Quyển 1 - Chương 354: Câu đố của Nhân Hoàng
Cửu Hanh
06/09/2013
Nhân linh địa khí có
thể nói là mệnh mạch của thế giới này, thế giới này lúc sinh thành vốn
chưa có nhân linh địa khí, chỉ khi thế giới này sau khi xuất sanh linh
nên mới có thể sinh ra một linh nhãn, theo thời gian trôi qua, sau khi
sinh linh trong thế giới này càng ngày càng nhiều, sau khi sanh linh có
thể ảnh hưởng đến thế giới này, linh nhãn sẽ dần dần biến thành linh
tuyền, rồi sau đó dung hợp với địa khí, mà sinh linh của thế giới này
chính là nhân loại, nên tự nhiên sinh ra nhân linh địa khí.
Chỉ là nhân linh địa khí sau khi hình thành cơ hồ ẩn dấu rất sâu, người bình thường căn bản không thể tìm kiếm, tại vô tận thế giới có lẽ rất nhiều người biết đến nhân linh địa khí, nhưng tìm kiếm như thế nào. sau khi tìm thấy sử dụng như thế nào, thì lại hoàn toàn không biết, người biết được phương diện này rất là ít, chỉ biết được là nhân linh địa khí này là đại bổ.
Tang Thiên đối với nhân linh địa khí cũng không hiểu rõ lắm. bất qua hắn lại rõ ràng, nhân linh địa khí chính là mệnh mạch của thế giới này, nhân linh địa khí một khi bị mở ra tiêu tán, mệnh mạch cũng sẽ bị chặt đứt. nguyên tố dưỡng khí trên thế giới này cũng sẽ dần dần mất đi, đã không có nguyên tố, không có dưỡng khí, nhân loại căn bản không thể tiếp tục sinh tồn tại thế giới này.
Lúc này Tang Thiên vẫn như cũ đang ở tầng cuối cũng của câu lạc bộ Yêu Nguyệt xung quanh là nhân linh địa khí, hắn lúc này đang nghiên cứu thủ hộ trận mà Nhân Hoàng bố trí năm đó vì thủ hộ nhân linh địa khí. hắn vốn đang suy nghĩ nên hòan thiện sơ hở của thủ hộ trận này, nhưng càng nghiên cứu hắn càng có cảm giác không đúng, trận pháp thủ hộ này bố trí vô cùng tinh vi, thủ pháp cao minh làm cho Tang Thiên khâm phục không thôi, làm cho hắn càng có cảm giác không đúng, lấy tạo nghệ của Nhân Hoàng tại phưong diện phù văn trận vô cùng cao thâm, nên càng không thể không phát hiện ra có một sơ hở như vậy.
Sơ hở này mặc dù ẩn dấu rất kỹ, nhưng ẩn dấu có chút thái quá, giống như cố ý lưu lại sơ hở này vậy.
Từ trung tâm trận pháp, kết cấu, thủ pháp, từ vô số góc độ mà phân tích, phân tích như thế nào Tang Thiên cũng cảm giác được sơ hở này là do Nhân Hoàng cố ý lưu lại. Nhưng tại sao Nhân Hoàng lại cố ý lưu lại sơ hở này?
Đối với Nhân Hoàng mà nói, nội tâm Tang Thiên vô cùng kính trọng, mặc kệ năm đó Nhân Hoàng phủ xuống thế giới này là xuất phát từ mục đích gì, nhưng hắn dù sao cũng đã cứu lấy nhân loại, dẫn dắt nhân linh địa khí cũng là vì phòng ngừa yêu ma xâm lấn, nhưng vì sao hắn lại lưu một sơ hở bên trong thủ hộ trận?
Tang Thiên thật sự có chút khó hiểu, lúc trước nghe Nhan Phi nói, nhân linh địa khí của Thánh Đường cũng Cửu Thiên Các được thiên nhân của Thần Thánh hội nghị mở ra rất nhẹ nhàng, Tang Thiên lúc ấy đã đoán ra được thiên nhân của Thân Thánh hội nghị rất có thể là hậu duệ ngàn năm thể gia của Nhân Hoàng gây nên, chỉ là nội tâm của hắn thật sự có chút khó có thể tiẽp nhận sự thật.
