Thuần Phục Cô Vợ Bé Nhỏ: Tổng Tài Hư Hư Hư
Chương 3: Thực hiện một giao dịch
Bắc Minh
11/10/2013
Đêm đến, câu lạc bộ T. S đèn đuốc sáng trưng, đài phun nước cao khoảng bảy tầng kèm theo tiếng nhạc ưu nhã, phun ra làn sương mù quyến rũ, trước cửa câu lạc bộ những chiếc xe nhãn hiệu nổi tiếng tụ tập, Nam nữ giới thượng lưu ra vào không giàu thì cũng quý. Khắp nơi nổi bật sự xa hoa.
Trong một loạt những chiếc xe nhãn hiệu nổi tiếng đậu ở bãi xe trước cửa câu lạc bộ đó, một chiếc taxi không phù hợp với hoàn cảnh chung quanh lặng lẽ dừng lại, từ cửa xe lộ ra một cặp đùi đẹp thon dài, toàn thân Lâm Vũ Yên mặc một chiếc váy màu đen bó sát người xẻ ngực rất thấp từ trên xe chậm rãi bước xuống.
Đôi môi cô đỏ tươi, đường cong đầy đặn, mái tóc dài ngang lưng nhuộm màu nâu nhạt, trong màn đêm tản ra hương vị quyến rũ.
Cậu bé gác cửa đẹp trai sớm đã chú ý tới Lâm Vũ Yên khi cô từ trên xe taxi bước xuống, trong ánh mắt lóe lên một tia sáng khinh miệt, trong lòng nghĩ đến một người phụ nữ ham hư vinh đi câu rể rùa vàng!
Đưa tay ngăn Lâm Vũ Yên đang lắc lắc mông đi về phía chiếc cửa thủy tinh sát đất màu vàng, cậu bé giữ cửa lễ phép mà lãnh đạm nói: "Thưa cô, chỗ chúng tôi là câu lạc bộ tư nhân, chỉ có hội viên mới có thể đi vào."
Lâm Vũ Yên ngạo mạn giơ tấm danh thiếp trong tay lên, ánh sáng màu vàng nhanh chóng làm hoa mắt cậu bé giữ cửa. Ở thành phố C, chỉ có một người có thể sử dụng tấm danh thiếp màu vàng. Đó chính là Sở Thiên Ngạo.
Thái độ cậu bé giữ cửa lập tức thay đổi 360°, cậu ta cung kính cúi người chào hỏi: "Thưa quý cô, mời vào, chúc quý cô có một một đêm vui vẻ!". Sở Thiên Ngạo, đây chính là nhân vật một tay che trời ở thành phố C, cậu ta có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám làm khó người phụ nữ của Sở Thiên Ngạo nha!
Cười cười vẻ đắc ý, Lâm Vũ Yên cố làm ra vẻ ưu nhã lắc lắc mái tóc dài, cất bước đi vào cửa chính xanh vàng rực rỡ.
"Vũ Yên!" Bên cạnh truyền tới một thanh âm kinh ngạc. Lâm Vũ Yên quay đầu nhìn lại, là bạn học lớp cao trung Dư Phong.
"Dư Phong! Sao anh lại ở đây?" trong trí nhớ của Lâm Vũ Yên, Dư Phong chỉ là một tên côn đồ không có triển vọng gì. Năm đó anh ta theo đuổi cô, nhưng cô hoàn toàn khinh thường không để ý tới.
"Hôm nay ở câu lạc bộ T.S của Sở thị chúng tôi có tổ chức một tiệc rượu nhỏ, tôi đưa Sở tổng giám đốc tới, bây giờ tôi là tài xế của ngài ấy!" Giọng nói của Dư Phong hơi tự đắc. Dù sao, tài xế của Sở gia không phải ai cũng có thể đảm đương được .
"Sở thị? Sở tổng giám đốc? Anh nói là Sở Thiên Ngạo sao?" Ánh mắt Lâm Vũ Yên sáng lên! Vận số của cô thật tốt quá! Vốn tưởng rằng phải tốn chút tâm tư, không nghĩ tới cơ hội gặp được hắn chẳng tốn chút sức lực nào a!
Dưới ánh đèn mờ tối bên trong phòng, Dư Phong đang đè trên cơ thể trắng nõn của Lâm Vũ Yên, hạ thể ra sức vận động, trong không khí tràn ngập hơi thở dục vọng . . . . . .
"A. . . . . . Thật thoải mái! Dư Phong, không nghĩ tới anh lại lợi hại như vậy. . . . . ." Dưới ánh sáng nhu hòa, Lâm Vũ Yên nhắm hờ hai mắt, vừa lắc lư cơ thể hưởng thụ sự vui thích mà người đàn ông mang đến cho mình, vừa tính toán bước hành động kế tiếp.
Nghe Lâm Vũ Yên nói, động tác của người đàn ông càng thêm hung mãnh, kích thích người phụ nữ phóng đãng nằm phía dưới rên rỉ.
"A. . . . . . Dư Phong. . . . . . Đồng ý chuyện của em. . . . . . Anh phải làm được a!" Người phụ nữ điên cuồng giãy dụa thân thể.
"Anh có thể giúp em bỏ thuốc trong rượu của tổng giám đốc, nhưng những chuyện về sau anh không giúp được em! Em cũng biết, tổng giám đốc chỉ cần xử nữ thôi!" Người đàn ông thở hổn hển, nhưng động tác lại không hề dừng lại.
"Cái gì?" Nhiệt độ trên người Lâm Vũ Yên đột nhiên giảm xuống vài độ, dừng lại cơ thể đang giãy dụa điên cuồng, cô ta trợn to đôi mắt tràn ngập dục vọng vẫn chưa tắt: "Anh nói Sở Thiên Ngạo chỉ cần xử nữ?"
"Đúng nha! Em không phải biết không? Đêm đầu tiên, phải là xử nữ, hơn nữa bất luận là đại mỹ nhân, chất lượng đảm bảo cũng chỉ được ở bên tổng giám đốc bảy ngày!" Bàn tay Dư Phong dùng sức cọ xát đôi nhũ hoa của Lâm Vũ Yên.
Lâm Vũ Yên cảm giác toàn bộ máu của cơ thể như mốn đóng băng! Tại sao cô không biết, Sở Thiên Ngạo còn có sở thích này! Cô nên làm sao!
Bóng đêm tối dần, hai cơ thể giãy dụa trên giường cũng dần dần thở lại bình thường. Lâm Vũ Yên đem hai viên thuốc cầm trong tay đưa cho Dư Phong, lẳng lơ áp sát lên lồng ngực của hắn: "Dư Phong, tất cả đều nhờ vào anh a! Nếu như em thuận lợi trở thành người phụ nữ của Sở Thiên Ngạo, nhất định không thể thiếu lợi ích cho anh!"
Mạc Tiểu Hàn đang đi làm ở nhà hàng, đột nhiên cảm thấy điện thoại di động trong túi rung lên, có điện thoại gọi tới.
Một số điện thoại lạ lẫm, Mạc Tiểu Hàn nhận điện thoại: "Này, chị, có chuyện gì sao?"
"Mau tới phòng 1806 câu lạc bộ T. S, chị của cô uống say, cô tới đưa cô ấy về, nhớ, là phòng 1806." Trong điện thoại truyền tới giọng nói một người đàn ông.
"À?" Mạc Tiểu Hàn đang muốn nói chuyện, điện thoại đã bị cúp. Gọi lại, cũng không có ai nghe.
Mạc Tiểu Hàn vội vàng nói với đồng nghiệp kiêm bạn học làm cùng nhà hàng - Cẩm Niên nói một tiếng, sau đó vội vàng chặn một chiếc taxi chạy tới câu lạc bộ T. S.
Trong một loạt những chiếc xe nhãn hiệu nổi tiếng đậu ở bãi xe trước cửa câu lạc bộ đó, một chiếc taxi không phù hợp với hoàn cảnh chung quanh lặng lẽ dừng lại, từ cửa xe lộ ra một cặp đùi đẹp thon dài, toàn thân Lâm Vũ Yên mặc một chiếc váy màu đen bó sát người xẻ ngực rất thấp từ trên xe chậm rãi bước xuống.
Đôi môi cô đỏ tươi, đường cong đầy đặn, mái tóc dài ngang lưng nhuộm màu nâu nhạt, trong màn đêm tản ra hương vị quyến rũ.
Cậu bé gác cửa đẹp trai sớm đã chú ý tới Lâm Vũ Yên khi cô từ trên xe taxi bước xuống, trong ánh mắt lóe lên một tia sáng khinh miệt, trong lòng nghĩ đến một người phụ nữ ham hư vinh đi câu rể rùa vàng!
Đưa tay ngăn Lâm Vũ Yên đang lắc lắc mông đi về phía chiếc cửa thủy tinh sát đất màu vàng, cậu bé giữ cửa lễ phép mà lãnh đạm nói: "Thưa cô, chỗ chúng tôi là câu lạc bộ tư nhân, chỉ có hội viên mới có thể đi vào."
Lâm Vũ Yên ngạo mạn giơ tấm danh thiếp trong tay lên, ánh sáng màu vàng nhanh chóng làm hoa mắt cậu bé giữ cửa. Ở thành phố C, chỉ có một người có thể sử dụng tấm danh thiếp màu vàng. Đó chính là Sở Thiên Ngạo.
Thái độ cậu bé giữ cửa lập tức thay đổi 360°, cậu ta cung kính cúi người chào hỏi: "Thưa quý cô, mời vào, chúc quý cô có một một đêm vui vẻ!". Sở Thiên Ngạo, đây chính là nhân vật một tay che trời ở thành phố C, cậu ta có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám làm khó người phụ nữ của Sở Thiên Ngạo nha!
Cười cười vẻ đắc ý, Lâm Vũ Yên cố làm ra vẻ ưu nhã lắc lắc mái tóc dài, cất bước đi vào cửa chính xanh vàng rực rỡ.
"Vũ Yên!" Bên cạnh truyền tới một thanh âm kinh ngạc. Lâm Vũ Yên quay đầu nhìn lại, là bạn học lớp cao trung Dư Phong.
"Dư Phong! Sao anh lại ở đây?" trong trí nhớ của Lâm Vũ Yên, Dư Phong chỉ là một tên côn đồ không có triển vọng gì. Năm đó anh ta theo đuổi cô, nhưng cô hoàn toàn khinh thường không để ý tới.
"Hôm nay ở câu lạc bộ T.S của Sở thị chúng tôi có tổ chức một tiệc rượu nhỏ, tôi đưa Sở tổng giám đốc tới, bây giờ tôi là tài xế của ngài ấy!" Giọng nói của Dư Phong hơi tự đắc. Dù sao, tài xế của Sở gia không phải ai cũng có thể đảm đương được .
"Sở thị? Sở tổng giám đốc? Anh nói là Sở Thiên Ngạo sao?" Ánh mắt Lâm Vũ Yên sáng lên! Vận số của cô thật tốt quá! Vốn tưởng rằng phải tốn chút tâm tư, không nghĩ tới cơ hội gặp được hắn chẳng tốn chút sức lực nào a!
Dưới ánh đèn mờ tối bên trong phòng, Dư Phong đang đè trên cơ thể trắng nõn của Lâm Vũ Yên, hạ thể ra sức vận động, trong không khí tràn ngập hơi thở dục vọng . . . . . .
"A. . . . . . Thật thoải mái! Dư Phong, không nghĩ tới anh lại lợi hại như vậy. . . . . ." Dưới ánh sáng nhu hòa, Lâm Vũ Yên nhắm hờ hai mắt, vừa lắc lư cơ thể hưởng thụ sự vui thích mà người đàn ông mang đến cho mình, vừa tính toán bước hành động kế tiếp.
Nghe Lâm Vũ Yên nói, động tác của người đàn ông càng thêm hung mãnh, kích thích người phụ nữ phóng đãng nằm phía dưới rên rỉ.
"A. . . . . . Dư Phong. . . . . . Đồng ý chuyện của em. . . . . . Anh phải làm được a!" Người phụ nữ điên cuồng giãy dụa thân thể.
"Anh có thể giúp em bỏ thuốc trong rượu của tổng giám đốc, nhưng những chuyện về sau anh không giúp được em! Em cũng biết, tổng giám đốc chỉ cần xử nữ thôi!" Người đàn ông thở hổn hển, nhưng động tác lại không hề dừng lại.
"Cái gì?" Nhiệt độ trên người Lâm Vũ Yên đột nhiên giảm xuống vài độ, dừng lại cơ thể đang giãy dụa điên cuồng, cô ta trợn to đôi mắt tràn ngập dục vọng vẫn chưa tắt: "Anh nói Sở Thiên Ngạo chỉ cần xử nữ?"
"Đúng nha! Em không phải biết không? Đêm đầu tiên, phải là xử nữ, hơn nữa bất luận là đại mỹ nhân, chất lượng đảm bảo cũng chỉ được ở bên tổng giám đốc bảy ngày!" Bàn tay Dư Phong dùng sức cọ xát đôi nhũ hoa của Lâm Vũ Yên.
Lâm Vũ Yên cảm giác toàn bộ máu của cơ thể như mốn đóng băng! Tại sao cô không biết, Sở Thiên Ngạo còn có sở thích này! Cô nên làm sao!
Bóng đêm tối dần, hai cơ thể giãy dụa trên giường cũng dần dần thở lại bình thường. Lâm Vũ Yên đem hai viên thuốc cầm trong tay đưa cho Dư Phong, lẳng lơ áp sát lên lồng ngực của hắn: "Dư Phong, tất cả đều nhờ vào anh a! Nếu như em thuận lợi trở thành người phụ nữ của Sở Thiên Ngạo, nhất định không thể thiếu lợi ích cho anh!"
Mạc Tiểu Hàn đang đi làm ở nhà hàng, đột nhiên cảm thấy điện thoại di động trong túi rung lên, có điện thoại gọi tới.
Một số điện thoại lạ lẫm, Mạc Tiểu Hàn nhận điện thoại: "Này, chị, có chuyện gì sao?"
"Mau tới phòng 1806 câu lạc bộ T. S, chị của cô uống say, cô tới đưa cô ấy về, nhớ, là phòng 1806." Trong điện thoại truyền tới giọng nói một người đàn ông.
"À?" Mạc Tiểu Hàn đang muốn nói chuyện, điện thoại đã bị cúp. Gọi lại, cũng không có ai nghe.
Mạc Tiểu Hàn vội vàng nói với đồng nghiệp kiêm bạn học làm cùng nhà hàng - Cẩm Niên nói một tiếng, sau đó vội vàng chặn một chiếc taxi chạy tới câu lạc bộ T. S.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.