Quyển 1 - Chương 132: Simon
Cửu Hanh
28/03/2013
Lịch sử của câu lạc bộ ở liên bang cũng có đến ba bốn trăm năm, mặc dù là nơi để con người đến rèn luyện và giải trí, nhưng bất cứ chuyện gì của câu lạc bộ này thì mọi người đều biết, câu lạc bộ chínhlà loại xã đoàn hợp tác. Đánh thắng trận để dành vinh quang chỉ là mặt ngoài, mà phía sau câu lạc bộ chính là đang điều hành rất nhiều xí nghiệp, nhà máy. Trong vòng mười câu lạc bộ lớn nhất của liên bang thì xu thế của bọn họ đều vô cùng hùng hậu, hậu thuẫn rất cứng, thậm chí đến cả quân đội cũng không dám xuống tay với câu lạc bộ, sợ rút dây động rừng, quỷ mới biết được mạng lưới quan hệ phía sau một câu lạc bộ cường đại đến thế nào.
Cứ cách mỗi một đoạn thời gian, những câu lạc bộ trong liên ban sẽ đều phát sinh biến hóa, hơn nữa mỗi ngày đều có câu lạc bộ đóng cửa không rõ vì sao, mà câu lạc bộ quật khởi cũng không ít. Câu lạc bộ Xích viên năm mươi năm trước đã quật khỏi trong sự kiện ám sát oanh động cả liên bang, lúc đó một câu lạc bộ nổi tiếng bởi vì gặp phải sự kiện ám sát mà bị sáu bộ thần bí kia nhìn chằm chằm. Câu lạc bộ Xích Viêm lúc này đã nhìn chuẩn cơ hội, thay thế luôn vị trí, nhất cử tiến vào một trong thập đại của liên bang.
Bên trong câu lạc bộ Xích Viêm có hơn hai mươi phân bộ, mỗi một phân bộ đều có một giám đốc phụ trách quản lý.
Là giám đốc quản lý của câu lạc bộ Xích Viêm tại Vị Ương, Kenny gần đây gặp áp lực rất lớn, bởi vì lần này tổng bộ cử đến chỗ hắn hai người cực kỳ nổi danh, một vị là Thiên Sát Đại Công nổi tiếng gần xa, có lẽ uy danh của Thiên Sát Đại Công cũng có nhiều người không biết, nhưng mà những người thường xuyên tích cực lăn lộn ở thế giới ngầm lại nghe tên này như sấm nổ bên tai, nghe nói người này, lòng dạ độc ác, thực lực mạnh mẽ, diện mục lại dữ tợn, khi giết người thì như là thiên sát phủ xuống, vô cùng bạo lực, hơn nữa rất hứng thú với nữ sắc, thủ hạ bên dưới của hắn đã phần là nữ nhân dâm đãng.
Mà người đến cùng với Thiên Sát Đại Công nữa chính là một người trẻ tuổi tên Simon, Kenny biết Thiên Sát Đại Công ở câu lạc bộ Xích Viêm chính là một đại nhân vật, còn về phần người tên là Simon kia, hắn cũng chưa từng nghe nói qua. Nhưng chẳng qua Thiên Sát Đại Công tựa hồ có vẻ rất khách khí đối với tên thanh niên kia, vì thế Kenny cân nhắc cũng thấy thân phận người trẻ tuổi này không phải là chuyện đùa.
Nhìn bên trong căn phòng xa hoa rộng lớn, Kenny có chút khom người, quy củ đứng ở một bên, đến ngay cả thở mạnh cũng không dám, hắn hơi ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Thiên Sát Đại Công đang ở đối diện thì lại vội vàng cúi xuống.
Thiên Sát Đại Công đang ngồi trên một cái ghế salon mềm mại lớn, người này ước chừng 50 tuổi, đôi mắt hình tam giác, trên mặt có một cái ‘hố’ lớn khiến người ta phải sợ hãi. Lúc này, Thiên Sát Đại Công ngửa đầu, mắt nhắm lại, song chưỡng duỗi ra bên sườn, mọi người đều nói dáng vẻ của Thiên Sát Đại Công vô cùng dữ tợn, nhưng mà hôm nay Kenny nhìn thấy, quả thật phải là ‘vô cùng xấu xí’ mới đúng.
