởi tới chiếc cúc áo thứ hai ra thì ngay lập tức, toàn bộ bộ váy ngủ của nàng liền biến thành những đốm nhỏ li ti màu vàng lấp lánh.
Trong ánh sáng chói mắt, tà thần đưa tay ra nắm lấy cằm nàng.
Cặp mắt đỏ sẫm kia đang bình tĩnh nhìn nàng, trong đó còn ẩn chứa ý cười tán thưởng.
Nụ cười đó tựa như nhìn một đứa trẻ đang cố gắng dùng một cây gậy gỗ chống lại hắn. Hắn đã sớm nhìn ra chút thủ đoạn cỏn con của nàng, nhưng vẫn cố tình phối hợp chờ đợi đợt công kích yếu ớt và bướng bỉnh từ thiếu nữ nhỏ bé.
“Chậc, nói gì thì nói, tính ra cũng có chút thành ý.” Tà thần muốn nàng ngẩng mặt lên nhìn hắn. Trong khi đó, bàn tay còn lại của hắn chậm rãi vuốt ve ấn ký trên người nàng – dấu ấn hệt như trên mu bàn tay hắn.
“Sử dụng nhiều bùa chú bảo vệ như vậy, nàng sợ ta đến thế cơ à, bé con tội nghiệp?”
Ngón tay thon dài mơn man theo đường nét ấn ký trên da thịt trắng bóng của nàng, tà thần cắn lấy vành tai Gloria.
Lẽ ra nàng sẽ không cảm thấy sự được đau đớn, nhưng ngay khoảnh khắc bị hắn cắn, xúc giác của Gloria dần dà trở nên rõ ràng.
Nhiệt độ của hắn.
Hơi thở của hắn.
Cùng với cơn đau và nhột nhạt truyền đến từ vành tai.
Không chút bận tâm, tà thần cứ thế xoá bỏ tất cả các loại bùa chú mà nàng đã hao tâm phí sức thực hiện.
Không dừng lại ở đó, hắn còn yểm thêm những thứ khác…
Chẳng hạn như, xúc cảm gia tăng gấp đôi, khoái cảm tăng thêm hai lần, cảm giác đau đớn giảm xuống, còn sức bền lại nhiều thêm.
“Nàng có trọn vẹn một đêm này để cảm thụ ta thật sâu sắc”, tà thần cẩn thận vén tóc mai cho nàng, giọng nói hắn chứa đầy cảm thông kèm theo tiếng thở dài:
“Hỡi chủ nhân đáng thương của ta.”Chú thích:
[1] Con chó săn địa ngục ba đầu (Cerberus) bị biến nhỏ trong tưởng tượng của mình =)))
[2] Tổng lãnh thiên thần (Archangel)
Từ khi bắt đầu có nhận thức, Gloria đã biết được “vận mệnh” của mình từ lời kể của vú nuôi Molly.
Mẹ của nàng xuất thân từ một gia tộc bí ẩn. Người ta đồn rằng bà từng được một vị thần nào đó ưu ái. Tất cả những cô gái trong gia tộc đều có đôi mắt màu xanh lục và năng lực nói chuyện cùng yêu tinh, không có một ngoại lệ nào.
Mặc dù lời đồn đại không phải bao giờ cũng đáng tin, nhưng quả thật bọn họ sở hữu trực giác nhạy bén khác thường.
Trong cuộc thanh trừng phù thuỷ, bà cố của Gloria được người trong gia tộc Brown giúp đỡ ẩn náu. Nếu như chỉ nhìn vào phần mở đầu, có lẽ đây là một câu chuyện tình yêu cổ tích tuyệt đẹp. Thế nhưng theo năm tháng, gia tộc Brown lợi dụng khả năng của bọn họ để biến yêu tinh thành nô lệ. Đến khi bị bọn họ cự tuyệt, người nhà Brown lại đem biếu bọn họ cho kẻ khác “mua vui” nhằm đổi lấy chức tước.
Dù sao đi nữa, theo lời truyền miệng, bất kể là nam hay nữ thuộc về gia tộc này đều có thể giúp gia tăng thể lực cùng trải nghiệm cho bạn tình trong chuyện “ấy”.
Gia tộc Brown không mấy để ý tới vấn đề huyết thống có bị lẫn lộn hay không, họ chỉ quan tâm đến việc sở hữu trong tay và khống chế những kẻ có đôi mắt màu xanh lục có năng lực triệu hồi linh hồn. Chính vì những ý niệm ác độc của bọn họ, mà dù là Gloria, mẹ nàng hay bà ngoại nàng đều cùng chung một số phận: sinh ra xinh đẹp nhưng lại phải chịu đựng đủ loại bệnh tật.
Gloria đã quen với cơ thể không thể chạy nhảy của mình. Tuy nhiên, sau khi rời khỏi căn ngục dưới nước, nàng kinh ngạc phát hiện ra, ngay cả khi bị phạt quỳ thì đầu gối được tà thần xoa dịu không những vẹn nguyên không sứt mẻ mà còn chẳng khác người khoẻ mạnh bình thường là bao.
Do đó, tâm trạng tồi tệ của Gloria đã tốt hơn đôi chút.
Xem ra thần hộ mệnh của nàng ngoài giỏi chuyện ấy ra thì cũng có không ít sở trường đặc biệt khác.
Nếu đem so sánh thì bề ngoài con chó săn địa ngục hung dữ chẳng có mấy khác biệt với những con chó khác. Thế nhưng, Gloria lại có thể nghe được thanh âm làu bàu của nó.
Sau khi kết thúc hình phạt, Gloria có được một tuần để nghỉ ngơi và hồi phục vết thương. Thầy phù thuỷ lộ vẻ ngạc nhiên khi chữa đầu gối cho nàng. Không biết vì nguyên nhân gì mà ông ta không báo cáo lại với Nam tước rằng chân Gloria đã lành lặn.
Không thấy Fassbinder ghé qua.
Gloria có phần nuối tiếc, có lẽ cuộc đời ngắn ngủi của nàng sẽ không có cơ hội gặp được một vị thần hộ mệnh tốt bụng và dịu dàng.
“Ngươi thế mà lại gọi cái tên xấu xa đó là thần hộ mệnh ư?”
Con chó săn địa ngục lầm bầm trong tư thế ngồi xổm đầy quý phái và thanh lịch, đôi chân ngắn cũn cỡn của nó phải nỗ lực kiễng thật cao mới có thể đặt phần đệm thịt hồng hào tiếp xúc với sàn nhà.
“Đây là lần đầu tiên ta nghe có kẻ dùng hai từ ‘hộ mệnh’ để gán cho hắn.”
Gloria nhẹ vuốt đầu nó: “Làm thế nào mà ngươi lại bị đưa tới đây?”
Trong mắt những người hầu, tiểu thư suy nhược xanh xao của bọn họ đang nói chuyện với một con chó hoang nhặt ở ngoài đường. Có lẽ thiếu nữ xinh đẹp tôn quý này đã bị tra tấn đến phát điên.
Ánh tà dương thật diễm tuyệt. Thời điểm mặt trời buông xuống, làn da trắng sáng của Gloria gần như trở nên trong suốt, đôi khuỷu tay yếu ớt kia có thể bị bẻ gãy trong vòng một nốt nhạc. Sự thật là như vậy, những người hầu gái bên cạnh nàng đều rõ ràng tiểu thư nhà mình mong manh dễ vỡ đến mức nào.
Tựa như một con búp bê xinh xắn bằng pha lê.
Chó địa ngục đáp: “Haiz… Hoàn cảnh đẩy đưa thôi.”
Không một ai cho rằng Fassbinder sẽ tỉnh thức từ trong giấc ngủ dài.
Là một tà thần không tuổi tác, hắn hết sức tàn bạo và cường đại. Người ta đồn rằng hắn từng ra tay giết chết các thiên thần, tàn sát rất nhiều chủng tộc quỷ dữ. Nhưng kể từ khi hắn chìm vào giấc ngủ đông mà không rõ nguyên do, các thiên thần và ác quỷ đều thở phào nhẹ nhõm.
Bởi hắn vốn là một tà thần không chịu ước thúc bởi bất kỳ một quy tắc nào, cũng không có lập trường rõ ràng, vậy nên mọi người đều tự giác tránh xa hắn.
Gloria cảm thấy tò mò: “Ngươi sợ hắn à?”
Con chó săn giơ chân sau lên ngoáy tai một cách cồng kềnh…
Ai dô, chân ngắn quá, ngoáy không tới…
Nó đã thử cố gắng quờ quạng hai lần, nhưng cái chân béo núc ních làm nó ngã chổng vó, hai bờ mông tròn lẳn đập “ịch” xuống nền đất. Dù cho bất đắc dĩ, nó vẫn phải miễn cưỡng chấp nhận hình dáng bé tí teo do tà thần hô biến này. Con chó địa ngục trông ỉu xìu, cái đuôi rũ xuống:
“Không phải sợ, mà là không phản kháng nổi.”
“Ta là một con chó ranh vắt mũi chưa sạch, vừa bé bỏng lại vô dụng. Năm nay ta chỉ mới có 2000 tuổi mà thôi.”
