Thực Cốt Ngụy Tình: Vợ Cũ Đừng Hòng Chạy
Chương 27:
Mê Điệp Duy Nhất
02/02/2023
Hàn Đình, tôi đã thỏa thuận xong với anh rồi, thì sẽ không bỏ đi đâu, anh không cần phải làm bộ mặt đạo đức giả ở trước mặt tôi!” Lúc này Nhan Mộc Tâm chỉ có thể nói những lời mỉa mai anh như vậy."Cô nhất định phải nói chuyện với tôi như thế này sao? Bây giờ chúng ta đã đạt được thỏa thuận, vậy thì có thể hòa thuận ở bên nhau, cô..."
"Hòa thuận bên nhau? Cố Hàn Đình, hai mạng của ba tôi và đứa bé anh quên rồi sao? Để tôi nói cho anh biết, trong lòng tôi, anh mãi mãi chỉ là kẻ thù và kẻ giết người, nếu như có cách nào khác, tôi nhất định sẽ giết anh cả ngàn lần!" Cô lập tức nổi giận, nắm chặt tay phản công!
“Với sức khỏe này của cô, sao có thể thử thuốc cho Chu Y Nhược được?” Anh vẫn quan tâm, từ trước đến nay đều là người phụ nữ đó.
“Nếu anh muốn tôi bình tĩnh, thì đừng thường xuyên xuất hiện trước mặt tôi, đừng nói chuyện quá khứ với tôi, Cố Hàn Đình, tôi không còn yêu anh nữa rồi!” Bảy chữ cuối cùng được nói ra bằng một giọng rất nhẹ nhàng, nhưng giọng điệu lại kiên định.
Cố Hàn Đình mặc kệ không muốn quản nhiều đến như vậy, trực tiếp nắm lấy tay cô, kéo cô nằm lên giường, dùng bàn tay to của mình cuộn cô vào trong lòng, mặc cho cô có giãy dụa thế nào, anh cũng không chịu buông ra!
Theo như những gì Nhan Mộc Tâm nói, sự đụng chạm của anh lúc này đều khiến cô cảm thấy ghê tởm! Ngoại trừ đấu tranh liều mạng, thì không có còn đường nào khác!
Đột nhiên, không động đậy nữa!
"Nhan Mộc Tâm, đừng ép tôi phải có cô ngay bây giờ!”
Nhan Mộc Tâm quay người lại, nở nụ cười quyến rũ: “Nếu như Chu Y Nhược biết được, anh yêu thích cơ thể này của tôi như vậy, anh nói xem, cô ta sẽ như thế nào?”
"Cô muốn làm gì?”
"Muốn anh đừng chạm vào người tôi! Cố Hàn Đình, cơ thể này của tôi còn chưa hồi phục lại, nếu như anh vẫn còn là một người đàn ông, thì anh hãy mau chóng dừng lại mọi hành động của anh lại, va chạm mà không có cảm xúc gì, chỉ khiến tôi cảm thấy ghê tởm!” Ánh mắt của cô tràn đầy căm phẫn, là ánh mắt trước giờ anh chưa từng nhìn thấy.
"Cô ghét tôi đến như vậy?”
"Không nên sao? Anh biết đó, bây giờ tôi không có khả năng phản kháng, nếu như anh vẫn dùng sức mạnh lên người tôi, vậy thì anh có thể có được điều mình muốn, nhưng như vậy thì anh chỉ khiến tôi càng coi thường anh mà thôi! Tôi cũng khó mà đảm bảo rằng nếu một ngày nào đó, tôi không thể chịu đựng được loại áp bức này nữa, tôi sẽ nói với Chu Y Nhược những gì? Đúng vậy, tôi đang uy hiếp anh!” Không đợi Cố Hàn Đình chất vấn, cô lập tức thừa nhận!
"Nhan Mộc Tâm, đây mới là bộ mặt thật của cô sao?”
Cô đột nhiên ngồi dậy, nhìn chằm chằm vào mắt anh: "Đúng, đây là bộ mặt thật của tôi, Cố Hàn Đình, anh không đủ tư cách để chất vấn tôi như thế này, bộ dạng của tôi bây giờ trong mắt anh, chính là do anh ép buộc mà có, sau này mỗi ngày, tôi đều dùng thái độ này, muốn tìm hình bóng của người vợ cũ trên người tôi, là điều không bao giờ có được!”
Tất cả hứng thú của Cố Hàn Đình lập tức biết mất, anh rời khỏi giường, tháo cà vạt xuống, sầm mặt nói: “Cô nghỉ ngơi cho tốt đi, ngày mai tôi sẽ sắp xếp bác sĩ đến đây kiểm tra sức khỏe cho cô!”
Nhan Mộc Tâm thuận thế ngã nằm trên giường, nghe được tiếng bước chân rời đi, cô đột nhiên nói một câu: “Tôi muốn có công ty!”
Bước chân của người đàn ông dừng lại, hỏi: “Cái gì?”
“Anh phải trả lại Nhan gia cho tôi!” Cô lạnh lùng nói.
"Tôi sẽ nuôi cô, chỉ cần cô..."
“Không, tôi muốn có công ty, tôi mệt rồi, ngày mai thương lượng sau!” Cô tiện tay tắt đèn, Cố Hàn Đình nhíu mày thật chặt, đóng cửa lại, rời đi.
Một lúc lâu sau, khi nghe thấy tiếng đóng cửa, Nhan Mộc Tâm đứng dậy trong bóng tối, đi đến phòng khách, từ trong tủ lạnh lấy ra một cái chai, lặng lẽ đi ra sân sau vắng vẻ!
Trong màn đêm u tịch, gió lạnh khắp nơi, cô hoảng sợ đứng đó, nhìn chai rượu trên tay, nước mắt chảy ròng ròng trên mặt!
“Yên tâm đi, tất cả mọi thứ của hôm nay, đều sẽ trả lại sạch sẽ, cứ chờ mà xem!” Trong màn đêm u tối, ánh mắt tràn ngập sự căm thù của cô rất sáng!
"Hòa thuận bên nhau? Cố Hàn Đình, hai mạng của ba tôi và đứa bé anh quên rồi sao? Để tôi nói cho anh biết, trong lòng tôi, anh mãi mãi chỉ là kẻ thù và kẻ giết người, nếu như có cách nào khác, tôi nhất định sẽ giết anh cả ngàn lần!" Cô lập tức nổi giận, nắm chặt tay phản công!
“Với sức khỏe này của cô, sao có thể thử thuốc cho Chu Y Nhược được?” Anh vẫn quan tâm, từ trước đến nay đều là người phụ nữ đó.
“Nếu anh muốn tôi bình tĩnh, thì đừng thường xuyên xuất hiện trước mặt tôi, đừng nói chuyện quá khứ với tôi, Cố Hàn Đình, tôi không còn yêu anh nữa rồi!” Bảy chữ cuối cùng được nói ra bằng một giọng rất nhẹ nhàng, nhưng giọng điệu lại kiên định.
Cố Hàn Đình mặc kệ không muốn quản nhiều đến như vậy, trực tiếp nắm lấy tay cô, kéo cô nằm lên giường, dùng bàn tay to của mình cuộn cô vào trong lòng, mặc cho cô có giãy dụa thế nào, anh cũng không chịu buông ra!
Theo như những gì Nhan Mộc Tâm nói, sự đụng chạm của anh lúc này đều khiến cô cảm thấy ghê tởm! Ngoại trừ đấu tranh liều mạng, thì không có còn đường nào khác!
Đột nhiên, không động đậy nữa!
"Nhan Mộc Tâm, đừng ép tôi phải có cô ngay bây giờ!”
Nhan Mộc Tâm quay người lại, nở nụ cười quyến rũ: “Nếu như Chu Y Nhược biết được, anh yêu thích cơ thể này của tôi như vậy, anh nói xem, cô ta sẽ như thế nào?”
"Cô muốn làm gì?”
"Muốn anh đừng chạm vào người tôi! Cố Hàn Đình, cơ thể này của tôi còn chưa hồi phục lại, nếu như anh vẫn còn là một người đàn ông, thì anh hãy mau chóng dừng lại mọi hành động của anh lại, va chạm mà không có cảm xúc gì, chỉ khiến tôi cảm thấy ghê tởm!” Ánh mắt của cô tràn đầy căm phẫn, là ánh mắt trước giờ anh chưa từng nhìn thấy.
"Cô ghét tôi đến như vậy?”
"Không nên sao? Anh biết đó, bây giờ tôi không có khả năng phản kháng, nếu như anh vẫn dùng sức mạnh lên người tôi, vậy thì anh có thể có được điều mình muốn, nhưng như vậy thì anh chỉ khiến tôi càng coi thường anh mà thôi! Tôi cũng khó mà đảm bảo rằng nếu một ngày nào đó, tôi không thể chịu đựng được loại áp bức này nữa, tôi sẽ nói với Chu Y Nhược những gì? Đúng vậy, tôi đang uy hiếp anh!” Không đợi Cố Hàn Đình chất vấn, cô lập tức thừa nhận!
"Nhan Mộc Tâm, đây mới là bộ mặt thật của cô sao?”
Cô đột nhiên ngồi dậy, nhìn chằm chằm vào mắt anh: "Đúng, đây là bộ mặt thật của tôi, Cố Hàn Đình, anh không đủ tư cách để chất vấn tôi như thế này, bộ dạng của tôi bây giờ trong mắt anh, chính là do anh ép buộc mà có, sau này mỗi ngày, tôi đều dùng thái độ này, muốn tìm hình bóng của người vợ cũ trên người tôi, là điều không bao giờ có được!”
Tất cả hứng thú của Cố Hàn Đình lập tức biết mất, anh rời khỏi giường, tháo cà vạt xuống, sầm mặt nói: “Cô nghỉ ngơi cho tốt đi, ngày mai tôi sẽ sắp xếp bác sĩ đến đây kiểm tra sức khỏe cho cô!”
Nhan Mộc Tâm thuận thế ngã nằm trên giường, nghe được tiếng bước chân rời đi, cô đột nhiên nói một câu: “Tôi muốn có công ty!”
Bước chân của người đàn ông dừng lại, hỏi: “Cái gì?”
“Anh phải trả lại Nhan gia cho tôi!” Cô lạnh lùng nói.
"Tôi sẽ nuôi cô, chỉ cần cô..."
“Không, tôi muốn có công ty, tôi mệt rồi, ngày mai thương lượng sau!” Cô tiện tay tắt đèn, Cố Hàn Đình nhíu mày thật chặt, đóng cửa lại, rời đi.
Một lúc lâu sau, khi nghe thấy tiếng đóng cửa, Nhan Mộc Tâm đứng dậy trong bóng tối, đi đến phòng khách, từ trong tủ lạnh lấy ra một cái chai, lặng lẽ đi ra sân sau vắng vẻ!
Trong màn đêm u tịch, gió lạnh khắp nơi, cô hoảng sợ đứng đó, nhìn chai rượu trên tay, nước mắt chảy ròng ròng trên mặt!
“Yên tâm đi, tất cả mọi thứ của hôm nay, đều sẽ trả lại sạch sẽ, cứ chờ mà xem!” Trong màn đêm u tối, ánh mắt tràn ngập sự căm thù của cô rất sáng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.