Phía sau lưng thì đang có một nữ tử quyến rũ thân thể mê người đang dùng đôi bàn tay nhỏ nhắn bóp vai cho Thiên Sát Đại Công, thỉnh thoảng nàng ta còn phát ra tiếng cười dâm đãng.
“Simon, ngươi lần đầu đến Vị Ương, có muốn để Kenny đưa ngươi đi chơi đùa không?”
Ngồi bên sườn ghế salon còn lại là một người trẻ tuổi, thọat nhìn dáng vẻ là 30 tuổi, mặc trang phục trông rất bất phàm, hắn ta cúi thấp đầu, tay phải đang chơi đùa với một con hạ bằng thủ tinh màu lam.
“Ta không có hứng thú với phụ nữ.” Simon cũng chẳng ngẩng đầu lên, hắn tiếp tục đùa nghịch với con hạ thủy tinh màu lam của mình.
“Người trẻ tuổi mà! Không hiểu phong lưu thì sao có thể là người trẻ tuổi được?” Thiên Sát Đại Công nhắm mắt dưỡng thần, hưởng thụ sự xoa bóp của nữ tử phía sau, thanh âm khàn khàn của hắn lại tiếp tục vang lên: “Lam công chúa mặc dù là mị khuynh thiên hạ, nhưng mà ngươi không thể cứ ‘trồng si’ nàng ta được, huống hồ Lam công chúa này cũng không đơn giản, trừ phi ngươi có thể lấy được tâm hồn thiếu nữ của nàng ta, nếu không cả đời này đứng mơ chạm được vào nàng ta. Chưa nói về thân phận nàng ta, riêng về sư phụ cô ta Cẩu đạo nhân đã là phiền toái lớn rồi.”
“Ta và ngươi khác nhau, ngươi là chơi đùa phụ nữ, hưởng thụ nhục dục, còn ta…” Lúc này Simon đang ngồi trên salon, hắn vươn ngón trỏ, không ngờ con hạc bằng thủy tinh mày lam lại bay lên, bay một vòng trong phòng này rồi lại trở về trên tay hắn, hắn nói tiếp: “Ta thì muốn chinh phục linh hồn của nàng ta.”
“Chinh phục linh hồn? Ha ha.” Thiên Sát Đại Công cười ha hả, hắn ôm lấy cổ nữ lang phía sau, ôm nàng ta vào trong lòng, ma trảo hung hăng chà đạp bộ ngực sữa đầy đặn của cô nàng, khiến nữ lang này bắt đầu rên rỉ. Thiên Sát Đại Công lại cười lớn một lần nữa rồi nói: “Chinh phục cái loại linh hồn hư vô đó hả. Chỉ cần có thể dùng được và còn sống, như vậy mới đủ mùi vị!” Simon nghe xong cũng vẫn không ngẩng đầu lên, hắn chỉ xua xua tay.
Thiên Sát Đại Công đùa giỡn nữ lang kia, thanh âm khàn khàn của hắn lại truyền tới: “Thế thân Vân Phi của ngươi bị câu lạc bộ Yêu Nguyệt làm thịt rồi, nên lần này Vương Tọa muốn trả lại công đạo cho ngươi, để ngươi cứ thỏa tay làm việc, trước tiên để ngươi tỏa sáng đã, mà trong Thất Diệu hiện nay, ngươi muốn xuống tay với người nào? Ta đã nghĩ qua, thực lực của những người trong Thất Diệu tương đương với ngươi, tìm ai xuống tay cũng không thỏa đáng, ngươi…”
Năm ngón tay của Simon không biết lúc nào đã nắm lấy thêm bốn con hạc bằng thủy tinh nữa, hắn hơi nâng tay, cả năm con hạc này đừu bay lên xung quanh căn phòng, dáng vẻ như thỏa mãn.
“Nghe nói. Danh ngạch ở phân bộ Vũ Dương của câu lạc bộ Yêu Nguyệt bị một ngừơi tên là Tang Thiên đoạt được.”
“Tang Thiên? Cái gì chứ? Chưa từng nghe qua?” Thiên Sát Đại Công nhắm mắt lại nghĩ, Kenny vốn quy củ đứng ở bên cạnh lập tức run run, nói: “Tang Thiên là huấn luyện viên của học viện quân sự phương đông, gần đây tên của hắn rất vang dội, đặc biệt là sau khi có được tư cách Hư Không Vũ, không ít người đã coi hắn là một trong Thất Diệu.”
Một trong Thất Diệu, không biết sau khi Tang Thiên nghe thấy có tức đến hộc máu không, hắn sống cả ngàn năm, không ngờ lại phải rơi xuống tình trạng xếp cùng hàng ngũ với đám tiểu hài tử vớ vẩn.
“Cái gì mà một trong Thất Diệu!” Thiên Sát Đại Công khoát tay, nhìn lại thời gian, hắn nói: “Simon, lần này Vương Tọa kỳ vọng rất nhiều vào ngươi, vì muốn ngươi cùng Lam công chúa gặp mặt, Vương Tọa thậm chí còn tiêu hao một nhóm Ách Nhĩ Quỷ Nhãn, ngươi cần phải nắm chắc cơ hội.”
“Ách Nhĩ Quỷ Nhãn mà thôi.” Simon thản nhiên nói.
Nghe thấy vậy, Thiên Sát Đại Công trong lòng đang thầm mắng: “Mẹ nó! Người trẻ tuổi đúng là người trẻ tuổi, không biết tiết kiệm chút nào, đám lâu la phía dưới trong hai năm cũng chưa chắc kiếm được một viên Ách Nhĩ Quỷ Nhãn, vậy mà hắn còn nói mà thôi?”
“Lam công chúa kia hứng thú cũng thật là lớn nha, nếu như không phải là 300 viên Ách Nhĩ Quỷ Nhãn, nàng ta căn bản là cũng chẳng thèm nhìn tới, mẹ nó! Đợi đến lúc thấy ta thử xem nàng ta có phải là khuynh mị thiên hạ như trong truyền thuyết không, dám cả câu lạc bộ Xích Viêm chúng ta cũng không đặt trong mắt.”
Thành phố Vị Ương, đại đạo không trung tầng thấp.
Một chiếc phi xa thoạt nhìn trông giống như một chiếc xe thương vụ bọc thép bay qua, chiếc phi xa này thoạt nhìn còn so với xe tư khác lớn gấp hai lần, khiến người ta có cảm giác vô cùng hung hãn.
Bên trong xe, Lam công chúa mặc một bộ trang phục hở nửa ngực màu đen đang ngồi, những sợi tóc màu lam buông xuống bờ vai thon, đầu nàng hơi nghiêng, hai tròng mát màu lam nhìn cảnh sắc như có như không bên ngoài xe, cái miệng nhỏ nhắn mê người lộ ra chút ý cười.
Điều khiển chiếc xe này là một người phụ nữ, tuổi ước chừng 30, 40, toàn thân mặc quần áo chức nghiệp. Dung nhan lộ ra vẻ thành thục, nhưng phàm là những người quen biết với Lam công chúa đều biết đi cùng nàng chính là một nữ thư ký rất cường thế, tên là Bạch Thu. Sở dĩ nói nàng ta cường thế, đó chính là vì rất nhiều người theo đuổi Lam công chúa đều không qua khỏi pháo đài của nàng ta, hơn nữa nàng ta lại chính là người phát ngôn của Lam công chúa trước mặt giới truyền thông.
“Sư tỷ, đến phía trước thì dừng một chút.”
Nghe thấy thanh âm của Lam công chúa, Bạch Thu hơi nhíu mày: “Có chuyện gì trọng yếu sao?”
“Ồ, là bằng hữu của em chờ ở chỗ đó.” Xuyên qua cửa sổ xe, Lam công chúa đang nhìn về phía trước.
“Bằng hữu? Hảo sư muội của ta, em từ lúc nào có bằng hữu vậy? Huống hồn thời gian mà chúng ta ước định với Thiên Sát và Vương bát đản kia sắp tới rồi.”
“Bằng hữu chính là bằng hữu mà.” Lam công chúa nói xong lại cười cười hô: “Dừng đi.”
Bạch Thu mặc dù có chút buồn bực, nhưng mà nàng cũng không hỏi nhiều, dừng xe lại rồi dõi mắt theo hướng lam công chua đang nhìn, nàng phát hiện không ngờ cũng có người đi tới phía này, kẻ này cũng không có chỗ nào đặc biệt hấp dẫn người khác, bước đi nhẹ nhàng chậm rãi tiến lại
Sau khi Tang Thiên đến gần xe, Lam công chúa tò mò hỏi: “Anh sao lại để cho tôi đến đây đón anh? Khoảng thời gian chúng ta tách nhau, anh đi đâu?”