“Đến việc nhìn thẳng vào mắt hắn ta còn không dám.”
“Lúc hắn bảo có một con người muốn nuôi ta làm thú cưng, ta sợ tới mức tè ngay ra quần T_T ~”
“Ta có được quyền nói ‘không’ đâu cơ chứ? Ở nhà ta còn mẹ già 8000 tuổi và em gái nhỏ 1000 tuổi, ta còn có thể làm gì bây giờ?”
……
Gloria: “……”
Nàng dùng ngón tay chọt chọt chú cún con, bất chợt mỉm cười thật tươi.
Nàng hỏi: “Ngươi nghĩ thử xem, nếu ta ngoan ngoãn nghe lời hắn, hắn có thể đưa ta rời khỏi đây không?”
Con chó săn từ bỏ việc thử giẫm chân lên đôi tai mũm mĩm để gãi ngứa, đôi mắt bé tí như hạt đậu đen của nó nhìn Gloria hồi lâu sau mới trả lời:
“Cũng có thể lắm, thưa tiểu thư.”
Cuối cùng nó cũng nhìn thấy Gloria nở một nụ cười thực tâm.
Cô bé loài người có tuổi thọ ngắn ngủn này hẳn là sợ mình sống quá lâu chăng? Cho nên mới dám vọng tưởng đi dụ dỗ tà thần.
Chó săn địa ngục có thể nhìn thấy được sinh mệnh của nhân loại.
Một đứa trẻ được sinh ra do hôn nhân cận huyết như Gloria sẽ không sống quá ba mươi năm.
Cộng thêm tình trạng sức khoẻ tệ hại như bây giờ, e là tới 25 tuổi còn không sống nổi.
Những sinh vật tà ác không có khái niệm “thương hại” và “đồng cảm”. Nó tự hỏi làm thế nào mà một tà thần cường đại như Fassbinder lại có thể có mối liên hệ với nhân loại, hơn thế nữa, hắn còn tạo ra một ấn ký trên người Gloria.
Với dấu ấn này thì cho dù là ma quỷ có mạnh cách mấy cũng không mảy may thương tổn được nàng.
Đã vậy, nàng lại dám nghĩ đến việc lợi dụng tà thần…
Theo những gì mà nó biết, điều mà tà thần không bao giờ dung thứ, chính là sự phản bội.
Vị Tổng lãnh thiên thần [2] phản bội tà thần trước đây đã bị hắn nuốt chửng vào bụng.Gloria mất tổng cộng hai ngày để đọc đi đọc lại và thuộc nằm lòng tất cả các loại bùa chú mà hiện tại nàng đang có được.
Một số phép thuật có thể tức thời bảo vệ nàng khỏi những thương tổn, còn một số khác có thể trong một khoảng thời gian nhất định, làm suy giảm đáng kể độ nhạy cảm của cơ thể, gây tê liệt xúc giác và khứu giác, đồng thời ức chế dẫn truyền thần kinh làm mất cảm giác đau đớn cũng như là khoái cảm. Là một con người, nàng không hề mong được tận hưởng niềm vui sướng trong lúc giao hoan cùng một chủng tộc kỳ dị khác, càng không muốn năng lực phán đoán bị quấy nhiễu bởi những xúc cảm không cần thiết này.
À, tất nhiên nàng càng không hy vọng cái tên thần hộ mệnh chẳng mấy dịu dàng kia chơi hỏng thân thể nàng.
Cuộc trò chuyện cùng chú chó săn địa ngục đã mở mang kiến thức cho Gloria: Thần hộ mệnh của nàng – Fassbinder vô cùng đặc biệt. Hắn sở hữu một sức mạnh cường đại mà với cơ thể con người, nàng không cách nào dùng vũ lực để đọ sức cùng hắn. Chính vì thế, nàng chỉ có thể sử dụng một số thủ đoạn kém quang minh chính đại hơn mà thôi.
Buổi tối.
Trên đệm chăn êm ái, đợi những người hầu gái câm rời đi, Gloria bắt đầu làm phép, yểm tầng tầng lớp lớp bùa chú lên chính mình.
…Nhằm bảo hộ cơ thể khỏi bị xé rách và tổn thương bởi sự tiếp xúc và tác động của ngoại vật.
Độ nhạy cảm vừa giảm xuống, Gloria không còn cảm nhận được nhiệt độ bên ngoài, không còn ngửi thấy mùi vị, cũng như không cảm giác được đau đớn hay khoái cảm.
……
Hoàn thành việc thi triển phép thuật xong, Gloria cơ hồ biến thành một người gỗ.
