Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 222: Một ghost rider khác (1)

Hỏa Chi Cao Hứng

07/08/2018

Đá giả kim là một sản phẩm trong những truyền thuyết về thuật giả kim, nó còn được gọi là đá của trời, hòn đá của sự kỳ tích, nguyên tố thứ năm, còn tác dụng của nó thì... không có gì là nó không làm được, đó là một thứ vạn năng.

Đương nhiên là Evanson không thể làm ra đá giả kim, không chỉ là vì sự thuần thục của anh trong thuật luyện kim mới chỉ ở mức sơ cấp, mà cho dù đạt đến trình độ cao cấp thì cũng sẽ không thể có được đá giả kim, cái mà anh vừa lấy ra chỉ là một viên Soul Crystal bình thường mà thôi, chỉ cần dùng ma pháp đánh bóng một chút là sẽ ra hình dáng của một cái dao găm.

Còn vì sao khi anh dùng ma pháp để đánh bóng nó mà cánh tay lại giống như đang vo tròn thứ gì đó, không ngừng chà xát, hừ hừ, đúng là những người ở ngoài ngành. Đây là động tác tiêu chuẩn trong ngành chế tạo của Azeroth chúng tôi, từ những thứ nhỏ như một chai thuốc cho đến một chiếc phi thuyền thì đều do chà xát như thế mà ra cả.

“Nguyên tố thứ năm, vật nối liền khoảng cách giữa vật chất và tinh thần.” Evanson nhẹ nhàng vuốt ve dao găm, trong giọng nói có phần khoe khoang:

“Hòn đá của sự kỳ tích, nó có thể vượt ra khỏi giới hạn của sự sống và cái chết.” Evanson lạnh lùng nhìn về phía Blackheart: “Khi đứng trước nó thì sự bất tử của anh chính là một trò cười.”

Thực ra về bản chất thì Soul Crytal cũng rất giống với đá giả kim.

Nhân tố chủ yếu nhất để luyện thành đá giả kim chính là linh hồn, mà Soul Crytal là do các linh hồn ngưng tụ lại mà thành.

Trong truyền thuyết thì tác dụng lớn nhất của đá giả kim chính là làm cho người ta trường sinh bất lão và có được sức mạnh. Còn Soul Crytal thì...

Cái gì? Anh nói uy lực pháp thuật của mình không đủ mạnh? Chỉ cần khảm thêm vài viên Soul Crytal lên trang bị của mình là được! Cái gì? Anh bị thương nặng sắp chết? Nếu muốn sống thì chỉ cần sử dụng đá trị liệu được làm từ Soul Crytal thôi! A!? Chưa kịp sử dụng mà anh đã chết rồi sao? Không có vấn đề gì phải sợ cả! Tôi có một viên đá linh hồn được làm từ Soul Crytal, giờ sống lại chỉ là một việc đơn giản, hoàn toàn không có vấn đề gì cả!

Blackheart giữ chặt lấy cánh tay phải của mình, cánh tay này của hắn không thể khôi phục lại như cũ cũng chỉ vì sự tấn công trực tiếp vào trong linh hồn và điều đó đã giải trừ sự bất tử trên cánh tay phải của hắn: “Sao ngươi có thể có được món đồ này?!” Blackheart không dám tin vào điều này.

Hắn biết về đá giả kim, nhưng đó là sự tồn tạo cao cấp như thế nào chứ? Đây chính là một bí ẩn trong những bí ẩn của thuật giả kim, chỉ có những vị ma pháp sư vĩ đại như Merlin hay Raymond mới xứng đáng có được nó.

“Tôi không nên có nó sao?” Evanson nhìn về phía cái dao găm mà bản thân vừa làm.

“Đương nhiên!” Blackheart trả lời một cách khẳng định, Merlin là ai? Đó là người đã sáng lâp ra Great Britain, chính là một vị quốc vương trong truyền thuyết, cho dù là vị pháp sư mạnh nhất đứng đầu giới ma pháp ngày nay cũng chưa chắc có thể chiến thắng bà ấy. Và nếu anh có được thực lực như vậy thì tôi đã sớm chết rồi chứ đâu có thể đứng ở đây như thế này.

“Sự tồn tại của nó chính là câu trả lời hợp lý nhất cho mọi câu hỏi và đúng là tôi có đá giả kim.” Tuy Evanson đang mỉm cười nhưng khí thế của anh lại giống như một vị cường giả đang nhìn mọi thứ bằng nửa con mắt vậy. Nhưng... răng rắc...



Khi mà khí thế của Evanson lên đến mức cao nhất thì cái dao găm được là từ Soul Crytal kia lại vỡ vụn, sao đó liền biến thành một tia sáng rồi biến mất...

Blackheart: “?_??”

Sif: “⊙_⊙”

Evanson: “(||?_?)”

Tình huống gì đây! Không thể đợi đến lúc tôi ra oai xong mới vỡ sao! Sao lại có thể làm ra chuyện như vậy trong thời khắc quan trọng này chứ!

Nói thật thì phẩm chất của viên Soul Crytal trong tay Evanson có phần thấp. Đồ tốt đã bị hắn đem đi đổi lấy thứ khác từ lâu rồi, còn cái hắn nhét vào trong động cơ ô tô và cái lúc nãy thì hắn cũng không rõ lắm.

