Quyển 1 - Chương 115: XÉ RÁCH MẶT
Doãn Gia
23/03/2022
"Ta từ chối." Lúc Tanggele nói ra những lời này đến mắt cũng không
chớp, hơi thở cũng không hụt, khiến rất nhiều người cho rằng ông sẽ đáp
ứng sững sờ, còn có người nghĩ mình nghe lầm.
Quentin sầm mặt, "Các hạ phải nghĩ kỹ, một con Thần Thú được thuần hóa, cũng không phải là Thánh Thú có thể tùy tiện là thấy, lần này bỏ lỡ sẽ không có lần tiếp theo."
Lão không ngờ Tanggele sẽ từ chối dứt khoát như vậy, có cảm giác như bị vuốt mặt không nể mũi.
"Lão phu rất rõ Thần Thú không phải Thánh Thú, nhưng ta cũng đã trả lời rõ ràng rồi. Đoàn dong binh Alice từ chối trợ giúp Thần Điện Quang Minh." Tanggele lại lần nữa cho chúng thấy thái độ của mình, ánh mắt áp bách quét về phía Samar đang vui sướng khi người gặp họa, rồi lại quay về với Quentin âm trầm phía trước, "Ta nghĩ các hạ còn chưa biết, mục tiêu của chúng ta cũng là Quang Minh Chi Hoa, hơn nữa còn là nhất định phải lấy được, đến lúc đó nếu có đắc tội các hạ, còn thỉnh các hạ thông cảm nhiều hơn."
"Nói cách khác Đoàn dong binh Alice chắc chắn phải tranh đoạt đóa Quang Minh Chi Hoa này với Thần Điện Quang Minh?" Quentin không ngờ Tanggele không cho lão chút mặt mũi nào, đỉnh đầu bị mây đen che kín.
"Không phải chắc chắn, mà là bắt buộc." Khí thế Tanggele oai phong mạnh mẽ mang theo sự tự tin cực lớn, cho mọi người thấy thái độ của Đoàn dong binh Alice là thế nào.
"Được, hy vọng lúc đó các hạ còn có thể nói được những lời này." Quentin tức đến bật cười, ánh mắt u ám đồng thời liếc Cách Ngôn một cái, cảm giác uy hiếp tràn ngập khiến Cách Ngôn thấy mình có lẽ là bị giận chó đánh mèo.
Rex khoanh tay đứng dựa vào một cây đại thụ, đôi mắt lạnh nhạt liếc về phía bóng dáng đang rời đi của Quentin, hơi hơi nheo lại.
Bọn chúng đi rồi Daniel mới thấp giọng nói: "Phụ thân, cứ nói cho chúng biết như vậy có được không?"
"Không làm thì chúng cũng có thể đoán được, tiếp theo chỉ sợ sẽ là một trận ác chiến. Cũng may Heidy đã khế ước với Nữ Hoàng Bọ Ngựa rồi, chúng ta không đến mức rơi vào hoàn cảnh xấu." Tanggele dám thách thức Quentin cũng là căn cứ vào cái này. Đúng như ông nói, bọn họ tuyệt đối sẽ không nhường đóa Quang Minh Chi Hoa này cho Thần Điện Quang Minh.
Daniel gật đầu.
Quang Minh Chi Hoa đã sắp nở, Tanggele bảo mọi người giữ tinh thần thật tốt để có thể phản ứng với mọi tình huống, có khả năng ngày mai đã phải chiến đấu rồi. Cách Ngôn và Rex đang chuẩn bị quay lại căn lều của mình, đột nhiên Daniel gọi hai người lại.
"Hôm nay các ngươi đã đắc tội với Quentin, lão lòng dạ hẹp hòi, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho các ngươi, sau này phải cẩn thận, rất có thể lão sẽ nhân thời điểm hỗn loạn này để ra tay với các ngươi." Daniel lo lắng không phải không có lý. Vì Quang Minh Chi Hoa mà Quentin dẫn theo không ít người tới đây, tên đội trưởng đội kỵ sĩ kia chính là một Kiếm Sư cao giai, Quentin dẫn hắn tới chứng tỏ lão rất tín nhiệm hắn.
"Thế thì không cần lo lắng, mục tiêu của chúng ta đâu phải Quang Minh Chi Hoa." Cách Ngôn không để ý.
"Mặc kệ thế nào, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn." Đoàn dong binh Alice nhờ cậu giúp mới có được một con Thần Thú có sức chiến đấu mạnh như vậy, nên họ vẫn rất để ý đến vị minh hữu Cách Ngôn này.
Sau khi Daniel rời đi, hai người trở về lều.
Sáng sớm hôm sau, Đoàn dong binh Alice, Đoàn dong binh Tinh Hà và Thần Điện Quang Minh bắt đầu nhổ trại đi vào núi Ô Mông Kỳ, có rất nhiều nhà thám hiểm độc hành đi theo phía sau, không ít người muốn đục nước béo cò.
Cách Ngôn và Rex đi theo Đoàn dong binh Alice, vì đắc tội với cả Đoàn dong binh Tinh Hà và Thần Điện Quang Minh, lo trên đường rời đi sẽ có người mai phục nên hai người cùng đi vào núi Ô Mông Kỳ luôn.
"Rex, anh biết bá chủ núi Ô Mông Kỳ là Thần Thú gì không?" Cách Ngôn tò mò hỏi.
"Một con Thần Thú Beamon*." Rex đáp.
*Beamon (Behemoth): một loài sinh vật thần thoại được đề cập đến trong tác phẩm Sách Job, 40:15-24. Sinh vật này được cho là hư cấu theo nguyên mẫu một con hà mã với đôi ngà voi. Nhưng về nguyên mẫu của nó, một số người nói nó giống voi, trâu, cá sấu và khủng long, tất cả đều không nhất quán. Trong hình minh họa Sách Công việc của William Blake, Beamon giống một con hà mã, có ngà, tai người và đuôi sư tử. Ở trong truyện thì có lẽ tác giả lấy hình mẫu thứ hai."Lợi hại thế nào?"
"Có thể so với Thần Thú có huyết mạch đỉnh cấp như cự long hoặc phượng hoàng."
Cách Ngôn lập tức hít vào một hơi khí lạnh, trong nhận thức của cậu, cự long và phượng hoàng luôn là Thần Thú lợi hại nhất trong đám ma thú, có thể so sánh với hai loài ma thú này thì phải mạnh cỡ nào chứ. Đáng tiếc trên tờ giấy của Jimmy không viết về sự kiện Quang Minh Chi Hoa lần này, cậu có thể đoán được, chuyện Jimmy biết đời trước hẳn là chuyện ai cũng biết, mà Quang Minh Chi Hoa khi gần nở mới lộ tin tức nên Jimmy không biết được.
"Anh còn chưa khế ước con ma thú nào cả, có muốn thử một lần không?" Cách Ngôn hơi không cam tâm. Không phải Rex là vận mệnh chi tử sao, nói không chừng con Thần Thú Beamon cuối cùng chính là của y.
Rex gõ đầu cậu, "Thu mấy ý tưởng không đáng tin của ngươi lại, con Thần Thú Beamon đó không phải muốn bắt là có thể bắt, lấy tình trạng hiện tại của ngươi thì nhiều nhất chỉ có thể thuần hóa một con Thần Thú bình thường mà thôi."
"Ò." Cách Ngôn tạm thời thu tâm tư, trong lòng lại có suy tính khác. Từ khi Rex nhường tiểu hắc xà cho cậu thì cậu đã hạ quyết tâm phải bắt một con Thần Thú không bình thường cho y, tạm thời cậu chưa đủ năng lực bắt cự long hay phượng hoàng, Thần Thú Beamon thì còn có thể giãy dụa một chút, biết đâu đến phút cuối sức mạnh vận mệnh chi tử lại phát uy thì sao.
Sau khi tiến vào núi Ô Mông Kỳ mấy thế lực liền tách ra.
Từ chân núi đến đỉnh núi có vài con đường, Đoàn dong binh Tinh Hà và Thần Điện Quang Minh đều không muốn làm áo cưới cho người khác, cho nên chúng rất ăn ý tách ra, nhưng thực ra có một ít nhà thám hiểm lén lút đi theo chúng. Đoàn dong binh Alice không để ý, Thần Điện Quang Minh cũng không nói gì, còn Đoàn dong binh Tinh Hà thì không có lòng tốt như thế, bộ dáng hung thần ác sát xua đuổi không ít nhà thám hiểm.
Rất nhanh họ đã đến mục tiêu, một nơi nằm giữa sườn núi. Quang Minh Chi Hoa không mọc trên đỉnh núi, nếu nó ở đỉnh núi thì mọi người đã không dám đi lên trùng trùng điệp điệp như vậy rồi, dù sao đỉnh núi cũng là địa bàn của con Beamon kia. Ở đây không có ai có thể làm đối thủ của Thần Thú Beamon, cho dù có liên thủ thì xác suất cũng không cao, huống chi họ còn không có khả năng liên thủ.
"Tới rồi." Đại đội đi phía trước đột nhiên dừng lại.
Từ chỗ họ có thể thấy giữa sườn núi có một tảng đá rất lớn, Quang Minh Chi Hoa mọc trên mặt tảng đá, phía trước tảng đá có một cái hang được dây leo che lại, đó là địa bàn của một con Thần Thú, cũng chính là Thần Thú bảo hộ đóa Quang Minh Chi Hoa này.
Lúc chưa nở thì Quang Minh Chi Hoa chỉ là một cái nụ, giờ cũng đã mở được ba cánh, còn hai cánh, mỗi lần mở một cánh thì cần mười lăm phút, cho nên bây giờ chỉ cần chờ thêm ba mươi phút nữa là đóa Quang Minh Chi Hoa này sẽ nở hoàn toàn, đó cũng chính là lúc thực sự hỗn loạn.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa là Thần Thú ở núi Ô Mông Kỳ, hiểu rõ nơi này như lòng bàn tay, Đoàn dong binh Alice vừa lúc có thể hỏi nó. Nữ Hoàng Bọ Ngựa cũng không giấu giếm, thậm chí nó còn nói cho họ biết nhược điểm của con Thần Thú kia. Lúc họ sắp bàn bạc xong thì Cách Ngôn bất ngờ thò qua.
"Thực ra ta có một biện pháp tốt hơn."
Mọi người kinh ngạc nhìn cậu.
Cách Ngôn cười tủm tỉm chỉ Nữ Hoàng Bọ Ngựa, "Nếu nó có quen biết với con Thần thú kia thì sao không để nó với con Thần Thú đó đến vị trí Đoàn dong Tinh Hà và Thần Điện Quang Minh đang trốn, chờ đến khi Quang Minh Chi Hoa nở thì để con Thần thú đó làm phiền mấy người kia."
Mọi người không thể tin nhìn cậu.
"Tiểu tử, đầu óc ngươi quả nhiên xoay chuyển rất nhanh, lão nương không nhìn lầm ngươi." Nữ Hoàng Bọ Ngựa tán thưởng nhìn cậu, ngay cả nó cũng không nghĩ ra. Đương nhiên tiền đề là Thần Thú núi Ô Mông Kỳ còn chưa biết nó đã khế ước với loài người, nếu không chắc chắn nó sẽ bị hoài nghi là cấu kết với loài người, chẳng qua đúng là con Thần Thú kia không biết, nên biện pháp này vẫn có thể dùng được.
"Vậy làm theo lời Cách Ngôn huynh đệ đi." Daniel đè tâm tình kích động xuống, như vậy thì phần thắng của họ sẽ lớn hơn nhiều, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra.
Tanggele cũng rất cao hứng, lập tức cùng mọi người thương nghị: làm thế nào để thần không biết quỷ không hay mà vào được hang của con Thần Thú vô tình 'cấu kết' được kia.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa biết một lối tắt có thể đi thông qua hang, sau khi xác định kế hoạch nó liền lẻn vào, cánh hoa thứ tư rất nhanh đã mở ra, khoảng cách đến cánh thứ năm mở hết càng ngày càng gần. Cũng may Nữ Hoàng Bọ Ngựa trở về kịp lúc, con Thần Thú kia không hoài nghi lời nó.
Không bao lâu sau vài đạo quang mang sáng ngời đột nhiên tỏa ra ở giữa sườn núi, đó là ánh sáng Quang Minh Chi Hoa tỏa ra khi hoàn toàn nở rộ, đồng thời còn có một cỗ nguyên tố quang minh thuần khiết tỏa ra, ánh mặt trời như thể dần bị hấp thu vào trung tâm là nó.
"Quang Minh Chi Hoa nở rồi."
"Mọi người mau xông lên!"
Người mai phục ở gần đó gần như nhảy ra cùng một lúc, dùng tốc độ nhanh nhất của mình xông lên. Đúng lúc này, một tiếng rống giận truyền ra từ trong hang, đúng là của con Thần Thú kia. Sau tiếng gầm của nó, rất nhiều ma thú nhảy ra, có ma thú trung cấp, có cả ma thú thánh cấp, đếm sơ sơ cũng phải hai ba trăm con, chúng liên tiếp đánh về phía mấy người chạy nhanh nhất. Không ít người căn bản không đoán được gần đó lại có nhiều ma thú như vậy, nhất thời sơ ý, tiếng kêu thảm thiết vang lên hết đợt này đến đợt khác, thương vong thảm trọng nhất tất nhiên là người Đoàn dong binh Tinh Hà, tại chúng chạy nhanh nhất.
"Khốn kiếp, sao lại có ma thú mai phục, chẳng lẽ con Thần Thú kia sớm đã phát hiện ra chúng ta?" Samar nhìn thủ hạ kêu rên, không khỏi nổi giận.
Mấy trăm con ma thú dốc toàn lực, chắc chắn không có khả năng bất ngờ xảy ra, giống có người chỉ huy hơn.
Người Thần Điện Quang Minh không đông lắm, lại không xông lên phía trước nên cơ hồ không có thương vong gì. Nghe tiếng Samar rống giận, Quentin đột nhiên nheo mắt lại.
"Không đúng, sao mấy con ma thú đó không tấn công người Đoàn dong binh Alice?" Đội trưởng đội kỵ sĩ bên cạnh Quentin rất nhanh đã chú ý tới điểm này.
Nghe lời hắn nói Samar mới phát hiện. Bọn chúng đi khác đường với Đoàn dong binh Alice, cho nên chỗ trốn cũng khác, nhưng những con ma thú này lại gần như chỉ xông tới chỗ chúng.
"Chẳng lẽ là âm mưu của Đoàn dong binh Alice?" Mắt thấy người thương vong càng ngày càng nhiều, đôi mắt phẫn nộ của Samar phủ đầy tơ máu.
"Mặc kệ chúng âm mưu cái gì, Quang Minh Chi Hoa chỉ có thể là của Thần Điện Quang Minh." Quentin trầm mặt nói với đội trưởng đội kỵ sĩ: "Các ngươi lập tức dẫn người ngăn đám ma thú này lại, ta tự mình đi hái Quang Minh Chi Hoa."
"Vâng, giáo chủ." Đội trưởng đội kỵ sĩ dẫn người gϊếŧ ra một đường máu cho lão.
Phía bên kia người của Đoàn dong binh Alice rất thuận lợi, chỉ là họ không như đám người Quentin nghĩ có thể lập tức hái Quang Minh Chi Hoa, bởi vì con Thần Thú kia còn chưa đi ra.
Trong lúc đó Quentin dưới dự yểm hộ của Đoàn dong binh Tinh Hà và đội trưởng đội kỵ sĩ cũng đã thành công đi đến nơi Quang Minh Chi Hoa sinh trưởng.
Chỉ thấy đóa Quang Minh Chi Hoa kia lay động thướt tha dưới ánh nắng, cánh hoa màu vàng kim phát ra ánh sáng chói mắt.
Quentin sầm mặt, "Các hạ phải nghĩ kỹ, một con Thần Thú được thuần hóa, cũng không phải là Thánh Thú có thể tùy tiện là thấy, lần này bỏ lỡ sẽ không có lần tiếp theo."
Lão không ngờ Tanggele sẽ từ chối dứt khoát như vậy, có cảm giác như bị vuốt mặt không nể mũi.
"Lão phu rất rõ Thần Thú không phải Thánh Thú, nhưng ta cũng đã trả lời rõ ràng rồi. Đoàn dong binh Alice từ chối trợ giúp Thần Điện Quang Minh." Tanggele lại lần nữa cho chúng thấy thái độ của mình, ánh mắt áp bách quét về phía Samar đang vui sướng khi người gặp họa, rồi lại quay về với Quentin âm trầm phía trước, "Ta nghĩ các hạ còn chưa biết, mục tiêu của chúng ta cũng là Quang Minh Chi Hoa, hơn nữa còn là nhất định phải lấy được, đến lúc đó nếu có đắc tội các hạ, còn thỉnh các hạ thông cảm nhiều hơn."
"Nói cách khác Đoàn dong binh Alice chắc chắn phải tranh đoạt đóa Quang Minh Chi Hoa này với Thần Điện Quang Minh?" Quentin không ngờ Tanggele không cho lão chút mặt mũi nào, đỉnh đầu bị mây đen che kín.
"Không phải chắc chắn, mà là bắt buộc." Khí thế Tanggele oai phong mạnh mẽ mang theo sự tự tin cực lớn, cho mọi người thấy thái độ của Đoàn dong binh Alice là thế nào.
"Được, hy vọng lúc đó các hạ còn có thể nói được những lời này." Quentin tức đến bật cười, ánh mắt u ám đồng thời liếc Cách Ngôn một cái, cảm giác uy hiếp tràn ngập khiến Cách Ngôn thấy mình có lẽ là bị giận chó đánh mèo.
Rex khoanh tay đứng dựa vào một cây đại thụ, đôi mắt lạnh nhạt liếc về phía bóng dáng đang rời đi của Quentin, hơi hơi nheo lại.
Bọn chúng đi rồi Daniel mới thấp giọng nói: "Phụ thân, cứ nói cho chúng biết như vậy có được không?"
"Không làm thì chúng cũng có thể đoán được, tiếp theo chỉ sợ sẽ là một trận ác chiến. Cũng may Heidy đã khế ước với Nữ Hoàng Bọ Ngựa rồi, chúng ta không đến mức rơi vào hoàn cảnh xấu." Tanggele dám thách thức Quentin cũng là căn cứ vào cái này. Đúng như ông nói, bọn họ tuyệt đối sẽ không nhường đóa Quang Minh Chi Hoa này cho Thần Điện Quang Minh.
Daniel gật đầu.
Quang Minh Chi Hoa đã sắp nở, Tanggele bảo mọi người giữ tinh thần thật tốt để có thể phản ứng với mọi tình huống, có khả năng ngày mai đã phải chiến đấu rồi. Cách Ngôn và Rex đang chuẩn bị quay lại căn lều của mình, đột nhiên Daniel gọi hai người lại.
"Hôm nay các ngươi đã đắc tội với Quentin, lão lòng dạ hẹp hòi, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho các ngươi, sau này phải cẩn thận, rất có thể lão sẽ nhân thời điểm hỗn loạn này để ra tay với các ngươi." Daniel lo lắng không phải không có lý. Vì Quang Minh Chi Hoa mà Quentin dẫn theo không ít người tới đây, tên đội trưởng đội kỵ sĩ kia chính là một Kiếm Sư cao giai, Quentin dẫn hắn tới chứng tỏ lão rất tín nhiệm hắn.
"Thế thì không cần lo lắng, mục tiêu của chúng ta đâu phải Quang Minh Chi Hoa." Cách Ngôn không để ý.
"Mặc kệ thế nào, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn." Đoàn dong binh Alice nhờ cậu giúp mới có được một con Thần Thú có sức chiến đấu mạnh như vậy, nên họ vẫn rất để ý đến vị minh hữu Cách Ngôn này.
Sau khi Daniel rời đi, hai người trở về lều.
Sáng sớm hôm sau, Đoàn dong binh Alice, Đoàn dong binh Tinh Hà và Thần Điện Quang Minh bắt đầu nhổ trại đi vào núi Ô Mông Kỳ, có rất nhiều nhà thám hiểm độc hành đi theo phía sau, không ít người muốn đục nước béo cò.
Cách Ngôn và Rex đi theo Đoàn dong binh Alice, vì đắc tội với cả Đoàn dong binh Tinh Hà và Thần Điện Quang Minh, lo trên đường rời đi sẽ có người mai phục nên hai người cùng đi vào núi Ô Mông Kỳ luôn.
"Rex, anh biết bá chủ núi Ô Mông Kỳ là Thần Thú gì không?" Cách Ngôn tò mò hỏi.
"Một con Thần Thú Beamon*." Rex đáp.
*Beamon (Behemoth): một loài sinh vật thần thoại được đề cập đến trong tác phẩm Sách Job, 40:15-24. Sinh vật này được cho là hư cấu theo nguyên mẫu một con hà mã với đôi ngà voi. Nhưng về nguyên mẫu của nó, một số người nói nó giống voi, trâu, cá sấu và khủng long, tất cả đều không nhất quán. Trong hình minh họa Sách Công việc của William Blake, Beamon giống một con hà mã, có ngà, tai người và đuôi sư tử. Ở trong truyện thì có lẽ tác giả lấy hình mẫu thứ hai."Lợi hại thế nào?"
"Có thể so với Thần Thú có huyết mạch đỉnh cấp như cự long hoặc phượng hoàng."
Cách Ngôn lập tức hít vào một hơi khí lạnh, trong nhận thức của cậu, cự long và phượng hoàng luôn là Thần Thú lợi hại nhất trong đám ma thú, có thể so sánh với hai loài ma thú này thì phải mạnh cỡ nào chứ. Đáng tiếc trên tờ giấy của Jimmy không viết về sự kiện Quang Minh Chi Hoa lần này, cậu có thể đoán được, chuyện Jimmy biết đời trước hẳn là chuyện ai cũng biết, mà Quang Minh Chi Hoa khi gần nở mới lộ tin tức nên Jimmy không biết được.
"Anh còn chưa khế ước con ma thú nào cả, có muốn thử một lần không?" Cách Ngôn hơi không cam tâm. Không phải Rex là vận mệnh chi tử sao, nói không chừng con Thần Thú Beamon cuối cùng chính là của y.
Rex gõ đầu cậu, "Thu mấy ý tưởng không đáng tin của ngươi lại, con Thần Thú Beamon đó không phải muốn bắt là có thể bắt, lấy tình trạng hiện tại của ngươi thì nhiều nhất chỉ có thể thuần hóa một con Thần Thú bình thường mà thôi."
"Ò." Cách Ngôn tạm thời thu tâm tư, trong lòng lại có suy tính khác. Từ khi Rex nhường tiểu hắc xà cho cậu thì cậu đã hạ quyết tâm phải bắt một con Thần Thú không bình thường cho y, tạm thời cậu chưa đủ năng lực bắt cự long hay phượng hoàng, Thần Thú Beamon thì còn có thể giãy dụa một chút, biết đâu đến phút cuối sức mạnh vận mệnh chi tử lại phát uy thì sao.
Sau khi tiến vào núi Ô Mông Kỳ mấy thế lực liền tách ra.
Từ chân núi đến đỉnh núi có vài con đường, Đoàn dong binh Tinh Hà và Thần Điện Quang Minh đều không muốn làm áo cưới cho người khác, cho nên chúng rất ăn ý tách ra, nhưng thực ra có một ít nhà thám hiểm lén lút đi theo chúng. Đoàn dong binh Alice không để ý, Thần Điện Quang Minh cũng không nói gì, còn Đoàn dong binh Tinh Hà thì không có lòng tốt như thế, bộ dáng hung thần ác sát xua đuổi không ít nhà thám hiểm.
Rất nhanh họ đã đến mục tiêu, một nơi nằm giữa sườn núi. Quang Minh Chi Hoa không mọc trên đỉnh núi, nếu nó ở đỉnh núi thì mọi người đã không dám đi lên trùng trùng điệp điệp như vậy rồi, dù sao đỉnh núi cũng là địa bàn của con Beamon kia. Ở đây không có ai có thể làm đối thủ của Thần Thú Beamon, cho dù có liên thủ thì xác suất cũng không cao, huống chi họ còn không có khả năng liên thủ.
"Tới rồi." Đại đội đi phía trước đột nhiên dừng lại.
Từ chỗ họ có thể thấy giữa sườn núi có một tảng đá rất lớn, Quang Minh Chi Hoa mọc trên mặt tảng đá, phía trước tảng đá có một cái hang được dây leo che lại, đó là địa bàn của một con Thần Thú, cũng chính là Thần Thú bảo hộ đóa Quang Minh Chi Hoa này.
Lúc chưa nở thì Quang Minh Chi Hoa chỉ là một cái nụ, giờ cũng đã mở được ba cánh, còn hai cánh, mỗi lần mở một cánh thì cần mười lăm phút, cho nên bây giờ chỉ cần chờ thêm ba mươi phút nữa là đóa Quang Minh Chi Hoa này sẽ nở hoàn toàn, đó cũng chính là lúc thực sự hỗn loạn.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa là Thần Thú ở núi Ô Mông Kỳ, hiểu rõ nơi này như lòng bàn tay, Đoàn dong binh Alice vừa lúc có thể hỏi nó. Nữ Hoàng Bọ Ngựa cũng không giấu giếm, thậm chí nó còn nói cho họ biết nhược điểm của con Thần Thú kia. Lúc họ sắp bàn bạc xong thì Cách Ngôn bất ngờ thò qua.
"Thực ra ta có một biện pháp tốt hơn."
Mọi người kinh ngạc nhìn cậu.
Cách Ngôn cười tủm tỉm chỉ Nữ Hoàng Bọ Ngựa, "Nếu nó có quen biết với con Thần thú kia thì sao không để nó với con Thần Thú đó đến vị trí Đoàn dong Tinh Hà và Thần Điện Quang Minh đang trốn, chờ đến khi Quang Minh Chi Hoa nở thì để con Thần thú đó làm phiền mấy người kia."
Mọi người không thể tin nhìn cậu.
"Tiểu tử, đầu óc ngươi quả nhiên xoay chuyển rất nhanh, lão nương không nhìn lầm ngươi." Nữ Hoàng Bọ Ngựa tán thưởng nhìn cậu, ngay cả nó cũng không nghĩ ra. Đương nhiên tiền đề là Thần Thú núi Ô Mông Kỳ còn chưa biết nó đã khế ước với loài người, nếu không chắc chắn nó sẽ bị hoài nghi là cấu kết với loài người, chẳng qua đúng là con Thần Thú kia không biết, nên biện pháp này vẫn có thể dùng được.
"Vậy làm theo lời Cách Ngôn huynh đệ đi." Daniel đè tâm tình kích động xuống, như vậy thì phần thắng của họ sẽ lớn hơn nhiều, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra.
Tanggele cũng rất cao hứng, lập tức cùng mọi người thương nghị: làm thế nào để thần không biết quỷ không hay mà vào được hang của con Thần Thú vô tình 'cấu kết' được kia.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa biết một lối tắt có thể đi thông qua hang, sau khi xác định kế hoạch nó liền lẻn vào, cánh hoa thứ tư rất nhanh đã mở ra, khoảng cách đến cánh thứ năm mở hết càng ngày càng gần. Cũng may Nữ Hoàng Bọ Ngựa trở về kịp lúc, con Thần Thú kia không hoài nghi lời nó.
Không bao lâu sau vài đạo quang mang sáng ngời đột nhiên tỏa ra ở giữa sườn núi, đó là ánh sáng Quang Minh Chi Hoa tỏa ra khi hoàn toàn nở rộ, đồng thời còn có một cỗ nguyên tố quang minh thuần khiết tỏa ra, ánh mặt trời như thể dần bị hấp thu vào trung tâm là nó.
"Quang Minh Chi Hoa nở rồi."
"Mọi người mau xông lên!"
Người mai phục ở gần đó gần như nhảy ra cùng một lúc, dùng tốc độ nhanh nhất của mình xông lên. Đúng lúc này, một tiếng rống giận truyền ra từ trong hang, đúng là của con Thần Thú kia. Sau tiếng gầm của nó, rất nhiều ma thú nhảy ra, có ma thú trung cấp, có cả ma thú thánh cấp, đếm sơ sơ cũng phải hai ba trăm con, chúng liên tiếp đánh về phía mấy người chạy nhanh nhất. Không ít người căn bản không đoán được gần đó lại có nhiều ma thú như vậy, nhất thời sơ ý, tiếng kêu thảm thiết vang lên hết đợt này đến đợt khác, thương vong thảm trọng nhất tất nhiên là người Đoàn dong binh Tinh Hà, tại chúng chạy nhanh nhất.
"Khốn kiếp, sao lại có ma thú mai phục, chẳng lẽ con Thần Thú kia sớm đã phát hiện ra chúng ta?" Samar nhìn thủ hạ kêu rên, không khỏi nổi giận.
Mấy trăm con ma thú dốc toàn lực, chắc chắn không có khả năng bất ngờ xảy ra, giống có người chỉ huy hơn.
Người Thần Điện Quang Minh không đông lắm, lại không xông lên phía trước nên cơ hồ không có thương vong gì. Nghe tiếng Samar rống giận, Quentin đột nhiên nheo mắt lại.
"Không đúng, sao mấy con ma thú đó không tấn công người Đoàn dong binh Alice?" Đội trưởng đội kỵ sĩ bên cạnh Quentin rất nhanh đã chú ý tới điểm này.
Nghe lời hắn nói Samar mới phát hiện. Bọn chúng đi khác đường với Đoàn dong binh Alice, cho nên chỗ trốn cũng khác, nhưng những con ma thú này lại gần như chỉ xông tới chỗ chúng.
"Chẳng lẽ là âm mưu của Đoàn dong binh Alice?" Mắt thấy người thương vong càng ngày càng nhiều, đôi mắt phẫn nộ của Samar phủ đầy tơ máu.
"Mặc kệ chúng âm mưu cái gì, Quang Minh Chi Hoa chỉ có thể là của Thần Điện Quang Minh." Quentin trầm mặt nói với đội trưởng đội kỵ sĩ: "Các ngươi lập tức dẫn người ngăn đám ma thú này lại, ta tự mình đi hái Quang Minh Chi Hoa."
"Vâng, giáo chủ." Đội trưởng đội kỵ sĩ dẫn người gϊếŧ ra một đường máu cho lão.
Phía bên kia người của Đoàn dong binh Alice rất thuận lợi, chỉ là họ không như đám người Quentin nghĩ có thể lập tức hái Quang Minh Chi Hoa, bởi vì con Thần Thú kia còn chưa đi ra.
Trong lúc đó Quentin dưới dự yểm hộ của Đoàn dong binh Tinh Hà và đội trưởng đội kỵ sĩ cũng đã thành công đi đến nơi Quang Minh Chi Hoa sinh trưởng.
Chỉ thấy đóa Quang Minh Chi Hoa kia lay động thướt tha dưới ánh nắng, cánh hoa màu vàng kim phát ra ánh sáng chói mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.