Thuẫn Kích

Quyển 1 - Chương 180: Ca ca cứu ta

Cửu Hanh

28/03/2013

Âm thanh rất nhẹ nhàng mà cũng rất lãnh đạm, giống như đang nói "cùng ăn cơm" vậy.

Những lời này vừa vang lên, bốn người Sauron liền dừng lại, sắc mặt của Sauron càng lúc càng lạnh lùng, khí thế quang thân hắn đột nhiên bành trướng, hắn ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại, thâm hít sâu một hơi, lúc này mới làm cho khí thế này chậm rãi tiêu tán, một hồi lâu, hắn mở mắt ra. Tiếp tục đi tới, đi tới cửa, lấy kim tạp từ trong túi ra cắm vào, đích đích đích nhập vào 400 vạn. Đích một tiếng vang lên, cánh cửa tự động mở ra, Sauron vung tay lên, quát:" Các hạ, tiền ta đã trả. Vài ngày sau xin đợi các hạ tới." Dứt lời, lúc này mới nhấc chân rời đi.

Nhìn thấy Sauron cũng không thể không trả tiền rời đi. Trung niên tây phục câu lạc bộ Trùng Thiên liền ôm ngực run rẩy cố gắng đứng lên, móc ra kim tạp cắm vào, đích đích đích nhập vào 100 vạn:" Các hạ, ta đã thanh toán tiền, 100 vạn, ta có thể đi được chưa?"

100 vạn đối với hắn mà nói cũng không phải là một con số quá lớn, nhưng đây là một tháng tiền lương của hắn, cứ như vậy mà bị người ta lấy đi không khỏi có chút đau lòng. Bị thương đã không nói, đã vậy còn bị mất 100 vạn. Cái này gọi là gì, ủy khuất cũng chỉ có thể ủy khuất mà thôi, một số tiền lớn như vậy cứ như vậy mà mất đi, ngay cả nhận vật lớn như Sauron cũng phải nuốt giận mà đi thì đừng nói chi tới hắn.

Nhìn thấy người thanh niên trước mặt vẫn đang cùng người con gái kia nói chuyện với nhau.

Trung niên tây phục khẽ cắn môi, lại nói:" Các hạ. Tiền đã thanh toán, ngươi có phải hay không "

Không ai để ý tới hắn, người thanh niên kia vẫn nói chuyện với người con gái kia như trước.

Ngực bị đau đớn dữ dội làm cho trung niên tây phục không dám lớn tiếng, hung hăn trừng mắt nhìn hai mươi mấy người bên cạnh, quát:" Các ngươi nhìn cái gì! Còn không lại đây cắm thẻ!" Đám người Philip nào dám có nửa phần chậm trễ, đều móc ra kim tạp cắm vào. 100 vạn đối với trung niên tây phục không tính là gì, nhưng đối với các thành viên của câu lạc bộ mà nói, chẳng khác nào tiền lương suốt một năm của bọn họ, mấu chốt là chỗ cánh cửa chỉ có một chỗ nhét kim tạp, căn bản không thể quét một lúc nhiều kim tạp một lúc, hai mươi ba người liên tục đi tới quét kim tạp.

"Các hạ, chúng ta thật sự không có nhiều tiền như vậy, chỉ có chín trăm vạn, xin các hạ đại nhân không không chấp nhất tiểu nhân, mà bỏ qua cho bọn ta."

Người thanh niên vô hại kia vẫn như trước cùng người con gái kia nói chuyện với nhau, mà trên khuôn mặt của người con gái kia thì lại đang ửng hồng một mảng.

Trung niên tây phục cắn răng một cái. Đem kim tạp nhét vào. Lại tiếp tục nhập vào 500 vạn còn thừa vào.

"Các hạ, ta chỉ có thể có đủ 1400 vạn thôi, trên người thật sự không có một cắc nào nữa, xin các hạ khai ân phá lệ." Trung niên tây phục cơ hồ dùng tới ngữ khí cầu khẩn, nhưng vẫn như trước không có ai trả lời hắn.

"Các hạ, ta trước tiên trả trước 1400 vạn, có thể cho ta ra ngoài trước không, đợi ta ra ngoài liên lạc với người phụ trách câu lạc bộ Trùng Thiên chúng ta, đến lúc đó tuyệt đối sẽ trả số tiền còn thiếu."

Tang Thiên đứng dậy, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp rời đi.

"Các hạ."

"Trả đủ tiền, cánh cửa hiển nhiên sẽ mở ra."

Đích đích đích! Cánh cửa mở ra, lập tức đóng lại. Tang Thiên cùng Dạ Nguyệt liền biến mất.

Mà trung niên tây phục lại lửa giận công tâm, oa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.

"Khinh người, khinh người quá đáng, khinh người quá đáng hả!!" Trung niên tây phục nổi trận lôi đình, ôm ngực. Hắn cắn răng một cái dậm chân, định thi triển bí kỹ tiềm ẩn rời đi, mắt thấy thân hình của hắn dần dần trở nên mơ hồ, dám người Philip sốt ruột la lên:" Trưởng lão, ngài nhất định phải nhớ trả tiền nha! Ngàn vạn lần không thể bỏ lại chúng ta!"

Philip vừa dứt lời, thân ảnh trung niên Tây phục đã biến mất, chỉ là trong nháy mắt, bịch một tiếng, một người trống rỗng xuất hiện! Phốc một tiếng rơi xuống mặt đất, sắc mặt người này trắng bệch, thần sắc khủng hoảng, cả mồm và miệng đều là máu, cả ngươi cong lại như con cá chép vậy không ngừng ho ra máu.



Đám người Philip vội vàng tiền lên xem, lập tức sợ ngây người, không phải vừa nãy trưởng lão mới sử dụng bí kỹ tiềm ẩn rời đi sao? Tại sao lại...

"Trưởng lão, ngài...ngài tại sao lại."

"Khinh... khinh người quá đáng a!! Phản, tiềm ẩn!"

Trung niên tây phục vất vả lắm mới ngừng ho, hô hấp dồn dập, mới vừa rồi hắn thi triền ẩn thân bí kỹ rời đi, căn bản không biết chuyện gì xảy ra, giống như bị người ta túm lấy lôi xuống vậy.

Dạ Nguyệt hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, cảm giác lại giống như nằm mơ vậy, nàng mặc dù đối với trật tự câu lạc bộ cũng không hiểu rõ mấy, nhưng lại biết mười đại câu lạc bộ Liên Bang đại biểu cho cái gì, biết một vị vinh quang chiến tướng là đại biểu cho cái gì, mà hiện tại vinh quang chiến tướng vô cùng tôn quý trong Liên Bang lại có thái độ khách khí như vậy với Tang Thiên, quả thật là cho Dạ Nguyệt sợ ngây người.

Càng làm cho nàng không thể tiếp nhận cũng không dám tưởng tượng chính là. Chỉ trong vòng một ngày, câu lạc bộ còn chưa chính thức hoạt động. Mà đã kiếm được tiền, gần hai ngàn vạn, trời ah! Hai ngàn vạn! Con số này đối với Dạ Nguyệt mà nói quả thật là rất xa vời.

Kinh ngạc đồng thời, nàng lại có chút lo lắng. Dù sao tiền cũng là do huấn luyện viên chèn ép mà có, lại còn là chèn ép một vị vinh quang chiến tướng của một trong mười đại câu lạc bộ của Liên Bang, Mãnh Thú. Nhìn thấy Tang huấn luyện viên với thái độ không sao cả, nàng muốn mở miệng nói nhưng lại thôi.

Tang huấn luyện viên làm như vậy chắc là có mục đích gì đó!

Dạ Nguyệt nghĩ như vậy.

Hơi ngẩng đầu lên, đúng ngay lúc này Tang huấn luyện viên lại đang nhìn chằm chằm mình, khuôn mặt xinh xắn của Dạ Nguyệt lập tức đỏ ửng lên. Vội vàng cúi đầu.

Âm thanh của Tang huấn luyện viên vang lên, Dạ Nguyệt ngẩng đầu. Hai tròng mắt chớp chớp nghi hoặc nhìn:" Huấn luyện viên, ngài muốn làm gì?"

Tang Thiên nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của Dạ Nguyệt, thuận miệng nói:" Ngươi từ nhỏ đã chịu mộng yểm trớ chú hành hạ, làm cho thân thể vô cùng suy yếu, loại tình huống trường kỳ suy yếu nào làm cho thể chất của ngươi trở thành một loại "âm hư nghiệt huyết". Loại này đối với ngươi mà nói cũng có chỗ có lợi mà cũng có hại, có hại chính là kiếp này ngươi không thể luyện tập thể thuật, cái này hẳn ngươi đã biết?"

Dạ Nguyệt mím môi, gật đầu, từ nhỏ thể chất suy yếu, không thể luyện tập thể thuật, cái này vẫn là điều đau khổ của nàng, lắc đầu, đùa cười nói:" Huấn luyện viên, chuyện này em đã biết lâu rồi, dù sao em cũng không phải rất chăm chỉ, không thể luyện tập thể thuật cũng không sao."

"Cô nhóc này, hiện tại thế giới mặc dù thịnh hành thể thuật, nhưng ngươi cũng không phải là người duy nhất, ngươi có được âm hư nghiệt huyết dùng để tu luyện cực âm "mộng toái tinh thuật" rất thích hợp, bất quá."

"Mộng toái tinh thuật, đây là cái gì? Là thể thuật sao?"

"Không phải thể thuật, đến đây, ta dạy cho ngươi." Tang Thiên đem phương pháp tu luyện "mộng toái tinh thuật" dạy cho Dạ Nguyệt, nói:" sau này không có việc gì cứ tu luyện là được, không nên gấp gáp, có cái gì không biết cứ tới hỏi ta."

Dạ Nguyệt nhíu mày, nhìn thấy bộ dáng chăm chú của huấn luyện viên, nàng trong lòng ấm áp, cười một cái, rồi gật đầu.

Sau đó, Tang Thiên vung tay lên, vươn ngón trỏ, đầu ngón trỏ xuất hiện tinh quang vô cùng quỷ dị, trên tay Dạ Nguyệt vẽ một bức tranh gì đó.

"Âm hư nghiệt huyết này cũng thuộc về một loại tồn tại đặc thù, độc tính phi thường mạnh mẽ, nhớ nhớ không thể làm cho người bình thường nhiễm phải máu của ngươi, đối với người bình thường mà nói đây là máu độc, nhưng đối với một ít nghiệt chướng tà ác mà nói đây lại là thuốc bố, sau này nếu như gặp phải chuyện gì bất trắc, thì lập tức đánh ra một chưởng."

Dạ Nguyệt dù hiểu hay không hiểu cũng gật đầu.

Đột nhiên, một âm thanh xé gió vang lên, giống như tiếng sấm phía chân trời truyền đến vậy, Tang Thiên có chút nhíu mày, nhẹ di một tiếng, hắn có thể cảm giác được âm thanh này là do hai loại lực lượng bất đồng va chạm nhau mà sinh ra, hơn nữa hai loại lực lượng này cũng không yếu, dường như là ở trên bầu trời xã khu Thiên Chi Lam.



Ngay sau đó một giọng nói xé gió vang lên.

"Cứu mạng oa! Hai đại trưởng lão của câu lạc bộ Mãnh Thú liên thủ khi dễ thiếu nữ! Mọi người mau đến xem a!"

Xế chiều, mặt trời chói chan nhô lên cao, giữa không trung khu Thiên Chi Lam.

Một đạo thân ảnh bạch sắc cực lỳ khó tin léo ra, tần suất léo ra vô cùng nhanh. Lúc ẩn lúc hiện, vù vù hai tiếng, hai đạo nhân ảnh trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh bạch sắc thân ảnh đó, không nói một lời, chỉ tập trung công kích bạch sắc thân ảnh đó.

