Quyển 1 - Chương 142: Ta giẫm chính là câu lạc bộ Xích Viêm
Cửu Hanh
28/03/2013
Thấy Lạc Mị đại nhân tới, Thiên Sát đại công vốn cho rằng Lạc Mị đại nhân sẽ phẫn nộ cho các chiến sĩ bắt Tang Thiên lại. Cho dù không phải như vậy, cũng sẽ hạ lệnh cho tất cả mọi người ở đó bắt Tang Thiên lại, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ tới Lam Mị đại nhân lại nói ra những lời này.
Cái gì gọi là sự kiện đánh nhau ẩu đả không thuộc quản lý của Thánh Đường?
Cái gì gọi là liên lạc An toàn bộ thứ hai?
Ta mỗi năm đều mang tới cho Thánh Đường các ngươi từng bó từng bó tiền mặt, các ngươi lại nói ra những lời này?
Thiên Sát đại công sửng sốt một lúc lâu, lúc này mới phản ứng lại, trong lòng nghi hoặc quan hệ giữa Tang Thiên và Lam Mị đại nhân. Nhưng dù thế nào, Lam Mị đại nhân cũng không thể vì một tên huấn luyện viên nhỏ nhoi mà trở mặt với câu lạc bộ Xích Viêm chứ?
Lẽ nào Lam Mị đại nhân còn có dụng ý khác.
Thiên Sát đại công rùng mình, sau đó tiếp tục nói: “Tang Thiên đánh giết đại đội trưởng Tiêu Đông Thánh Đường và chiến sĩ Thánh Đường, Lam Mị đại nhân, giao lại cho người.”
Lời hắn lần này vẫn chưa nói xong lại bị cắt ngang, cắt ngang lời hắn vẫn là Lam Mị đại nhân.
Lam Mị đại nhân ngồi lẳng lặng trên ghế hình như không hài lòng với chất lượng của chén rượu màu hồng này, dương cánh tay lên, hoa văn đỏ thắm ở cổ tay áo thuận cổ tay từ từ rơi xuống, lộ ra da thịt như tuyết, bưng ly rượu hồng trong ly thủy tinh đổ trên mặt đất, giọng lạnh lùng vang lên, “Việc này ta tự có biết xử lý.”
Nghe vậy, Thiên Sát đại công hoàn toàn ngây ngẩn, không thể tin được nhìn Lam Mị đại nhân, hoàn toàn không hiểu rõ ý câu nói này của Lam Mị đại nhân. Trong đầu thầm nghĩ, ý của Lam Mị đại nhân chẳng lẽ là không muốn nhúng tay vào chuyện này?Chẳng nhẽ, chẳng nhẽ ý cô là để ta đợi Tang Thiên chém giết tại chỗ.
Chẳng lẽ ý của cô là để ta đợi Tang Thiên chém giết tại chỗ.
Không biết.Thiên Sát đại công cũng không có quá nhiều thời gian nghiền ngẫm, hung tợn nhìn chằm chằm Tang Thiên, trầm giọng quát, “Tang Thiên, lần này ngươi tới đây là vì việc gì?”
“Tất nhiên là đến gây chuyện rồi” Tang Thiên mặc bộ đồ đen, thần sắc nghiêm nghị lạnh lùng khiến mọi người đều kính sợ.
“Gây sự?Ngươi dám gây sự ở câu lạc bộ Xích Viêm chúng ta! Ta thấy ngươi chán sống rồi!”
Thiên Sát đại công có lẽ là kiêng dè thực lực của Tang Thiên, bởi vì hắn hoàn toàn nhìn không thấu. Chính bởi vì nhìn không thấu không biết, nên mới kiêng dè, nhưng hắn chỉ là kiêng dè mà thôi, vẫn chưa tới mức làm hắn sợ hãi không dám ra tay, Thiên Sát đại công khó khăn lắm mới tẩy sạch được thân phận, hắn cũng không muốn ngang nhiên đánh chém, nếu không có thể lại phải lay lắt thời gian chỉ có thể là phần tử khủng bố trong trật tự ngầm ngày trước.
