Thực Cốt Ngụy Tình: Vợ Cũ Đừng Hòng Chạy
Chương 99:
Mê Điệp Duy Nhất
07/02/2023
Lúc anh muốn ra tay, Nhan Mộc Tâm liền bắt máy, vừa muốn mở cái miệng đỏ ra thì tay anh liền bịt chặt miệng cô, nhận điện thoại.
"Được, anh tới ngay!" Sau đó liền tắt máy, đen mặt: "Nhan Mộc Tâm, lợi hại thật. Nhưng cô nhớ rõ cho tôi, cô là người phụ nữ của tôi, không ai có thể thay đổi. Cô biết, cô không chơi nổi đâu!"
"Cố Hàn Đình, chỉ cần Chu Y Nhược có mặt, anh cũng không chơi nổi đâu. Tôi sẽ không chịu như anh muốn, cho dù thế nào, chuyện hôm qua cũng cảm ơn anh. Sau này tôi sẽ chú ý." Cô nói nhỏ.
Người đàn ông giật cà vạt, đen mặt lại. Sửa sang lại quần áo liền có ý tốt nhắc nhở: "Nhan Mộc Tâm, cô mãi mãi là người phụ nữ của tôi, điểm này không ai có thể thay đổi! Bớt giả vờ thuần khiết lại, năm đó cô vì có được tôi, chuyện hạ thuốc với tôi cũng đã làm không ít. Bớt giả vờ đi!"
"Anh…" Nhan Mộc Tâm không cách nào phản bác.
"Cô là người phụ nữ của tôi, tất cả đàn ông bên cạnh, tôi đều sẽ đuổi đi hết. Không tin thì thử xem." Nói xong anh thẳng thừng rời đi.
Nhan Mộc Tâm ngồi về lại giường, nhíu mày, chỉnh đốn lại bản thân, liền cứ ở trong nhà. Vốn tưởng đám người ông cậu sẽ tới làm loạn, nhưng một mảnh tĩnh mặc, xem ra Cố Hàn Đình đã giúp cô giải quyết tất cả rồi!
Vòng tay ấm áp tối qua cô vẫn nhớ, mà… suýt chút nghĩ nhiều mà lại động lòng rồi. Có chút đau, thật sự không thể quên!
Chuông cửa vang lên, Nhan Mộc Tâm mở cửa ra. Lúc nhìn thấy một đôi nam nữ hơn năm mươi tuổi trước mặt, có chút nghi hoặc: "Hai người tìm ai?"
"Nhan Mộc Tâm?"
"Vâng!"
"Tư Đồ tiên sinh, Tư Đồ phu nhân. Biết mục đích chúng tôi tới đây?" Hai người đó đi vào trong, như chủ nhà mà ngồi lên sô pha, nhìn cô.
Nhan Mộc Tâm do dự một lát, cũng ngồi xuống trước mặt họ: "Chi bằng hai người nói thẳng với tôi, mục đích là gì đi?"
"Cô từng ly hôn?"
"Đúng!"
"Cô cảm thấy Tư Đồ gia chúng tôi sẽ cười một người phụ nữ từng ly hôn?" Tư Đồ phu nhân nhếch mày hỏi ngược lại.
Nhan Mộc Tâm cười nhạt một cái: "Tôi cũng không muốn gả cho Tư Đồ Cẩn!"
"Vậy sao? Nếu không muốn thì sao lại muốn đến gần nó? Tại sao lại muốn công khai hôn ước từ nhỏ? Nó vì cô mà từ chối hôn sự gia tộc sắp xếp, cô dám nói cô không biết?" Vẻ mặt Tư Đồ phu nhân châm chọc.
Cô ngẩn ra, thở dài giải thích: "Tôi thật sự không biết!"
"Ha ha, ở trước mặt tôi thì không cần giả vờ, ra giá đi!" Tư Đồ tiên sinh tràn đầy sự bất mãn và xem thường.
"Tôi không liên quan gì tới anh ấy, các người yên tâm. Tôi sẽ không gả cho anh ấy." Nhan Mộc Tâm một lần nữa bày tỏ lập trường của mình.
"Cô thủ đoạn như vậy, chỉ nói bằng miệng tôi không tin. Vẫn là cầm lấy tiền đi. Chồng cũ của cô là ai?" Lại hỏi.
"Nếu các người tới để sỉ nhục tôi thì mục đích đạt được rồi, có thể đi được rồi. Tôi không muốn, cũng không đồng ý dây dưa không rõ với mấy người!" Nhan Mộc Tâm đứng dậy đuổi khách.
"Hừ, đồ mặt dày!"
"Tư Đồ phu nhân, tôi mặt dày thế nào? Mời bà nói cụ thể chút. Nếu các người thật sự tới để hủy hôn với tôi thì nên tỏ chút thái độ. Đi cầu xin người khác mà lại có thái độ như vậy sao?" Cô có ý tốt nhắc nhở.
"Được, anh tới ngay!" Sau đó liền tắt máy, đen mặt: "Nhan Mộc Tâm, lợi hại thật. Nhưng cô nhớ rõ cho tôi, cô là người phụ nữ của tôi, không ai có thể thay đổi. Cô biết, cô không chơi nổi đâu!"
"Cố Hàn Đình, chỉ cần Chu Y Nhược có mặt, anh cũng không chơi nổi đâu. Tôi sẽ không chịu như anh muốn, cho dù thế nào, chuyện hôm qua cũng cảm ơn anh. Sau này tôi sẽ chú ý." Cô nói nhỏ.
Người đàn ông giật cà vạt, đen mặt lại. Sửa sang lại quần áo liền có ý tốt nhắc nhở: "Nhan Mộc Tâm, cô mãi mãi là người phụ nữ của tôi, điểm này không ai có thể thay đổi! Bớt giả vờ thuần khiết lại, năm đó cô vì có được tôi, chuyện hạ thuốc với tôi cũng đã làm không ít. Bớt giả vờ đi!"
"Anh…" Nhan Mộc Tâm không cách nào phản bác.
"Cô là người phụ nữ của tôi, tất cả đàn ông bên cạnh, tôi đều sẽ đuổi đi hết. Không tin thì thử xem." Nói xong anh thẳng thừng rời đi.
Nhan Mộc Tâm ngồi về lại giường, nhíu mày, chỉnh đốn lại bản thân, liền cứ ở trong nhà. Vốn tưởng đám người ông cậu sẽ tới làm loạn, nhưng một mảnh tĩnh mặc, xem ra Cố Hàn Đình đã giúp cô giải quyết tất cả rồi!
Vòng tay ấm áp tối qua cô vẫn nhớ, mà… suýt chút nghĩ nhiều mà lại động lòng rồi. Có chút đau, thật sự không thể quên!
Chuông cửa vang lên, Nhan Mộc Tâm mở cửa ra. Lúc nhìn thấy một đôi nam nữ hơn năm mươi tuổi trước mặt, có chút nghi hoặc: "Hai người tìm ai?"
"Nhan Mộc Tâm?"
"Vâng!"
"Tư Đồ tiên sinh, Tư Đồ phu nhân. Biết mục đích chúng tôi tới đây?" Hai người đó đi vào trong, như chủ nhà mà ngồi lên sô pha, nhìn cô.
Nhan Mộc Tâm do dự một lát, cũng ngồi xuống trước mặt họ: "Chi bằng hai người nói thẳng với tôi, mục đích là gì đi?"
"Cô từng ly hôn?"
"Đúng!"
"Cô cảm thấy Tư Đồ gia chúng tôi sẽ cười một người phụ nữ từng ly hôn?" Tư Đồ phu nhân nhếch mày hỏi ngược lại.
Nhan Mộc Tâm cười nhạt một cái: "Tôi cũng không muốn gả cho Tư Đồ Cẩn!"
"Vậy sao? Nếu không muốn thì sao lại muốn đến gần nó? Tại sao lại muốn công khai hôn ước từ nhỏ? Nó vì cô mà từ chối hôn sự gia tộc sắp xếp, cô dám nói cô không biết?" Vẻ mặt Tư Đồ phu nhân châm chọc.
Cô ngẩn ra, thở dài giải thích: "Tôi thật sự không biết!"
"Ha ha, ở trước mặt tôi thì không cần giả vờ, ra giá đi!" Tư Đồ tiên sinh tràn đầy sự bất mãn và xem thường.
"Tôi không liên quan gì tới anh ấy, các người yên tâm. Tôi sẽ không gả cho anh ấy." Nhan Mộc Tâm một lần nữa bày tỏ lập trường của mình.
"Cô thủ đoạn như vậy, chỉ nói bằng miệng tôi không tin. Vẫn là cầm lấy tiền đi. Chồng cũ của cô là ai?" Lại hỏi.
"Nếu các người tới để sỉ nhục tôi thì mục đích đạt được rồi, có thể đi được rồi. Tôi không muốn, cũng không đồng ý dây dưa không rõ với mấy người!" Nhan Mộc Tâm đứng dậy đuổi khách.
"Hừ, đồ mặt dày!"
"Tư Đồ phu nhân, tôi mặt dày thế nào? Mời bà nói cụ thể chút. Nếu các người thật sự tới để hủy hôn với tôi thì nên tỏ chút thái độ. Đi cầu xin người khác mà lại có thái độ như vậy sao?" Cô có ý tốt nhắc nhở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.