Quyển 1 - Chương 186: Ngươi con mẹ nó tiếp tục cố gắng hưởng thụ đi
Cửu Hanh
28/03/2013
Xã Khu Thiên Chi Lam, giữa không trung, từng đợt sấm sét không ngừng vang lên. Ầm ầm! "Oa, ha ha! Ác nhân gia gia ở đây, tiểu tử cục điều tra tốc độ của các ngươi cũng không chậm nha! Dĩ nhiên có thể nhanh như vậy tìm được gia gia."
Cả người mặc một cái áo đuôi tôm, mắt tam giác, thân ảnh ác nhân xuất hiện giữa không trung, giống như đi dạo trên không trung vậy, tay phải còn đang ôm một người con gái tóc tím đang hôn mê, thân ảnh hắn léo lên với tuần suất cực nhanh, phía sau không ngừng vang lên tiếng ba ba, dừng lại, lẳng lặng đứng ở trên không, xoay người, nhìn cách đó không xa mười người chiến sĩ mặc đồ đen đang lao nhanh tới, ác nhân vươn tay nhẹ nhàng vuốt tóc, cạp cạp cười nói:" Lý Đao ba, lại là tiểu tử ngươi! Gia gia biết của ngươi lực chiến đấu rất mạnh, bất quá! So với gia gia ngươi còn kém lắm."
Vừa dứt lời, giữa không trung đột nhiên vang lên một đạo sấm sét.
Ác nhân có chút sửng sốt, sau khi nhìn thấy Lý Đao ba đối diện đang cầm một cái vòng điện quang, nội tâm liền run lên, nhanh chân bỏ chạy, trong miệng không ngừng mắng chửi:" Mẹ kiếp! Lý Đao ba, trong tay lão tử còn có con tin, ngươi còn dàm lấy cái trường liên kia ra sao!"
Ở giữa không trung, biểu tình trên mặc Lý Đao ba rất kiên quyết không một chút thay đổi, trên trán tràn đầy sát ý, ánh sánh huyết sắc quanh thân giống như hỏa diễm vậy điên cuồng thiêu đốt, rầm một tiếng, hắn đem cái vòng cổ quang điện kia vứt ra, giơ tay lên giữa không trung.
Vang lên tiếng ong ong, tiếng rít tiếng xé gió không ngừng vang lên, mỗi lần vung lên một cái, cái vòng điện quang kia càng sáng hơn một chút.
"Ác nhân."
Một tiếng quát vang lên, chỉ thấy giơ trường liên lên trên không, giống như đang vung một cái roi sấm sét vậy, xung quang không ngừng phát ra tiếng vang ba ba, xa xa trên bầu trời tiếng oanh minh không ngừng vang lên.
Thân ảnh của ác nhân léo lên cực nhanh, không gian quanh thân hắn giờ khắc này phảng phất như đột nhiên bị vỡ tan vậy, bang bang bịch liên tục không ngừng bị phá hủy.
"Lôi minh chi liên của cục điều tra đích xác là rất lời hại!"
Ác nhân trước kia đã ăn không ít lôi minh chi liên, biết rõ vật này rất đáng sợ, tâm lý không dám chậm trể, nhanh chóng bay đi.
"Ác nhân, thúc thủ chịu trói, tha cho ngươi tội chết!"
Một tiếng quát vang lên, ác nhân không cần quay lại cũng biết khẳng định là bọn súc sanh cao ngạo Thánh Đường, rất nhanh liền lui lại, ánh mắt liên tục đảo qua đảo lại, nhất thời, ác nhân bị hù dọa thiếu chút nữa từ trên không trung rơi xuống.
"Đạn năng lượng phá hủy!"
Ở phía dưới, Alpha lẳng lặng đứng ở trên đỉnh câu lạc bộ Mãnh Thú, một bộ trang phục đặc chế màu trắng đang lay động theo gió, trên vai hắn đang khiêng một cái ống dài khoảng một thước, cái ống này dường như là một loại vũ khí năng lượng viễn trình, miệng không quá lớn, nhưng khẩu pháo này lại rất kinh khủng, cũng không thấy Alpha có động tác gì, vù vù một tiếng, từ trong miệng khẩu pháo bắn ra một viên lôi quang cầu, lôi quang cầu này có màu nâu, lôi quang bắn ra bốn phía, phát ra tiếng vang bùm bùm.
Phanh phanh phanh! Liên tục bắn ra ba phát.
Cái này đã không thuộc về tiểu hình nhiệt vũ khí, mà là trọng hình vũ khí rồi, đạn năng lượng phá hủy nhìn như làm cho người ta sợ hãi, kỳ thật Alpha rất rõ, loại vũ khí này căn bản không thể giết chết cao thủ, nguyên nhân là, cao thủ khi thi triển bí kỹ tiềm ẩn thì đã liên quan đến lĩnh vực không gian, đạn năng lượng cũng không thề hoàn toàn bắn trúng đối phương, cho nên chỉ có tính chất uy hiếp mà thôi, chỉ có tác dụng hỗ trợ, muốn giết người, còn phải dựa vào năng lực của bản thân.
Cảm giác được ba khỏa năng lượng đang lao tới, thân ảnh của ác nhân léo lên với tấn suất càng nhanh hơn.
Là ác nhân hách hách nổi danh, hắn hiển nhiên biết rõ uy lực của đan năng lượng phá hủy này, hắn mặc dù tin tưởng có khả năng thoát khỏi đạn năng lượng phá hủy, nhưng trong phạm vi bao trùm lớn như vậy, năng lượng phá hùy cơ hồ có thể bao trùm trong phạm vi một ngàn thước, rất là kinh khủng.
"Alpha, tên hỗn đản nhà ngươi! Ngươi dám sử dụng loại vũ khí này đối với lão tử sao, ngươi đây là đang giết người, giết người vô tội, ngươi so với lão tử còn độc ác hơn!"
"Hôm nay, không quản cái gì hết, ta cũng phải bắt được ngươi về quy án!"
Giọng nói của Alpha vang lên, đột nhiên thân ảnh biến mất trên đỉnh câu lạc bộ Mãnh Thú.
Ở phía chân trời, phanh phanh phanh! Ba khỏa đạn năng lượng liên tục bạo phá, một vụ nổ cường đại giống như sóng thần vậy năng lượng ba động hướng bốn phía lan tràn ra.
Dưới mặt đất các câu lạc bộ trong khu Thiên Chi Lam lúc này đều bị luồng năng lượng cường đại nghiền nát hoàn toàn.
"A! Alpha, con mẹ ngươi."
Cảm nhận được năng lượng ba động cường đại, ác nhân trong lóng biết không thể tránh được, bất quá, hắn cũng sẽ không kháng ngạnh, mà là lấy lực để lực, lập tức, thân ảnh ác nhân đột nhiên xuất hiện giữa không trung, một tay ôm lấy Dạ Nguyệt đang hôn mê, lòng bàn tay giơ lên trời.
"Huyết cốt luyện ngục!"
Lập tức.
Huyết sắc đầy trời, vô cùng âm u, một cái đầu lâu huyết sắc đang đien cuồng tụ tập, trong hốc mắt đó đang thiêu đốt một ngọn lửa huyết sắc, há miệng ra, lộ ra răng nanh sắc bén, phát ra âm thanh khách ba khách ba, cắn xé chiến sĩ võ trang cục điều tra, cắn xé chiến sĩ Thánh Đường.
Bí kỹ tà ác là phi pháp, tu luyện bí kỹ tà ác, không chỉ bị Thánh Đường cùng sáu bộ thần bí đồng thời đuổi giết, mà còn bị mọi người kinh bỉ, bị mọi người đuổi giết, nhưng mặc dù là vậy, nhưng hơn một ngàn năm qua vẫn có một lượng lớn người tham gia vào phần tử tà ác này, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì tu luyện bí kỹ tà ác có thể làm cho một người trong một thời gian ngắn trở thành một cao thủ làm cho người ta kính sợ.
Chỉ riêng một cái cực hạn thân thể thôi cũng đã là trở ngại của rất nhiều người rồi, mà lựa chọn tu luyện bí kỹ ta ác còn là một con đường tắt, đây là một đường thu hoạch mạo hiểm, một khi bước vào, rất khó quay đầu lại.
Chiến sĩ võ trang cục điều tra, cùng với chiến sĩ Thánh Đường đều bị vô số huyết sắc khô lâu oanh kích.
Ba một tiếng, Lý Đao ba giơ lôi minh chi liên lên, trong nháy mắt đem mấy trăm huyết sắc khô lâu đánh cho tan nát.