“Có gì mà không dám!” Tang Thiên cười lạnh lùng, quát, “Hôm nay ta dẫm đạp chính là câu lạc bộ Xích Viêm các ngươi,”
Lời vừa nói ra như vậy, mọi người đều kinh hãi.
Đây là gì?
Đây là khiêu chiến, khiêu chiến với một trong mười câu lạc bộ lớn của liên bang.
Ngang nhiên khiêu chiến, kiêu ngạo như vậy.
Đúng là bất kể trời đất, không kiêng nể gì hết.
Khuôn mặt già nua dữ tợn của Thiên Sát đại công thay đổi, Thiên Sát đại công vang dang trong trật tự ngầm bị một tên tiểu bối khiêu chiến như vậy, huống hồ lại còn khiêu chiến trước mặt nhiều ngươi như vậy, lửa giận trong lòng Thiên Sát đại công không thể chịu đựng được nữa, trong nháy mắt tràn ngập toàn thân, bộ Tây phục đắt tiền trên người không gió cũng tự chuyển động, phần phật vang lên, toàn bộ đại sảnh trong nháy mắt tối sấm, lại sáng trong nháy mắt, cứ tuần hoàn như thế.
“Hôm nay sẽ cho người nếm thử sự khủng khiếp của Thiên Sát đại công ta.”
Quanh người Thiên Sát đại công đột nhiên bốc lên khói đen kỳ dị, khói đen dày đặc không ngừng quấn quang tùy ý cuồng phiêu quanh người hắn.
Vù vù vù vù
Bốn nữ tử xinh đẹp mặc lễ phục đứng bên cạnh Thiên Sát đại công động thủ đầu tiên, cơ thể của bốn nữ tử xinh đẹp đều rất đầy đặn, hai tay trắng nõn giơ ra, năm ngón thành trảo, một trảo trước ngực, một trảo như ưng trảo giơ lên không trung.
Bốn nàng, tám trảo. Giống như u hồn điên cuồng công kích quanh Tang Thiên.
Sự công kích của bốn nữ tử này thật ác liệt, hai tay mười ngón như lưỡi kiếm, một trảo chém ra, thậm chí lưu lại ấn trảo có thể nhìn thấy rõ trong không trung, rất hung tàn. Cùng lúc đó, Thiên Sát đại công nổi giận gầm lên một tiếng, không quan tâm tới thể diện gì nữa, chỉ muốn đánh chết tên tiểu tử trước mắt cho hả mối hận trong lòng.
Nhưng những ai quen thuộc với cái tên Thiên Sát đại công này đều biết hắn tu luyện là một loại Thiên Sát lôi quyền vô cùng cương mãnh, mà cái tên Thiên Sát đại công cũng từ đó mà có.
“Hả”
Thiên Sát đại công không biết lúc nào đã nhảy lên trên không, đầu hướng xuống, người nghiêng đi, vung cánh tay phải lên, nắm ngón tay thành quyền, quyền phong sát mãnh, gào thét run sợ , bốn phía chung quanh toát ra khói đen kỳ dị, trong khói đen chợt lóe lên ánh sáng lôi điện chói mắt.
Đại sảnh trong nháy mắt trở lên tối tăm, chỉ có thể nghe thấy tiếng giễu cợt rồi tiếng gió gào thét run sợ, chỉ có thể nhìn thấy Thiên Sát đại công nắm tay giữa ánh sáng lôi điện chói mắt.
Xôn xao.
Trong nháy mắt, đại sảnh lại sáng sủa trở lại.
Mọi người hoan toàn ngừng thở, nhìn chằm chằm.
Trong trận, thân ảnh Tang Thiên đồ đen lay động bất định giống như mơ hồ, so với u hồn còn kỳ dị hơn vạn lần.
Bỗng nhiên.
Thân ảnh hắn bỗng đứng yên, mà lúc này, công kích của hai nữ tử xinh đẹp lại kéo tới, hai tay, bốn trảo, vù vù vù, phát ra những tiếng rít bén nhọn, không gian xung quanh lộ rõ ấn trảo.
Hai tay Tang Thiên mở rộng, xẹt một cái trong không trung, chỉ trong nháy mắt giữ chặt cổ tay hai nữ tử, đẩy mạnh một cái, sau đó túm một cái, răng rắc răng rắc.
Tiếng thét chói tai đau đớn của hai nàng phát ra, muốn lui về sau, nhưng cơ thể không biết sao bị Tang Thiên túm một cái hoàn toàn không chịu khống chế bị hút lại đây, mà lúc này, hai tay Tang Thiên như xẹt qua hai tay của hai nàng, trong nháy mắt bóp chặt cổ hai nàng.
Vừa đẩy vừa kéo
Tiếng xương cốt răng rắc liên tục vang lên, hai nàng ngã mạnh xuống đất, không thể đứng lên nữa.
Nhưng mà, lúc này Thiên Sát lôi quyền uy mãnh của Thiên Sát đại công kéo tới.
Tang Thiên vung một tay ra, năm ngón như khép lại, một chưởng đi tới, Lúc Thiên Sát lôi quyền của Thiên Sát đại công chạm tới lòng bàn tay Tang Thiên phát ra những tiếng ầm ầm lớn, một khối khí vô cùng mạnh mẽ nhanh chóng lan tràn, từng lớp, tứng lớp liên miên không dứt. Làm cho các mảnh vỡ vụn của bàn ghế rượu hồng trong đại sảnh đều nhấc lên giữa không trung, nhiều người xung quanh bị ngã trên mặt đất.
“Hả?” Hai mắt Thiên Sát đại công đỏ thẫm, tức giận gầm rú, bịch bịch bịch, liên tục chém ra những quyền uy mãnh hơn, quyền cước đáng sợ, trong đại sảnh toàn bộ bị khói đen bao trùm, gào thét, lan tràn, mà Tang Thiên chỉ đẩy ra một quyền , đã ngăn cản được toàn bộ uy mãnh ba quyền của Thiên Sát đại công.
Thấy Tang Thiên đang đối chiến với Thiên Sát đại công, hai cô gái khác nhìn nahu, thầm nghĩ là một cơ hội tốt, hai tay thành trảo, rất mạnh lao tới
Chết đi.
Thiên Sát đại công rít gào phẫn nộ, phát ra tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, sau khi gào rít, vung tay phải lên chém quyền thứ tư.
Ầm, ù ù
Quyền thứ tư tới, tiếng sấm đùng đùng trong đại sảnh, khói đen bay lên, tia chớp bùm bùm càng không ngừng lóe lên xung quanh, thậm chí lan tràn trong đại sảnh, lôi điện dồn dập này chợt ẩn chợt hiện, thậm chí có người ngã xuống đất, bốp bốp bốp bốp, ly rượu thủy tinh bị đưa lên trong không trung lúc này vỡ nát hoàn toàn, tất cả các bàn cũng bốp bốp thành mảnh vụn. Mọi người ở đó dường như bị uy quyền của Thiên sát lôi quyền của Thiên Sát đại công không ngừng đẩy lùi về phía sau. Trong đại sảnh chỉ có Lam Mị đại nhân và Ngự Diệp Thiên bên cạnh còn ngỗi yên ổn ở đó. Mọi thứ quanh thân hai người đều hoàn toàn không tổn hao gì, cho dù là bàn ghế hay là ly thủy tinh, đều không vỡ nát, có thể thấy thực lực hai người này rất cao.
Quyền thứ tư uy mãnh nhất, kinh sợ nhất của Thiên Sát đại công đã xuất ra, hơn nữa là thế sét đánh kéo tới, không chỉ như vậy, lưỡi kiếm của hai nữ tử xinh đẹp ở bên cạnh cùng đồng thời kéo tới.
Lúc này, ánh mắt mọi người đều hướng về phía người thanh niên đồ đên ở trung tâm của của đại sảnh.
Thanh niên kia hình như cũng không có động tác quá lớn, vung cánh tay năm ngón uốn lượn thành quyền.
Ầm
Trong nháy mắt
Lúc Thiên Sát lôi quyền uy mãnh nhất của Thiên Sát đại công chạm tới nắm đấm Tang Thiên, lúc lưỡi kiếm của hai cô gái xinh đẹp kéo tới bả vai Tang Thiên, phát ra tiếng vang lôi đình.
Đột nhiên một tiếng như dã thú vang lên, chỉ thấy ánh sáng đen quanh người Tang Thiên hiện lên, như giao long không ngừng quấn quanh người hắn, răng rắc răng rắc. Hai cô gái xinh đẹp chộp vào bả vai Tang Thiên không biết chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy một sức mạnhđộng trời kéo tới, hai cô thét lên những tiếng thê lương, bay ngang ra ngoài.
“Hả?”
Ngay sau đó, là tiếng kêu thảm thiết của Thiên Sát đại công, mọi người hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì. Bởi vì cả đại sảnh đều bắt đầu trở lên lay động kịch liệt.
Bịch bịch bịch bịch
Tiếng vang liên tục vang lên, trần nhà đột nhiên vỡ ra, một lỗ thủng lớn khoảng 2m, ngay sau đó lại một lỗ thủng. Bốn phía vách tường, sàn nhà đều phát ra tiếng vang lớn như vậy phá ra rất nhiều lỗ thủng.
Bốp bốp bốp
Quanh người Lam Mị đại nhân và Ngự Diệp Thiên vốn không tổn hao gì chỉ có cái bàn ghế và ly thủy tinh hoàn toàn bị nghiền nát thành bột phấn.
Lam Mị và Ngự Diệp Thiên đều lùi sau hai bước mới đứng vững được.
Trong đôi mắt Lam Mị hình như có chút kinh hãi.lại càng nhiều hơn là vui mừng lẫn lộn sợ hãi.
Mà nụ cười như gió xuân trên khuôn mặt anh tuấn của Ngự Diệp Thiên sớm đã biến mất không dấu vết, trong hai mắt tràn đầy hoảng sợ, trong lòng thầm nghĩ. Mình đối chiến với Tang Thiên không biết thắng bại thế nào, là một trong Thất diệu, hắn có thể nhìn rõ, sức lực của Tang Thiên không hề mạnh, cấp bảy mà thôi, khiến hắn không hiểu là ý thức chiến đấu mạnh mẽ của Tang Thiên, càng khiến hắn không thể giải thích là , Tang Thiên vận dụng sức lực, uy cấp bảy, mà lại đáng sợ như vậy, Ngự Diệp Thiên tự hỏi mình thi triển bí kỹ, mặc dù có thể đưa ra sức lực tới cấp bảy, nhưng dao động của sức lực tuyệt đối không thể đạt tới ầm cả căn phòng.
Người này thật sự là một huấn luyện viên bình thường của học viện quân sự Phương Đông sao?
Vì sao từ trước tới nay chưa từng nghe nói Liên bang có nhân vật như vậy.
Hắn nhiều nhất cũng không quá hai năm tuổi, nhưng sức lực tương đương ta, quả thật hiếm gặp, lẽ nào là truyền nhân của thế giới bên ngoài.
Không rõ, không hiểu
Ngự Diệp Thiên nhìn chằm chằm vào trong đó, trong lòng thầm nghĩ
Bịch bịch bịch.
Tiếng ầm vang cuối cùng cũng dừng lại, trong đại sảnh là một nơi bừa bãi, đây đâu còn là đại sảnh xa xỉ hào hoa, cả đại sảnh là một đống đổ nát bừa bãi, mọi người kinh hãi run sợ, nhìn vào trong trận chiến, người thanh niên đó vẫn đứng lẳng lặng ở đó, giống như chưa bao giờ lay động.
Bốn nữ tử xinh đẹp sớm đã không biết bay tới phương nào.
Đối diện Tang Thiên, Thiên Sát đại công cũng lẳng lặng đứng ở đó.
Khuôn mặt bình thản của Tang Thiên vẫn nghiêm nghị lạnh lùng, đôi mắt sâu thẳm mà bình tĩnh.
Còn Thiên Sát đại công đứng ở đó, bộ tây phục đắt tiền trên người sớm đã rách tươm, ôm ngực, khuôn mặt kia tràn đầy sợ hãi, hai mắt càng trợn trừng.
Cái gì gọi là sự kiện đánh nhau ẩu đả không thuộc quản lý của Thánh Đường?
Cái gì gọi là liên lạc An toàn bộ thứ hai?
Ta mỗi năm đều mang tới cho Thánh Đường các ngươi từng bó từng bó tiền mặt, các ngươi lại nói ra những lời này?
Thiên Sát đại công sửng sốt một lúc lâu, lúc này mới phản ứng lại, trong lòng nghi hoặc quan hệ giữa Tang Thiên và Lam Mị đại nhân. Nhưng dù thế nào, Lam Mị đại nhân cũng không thể vì một tên huấn luyện viên nhỏ nhoi mà trở mặt với câu lạc bộ Xích Viêm chứ?
Lẽ nào Lam Mị đại nhân còn có dụng ý khác.
Thiên Sát đại công rùng mình, sau đó tiếp tục nói: “Tang Thiên đánh giết đại đội trưởng Tiêu Đông Thánh Đường và chiến sĩ Thánh Đường, Lam Mị đại nhân, giao lại cho người.”
Lời hắn lần này vẫn chưa nói xong lại bị cắt ngang, cắt ngang lời hắn vẫn là Lam Mị đại nhân.
Lam Mị đại nhân ngồi lẳng lặng trên ghế hình như không hài lòng với chất lượng của chén rượu màu hồng này, dương cánh tay lên, hoa văn đỏ thắm ở cổ tay áo thuận cổ tay từ từ rơi xuống, lộ ra da thịt như tuyết, bưng ly rượu hồng trong ly thủy tinh đổ trên mặt đất, giọng lạnh lùng vang lên, “Việc này ta tự có biết xử lý.”
Nghe vậy, Thiên Sát đại công hoàn toàn ngây ngẩn, không thể tin được nhìn Lam Mị đại nhân, hoàn toàn không hiểu rõ ý câu nói này của Lam Mị đại nhân. Trong đầu thầm nghĩ, ý của Lam Mị đại nhân chẳng lẽ là không muốn nhúng tay vào chuyện này?Chẳng nhẽ, chẳng nhẽ ý cô là để ta đợi Tang Thiên chém giết tại chỗ.
Chẳng lẽ ý của cô là để ta đợi Tang Thiên chém giết tại chỗ.
Không biết.Thiên Sát đại công cũng không có quá nhiều thời gian nghiền ngẫm, hung tợn nhìn chằm chằm Tang Thiên, trầm giọng quát, “Tang Thiên, lần này ngươi tới đây là vì việc gì?”
“Tất nhiên là đến gây chuyện rồi” Tang Thiên mặc bộ đồ đen, thần sắc nghiêm nghị lạnh lùng khiến mọi người đều kính sợ.
“Gây sự?Ngươi dám gây sự ở câu lạc bộ Xích Viêm chúng ta! Ta thấy ngươi chán sống rồi!”
Thiên Sát đại công có lẽ là kiêng dè thực lực của Tang Thiên, bởi vì hắn hoàn toàn nhìn không thấu. Chính bởi vì nhìn không thấu không biết, nên mới kiêng dè, nhưng hắn chỉ là kiêng dè mà thôi, vẫn chưa tới mức làm hắn sợ hãi không dám ra tay, Thiên Sát đại công khó khăn lắm mới tẩy sạch được thân phận, hắn cũng không muốn ngang nhiên đánh chém, nếu không có thể lại phải lay lắt thời gian chỉ có thể là phần tử khủng bố trong trật tự ngầm ngày trước.
“Có gì mà không dám!” Tang Thiên cười lạnh lùng, quát, “Hôm nay ta dẫm đạp chính là câu lạc bộ Xích Viêm các ngươi,”
Lời vừa nói ra như vậy, mọi người đều kinh hãi.
Đây là gì?
Đây là khiêu chiến, khiêu chiến với một trong mười câu lạc bộ lớn của liên bang.
Ngang nhiên khiêu chiến, kiêu ngạo như vậy.
Đúng là bất kể trời đất, không kiêng nể gì hết.
Khuôn mặt già nua dữ tợn của Thiên Sát đại công thay đổi, Thiên Sát đại công vang dang trong trật tự ngầm bị một tên tiểu bối khiêu chiến như vậy, huống hồ lại còn khiêu chiến trước mặt nhiều ngươi như vậy, lửa giận trong lòng Thiên Sát đại công không thể chịu đựng được nữa, trong nháy mắt tràn ngập toàn thân, bộ Tây phục đắt tiền trên người không gió cũng tự chuyển động, phần phật vang lên, toàn bộ đại sảnh trong nháy mắt tối sấm, lại sáng trong nháy mắt, cứ tuần hoàn như thế.
“Hôm nay sẽ cho người nếm thử sự khủng khiếp của Thiên Sát đại công ta.”
Quanh người Thiên Sát đại công đột nhiên bốc lên khói đen kỳ dị, khói đen dày đặc không ngừng quấn quang tùy ý cuồng phiêu quanh người hắn.
Vù vù vù vù
Bốn nữ tử xinh đẹp mặc lễ phục đứng bên cạnh Thiên Sát đại công động thủ đầu tiên, cơ thể của bốn nữ tử xinh đẹp đều rất đầy đặn, hai tay trắng nõn giơ ra, năm ngón thành trảo, một trảo trước ngực, một trảo như ưng trảo giơ lên không trung.
Bốn nàng, tám trảo. Giống như u hồn điên cuồng công kích quanh Tang Thiên.
Sự công kích của bốn nữ tử này thật ác liệt, hai tay mười ngón như lưỡi kiếm, một trảo chém ra, thậm chí lưu lại ấn trảo có thể nhìn thấy rõ trong không trung, rất hung tàn. Cùng lúc đó, Thiên Sát đại công nổi giận gầm lên một tiếng, không quan tâm tới thể diện gì nữa, chỉ muốn đánh chết tên tiểu tử trước mắt cho hả mối hận trong lòng.
Nhưng những ai quen thuộc với cái tên Thiên Sát đại công này đều biết hắn tu luyện là một loại Thiên Sát lôi quyền vô cùng cương mãnh, mà cái tên Thiên Sát đại công cũng từ đó mà có.
“Hả”
Thiên Sát đại công không biết lúc nào đã nhảy lên trên không, đầu hướng xuống, người nghiêng đi, vung cánh tay phải lên, nắm ngón tay thành quyền, quyền phong sát mãnh, gào thét run sợ , bốn phía chung quanh toát ra khói đen kỳ dị, trong khói đen chợt lóe lên ánh sáng lôi điện chói mắt.
Đại sảnh trong nháy mắt trở lên tối tăm, chỉ có thể nghe thấy tiếng giễu cợt rồi tiếng gió gào thét run sợ, chỉ có thể nhìn thấy Thiên Sát đại công nắm tay giữa ánh sáng lôi điện chói mắt.
Xôn xao.
Trong nháy mắt, đại sảnh lại sáng sủa trở lại.
Mọi người hoan toàn ngừng thở, nhìn chằm chằm.
Trong trận, thân ảnh Tang Thiên đồ đen lay động bất định giống như mơ hồ, so với u hồn còn kỳ dị hơn vạn lần.
Bỗng nhiên.
Thân ảnh hắn bỗng đứng yên, mà lúc này, công kích của hai nữ tử xinh đẹp lại kéo tới, hai tay, bốn trảo, vù vù vù, phát ra những tiếng rít bén nhọn, không gian xung quanh lộ rõ ấn trảo.
Hai tay Tang Thiên mở rộng, xẹt một cái trong không trung, chỉ trong nháy mắt giữ chặt cổ tay hai nữ tử, đẩy mạnh một cái, sau đó túm một cái, răng rắc răng rắc.
Tiếng thét chói tai đau đớn của hai nàng phát ra, muốn lui về sau, nhưng cơ thể không biết sao bị Tang Thiên túm một cái hoàn toàn không chịu khống chế bị hút lại đây, mà lúc này, hai tay Tang Thiên như xẹt qua hai tay của hai nàng, trong nháy mắt bóp chặt cổ hai nàng.
Vừa đẩy vừa kéo
Tiếng xương cốt răng rắc liên tục vang lên, hai nàng ngã mạnh xuống đất, không thể đứng lên nữa.
Nhưng mà, lúc này Thiên Sát lôi quyền uy mãnh của Thiên Sát đại công kéo tới.
Tang Thiên vung một tay ra, năm ngón như khép lại, một chưởng đi tới, Lúc Thiên Sát lôi quyền của Thiên Sát đại công chạm tới lòng bàn tay Tang Thiên phát ra những tiếng ầm ầm lớn, một khối khí vô cùng mạnh mẽ nhanh chóng lan tràn, từng lớp, tứng lớp liên miên không dứt. Làm cho các mảnh vỡ vụn của bàn ghế rượu hồng trong đại sảnh đều nhấc lên giữa không trung, nhiều người xung quanh bị ngã trên mặt đất.
“Hả?” Hai mắt Thiên Sát đại công đỏ thẫm, tức giận gầm rú, bịch bịch bịch, liên tục chém ra những quyền uy mãnh hơn, quyền cước đáng sợ, trong đại sảnh toàn bộ bị khói đen bao trùm, gào thét, lan tràn, mà Tang Thiên chỉ đẩy ra một quyền , đã ngăn cản được toàn bộ uy mãnh ba quyền của Thiên Sát đại công.
Thấy Tang Thiên đang đối chiến với Thiên Sát đại công, hai cô gái khác nhìn nahu, thầm nghĩ là một cơ hội tốt, hai tay thành trảo, rất mạnh lao tới
Chết đi.
Thiên Sát đại công rít gào phẫn nộ, phát ra tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, sau khi gào rít, vung tay phải lên chém quyền thứ tư.
Ầm, ù ù
Quyền thứ tư tới, tiếng sấm đùng đùng trong đại sảnh, khói đen bay lên, tia chớp bùm bùm càng không ngừng lóe lên xung quanh, thậm chí lan tràn trong đại sảnh, lôi điện dồn dập này chợt ẩn chợt hiện, thậm chí có người ngã xuống đất, bốp bốp bốp bốp, ly rượu thủy tinh bị đưa lên trong không trung lúc này vỡ nát hoàn toàn, tất cả các bàn cũng bốp bốp thành mảnh vụn. Mọi người ở đó dường như bị uy quyền của Thiên sát lôi quyền của Thiên Sát đại công không ngừng đẩy lùi về phía sau. Trong đại sảnh chỉ có Lam Mị đại nhân và Ngự Diệp Thiên bên cạnh còn ngỗi yên ổn ở đó. Mọi thứ quanh thân hai người đều hoàn toàn không tổn hao gì, cho dù là bàn ghế hay là ly thủy tinh, đều không vỡ nát, có thể thấy thực lực hai người này rất cao.
Quyền thứ tư uy mãnh nhất, kinh sợ nhất của Thiên Sát đại công đã xuất ra, hơn nữa là thế sét đánh kéo tới, không chỉ như vậy, lưỡi kiếm của hai nữ tử xinh đẹp ở bên cạnh cùng đồng thời kéo tới.
Lúc này, ánh mắt mọi người đều hướng về phía người thanh niên đồ đên ở trung tâm của của đại sảnh.
Thanh niên kia hình như cũng không có động tác quá lớn, vung cánh tay năm ngón uốn lượn thành quyền.
Ầm
Trong nháy mắt
Lúc Thiên Sát lôi quyền uy mãnh nhất của Thiên Sát đại công chạm tới nắm đấm Tang Thiên, lúc lưỡi kiếm của hai cô gái xinh đẹp kéo tới bả vai Tang Thiên, phát ra tiếng vang lôi đình.
Đột nhiên một tiếng như dã thú vang lên, chỉ thấy ánh sáng đen quanh người Tang Thiên hiện lên, như giao long không ngừng quấn quanh người hắn, răng rắc răng rắc. Hai cô gái xinh đẹp chộp vào bả vai Tang Thiên không biết chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy một sức mạnhđộng trời kéo tới, hai cô thét lên những tiếng thê lương, bay ngang ra ngoài.
“Hả?”
Ngay sau đó, là tiếng kêu thảm thiết của Thiên Sát đại công, mọi người hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì. Bởi vì cả đại sảnh đều bắt đầu trở lên lay động kịch liệt.
Bịch bịch bịch bịch
Tiếng vang liên tục vang lên, trần nhà đột nhiên vỡ ra, một lỗ thủng lớn khoảng 2m, ngay sau đó lại một lỗ thủng. Bốn phía vách tường, sàn nhà đều phát ra tiếng vang lớn như vậy phá ra rất nhiều lỗ thủng.
Bốp bốp bốp
Quanh người Lam Mị đại nhân và Ngự Diệp Thiên vốn không tổn hao gì chỉ có cái bàn ghế và ly thủy tinh hoàn toàn bị nghiền nát thành bột phấn.
Lam Mị và Ngự Diệp Thiên đều lùi sau hai bước mới đứng vững được.
Trong đôi mắt Lam Mị hình như có chút kinh hãi.lại càng nhiều hơn là vui mừng lẫn lộn sợ hãi.
Mà nụ cười như gió xuân trên khuôn mặt anh tuấn của Ngự Diệp Thiên sớm đã biến mất không dấu vết, trong hai mắt tràn đầy hoảng sợ, trong lòng thầm nghĩ. Mình đối chiến với Tang Thiên không biết thắng bại thế nào, là một trong Thất diệu, hắn có thể nhìn rõ, sức lực của Tang Thiên không hề mạnh, cấp bảy mà thôi, khiến hắn không hiểu là ý thức chiến đấu mạnh mẽ của Tang Thiên, càng khiến hắn không thể giải thích là , Tang Thiên vận dụng sức lực, uy cấp bảy, mà lại đáng sợ như vậy, Ngự Diệp Thiên tự hỏi mình thi triển bí kỹ, mặc dù có thể đưa ra sức lực tới cấp bảy, nhưng dao động của sức lực tuyệt đối không thể đạt tới ầm cả căn phòng.
Người này thật sự là một huấn luyện viên bình thường của học viện quân sự Phương Đông sao?
Vì sao từ trước tới nay chưa từng nghe nói Liên bang có nhân vật như vậy.
Hắn nhiều nhất cũng không quá hai năm tuổi, nhưng sức lực tương đương ta, quả thật hiếm gặp, lẽ nào là truyền nhân của thế giới bên ngoài.
Không rõ, không hiểu
Ngự Diệp Thiên nhìn chằm chằm vào trong đó, trong lòng thầm nghĩ
Bịch bịch bịch.
Tiếng ầm vang cuối cùng cũng dừng lại, trong đại sảnh là một nơi bừa bãi, đây đâu còn là đại sảnh xa xỉ hào hoa, cả đại sảnh là một đống đổ nát bừa bãi, mọi người kinh hãi run sợ, nhìn vào trong trận chiến, người thanh niên đó vẫn đứng lẳng lặng ở đó, giống như chưa bao giờ lay động.
Bốn nữ tử xinh đẹp sớm đã không biết bay tới phương nào.
Đối diện Tang Thiên, Thiên Sát đại công cũng lẳng lặng đứng ở đó.
Khuôn mặt bình thản của Tang Thiên vẫn nghiêm nghị lạnh lùng, đôi mắt sâu thẳm mà bình tĩnh.
Còn Thiên Sát đại công đứng ở đó, bộ tây phục đắt tiền trên người sớm đã rách tươm, ôm ngực, khuôn mặt kia tràn đầy sợ hãi, hai mắt càng trợn trừng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.