Chương 120
Loran Nhi
01/12/2018
A Phúc nhận mệnh lệnh của chủ tử liền cung kính thi lễ rồi lui ra ngoài
thi hành, Hạ Tử Lân mệt mỏi tựa người vào ghế dựa, đưa tay xoa nhẹ thái
dương đôi mắt nhắm hờ lại. Trong đầu không ngừng suy nghĩ Nam Cung Dạ
Tước - Thái tử Tây Hạ quốc vì sao đột ngột xuất hiện tại Nguyệt Lan
quốc?
Không thể đơn thuần là đi thăm thú đây đó được. Tuy các nước hiện tại đang trong thời gian hòa bình đình chiến, giao hảo trao đổi buôn bán hàng hóa với nhau, nhưng Thái tử của một nước không thể vô duyên vô cớ mà có mặt tại một nước khác như vậy.
Có không ít tin đồn nói rằng Nam Cung Dạ Tước đoạn tụ, ngay từ lúc còn tại vị Hoàng tử đã không hề lập phi, hiện tại trở thành Thái tử nhưng trong phủ lại chỉ có nha hoàn, không có thông phòng hay thị thiếp gì cả, phủ Thái tử luôn luôn vắng bóng nữ chủ nhân, Hạ Tử Lân ấy vậy vân không tin việc Nam Cung Dạ Tước đoạn tụ lắm.
Về thân phận thật sự của Long Tử Nguyệt Hạ Tử Lân thật sự đi vào ngõ cụt, không thể tra ra được cái gì. Người này cứ như từ kẽ đất chui ra vậy, ngoài cái tên Long Tử Nguyệt ra thì không hề có chút manh mối nào. Hệt như hắc y nhân lúc nhỏ đã từng cứu Hạ Tử Lân, hoàn toàn không thể tìm được tung tích hay tên tuổi gì.
Ám vệ sau khi xong nhiệm vụ ở Phạt Mộc Trường Thành đều trở về vị trí được an bài lúc trước, tiếp tục ẩn thân chờ đợi chủ tử triệu hồi, riêng toán người bố trí xung quanh rừng Tử Vong thì đổi thành một nhóm khác đến, thay nhau canh giữ. Hạ Tử Lân hiếm khi có thời điểm nhàn rỗi nên cũng ngồi xe ngựa mà đi đến bìa rừng Tử Vong, xem có thể có may mắn tóm được cái tên Long Tử Nguyệt hay không.
Lại nói Long Tử Nguyệt từ khi biết Vô Tình từ nhỏ đã có một cái tiểu sủng vật U Minh Lang Vương thì có chút bất ngờ, mặc dù hiện tại U Minh Lang Vương đã không còn nhỏ cũng không thể gọi là "tiểu sủng vật" nữa rồi.
Long Tử Nguyệt dành mấy tháng trời ròng rã cùng Long Ám ở bên trong rừng Tử Vong mài dũa thân thủ lẫn năng lực "Ngự Huyết", tuy nhiên có nhiều lúc Long Tử Nguyệt không khống chế tốt tần suất sử dụng quá nhiều lần, khiến cho bản thân lâm vào tình trạng cuồng bạo, tâm ma nổi lên, lại có lúc vì cạn kiệt hết tinh lực mà lâm vào hôn mê.
Long Ám thấy tỷ tỷ liều mạng để nâng cao khả năng chiến đấu, dường như muốn bức bản thân bộc phát tâm ma thì rất lo lắng tỷ tỷ sẽ không thể bình tĩnh lại được, may sao mỗi lần tỷ tỷ sắp mất hết lý trí cùng nhân tính thì đều dừng lại kịp lúc.
Trong khoảng thời gian này mức độ linh hoạt của hai người Long Tử Nguyệt và Long Ám có tiến bộ vượt bậc, lột xác hoàn toàn về mọi mặt, các giác quan cũng như mức độ nhạy bén của thân thể. Thật sự là xui xẻo cho toàn bộ sinh vật trong khu rừng Tử Vong trở thành đối tượng cho hai người rèn luyện.
Hôm nay là một ngày trời trong xanh, Hạ Tử Lân nửa nằm nửa ngồi trên ghế dựa đơn giản do thủ mang theo vẻ lười nhác, có chút tiêu dao tự tại. Giữ khung cảnh cây cối xanh ươm tươi tốt bên ngoài bìa rừng Tử Vong, dưới tàn cây một nam tử bận lam y nhắm hờ mắt phượng toàn thân toát ra vẻ nhàn nhã. Đột nhiên xung quanh vang lên tiếng động lạ phá tan bầu không khí an tĩnh, lông mi Hạ Tử Lân rung nhẹ nhưng chung quy vẫn chưa muốn mở ra.
Không thể đơn thuần là đi thăm thú đây đó được. Tuy các nước hiện tại đang trong thời gian hòa bình đình chiến, giao hảo trao đổi buôn bán hàng hóa với nhau, nhưng Thái tử của một nước không thể vô duyên vô cớ mà có mặt tại một nước khác như vậy.
Có không ít tin đồn nói rằng Nam Cung Dạ Tước đoạn tụ, ngay từ lúc còn tại vị Hoàng tử đã không hề lập phi, hiện tại trở thành Thái tử nhưng trong phủ lại chỉ có nha hoàn, không có thông phòng hay thị thiếp gì cả, phủ Thái tử luôn luôn vắng bóng nữ chủ nhân, Hạ Tử Lân ấy vậy vân không tin việc Nam Cung Dạ Tước đoạn tụ lắm.
Về thân phận thật sự của Long Tử Nguyệt Hạ Tử Lân thật sự đi vào ngõ cụt, không thể tra ra được cái gì. Người này cứ như từ kẽ đất chui ra vậy, ngoài cái tên Long Tử Nguyệt ra thì không hề có chút manh mối nào. Hệt như hắc y nhân lúc nhỏ đã từng cứu Hạ Tử Lân, hoàn toàn không thể tìm được tung tích hay tên tuổi gì.
Ám vệ sau khi xong nhiệm vụ ở Phạt Mộc Trường Thành đều trở về vị trí được an bài lúc trước, tiếp tục ẩn thân chờ đợi chủ tử triệu hồi, riêng toán người bố trí xung quanh rừng Tử Vong thì đổi thành một nhóm khác đến, thay nhau canh giữ. Hạ Tử Lân hiếm khi có thời điểm nhàn rỗi nên cũng ngồi xe ngựa mà đi đến bìa rừng Tử Vong, xem có thể có may mắn tóm được cái tên Long Tử Nguyệt hay không.
Lại nói Long Tử Nguyệt từ khi biết Vô Tình từ nhỏ đã có một cái tiểu sủng vật U Minh Lang Vương thì có chút bất ngờ, mặc dù hiện tại U Minh Lang Vương đã không còn nhỏ cũng không thể gọi là "tiểu sủng vật" nữa rồi.
Long Tử Nguyệt dành mấy tháng trời ròng rã cùng Long Ám ở bên trong rừng Tử Vong mài dũa thân thủ lẫn năng lực "Ngự Huyết", tuy nhiên có nhiều lúc Long Tử Nguyệt không khống chế tốt tần suất sử dụng quá nhiều lần, khiến cho bản thân lâm vào tình trạng cuồng bạo, tâm ma nổi lên, lại có lúc vì cạn kiệt hết tinh lực mà lâm vào hôn mê.
Long Ám thấy tỷ tỷ liều mạng để nâng cao khả năng chiến đấu, dường như muốn bức bản thân bộc phát tâm ma thì rất lo lắng tỷ tỷ sẽ không thể bình tĩnh lại được, may sao mỗi lần tỷ tỷ sắp mất hết lý trí cùng nhân tính thì đều dừng lại kịp lúc.
Trong khoảng thời gian này mức độ linh hoạt của hai người Long Tử Nguyệt và Long Ám có tiến bộ vượt bậc, lột xác hoàn toàn về mọi mặt, các giác quan cũng như mức độ nhạy bén của thân thể. Thật sự là xui xẻo cho toàn bộ sinh vật trong khu rừng Tử Vong trở thành đối tượng cho hai người rèn luyện.
Hôm nay là một ngày trời trong xanh, Hạ Tử Lân nửa nằm nửa ngồi trên ghế dựa đơn giản do thủ mang theo vẻ lười nhác, có chút tiêu dao tự tại. Giữ khung cảnh cây cối xanh ươm tươi tốt bên ngoài bìa rừng Tử Vong, dưới tàn cây một nam tử bận lam y nhắm hờ mắt phượng toàn thân toát ra vẻ nhàn nhã. Đột nhiên xung quanh vang lên tiếng động lạ phá tan bầu không khí an tĩnh, lông mi Hạ Tử Lân rung nhẹ nhưng chung quy vẫn chưa muốn mở ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.