Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt
Chương 282: Bọn họ vô cùng lo lắng cho cô
Tề Thành Côn
10/09/2018
Gần đây quả thực Dao Dao đều gửi tin nhắn và gọi điện thoại cho Long
Diệp nhưng vì để bầu cử cho Ngự Ngạo Thiên, nên mới thân mật một chút.
Lẽ nào bởi vì điều này, cô gái đó nghi ngờ cô và tổng giám đốc Long có
gì đó với nhau sao?
"Cô ấy chỉ là nhân viên của tôi mà thôi! Bởi vì công việc tôi mới liên lạc với cô ấy!" Lúc trước mặt nhiều người, Long Diệp không muốn nói nhiều, nếu không có việc gì, hắn làm sao có đủ kiên nhẫn để nói những lời vô ích với cô gái đó?
"Công việc? Hừ, công việc gì mà cần nói chuyện cả đêm chứ? Anh đừng nghĩ tôi không biết việc hai người ở chung với nhau!"
"Ồ..." Cô gái đó nói xong, bên trong nhà ăn những âm thanh xôn xao truyền tới.
Quả thực cô gái đó nói không sai, bởi vì bây giờ Dao Dao và Long Diệp sống cùng một khu nhà.
"Cô theo dõi tôi sao?"
"Long Diệp đây là anh buộc tôi phải làm thế! Cái gì tôi cũng đều cho anh nhưng anh lại lừa tôi và những người khác?" Giọng của cô gái đó gần như kiệt sức.
Long Diệp nắm chặt nắm đấm lộ cả gân xanh: "Tôi đã nói rồi, giữa tôi và Lạc Dao Dao không có gì hết!"
"Tôi không tin! Tôi không tin!"
“Rắc rắc, rắc rắc”. Âm thanh của các khớp xương vang lên.
Dao Dao cảm nhận được Long Diệp sắp bùng nổ nhưng một khi bộc phát, cho dù là cãi nhau ầm ĩ với cô gái đó cũng được, hay là đánh cô gái đó cũng được, đối với ai cũng đều không có lợi ích gì! Chung quy, nơi này đã có rất nhiều ánh mắt nhìn lắm rồi.
Cô dùng sức cắn môi dưới, nắm lấy thời cơ cô gái đó và Long Diệp cãi nhau, chợt hất bàn tay cô gái đó đang nắm tóc mình: "Hai người làm ồn đủ chưa?"
"Cái đồ đê tiện này!" Nói xong, cô gái đó giơ tay lên cao.
Cô nắm tay cô gái đó lại, quát lại: "Tiểu thư, nếu như cô ở đây để ngậm máu phun người, cẩn thận tôi tố cáo cô tội phỉ báng, cô có chứng cứ gì chứng minh mối quan hệ giữa tôi và tổng giám đốc Long không? Chúng tôi chỉ sống chung một khu nhà nhưng không sống chung với nhau, cô hiểu không? Nhìn bộ dạng cô bây giờ, quả thực giống như một người phụ nữ đanh đá, thật mất thể diện!" Nói xong, cô phủi tay bỏ đi...
Cô gái đó dường như không cam lòng, định đuổi theo nhưng lại bị Long Diệp kéo lại: "Thi Linh, tôi có chuyện muốn nói với cô, tới đây!"
Mối quan hệ giữa ba người này thật quá phức tạp, nếu như Long Diệp không quen biết Dao Dao, hoặc là Dao Dao không phải là nữ nhân của Ngự Ngạo Thiên, hắn thực sự muốn chia tay với người phụ nữ đó ngay lập tức nhưng nếu nói chia tay trước mặt nhiều người như vậy, kết quả chỉ khiến mọi người cho rằng giữa hắn và Dao Dao vốn dĩ sẽ có mối quan hệ gì đó.
Long Diệp hay là Dao Dao đều vậy, đều bị người phụ nữ đó làm cho mất mặt!
Dao Dao rời khỏi nhà ăn cũng không quay về phòng làm việc mà trực tiếp chạy ra khỏi Bác Sâm, mặc dù cuối cùng cô cũng nói ra những lời chính nghĩa đó nhưng cũng không thể không bị ánh mắt của mọi người nhìn với vẻ khinh thường.
Mất mặt, thật mất mặt!
Đây chính kết cục của tiểu tam! Kết cục của tình nhân!
Mặc dù giữa cô và Long Diệp thật sự trong sạch nhưng bất kể như thế nào cũng đều không thay đổi được sự thật cô là tình nhân của người khác!
Đi tới khách sạn gần công ty, Dao Dao mở cửa phòng, sau khi bước vào, chui vào trong chăn khóc òa lên.
Không phải vì oan ức mà khóc, cũng không phải vì bị đánh mà khóc mà là vì sự mắc kẹt, bị mắc kẹt từ tận đáy lòng, cô thực sự bị thân phận tình nhân này hành hạ lâu lắm, quá lâu rồi!
“Ting, ting, ting.” Chuông điện thoại di động vang lên từng hồi, toàn bộ đều là Long Diệp gọi tới. Cô không nghe máy mà giống như con đà điểu trốn trong chăn, quấn mình thật chặt, và có lẽ chỉ khi đó cô mới có thể tìm thấy một chút an toàn.
“Tít... tít, tít.” Chuông điện thoại bị âm thanh tin nhắn chen ngang.
Một lúc lâu, cô cầm điện thoại lên nhìn, tổng cộng có 48 cuộc gọi nhớ, 36 tin nhứn tới. Mở tin nhắn ra, đọc từng cái tin nhắn.
“Tiểu La Li, cô đâu rồi? Nghe máy đi!”
“Cô gái đó tôi đã trừng trị cô ấy rồi, cô đừng tắt máy!”
“Tiểu Tổ Tông, tôi lo muốn chết rồi, cô vẫn không trả lời tin nhắn cho tôi sao!”
“Tôi cầu xin cô, bà cô, nếu cô có chuyện gì Ngự Ngạo Thiên nhất định sẽ không tha cho tôi!”
Ngự Ngạo Thiên...
Chà, dự đoán bây giờ hắn không biết mình đang ở cùng với ai.
Dao Dao cười khinh thường, tiếp tục nhìn tin nhắn điện thoại, bỗng tên của Ngự Ngạo Thiên xuất hiện trong tầm mắt cô.
“Nghe điện thoại đi.”
“Em đâu rồi?”
“Lạc Dao Dao, em nghe điện thoại của anh đi!”
“Mẹ kiếp nghe điện thoại đi!”
“Cô gái nhỏ, đừng để tôi phải tới tìm em đó!”
Tiếp theo, cơ bản đều là tin nhắn của Ngự Ngạo Thiên gửi đến, hơn nữa khẩu khí cũng cứng rắn hơn. Đang xem 48 tin nhắn, trong đó chỉ có 10 tin nhắn của Long Diệp, toàn bộ còn lại đều là của Ngự Ngạo Thiên.
Ngự Ngạo Thiên hắn...
“Ken két.” Cửa chính đóng chặt bỗng nhiên bị mở ra từ bên ngoài. Còn không đợi Dao Dao kịp phản ứng, chỉ thấy Ngự Ngạo Thiên xông vào.
Mọi chuyện đều được Ngự Ngạo Thiên xử lý với thái độ lạnh lùng, rõ ràng hôm nay có chút khác thường, hắn đứng trước mặt cô thở hổn hển, vẻ mặt vô cùng tức giận.
Dao Dao lo lắng kéo góc chăn, hắn... hắn đang tức giận? Bởi vì mình không nghe điện thoại sao?
Còn đang nghi hoặc, Ngự Ngạo Thiên bước hai bước tới trước mặt cô. Một giây tiếp theo, một tay ôm lấy cô vào lòng: "Em! Thực sự làm anh lo lắng chết rồi..."
Không nhìn thấy vẻ mặt của hắn lúc này nhưng Dao Dao nghe thấy rõ ràng lúc hắn nói đến từ cuối cùng thở dài một hơi thật dài. Mà hai tay ôm cô thật chặt, dường như rất sợ cô lại lần nữa biến mất.
Hắn, đang lo lắng? Đang lo lắng cho cô sao?
Dao Dao cười giễu cợt, sống mũi có chút cay cay, mới phát hiện bản thân sống như vậy là rất ích kỉ, chỉ là muốn nghe lời nói quan tâm từ Ngự Ngạo Thiên, cô có chút hạnh phúc? Thật đấy!
“Lần sau, cho dù có chuyện gì, đều phải nghe điện thoại của anh, hiểu không?" Một lúc lâu, Ngự Ngạo Thiên mới chậm rãi buông lỏng cô đang ôm chặt trong lòng ra, dùng giọng nói cứng rắn để nói.
"Dạ." Cô gật đầu trả lời, ánh mắt lại hiện lên hào quang u tối.
"Em!" Sức quan sát cực mạnh của Ngự Ngạo Thiên chắc chắn cảm thấy thái độ của cô vô cùng lạnh nhạt, đây là lần đầu tiên lo lắng cho một người phụ nữ như vậy, lại nhận được phản ứng như vậy, tâm tình quả thực có chút không ổn! Nhưng...
Hắn biết rõ cô gái nhỏ này tại sao lại như vậy!
Ánh mắt sâu thẳm vẫn nhìn phòng ngủ khách sạn không lớn lắm, hắn nhanh chóng cầm lấy điều khiển từ xa ở trên đầu giường, mở tivi lên.
Dao Dao có chút không hểu ý nghĩa của hành động này nhưng một giây sau...
“Lần này ghi lại sự việc khiêu dâm không ngừng được phát tin, theo một bạn trẻ trên mạng thăm dò, nữ nhân vật chính đó là Thương Vân Nhân năm thứ ba đại học, bố có bối cảnh hắc đạo.
Nghe đến nội dung tin thông báo tin tức, ánh mắt Dao Dao u tối hẳn, chợt cô ngẩng đầu nhìn về phía ti vi...
"Cô ấy chỉ là nhân viên của tôi mà thôi! Bởi vì công việc tôi mới liên lạc với cô ấy!" Lúc trước mặt nhiều người, Long Diệp không muốn nói nhiều, nếu không có việc gì, hắn làm sao có đủ kiên nhẫn để nói những lời vô ích với cô gái đó?
"Công việc? Hừ, công việc gì mà cần nói chuyện cả đêm chứ? Anh đừng nghĩ tôi không biết việc hai người ở chung với nhau!"
"Ồ..." Cô gái đó nói xong, bên trong nhà ăn những âm thanh xôn xao truyền tới.
Quả thực cô gái đó nói không sai, bởi vì bây giờ Dao Dao và Long Diệp sống cùng một khu nhà.
"Cô theo dõi tôi sao?"
"Long Diệp đây là anh buộc tôi phải làm thế! Cái gì tôi cũng đều cho anh nhưng anh lại lừa tôi và những người khác?" Giọng của cô gái đó gần như kiệt sức.
Long Diệp nắm chặt nắm đấm lộ cả gân xanh: "Tôi đã nói rồi, giữa tôi và Lạc Dao Dao không có gì hết!"
"Tôi không tin! Tôi không tin!"
“Rắc rắc, rắc rắc”. Âm thanh của các khớp xương vang lên.
Dao Dao cảm nhận được Long Diệp sắp bùng nổ nhưng một khi bộc phát, cho dù là cãi nhau ầm ĩ với cô gái đó cũng được, hay là đánh cô gái đó cũng được, đối với ai cũng đều không có lợi ích gì! Chung quy, nơi này đã có rất nhiều ánh mắt nhìn lắm rồi.
Cô dùng sức cắn môi dưới, nắm lấy thời cơ cô gái đó và Long Diệp cãi nhau, chợt hất bàn tay cô gái đó đang nắm tóc mình: "Hai người làm ồn đủ chưa?"
"Cái đồ đê tiện này!" Nói xong, cô gái đó giơ tay lên cao.
Cô nắm tay cô gái đó lại, quát lại: "Tiểu thư, nếu như cô ở đây để ngậm máu phun người, cẩn thận tôi tố cáo cô tội phỉ báng, cô có chứng cứ gì chứng minh mối quan hệ giữa tôi và tổng giám đốc Long không? Chúng tôi chỉ sống chung một khu nhà nhưng không sống chung với nhau, cô hiểu không? Nhìn bộ dạng cô bây giờ, quả thực giống như một người phụ nữ đanh đá, thật mất thể diện!" Nói xong, cô phủi tay bỏ đi...
Cô gái đó dường như không cam lòng, định đuổi theo nhưng lại bị Long Diệp kéo lại: "Thi Linh, tôi có chuyện muốn nói với cô, tới đây!"
Mối quan hệ giữa ba người này thật quá phức tạp, nếu như Long Diệp không quen biết Dao Dao, hoặc là Dao Dao không phải là nữ nhân của Ngự Ngạo Thiên, hắn thực sự muốn chia tay với người phụ nữ đó ngay lập tức nhưng nếu nói chia tay trước mặt nhiều người như vậy, kết quả chỉ khiến mọi người cho rằng giữa hắn và Dao Dao vốn dĩ sẽ có mối quan hệ gì đó.
Long Diệp hay là Dao Dao đều vậy, đều bị người phụ nữ đó làm cho mất mặt!
Dao Dao rời khỏi nhà ăn cũng không quay về phòng làm việc mà trực tiếp chạy ra khỏi Bác Sâm, mặc dù cuối cùng cô cũng nói ra những lời chính nghĩa đó nhưng cũng không thể không bị ánh mắt của mọi người nhìn với vẻ khinh thường.
Mất mặt, thật mất mặt!
Đây chính kết cục của tiểu tam! Kết cục của tình nhân!
Mặc dù giữa cô và Long Diệp thật sự trong sạch nhưng bất kể như thế nào cũng đều không thay đổi được sự thật cô là tình nhân của người khác!
Đi tới khách sạn gần công ty, Dao Dao mở cửa phòng, sau khi bước vào, chui vào trong chăn khóc òa lên.
Không phải vì oan ức mà khóc, cũng không phải vì bị đánh mà khóc mà là vì sự mắc kẹt, bị mắc kẹt từ tận đáy lòng, cô thực sự bị thân phận tình nhân này hành hạ lâu lắm, quá lâu rồi!
“Ting, ting, ting.” Chuông điện thoại di động vang lên từng hồi, toàn bộ đều là Long Diệp gọi tới. Cô không nghe máy mà giống như con đà điểu trốn trong chăn, quấn mình thật chặt, và có lẽ chỉ khi đó cô mới có thể tìm thấy một chút an toàn.
“Tít... tít, tít.” Chuông điện thoại bị âm thanh tin nhắn chen ngang.
Một lúc lâu, cô cầm điện thoại lên nhìn, tổng cộng có 48 cuộc gọi nhớ, 36 tin nhứn tới. Mở tin nhắn ra, đọc từng cái tin nhắn.
“Tiểu La Li, cô đâu rồi? Nghe máy đi!”
“Cô gái đó tôi đã trừng trị cô ấy rồi, cô đừng tắt máy!”
“Tiểu Tổ Tông, tôi lo muốn chết rồi, cô vẫn không trả lời tin nhắn cho tôi sao!”
“Tôi cầu xin cô, bà cô, nếu cô có chuyện gì Ngự Ngạo Thiên nhất định sẽ không tha cho tôi!”
Ngự Ngạo Thiên...
Chà, dự đoán bây giờ hắn không biết mình đang ở cùng với ai.
Dao Dao cười khinh thường, tiếp tục nhìn tin nhắn điện thoại, bỗng tên của Ngự Ngạo Thiên xuất hiện trong tầm mắt cô.
“Nghe điện thoại đi.”
“Em đâu rồi?”
“Lạc Dao Dao, em nghe điện thoại của anh đi!”
“Mẹ kiếp nghe điện thoại đi!”
“Cô gái nhỏ, đừng để tôi phải tới tìm em đó!”
Tiếp theo, cơ bản đều là tin nhắn của Ngự Ngạo Thiên gửi đến, hơn nữa khẩu khí cũng cứng rắn hơn. Đang xem 48 tin nhắn, trong đó chỉ có 10 tin nhắn của Long Diệp, toàn bộ còn lại đều là của Ngự Ngạo Thiên.
Ngự Ngạo Thiên hắn...
“Ken két.” Cửa chính đóng chặt bỗng nhiên bị mở ra từ bên ngoài. Còn không đợi Dao Dao kịp phản ứng, chỉ thấy Ngự Ngạo Thiên xông vào.
Mọi chuyện đều được Ngự Ngạo Thiên xử lý với thái độ lạnh lùng, rõ ràng hôm nay có chút khác thường, hắn đứng trước mặt cô thở hổn hển, vẻ mặt vô cùng tức giận.
Dao Dao lo lắng kéo góc chăn, hắn... hắn đang tức giận? Bởi vì mình không nghe điện thoại sao?
Còn đang nghi hoặc, Ngự Ngạo Thiên bước hai bước tới trước mặt cô. Một giây tiếp theo, một tay ôm lấy cô vào lòng: "Em! Thực sự làm anh lo lắng chết rồi..."
Không nhìn thấy vẻ mặt của hắn lúc này nhưng Dao Dao nghe thấy rõ ràng lúc hắn nói đến từ cuối cùng thở dài một hơi thật dài. Mà hai tay ôm cô thật chặt, dường như rất sợ cô lại lần nữa biến mất.
Hắn, đang lo lắng? Đang lo lắng cho cô sao?
Dao Dao cười giễu cợt, sống mũi có chút cay cay, mới phát hiện bản thân sống như vậy là rất ích kỉ, chỉ là muốn nghe lời nói quan tâm từ Ngự Ngạo Thiên, cô có chút hạnh phúc? Thật đấy!
“Lần sau, cho dù có chuyện gì, đều phải nghe điện thoại của anh, hiểu không?" Một lúc lâu, Ngự Ngạo Thiên mới chậm rãi buông lỏng cô đang ôm chặt trong lòng ra, dùng giọng nói cứng rắn để nói.
"Dạ." Cô gật đầu trả lời, ánh mắt lại hiện lên hào quang u tối.
"Em!" Sức quan sát cực mạnh của Ngự Ngạo Thiên chắc chắn cảm thấy thái độ của cô vô cùng lạnh nhạt, đây là lần đầu tiên lo lắng cho một người phụ nữ như vậy, lại nhận được phản ứng như vậy, tâm tình quả thực có chút không ổn! Nhưng...
Hắn biết rõ cô gái nhỏ này tại sao lại như vậy!
Ánh mắt sâu thẳm vẫn nhìn phòng ngủ khách sạn không lớn lắm, hắn nhanh chóng cầm lấy điều khiển từ xa ở trên đầu giường, mở tivi lên.
Dao Dao có chút không hểu ý nghĩa của hành động này nhưng một giây sau...
“Lần này ghi lại sự việc khiêu dâm không ngừng được phát tin, theo một bạn trẻ trên mạng thăm dò, nữ nhân vật chính đó là Thương Vân Nhân năm thứ ba đại học, bố có bối cảnh hắc đạo.
Nghe đến nội dung tin thông báo tin tức, ánh mắt Dao Dao u tối hẳn, chợt cô ngẩng đầu nhìn về phía ti vi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.