Cho nên loại Soul Crytal có phẩm chất thấp như vậy thì chỉ có thể dùng một lần, mặc dù nó khiến cho vết thương của Blackheart không thể khôi phục lại được nhưng nó cũng chỉ dùng được đến đó thôi.

“Ha ha ha ha ha ha.” Nhìn thấy cái dao găm khiến cho bản thân phải kiêng kỵ vỡ nát thì Blackheart lại bắt đầu lấn tới: “Vũ khí đã mất rồi thì giờ anh có thể làm gì tôi nào.”

Blackheart không còn thấy sợ hãi nữa và cũng cho rằng món đồ mà Evanson lấy ra không phải là đá giả kim mà chỉ là hàng nhái lại một vài công dụng của đá giải kim.

“Quả là có chút khó...” Evanson trả lời một cách khó khăn: “Nếu như đã mất vũ khí, thì... tôi liền lấy thêm một cái khác vậy.” Sau khi tìm kiếm một lúc thì Evanson liền lấy ra một cái dao găm giống như cái trước đó.

Hừ, nhóc con, tôi chỉ cần một giây để biết đổi tính chất của Soul Crytal thành đá trị liệu thì anh nghĩ tôi cần bao nhiêu thời gian chỉ để thay đổi hình dáng của nó chứ?

Lúc nãy tôi tốn nhiều thời gian như vậy nhưng nếu không phải vì không đủ nguyên liệu thì anh có tin là tôi sẽ biến nó thành phi tiêu để ném chết anh không?

Vẻ mặt của Blackheart lúc này có phần dại ra, chẳng lẽ đây không phải là hàng nhái mà là một loại đá giả kim cấp thấp được sản xuất hàng loạt sao? Mà việc xảy ra sau đó còn khiến cho hắn như muốn hỏng mất.



“Sif, nhận lấy.” Evanson ném dao găm cho Sif, dù sao thì cô gái này giỏi trong việc dùng dao hơn hắn nhiều: “Chặt đứt tay chân của hắn!” Evanson lại lấy hai cái dao găm khác ra, giống như nó là đồ miễn phí vậy. Nhóc con, xem tôi làm thế nào để biến anh thành nhân trệ (*).

Sif ném vũ khí của bản thân đi sau đó đón lấy hai cái dao găm mà Evanson ném đến, rồi khẽ cử động, điều này làm cho một chiến sĩ cuồng bạo và một đạo tặc chuyên ám sát như hòa vào làm một.

Lần này thì Blackheart tập trung toàn bộ tinh thần để ứng chiến, trước đây nếu bị người phụ nữ này chém một nhát thì còn có thể khôi phục nhưng giờ thì điều đó là không thể, bị chém một cái là không thể liền lại.

Nhưng may mà hắn mạnh hơn Sif nên chỉ cần hắn muốn tránh thì Sif khó có thể làm cho hắn bị thương! Nhưng chỉ trách là Sif không chiến đấu một mình mà còn có đồng đội nữa!

Đột nhiên có hai con chó săn của địa ngục nhảy ra từ phía sau của Blackheart, mỗi con cắn chặt một bên chân của hắn.

Blackheart không ngờ được là còn có chiêu này, cho nên hành động của hắn liền bị hạn chế.

Còn Sif cũng sẽ không khách khí với hắn, liên tục chém xuống người hắn, chỉ trong nháy mắt thì hai chân của hắn cũng bị chặt đứt.

“Giờ thì anh còn muốn nói gì không?” Evanson nhìn về phía Blackheart nay đã trở thành nhân trệ: “Thái tử điện hạ.”

“Anh cũng không làm gì được tôi!” Tuy Blackheart lúc này nhìn rất thê thảm nhưng hắn cũng không chịu thua: “Vũ khí của anh tuy rất lợi hại nhưng cũng chỉ có thể ngăn chặn khả năng tự khôi phục của tôi mà thôi, chứ không thể giết chết tôi, cho dù anh chặt đứt đầu của tôi, băm cơ thể của tôi thành mảnh vụn nhưng tôi vẫn còn sống, chỉ cần người của tôi có thể tìm đủ các phần thì sẽ có biện pháp để chữa trị.

Người của anh? Evanson không để điều đó vào mắt, chỉ sợ ở dưới địa ngục thì cha của anh đang quét sạch đám người phản động đó, xem đến lúc đấy thì anh còn có đàn em sao?

Nhưng Evanson là người có thói quen diệt cỏ tận gốc nên hắn đem toàn bộ dao găm được làm bằng Soul Crytal cắm vào lồng ngực của Blackheart, và tất cả đều hóa thành nước rồi ngấm vào bên trong cơ thể hắn: “Bây giờ thì anh còn bất tử sao?”

Evanson liếc mắt nhìn về phía Ghost Rider rồi nói: “Bây giờ thì anh ta có thể thẩm lý và phán quyết anh rồi!”

***

(*) Nhân trệ: Người lợn, xuất phát từ tích Lữ Hậu trả thù Thích phu nhân - cho uống thuốc câm, rồi chặt tay chân, khoét mắt, cắt tai, giam vào nhà xí dơ bẩn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook