Chương 34: Quy hoạch con đường phía trước
Ngọc Trảo Tuấn
01/04/2014
Nhiều ngày tâm lý bị đè nén, một lần được gột rửa không còn chút gì.
Niềm vui sướng Trong lòng Chung Nguyên không thể diễn tả được! Tuy nhiên, rốt cuộc Chung Nguyên cũng không phải loại người phù phiếm đơn giản, cố nén lại niềm vui sướng trong lòng, lại lần nữa khôi phục bình tĩnh.
Bởi vì, hắn biết rõ, ngay cả mình có được Túy Long Thảo có thể đối phó Tượng Long thì chẳng qua chỉ là từ trong thiên địa xé mở ra được một tia rạng đông mà thôi. Muốn cho tia rạng đông này tiếp tục mở rộng ra, đủ để soi sáng một con đường chân chính trước mắt, thì mình còn phải chuẩn bị và cố gắng rất nhiều.
Chẳng hạn như, hoàn thành nhiệm vụ được thưởng Đệ Nhị Nguyên Thần Pháp, chẳng hạn như, đề cao tu vi tới điều kiện có thể tu luyện Đệ Nhị Nguyên Thần Pháp, lại như, có một kiện pháp khí có thể chống lại Ngũ Vân Đào Hoa Chướng; vân vân, mọi việc như thế. Nếu là những điều kiện tiên quyết này cũng không làm được, vậy thì mặc kệ hắn vạch ra tiền cảnh tốt đẹp như thế nào thì cũng chỉ là trăng dưới nước, hoa trong gương mà thôi.
Chung Nguyên không ngừng suy nghĩ, suy nghĩ ra tất cả chướng ngại mình có thể gặp phải để có thể đạt được thân thể Tượng Long tu luyện thành nguyên thần thứ hai, sau đó, tiến hành so sánh, dàn dựng. Hắn biết rõ, với chút bổn sự ấy của hắn, muốn tiến hành cùng một lúc thì tuyệt đối không thể nào. Cho nên, đối với chuyện này nhất định trù tính một phen, trước hoàn thành hạng mục gì, tiếp hoàn thành hạng mục gì, chỉ có như thế, mới có thể trong thời gian ngắn nhất, dùng hiệu suất cao nhất hoàn thành như điều kiện kia.
Chung Nguyên đứng đó, tự đánh giá hơn nửa canh giờ mới phân tích các loại tình huống một cách trật tự. Tuy nhiên, trong lòng hắn còn có nan đề khiến hắn đau đầu.
Theo Chung Nguyên, những đồ vật cơ sở, nhất định phải hoàn thành trước nhất. Bởi vì chỉ sau khi có cơ sở, hành động kế tiếp đều có tác dụng làm ít công to. Nhưng mà, bây giờ đối với Chung Nguyên mà nói, tính chuyện cơ sở lại có hai kiện: Một là tu luyện hóa Huyết Tu La công, bổ xung chân khí trong minh mạch đầy đủ, đột phá tới Ngưng Sát Kỳ. Còn lại là phải dùng Hóa Long Quả, để mình chuyển hóa thành huyết mạch Long tộc.
Hai cái trước sau đều có lợi và hại!
Trước tu luyện chân khí, đột phá Ngưng Sát, sau đó sử dụng Hóa Long Quả sẽ có tác dụng rất lớn, tương lai chuyển hóa huyết mạch Long tộc, sẽ thay đổi tư chất của mình, sẽ có công hiệu lớn hơn nữa, việc này liên quan tới tương lại và tiềm lực. Nhưng mà, chỉ bằng tốc độ tu luyện của hắn bây giờ, đoán chừng phải mất một năm.
Hơn nữa, đây chỉ tính là cơ sở, cộng thêm hoàn thành cách điều kiện khác, đó chỉ là phỏng đoán. Chân chính thực hiện, chỉ sợ sẽ mất hai ba năm sau. Thời gian dài như thế, rất khó đảm bảo không phát sinh biến cố gì.
Mà dùng Hóa Long Quả chuyển hóa huyết mạch trước, tư chất của hắn ngay lập tức được cải thiện, chính là cái gọi là mài đao bén không sợ đốn củi chậm, có trợ lực này, thời gian hắn đột phá tới cảnh giới Ngưng Sát, nhất định sẽ giảm bớt rất nhiều. Đây là ích lợi, nhưng mà chỗ xấu là dùng ở lúc tu vi quá yếu, chưa lợi dụng được toàn bộ hiệu dụng của Hóa Long Quả, khẳng định sẽ lãng phí rất nhiều, cơ sở cũng sẽ có khiếm khuyết.
Sau một lúc lâu đánh giá, Chung Nguyên rốt cục quyết định, dùng Hóa Long Quả trước. Hắn bây giờ giống như đang thi chạy cùng với thời gian, nếu như có thể trong khoảng thời gian ngắn có được thực lực cường đại, như vậy theo trí nhớ kiếp trước của mình, trước thời hạn bố cục, lập mưu trước. Về phần vấn đề cơ sở, tiềm lực bản thân, cũng có thể thông qua những thứ khác đề bù lại.
Khi Chung Nguyên suy xét thì rườm rà, nhưng sau khi quyết định sẽ không có chút do dự. Ngay lập tức, trong đầu lại chuyển tới vấn đề Hóa Long Quả.
Hóa Long Quả, chính là thiên địa trân bảo, dược lực cường đại, cũng không phải trực tiếp nhét vào miệng là có thể ăn. Nhưng mà, trên tổng lục thiên tài địa bảo, cũng không nói rõ phương pháp dùng, cho nên, hết thảy đều chỉ có thể dựa vào Chung Nguyên tự mình phán đoán. Tìm người khác hỏi chuyện, Chung Nguyên cũng không nghĩ tới.
Dựa theo đạo lý bình thường, vô luận là loại linh dược nào, kết hợp với những linh dược khác, luyện thành linh đan thì đều là phương pháp tốt nhất. Phương pháp này không những giảm bớt được dược lực hung mãnh, còn ép nguy hiểm tới mức thấp nhất, sử dụng càng thêm hoàn mỹ linh dược. Theo lý lẽ này, Chung Nguyên liền cầm đan phương tổng lục lên, không nhanh không chậm tìm kiếm.
Lý Thiên Phương cho quyển đan phương tổng lục này, bên trong cũng không phải chỉ có tên đan phương và giải thích công hiệu của nó, luyện chế mỗi một loại linh đan cần những dược vật gì cũng đều ghi lại, rất đầy đủ. Do vậy Chung Nguyên kiểm tra cũng thoải mái hơn. Nhưng mà thoải mái thì cũng nhanh thất vọng.
Bởi vì, trên tổng lục ghi lại 831 loại linh đan, không có loại nào dùng Hóa Long Quả, cũng không có một loại nào có công hiệu, có thể trợ giúp chuyển hóa huyết mạch.
Chung Nguyên tuy rằng thất vọng, nhưng mà suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy bình thường. Huyết mạch chuyển hóa, vốn là sự tình luân hồi chuyển thế mới có thể làm được, vốn không thuộc nhân gian, có thể có thiên địa kỳ bảo như Hóa Long Quả xuất thế thì đã là kỳ tích rồi. Lại hy vọng xa vời tiến thêm một điểm thì đúng là có chút lòng tham không đủ.
Không thể luyện chế thành linh đan, phương pháp Chung Nguyên có nghĩ tới chỉ còn lại là ăn sống mà thôi. Ăn sống, chính là biện pháp nguyên thủ nhất, trực tiếp nhất, nếu dược lực ôn hòa, như vậy tự nhiên là nước chảy thành sông, còn nếu dược tính quá bá đạo vậy thì nguy hiểm không thể tránh khỏi.
Nếu chống nổi thì trời cao biển rộng, tăng tiến vùn vụt, không chống nổi thì chỉ có thân tử đạo tiêu.
Trong lòng Chung Nguyên cũng không thiếu máu cờ bạc, tranh đấu, nhưng mà hắn đánh bạc, hắn tranh đấu, điều kiện tiên quyết đều là chuẩn bị đầy đủ, không thể mù quáng, cũng không thể vội vàng. Bởi vì chỉ có như vậy, mới có thể có phần thắng. Khuyết thiếu điểm này, thì hoàn toàn dựa vào vận khí.
Vận khí là loại chuyện huyền diệu nhất trong thiên địa, khó có thể đo lường được, không thể nắm được! Cho nên, không đến sau cùng thì Chung Nguyên sẽ không ký thác vận mệnh mình vào vận khí.
Cho nên, mặc dù hắn chỉ còn lại 1 con đường nuốt sống Hóa Long Quả nhưng mà cũng không vội vàng dùng, mà quyết định, dùng một loại linh dược khác - Cự Lực Thảo.
Cự Lực Thảo, chính là một trong những Thất Bảo Sơn Thất Bảo của quê hương Chung Nguyên, tác dụng đúng như tên gọi, cường tráng thân thể, tăng cường lực lượng. Long tộc, chính là dùng thân thể mạnh mẽ, lực lượng cường đại xưng là Thần thú, Chung Nguyên đoán rằng, trước dùng Cự Lực Thảo sẽ có hiệu quả bổ ích. Cũng chính sau khi tằng cường khí lực, cũng sẽ có tác dụng chịu đựng thống khổ khi dùng thuốc, có chỗ tốt.
Lòng có định kiến, Chung Nguyên lập tức không trì hoãn nữa, lập tức dùng phi phù truyền tin, để cửu cửu La Phong của hắn, giúp hắn thu thập nhiều Cự Lực Thảo một chút.
- - - - - oOo- - - - -
Niềm vui sướng Trong lòng Chung Nguyên không thể diễn tả được! Tuy nhiên, rốt cuộc Chung Nguyên cũng không phải loại người phù phiếm đơn giản, cố nén lại niềm vui sướng trong lòng, lại lần nữa khôi phục bình tĩnh.
Bởi vì, hắn biết rõ, ngay cả mình có được Túy Long Thảo có thể đối phó Tượng Long thì chẳng qua chỉ là từ trong thiên địa xé mở ra được một tia rạng đông mà thôi. Muốn cho tia rạng đông này tiếp tục mở rộng ra, đủ để soi sáng một con đường chân chính trước mắt, thì mình còn phải chuẩn bị và cố gắng rất nhiều.
Chẳng hạn như, hoàn thành nhiệm vụ được thưởng Đệ Nhị Nguyên Thần Pháp, chẳng hạn như, đề cao tu vi tới điều kiện có thể tu luyện Đệ Nhị Nguyên Thần Pháp, lại như, có một kiện pháp khí có thể chống lại Ngũ Vân Đào Hoa Chướng; vân vân, mọi việc như thế. Nếu là những điều kiện tiên quyết này cũng không làm được, vậy thì mặc kệ hắn vạch ra tiền cảnh tốt đẹp như thế nào thì cũng chỉ là trăng dưới nước, hoa trong gương mà thôi.
Chung Nguyên không ngừng suy nghĩ, suy nghĩ ra tất cả chướng ngại mình có thể gặp phải để có thể đạt được thân thể Tượng Long tu luyện thành nguyên thần thứ hai, sau đó, tiến hành so sánh, dàn dựng. Hắn biết rõ, với chút bổn sự ấy của hắn, muốn tiến hành cùng một lúc thì tuyệt đối không thể nào. Cho nên, đối với chuyện này nhất định trù tính một phen, trước hoàn thành hạng mục gì, tiếp hoàn thành hạng mục gì, chỉ có như thế, mới có thể trong thời gian ngắn nhất, dùng hiệu suất cao nhất hoàn thành như điều kiện kia.
Chung Nguyên đứng đó, tự đánh giá hơn nửa canh giờ mới phân tích các loại tình huống một cách trật tự. Tuy nhiên, trong lòng hắn còn có nan đề khiến hắn đau đầu.
Theo Chung Nguyên, những đồ vật cơ sở, nhất định phải hoàn thành trước nhất. Bởi vì chỉ sau khi có cơ sở, hành động kế tiếp đều có tác dụng làm ít công to. Nhưng mà, bây giờ đối với Chung Nguyên mà nói, tính chuyện cơ sở lại có hai kiện: Một là tu luyện hóa Huyết Tu La công, bổ xung chân khí trong minh mạch đầy đủ, đột phá tới Ngưng Sát Kỳ. Còn lại là phải dùng Hóa Long Quả, để mình chuyển hóa thành huyết mạch Long tộc.
Hai cái trước sau đều có lợi và hại!
Trước tu luyện chân khí, đột phá Ngưng Sát, sau đó sử dụng Hóa Long Quả sẽ có tác dụng rất lớn, tương lai chuyển hóa huyết mạch Long tộc, sẽ thay đổi tư chất của mình, sẽ có công hiệu lớn hơn nữa, việc này liên quan tới tương lại và tiềm lực. Nhưng mà, chỉ bằng tốc độ tu luyện của hắn bây giờ, đoán chừng phải mất một năm.
Hơn nữa, đây chỉ tính là cơ sở, cộng thêm hoàn thành cách điều kiện khác, đó chỉ là phỏng đoán. Chân chính thực hiện, chỉ sợ sẽ mất hai ba năm sau. Thời gian dài như thế, rất khó đảm bảo không phát sinh biến cố gì.
Mà dùng Hóa Long Quả chuyển hóa huyết mạch trước, tư chất của hắn ngay lập tức được cải thiện, chính là cái gọi là mài đao bén không sợ đốn củi chậm, có trợ lực này, thời gian hắn đột phá tới cảnh giới Ngưng Sát, nhất định sẽ giảm bớt rất nhiều. Đây là ích lợi, nhưng mà chỗ xấu là dùng ở lúc tu vi quá yếu, chưa lợi dụng được toàn bộ hiệu dụng của Hóa Long Quả, khẳng định sẽ lãng phí rất nhiều, cơ sở cũng sẽ có khiếm khuyết.
Sau một lúc lâu đánh giá, Chung Nguyên rốt cục quyết định, dùng Hóa Long Quả trước. Hắn bây giờ giống như đang thi chạy cùng với thời gian, nếu như có thể trong khoảng thời gian ngắn có được thực lực cường đại, như vậy theo trí nhớ kiếp trước của mình, trước thời hạn bố cục, lập mưu trước. Về phần vấn đề cơ sở, tiềm lực bản thân, cũng có thể thông qua những thứ khác đề bù lại.
Khi Chung Nguyên suy xét thì rườm rà, nhưng sau khi quyết định sẽ không có chút do dự. Ngay lập tức, trong đầu lại chuyển tới vấn đề Hóa Long Quả.
Hóa Long Quả, chính là thiên địa trân bảo, dược lực cường đại, cũng không phải trực tiếp nhét vào miệng là có thể ăn. Nhưng mà, trên tổng lục thiên tài địa bảo, cũng không nói rõ phương pháp dùng, cho nên, hết thảy đều chỉ có thể dựa vào Chung Nguyên tự mình phán đoán. Tìm người khác hỏi chuyện, Chung Nguyên cũng không nghĩ tới.
Dựa theo đạo lý bình thường, vô luận là loại linh dược nào, kết hợp với những linh dược khác, luyện thành linh đan thì đều là phương pháp tốt nhất. Phương pháp này không những giảm bớt được dược lực hung mãnh, còn ép nguy hiểm tới mức thấp nhất, sử dụng càng thêm hoàn mỹ linh dược. Theo lý lẽ này, Chung Nguyên liền cầm đan phương tổng lục lên, không nhanh không chậm tìm kiếm.
Lý Thiên Phương cho quyển đan phương tổng lục này, bên trong cũng không phải chỉ có tên đan phương và giải thích công hiệu của nó, luyện chế mỗi một loại linh đan cần những dược vật gì cũng đều ghi lại, rất đầy đủ. Do vậy Chung Nguyên kiểm tra cũng thoải mái hơn. Nhưng mà thoải mái thì cũng nhanh thất vọng.
Bởi vì, trên tổng lục ghi lại 831 loại linh đan, không có loại nào dùng Hóa Long Quả, cũng không có một loại nào có công hiệu, có thể trợ giúp chuyển hóa huyết mạch.
Chung Nguyên tuy rằng thất vọng, nhưng mà suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy bình thường. Huyết mạch chuyển hóa, vốn là sự tình luân hồi chuyển thế mới có thể làm được, vốn không thuộc nhân gian, có thể có thiên địa kỳ bảo như Hóa Long Quả xuất thế thì đã là kỳ tích rồi. Lại hy vọng xa vời tiến thêm một điểm thì đúng là có chút lòng tham không đủ.
Không thể luyện chế thành linh đan, phương pháp Chung Nguyên có nghĩ tới chỉ còn lại là ăn sống mà thôi. Ăn sống, chính là biện pháp nguyên thủ nhất, trực tiếp nhất, nếu dược lực ôn hòa, như vậy tự nhiên là nước chảy thành sông, còn nếu dược tính quá bá đạo vậy thì nguy hiểm không thể tránh khỏi.
Nếu chống nổi thì trời cao biển rộng, tăng tiến vùn vụt, không chống nổi thì chỉ có thân tử đạo tiêu.
Trong lòng Chung Nguyên cũng không thiếu máu cờ bạc, tranh đấu, nhưng mà hắn đánh bạc, hắn tranh đấu, điều kiện tiên quyết đều là chuẩn bị đầy đủ, không thể mù quáng, cũng không thể vội vàng. Bởi vì chỉ có như vậy, mới có thể có phần thắng. Khuyết thiếu điểm này, thì hoàn toàn dựa vào vận khí.
Vận khí là loại chuyện huyền diệu nhất trong thiên địa, khó có thể đo lường được, không thể nắm được! Cho nên, không đến sau cùng thì Chung Nguyên sẽ không ký thác vận mệnh mình vào vận khí.
Cho nên, mặc dù hắn chỉ còn lại 1 con đường nuốt sống Hóa Long Quả nhưng mà cũng không vội vàng dùng, mà quyết định, dùng một loại linh dược khác - Cự Lực Thảo.
Cự Lực Thảo, chính là một trong những Thất Bảo Sơn Thất Bảo của quê hương Chung Nguyên, tác dụng đúng như tên gọi, cường tráng thân thể, tăng cường lực lượng. Long tộc, chính là dùng thân thể mạnh mẽ, lực lượng cường đại xưng là Thần thú, Chung Nguyên đoán rằng, trước dùng Cự Lực Thảo sẽ có hiệu quả bổ ích. Cũng chính sau khi tằng cường khí lực, cũng sẽ có tác dụng chịu đựng thống khổ khi dùng thuốc, có chỗ tốt.
Lòng có định kiến, Chung Nguyên lập tức không trì hoãn nữa, lập tức dùng phi phù truyền tin, để cửu cửu La Phong của hắn, giúp hắn thu thập nhiều Cự Lực Thảo một chút.
- - - - - oOo- - - - -
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.