Nghiên cứu thời gian dài như vậy, Tang Thiên đại khái cũng có thể nhìn ra một chút về sơ hở này, chỉ vào lúc trăng hoàn toàn tròn, mượn tinh thần chi lực phá đi tinh nguyên của trận pháp này, đông thời dùng máu tươi tẩy rửa thiên địa nguyên tố, vì thế mà phá hủy cả thủ hộ trận, một khi thủ hộ trận bị phá hủy, linh tuyền trong nhân linh địa khí cũng sẽ xuất hiện.
Nêu muốn sửa chữa chỗ sơ hở này,hoàn thiện cả thủ hộ trận, cũng phải đợi đến lúc trăng tròn mới có thể ra tay, nhưng mà lúc này Tang Thiên lại phát hiện một vấn đề nghiêm trọng, bức tranh phù văn của hắn dĩ nhiên cùng phù văn của Nhân Hoàng vô cùng không hài hòa, trong lúc tương hỗ còn cực kỳ bài xích.
Tang Thiên đem năng lượng hủy diệt ý mà bản thân lĩnh ngộ ẩn vào bên trong bức tranh phù văn, khi phù văn khắc lên trên thủ hộ trận, liền giống như hai cừu nhân gặp nhau vậy đánh nhau kịch liệt, khi đem năng lượng tịch diệt ý vào trong bức tranh phù văn, vẫn như trước bị bài xích, sau khi đem năng lượng tử vong ý vào trong bức tranh phù văn vẫn gặp phải bài xích. "Nhân Hoàng không biết đã lĩnh ngộ ý cảnh gì, tại sao lại cổ quái như vậy.”
Tang Thiên lĩnh ngộ ra ba loại ý cảnh vô cùng cực đoan, hắn cũng từng gặp phải tình huống như vậy, tử diệt ý ẩn chứa hàm nghĩa tử vong diệt vong trong thiên địa, diệt vong ý ẩn chứa hàm nghĩa phá hủy, hai loại ý cảnh này dường như cũng không hài hòa, bất quá cho dù cực đoan như thế nào cũng không có khả năng bị bài xích mạnh mẽ như vậy, ý có lẽ là bất động, nhưng cũng thuộc về thiên địa pháp tắc, huống hồ hắn đã lĩnh ngộ siêu thoát khỏi hàm nghĩa sanh tử trong tử diệt ý, nếu như hai loại ý cảnh trước dường như là hắc ám tà ác, nhưng loại tịch thiên ý này là một loại ý cảnh đại từ bi, nhưng tại sao lại bị bài xích.
Lục cảnh chính là thiên địa pháp tắc cần phải lĩnh ngộ, thiên địa có vạn pháp, nếu như tất cả đều bài xích, vậy cũng là bài xích trong vạn pháp, sự lĩnh ngộ của Tang Thiên đối với thiên địa pháp tắc đã đạt tới ý cảnh đây là một loại cảnh giới, ý cảnh có thể tính là một loại ý, cũng không thể tính là pháp tắc chính thức, hai loại ý bất đồng có lẽ sẽ không hòa hợp. nhưng tuyệt đối sẽ không bài xích. Nhân Hoàng tại sao lại bô trí ra một thủ hộ trận cổ quái như vậy.
Tang Thiên trầm ngâm một lát, rồi sau đó lại cẩn thận kiểm tra một lần nữa mỗi một phù văn trong thủ hộ trận này, đột nhiên, hắn phát hiện một phù văn quái dị, từ kết câu của cả thủ hộ trận chỗ này hẳn cần phải vẽ ra một phù văn nối tiếp, phù văn này mặc dù có khả năng nối tiếp, nhưng bên trong đó còn có một loại hàm ý dẫn dắt trận pháp này, bất quá chỉ bằng vào một cái phù văn này còn không có khả năng dẫn dắt, ít nhất cần phải có 4-5 cái...
Tang Thiên lại cẩn thận kiểm tra, quả nhiên lại phát hiện ra 5 loại phù văn này, mặc dù được vẽ tại các nơi bất đồng, nhưng một cái phù văn này lại liên tiếp dẫn dắt năm cái phù văn kia lại một chỗ.
Khá lắm! Thủ hộ trận này xem ra đúng là còn ẩn chứa một trận pháp khác, Nhân Hoàng ơi là Nhân Hoàng, ngươi rốt cuộc là có quỷ ý gì, Tang Thiên cân nhắc nên phá vỡ với thủ hộ trận này như thế nào, nhưng chợt nghĩ, muốn phá vỡ thủ hộ trận này cần phải nhân lúc trăng tròn, lại còn mượn tinh thần chi lực.
Bất quá, Tang Thiên lại cười, Nhân Hoàng không biết dùng phương pháp gì mà làm cho thủ hộ trận này bài xích với phù văn khác, nếu như bài xích, như vậy xem ra phù văn này rất cường hãn!
Lúc này, Tang Thiên sử dụng năng lượng hủy diệt ý trong cơ thể, rồi sau đó vẽ ra một bức phù văn, phù văn vừa rơi lên vách tường lập tức bị bài xích, nhưng phù văn này của Tang Thiên ẩn chứa hàm nghĩa hủy diệt, trong thiên hạ này có thể nói là phù văn có lực phá hoại mạnh nhất, hàm chứa hủy diệt ý. Lúc phù văn này rơi xuống vách tường, giống như một đầu dã thú hung tàn bắt đầu cắn nuốt các phù văn khác.
Ba ba ba! Rồi sau đó, Tang Thiên lại liên tục sử dụng hủy diệt ý vẽ ra nhiều bức phù văn, đều giống như dã thú hung tàn cắn nuốt các phù văn khác, nếu như là trận pháp khác, dù ý cảnh của Tang Thiên có cường hãn như thế nào đi nữa cũng không có cách nào cắn nuốt phù văn khác, nhưng Nhân Hoàng không biết dùng biện pháp gì dĩ nhiên bài xích các phù văn khác, như vậy Tang Thiên cũng không thể phá giải được, dù có thể trực tiếp phá hủy từ trung tâm.
Vù vù một tiếng, Tang Thiên trực tiếp từ thủ hộ trận tiến vào trận pháp kế tiếp, nhìn lướt qua, liền xuât hiện một trận pháp mới dĩ nhiên là một ảo trận.
Ảo giác.
Nói cách khác lúc này Tang Thiên thấy tất cả đêu là ảo ảnh.
Nhân Hoàng muốn ẩn dấu cái gì, Tang Thiên thử thí nghiệm, thì ảo trận này dĩ nhiên cũng bài xích phù văn khác, để bớt đi thời gian phá giải, Tang Thiên trực tiếp sử dụng hủy diệt ý vẽ bức phù văn tiến hành cắn nuốt. Rốt cuộc, Tang Thiên đã tiến vào trận pháp thứ ba, nhưng cũng ngây người
Xung quanh trên vách tường, trần nhà, sàn nhà đều là các loại phù văn cùng đồ án như trước, ở giữa vẫn như trước là một cái tế đàn cao, trên tế đàn là một linh tuyền có đường kính khỏang một thước, bên trong ẩn chứa một màu lam chính là nhân linh địa khí, bất đồng chính mà, giờ phút này nhân linh địa khí bên trong linh tuyền giống như một làn sương khói đang chậm rãi du động dưới đất vậy, thoạt nhìn giống như linh xà đang bò trên mặt đất.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mật Tang Thiên đột nhiên biến đổi, giật mình lẩm bẩm. "Nhân Hoàng! Ngươi tốn thời gian làm như vậy, chính là vì trường kỳ trộm lấy nhân linh địa khí sao! ” chỉ liếc nhìn một cái Tang Thiên đã hiểu được, trận pháp này là dùng để vận chuyển nhân linh địa khí đến một chỗ nào đó.
Tang Thiên kính trọng Nhân Hoàng, bởi vì năm đó Nhân Hoàng cứu nhân loại, hơn nữa còn gián tiếp đái lĩnh nhân loại tiến vào tân kỷ nguyên, nhưng giờ phút này nhìn thấy nhân linh địa khí cuồn cuộn không ngừng chảy đến một địa phương khác, trong lòng Tang Thiên có một loại cảm giác khó có thể nói rõ làm cho hắn khó chịu không thôi.
Loại trận pháp này tất nhiên có đồ án lộ tuyền. Tang Thiên híp mắt tìm kiếm xung quanh, quả nhiên tại trận nhãn nhìn thấy một bộ đồ án.
Là một bộ đồ án Bắc Đẩu Thất Tinh đồ, quỷ dị chính là, hai ngôi sao phía trước đứng yên bất động có chút lóe ra ánh sáng, mà khối thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ 6 đều có một sợi dây gắn kết với ngôi sao cuối cùng.
Khối thứ nhất cũng thứ hai là đại biểu cho nhân linh địa khí của Cửu Thiên Các cùng Thánh Đường bị mở ra, lại bị phong ấn, mà khối thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu phân biệt đại biểu cho Prague, Hắc Long trấn, cầm cố chi địa, vinh quang đỉnh, hơn nữa bốn đạo nhân linh địa khí này đang hướng tới đạo nhân linh địa khí cuối cũng vận chuyển tới.
Mà vị trí của đạo nhân linh địa khí cuối cũng dĩ nhiên là...là Hoàng thất đế quốc Trafalgar!
"Vũ Vãn Sí! Ngươi thật là xứng đáng với tôn xưng mà mọi người gọi ngươi! Ngươi dĩ nhiên ăn trộm lấy nhân linh địa khí, hơn một ngàn năm, ngươi lưu lại công pháp tu luyện, làm cho mọi người tu luyện, làm cho nhân linh địa khí càng thêm sung túc, ngươi đúng là đang tế thủy trường lưu.” Tang Thiên rất là phẫn nộ. "Vốn là lang, ngươi cần gì phải giả làm dê."
Tang Thiên từ mấy trăm năm trước đã biết được sự tồn tại của hậu duệ Nhân Hoàng, lúc ấy khi hắn phát hiện hậu duệ của Nhân Hoàng dĩ nhiên ở đế quốc Trafalgar, cũng không có hoài nghi, dù sao lúc ấy hắn cũng đang vô cùng kính trọng Nhân Hoàng.
Mà năm đó không gian nổ mạnh, Nhân Hoàng đái lĩnh nhân loại tiến hành ngăn cản chủng tộc ngoại tinh, Tang Thiên đang ở dưới lòng đất tiến hành dung hợp với phượng vân nghiệt đồ, căn bản không biết tình huống bên ngoài, sau khi dung hợp xong, nhân loại đã tiến vào tân kỷ nguyên. Lúc ấy, Tang Thiên còn đang trầm mê trong việc nghiên cứu phượng vân nghiệt đồ, cũng không có phát hiện tình huống bên ngoài, thật lâu sau đó, Tang Thiên mới phát hiện sự tồn tại của vô tận thế giới, hơn nữa bắt đầu trà trộn vào vô tận thế giới, đây là thế giới thứ hai sau khi hắn tỉnh lại tiến vào, nghe nói năm đó Nhân Hoàng đem tât cả tư liệu có liên quan đến hắn trong Liên Bang hủy hết, Tang Thiên hết sức tò mò, cố găng tìm kiếm chuyện tình năm đó của Nhân Hoàng, nhưng không có tìm được đáp án, tìm một hồi lâu cũng không có tiếp tục nữa, có thể Nhân Hoàng là một cao nhân, không muốn cho thế nhân biết sự tồn tại của hắn mà thôi.
Tang Thiên năm đó phát hiện không ít điểm nghi vấn, Nhân Hoàng dù sao cũng cứu nhân loại, Tang Thiên đối với hắn rất kính trọng, cảm giác được bản thân tiếp tục điều tra như vậy hành động quả thật có chút tiểu nhân.
Hiện tại nhìn thấy hành động mà Nhân Hoàng làm ra, thầm nghĩ lại điểm nghi vấn năm đó, Tang Thiên nỗi giận mắng:" Vũ Văn Sí! Năm đó không gian nổ mạnh là do ngươi cùng Tinh Linh làm trò sao! Ta chửi con mẹ ngươi! Căn bản là không có ngoại tinh xâm lược gì cả! Căn bản là do một tay nghiệt chướng ngươi tự biên tự diễn mà ra!”
Chỉ là nhân linh địa khí sau khi hình thành cơ hồ ẩn dấu rất sâu, người bình thường căn bản không thể tìm kiếm, tại vô tận thế giới có lẽ rất nhiều người biết đến nhân linh địa khí, nhưng tìm kiếm như thế nào. sau khi tìm thấy sử dụng như thế nào, thì lại hoàn toàn không biết, người biết được phương diện này rất là ít, chỉ biết được là nhân linh địa khí này là đại bổ.
Tang Thiên đối với nhân linh địa khí cũng không hiểu rõ lắm. bất qua hắn lại rõ ràng, nhân linh địa khí chính là mệnh mạch của thế giới này, nhân linh địa khí một khi bị mở ra tiêu tán, mệnh mạch cũng sẽ bị chặt đứt. nguyên tố dưỡng khí trên thế giới này cũng sẽ dần dần mất đi, đã không có nguyên tố, không có dưỡng khí, nhân loại căn bản không thể tiếp tục sinh tồn tại thế giới này.
Lúc này Tang Thiên vẫn như cũ đang ở tầng cuối cũng của câu lạc bộ Yêu Nguyệt xung quanh là nhân linh địa khí, hắn lúc này đang nghiên cứu thủ hộ trận mà Nhân Hoàng bố trí năm đó vì thủ hộ nhân linh địa khí. hắn vốn đang suy nghĩ nên hòan thiện sơ hở của thủ hộ trận này, nhưng càng nghiên cứu hắn càng có cảm giác không đúng, trận pháp thủ hộ này bố trí vô cùng tinh vi, thủ pháp cao minh làm cho Tang Thiên khâm phục không thôi, làm cho hắn càng có cảm giác không đúng, lấy tạo nghệ của Nhân Hoàng tại phưong diện phù văn trận vô cùng cao thâm, nên càng không thể không phát hiện ra có một sơ hở như vậy.
Sơ hở này mặc dù ẩn dấu rất kỹ, nhưng ẩn dấu có chút thái quá, giống như cố ý lưu lại sơ hở này vậy.
Từ trung tâm trận pháp, kết cấu, thủ pháp, từ vô số góc độ mà phân tích, phân tích như thế nào Tang Thiên cũng cảm giác được sơ hở này là do Nhân Hoàng cố ý lưu lại. Nhưng tại sao Nhân Hoàng lại cố ý lưu lại sơ hở này?
Đối với Nhân Hoàng mà nói, nội tâm Tang Thiên vô cùng kính trọng, mặc kệ năm đó Nhân Hoàng phủ xuống thế giới này là xuất phát từ mục đích gì, nhưng hắn dù sao cũng đã cứu lấy nhân loại, dẫn dắt nhân linh địa khí cũng là vì phòng ngừa yêu ma xâm lấn, nhưng vì sao hắn lại lưu một sơ hở bên trong thủ hộ trận?
Tang Thiên thật sự có chút khó hiểu, lúc trước nghe Nhan Phi nói, nhân linh địa khí của Thánh Đường cũng Cửu Thiên Các được thiên nhân của Thần Thánh hội nghị mở ra rất nhẹ nhàng, Tang Thiên lúc ấy đã đoán ra được thiên nhân của Thân Thánh hội nghị rất có thể là hậu duệ ngàn năm thể gia của Nhân Hoàng gây nên, chỉ là nội tâm của hắn thật sự có chút khó có thể tiẽp nhận sự thật.
Nghiên cứu thời gian dài như vậy, Tang Thiên đại khái cũng có thể nhìn ra một chút về sơ hở này, chỉ vào lúc trăng hoàn toàn tròn, mượn tinh thần chi lực phá đi tinh nguyên của trận pháp này, đông thời dùng máu tươi tẩy rửa thiên địa nguyên tố, vì thế mà phá hủy cả thủ hộ trận, một khi thủ hộ trận bị phá hủy, linh tuyền trong nhân linh địa khí cũng sẽ xuất hiện.
Nêu muốn sửa chữa chỗ sơ hở này,hoàn thiện cả thủ hộ trận, cũng phải đợi đến lúc trăng tròn mới có thể ra tay, nhưng mà lúc này Tang Thiên lại phát hiện một vấn đề nghiêm trọng, bức tranh phù văn của hắn dĩ nhiên cùng phù văn của Nhân Hoàng vô cùng không hài hòa, trong lúc tương hỗ còn cực kỳ bài xích.
Tang Thiên đem năng lượng hủy diệt ý mà bản thân lĩnh ngộ ẩn vào bên trong bức tranh phù văn, khi phù văn khắc lên trên thủ hộ trận, liền giống như hai cừu nhân gặp nhau vậy đánh nhau kịch liệt, khi đem năng lượng tịch diệt ý vào trong bức tranh phù văn, vẫn như trước bị bài xích, sau khi đem năng lượng tử vong ý vào trong bức tranh phù văn vẫn gặp phải bài xích. "Nhân Hoàng không biết đã lĩnh ngộ ý cảnh gì, tại sao lại cổ quái như vậy.”
Tang Thiên lĩnh ngộ ra ba loại ý cảnh vô cùng cực đoan, hắn cũng từng gặp phải tình huống như vậy, tử diệt ý ẩn chứa hàm nghĩa tử vong diệt vong trong thiên địa, diệt vong ý ẩn chứa hàm nghĩa phá hủy, hai loại ý cảnh này dường như cũng không hài hòa, bất quá cho dù cực đoan như thế nào cũng không có khả năng bị bài xích mạnh mẽ như vậy, ý có lẽ là bất động, nhưng cũng thuộc về thiên địa pháp tắc, huống hồ hắn đã lĩnh ngộ siêu thoát khỏi hàm nghĩa sanh tử trong tử diệt ý, nếu như hai loại ý cảnh trước dường như là hắc ám tà ác, nhưng loại tịch thiên ý này là một loại ý cảnh đại từ bi, nhưng tại sao lại bị bài xích.
Lục cảnh chính là thiên địa pháp tắc cần phải lĩnh ngộ, thiên địa có vạn pháp, nếu như tất cả đều bài xích, vậy cũng là bài xích trong vạn pháp, sự lĩnh ngộ của Tang Thiên đối với thiên địa pháp tắc đã đạt tới ý cảnh đây là một loại cảnh giới, ý cảnh có thể tính là một loại ý, cũng không thể tính là pháp tắc chính thức, hai loại ý bất đồng có lẽ sẽ không hòa hợp. nhưng tuyệt đối sẽ không bài xích. Nhân Hoàng tại sao lại bô trí ra một thủ hộ trận cổ quái như vậy.
Tang Thiên trầm ngâm một lát, rồi sau đó lại cẩn thận kiểm tra một lần nữa mỗi một phù văn trong thủ hộ trận này, đột nhiên, hắn phát hiện một phù văn quái dị, từ kết câu của cả thủ hộ trận chỗ này hẳn cần phải vẽ ra một phù văn nối tiếp, phù văn này mặc dù có khả năng nối tiếp, nhưng bên trong đó còn có một loại hàm ý dẫn dắt trận pháp này, bất quá chỉ bằng vào một cái phù văn này còn không có khả năng dẫn dắt, ít nhất cần phải có 4-5 cái...
Tang Thiên lại cẩn thận kiểm tra, quả nhiên lại phát hiện ra 5 loại phù văn này, mặc dù được vẽ tại các nơi bất đồng, nhưng một cái phù văn này lại liên tiếp dẫn dắt năm cái phù văn kia lại một chỗ.
