Thực Cốt Ngụy Tình: Vợ Cũ Đừng Hòng Chạy
Chương 96: Ôm Cô Ngủ Cả Đêm
Mê Điệp Duy Nhất
07/02/2023
"Anh..."
"Cố thiếu! Anh nên hiểu, chuyện như thế này sau này cũng sẽ xảy ra. Chu tiểu thư là xuất phát từ việc tự vệ, không sai. Càng huống hồ bà ta đã tẩu hỏa nhập ma, không thể dừng tay. Con đường sai trái này tất nhiên sẽ khiến bà ta diệt vong. Anh... anh là đang quan tâm Nhan tiểu thư sao?" Anh ta hỏi một câu.
"Tôi cần cơ thể của cô ta để thử thuốc!" Cố Hàn Đình lạnh lùng giải thích.
"Cố thiếu, lòng của anh chỉ có mình anh rõ, người khác dù sao cũng không có cách nào thăm dò được. Nếu thật sự chỉ là cơ thể, thì không nhất thiết phải giữ cô ấy ở lại bên cạnh anh hai năm, càng huống hồ, bây giờ lại dính líu tới một người, Tư Đồ Cẩn! Anh không thấy sự việc trở nên rất phức tạp sao?" Vương Siêu Quần nhíu chặt mày, cảm thấy sự việc càng ngày càng phức tạp rồi.
"Từ Đồ Cẩn và Nhan gia rốt cuộc có quan hệ gì? Chuyện này…"
"Cố thiếu, thực ra không có liên quan gì tới anh cả. Anh và Nhan tiểu thư cũng có thể không có liên quan, tất cả đều tùy thuộc vào anh. Là anh cứ nắm lấy không chịu buông. Bây giờ thật sự cần phải khuyên anh một câu, anh nhìn rõ tim mình, anh…"
"Tôi chỉ cần Chu Y Nhược, anh biết, mục đích tôi làm như vậy với Nhan Mộc Tâm, không chỉ là vì thử thuốc. Có những lời tôi cần nói tiếp nữa sao?"
"Bây giờ anh còn chưa từ bỏ? Cố thiếu, nếu anh thật sự làm như vậy, cô ấy sẽ hận anh cả đời, thậm chí sẽ lấy mạng của anh, con đường này không nên đi!" Vương Siêu Quần nhanh chóng từ chối.
"Cô ấy trốn không thoát." Cố Hàn Đình nói xong, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Vương Siêu Quần dù muốn ngăn cản, nhưng đã nói như vậy rồi, cuối cùng vẫn là bất lực. Bỏ đi, sau này hẵng hay vậy!
Cố gia.
Cố Hàn Đình về đến nhà, Chu Y Nhược đích thân xuống bếp làm một bàn thức ăn, nhìn thấy anh liền dương khóe miệng: "Thử xem mùi vị thế nào?"
"Em có gì không thích có thể nói thẳng với anh."
Nghe thấy câu này, cô ta đặt đũa xuống: "Đình, anh muốn nói gì?"
"Anh muốn giữ một mạng cho bà ta!"
"Bà của ai?" Chu Y Nhược hỏi ngược lại.
Cố Hàn Đình nhíu chặt mày, không tiếp lời.
"Đình, anh là bạn trai em, chúng ta sắp đính hôn, mọi ánh mắt của anh đều đặt trên người phụ nữ khác. Anh biết em yêu anh, em có thể làm như không thấy gì, nhưng tim em không có cách nào thuyết phục mình bình tĩnh. Em rất cố gắng bình tĩnh nhẫn nhịn, nhưng không có nghĩa em có thể bỏ qua tất cả." Cô ta đỏ mắt vô cùng ủy khuất.
"Bà ta chết rồi!"
Nghe thấy câu này Chu Y Nhược ngẩn ra, có chút hoảng: "Em, em không biết sẽ là kết cục như vậy? Em… xin lỗi!"
"Tha cho cô ta, đây là lần thứ hai anh nói với em!" Thanh âm của Cố Hàn Đình không lớn nhưng đủ để nghe ra anh không vui.
"Anh không tin em? Anh cảm thấy em sẽ làm hại Nhan tiểu thư? Em là người bị hại, vì cô ta, anh hết lần này đến lần khác mà tới thăm quỷ môn quan. Em đã nhường nhịn rất nhiều việc, nhưng tự bảo vệ mình cũng không được sao?" Cô ta khóc sướt mướt, ủy khuất như đứa trẻ.
"Em biết anh sẽ bảo vệ em bình an!"
"Cô ta thì sao? Anh cũng sẽ bảo vệ cô ta. Đình, anh nói thật với em, anh bảo vệ cô ta là vì cần cơ thể của cô ta để thử thuốc cho em hay là vì chính cô ta?" Chu Y Nhược nhìn thẳng vào mắt anh, rất nghiêm túc mà hỏi.
Cố Hàn Đình né tránh ánh mắt của cô ta.
"Anh trốn cái gì? Anh hoảng cái gì?" Cô ta nghi hoặc, anh chột dạ rồi?
Ngẩng đầu, mắt nhìn thẳng vào mắt cô ta: "Em là Cố phu nhân duy nhất, vĩnh viễn sẽ không có ai uy hiếp được địa vị của em. Sự tồn tại của Nhan Mộc Tâm là để thử thuốc cho em, đợi lúc cơ thể em hồi phục, anh sẽ khiến cô ta biến mất, như vậy em yên tâm rồi chứ?"
Chu Y Nhược biết đây là Cố Hàn Đình đã nhượng bộ, cô ta không thể cứ nắm lấy chuyện này mãi không buông, than nhẹ: "Đình, xin lỗi, là em quá lo cho anh, sau này em sẽ không nói lung tung nữa!"
Cố Hàn Đình gật đầu, hai người liền yên lặng ăn cơm.
…
"Cố thiếu! Anh nên hiểu, chuyện như thế này sau này cũng sẽ xảy ra. Chu tiểu thư là xuất phát từ việc tự vệ, không sai. Càng huống hồ bà ta đã tẩu hỏa nhập ma, không thể dừng tay. Con đường sai trái này tất nhiên sẽ khiến bà ta diệt vong. Anh... anh là đang quan tâm Nhan tiểu thư sao?" Anh ta hỏi một câu.
"Tôi cần cơ thể của cô ta để thử thuốc!" Cố Hàn Đình lạnh lùng giải thích.
"Cố thiếu, lòng của anh chỉ có mình anh rõ, người khác dù sao cũng không có cách nào thăm dò được. Nếu thật sự chỉ là cơ thể, thì không nhất thiết phải giữ cô ấy ở lại bên cạnh anh hai năm, càng huống hồ, bây giờ lại dính líu tới một người, Tư Đồ Cẩn! Anh không thấy sự việc trở nên rất phức tạp sao?" Vương Siêu Quần nhíu chặt mày, cảm thấy sự việc càng ngày càng phức tạp rồi.
"Từ Đồ Cẩn và Nhan gia rốt cuộc có quan hệ gì? Chuyện này…"
"Cố thiếu, thực ra không có liên quan gì tới anh cả. Anh và Nhan tiểu thư cũng có thể không có liên quan, tất cả đều tùy thuộc vào anh. Là anh cứ nắm lấy không chịu buông. Bây giờ thật sự cần phải khuyên anh một câu, anh nhìn rõ tim mình, anh…"
"Tôi chỉ cần Chu Y Nhược, anh biết, mục đích tôi làm như vậy với Nhan Mộc Tâm, không chỉ là vì thử thuốc. Có những lời tôi cần nói tiếp nữa sao?"
"Bây giờ anh còn chưa từ bỏ? Cố thiếu, nếu anh thật sự làm như vậy, cô ấy sẽ hận anh cả đời, thậm chí sẽ lấy mạng của anh, con đường này không nên đi!" Vương Siêu Quần nhanh chóng từ chối.
"Cô ấy trốn không thoát." Cố Hàn Đình nói xong, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Vương Siêu Quần dù muốn ngăn cản, nhưng đã nói như vậy rồi, cuối cùng vẫn là bất lực. Bỏ đi, sau này hẵng hay vậy!
Cố gia.
Cố Hàn Đình về đến nhà, Chu Y Nhược đích thân xuống bếp làm một bàn thức ăn, nhìn thấy anh liền dương khóe miệng: "Thử xem mùi vị thế nào?"
"Em có gì không thích có thể nói thẳng với anh."
Nghe thấy câu này, cô ta đặt đũa xuống: "Đình, anh muốn nói gì?"
"Anh muốn giữ một mạng cho bà ta!"
"Bà của ai?" Chu Y Nhược hỏi ngược lại.
Cố Hàn Đình nhíu chặt mày, không tiếp lời.
"Đình, anh là bạn trai em, chúng ta sắp đính hôn, mọi ánh mắt của anh đều đặt trên người phụ nữ khác. Anh biết em yêu anh, em có thể làm như không thấy gì, nhưng tim em không có cách nào thuyết phục mình bình tĩnh. Em rất cố gắng bình tĩnh nhẫn nhịn, nhưng không có nghĩa em có thể bỏ qua tất cả." Cô ta đỏ mắt vô cùng ủy khuất.
"Bà ta chết rồi!"
Nghe thấy câu này Chu Y Nhược ngẩn ra, có chút hoảng: "Em, em không biết sẽ là kết cục như vậy? Em… xin lỗi!"
"Tha cho cô ta, đây là lần thứ hai anh nói với em!" Thanh âm của Cố Hàn Đình không lớn nhưng đủ để nghe ra anh không vui.
"Anh không tin em? Anh cảm thấy em sẽ làm hại Nhan tiểu thư? Em là người bị hại, vì cô ta, anh hết lần này đến lần khác mà tới thăm quỷ môn quan. Em đã nhường nhịn rất nhiều việc, nhưng tự bảo vệ mình cũng không được sao?" Cô ta khóc sướt mướt, ủy khuất như đứa trẻ.
"Em biết anh sẽ bảo vệ em bình an!"
"Cô ta thì sao? Anh cũng sẽ bảo vệ cô ta. Đình, anh nói thật với em, anh bảo vệ cô ta là vì cần cơ thể của cô ta để thử thuốc cho em hay là vì chính cô ta?" Chu Y Nhược nhìn thẳng vào mắt anh, rất nghiêm túc mà hỏi.
Cố Hàn Đình né tránh ánh mắt của cô ta.
"Anh trốn cái gì? Anh hoảng cái gì?" Cô ta nghi hoặc, anh chột dạ rồi?
Ngẩng đầu, mắt nhìn thẳng vào mắt cô ta: "Em là Cố phu nhân duy nhất, vĩnh viễn sẽ không có ai uy hiếp được địa vị của em. Sự tồn tại của Nhan Mộc Tâm là để thử thuốc cho em, đợi lúc cơ thể em hồi phục, anh sẽ khiến cô ta biến mất, như vậy em yên tâm rồi chứ?"
Chu Y Nhược biết đây là Cố Hàn Đình đã nhượng bộ, cô ta không thể cứ nắm lấy chuyện này mãi không buông, than nhẹ: "Đình, xin lỗi, là em quá lo cho anh, sau này em sẽ không nói lung tung nữa!"
Cố Hàn Đình gật đầu, hai người liền yên lặng ăn cơm.
…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.