Thuẫn Kích

Quyển 1 - Chương 313: Mellie Yêu

Cửu Hanh

29/07/2013

Xích Ngọc Tề đắn đo không xác định được, hai người kia rốt cuộc muốn làm cái gí, cái tên khổ tăng gọi là Lạc Phu kia trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn, hai mắt nhìn chằm chằm lên người nữ nhân đang trần truồng kia, vẻ mặt lộ ra sự đói khát, trong mắt tràn đầy dâm đãng, đây là khô tăng Bát Giác Cao Tháp sao? Còn người thanh niên hắc y kia, hoàn toàn bình thường, giống như một công tử thế giới mới ra đời vậy, không biết nhân tình thế thái.

Nếu như đổi lại là hai người khác đột nhiên xông vào, Xích Ngọc Tề sẽ không chút do dự mà giết chết bọn họ, nhưng hiện tại có Lạc Phu, mà Lạc Phu lại là khổ tăng Bát Giác Cao Tháp, nên hắn không thể không thận trọng được, làm nhị thiếu gia Ám Ảnh, làm sao không biết được sự thần bí của Bát Giác Cao Tháp, tính cách của hắn rất ác liệt, cũng rất tự phụ, nhưng còn chưa dám công khai động vào Bát Giác Cao Tháp. "Không biết Lạc Phu thượng sư đột nhiên xuất hiện trong đĩa bay của kẻ hèn là vì chuyện gì?" Toàn bộ lực chú ý của Lạc Phu đều tập trung lên nữ nhân trần truồng xinh đẹp này, làm sao còn để ý tới hắn.

Mà Tang Thiên ở bên cạnh lại ngồi chổm hổm xuống, nhìn chằm chằm cô gái tên Lâm Hân này, trong lòng vô cùng nghi hoặc khó hiểu, câu lạc bộ Đọa Thiên Sứ? Trong ấn tượng của hắn chưa từng nghe qua cái tên này, hơn nữa từ sau khi tỉnh lại, bản thân cũng chỉ có sáng lập một cái câu lạc bộ Lão Niên, bất quá một năm trước đã bị Tịnh Hóa chi quang của Thánh Đường tịnh hóa ngay cả cặn bã cũng không còn, đối với chuyện này, Tang Thiên vẫn đang muốn tìm một cơ hội để ra tay với Thánh Đường.

Nhìn thấy ánh mắt của Lạc Phu nhìn chằm chằm vào nữ nhân xinh đẹp này, Xích Ngọc Tề vốn là người thông tuệ, liền thử dò xét. "Lạc Phu thương sư không phải là có hứng thú đối với vưu vật này đấy chứ?" "Hắc hắc!" Lạc Phu cười hắc hắc, chỉ vào nữ nhân xinh đẹp này, nói:" Đưa nàng cho ta, tiểu tăng muốn luyện nàng." Luyện nàng?

Nghe vậy, Xích Ngọc Tề không khỏi cảm thấy mơ hồ, nghe đồn khổ tăng Bát Giác Cao Tháp không quản chuyện gì, chỉ hỏi vận mệnh, mà Lạc Phu này tại sao lại dâm đãng như vậy? Dĩ nhiên nói thẳng không chút che đậy nào muốn luyện vưu vât của bổn thiếu gia? Lạc Phu này không phải là giả làm khổ tăng đó chư?

"Ngài định luyện nàng ta làm gì?" Tang Thiên cũng cảm thấy khó hiểu, Lạc Phu từ sau khi nhìn thấy Tu La, hành vi càng ngày càng quỷ dị, lúc đầu giết người còn lấy tim ra, hiện tại dĩ nhiên muốn luyện phụ nữ? "Hắc hăc!" Lạc Phu xoay người lại, trong ánh mắt lộ ra vẻ dâm đãng. "Ân chủ cứ chờ mà xem, tiểu tăng cam đoan sẽ luyện ra một cực phẫm cho ân chủ nếm thử."

"Lạc Phu thượng sư." Xích Ngọc Tề mặc dù không dám công khai gây chuyện với Bát Giác Cao Tháp nhưng hành vi này của Lạc Phu lại không giống với Bát Giác Cao Tháp, nghĩ đến điều này, Xích Ngọc Tề đi lên phía trước, âm trầm cười:" Lạc Phu thương sự, nàng là vưu vật của kẻ hèn, ngài nói muốn luyện là luyện, sơ rằng có điều không ổn."

Xích Ngọc Tề giơ tay ra vỗ ba cái, ngay sau đó, cánh cửa phòng mở ra, từ bên ngoài đi vào bốn năm người, đi đầu chính là Hôi trưởng lão, khi hắn đi vào nhìn thấy một khổ tăng cùng với một người thanh niên hắc y thì cũng kinh ngạc không thôi. "Thiếu gia, bọn họ làm sao vào được đây?" "Bổn thiếu gia cũng không biết, chắc là vừa rồi khi phi hành ở dưới thấp, nên bọn họ tiềm ẩn vào."

Xích Ngọc Tề lè lưỡi ra liếm liếm môi, quang người xuất hiện u quang, có vẻ vô cùng quỷ dị:" Bổn thiếu gia tính khi không được tốt lắm, ta hỏi các ngươi một câu, hai ngươi lẻn vào đĩa bay của ta là muốn làm gì."

"Hắc hắc!" Lạc Phu nhìn lại, liếc mắt nhìn mọi người xung quanh một cái, nói:" Sao, còn có một lão đầu chiến thần, xem bộ dáng tiểu tăng còn đánh không lại các ngươi!" Xoay người, Lạc Phu lại nhìn về phía Tang Thiên:" Ân chủ, ngài nhìn xem..."

Tang Thiên ngồi chồm hổm ở đó, vào lúc này Lạc Phu cùng Xích Ngọc Tề, đám người Hôi trưởng lão đang trong trạng thái giằng co, hắn liền phảng phất giống như một ngoại nhân vậy, cùng với cục diện giằng co này vô cùng không hài hòa.

"Ngươi muốn làm gì!"

Cô gái tên là Lâm Hân này nhìn thấy thanh niên hắc y này giơ tay về phía mình, nàng không khỏi sợ hãi, nếu như là Xích Ngọc Tề cuồng ngạo uy bức, nàng thật ra lại không sợ, nhưng người trước mặt này thật sự quá bình tĩnh, bĩnh tính đến làm cho người ta phải sợ hãi. "Ta giúp cô mở ra."

Lâm Hân nhìn thấy trên khuôn mặt của người thanh niên vô hại này xuất hiện ý cười có chút lãnh đạm, lúc này lo lắng của nàng mới biến mất, đúng vậy, cho dù là người nào nhìn thấy một người vô hại như vậy mỉm cười, phản ứng đầu tiên chính là, người này là một người mới sinh ra, lại còn là một người không biết gì tới thế giới này, cả người vô hại mỉm cười thật sự có chút lôi cuốn. Cũng không thấy Tang Thiên có động tác gì, cái còng trên cổ tay Lâm Hân liền quỷ dị mở ra.



Nhìn thấy một màn này, Xích Ngọc Tề, đám người Hôi trưởng lão đều kinh hãi, nhưng người khác không biết, nhưng bọn họ lại rất rõ ràng, vật kia chính là Ám Ảnh hắc huyền thủ! Cho dù là người có thực lực chiến thần muốn mở ra cũng phải tốn thời gian rất dài, nhưng mà người này liền mở ra một cách nhẹ nhàng như vậy? Làm sao có thể? Chẳng lẽ hắn là cao thủ?

Xích Ngọc Tề cùng Hôi trưởng lão lập tức xuất ra một tia ý thức tiến hành dò xét, làm cho bọn họ buồn bực chính làm, năng lượng ba động của người này yếu đến đáng thương, chỉ là so với người bình thường mạnh hơn một chút mà thôi, nhưng làm làm sao có thể mở ra còng tay hắc huyền thủ.

"Có thể dễ dàng mở ra còng tay hắc huyền thủ như vậy, người thanh niên, ngươi là người đầu tiên ta nhìn thấy, lão hủ bội phục! Bội phục!" Hôi trưởng lão đang do dự, không thể đoán ra thân phận của hai người, một khổ tăng quái dị, một thanh niên hắc y quái dị, hắn đi tới từng bước nói:" Đây là nhị thiếu gia Xích Ngọc Tề của Ám Ảnh chúng ta, lão hủ chính là trưởng lão của Ám Ảnh, Hôi Đức Địa, không biết hai vi hôm nay đến đây là có chuyện gì?"