Lúc này, những ngón tay của nàng đã tê liệt. Gloria thử cấu một cái lên tay mình nhưng ngoài việc đỏ ửng ra, nó không mang lại chút cảm giác nào cả.
Gloria thở phào nhẹ nhõm.
Nàng nhắm mắt lại, nhỏ tiếng gọi tên của hắn ba lần.
Khế ước chủ tớ cho phép Gloria không cần đọc ra câu thần chú triệu hồi dài dòng.
Tà thần không còn cố ý giấu giếm hình dáng của hắn trước mặt Gloria nữa. Hắn tuỳ tiện ngồi xuống bên mép giường, trên mu bàn tay là dấu ấn thuộc về Gloria đang ánh lên sắc vàng kim. Ngắm nhìn gương mặt tái nhợt của nàng, hắn khẽ mỉm cười:
“Sao nào?” Thanh âm hắn khàn khàn: “Nàng đổi ý rồi à?”
Những ngón tay thon dài của hắn, mặc dù bị ấn ký áp chế nhưng vẫn mó máy không nhanh không chậm.
Tà thần không hề cho rằng Gloria sẽ gây tổn hại đến hắn.
“Ta đồng ý với giao dịch ngày đó của ngươi.” Gloria đưa tay lên cổ áo, lặng lẽ gỡ chiếc cúc áo đầu tiên của bộ váy ngủ dưới ánh nhìn của tà thần.
“Đổi lại, ngày mai ngươi đưa ta rời khỏi nơi này.”
Vì đã yểm một loạt bùa chú lên người nên đối với những chuyện sắp sửa xảy đến, Gloria trấn định lạ thường.
Dù sao nàng cũng sẽ không cảm thấy gì cả, cùng lắm xem bị ôm chút thôi…
Ôm ấp ảo tưởng tuyệt vời này, Gloria vừa cởi tới chiếc cúc áo thứ hai ra thì ngay lập tức, toàn bộ bộ váy ngủ của nàng liền biến thành những đốm nhỏ li ti màu vàng lấp lánh.
Trong ánh sáng chói mắt, tà thần đưa tay ra nắm lấy cằm nàng.
Cặp mắt đỏ sẫm kia đang bình tĩnh nhìn nàng, trong đó còn ẩn chứa ý cười tán thưởng.
Nụ cười đó tựa như nhìn một đứa trẻ đang cố gắng dùng một cây gậy gỗ chống lại hắn. Hắn đã sớm nhìn ra chút thủ đoạn cỏn con của nàng, nhưng vẫn cố tình phối hợp chờ đợi đợt công kích yếu ớt và bướng bỉnh từ thiếu nữ nhỏ bé.
“Chậc, nói gì thì nói, tính ra cũng có chút thành ý.” Tà thần muốn nàng ngẩng mặt lên nhìn hắn. Trong khi đó, bàn tay còn lại của hắn chậm rãi vuốt ve ấn ký trên người nàng – dấu ấn hệt như trên mu bàn tay hắn.
“Sử dụng nhiều bùa chú bảo vệ như vậy, nàng sợ ta đến thế cơ à, bé con tội nghiệp?”
Ngón tay thon dài mơn man theo đường nét ấn ký trên da thịt trắng bóng của nàng, tà thần cắn lấy vành tai Gloria.
Lẽ ra nàng sẽ không cảm thấy sự được đau đớn, nhưng ngay khoảnh khắc bị hắn cắn, xúc giác của Gloria dần dà trở nên rõ ràng.
Nhiệt độ của hắn.
Hơi thở của hắn.
Cùng với cơn đau và nhột nhạt truyền đến từ vành tai.
Không chút bận tâm, tà thần cứ thế xoá bỏ tất cả các loại bùa chú mà nàng đã hao tâm phí sức thực hiện.
Không dừng lại ở đó, hắn còn yểm thêm những thứ khác…
Chẳng hạn như, xúc cảm gia tăng gấp đôi, khoái cảm tăng thêm hai lần, cảm giác đau đớn giảm xuống, còn sức bền lại nhiều thêm.
“Nàng có trọn vẹn một đêm này để cảm thụ ta thật sâu sắc”, tà thần cẩn thận vén tóc mai cho nàng, giọng nói hắn chứa đầy cảm thông kèm theo tiếng thở dài:
“Hỡi chủ nhân đáng thương của ta.”Chú thích:
[1] Con chó săn địa ngục ba đầu (Cerberus) bị biến nhỏ trong tưởng tượng của mình =)))
[2] Tổng lãnh thiên thần (Archangel)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.