“Đi làm một việc.” Trên trán Tang Thiên lúc này bỗng lộ vẻ hơi nghi hoặc, thanh âm cũng lạnh nhạt hơn nhiều.
“Sư muội, hắn là…” bạch thủ không thể giải thích được quan hệ giữa hai người, trong ấn tượng của nàng, Lam công chúa chưa từng có bạn là nam giới! Hơn nữa người này vừa đến là không khách khí vào xe ngồi luôn, cũng không giống đám công tử ưu nhã mọi khi khí chất thoát tục, hơn nữa điều càng khiến nàng thấy vô cùng khó hiểu, đó là người này hình như cũng không quá thích trả lời Lam công chúa!
Thế giới này còn người như vậy ư?
“Ồ, sư tỷ, hắn là…uh, bạn tốt, Tang Thiên.
“Nàng là sư tỷ của tôi. Bạch Thu.”
Tang Thiên cũng hơi gật đầu.
Bạch Thu hòan toàn bị tên đột nhiên xuất hiện này làm cho ngớ người, lúc lâu sau mới tỉnh lại được, nàng cổ quái liếc nhìn Tang Thiên, sau lại nhìn Lam công chúa: “Em chẳng lẽ muốn dẫn hắn cùng đi.”
“Sư tỷ, chị lái xe đi, sau này em sẽ giải thích cho chị sau.”
Bạch Thu mặc dù là sư tỷ của Lam công chúa, nhưng mà chuyện riêng của Lam công chúa nàng cũng không quá quan tâm, chỉ có điều là người này xuất hiện khiến nàng cảm thấy ngoài ý muốn, nàng hoàn toàn không biết quan hệ của Lam công chúa vào người này, vì thế, nàng tiếp tục lái xe.
Nhìn Tang Thiên nhíu mày không nói, trong lòng Lam công chúa có chút tò mò, sau khi hai người tách nhau, Tang Thiên nói là đi xử lý một chút chuyện, gần một tiếng này hắn đi đâu? Khi ăn ở Kiếm Hiệp quán thì tâm tình hắn cũng không tệ lắm, thế nào mà bây giờ...Hắn rút cuộc là đi đâu?”
“Đang suy nghĩ điều gì vậy?”
Tang Thiên lắc đầu, giống như là đang suy nghĩ một chuyện gì đó không thể giải thích, một hồi lâu sau, hắn đột nhiên hỏi: “Năm người quan hệ tốt, hơn nữa thực lực bản thân cũng rất mạnh, sau nhiều năm, bốn người trong số họ đã danh dương thiên hạ, người là tướng quân, người là chiến thần được kĩnh ngưỡng, chỉ có một người duy nhất làm ăn mày, cô nói xem, đây là vì nguyên nhân gì?”
Cứ cách mỗi một đoạn thời gian, những câu lạc bộ trong liên ban sẽ đều phát sinh biến hóa, hơn nữa mỗi ngày đều có câu lạc bộ đóng cửa không rõ vì sao, mà câu lạc bộ quật khởi cũng không ít. Câu lạc bộ Xích viên năm mươi năm trước đã quật khỏi trong sự kiện ám sát oanh động cả liên bang, lúc đó một câu lạc bộ nổi tiếng bởi vì gặp phải sự kiện ám sát mà bị sáu bộ thần bí kia nhìn chằm chằm. Câu lạc bộ Xích Viêm lúc này đã nhìn chuẩn cơ hội, thay thế luôn vị trí, nhất cử tiến vào một trong thập đại của liên bang.
Bên trong câu lạc bộ Xích Viêm có hơn hai mươi phân bộ, mỗi một phân bộ đều có một giám đốc phụ trách quản lý.
Là giám đốc quản lý của câu lạc bộ Xích Viêm tại Vị Ương, Kenny gần đây gặp áp lực rất lớn, bởi vì lần này tổng bộ cử đến chỗ hắn hai người cực kỳ nổi danh, một vị là Thiên Sát Đại Công nổi tiếng gần xa, có lẽ uy danh của Thiên Sát Đại Công cũng có nhiều người không biết, nhưng mà những người thường xuyên tích cực lăn lộn ở thế giới ngầm lại nghe tên này như sấm nổ bên tai, nghe nói người này, lòng dạ độc ác, thực lực mạnh mẽ, diện mục lại dữ tợn, khi giết người thì như là thiên sát phủ xuống, vô cùng bạo lực, hơn nữa rất hứng thú với nữ sắc, thủ hạ bên dưới của hắn đã phần là nữ nhân dâm đãng.
Mà người đến cùng với Thiên Sát Đại Công nữa chính là một người trẻ tuổi tên Simon, Kenny biết Thiên Sát Đại Công ở câu lạc bộ Xích Viêm chính là một đại nhân vật, còn về phần người tên là Simon kia, hắn cũng chưa từng nghe nói qua. Nhưng chẳng qua Thiên Sát Đại Công tựa hồ có vẻ rất khách khí đối với tên thanh niên kia, vì thế Kenny cân nhắc cũng thấy thân phận người trẻ tuổi này không phải là chuyện đùa.
Nhìn bên trong căn phòng xa hoa rộng lớn, Kenny có chút khom người, quy củ đứng ở một bên, đến ngay cả thở mạnh cũng không dám, hắn hơi ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Thiên Sát Đại Công đang ở đối diện thì lại vội vàng cúi xuống.
Thiên Sát Đại Công đang ngồi trên một cái ghế salon mềm mại lớn, người này ước chừng 50 tuổi, đôi mắt hình tam giác, trên mặt có một cái ‘hố’ lớn khiến người ta phải sợ hãi. Lúc này, Thiên Sát Đại Công ngửa đầu, mắt nhắm lại, song chưỡng duỗi ra bên sườn, mọi người đều nói dáng vẻ của Thiên Sát Đại Công vô cùng dữ tợn, nhưng mà hôm nay Kenny nhìn thấy, quả thật phải là ‘vô cùng xấu xí’ mới đúng.
Phía sau lưng thì đang có một nữ tử quyến rũ thân thể mê người đang dùng đôi bàn tay nhỏ nhắn bóp vai cho Thiên Sát Đại Công, thỉnh thoảng nàng ta còn phát ra tiếng cười dâm đãng.
“Simon, ngươi lần đầu đến Vị Ương, có muốn để Kenny đưa ngươi đi chơi đùa không?”
Ngồi bên sườn ghế salon còn lại là một người trẻ tuổi, thọat nhìn dáng vẻ là 30 tuổi, mặc trang phục trông rất bất phàm, hắn ta cúi thấp đầu, tay phải đang chơi đùa với một con hạ bằng thủ tinh màu lam.
“Ta không có hứng thú với phụ nữ.” Simon cũng chẳng ngẩng đầu lên, hắn tiếp tục đùa nghịch với con hạ thủy tinh màu lam của mình.
“Người trẻ tuổi mà! Không hiểu phong lưu thì sao có thể là người trẻ tuổi được?” Thiên Sát Đại Công nhắm mắt dưỡng thần, hưởng thụ sự xoa bóp của nữ tử phía sau, thanh âm khàn khàn của hắn lại tiếp tục vang lên: “Lam công chúa mặc dù là mị khuynh thiên hạ, nhưng mà ngươi không thể cứ ‘trồng si’ nàng ta được, huống hồ Lam công chúa này cũng không đơn giản, trừ phi ngươi có thể lấy được tâm hồn thiếu nữ của nàng ta, nếu không cả đời này đứng mơ chạm được vào nàng ta. Chưa nói về thân phận nàng ta, riêng về sư phụ cô ta Cẩu đạo nhân đã là phiền toái lớn rồi.”
“Ta và ngươi khác nhau, ngươi là chơi đùa phụ nữ, hưởng thụ nhục dục, còn ta…” Lúc này Simon đang ngồi trên salon, hắn vươn ngón trỏ, không ngờ con hạc bằng thủy tinh mày lam lại bay lên, bay một vòng trong phòng này rồi lại trở về trên tay hắn, hắn nói tiếp: “Ta thì muốn chinh phục linh hồn của nàng ta.”
“Chinh phục linh hồn? Ha ha.” Thiên Sát Đại Công cười ha hả, hắn ôm lấy cổ nữ lang phía sau, ôm nàng ta vào trong lòng, ma trảo hung hăng chà đạp bộ ngực sữa đầy đặn của cô nàng, khiến nữ lang này bắt đầu rên rỉ. Thiên Sát Đại Công lại cười lớn một lần nữa rồi nói: “Chinh phục cái loại linh hồn hư vô đó hả. Chỉ cần có thể dùng được và còn sống, như vậy mới đủ mùi vị!” Simon nghe xong cũng vẫn không ngẩng đầu lên, hắn chỉ xua xua tay.
Thiên Sát Đại Công đùa giỡn nữ lang kia, thanh âm khàn khàn của hắn lại truyền tới: “Thế thân Vân Phi của ngươi bị câu lạc bộ Yêu Nguyệt làm thịt rồi, nên lần này Vương Tọa muốn trả lại công đạo cho ngươi, để ngươi cứ thỏa tay làm việc, trước tiên để ngươi tỏa sáng đã, mà trong Thất Diệu hiện nay, ngươi muốn xuống tay với người nào? Ta đã nghĩ qua, thực lực của những người trong Thất Diệu tương đương với ngươi, tìm ai xuống tay cũng không thỏa đáng, ngươi…”
Năm ngón tay của Simon không biết lúc nào đã nắm lấy thêm bốn con hạc bằng thủy tinh nữa, hắn hơi nâng tay, cả năm con hạc này đừu bay lên xung quanh căn phòng, dáng vẻ như thỏa mãn.
“Nghe nói. Danh ngạch ở phân bộ Vũ Dương của câu lạc bộ Yêu Nguyệt bị một ngừơi tên là Tang Thiên đoạt được.”
“Tang Thiên? Cái gì chứ? Chưa từng nghe qua?” Thiên Sát Đại Công nhắm mắt lại nghĩ, Kenny vốn quy củ đứng ở bên cạnh lập tức run run, nói: “Tang Thiên là huấn luyện viên của học viện quân sự phương đông, gần đây tên của hắn rất vang dội, đặc biệt là sau khi có được tư cách Hư Không Vũ, không ít người đã coi hắn là một trong Thất Diệu.”
Một trong Thất Diệu, không biết sau khi Tang Thiên nghe thấy có tức đến hộc máu không, hắn sống cả ngàn năm, không ngờ lại phải rơi xuống tình trạng xếp cùng hàng ngũ với đám tiểu hài tử vớ vẩn.
“Cái gì mà một trong Thất Diệu!” Thiên Sát Đại Công khoát tay, nhìn lại thời gian, hắn nói: “Simon, lần này Vương Tọa kỳ vọng rất nhiều vào ngươi, vì muốn ngươi cùng Lam công chúa gặp mặt, Vương Tọa thậm chí còn tiêu hao một nhóm Ách Nhĩ Quỷ Nhãn, ngươi cần phải nắm chắc cơ hội.”
“Ách Nhĩ Quỷ Nhãn mà thôi.” Simon thản nhiên nói.
Nghe thấy vậy, Thiên Sát Đại Công trong lòng đang thầm mắng: “Mẹ nó! Người trẻ tuổi đúng là người trẻ tuổi, không biết tiết kiệm chút nào, đám lâu la phía dưới trong hai năm cũng chưa chắc kiếm được một viên Ách Nhĩ Quỷ Nhãn, vậy mà hắn còn nói mà thôi?”
“Lam công chúa kia hứng thú cũng thật là lớn nha, nếu như không phải là 300 viên Ách Nhĩ Quỷ Nhãn, nàng ta căn bản là cũng chẳng thèm nhìn tới, mẹ nó! Đợi đến lúc thấy ta thử xem nàng ta có phải là khuynh mị thiên hạ như trong truyền thuyết không, dám cả câu lạc bộ Xích Viêm chúng ta cũng không đặt trong mắt.”
Thành phố Vị Ương, đại đạo không trung tầng thấp.
Một chiếc phi xa thoạt nhìn trông giống như một chiếc xe thương vụ bọc thép bay qua, chiếc phi xa này thoạt nhìn còn so với xe tư khác lớn gấp hai lần, khiến người ta có cảm giác vô cùng hung hãn.
Bên trong xe, Lam công chúa mặc một bộ trang phục hở nửa ngực màu đen đang ngồi, những sợi tóc màu lam buông xuống bờ vai thon, đầu nàng hơi nghiêng, hai tròng mát màu lam nhìn cảnh sắc như có như không bên ngoài xe, cái miệng nhỏ nhắn mê người lộ ra chút ý cười.
Điều khiển chiếc xe này là một người phụ nữ, tuổi ước chừng 30, 40, toàn thân mặc quần áo chức nghiệp. Dung nhan lộ ra vẻ thành thục, nhưng phàm là những người quen biết với Lam công chúa đều biết đi cùng nàng chính là một nữ thư ký rất cường thế, tên là Bạch Thu. Sở dĩ nói nàng ta cường thế, đó chính là vì rất nhiều người theo đuổi Lam công chúa đều không qua khỏi pháo đài của nàng ta, hơn nữa nàng ta lại chính là người phát ngôn của Lam công chúa trước mặt giới truyền thông.
“Sư tỷ, đến phía trước thì dừng một chút.”
Nghe thấy thanh âm của Lam công chúa, Bạch Thu hơi nhíu mày: “Có chuyện gì trọng yếu sao?”
“Ồ, là bằng hữu của em chờ ở chỗ đó.” Xuyên qua cửa sổ xe, Lam công chúa đang nhìn về phía trước.
“Bằng hữu? Hảo sư muội của ta, em từ lúc nào có bằng hữu vậy? Huống hồn thời gian mà chúng ta ước định với Thiên Sát và Vương bát đản kia sắp tới rồi.”
“Bằng hữu chính là bằng hữu mà.” Lam công chúa nói xong lại cười cười hô: “Dừng đi.”
Bạch Thu mặc dù có chút buồn bực, nhưng mà nàng cũng không hỏi nhiều, dừng xe lại rồi dõi mắt theo hướng lam công chua đang nhìn, nàng phát hiện không ngờ cũng có người đi tới phía này, kẻ này cũng không có chỗ nào đặc biệt hấp dẫn người khác, bước đi nhẹ nhàng chậm rãi tiến lại
Sau khi Tang Thiên đến gần xe, Lam công chúa tò mò hỏi: “Anh sao lại để cho tôi đến đây đón anh? Khoảng thời gian chúng ta tách nhau, anh đi đâu?”
“Đi làm một việc.” Trên trán Tang Thiên lúc này bỗng lộ vẻ hơi nghi hoặc, thanh âm cũng lạnh nhạt hơn nhiều.
“Sư muội, hắn là…” bạch thủ không thể giải thích được quan hệ giữa hai người, trong ấn tượng của nàng, Lam công chúa chưa từng có bạn là nam giới! Hơn nữa người này vừa đến là không khách khí vào xe ngồi luôn, cũng không giống đám công tử ưu nhã mọi khi khí chất thoát tục, hơn nữa điều càng khiến nàng thấy vô cùng khó hiểu, đó là người này hình như cũng không quá thích trả lời Lam công chúa!
Thế giới này còn người như vậy ư?
“Ồ, sư tỷ, hắn là…uh, bạn tốt, Tang Thiên.
“Nàng là sư tỷ của tôi. Bạch Thu.”
Tang Thiên cũng hơi gật đầu.
Bạch Thu hòan toàn bị tên đột nhiên xuất hiện này làm cho ngớ người, lúc lâu sau mới tỉnh lại được, nàng cổ quái liếc nhìn Tang Thiên, sau lại nhìn Lam công chúa: “Em chẳng lẽ muốn dẫn hắn cùng đi.”
“Sư tỷ, chị lái xe đi, sau này em sẽ giải thích cho chị sau.”
Bạch Thu mặc dù là sư tỷ của Lam công chúa, nhưng mà chuyện riêng của Lam công chúa nàng cũng không quá quan tâm, chỉ có điều là người này xuất hiện khiến nàng cảm thấy ngoài ý muốn, nàng hoàn toàn không biết quan hệ của Lam công chúa vào người này, vì thế, nàng tiếp tục lái xe.
Nhìn Tang Thiên nhíu mày không nói, trong lòng Lam công chúa có chút tò mò, sau khi hai người tách nhau, Tang Thiên nói là đi xử lý một chút chuyện, gần một tiếng này hắn đi đâu? Khi ăn ở Kiếm Hiệp quán thì tâm tình hắn cũng không tệ lắm, thế nào mà bây giờ...Hắn rút cuộc là đi đâu?”
“Đang suy nghĩ điều gì vậy?”
Tang Thiên lắc đầu, giống như là đang suy nghĩ một chuyện gì đó không thể giải thích, một hồi lâu sau, hắn đột nhiên hỏi: “Năm người quan hệ tốt, hơn nữa thực lực bản thân cũng rất mạnh, sau nhiều năm, bốn người trong số họ đã danh dương thiên hạ, người là tướng quân, người là chiến thần được kĩnh ngưỡng, chỉ có một người duy nhất làm ăn mày, cô nói xem, đây là vì nguyên nhân gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.