Thực Cốt Ngụy Tình: Vợ Cũ Đừng Hòng Chạy
Chương 52: Gánh Tội Thay
Mê Điệp Duy Nhất
07/02/2023
Cố Đình Hàn ôm Chu Y Nhược đặt nằm trên giường, cô bị dồn xuống, cô hung hăng trừng người đàn ông kia một cái, thở phì phò ngồi xuống ghế bên cạnh.
Chu Y Nhược nắm lấy cánh tay anh, rơi nước mắt: “Làm sao bây giờ? Em nên làm gì bây giờ?”
“Yên tâm, anh sẽ bảo vệ em!” Cố Hàn Đình đối với cô ta cực kỳ ấm áp.
Đồng thời, điện thoại Vương Siêu Quần kêu lên, ba phút sau cúp điện thoại, anh ta nhìn Nhan Mộc Tâm, sắc mặt biến hoá!
Lúc đó, cô có một dự cảm không tốt, một giây sau theo bản năng hỏi: “Tất cả tội lỗi đều đẩy lên người tôi sao?”
“Đúng!”
Nhan Mộc Tâm đứng bật dậy, lạnh lùng cười: “Cao Ngọc Phượng nói cái gì?”
“Nhan tiểu thư, tôi không biết mẹ tôi lại làm như thế, xin lỗi.” Chu Y Nhược vừa khóc vừa xin lỗi.
“Người nên khóc là tôi này, bây giờ tôi trở thành tội thần của toàn dân, tôi còn chưa khóc cô còn cảm thấy uỷ khuất?” Nhan Mộc Tuyết nói xong thì mở tivi trong phòng bệnh lên.
Cao Ngọc Phượng vừa khóc vừa trả lời truyền thông, mọi việc đều nghe theo sự sắp đặt của Nhan Mộc Tâm, kẻ cầm đầu tội lỗi là cô! Thật giỏi!
“Cố Hàn Đình, anh phải thay tôi chủ trì công đạo! Đừng để cho bà ta trợn mắt nói dối chứ?” Anh nên nói thật đi, một lần là được rồi!
“Tôi không muốn liên lụy Nhan tiểu thư, nhưng mẹ của tôi tuổi tác đã lớn rồi, chuyện này, tôi nguyện gánh chịu hết, không để liên luỵ đến người vô tội!” Chu Y Nhược cứ toàn thân run rẩy, sắc mặt trắng bệch, ngất đi mấy lần!
Cố Hàn Đình kéo tay Nhan Mộc Tâm, nóng nảy nói: “Cô phải thừa nhận tất cả!”
“Vì Chu Y Nhược?”
“Đúng!”
Nhan Mộc Tâm muốn rút tay về, nhưng sức của anh quá lớn, thử mấy lần nhưng không có tác dụng.
“Sức khoẻ Nhược Nhược không tốt, vậy nên tội danh này chỉ có thể rơi xuống người cô, cô…”
“Bốp” một cái bạt tay rơi trên mặt Cố Hàn Đình: “Sức khoẻ của tôi thì tốt bao nhiêu? Cả người tôi đều sắp bị anh giày vò cho chết rồi, anh còn cảm thấy chưa đủ sao? Vì người con gái anh yêu, anh thật sự có thể xuống tay sao? Tôi có thể đồng ý với anh, nhưng mà…”
“Nhan Mộc Tâm chỉ cần cô gánh cái tội này, tôi sẽ bồi thường chi phí vi phạm hợp đồng kếch xù này, giữ lại một ngôi mộ kia, tương lai không để cho ai động đến!” Cố Hàn Đình mở miệng nói ra điều kiện.
Minh oan? Hay để cho ba an nghỉ? Cô chỉ có thể chọn một!
Do dự rất lâu, Nhan Mộc Tâm ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm anh: “Xin tôi!”
“Cái gì?”
“Cầu xin tôi, tôi sẽ đồng ý!”
“Nhan tiểu thư, đừng làm khó Cố Hàn Đình, đều là tôi sai!” Chu Y Nhược khóc lóc.
“Nhan Mộc Tâm, đừng có kích thích Chu Y Nhược!” Người đàn ông thấp giọng hét.
“Chu tiểu thư, nước mắt của cô không giải quyết được vấn đề gì đâu, nếu không phải là cô dung túng, cũng không đi đến bước đường ngày hôm nay, đều là lỗi của cô, tội này không nhất định để cho cô gánh, chỉ cần kết thúc hạng mục, bảo đối phương cùng chúng ta diễn một vở kịch, tất cả mọi vấn đề sẽ dễ giải quyết, Cao Ngọc Phượng luôn muốn tôi chết! Cố Hàn Đình quan hệ đơn giản như vậy mà anh cũng nghĩ không ra? Quan tâm sẽ bị loạn, anh cũng hy vọng tôi chết, chết thay Chu Y Nhược!” Nhan Mộc Tâm ngoài cười lạnh ra cũng không có cách khác!
Chu Y Nhược nắm lấy cánh tay anh, rơi nước mắt: “Làm sao bây giờ? Em nên làm gì bây giờ?”
“Yên tâm, anh sẽ bảo vệ em!” Cố Hàn Đình đối với cô ta cực kỳ ấm áp.
Đồng thời, điện thoại Vương Siêu Quần kêu lên, ba phút sau cúp điện thoại, anh ta nhìn Nhan Mộc Tâm, sắc mặt biến hoá!
Lúc đó, cô có một dự cảm không tốt, một giây sau theo bản năng hỏi: “Tất cả tội lỗi đều đẩy lên người tôi sao?”
“Đúng!”
Nhan Mộc Tâm đứng bật dậy, lạnh lùng cười: “Cao Ngọc Phượng nói cái gì?”
“Nhan tiểu thư, tôi không biết mẹ tôi lại làm như thế, xin lỗi.” Chu Y Nhược vừa khóc vừa xin lỗi.
“Người nên khóc là tôi này, bây giờ tôi trở thành tội thần của toàn dân, tôi còn chưa khóc cô còn cảm thấy uỷ khuất?” Nhan Mộc Tuyết nói xong thì mở tivi trong phòng bệnh lên.
Cao Ngọc Phượng vừa khóc vừa trả lời truyền thông, mọi việc đều nghe theo sự sắp đặt của Nhan Mộc Tâm, kẻ cầm đầu tội lỗi là cô! Thật giỏi!
“Cố Hàn Đình, anh phải thay tôi chủ trì công đạo! Đừng để cho bà ta trợn mắt nói dối chứ?” Anh nên nói thật đi, một lần là được rồi!
“Tôi không muốn liên lụy Nhan tiểu thư, nhưng mẹ của tôi tuổi tác đã lớn rồi, chuyện này, tôi nguyện gánh chịu hết, không để liên luỵ đến người vô tội!” Chu Y Nhược cứ toàn thân run rẩy, sắc mặt trắng bệch, ngất đi mấy lần!
Cố Hàn Đình kéo tay Nhan Mộc Tâm, nóng nảy nói: “Cô phải thừa nhận tất cả!”
“Vì Chu Y Nhược?”
“Đúng!”
Nhan Mộc Tâm muốn rút tay về, nhưng sức của anh quá lớn, thử mấy lần nhưng không có tác dụng.
“Sức khoẻ Nhược Nhược không tốt, vậy nên tội danh này chỉ có thể rơi xuống người cô, cô…”
“Bốp” một cái bạt tay rơi trên mặt Cố Hàn Đình: “Sức khoẻ của tôi thì tốt bao nhiêu? Cả người tôi đều sắp bị anh giày vò cho chết rồi, anh còn cảm thấy chưa đủ sao? Vì người con gái anh yêu, anh thật sự có thể xuống tay sao? Tôi có thể đồng ý với anh, nhưng mà…”
“Nhan Mộc Tâm chỉ cần cô gánh cái tội này, tôi sẽ bồi thường chi phí vi phạm hợp đồng kếch xù này, giữ lại một ngôi mộ kia, tương lai không để cho ai động đến!” Cố Hàn Đình mở miệng nói ra điều kiện.
Minh oan? Hay để cho ba an nghỉ? Cô chỉ có thể chọn một!
Do dự rất lâu, Nhan Mộc Tâm ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm anh: “Xin tôi!”
“Cái gì?”
“Cầu xin tôi, tôi sẽ đồng ý!”
“Nhan tiểu thư, đừng làm khó Cố Hàn Đình, đều là tôi sai!” Chu Y Nhược khóc lóc.
“Nhan Mộc Tâm, đừng có kích thích Chu Y Nhược!” Người đàn ông thấp giọng hét.
“Chu tiểu thư, nước mắt của cô không giải quyết được vấn đề gì đâu, nếu không phải là cô dung túng, cũng không đi đến bước đường ngày hôm nay, đều là lỗi của cô, tội này không nhất định để cho cô gánh, chỉ cần kết thúc hạng mục, bảo đối phương cùng chúng ta diễn một vở kịch, tất cả mọi vấn đề sẽ dễ giải quyết, Cao Ngọc Phượng luôn muốn tôi chết! Cố Hàn Đình quan hệ đơn giản như vậy mà anh cũng nghĩ không ra? Quan tâm sẽ bị loạn, anh cũng hy vọng tôi chết, chết thay Chu Y Nhược!” Nhan Mộc Tâm ngoài cười lạnh ra cũng không có cách khác!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.