Khá lắm! Thủ hộ trận này xem ra đúng là còn ẩn chứa một trận pháp khác, Nhân Hoàng ơi là Nhân Hoàng, ngươi rốt cuộc là có quỷ ý gì, Tang Thiên cân nhắc nên phá vỡ với thủ hộ trận này như thế nào, nhưng chợt nghĩ, muốn phá vỡ thủ hộ trận này cần phải nhân lúc trăng tròn, lại còn mượn tinh thần chi lực.
Bất quá, Tang Thiên lại cười, Nhân Hoàng không biết dùng phương pháp gì mà làm cho thủ hộ trận này bài xích với phù văn khác, nếu như bài xích, như vậy xem ra phù văn này rất cường hãn!
Lúc này, Tang Thiên sử dụng năng lượng hủy diệt ý trong cơ thể, rồi sau đó vẽ ra một bức phù văn, phù văn vừa rơi lên vách tường lập tức bị bài xích, nhưng phù văn này của Tang Thiên ẩn chứa hàm nghĩa hủy diệt, trong thiên hạ này có thể nói là phù văn có lực phá hoại mạnh nhất, hàm chứa hủy diệt ý. Lúc phù văn này rơi xuống vách tường, giống như một đầu dã thú hung tàn bắt đầu cắn nuốt các phù văn khác.
Ba ba ba! Rồi sau đó, Tang Thiên lại liên tục sử dụng hủy diệt ý vẽ ra nhiều bức phù văn, đều giống như dã thú hung tàn cắn nuốt các phù văn khác, nếu như là trận pháp khác, dù ý cảnh của Tang Thiên có cường hãn như thế nào đi nữa cũng không có cách nào cắn nuốt phù văn khác, nhưng Nhân Hoàng không biết dùng biện pháp gì dĩ nhiên bài xích các phù văn khác, như vậy Tang Thiên cũng không thể phá giải được, dù có thể trực tiếp phá hủy từ trung tâm.
Vù vù một tiếng, Tang Thiên trực tiếp từ thủ hộ trận tiến vào trận pháp kế tiếp, nhìn lướt qua, liền xuât hiện một trận pháp mới dĩ nhiên là một ảo trận.
Ảo giác.
Nói cách khác lúc này Tang Thiên thấy tất cả đêu là ảo ảnh.
Nhân Hoàng muốn ẩn dấu cái gì, Tang Thiên thử thí nghiệm, thì ảo trận này dĩ nhiên cũng bài xích phù văn khác, để bớt đi thời gian phá giải, Tang Thiên trực tiếp sử dụng hủy diệt ý vẽ bức phù văn tiến hành cắn nuốt. Rốt cuộc, Tang Thiên đã tiến vào trận pháp thứ ba, nhưng cũng ngây người
Xung quanh trên vách tường, trần nhà, sàn nhà đều là các loại phù văn cùng đồ án như trước, ở giữa vẫn như trước là một cái tế đàn cao, trên tế đàn là một linh tuyền có đường kính khỏang một thước, bên trong ẩn chứa một màu lam chính là nhân linh địa khí, bất đồng chính mà, giờ phút này nhân linh địa khí bên trong linh tuyền giống như một làn sương khói đang chậm rãi du động dưới đất vậy, thoạt nhìn giống như linh xà đang bò trên mặt đất.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mật Tang Thiên đột nhiên biến đổi, giật mình lẩm bẩm. "Nhân Hoàng! Ngươi tốn thời gian làm như vậy, chính là vì trường kỳ trộm lấy nhân linh địa khí sao! ” chỉ liếc nhìn một cái Tang Thiên đã hiểu được, trận pháp này là dùng để vận chuyển nhân linh địa khí đến một chỗ nào đó.
Tang Thiên kính trọng Nhân Hoàng, bởi vì năm đó Nhân Hoàng cứu nhân loại, hơn nữa còn gián tiếp đái lĩnh nhân loại tiến vào tân kỷ nguyên, nhưng giờ phút này nhìn thấy nhân linh địa khí cuồn cuộn không ngừng chảy đến một địa phương khác, trong lòng Tang Thiên có một loại cảm giác khó có thể nói rõ làm cho hắn khó chịu không thôi.
