Chương 110
Loran Nhi
20/11/2018
Đem Long Ám đặt lên cái ổ chó....à nhầm ổ sói của U Minh Lang Vương xong Long Tử Nguyệt cũng xoay người đi khỏi hang,
nàng cần tìm nguồn thức ăn cho Long Ám hồi phục vết thương, cũng như
thỏa mãn cơn khát máu của cả hai người. Trước khi đi Long Tử Nguyệt kêu U Minh Lang Vương gọi vài con sói đến canh giữ cửa hang, còn nàng và U
Minh Lang Vương thì cùng nhau đi tìm bắt sống dã thú để mang về.
Lý do vì sao phải rườm rà bởi vì Long Tử Nguyệt muốn tự mình lựa chọn thức ăn, còn nàng dắt theo U Minh Lang Vương vì nàng đang đói, sức chiến đấu cũng không mạnh cần sự trợ giúp của nó, chứ những con tiểu lang nho nhỏ kia không có khả năng bảo hộ nàng được.
Vấn đề vô cùng quan trọng thứ hai: Long Tử Nguyệt bị mù đường, nếu không có cái la bàn di động là U Minh Lang Vương dẫn đường thì nàng thật sự có thể mất cả mấy năm sống trong rừng vì không tìm được đường đi ra khỏi đây.
Khu rừng này đầy rẫy dã thú cùng độc vật, chướng khí sương mù bao phủ quanh năm, dù Long Tử Nguyệt thật sự có đánh dấu, cũng sẽ bị con vật nào đó đánh hơi truy tìm ra được tung tích của nàng mà công kích nàng.
Long Tử Nguyệt tất nhiên không có khả năng một con tới giết một con, một bầy tới giết một bầy mãi được, do vậy nên tuyệt không thể nào dùng biện pháp đánh số hiện đại làm dấu như ở trong khu rừng nhỏ kia lúc chuyển hóa Long Ám được. Lúc Long Tử Nguyệt cùng U Minh Lang Vương trở về hang động thì Long Ám vẫn còn đang hôn mê, mang theo một con gấu to lớn đang bất tỉnh trên lưng của U Minh Lang Vương xuống, các ngón tay nàng cong lại thành một cái trảo trực tiếp moi tim một con gấu đen, khiến nó kêu gào lên một tiếng thảm thiết trong tuyệt vọng.
Long Tử Nguyệt đưa trái tim còn nhỏ máu đến khóe miệng của Long Ám, nhằm kích thích khứu giác cùng bản năng hút máu của Huyết tộc trong người cậu thức tỉnh. Long Ám tuy không tỉnh lại nhưng lại lần theo mùi máu tươi xộc vào mũi, bờ môi trắng nhợt khẽ mở hút lấy từng giọt máu tươi nóng ngon lành từ trái tim nào đó.
Long Tử Nguyệt thấy Long Ám đã hút máu từ trong cơn hôn mê, liền bế cậu đến gần ngay vị trí trái tim đang ào ào đổ máu của con gấu đen ban nãy, để mặc cậu ra sức uống dòng máu thơm mát nọ.
Lượng máu trong cơ thể to lớn của con gấu dần cạn đi, vũng máu thật to chảy tràn ra đất bị U Minh Lang Vương xử lý sạch, mặc dù nơi đây U Minh Lang Vương có thả ra uy áp, mục đích để những kẻ ngoại lai biết rằng hang động này là của ai làm chủ, nhưng cũng không thể loại bỏ hoàn toàn những loài dã thú không biết sống chết mà bén mảng đến nơi đây.
Lý do vì sao phải rườm rà bởi vì Long Tử Nguyệt muốn tự mình lựa chọn thức ăn, còn nàng dắt theo U Minh Lang Vương vì nàng đang đói, sức chiến đấu cũng không mạnh cần sự trợ giúp của nó, chứ những con tiểu lang nho nhỏ kia không có khả năng bảo hộ nàng được.
Vấn đề vô cùng quan trọng thứ hai: Long Tử Nguyệt bị mù đường, nếu không có cái la bàn di động là U Minh Lang Vương dẫn đường thì nàng thật sự có thể mất cả mấy năm sống trong rừng vì không tìm được đường đi ra khỏi đây.
Khu rừng này đầy rẫy dã thú cùng độc vật, chướng khí sương mù bao phủ quanh năm, dù Long Tử Nguyệt thật sự có đánh dấu, cũng sẽ bị con vật nào đó đánh hơi truy tìm ra được tung tích của nàng mà công kích nàng.
Long Tử Nguyệt tất nhiên không có khả năng một con tới giết một con, một bầy tới giết một bầy mãi được, do vậy nên tuyệt không thể nào dùng biện pháp đánh số hiện đại làm dấu như ở trong khu rừng nhỏ kia lúc chuyển hóa Long Ám được. Lúc Long Tử Nguyệt cùng U Minh Lang Vương trở về hang động thì Long Ám vẫn còn đang hôn mê, mang theo một con gấu to lớn đang bất tỉnh trên lưng của U Minh Lang Vương xuống, các ngón tay nàng cong lại thành một cái trảo trực tiếp moi tim một con gấu đen, khiến nó kêu gào lên một tiếng thảm thiết trong tuyệt vọng.
Long Tử Nguyệt đưa trái tim còn nhỏ máu đến khóe miệng của Long Ám, nhằm kích thích khứu giác cùng bản năng hút máu của Huyết tộc trong người cậu thức tỉnh. Long Ám tuy không tỉnh lại nhưng lại lần theo mùi máu tươi xộc vào mũi, bờ môi trắng nhợt khẽ mở hút lấy từng giọt máu tươi nóng ngon lành từ trái tim nào đó.
Long Tử Nguyệt thấy Long Ám đã hút máu từ trong cơn hôn mê, liền bế cậu đến gần ngay vị trí trái tim đang ào ào đổ máu của con gấu đen ban nãy, để mặc cậu ra sức uống dòng máu thơm mát nọ.
Lượng máu trong cơ thể to lớn của con gấu dần cạn đi, vũng máu thật to chảy tràn ra đất bị U Minh Lang Vương xử lý sạch, mặc dù nơi đây U Minh Lang Vương có thả ra uy áp, mục đích để những kẻ ngoại lai biết rằng hang động này là của ai làm chủ, nhưng cũng không thể loại bỏ hoàn toàn những loài dã thú không biết sống chết mà bén mảng đến nơi đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.