Huyết vụ đầy trời, vô cùng quỷ dị.
Thừa dịp này, ác nhân tòan lực thi triển tiềm ẩn cao thâm của mình nhanh chóng rút lui.
Đột nhiên.
Ác nhân cảm giác được có chút không tốt, nhưng không tốt chỗ nào thì hắn trong lúc nhất thời không thể nhận ra được, chỉ có thể cẩn thận, tiếp tục tiềm ẩn.
Càng tiềm ẩn, ác nhân lại càng cảm giác được tình huống càng quỷ dị, trong vài chục năm này, hắn không biết đã chạy trốn biết bao nhiêu lần khỏi sự vây công của Thánh Đường cùng cục điều tra, vì thế càng làm cho giác quan của hắn trở nên phát triền hơn, hắn chung quy vẫn cảm giác được có chút không thích hợp, loại cảm giác này giống như có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn vậy.
Tại sao có thể như vậy.
Lắc đầu, không thèm nghĩ đến vấn đề này nữa, cũng may là đã thoát ly thành công khỏi phạm vi vây bắt của Lý Đao ba cùng Alpha.
Sau nhiều giờ sau, ác nhân rốt cuộc cũng quay về lại nhà mình.
Nội thành Colombia, khu vực số 1, xã khu Kaia.
Tầng tầng lớp lớp biệt thư xa hoa trong xã khu Kaia, xã khu Kaia tại Colombia có thể xem như là một xã khu xa hoa, có thể ở trong nơi này thì cơ hồ đều là những doanh nhân thành đạt, những ngôi sao ca nhạc nổi tiếng,.. Tóm lại xã khu Kaia xem như là một nơi vô cùng xa hoa.
Ác nhân đi đến tòa biệt thự xa hoa của bản thân.
Ban đêm.
Ác nhân xuất hiện tại phòng làm việc của mình, đem Dạ Nguyệt đang hôn mê nhẹ nhàng đặt lên giường, ác nhân búng ngón tay môt cái, một nữ hầu khom lưng cúi đầu, mang chén đĩa đi tới, nhẹ nhàng đặt rượu thịt trên chén đĩa lên bàn, rối sau đó cúi đầu khom lưng rời đi.
"Hắn***."
Ác nhân ưu nhã ngồi ở trên ghế, nhẹ nhàng vuốt mái tóc đen bóng của mình, đôi mắt tam giác nhìn chằm chằm Dạ Nguyệt đang nằm trên giường.
"Tiểu muội này rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?"
Ác nhân lấy môt khối thịt bò bỏ vào trong miệng, chậm rãi ăn, suy tư về hắc mang quỷ dị xuất hiện trên người Dạ Nguyệt, liên tục suy nghĩ thời gian rất lâu, ác nhân vẫn không rõ, cầm lấy chén rượu thủy tinh đưa lên miệng, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, gật đầu, thầm nghĩ mùi vị không tệ.
Sau đó, đứng lên đi tới, năm ngón tay một lần nữa bóp vào thiên linh cái của Dạ Nguyệt, lần này kết quả vẫn giống như trước, quanh thân Dạ Nguyệt đột nhiên xuất hiện hắc mang, ba một tiếng, một cổ lực lượng khó hiểu chấn văng cánh tay của ác nhân ra.
"A! Mẹ kiếp, lão tử không tin có chuyện tà ma trong này."
Ác nhân giận dữ, khí thế quanh thân đột nhiên bắn ra, áo đuôi tôm màu đen không gió mà tự bay.
Lần này, hai tay của ác nhân hóa thành trảo, đặt trước ngực, trong lòng bàn tay đối nhau, năm ngón tay phát ra ánh sáng nhạt màu lục.
Xuy lạp lạp! Đột nhiên, mười ngón tay đang phát ra ánh sáng màu lục của ác nhân trong lúc này lại phát ra tiếng vang xuy lạp lạp.
"Tiểu muội muội, lão tử vốn định giữ cho ngưòi tòan thi, nhưng bất đắc dĩ vì thân thể của ngươi dường như có chút cổ quái, đây không phải là tại gia gia ta!"
Hai tay chém về phía bụng Dạ Nguyệt, khi hai tay của hắn chạm đến quần áo của Dạ Nguyệt, thì mười đạo lục quang như dòng điện trong nháy mắt lan ra khắp người Dạ Nguyệt, phát ra tiếng vang xuy lạp lạp.
"Cáp cáp!"
Ác nhân đắc ý cười, đột nhiên, sắc mặt của hắn ngẩn ra, bởi vì hắn nhìn thấy trên người Dạ Nguyệt một lần nữa xuất hiện hắc mang, hơn nữa so với lần trước còn mạnh hơn nhiều, hắc mang này tụ tập một chỗ giống như một con giao long vậy du động quanh thân Dạ Nguyệt.
Hơn mười đạo lục quang quang điện của ác nhân trong nháy mắt liền bị cắn nuốt vô ảnh vô tung, bịch một tiếng, ác nhân không ngừng bị chấn lui về phía sau, ngay cả hai tay cũng có cảm giác tê dại không thôi.
"Cái này, chuyện gì xảy ra vậy!"
Ác nhân tung hoành giang hồ hơn mười năm cũng được xem như là nhân vật có kiến thức giộng rãi, nhưng hôm này gặp phải một màn này, lại làm cho hắn trầm tư không thể lý giải được.
"Thể chất của tiểu muội muội này vô cùng suy yếu, ngay cả người bình thường cũng không bằng, vậy hắc mang này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc là cái gì?"
Ác nhân ngồi ở trên ghế, nhẹ nhàng vuốt mái tóc, gắt gao nhìn chằm chằm Dạ Nguyệt đang nằm trên giường, rơi vào trong trầm tư, theo tiềm thức cầm lấy chén thủy tinh ở trên bàn, nhưng mò như thế nào cũng không thấy, ác nhân liếc mắt nhìn lại, vừa nhìn thấy, nhất thời bị hù dọa cho hồn phi phách tán, cho dù là định lực của hắn không kém nhưng cũng phải hét to một tiếng, đứng dậy, hoảng sợ nói:" Ngươi...ngươi...ngươi!"
Không biết lúc nào bên cạnh bàn đã xuất hiện thêm một người, một thanh niên mặc hắc y, khuôn mặt bình thản vô hại, ánh mắt vừa thâm thúy lại vừa bình tĩnh, hắn cúi đầu, gắp lấy một miếng thịt bò bỏ vào trong miệng, nhai nuốt.
"Ngươi con mẹ nó tiếp tục cố gắng hưởng thụ đi."
Cả người mặc một cái áo đuôi tôm, mắt tam giác, thân ảnh ác nhân xuất hiện giữa không trung, giống như đi dạo trên không trung vậy, tay phải còn đang ôm một người con gái tóc tím đang hôn mê, thân ảnh hắn léo lên với tuần suất cực nhanh, phía sau không ngừng vang lên tiếng ba ba, dừng lại, lẳng lặng đứng ở trên không, xoay người, nhìn cách đó không xa mười người chiến sĩ mặc đồ đen đang lao nhanh tới, ác nhân vươn tay nhẹ nhàng vuốt tóc, cạp cạp cười nói:" Lý Đao ba, lại là tiểu tử ngươi! Gia gia biết của ngươi lực chiến đấu rất mạnh, bất quá! So với gia gia ngươi còn kém lắm."
Vừa dứt lời, giữa không trung đột nhiên vang lên một đạo sấm sét.
Ác nhân có chút sửng sốt, sau khi nhìn thấy Lý Đao ba đối diện đang cầm một cái vòng điện quang, nội tâm liền run lên, nhanh chân bỏ chạy, trong miệng không ngừng mắng chửi:" Mẹ kiếp! Lý Đao ba, trong tay lão tử còn có con tin, ngươi còn dàm lấy cái trường liên kia ra sao!"
Ở giữa không trung, biểu tình trên mặc Lý Đao ba rất kiên quyết không một chút thay đổi, trên trán tràn đầy sát ý, ánh sánh huyết sắc quanh thân giống như hỏa diễm vậy điên cuồng thiêu đốt, rầm một tiếng, hắn đem cái vòng cổ quang điện kia vứt ra, giơ tay lên giữa không trung.
Vang lên tiếng ong ong, tiếng rít tiếng xé gió không ngừng vang lên, mỗi lần vung lên một cái, cái vòng điện quang kia càng sáng hơn một chút.
"Ác nhân."
Một tiếng quát vang lên, chỉ thấy giơ trường liên lên trên không, giống như đang vung một cái roi sấm sét vậy, xung quang không ngừng phát ra tiếng vang ba ba, xa xa trên bầu trời tiếng oanh minh không ngừng vang lên.
Thân ảnh của ác nhân léo lên cực nhanh, không gian quanh thân hắn giờ khắc này phảng phất như đột nhiên bị vỡ tan vậy, bang bang bịch liên tục không ngừng bị phá hủy.
"Lôi minh chi liên của cục điều tra đích xác là rất lời hại!"
Ác nhân trước kia đã ăn không ít lôi minh chi liên, biết rõ vật này rất đáng sợ, tâm lý không dám chậm trể, nhanh chóng bay đi.
"Ác nhân, thúc thủ chịu trói, tha cho ngươi tội chết!"
Một tiếng quát vang lên, ác nhân không cần quay lại cũng biết khẳng định là bọn súc sanh cao ngạo Thánh Đường, rất nhanh liền lui lại, ánh mắt liên tục đảo qua đảo lại, nhất thời, ác nhân bị hù dọa thiếu chút nữa từ trên không trung rơi xuống.
"Đạn năng lượng phá hủy!"
Ở phía dưới, Alpha lẳng lặng đứng ở trên đỉnh câu lạc bộ Mãnh Thú, một bộ trang phục đặc chế màu trắng đang lay động theo gió, trên vai hắn đang khiêng một cái ống dài khoảng một thước, cái ống này dường như là một loại vũ khí năng lượng viễn trình, miệng không quá lớn, nhưng khẩu pháo này lại rất kinh khủng, cũng không thấy Alpha có động tác gì, vù vù một tiếng, từ trong miệng khẩu pháo bắn ra một viên lôi quang cầu, lôi quang cầu này có màu nâu, lôi quang bắn ra bốn phía, phát ra tiếng vang bùm bùm.
Phanh phanh phanh! Liên tục bắn ra ba phát.
Cái này đã không thuộc về tiểu hình nhiệt vũ khí, mà là trọng hình vũ khí rồi, đạn năng lượng phá hủy nhìn như làm cho người ta sợ hãi, kỳ thật Alpha rất rõ, loại vũ khí này căn bản không thể giết chết cao thủ, nguyên nhân là, cao thủ khi thi triển bí kỹ tiềm ẩn thì đã liên quan đến lĩnh vực không gian, đạn năng lượng cũng không thề hoàn toàn bắn trúng đối phương, cho nên chỉ có tính chất uy hiếp mà thôi, chỉ có tác dụng hỗ trợ, muốn giết người, còn phải dựa vào năng lực của bản thân.
Cảm giác được ba khỏa năng lượng đang lao tới, thân ảnh của ác nhân léo lên với tấn suất càng nhanh hơn.
Là ác nhân hách hách nổi danh, hắn hiển nhiên biết rõ uy lực của đan năng lượng phá hủy này, hắn mặc dù tin tưởng có khả năng thoát khỏi đạn năng lượng phá hủy, nhưng trong phạm vi bao trùm lớn như vậy, năng lượng phá hùy cơ hồ có thể bao trùm trong phạm vi một ngàn thước, rất là kinh khủng.
"Alpha, tên hỗn đản nhà ngươi! Ngươi dám sử dụng loại vũ khí này đối với lão tử sao, ngươi đây là đang giết người, giết người vô tội, ngươi so với lão tử còn độc ác hơn!"
"Hôm nay, không quản cái gì hết, ta cũng phải bắt được ngươi về quy án!"
Giọng nói của Alpha vang lên, đột nhiên thân ảnh biến mất trên đỉnh câu lạc bộ Mãnh Thú.
Ở phía chân trời, phanh phanh phanh! Ba khỏa đạn năng lượng liên tục bạo phá, một vụ nổ cường đại giống như sóng thần vậy năng lượng ba động hướng bốn phía lan tràn ra.
Dưới mặt đất các câu lạc bộ trong khu Thiên Chi Lam lúc này đều bị luồng năng lượng cường đại nghiền nát hoàn toàn.
"A! Alpha, con mẹ ngươi."
Cảm nhận được năng lượng ba động cường đại, ác nhân trong lóng biết không thể tránh được, bất quá, hắn cũng sẽ không kháng ngạnh, mà là lấy lực để lực, lập tức, thân ảnh ác nhân đột nhiên xuất hiện giữa không trung, một tay ôm lấy Dạ Nguyệt đang hôn mê, lòng bàn tay giơ lên trời.
"Huyết cốt luyện ngục!"
Lập tức.
Huyết sắc đầy trời, vô cùng âm u, một cái đầu lâu huyết sắc đang đien cuồng tụ tập, trong hốc mắt đó đang thiêu đốt một ngọn lửa huyết sắc, há miệng ra, lộ ra răng nanh sắc bén, phát ra âm thanh khách ba khách ba, cắn xé chiến sĩ võ trang cục điều tra, cắn xé chiến sĩ Thánh Đường.
Bí kỹ tà ác là phi pháp, tu luyện bí kỹ tà ác, không chỉ bị Thánh Đường cùng sáu bộ thần bí đồng thời đuổi giết, mà còn bị mọi người kinh bỉ, bị mọi người đuổi giết, nhưng mặc dù là vậy, nhưng hơn một ngàn năm qua vẫn có một lượng lớn người tham gia vào phần tử tà ác này, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì tu luyện bí kỹ tà ác có thể làm cho một người trong một thời gian ngắn trở thành một cao thủ làm cho người ta kính sợ.
Chỉ riêng một cái cực hạn thân thể thôi cũng đã là trở ngại của rất nhiều người rồi, mà lựa chọn tu luyện bí kỹ ta ác còn là một con đường tắt, đây là một đường thu hoạch mạo hiểm, một khi bước vào, rất khó quay đầu lại.
Chiến sĩ võ trang cục điều tra, cùng với chiến sĩ Thánh Đường đều bị vô số huyết sắc khô lâu oanh kích.
Ba một tiếng, Lý Đao ba giơ lôi minh chi liên lên, trong nháy mắt đem mấy trăm huyết sắc khô lâu đánh cho tan nát.
Huyết vụ đầy trời, vô cùng quỷ dị.
Thừa dịp này, ác nhân tòan lực thi triển tiềm ẩn cao thâm của mình nhanh chóng rút lui.
Đột nhiên.
Ác nhân cảm giác được có chút không tốt, nhưng không tốt chỗ nào thì hắn trong lúc nhất thời không thể nhận ra được, chỉ có thể cẩn thận, tiếp tục tiềm ẩn.
Càng tiềm ẩn, ác nhân lại càng cảm giác được tình huống càng quỷ dị, trong vài chục năm này, hắn không biết đã chạy trốn biết bao nhiêu lần khỏi sự vây công của Thánh Đường cùng cục điều tra, vì thế càng làm cho giác quan của hắn trở nên phát triền hơn, hắn chung quy vẫn cảm giác được có chút không thích hợp, loại cảm giác này giống như có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn vậy.
Tại sao có thể như vậy.
Lắc đầu, không thèm nghĩ đến vấn đề này nữa, cũng may là đã thoát ly thành công khỏi phạm vi vây bắt của Lý Đao ba cùng Alpha.
Sau nhiều giờ sau, ác nhân rốt cuộc cũng quay về lại nhà mình.
Nội thành Colombia, khu vực số 1, xã khu Kaia.
Tầng tầng lớp lớp biệt thư xa hoa trong xã khu Kaia, xã khu Kaia tại Colombia có thể xem như là một xã khu xa hoa, có thể ở trong nơi này thì cơ hồ đều là những doanh nhân thành đạt, những ngôi sao ca nhạc nổi tiếng,.. Tóm lại xã khu Kaia xem như là một nơi vô cùng xa hoa.
Ác nhân đi đến tòa biệt thự xa hoa của bản thân.
Ban đêm.
Ác nhân xuất hiện tại phòng làm việc của mình, đem Dạ Nguyệt đang hôn mê nhẹ nhàng đặt lên giường, ác nhân búng ngón tay môt cái, một nữ hầu khom lưng cúi đầu, mang chén đĩa đi tới, nhẹ nhàng đặt rượu thịt trên chén đĩa lên bàn, rối sau đó cúi đầu khom lưng rời đi.
"Hắn***."
Ác nhân ưu nhã ngồi ở trên ghế, nhẹ nhàng vuốt mái tóc đen bóng của mình, đôi mắt tam giác nhìn chằm chằm Dạ Nguyệt đang nằm trên giường.
"Tiểu muội này rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?"
Ác nhân lấy môt khối thịt bò bỏ vào trong miệng, chậm rãi ăn, suy tư về hắc mang quỷ dị xuất hiện trên người Dạ Nguyệt, liên tục suy nghĩ thời gian rất lâu, ác nhân vẫn không rõ, cầm lấy chén rượu thủy tinh đưa lên miệng, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, gật đầu, thầm nghĩ mùi vị không tệ.
Sau đó, đứng lên đi tới, năm ngón tay một lần nữa bóp vào thiên linh cái của Dạ Nguyệt, lần này kết quả vẫn giống như trước, quanh thân Dạ Nguyệt đột nhiên xuất hiện hắc mang, ba một tiếng, một cổ lực lượng khó hiểu chấn văng cánh tay của ác nhân ra.
"A! Mẹ kiếp, lão tử không tin có chuyện tà ma trong này."
Ác nhân giận dữ, khí thế quanh thân đột nhiên bắn ra, áo đuôi tôm màu đen không gió mà tự bay.
Lần này, hai tay của ác nhân hóa thành trảo, đặt trước ngực, trong lòng bàn tay đối nhau, năm ngón tay phát ra ánh sáng nhạt màu lục.
Xuy lạp lạp! Đột nhiên, mười ngón tay đang phát ra ánh sáng màu lục của ác nhân trong lúc này lại phát ra tiếng vang xuy lạp lạp.
"Tiểu muội muội, lão tử vốn định giữ cho ngưòi tòan thi, nhưng bất đắc dĩ vì thân thể của ngươi dường như có chút cổ quái, đây không phải là tại gia gia ta!"
Hai tay chém về phía bụng Dạ Nguyệt, khi hai tay của hắn chạm đến quần áo của Dạ Nguyệt, thì mười đạo lục quang như dòng điện trong nháy mắt lan ra khắp người Dạ Nguyệt, phát ra tiếng vang xuy lạp lạp.
"Cáp cáp!"
Ác nhân đắc ý cười, đột nhiên, sắc mặt của hắn ngẩn ra, bởi vì hắn nhìn thấy trên người Dạ Nguyệt một lần nữa xuất hiện hắc mang, hơn nữa so với lần trước còn mạnh hơn nhiều, hắc mang này tụ tập một chỗ giống như một con giao long vậy du động quanh thân Dạ Nguyệt.
Hơn mười đạo lục quang quang điện của ác nhân trong nháy mắt liền bị cắn nuốt vô ảnh vô tung, bịch một tiếng, ác nhân không ngừng bị chấn lui về phía sau, ngay cả hai tay cũng có cảm giác tê dại không thôi.
"Cái này, chuyện gì xảy ra vậy!"
Ác nhân tung hoành giang hồ hơn mười năm cũng được xem như là nhân vật có kiến thức giộng rãi, nhưng hôm này gặp phải một màn này, lại làm cho hắn trầm tư không thể lý giải được.
"Thể chất của tiểu muội muội này vô cùng suy yếu, ngay cả người bình thường cũng không bằng, vậy hắc mang này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc là cái gì?"
Ác nhân ngồi ở trên ghế, nhẹ nhàng vuốt mái tóc, gắt gao nhìn chằm chằm Dạ Nguyệt đang nằm trên giường, rơi vào trong trầm tư, theo tiềm thức cầm lấy chén thủy tinh ở trên bàn, nhưng mò như thế nào cũng không thấy, ác nhân liếc mắt nhìn lại, vừa nhìn thấy, nhất thời bị hù dọa cho hồn phi phách tán, cho dù là định lực của hắn không kém nhưng cũng phải hét to một tiếng, đứng dậy, hoảng sợ nói:" Ngươi...ngươi...ngươi!"
Không biết lúc nào bên cạnh bàn đã xuất hiện thêm một người, một thanh niên mặc hắc y, khuôn mặt bình thản vô hại, ánh mắt vừa thâm thúy lại vừa bình tĩnh, hắn cúi đầu, gắp lấy một miếng thịt bò bỏ vào trong miệng, nhai nuốt.
"Ngươi con mẹ nó tiếp tục cố gắng hưởng thụ đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.