Loại trận pháp này tất nhiên có đồ án lộ tuyền. Tang Thiên híp mắt tìm kiếm xung quanh, quả nhiên tại trận nhãn nhìn thấy một bộ đồ án.
Là một bộ đồ án Bắc Đẩu Thất Tinh đồ, quỷ dị chính là, hai ngôi sao phía trước đứng yên bất động có chút lóe ra ánh sáng, mà khối thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ 6 đều có một sợi dây gắn kết với ngôi sao cuối cùng.
Khối thứ nhất cũng thứ hai là đại biểu cho nhân linh địa khí của Cửu Thiên Các cùng Thánh Đường bị mở ra, lại bị phong ấn, mà khối thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu phân biệt đại biểu cho Prague, Hắc Long trấn, cầm cố chi địa, vinh quang đỉnh, hơn nữa bốn đạo nhân linh địa khí này đang hướng tới đạo nhân linh địa khí cuối cũng vận chuyển tới.
Mà vị trí của đạo nhân linh địa khí cuối cũng dĩ nhiên là...là Hoàng thất đế quốc Trafalgar!
"Vũ Vãn Sí! Ngươi thật là xứng đáng với tôn xưng mà mọi người gọi ngươi! Ngươi dĩ nhiên ăn trộm lấy nhân linh địa khí, hơn một ngàn năm, ngươi lưu lại công pháp tu luyện, làm cho mọi người tu luyện, làm cho nhân linh địa khí càng thêm sung túc, ngươi đúng là đang tế thủy trường lưu.” Tang Thiên rất là phẫn nộ. "Vốn là lang, ngươi cần gì phải giả làm dê."
Tang Thiên từ mấy trăm năm trước đã biết được sự tồn tại của hậu duệ Nhân Hoàng, lúc ấy khi hắn phát hiện hậu duệ của Nhân Hoàng dĩ nhiên ở đế quốc Trafalgar, cũng không có hoài nghi, dù sao lúc ấy hắn cũng đang vô cùng kính trọng Nhân Hoàng.
Mà năm đó không gian nổ mạnh, Nhân Hoàng đái lĩnh nhân loại tiến hành ngăn cản chủng tộc ngoại tinh, Tang Thiên đang ở dưới lòng đất tiến hành dung hợp với phượng vân nghiệt đồ, căn bản không biết tình huống bên ngoài, sau khi dung hợp xong, nhân loại đã tiến vào tân kỷ nguyên. Lúc ấy, Tang Thiên còn đang trầm mê trong việc nghiên cứu phượng vân nghiệt đồ, cũng không có phát hiện tình huống bên ngoài, thật lâu sau đó, Tang Thiên mới phát hiện sự tồn tại của vô tận thế giới, hơn nữa bắt đầu trà trộn vào vô tận thế giới, đây là thế giới thứ hai sau khi hắn tỉnh lại tiến vào, nghe nói năm đó Nhân Hoàng đem tât cả tư liệu có liên quan đến hắn trong Liên Bang hủy hết, Tang Thiên hết sức tò mò, cố găng tìm kiếm chuyện tình năm đó của Nhân Hoàng, nhưng không có tìm được đáp án, tìm một hồi lâu cũng không có tiếp tục nữa, có thể Nhân Hoàng là một cao nhân, không muốn cho thế nhân biết sự tồn tại của hắn mà thôi.
Tang Thiên năm đó phát hiện không ít điểm nghi vấn, Nhân Hoàng dù sao cũng cứu nhân loại, Tang Thiên đối với hắn rất kính trọng, cảm giác được bản thân tiếp tục điều tra như vậy hành động quả thật có chút tiểu nhân.
Hiện tại nhìn thấy hành động mà Nhân Hoàng làm ra, thầm nghĩ lại điểm nghi vấn năm đó, Tang Thiên nỗi giận mắng:" Vũ Văn Sí! Năm đó không gian nổ mạnh là do ngươi cùng Tinh Linh làm trò sao! Ta chửi con mẹ ngươi! Căn bản là không có ngoại tinh xâm lược gì cả! Căn bản là do một tay nghiệt chướng ngươi tự biên tự diễn mà ra!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.