Thực Cốt Ân Sủng Khí Phi, Chỉ Muốn Nàng!
Chương 124: SỨC MẠNH ĐÁNG SỢ
Lam Tiểu Úc
23/05/2013
Vẻ mặt Tư Đồ Minh trong trẻo nhưng lạnh lùng, hắn vung ống tay áo lên, mũi tên bạc điên cuồng lao đến đều bị đánh rơi, vỡ thành bụi phấn.
Thị vệ có mặt ở đó, hoàn toàn ngây dại. Đây là người sao? Sức mạnh thật đáng sợ!
"Chạy mau! Mọi người chạy mau!!" Thị vệ thấy ba vị chủ nhân của phủ Tướng quân đều chết trong tay Tư Đồ Minh, lúc này lại nhận thấy công lực sâu không lường được của Tư Đồ Minh, những người này cũng không còn ý chí chiến đấu mà dây dưa, quyết định chạy trối chết quan trọng hơn.
Nhìn những người này tháo chạy, Tư Đồ Minh và Chân Linh cũng không truy đuổi tới cùng, bây giờ quan trọng hơn là cứu Bích Ba.
Thân ảnh hai người, bay xuống Thiên phòng.
Đẩy cửa đi vào, trước mạt bị một đạo ánh sáng sắc lạnh đánh úp lại.
Sắc mặt Tư Đồ Minh lạnh lùng, vung ống tay áo, đem phi đao kia hung hăng đánh rơi trên mặt đất. "Là ngươi, Nam Cung Thần!"
Nam Cung Thần trước mặt, trường bào óng ánh, ánh mắt ngoan độc nhìn Tư Đồ Minh và Chân Linh, ngửa mặt lên trời cười to. "Ha ha ha, Dạ Đế, ngươi cũng không ngờ là trẫm đi."
Tư Đồ Minh trong trẻo nhưng lạnh lùng không nói.
Chân Linh nhìn Nam Cung Thần đang điên cuồng giương giọng nói: "Nam Cung Thần, ngươi thật hèn hạ."
Nam Cung Thần cười lạnh lẽo, hai mắt diêm dúa lẳng lơ loé lên ánh sáng dữ tợn khát máu. "Chân Linh, trẫm còn đê tiện hơn nhiều." Dứt lời, hắn vỗ tay hai cái, không bao lâu liền có người mang vào một cái bao tải.
"Mở ra."
"Vâng, hoàng thượng." Người kia nghe lệnh mở bao tải ra, hình ảnh đập vào mắt, khiến lòng Chân Linh đau đớn.
Trong bao tải chính là Bích Ba, đúng hơn là Bích Ba bị chặt đứt tay chân, mắt bị người ta móc ra, hai tai bị cắt đứt, ngay cả đầu lưỡi cũng bị người ta rút, nàng lúc này, sống không bằng chết.
"Bích Ba!!!" Chân Linh đau lòng hô to, nàng vội vàng muốn nhào đến, nhưng hai tay bị Tư Đồ Minh giữ chặt.
"Chân nhi, đừng kích động, tỉnh táo lại." Tư Đồ Minh nhìn Chân Linh bi thương thống khổ như thế, trong lòng cũng đau đớn theo. Hắn lạnh lùng nhìn Nam Cung Thần, hôm nay, hắn nhất định muốn hắn trả nợ máu.
Chân Linh giãy dụa ở trong ngực Tư Đồ Minh, một lát sau, nàng hoàn toàn an tĩnh lại, hét lớn với Nam Cung Thần. "Nam Cung Thần, hôm nay Chân Linh ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết, ta muốn ngươi hối hận vì những gì hôm nay ngươi gây nên, ta muốn ngươi đau đớn gấp mười lần để trả nợ máu này."
Dứt lời, nàng ngửa mặt lên trời hét một tiếng, mái tóc dài của nàng bay múa giữa không trung, hai mắt nàng nhiễm màu đỏ, nàng đẩy Tư Đồ Minh ra, sức lực to lớn, làm cho tất cả mọi người giữa sân kinh hãi.