Nhìn thấy Tang Thiên không có trả lời, Hôi trưởng lão lại nói:" Hại vị nếu không ngại thì hãy ở lại, thiếu gia của ta sẽ thiết yến chiêu đãi..." Đang nói, đột nhiên đĩa bay bắt đầu lắc lư dữ dội, ngay sau đó liền phát ra âm thanh đích đích đích.

Chuyện gì xảy ra?

Không chỉ có đám người Xích Ngọc Tề nghi hoặc, ngay cả Tang Thiên cũng không biết chuyện gì xảy ra.

"Thiếu gia! Thiếu gia! không hay rồi! Chúng ta bị hai đĩa bay quân dụng tấn công, đĩa bay chúng ta đang bị rơi xuống.

Giữa không trung, có hai cái đĩa bay quái dị màu đen, một tả một hữu bao vậy chiếc đĩa bay của Xích Ngọc Tề, ngay sau đó, quanh thân hai cái đĩa bay bắn ra vô số chùm ánh sáng, chùm ánh sáng đan thành cái lưới bao trùm lên trên đĩa bay của Xích Ngọc Tề.

Trong nháy mắt, đĩa bay nắt đầu lắc lư dữ dội, rất nhanh rơi xuống.

Trong đĩa bay, đám người Xích Ngọc Tề, Hôi trưởng lão đều không nhúch nhích, bên ngoài không biết xảy ra chuyện gì, nhưng còn hai tên cổ quái ở trong này không biết là địch hay bạn.

"Hừ! Bổn cô nương đã cảnh cáo các ngươi, các ngươi chết chắc rồi! Huynh đệ của câu lạc bộ Đọa Thiên Sứ chúng ta đến cứu chúng ta." Lâm Hân đột nhiên đứng dậy, cười ha ha nói:" Các ngươi chờ chết đi."

Ngay khi thanh âm của nàng vừa dứt, lại một đạo âm thanh quỷ dị vang lên.

"Ha ha ha ha ha!

Âm thanh này quái dị vô cùng, rất bén nhọn cũng rất mờ ảo, nhưng lại dễ nghe, vô cùng dễ nghe, giống như tiếng của thần vậy. "Ha ha ha! Là ai lớn gan như dám dám bắt các cô nương của câu lạc bộ Đọa Thiên Sứ chúng ta, đúng là ăn gan hùm mật gấu, ha ha ha!"



Trong nháy mắt, một thân ảnh quỷ dị xuất hiện, người này mặc áo đuôi tôm màu đen, trên đầu mang mũ, khi rơi xuống mặt đất, bày ra một tư khí quá dị, khẽ cúi đầu, giơ tay cầm mũ. "Ha ha ha! Kẻ hèn là Mellie Yêu câu lạc bộ Đọa Lạc Thiên Sứ, vương tọa là Tang Thiên."

Cái tên tự gọi là Mellie Yêu này lấy mũ xuống, làm lộ ra khuôn mặt. Khuôn mặt trang điểm, đôi môi màu đỏ, căn bản không phân biệt nam nữ, hoặc có thể nói hắn vốn là một nhân yêu. Vù vù vù.

Chỉ trong nháy mắt, lại có thêm mười người không biết từ địa phương nào xuất hiện, những người này đèu không ngoại lệ, toàn bộ mặc những bộ trang phục kỳ quái, khuôn mặt trang điểm, bộ dáng nam không ra nam nữ không ra nữ.

Tang Thiên cực kỳ buồn bực, hắn vốn tưởng rằng Lâm Hân chỉ là lấy tên hắn ra đùa một chút mà thôi, xem ra là không phải ah! Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? "Yêu ca ca!" Lâm Hân hưng phấn phất phất tay, khi nhìn thấy Mellie Yêu, nàng tựa hồ không còn biết cái gì là sợ hãi, cao giọng nói:" Vương tọa đại nhân có tới không? Em tại sao không có nhìn thấy."

