Chương 646: Phó bản có độc (7)
Mặc Linh
27/09/2022
Tìm Kiếm và Lạnh Lẽo rời đi, Nhạc Cẩn lập tức mặt mày rạng rỡ tiến lại trước mặt Thời Sênh.
“Ngươi muốn đồ gì, để ta xem ta có không.”
Đại khái là có một loại người, sau khi bỏ qua chuyện xảy ra một giây trước liền không so bì tính toán với người khác nữa.
Loại người này, Thời Sênh thường cho là ngốc nghếch.
Nhưng cái kẻ ngốc nghếch này lại có vẻ đáng yêu.
“Ngươi có gì?” Thời Sênh hỏi lại với nụ cười như không cười.
“A…” Nhạc Cẩn có lẽ đang lục túi đồ, một lát sau treo một đống đồ lên kênh lân cận.
Đồ đạc lộn xộn, thứ gì cũng có.
Nhiều đồ thế này, không tốn không gian à?
“Ngươi cần gì?” Nhạc Cẩn vẫn hỏi Thời Sênh một cách ngốc nghếch.
Thời Sênh: “…” BOSS ta chẳng thiếu thứ gì hết.
“Ngươi không sợ ta cướp của ngươi sao?” Thời Sênh bỗng nở nụ cười u ám. Bỏ đồ ra cho người lạ xem, nam chính rốt cuộc đã dạy dỗ ngươi như thế nào vậy?
Nếu mà là cô, tuyệt đối phải khiến Phượng Từ đến người lạ cũng không được nói chuyện.
Nhạc Cẩn chớp chớp mắt, “Ngươi lợi hại như vậy, sao còn muốn cướp đồ của ta?”
“Vì ngươi dễ đánh cướp.”
Nhạc Cẩn: “…”
Cấp của Nhạc Cẩn thấp nhưng do tài khoản có vấn đề nên trên người đều là đồ tốt, vì vậy có cướp của cô ta cũng là một lựa chọn sáng suốt.
Tiết kiệm thời gian và sức lực.
“Ta… Ngươi cần gì ta đều đưa, đừng gϊếŧ ta có được không?” Nhạc Cẩn nhìn Thời Sênh với khuôn mặt đáng thương. Cô ta không muốn bị giảm cấp nữa vì tăng cấp rất khó.
Thời Sênh suýt chút nữa thì không nói lên lời.
Nữ chính của ta thật lợi hại!
Nữ chính này ngoài việc hơi ngốc ra thì có lẽ không hề xấu xa.
Thời Sênh suy nghĩ một lúc. Hình như những nữ chính ngốc nghếch đều rất khó bị đen… Tại sao nhỉ? Hay vì ngốc quá?
Rất có khả năng.
Suy cho cùng, muốn phá hỏng kế hoạch của người tính kế mình thì phải thông minh một tí.
Vốn đã ngốc nghếch mà lại còn có ý đồ xấu thì rất dễ tự hại thân.
[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Nhạc Cẩn.
Kênh lân cận bỗng nhiên xuất hiện ID của nam chính. Thời Sênh nhìn quanh, thấy ở hướng Đông Nam, nam chính đạp không mà tới.
Nam chính là một kiếm khách, phục trang trên người bay bay.
Là nam chính, giá trị sắc đẹp tất nhiên là đỉnh cấp rồi, kết hợp với vẻ mặt lạnh lùng từ chối người từ ngàn dặm, tạo ra một nam thần hệ cấm dục mới.
Nhất Thế An Cẩn rơi xuống cạnh Nhạc Cẩn, quan sát Thời Sênh một lát.
[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Không phải anh đã nói với em là không được phép nói chuyện với người lạ sao?
Được lắm, cái này rất hợp với phong thái bá đạo của tổng tài!
Nhạc Cẩn một lúc lâu không có phản ứng gì. Thời Sênh quan sát biểu hiện trên gương mặt Nhạc Cẩn. Nữ chính đại nhân có thể đang do dự về hay là không về.
[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Nói chuyện.
“Đại thần…” Nhạc Cẩn giọng yếu ớt, thỏ thẻ giải thích, “Vị tỷ tỷ này vừa đi phó bản với em, không phải người lạ.”
[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Những lời anh nói em đều bỏ ngoài tai sao? Hả?
Thời Sênh: “…” Mẹ ơi sợ ghê!
Cách màn hình cũng cảm nhận được du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu của nam chính. Cũng đúng thôi, đây là một vị tổng tài rất bá đạo.
“Em…” Nhạc Cẩn rối rắm.
Nhất Thế An Cẩn lôi Nhạc Cẩn đi.
Cả đường đi không nhìn Thời Sênh một lần nào.
Thời Sênh: “…” Ông đây là đại BOSS lại bị coi như không khí.
…
[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Trời ơi, Hoa Mông Mông đi đâu rồi? Ông đây vất vả mới đánh được tới cùng, Hoa Mông Mông lại không ở đây! Hộc máu.
[Thế giới] Một Sợi Nắng: Chứng minh tâm địa ngươi xấu.
[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Một Sợi Nắng ngươi đừng có tìm chết.
[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Người Hồi Mộng Tây Đường các ngươi cũng đánh không nổi thì có quyền gì mà cười trên nỗi đau của người khác.
[Thế giới] Một Sợi Nắng: Ta tìm em gái ngươi ấy!
[Thế giới] Yếu ớt: Ít nhất chúng ta còn gặp được Hoa Mông Mông.
[Thế giới] Hoa Mông Mông: Tìm ta có việc gì?
Thời Sênh vừa trả lời kênh Thế giới, vừa đi về khu vực bản đồ bên cạnh.
[Thế giới] Một Sợi Nắng: …
[Thế giới] Uy Phong Đường Đường: …
[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Hoa Mông Mông ngươi ở đâu, quay lại chịu chết đi.
Lên kênh Thế giới tìm BOSS là điều không có gì lạ, nhưng lên kênh Thế giới hỏi BOSS ở đâu thì đúng là có chút kỳ lạ.
Thời Sênh nhìn bốn phía, vô cùng hoang vắng, trên bản đồ chỉ hiện thị tọa độ, không có tên.
[Thế giới] Hoa Mông Mông: Có bản lĩnh thì tới tìm ta đi!
Ngươi bảo ông quay về, ông phải quay về sao? Như thế mất mặt lắm, bản cô nương là một BOSS có tôn nghiêm.
[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: BOSS này ta cho 101 điểm, hơn một điểm cũng không sợ ngươi kênh kiệu.
[Thế giới] Hoa Mông Mông: Bốn bỏ năm lên, ngươi có thể cho ta 200 điểm.
[Thế giới] Qυầи ɭóŧ của Thất Nguyệt: Phì!
[Thế giới] Nội y của Thất Nguyệt: Phì!
[Thế giới] Bảo bối của Thất Nguyệt: Đại Đại, ta thấy có người còn không cần sĩ diện hơn ngươi, à không, NPC.
[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Tư thế lên rồi!
[Thế giới] Hoa Mông Mông: Tư thế là dùng để lên giường.
[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Vừa lên đã nhìn thấy tin hot, ngay cả hệ thống cũng không cấm ngôn nữa.
[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Không đúng, trên lầu là Hoa Mông Mông?/Kinh ngạc/Sợ hãi
[Thế giới] Hoa Mông Mông: Không sai, chính là ba của ngươi đây!
[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Hoa Mông Mông, hình như ta không đắc tội gì với ngươi…
Tại sao cứ nhằm vào ta.
Hắn chưa từng tới Thần Quyết Cung đánh cô, cũng chưa từng mắng chửi cô, tại sao lại bị vào danh sách đen NPC?
[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Vì cái tên của ngươi, Hoa Mông Mông, ta nói có đúng không?
[Thế giới] Qυầи ɭóŧ của Thất Nguyệt: Vì cái tên của ngươi, Hoa Mông Mông, ta nói có đúng không?
[Thế giới] Nội y của Thất Nguyệt: Vì cái tên của ngươi, Hoa Mông Mông ta nói có đúng không?
[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Cái tên của ta thì làm sao?/Tức giận
[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Hoa Mông Mông, ngươi mau quay lại đây!! Ông đang đợi ngươi tới đánh tại Thần Quyết Cung!
Bản Sắc Đàn Ông nộ hỏa công tâm, chơi với NPC có trí tuệ này thật mệt người.
Nếu nhục mạ NPC liền bị NPC kéo vào danh sách đen, khi đánh cô ta, đừng có nghĩ tới việc rơi đồ hay nhận nhiệm vụ.
Nhưng không thể không công nhận, quả thực là thú vị hơn những game có chế độ cố định ngày trước.
[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Hoa Mông Mông, Bản Sắc Đàn Ông đang trong cung đợi ngươi về sủng ái. Ngươi hãy đáp ứng nguyện vọng cho hắn đi!
[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Mẹ kiếp [Bíp——]
[Thế giới] Hoa Mông Mông: Không đi, quá nghèo!
[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Ha ha ha!
[Thế giới] Ôi trời ơi: NPC bây giờ đều hám của vậy sao?
[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Vì thế muốn đánh Hoa Mông Mông phải có tiền? Ác ý mà toàn bộ người chơi nhận được đến từ tổ thiết kế đều ×1
[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Khiếu nại, phải khiếu nại. NPC sao lại kỳ thị thực lực với người chơi như thế?
[Thế giới] Hoa Mông Mông: Chào mừng tới khiếu nại ba của ngươi.
[Thế giới] Bố Mày Đã Online: …
[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Ha ha ha!
[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Cười ngất trong nhà vệ sinh.
[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Tên của lầu trên cần lưu ý.
Lúc đám người này đang trêu đùa cười cợt, Thời Sênh đã chạy tới cuối bản đồ, đi tới trước chính là một mảnh tối đen.
“Ngươi muốn đồ gì, để ta xem ta có không.”
Đại khái là có một loại người, sau khi bỏ qua chuyện xảy ra một giây trước liền không so bì tính toán với người khác nữa.
Loại người này, Thời Sênh thường cho là ngốc nghếch.
Nhưng cái kẻ ngốc nghếch này lại có vẻ đáng yêu.
“Ngươi có gì?” Thời Sênh hỏi lại với nụ cười như không cười.
“A…” Nhạc Cẩn có lẽ đang lục túi đồ, một lát sau treo một đống đồ lên kênh lân cận.
Đồ đạc lộn xộn, thứ gì cũng có.
Nhiều đồ thế này, không tốn không gian à?
“Ngươi cần gì?” Nhạc Cẩn vẫn hỏi Thời Sênh một cách ngốc nghếch.
Thời Sênh: “…” BOSS ta chẳng thiếu thứ gì hết.
“Ngươi không sợ ta cướp của ngươi sao?” Thời Sênh bỗng nở nụ cười u ám. Bỏ đồ ra cho người lạ xem, nam chính rốt cuộc đã dạy dỗ ngươi như thế nào vậy?
Nếu mà là cô, tuyệt đối phải khiến Phượng Từ đến người lạ cũng không được nói chuyện.
Nhạc Cẩn chớp chớp mắt, “Ngươi lợi hại như vậy, sao còn muốn cướp đồ của ta?”
“Vì ngươi dễ đánh cướp.”
Nhạc Cẩn: “…”
Cấp của Nhạc Cẩn thấp nhưng do tài khoản có vấn đề nên trên người đều là đồ tốt, vì vậy có cướp của cô ta cũng là một lựa chọn sáng suốt.
Tiết kiệm thời gian và sức lực.
“Ta… Ngươi cần gì ta đều đưa, đừng gϊếŧ ta có được không?” Nhạc Cẩn nhìn Thời Sênh với khuôn mặt đáng thương. Cô ta không muốn bị giảm cấp nữa vì tăng cấp rất khó.
Thời Sênh suýt chút nữa thì không nói lên lời.
Nữ chính của ta thật lợi hại!
Nữ chính này ngoài việc hơi ngốc ra thì có lẽ không hề xấu xa.
Thời Sênh suy nghĩ một lúc. Hình như những nữ chính ngốc nghếch đều rất khó bị đen… Tại sao nhỉ? Hay vì ngốc quá?
Rất có khả năng.
Suy cho cùng, muốn phá hỏng kế hoạch của người tính kế mình thì phải thông minh một tí.
Vốn đã ngốc nghếch mà lại còn có ý đồ xấu thì rất dễ tự hại thân.
[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Nhạc Cẩn.
Kênh lân cận bỗng nhiên xuất hiện ID của nam chính. Thời Sênh nhìn quanh, thấy ở hướng Đông Nam, nam chính đạp không mà tới.
Nam chính là một kiếm khách, phục trang trên người bay bay.
Là nam chính, giá trị sắc đẹp tất nhiên là đỉnh cấp rồi, kết hợp với vẻ mặt lạnh lùng từ chối người từ ngàn dặm, tạo ra một nam thần hệ cấm dục mới.
Nhất Thế An Cẩn rơi xuống cạnh Nhạc Cẩn, quan sát Thời Sênh một lát.
[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Không phải anh đã nói với em là không được phép nói chuyện với người lạ sao?
Được lắm, cái này rất hợp với phong thái bá đạo của tổng tài!
Nhạc Cẩn một lúc lâu không có phản ứng gì. Thời Sênh quan sát biểu hiện trên gương mặt Nhạc Cẩn. Nữ chính đại nhân có thể đang do dự về hay là không về.
[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Nói chuyện.
“Đại thần…” Nhạc Cẩn giọng yếu ớt, thỏ thẻ giải thích, “Vị tỷ tỷ này vừa đi phó bản với em, không phải người lạ.”
[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Những lời anh nói em đều bỏ ngoài tai sao? Hả?
Thời Sênh: “…” Mẹ ơi sợ ghê!
Cách màn hình cũng cảm nhận được du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu của nam chính. Cũng đúng thôi, đây là một vị tổng tài rất bá đạo.
“Em…” Nhạc Cẩn rối rắm.
Nhất Thế An Cẩn lôi Nhạc Cẩn đi.
Cả đường đi không nhìn Thời Sênh một lần nào.
Thời Sênh: “…” Ông đây là đại BOSS lại bị coi như không khí.
…
[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Trời ơi, Hoa Mông Mông đi đâu rồi? Ông đây vất vả mới đánh được tới cùng, Hoa Mông Mông lại không ở đây! Hộc máu.
[Thế giới] Một Sợi Nắng: Chứng minh tâm địa ngươi xấu.
[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Một Sợi Nắng ngươi đừng có tìm chết.
[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Người Hồi Mộng Tây Đường các ngươi cũng đánh không nổi thì có quyền gì mà cười trên nỗi đau của người khác.
[Thế giới] Một Sợi Nắng: Ta tìm em gái ngươi ấy!
[Thế giới] Yếu ớt: Ít nhất chúng ta còn gặp được Hoa Mông Mông.
[Thế giới] Hoa Mông Mông: Tìm ta có việc gì?
Thời Sênh vừa trả lời kênh Thế giới, vừa đi về khu vực bản đồ bên cạnh.
[Thế giới] Một Sợi Nắng: …
[Thế giới] Uy Phong Đường Đường: …
[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Hoa Mông Mông ngươi ở đâu, quay lại chịu chết đi.
Lên kênh Thế giới tìm BOSS là điều không có gì lạ, nhưng lên kênh Thế giới hỏi BOSS ở đâu thì đúng là có chút kỳ lạ.
Thời Sênh nhìn bốn phía, vô cùng hoang vắng, trên bản đồ chỉ hiện thị tọa độ, không có tên.
[Thế giới] Hoa Mông Mông: Có bản lĩnh thì tới tìm ta đi!
Ngươi bảo ông quay về, ông phải quay về sao? Như thế mất mặt lắm, bản cô nương là một BOSS có tôn nghiêm.
[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: BOSS này ta cho 101 điểm, hơn một điểm cũng không sợ ngươi kênh kiệu.
[Thế giới] Hoa Mông Mông: Bốn bỏ năm lên, ngươi có thể cho ta 200 điểm.
[Thế giới] Qυầи ɭóŧ của Thất Nguyệt: Phì!
[Thế giới] Nội y của Thất Nguyệt: Phì!
[Thế giới] Bảo bối của Thất Nguyệt: Đại Đại, ta thấy có người còn không cần sĩ diện hơn ngươi, à không, NPC.
[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Tư thế lên rồi!
[Thế giới] Hoa Mông Mông: Tư thế là dùng để lên giường.
[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Vừa lên đã nhìn thấy tin hot, ngay cả hệ thống cũng không cấm ngôn nữa.
[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Không đúng, trên lầu là Hoa Mông Mông?/Kinh ngạc/Sợ hãi
[Thế giới] Hoa Mông Mông: Không sai, chính là ba của ngươi đây!
[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Hoa Mông Mông, hình như ta không đắc tội gì với ngươi…
Tại sao cứ nhằm vào ta.
Hắn chưa từng tới Thần Quyết Cung đánh cô, cũng chưa từng mắng chửi cô, tại sao lại bị vào danh sách đen NPC?
[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Vì cái tên của ngươi, Hoa Mông Mông, ta nói có đúng không?
[Thế giới] Qυầи ɭóŧ của Thất Nguyệt: Vì cái tên của ngươi, Hoa Mông Mông, ta nói có đúng không?
[Thế giới] Nội y của Thất Nguyệt: Vì cái tên của ngươi, Hoa Mông Mông ta nói có đúng không?
[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Cái tên của ta thì làm sao?/Tức giận
[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Hoa Mông Mông, ngươi mau quay lại đây!! Ông đang đợi ngươi tới đánh tại Thần Quyết Cung!
Bản Sắc Đàn Ông nộ hỏa công tâm, chơi với NPC có trí tuệ này thật mệt người.
Nếu nhục mạ NPC liền bị NPC kéo vào danh sách đen, khi đánh cô ta, đừng có nghĩ tới việc rơi đồ hay nhận nhiệm vụ.
Nhưng không thể không công nhận, quả thực là thú vị hơn những game có chế độ cố định ngày trước.
[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Hoa Mông Mông, Bản Sắc Đàn Ông đang trong cung đợi ngươi về sủng ái. Ngươi hãy đáp ứng nguyện vọng cho hắn đi!
[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Mẹ kiếp [Bíp——]
[Thế giới] Hoa Mông Mông: Không đi, quá nghèo!
[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Ha ha ha!
[Thế giới] Ôi trời ơi: NPC bây giờ đều hám của vậy sao?
[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Vì thế muốn đánh Hoa Mông Mông phải có tiền? Ác ý mà toàn bộ người chơi nhận được đến từ tổ thiết kế đều ×1
[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Khiếu nại, phải khiếu nại. NPC sao lại kỳ thị thực lực với người chơi như thế?
[Thế giới] Hoa Mông Mông: Chào mừng tới khiếu nại ba của ngươi.
[Thế giới] Bố Mày Đã Online: …
[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Ha ha ha!
[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Cười ngất trong nhà vệ sinh.
[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Tên của lầu trên cần lưu ý.
Lúc đám người này đang trêu đùa cười cợt, Thời Sênh đã chạy tới cuối bản đồ, đi tới trước chính là một mảnh tối đen.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.