Chân Linh bây giờ, rõ ràng chính là Tu La ở Địa Ngục, ác ma đáng sợ chỉ biết đoạt mạng người.
"Chân nhi!" Tư Đồ Minh bị đẩy ra vài bước, hắn không khỏi kinh hãi cùng chấn động gọi Chân Linh.
Chân Linh lúc này, hoàn toàn làm cho hắn hoảng loạn, vừa rồi nàng dùng hết sức đẩy hắn, hắn cảm nhận được trong cơ thể nàng có một sức mạnh đáng sợ đang rục rịch, một chưởng vừa rồi, nếu đổi lại là người thường, đã hộc máu bỏ mình.
Tư Đồ Minh ý thức được tình thế nghiêm trọng, hắn vội chạy đến, muốn đem Chân Linh ôm vào lòng, muốn khắc chế luồng sức mạnh đáng sợ kia trong cơ thể nàng, nhưng thân ảnh hắn vừa mới xẹt qua, đã bị sức mạnh đáng sợ phát ra của Chân Linh bắn trở về, rơi xuống mặt đất, lui về phía sau vài bước mới có thể đứng vững thân mình.
Sự điên cuồng trên mặt Nam Cung Thần đã gở bỏ, tất cả máu cũng rút đi, bộ dạng hắn không thể tin nhìn Chân Linh, trong lòng kinh hãi đến cực hạn.
Đây, đây, đây là người sao? Nàng, nàng rốt cuộc là quái vật gì? Tại sao lại có sức mạnh đáng sợ đến như vậy?
"Hoàng thượng, chạy mau!" Hộ vệ ngầm bên cạnh Nam Cung Thần hoảng sợ mà hô to.
Nam Cung Thần lúc này mới thu hồi kinh hãi, vội vàng nhảy lên.
"Muốn đi, không có cửa đâu, nói cho các ngươi biết, hôm nay bất luận kẻ nào cũng đừng mong sống sót rời khỏi đây." Tiếng Chân Linh lạnh lùng uy hiếp như từ Địa Ngục truyền đến, hơi thở lạnh lẽo làm cho độ ấm của cả Thiên phòng giảm xuống.
Lời vừa hạ xuống, thân thể nàng bay nhanh ra ngoài, mọi người chỉ thấy luồng ánh sáng trắng chợt loé, còn chưa kịp kêu thành tiếng, đã dễ dàng thổ huyết bỏ mạng, hai mắt sợ hãi đóng băng, chết không nhắm mắt.
Thân thể Nam Cung Thần bị hất bay ra ngoài, nặng nề đập xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi thật lớn.
Hắn nhìn hơn mười thi thể trên mặt đất, hai mắt phát ra sự sợ hãi tới cực điểm. Ám vệ này, đều là đương kim thiên hạ cao thủ số một số hai, thế nhưng bị nàng dùng một chiêu liền chết toàn bộ, thật đáng sợ!
Chân Linh mới hạ xuống, áo trắng nhiễm vài vết máu nhỏ, đập vào mắt là màu hồng và màu trắng tinh khiết lần lượt thay đổi cùng một chỗ, thành hình ảnh xinh đẹp đánh sâu vào thị giác, bước chân của nàng mơ hồ, hai mắt nhuộm đỏ, nàng giờ này phút này, gần như bị sức mạnh đáng sợ trong cơ thể khống chế, nàng dừng không được, chỉ có thể giết sạch mọi người, nàng mới có thể dừng lại.
"Ngươi không thể giết trẫm..." Nam Cung Thần cực lực áp chế sự sợ hãi trong lòng, muốn dùng giọng điệu bình tĩnh nói chuyện, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, hắn mới phát hiện bất luận thế nào cũng không thể bình tĩnh, dưới sát khí đáng sợ, hắn hoàn toàn sợ hãi, sự sợ hãi bản năng điên cuồng cuốn lấy hắn, hắn run rẩy, chậm rãi bò về phía sau.
Chân Linh đối với lời của hắn mắt điếc tai ngơ, trong mắt nàng chỉ có sát khí, sát khí huỷ thiên diệt địa, ba nghìn tóc đen, xinh đẹp bay lên, phối với đôi mắt màu đỏ, cực kỳ giống Tu La đòi mạng.
Nàng vươn năm ngón tay, hướng tới cổ Nam Cung Thần chộp lấy.
"Chân nhi, không được..." Ngay thời điểm khẩn trương như thế, Tư Đồ Minh hoảng sợ hô to, hắn hối hả nhào tới, từ phía sau Chân Linh ôm thật chặt.
Ánh mắt hắn tràn ngập sự hoảng sợ và đau đớn, hắn ở bên tai Chân Linh, dùng tiếng nói dịu dàng gọi nàng, muốn đem nàng từ trong điên cuồng kéo trở về. "Chân nhi, Chân nhi, dừng lại, mau dừng lại."
Mặc dù Tư Đồ Minh không rõ luồng sức mạnh kia đến tột cùng là cái gì, nhưng hắn lại cảm nhận được hơi thở tà ác, nếu như bình thường Chân Linh giết Nam Cung Thần hắn không chỉ không ngăn cản mà còn có thể hỗ trợ, mà giờ phút này nàng muốn giết Nam Cung Thần, hắn nhất định phải ngăn cản.
Nhân lúc luồng sức mạnh tà ác đang lượn lờ trong cơ thể nàng vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, ngăn cản còn kịp. Nếu giết Nam Cung Thần, máu của hắn chắc chắn sẽ khiến cho sức mạnh kia trong cơ thể nàng trở nên điên cuồng. Bởi vì máu của Nam Cung Thần cũng rất tà ác, một khi dính vào, đến khi đó bất luận kẻ nào cũng không thể ngăn cản được nàng, luồng sức mạnh cường đại tà ác sẽ hoàn toàn đem nàng phản phệ, chỉ sợ thiên hạ sẽ vì vậy mà rung chuyển, mọi người sẽ bị vây trong nước sôi lửa bỏng.
Thị vệ có mặt ở đó, hoàn toàn ngây dại. Đây là người sao? Sức mạnh thật đáng sợ!
"Chạy mau! Mọi người chạy mau!!" Thị vệ thấy ba vị chủ nhân của phủ Tướng quân đều chết trong tay Tư Đồ Minh, lúc này lại nhận thấy công lực sâu không lường được của Tư Đồ Minh, những người này cũng không còn ý chí chiến đấu mà dây dưa, quyết định chạy trối chết quan trọng hơn.
Nhìn những người này tháo chạy, Tư Đồ Minh và Chân Linh cũng không truy đuổi tới cùng, bây giờ quan trọng hơn là cứu Bích Ba.
Thân ảnh hai người, bay xuống Thiên phòng.
Đẩy cửa đi vào, trước mạt bị một đạo ánh sáng sắc lạnh đánh úp lại.
Sắc mặt Tư Đồ Minh lạnh lùng, vung ống tay áo, đem phi đao kia hung hăng đánh rơi trên mặt đất. "Là ngươi, Nam Cung Thần!"
Nam Cung Thần trước mặt, trường bào óng ánh, ánh mắt ngoan độc nhìn Tư Đồ Minh và Chân Linh, ngửa mặt lên trời cười to. "Ha ha ha, Dạ Đế, ngươi cũng không ngờ là trẫm đi."
Tư Đồ Minh trong trẻo nhưng lạnh lùng không nói.
Chân Linh nhìn Nam Cung Thần đang điên cuồng giương giọng nói: "Nam Cung Thần, ngươi thật hèn hạ."
Nam Cung Thần cười lạnh lẽo, hai mắt diêm dúa lẳng lơ loé lên ánh sáng dữ tợn khát máu. "Chân Linh, trẫm còn đê tiện hơn nhiều." Dứt lời, hắn vỗ tay hai cái, không bao lâu liền có người mang vào một cái bao tải.
"Mở ra."
"Vâng, hoàng thượng." Người kia nghe lệnh mở bao tải ra, hình ảnh đập vào mắt, khiến lòng Chân Linh đau đớn.
Trong bao tải chính là Bích Ba, đúng hơn là Bích Ba bị chặt đứt tay chân, mắt bị người ta móc ra, hai tai bị cắt đứt, ngay cả đầu lưỡi cũng bị người ta rút, nàng lúc này, sống không bằng chết.
"Bích Ba!!!" Chân Linh đau lòng hô to, nàng vội vàng muốn nhào đến, nhưng hai tay bị Tư Đồ Minh giữ chặt.
"Chân nhi, đừng kích động, tỉnh táo lại." Tư Đồ Minh nhìn Chân Linh bi thương thống khổ như thế, trong lòng cũng đau đớn theo. Hắn lạnh lùng nhìn Nam Cung Thần, hôm nay, hắn nhất định muốn hắn trả nợ máu.
Chân Linh giãy dụa ở trong ngực Tư Đồ Minh, một lát sau, nàng hoàn toàn an tĩnh lại, hét lớn với Nam Cung Thần. "Nam Cung Thần, hôm nay Chân Linh ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết, ta muốn ngươi hối hận vì những gì hôm nay ngươi gây nên, ta muốn ngươi đau đớn gấp mười lần để trả nợ máu này."
Dứt lời, nàng ngửa mặt lên trời hét một tiếng, mái tóc dài của nàng bay múa giữa không trung, hai mắt nàng nhiễm màu đỏ, nàng đẩy Tư Đồ Minh ra, sức lực to lớn, làm cho tất cả mọi người giữa sân kinh hãi.
Chân Linh bây giờ, rõ ràng chính là Tu La ở Địa Ngục, ác ma đáng sợ chỉ biết đoạt mạng người.
"Chân nhi!" Tư Đồ Minh bị đẩy ra vài bước, hắn không khỏi kinh hãi cùng chấn động gọi Chân Linh.
Chân Linh lúc này, hoàn toàn làm cho hắn hoảng loạn, vừa rồi nàng dùng hết sức đẩy hắn, hắn cảm nhận được trong cơ thể nàng có một sức mạnh đáng sợ đang rục rịch, một chưởng vừa rồi, nếu đổi lại là người thường, đã hộc máu bỏ mình.
Tư Đồ Minh ý thức được tình thế nghiêm trọng, hắn vội chạy đến, muốn đem Chân Linh ôm vào lòng, muốn khắc chế luồng sức mạnh đáng sợ kia trong cơ thể nàng, nhưng thân ảnh hắn vừa mới xẹt qua, đã bị sức mạnh đáng sợ phát ra của Chân Linh bắn trở về, rơi xuống mặt đất, lui về phía sau vài bước mới có thể đứng vững thân mình.
Sự điên cuồng trên mặt Nam Cung Thần đã gở bỏ, tất cả máu cũng rút đi, bộ dạng hắn không thể tin nhìn Chân Linh, trong lòng kinh hãi đến cực hạn.
Đây, đây, đây là người sao? Nàng, nàng rốt cuộc là quái vật gì? Tại sao lại có sức mạnh đáng sợ đến như vậy?
"Hoàng thượng, chạy mau!" Hộ vệ ngầm bên cạnh Nam Cung Thần hoảng sợ mà hô to.
Nam Cung Thần lúc này mới thu hồi kinh hãi, vội vàng nhảy lên.
"Muốn đi, không có cửa đâu, nói cho các ngươi biết, hôm nay bất luận kẻ nào cũng đừng mong sống sót rời khỏi đây." Tiếng Chân Linh lạnh lùng uy hiếp như từ Địa Ngục truyền đến, hơi thở lạnh lẽo làm cho độ ấm của cả Thiên phòng giảm xuống.
Lời vừa hạ xuống, thân thể nàng bay nhanh ra ngoài, mọi người chỉ thấy luồng ánh sáng trắng chợt loé, còn chưa kịp kêu thành tiếng, đã dễ dàng thổ huyết bỏ mạng, hai mắt sợ hãi đóng băng, chết không nhắm mắt.
Thân thể Nam Cung Thần bị hất bay ra ngoài, nặng nề đập xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi thật lớn.
Hắn nhìn hơn mười thi thể trên mặt đất, hai mắt phát ra sự sợ hãi tới cực điểm. Ám vệ này, đều là đương kim thiên hạ cao thủ số một số hai, thế nhưng bị nàng dùng một chiêu liền chết toàn bộ, thật đáng sợ!
Chân Linh mới hạ xuống, áo trắng nhiễm vài vết máu nhỏ, đập vào mắt là màu hồng và màu trắng tinh khiết lần lượt thay đổi cùng một chỗ, thành hình ảnh xinh đẹp đánh sâu vào thị giác, bước chân của nàng mơ hồ, hai mắt nhuộm đỏ, nàng giờ này phút này, gần như bị sức mạnh đáng sợ trong cơ thể khống chế, nàng dừng không được, chỉ có thể giết sạch mọi người, nàng mới có thể dừng lại.
"Ngươi không thể giết trẫm..." Nam Cung Thần cực lực áp chế sự sợ hãi trong lòng, muốn dùng giọng điệu bình tĩnh nói chuyện, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, hắn mới phát hiện bất luận thế nào cũng không thể bình tĩnh, dưới sát khí đáng sợ, hắn hoàn toàn sợ hãi, sự sợ hãi bản năng điên cuồng cuốn lấy hắn, hắn run rẩy, chậm rãi bò về phía sau.
Chân Linh đối với lời của hắn mắt điếc tai ngơ, trong mắt nàng chỉ có sát khí, sát khí huỷ thiên diệt địa, ba nghìn tóc đen, xinh đẹp bay lên, phối với đôi mắt màu đỏ, cực kỳ giống Tu La đòi mạng.
Nàng vươn năm ngón tay, hướng tới cổ Nam Cung Thần chộp lấy.
"Chân nhi, không được..." Ngay thời điểm khẩn trương như thế, Tư Đồ Minh hoảng sợ hô to, hắn hối hả nhào tới, từ phía sau Chân Linh ôm thật chặt.
Ánh mắt hắn tràn ngập sự hoảng sợ và đau đớn, hắn ở bên tai Chân Linh, dùng tiếng nói dịu dàng gọi nàng, muốn đem nàng từ trong điên cuồng kéo trở về. "Chân nhi, Chân nhi, dừng lại, mau dừng lại."
Mặc dù Tư Đồ Minh không rõ luồng sức mạnh kia đến tột cùng là cái gì, nhưng hắn lại cảm nhận được hơi thở tà ác, nếu như bình thường Chân Linh giết Nam Cung Thần hắn không chỉ không ngăn cản mà còn có thể hỗ trợ, mà giờ phút này nàng muốn giết Nam Cung Thần, hắn nhất định phải ngăn cản.
Nhân lúc luồng sức mạnh tà ác đang lượn lờ trong cơ thể nàng vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, ngăn cản còn kịp. Nếu giết Nam Cung Thần, máu của hắn chắc chắn sẽ khiến cho sức mạnh kia trong cơ thể nàng trở nên điên cuồng. Bởi vì máu của Nam Cung Thần cũng rất tà ác, một khi dính vào, đến khi đó bất luận kẻ nào cũng không thể ngăn cản được nàng, luồng sức mạnh cường đại tà ác sẽ hoàn toàn đem nàng phản phệ, chỉ sợ thiên hạ sẽ vì vậy mà rung chuyển, mọi người sẽ bị vây trong nước sôi lửa bỏng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.