Ầm!

Một đạo âm thanh giống như tiếng sấm vậy, không khí giữa không trung trong khoảng khắc liền bị nổ tung, lực lượng tầng tầng lớp lớp lan tràn ra bốn phía, làm cho người ta vô cùng sợ hãi.

Vù!

Đạo thân ảnh bạch sắc kia đột nhiên quỷ dị xuất hiện một hướng khác, nhìn thấy một màn này, hai vị trung niên tây phục trên không trung sắc mặt lập tức kinh ngạc, liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự kinh hãi từ trong mắt của đối phương.

"Nữ nhân này rốt cuộc là ai, dĩ nhiên có thể thoát khỏi sự liên thủ của hai người chúng ta." Một người trong đó mở miệng nói chuyện, người này chính là người vừa mới ra khỏi câu lạc bộ Lão Niên không lâu, Sauron trưởng lão.

"Nữ nhân này rình coi cơ mật dưới đất của chúng ta. Không cần biết nàng là ai, hôm nay phải đem nàng giết chết."

Ngay lúc này, gần 50 câu lạc bộ trong khu Thiên Chi Lam đều nghe thấy động tĩnh liền từ bên trong đi ra ngoài xem. Chỉ thấy trên bầu trời một người con gái mặc trang phục màu đen, hai tay đặt bên mép, lớn tiếng la lên:" Cứu mạng oa! Hai đại trưởng lão của câu lạc bộ Mãnh Thú liên thủ khi dễ thiếu nữ! Mọi người mau đến xem a!"

Mọi người đều nhìn thấy, nữ nhân kia mặc một bộ trang phục phi thường kỳ quái, một thân hắc bào liền mũ, cả người thoạt nhìn thần bí. Khi mọi người nhìn thấy khuôn mặt của nữ nhân đó, không khỏi cảm thấy da đầu tê dại, cả mặt đầy rỗ (mặt rỗ đó). Thoạt nhìn giống như một tổ ong vò vẻ vậy, sao lại có người có dung mạo xấu xí như vậy chứ.

Nữ nhân hắc bào chợt lóe lên một cái. Nhìn thấy một người thanh niên mặc hắc y xuất hiện trước cửa câu lạc bộ Lão Niên. Trong cặp mắt đen nháy kia liền xuất hiện một tia giảo hoạt, chỉ thoáng qua một cái mà thôi, cả người nàng giống như chuồn chuồn vậy đột nhiên lao xuống dưới, hô lớn lên:" Ca ca cứu ta."

Vù!

Nữ nhân mặc hắc bào sau khi rơi xuống đất lập tức trốn phía sau Tang Thiên.

Ngay sau đó, trước mặt Tang Thiên liền xuất hiện hai thân ảnh khác, chính là trưởng lão Sauron cùng một trưởng lão khác của câu lạc bộ Mãnh Thú.

"Cứu ta! Ca ca." Nữ nhân hắc bào trốn phía sau lưng Tang Thiên, bĩu môi bộ dáng vô cùng đáng thương.

Tang Thiên quay đầu đi, đưa điếu thuốc lên miệng hút vào một hơi. Chậm rãi phun ra một làn khói, híp mắt lại cẩn thận đánh giá nữ nhân hắc bào này, ngoại trừ bộ mặt rỗ đầy nốt ruồi ra thì không nhìn thấy cái gì khác. Mặc một bộ hắc bào liền mũ trùm kín mịt làm cho người ta khó có thể nhận ra.

Nhìn thấy nữ nhân hắc bào này trốn phía sau Tang Thiên. Nội tâm Sauron xuất hiện một dấu hiệu xấu.

Nữ nhân này coi trộm cơ mất dưới đất của câu lạc bộ Mãnh Thú, tuyệt đối không thể cho nàng đi, mà cái tên Tang Thiên này, thật sự là một tên khó giải quyết. Hi vọng tốt nhất là hắn không nên nhúng tay vào chuyện này, nếu không Sauron thật không biết nên làm cái gì mới tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thuẫn Kích

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook