Chương 42: : Tạm Thời Ly Khai
Văn Sao Công
16/08/2022
"Tốt rồi, không nói những chuyệ này! Những tài liệu này vốn giá cả xa xỉ, nhưng hiện tại nguyên liệu giảm giá mạnh, 200 khối ma thạch!"
Ô Tư ra giá.
Lôi Lâm gật gật đầu, đưa hai mươi khối ma thạch trung đẳng cho Ô Tư.
Rồi lại lấy từ chỗ Ô Tư một cái túi lớn, khiến đám người chung quanh vây xem.
Lôi Lâm cười khổ, vác bọc sau lưng, tùy ý nói chuyện phiếm cùng Ô Tư.
"Sao nào? Chỗ này của anh có tin tức về vật phẩm ma hóa không?" Đối với cách có thể gia tăng thực lực cực nhanh, Lôi Lâm sẽ không bỏ qua.
"Đương nhiên là không có!" Ô Tư lắc đầu rất là lưu loát, "Gần đây giá tiền của vật phẩm ma hóa tăng mạnh, nhưng đồ bảo mệnh như thế có ai không muốn, ai còn bán đấu giá chứ?"
Lại đột nhiên nhỏ giọng: "Mua nhiều tài liệu như vậy, lại hỏi thăm vật phẩm ma hóa, cậu cũng nhận được tin tức kia rồi?"
Lôi Lâm gật đầu: "Tôi chuẩn bị xác nhận một nhiệm vụ thời gian dài, ra ngoài tránh một chút!"
Ô Tư gật đầu: "Tránh đi cũng tốt, qua mấy ngày nữa anh đây cũng sẽ ra ngoài!"
"Thậm chí ngay học đồ cấp ba có ma hóa vật phẩm như cả Ô Tư cũng muốn tránh lui!" Lôi Lâm cảm thấy càng vội vàng hơn, hàn huyên vài câu cùng Ô Tư rồi vội vàng tạm biệt rời đi.
"Chuyện nhiệm vụ không thể kéo dài nữa, phải lập tức đi ngay!"
Không nhận nhiệm vụ mà rời đi cũng không phải không được, nhưng cửa ải ngoài cửa kia thì không tốt lắm, hơn nữa sau này Lôi Lâm còn muốn trở về lấy tri thức cho Phù Thủy chính thức, nên không thể làm như vậy.
Dù sao tuy tư chất Phù Thủy của hắn tương đối bình thường nhưng có thiên phú về Dược tề học khiến ngay cả Quả Pháp Đặc đạo sư đều khen đấy, kiểu gì học viện cũng sẽ không để hắn lưu lại chịu chết mới đúng.
Bởi vì Hắc Long Tư đã thanh lý bên ngoài học viện một lần, hiện tại ở khu nhiệm vụ miễn cưỡng khôi phục lại vẻ náo nhiệt, nhưng Lôi Lâm cẩn thận quan sát, phát hiện rất ít bóng dáng của học đồ cấp ba, tự nhiên biết là chuyện gì xảy ra.
"Đều là một đám người đáng thương!" Nhìn những học đồ cấp thấp trước mắt đang tính toán thu hoạch khi nhận nhiệm vụ, cố gắng tích lũy tiền để mua sắm thu phí tri thức, trong mắt Lôi Lâm hiện ra cảm xúc thương cảm.
Những người này rõ ràng chính là con rơi rồi, tuy một học đồ hoàn toàn vô dụng đối với chính thức Phù Thủy, nhưng mấy chục, trên trăm học đồ, lại phối hợp trận pháp vu thuật thì vẫn có thể tạo thành tổn thương đối với Phù Thủy chính thức, thậm chí khiến Phù Thủy chính thức tử vong đấy, tác dụng của bọn hắn cũng là ở nơi đây rồi.
Nhưng chiến tranh giữa các Phù Thủy nguy hiểm thế nào, bọn hắn ở lại chỗ này có thể sống được ba phần chính là may mắn.
Tuy Lôi Lâm thương cảm, nhưng cũng sẽ không nói lộ ra tin tức nói ra, hắn ám chỉ cho đồng bạn của mình cũng đã tới cực hạn rồi, nếu còn truyền tin tức ra ngoài, cuối cùng khẳng định ngay cả Quả Pháp Đặc đều sẽ không bảo vệ hắn.
Lôi Lâm nhìn vách tường nhiệm vụ, ở trên đây đều là nhiệm vụ ngắn hạn, địa điểm rất gần học viện, xem ra các nhiệm vụ phân ra bên ngoài đều bị học viện ẩn giấu đi.
Thừa dịp chung quanh không có người nào, Lôi Lâm bước nhanh đến trước quầy.
"Muốn nhận nhiệm vụ gì?" Người tiếp đãi chính là một tiểu lão đầu gầy còm, nhìn rất hòa khí.
" Nhiệm vụ trên vách tường không thích hợp với tôi, có nhiệm vụ nào đặc biệt hơn một chút sao? Tôi là Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ, là đệ tử của Quả Pháp Đặc đạo sư!" Lôi Lâm thấp giọng nói, lại đưa tới một cái túi nhỏ.
Tiểu lão đầu nhanh chóng nhận lấy, mở ra nhìn nhìn, lộ ra nụ cười: "Đương nhiên là có!"
Sau đó ông ta lấy từ dưới quầy ra quyển trục, "Cậu xem một chút đi! Toàn bộ nhiệm vụ đều ghi ở phía trên!"
Quyển trục màu đen rất có phong cách cổ xưa, Lôi Lâm mở quyển trục ra, nhanh chóng xem nhiệm vụ ở trên.
Những nhiệm vụ này đều có một đặc điểm, chính là độ khó không cao, nhưng thời gian kéo dài rất lâu, hoặc nói là cố ý đấy, chính là để cho một số hạt giống có tiềm lực ngốc ở bên ngoài tránh họa.
Thông qua Chip quét qua, Lôi Lâm rất nhanh đã chọn một nhiệm vụ.
"Điều tra việc cỏ cây héo rũ gần Cực Dạ thành! Thời gian nhiệm vụ: Ba năm!"
"Chính là cái này rồi!" Lôi Lâm chỉ vào nhiệm vụ điều tra này, nói với lão đầu kia.
"Cực Dạ thành ở Đông Lâm hành tỉnh thuộc Chiểu Công quốc! Phải xuyên qua hơn nửa công quốc mới đến, muốn mua phần địa đồ không?" Lão đầu cười như một gian thương.
"Cho tôi một tấm!" Tuy lúc trước Lôi Lâm đã thu thập được một phần địa đồ, nhưng lại mua một tấm thì tốt hơn.
Lại bỏ ra hai khối ma thạch, Lôi Lâm đã nhận được một tấm địa đồ mới tinh, không chỉ ghi rõ từng hành tỉnh của Chiểu Công quốc, còn dùng chỉ đỏ ghi chú rõ một con đường.
"Xem trên bản đồ thì Cực Dạ thành ở phía đông Chiểu Công quốc, đã là phạm vi biên cảnh,cách học viện rất xa! Nhưng vừa lúc lại ở gần một căn cứ Phù Thủy có trên tư liệu mà Bích Cơ đưa tới, có thể tương đối dễ dàng nhận tin tức!"
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lôi Lâm lựa chọn nhiệm vụ này.
"Đây là bằng chứng để cậu xuất nhập!" Lão đầu lại đưa một miếng sắt màu đỏ cho Lôi Lâm: "Đừng đánh mất, mất đi là không làm lại được đâu!"
"Xem ra gần đây học viện quản lý ở phương diện xuất nhập vô cùng nghiêm khắc!"
Lôi Lâm thầm nghĩ, mặt ngoài không hề nói gì, nhận lấy miếng sắt.
Rời khỏi khu nhiệm vụ, Lôi Lâm lại tới chỗ Quả Pháp Đặc cùng mấy người bạn như Bích Cơ để cáo biệt.
Dù sao cũng không biết muốn đi ra ngoài bao lâu, một chuyện vẫn cần xử lý trước, Bích Cơ được Lôi Lâm ám chỉ, đã chuẩn bị về gia tộc rồi, mấy người Khắc Lôi Uy Nhĩ lộ ra sắc mặt rất kém, bọn hắn đến từ Khoa Lý quần đảo, ở chỗ này cũng không có chỗ khác để đi, Lôi Lâm cũng chỉ có thể an ủi ngoài miệng.
Đẩy ra cửa phòng của mình, nhìn bài trí quen thuộc, Lôi Lâm đột nhiên có chút cảm khái.
"Cũng không biết lúc nào mới có thể rồi trở về!"
Hôm nay mua sắm sách pháp thuật cùng tài liệu lẳng lặng yên nằm trong góc phòng, tràn đầy hai cái rương lớn.
Lôi Lâm nghĩ nghĩ, lại đẩy giường ra, lộ ra phía dưới sàn nhà, ở trên có rất ít tro bụi.
"Pháp Lôi Nhĩ!" Lôi Lâm hơi điểm nhẹ điểm lấm tấm màu đen trên sàn nhà một cái.
Răng rắc! Chỉ thấy tấm ván gỗ chậm rãi co rút lại hai bên, lộ ra một ống quản dược tề phía dưới.
So với số lượng đưa cho Nghê Lan kia, thì số lượng ở đây tối thiểu còn gấp 10 lần lúc trước! !
Nếu như Ô Tư nhìn thấy, chỉ sợ sẽ trợn trừng con mắt ra, khóe miệng Lôi Lâm mang theo nụ cười.
Đây chính là số dược tề mà hắn âm thầm tích góp lại, bởi vì có Chip, thành công của hắn vượt xa khỏi những người khác ước đoán, ngoài một phần nhỏ bán đi ra bên ngoài, số lượng còn lại đều ở nơi này.
"Xem nào! Dược tề thể lực có 200 phần, thuốc giải độc 150 phần, thuốc cầm máu 180 phần, vẫn còn các dược tề khác thượng vàng hạ cám, tổng giá trị tối thiểu có 3000 ma thạch!"
Lôi Lâm nhìn những lọ dược tề này, đây là một số tài sản lớn nhất của hắn, cho tới bây giờ đều giấu dưới giường, còn khóa pháp thuật này là một pháp thuật nhỏ mà tất cả học đồ cấp 2 đều biết, ngoài dùng tinh thần của người làm ra để mở, thủ đoạn cường hành khác sẽ khiến đồ vật bên trong tự hủy!
"Đã có sách pháp thuật cùng nguyên vật liệu khác yểm hộ, muốn mang những chất thuốc này ra ngoài cũng bớt được không ít phiền toái, ở bên ngoài còn cần khắc lên phù văn che dấu!"
Lôi Lâm mở ra nguyên một đám rương nhỏ mặt ngoài khắc phù văn kỳ dị, bên trong còn chuẩn bị tốt bọt biển, tơ lụa, có thể phòng ngừa dược tề bị tổn hại.
Tốn thời gian nửa đêm, Lôi Lâm mới bỏ hết toàn bộ dược tề vào trong rương, lại che dấu vào giữa đống nguyên vật liệu cùng sách pháp thuật.
"Sáu giờ rồi!"
Nghe đồng hồ báo thức vang lên, Lôi Lâm đóng lại đồng hồ trong phòng.
Vội vàng rửa mặ, mang theo hai rương lớn đi vào tầng cao nhất học viện, mua ba hắc mã cường tráng cùng một chiếc xe ngựa, Lôi Lâm thở sâu, khống chế xe ngựa đi tới một chỗ như giàn giáo.
"Đưa lệnh bài ra!" Giọng nói một người đàn ông vang lên, Lôi Lâm tranh thủ thời gian lấy ra miếng sắt màu đỏ ngày hôm qua lấy được.
Ầm! !
Giàn giáo từ từ nhấc lên, cuối cùng giống như chuyển tới một chỗ khác, phát ra tiếng động ầm.
Hai cánh cửa đá mở ra, một vòng ánh mặt trời sáng lạn chiếu xuống.
Lôi Lâm nheo hai mắt lại: "Học viện quả nhiên vẫn còn những thông đạo khác, cửa kia hẳn là chuyên môn để người ta thông hành đấy, hiện tại chính là cho vật phẩm cỡ lớn dùng đấy."
"Giá!" Vung roi ngựa, đánh xe ngựa đi ra ngoài, Lôi Lâm mới phát hiện, vị trí của hắn vừa vặn ở cửa sau trung tâ phần mộ khổng lồ.
Bởi vì sợ phiền toái, hôm qua hắn nói với đám Bích Cơ là hai ngày này sẽ chuẩn bị ly khai, lại không nói thời gian cụ thể, bởi vậy hắn đi rất yên tĩnh.
Cuối cùng Lôi Lâm lại liếc nhìn học viện một lần rồi mới bước lên con đường không biết đích đến.
"Được rồi! Mình nhìn thế nào cũng giống như chạy nạn đấy, tuyệt đối không giống đi chấp hành nhiệm vụ!"
Lôi Lâm nhìn nhìn chính mình điều khiển xe ngựa, vẫn còn rương hòm nặng trịch đằng sau, không khỏi có chút cười khổ.
"Chip! Điều tra địa đồ!"
Nghe Lôi Lâm mệnh lệnh, một bộ bản đồ còn chi tiết hơn so với bản đồ hôm qua mua được từ chỗ lão đầu kia nổi lên.
"Căn cứ vào địa đồ ngày hôm qua lấy được, tính toán ra con đường tối ưu nhất! Yêu cầu: Thuận tiện, an toàn! Còn phải cố gắng tới gần phiên chợ Phù Thủy cùng tài nguyên điểm!"
Nghe lệnh của Lôi Lâm, trên bản đồ xuất hiện một tuyến đường màu đỏ, có chút khác so với tuyên đường được đánh dấu trên bản đồ hôm qua mua từ chỗ lão đầu, tăng lên mấy đường cua quẹo, phụ cận đều là có Phù Thủy tụ tập.
"Đi thôi!" Lôi Lâm so sánh tuyến đường mà Chip đánh dấu ra, đánh xe ngựa tiến lên.
"Chip! Mở tối đa phạm vi dò xét!" Bởi vì là một mình trên đường, Lôi Lâm cũng không dám xem thường.
"Nhiệm vụ thành lập, bắt đầu dò xét!"
Chip lập tức thi hành nhiệm vụ, hình chiếu 3D ở phụ cận không ngừng hiện ra trước mặt Lôi Lâm.
"Cách học viện gần đây và xa nhất thì nguy hiểm nhỏ nhất, chỉ có đoạn đường chính giữa này nguy hiểm nhất!" Gần đây cần phòng bị Phù Thủy chính thức học viện ra tay, xa nhất địch nhân chẳng muốn đuổi theo, chỉ có đoạn này chính giữa có khả năng có mai phục.
Nhưng Lôi Lâm cũng chỉ có thể đánh cuộc một keo, lúc trước Hắc Long Tư cũng đã cho bọn hắn một bài học, hy vọng lộ trình có thể thuận lợi điểm, dù sao qua một thời gian ngắn nữa có lẽ muốn đi đều đi không được.
Xe ngựa phi tốc lao vụt trên đường, tiếng chim hót hai bên đường ít hơn trước rất nhiều.
Khi rời học viện càng ngày càng xa, tinh thần Lôi Lâm cũng càng ngày càng khẩn trương.
"Keng! Cảnh cáo! Cảnh cáo! Phía trước phát hiện sinh vật năng lượng cao!"
Chip truyền đến tiếng cảnh báo, một vật thể màu đỏ hiện ra trên màn ảnh, chạc cây cao lớn không ngừng tản ra bốn phía, mặt trên còn có rất nhiều điểm sáng màu đỏ trôi nổi.
"Hình ảnh này? Là một thân cây?" Lôi Lâm vươn tay tới bao da, thả chậm tốc độ xe.
Ô Tư ra giá.
Lôi Lâm gật gật đầu, đưa hai mươi khối ma thạch trung đẳng cho Ô Tư.
Rồi lại lấy từ chỗ Ô Tư một cái túi lớn, khiến đám người chung quanh vây xem.
Lôi Lâm cười khổ, vác bọc sau lưng, tùy ý nói chuyện phiếm cùng Ô Tư.
"Sao nào? Chỗ này của anh có tin tức về vật phẩm ma hóa không?" Đối với cách có thể gia tăng thực lực cực nhanh, Lôi Lâm sẽ không bỏ qua.
"Đương nhiên là không có!" Ô Tư lắc đầu rất là lưu loát, "Gần đây giá tiền của vật phẩm ma hóa tăng mạnh, nhưng đồ bảo mệnh như thế có ai không muốn, ai còn bán đấu giá chứ?"
Lại đột nhiên nhỏ giọng: "Mua nhiều tài liệu như vậy, lại hỏi thăm vật phẩm ma hóa, cậu cũng nhận được tin tức kia rồi?"
Lôi Lâm gật đầu: "Tôi chuẩn bị xác nhận một nhiệm vụ thời gian dài, ra ngoài tránh một chút!"
Ô Tư gật đầu: "Tránh đi cũng tốt, qua mấy ngày nữa anh đây cũng sẽ ra ngoài!"
"Thậm chí ngay học đồ cấp ba có ma hóa vật phẩm như cả Ô Tư cũng muốn tránh lui!" Lôi Lâm cảm thấy càng vội vàng hơn, hàn huyên vài câu cùng Ô Tư rồi vội vàng tạm biệt rời đi.
"Chuyện nhiệm vụ không thể kéo dài nữa, phải lập tức đi ngay!"
Không nhận nhiệm vụ mà rời đi cũng không phải không được, nhưng cửa ải ngoài cửa kia thì không tốt lắm, hơn nữa sau này Lôi Lâm còn muốn trở về lấy tri thức cho Phù Thủy chính thức, nên không thể làm như vậy.
Dù sao tuy tư chất Phù Thủy của hắn tương đối bình thường nhưng có thiên phú về Dược tề học khiến ngay cả Quả Pháp Đặc đạo sư đều khen đấy, kiểu gì học viện cũng sẽ không để hắn lưu lại chịu chết mới đúng.
Bởi vì Hắc Long Tư đã thanh lý bên ngoài học viện một lần, hiện tại ở khu nhiệm vụ miễn cưỡng khôi phục lại vẻ náo nhiệt, nhưng Lôi Lâm cẩn thận quan sát, phát hiện rất ít bóng dáng của học đồ cấp ba, tự nhiên biết là chuyện gì xảy ra.
"Đều là một đám người đáng thương!" Nhìn những học đồ cấp thấp trước mắt đang tính toán thu hoạch khi nhận nhiệm vụ, cố gắng tích lũy tiền để mua sắm thu phí tri thức, trong mắt Lôi Lâm hiện ra cảm xúc thương cảm.
Những người này rõ ràng chính là con rơi rồi, tuy một học đồ hoàn toàn vô dụng đối với chính thức Phù Thủy, nhưng mấy chục, trên trăm học đồ, lại phối hợp trận pháp vu thuật thì vẫn có thể tạo thành tổn thương đối với Phù Thủy chính thức, thậm chí khiến Phù Thủy chính thức tử vong đấy, tác dụng của bọn hắn cũng là ở nơi đây rồi.
Nhưng chiến tranh giữa các Phù Thủy nguy hiểm thế nào, bọn hắn ở lại chỗ này có thể sống được ba phần chính là may mắn.
Tuy Lôi Lâm thương cảm, nhưng cũng sẽ không nói lộ ra tin tức nói ra, hắn ám chỉ cho đồng bạn của mình cũng đã tới cực hạn rồi, nếu còn truyền tin tức ra ngoài, cuối cùng khẳng định ngay cả Quả Pháp Đặc đều sẽ không bảo vệ hắn.
Lôi Lâm nhìn vách tường nhiệm vụ, ở trên đây đều là nhiệm vụ ngắn hạn, địa điểm rất gần học viện, xem ra các nhiệm vụ phân ra bên ngoài đều bị học viện ẩn giấu đi.
Thừa dịp chung quanh không có người nào, Lôi Lâm bước nhanh đến trước quầy.
"Muốn nhận nhiệm vụ gì?" Người tiếp đãi chính là một tiểu lão đầu gầy còm, nhìn rất hòa khí.
" Nhiệm vụ trên vách tường không thích hợp với tôi, có nhiệm vụ nào đặc biệt hơn một chút sao? Tôi là Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ, là đệ tử của Quả Pháp Đặc đạo sư!" Lôi Lâm thấp giọng nói, lại đưa tới một cái túi nhỏ.
Tiểu lão đầu nhanh chóng nhận lấy, mở ra nhìn nhìn, lộ ra nụ cười: "Đương nhiên là có!"
Sau đó ông ta lấy từ dưới quầy ra quyển trục, "Cậu xem một chút đi! Toàn bộ nhiệm vụ đều ghi ở phía trên!"
Quyển trục màu đen rất có phong cách cổ xưa, Lôi Lâm mở quyển trục ra, nhanh chóng xem nhiệm vụ ở trên.
Những nhiệm vụ này đều có một đặc điểm, chính là độ khó không cao, nhưng thời gian kéo dài rất lâu, hoặc nói là cố ý đấy, chính là để cho một số hạt giống có tiềm lực ngốc ở bên ngoài tránh họa.
Thông qua Chip quét qua, Lôi Lâm rất nhanh đã chọn một nhiệm vụ.
"Điều tra việc cỏ cây héo rũ gần Cực Dạ thành! Thời gian nhiệm vụ: Ba năm!"
"Chính là cái này rồi!" Lôi Lâm chỉ vào nhiệm vụ điều tra này, nói với lão đầu kia.
"Cực Dạ thành ở Đông Lâm hành tỉnh thuộc Chiểu Công quốc! Phải xuyên qua hơn nửa công quốc mới đến, muốn mua phần địa đồ không?" Lão đầu cười như một gian thương.
"Cho tôi một tấm!" Tuy lúc trước Lôi Lâm đã thu thập được một phần địa đồ, nhưng lại mua một tấm thì tốt hơn.
Lại bỏ ra hai khối ma thạch, Lôi Lâm đã nhận được một tấm địa đồ mới tinh, không chỉ ghi rõ từng hành tỉnh của Chiểu Công quốc, còn dùng chỉ đỏ ghi chú rõ một con đường.
"Xem trên bản đồ thì Cực Dạ thành ở phía đông Chiểu Công quốc, đã là phạm vi biên cảnh,cách học viện rất xa! Nhưng vừa lúc lại ở gần một căn cứ Phù Thủy có trên tư liệu mà Bích Cơ đưa tới, có thể tương đối dễ dàng nhận tin tức!"
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lôi Lâm lựa chọn nhiệm vụ này.
"Đây là bằng chứng để cậu xuất nhập!" Lão đầu lại đưa một miếng sắt màu đỏ cho Lôi Lâm: "Đừng đánh mất, mất đi là không làm lại được đâu!"
"Xem ra gần đây học viện quản lý ở phương diện xuất nhập vô cùng nghiêm khắc!"
Lôi Lâm thầm nghĩ, mặt ngoài không hề nói gì, nhận lấy miếng sắt.
Rời khỏi khu nhiệm vụ, Lôi Lâm lại tới chỗ Quả Pháp Đặc cùng mấy người bạn như Bích Cơ để cáo biệt.
Dù sao cũng không biết muốn đi ra ngoài bao lâu, một chuyện vẫn cần xử lý trước, Bích Cơ được Lôi Lâm ám chỉ, đã chuẩn bị về gia tộc rồi, mấy người Khắc Lôi Uy Nhĩ lộ ra sắc mặt rất kém, bọn hắn đến từ Khoa Lý quần đảo, ở chỗ này cũng không có chỗ khác để đi, Lôi Lâm cũng chỉ có thể an ủi ngoài miệng.
Đẩy ra cửa phòng của mình, nhìn bài trí quen thuộc, Lôi Lâm đột nhiên có chút cảm khái.
"Cũng không biết lúc nào mới có thể rồi trở về!"
Hôm nay mua sắm sách pháp thuật cùng tài liệu lẳng lặng yên nằm trong góc phòng, tràn đầy hai cái rương lớn.
Lôi Lâm nghĩ nghĩ, lại đẩy giường ra, lộ ra phía dưới sàn nhà, ở trên có rất ít tro bụi.
"Pháp Lôi Nhĩ!" Lôi Lâm hơi điểm nhẹ điểm lấm tấm màu đen trên sàn nhà một cái.
Răng rắc! Chỉ thấy tấm ván gỗ chậm rãi co rút lại hai bên, lộ ra một ống quản dược tề phía dưới.
So với số lượng đưa cho Nghê Lan kia, thì số lượng ở đây tối thiểu còn gấp 10 lần lúc trước! !
Nếu như Ô Tư nhìn thấy, chỉ sợ sẽ trợn trừng con mắt ra, khóe miệng Lôi Lâm mang theo nụ cười.
Đây chính là số dược tề mà hắn âm thầm tích góp lại, bởi vì có Chip, thành công của hắn vượt xa khỏi những người khác ước đoán, ngoài một phần nhỏ bán đi ra bên ngoài, số lượng còn lại đều ở nơi này.
"Xem nào! Dược tề thể lực có 200 phần, thuốc giải độc 150 phần, thuốc cầm máu 180 phần, vẫn còn các dược tề khác thượng vàng hạ cám, tổng giá trị tối thiểu có 3000 ma thạch!"
Lôi Lâm nhìn những lọ dược tề này, đây là một số tài sản lớn nhất của hắn, cho tới bây giờ đều giấu dưới giường, còn khóa pháp thuật này là một pháp thuật nhỏ mà tất cả học đồ cấp 2 đều biết, ngoài dùng tinh thần của người làm ra để mở, thủ đoạn cường hành khác sẽ khiến đồ vật bên trong tự hủy!
"Đã có sách pháp thuật cùng nguyên vật liệu khác yểm hộ, muốn mang những chất thuốc này ra ngoài cũng bớt được không ít phiền toái, ở bên ngoài còn cần khắc lên phù văn che dấu!"
Lôi Lâm mở ra nguyên một đám rương nhỏ mặt ngoài khắc phù văn kỳ dị, bên trong còn chuẩn bị tốt bọt biển, tơ lụa, có thể phòng ngừa dược tề bị tổn hại.
Tốn thời gian nửa đêm, Lôi Lâm mới bỏ hết toàn bộ dược tề vào trong rương, lại che dấu vào giữa đống nguyên vật liệu cùng sách pháp thuật.
"Sáu giờ rồi!"
Nghe đồng hồ báo thức vang lên, Lôi Lâm đóng lại đồng hồ trong phòng.
Vội vàng rửa mặ, mang theo hai rương lớn đi vào tầng cao nhất học viện, mua ba hắc mã cường tráng cùng một chiếc xe ngựa, Lôi Lâm thở sâu, khống chế xe ngựa đi tới một chỗ như giàn giáo.
"Đưa lệnh bài ra!" Giọng nói một người đàn ông vang lên, Lôi Lâm tranh thủ thời gian lấy ra miếng sắt màu đỏ ngày hôm qua lấy được.
Ầm! !
Giàn giáo từ từ nhấc lên, cuối cùng giống như chuyển tới một chỗ khác, phát ra tiếng động ầm.
Hai cánh cửa đá mở ra, một vòng ánh mặt trời sáng lạn chiếu xuống.
Lôi Lâm nheo hai mắt lại: "Học viện quả nhiên vẫn còn những thông đạo khác, cửa kia hẳn là chuyên môn để người ta thông hành đấy, hiện tại chính là cho vật phẩm cỡ lớn dùng đấy."
"Giá!" Vung roi ngựa, đánh xe ngựa đi ra ngoài, Lôi Lâm mới phát hiện, vị trí của hắn vừa vặn ở cửa sau trung tâ phần mộ khổng lồ.
Bởi vì sợ phiền toái, hôm qua hắn nói với đám Bích Cơ là hai ngày này sẽ chuẩn bị ly khai, lại không nói thời gian cụ thể, bởi vậy hắn đi rất yên tĩnh.
Cuối cùng Lôi Lâm lại liếc nhìn học viện một lần rồi mới bước lên con đường không biết đích đến.
"Được rồi! Mình nhìn thế nào cũng giống như chạy nạn đấy, tuyệt đối không giống đi chấp hành nhiệm vụ!"
Lôi Lâm nhìn nhìn chính mình điều khiển xe ngựa, vẫn còn rương hòm nặng trịch đằng sau, không khỏi có chút cười khổ.
"Chip! Điều tra địa đồ!"
Nghe Lôi Lâm mệnh lệnh, một bộ bản đồ còn chi tiết hơn so với bản đồ hôm qua mua được từ chỗ lão đầu kia nổi lên.
"Căn cứ vào địa đồ ngày hôm qua lấy được, tính toán ra con đường tối ưu nhất! Yêu cầu: Thuận tiện, an toàn! Còn phải cố gắng tới gần phiên chợ Phù Thủy cùng tài nguyên điểm!"
Nghe lệnh của Lôi Lâm, trên bản đồ xuất hiện một tuyến đường màu đỏ, có chút khác so với tuyên đường được đánh dấu trên bản đồ hôm qua mua từ chỗ lão đầu, tăng lên mấy đường cua quẹo, phụ cận đều là có Phù Thủy tụ tập.
"Đi thôi!" Lôi Lâm so sánh tuyến đường mà Chip đánh dấu ra, đánh xe ngựa tiến lên.
"Chip! Mở tối đa phạm vi dò xét!" Bởi vì là một mình trên đường, Lôi Lâm cũng không dám xem thường.
"Nhiệm vụ thành lập, bắt đầu dò xét!"
Chip lập tức thi hành nhiệm vụ, hình chiếu 3D ở phụ cận không ngừng hiện ra trước mặt Lôi Lâm.
"Cách học viện gần đây và xa nhất thì nguy hiểm nhỏ nhất, chỉ có đoạn đường chính giữa này nguy hiểm nhất!" Gần đây cần phòng bị Phù Thủy chính thức học viện ra tay, xa nhất địch nhân chẳng muốn đuổi theo, chỉ có đoạn này chính giữa có khả năng có mai phục.
Nhưng Lôi Lâm cũng chỉ có thể đánh cuộc một keo, lúc trước Hắc Long Tư cũng đã cho bọn hắn một bài học, hy vọng lộ trình có thể thuận lợi điểm, dù sao qua một thời gian ngắn nữa có lẽ muốn đi đều đi không được.
Xe ngựa phi tốc lao vụt trên đường, tiếng chim hót hai bên đường ít hơn trước rất nhiều.
Khi rời học viện càng ngày càng xa, tinh thần Lôi Lâm cũng càng ngày càng khẩn trương.
"Keng! Cảnh cáo! Cảnh cáo! Phía trước phát hiện sinh vật năng lượng cao!"
Chip truyền đến tiếng cảnh báo, một vật thể màu đỏ hiện ra trên màn ảnh, chạc cây cao lớn không ngừng tản ra bốn phía, mặt trên còn có rất nhiều điểm sáng màu đỏ trôi nổi.
"Hình ảnh này? Là một thân cây?" Lôi Lâm vươn tay tới bao da, thả chậm tốc độ xe.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.