"Ha ha ha! Vương tọa đại nhân bân chuyện, không có thời gian! Sao vậy, tiểu Lâm Hân, Yêu ca ca tới cứu ngươi không được sao? Mellie Yêu chân mang giày, đi tới từng bước, ánh mắt không ngừng nhìn xung quanh.

"Muốn chết!" Hôi trưởng lão quát lên một tiếng, cả người giống như viên đạn lao lên, vừa mới bắt đầu còn nhìn thấy bóng dáng, trong nháy mắt liền biến mất không thấy đây. "Ha ha ha! Thật là lợi hại! Dĩ nhiên là người trong Ám Ảnh."

Trên khuôn mặt trang điểm của Mellie lộ ra thần sắc hoảng sợ, chỉ thấy thân thể hắn vừa chuyển, cả người bắt đầu điên cuồng xoay tròn, cùng lúc đó, Hôi trưởng lão cũng đã xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, quang mang mãnh liệt màu bạch ngân như lưu tinh trong nháy mắt bổ lên người Mellie đang điên cuồng xoay tròn.

Vù vù! Lại xuất hiện hai đạo lệ mang nhỏ dài, đạo lệ mang thứ tư xuất hiện, Mellie đang điên cuồng xoay tròn nhất thời hình thành một cơn gióc lốc, khi chạm vào lệ mang, liền vang lên một tiếng ba.

Phốc! Một ngụm máu tươi xuất hiện giữa không trung, sau đó, thân ảnh của Hôi trưởng lão xuất hiện, lui về phía sau, khóe miệng xuất hiện một tia máu.

"Ha ha ha. Thật sự là rất lợi hại! Chiến thần cấp ám sát phục kích chi đạo." Mellie Yêu dừng xoay tròn, trên ngực xuất hiện một đao vết thương dài hơn một thước, vế thương rất rất nhỏ, nhưng lại rất sâu, sâu đến cơ hồ xuyên qua thân thể Mellie, miệng vết thương phun ramáu tươi, trước sau đều có. "Yêu ca ca!" Lâm Hân nhìn thấy vậy thì vô cùng hoảng sợ.

Mà mấy người cùng đi đến với Mellie Yêu đang muốn công kích, lại bị Mellie Yêu ngăn cản, Mellie Yêu cúi đầu, giơ tay bảo mọi người không nên cử động, hắn ngẩng đầu lên, hít sâu một hơi. "Ha ha ha.. Thật sự là rất đau! Không hổ là ám sát phục kích chi đạo!"

"Kẻ hèn Xích Ngọc Tề." Xích Ngọc Tề tiến lên từng bước, trừng mắt nhìn Mellie Yêu, quát:" Ngươi là ngươi phương nào nói!" "Oh? Xích Ngọc Tề? Ha ha ha. Nguyên lai là nhị thiếu gia Ám Ảnh! Trách không được..."

Khóe miệng Xích Ngọc Tề xuất hiện nụ cười lạnh. Một tay bóp lấy bả vai của Lâm Hân nói:" Tính tình của ta không tốt lắm, nói, bổn thiếu gia tuyệt đối không hỏi lần thứ hai." "Ha ha ha. Yêu ca ca không phải đã nói cho các ngươi rồi sao, ta đến từ câu lạc bộ Đọa Thiên Sứ. "Câu lạc bộ Đọa Thiên Sứ? Vương tọa là Tang Thiên?" Xích Ngọc tề cười lạnh. "Đúng vậy." Mellie Yêu cười nói:" Ngươi rất nhanh sẽ nhìn thấy vương tọa đại nhân thân ái của chúng ta."

"Ha ha ha! Tang Thiên? Cũng dám xưng là vương tọa? Bất cứ câu lạc bộ nào trong mắt Xích Ngọc Tề ta đều là con kiến hôi!" Xích Ngọc Tề càng cười càng càn rỡ. "Ta trước tiên giết chết các ngươi, sau đó giết vương tọa các ngươi." Mellie ngẩng đầu nhìn Lâm Hân, nói:" Tiểu Lâm Hân, em sợ chết không?" Lâm Hân lắc đầu nghẹn ngào nói:" Em cùng chết với Yêu ca ca!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thuẫn Kích

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook