Thực Tập Sinh Có Thể Đồng Hành?

Chương 23: Leo Núi _ Trải Nhiệm Hang Quỷ Dữ _ Vượt Thác ( Phần 1)

Dương Thiên Trúc Linh

23/02/2016

* Bây giờ có thể nói là tác giả đag nản viết chuyện về TF bởi vì có nhiều truyện cạnh tranh quá. Vì vậy xin các bạn cho mình lời nhận xét để lấy ý kiến có nên tiếp tục phát triển không hay dừng tại đây, giờ chúng ta vào chuyện thôi*

Địa Điểm: Đỉnh núi nổi tiếng tại Đài LOan, là 1 thắng cảnh

Thời gian: 8h sáng

- Bây giờ tập trung đây, đỉnh núi khá cao này đang chờ chúng ta chinh phục, các em hãy làm những điều cần thiết để có thể leo lên đỉnh núi. Đầu tiên ta ... - Xuân My nhìn cả đám rồi hướng dẫn cách leo núi

" Oáp!!! Cái tòa nhà cao chọc trời xanh lè xanh lét đây có gì thú vị sao???" - nó nghĩ thầm

- Thưa cô! - Tiểu Khải giơ tay - vậy cô có đi cùng tụi em lên đỉnh núi đó không ạ???

- Đương nhiên là không - Xuân My trả lời

- HẢ??? - cả đám hét

- Vậy ai sẽ đảm bảo sự an toàn cho tụi em đây??? - Vương Nguyên gắt lên

- HỬm??? Hỏi ngớ ngẩn. Đương nhiên là tự lực cánh sinh rồi - Xuân My liếc - mau lên đi, dụng cụ đây. Tôi sẽ đi tìm quán nước, ai leo lên tới đỉnh núi đó rồi thì chụp hình lại rồi tiếp tục đi theo hướng chỉ trong bản đồ - Xuân My nói xong quăn cho cả đám 2 cuộn dây thừng, ngoài ra còn có móc leo rồi bỏ đi

- Hờ hờ!!! Dám ức hiếp học sinh mới àh, Đợi đấy, tôi sẽ chinh phục được cho bà coi, MAI VŨ XUÂN MY!!! - nó nói, cố tình nhấn mạnh 4 chữ cuối cùng rồi dựt 1 sợi dây, đeo balô do mình tự chuẩn bị ở khách sạn lên - đi thôi, đứng đó làm gì???

- Ờ ... ờ ... - TFBOYS đồng thanh,có chút sợ sệt

- Anh có chắc con bé sẽ không sao đấy chứ??? - VƯơng Nguyên hỏi

- Chắc ... chắc không sao đâu - Tiểu Khải lắc đầu

Nhóm 2 cũng đag chuẩn bị đi lên. 4 đứa con gái loay hoay mãi chả biết làm sao???

- Người ta ở trên thành phố chớ có phải ở rừng đâu mà biết gì??? HỨ??? Biết vậy thì sẽ không đi rồi!!! - Mỹ Kỳ oán trách

.

.

.

Sự tức giận của nó bao lấp cả sự chán nản làm cho ba người kia thấy lo sợ. Nó lấy dây thừng, cột vào móc leo, tay rung rung

- Tay em bị sao vậy??? - Thiên Tỉ chạy tới nhìn tay nó, phát hiện ra chỗ gân tay đỏ chót - Ê, sao không nói anh biết, nguy hiểm lắm

- Bao nhiêu đây đáng sao??? - nó giựt tay lại - tập trung vào việc leo núi thôi

Thiên Tỉ cũng bó tay

- Để anh giúp em buộc chặt - Tiểu Khải chạy tới hoàn thành công việc nó đang giở

- Qua đây - Vương Nguyên kéo nó qua 1 góc, lấy trong cặp nó ra một miếng băng y tế - nguy hiểm lắm đó

Sau khi sơ cứu thì việc của Tiểu Khải làm cũng hoàn thành

- GIờ làm gì nữa đội trưởng??? - TFBOYS nhìn nó cười

- Hi hi. Đội trưởng gì chứ??? Bây giờ các anh quẳn sợi dây đó lên góc núi bên kia đi - nó nhìn mọi người rồi chỉ đạo

- Ờ, dễ ẹt như cơm bữa, cứ để tụi anh lo, em ngồi đó đi - Câu nói của Tiểu Khải có phần khinh thường đỉnh núi kia

Nhưng mà ... ba con người này quăn miết chả được, cứ quăn là rớt, quăn là rớt. Đúng là người xưa có câu, cái miệng hại chết cái thân mà!!!

Nó đứng dậy, rảo bước về phía ba người

- Khó vậy sao??? - nó lấy dây thử sức, quăn mãi cũng chả được

Bốn con người thở hì hộc, khó khăn

- TA HẬN NGƯƠI!!! - nó hét, quẳn luôn cái dây thừng đi, ai dè trúng ngay góc núi khác

- HỬM!!! Chơi nhau hả trời??? - nó nhướn mày

- OA!!! Thông minh thiệt đó nha!!!! - VƯơng NGuyên đến vỗ vai nó

- May mắn thôi - Thiên Tỉ bước đến - vấn đề là cái đỉnh núi cao ngất trời kia em có dám leo không???



Thiên Tỉ nhắc nhở làm nó sực nhớ, đúng rồi!!! Nó sợ độ cao mà!!! Toi rồi!!!

- GIờ sao đây??? Hay chúng ta quay về - Tiểu Khải bất lực nhìn nó

- Lấy gì bịt mắt em lại đi - nó nói

- Không được. Nguy hiểm lắm. - Thiên Tỉ ngăn cản

- Không sao đâu. Trên các vách núi có bám rong mà, chỉ cần dùng mũi thì em có thể tìm được đường chính xác - nó cười

Xong, mọi người bắt đầu thực hiện, đúng như lời nói, mũi nó thính lắm thì phải ( Tg biết nè, mấy bạn tưởng tượng đến on chó đi^.^).Chẳng mấy chóc nó đã leo lên được đỉnh núi, những người xung quanh đỉnh núi nhìn nó mà cũng phải bái phục, kỉnh nể. BA người kia cũng dần leo lên. Đến nơi thì

- Khát chết đi được - Tiểu Khải nằm dài trên núi

- Đói nữa chứ??? - Vương NGuyên cằn nhằn

- Nè - nó quăn cho mọi người chai nước với bịch bánh - lúc nãy ở dưới núi em mua đó

- Cảm ơn nha, chỉ có Thiên Băng là tốt với bọn anh nhất - Nguyên với Khải nói

- Anh không ăn??? - nó hỏi Thiên Tỉ

- không

.

.

.

Xong, ba người chụp hình lại rồi tiếp tục lên đường. Địa điểm tiếp theo là 1 hang núi khá tối, có phần u ám, bốn người vừa đi vừa vui vẻ hát bài Hao xiang ni ( Rất Nhớ Em: Lưu ý, bài này có lần TBOYS đã cover rồi đăng lên weibo, bạn nào không biết thì lên mạng tra nha, có đó)

Xiang yao chuan song yi feng jian xun gei ni

Wo hao xiang hoa xiang ni

Xiang yao li ke da tong dian hua gei ni

Wo hao xiang hoa xiang ni

Mei tian qi chuang de di yi jian shi qing

Jiu shi hao xiang hao xiang ni

Wu lun qing tian hai shi xia yu dou hao xiang hao xiang ni

*

Mei ci dang wo yi shou wo hao xiang ni ni dou bu xiang xin

Dan que zong ai wen wo you mei you xiang ni

Wo bu dong de tian yan mi yu suo yi zhi shuo hao xiang ni

Fan zheng shuoo lai shuo qu dou zhi xiang rang ni kai xin

**

Hao xiang ni

Hao xiang ni

Hao xiang ni

Hao xiang ni

Shi zhen de zhen de hao xiang ni

Bu shi jia de jia de hao xiang ni

Hao xiang ni

Hao xiang ni



Hao xiang ni

Hao xiang ni

Shi guo li guo li hao xiang ni

Zhen de xi bei xi bei hao xiang ni

Hao xiang ni

Hao xiang ni iiiiiiii~~

...............

Cực khổ cuối cùng đã tới được đỉnh núi ấy

- Thôi. .. thôi ... h .. . hay cúng ta về đi, anh sợ lắm - Vương Nguyên kéo tay nó

- ĐÚng đó, Thiên Băng, anh thấy không nên ...- Tiểu Khải cũng có chút sợ

- Gì chứ??? Tốt thế này sao lại bỏ lỡ được - nó cười nham hiểm - vào thôi, chuyện này sẽ hay lắm đấy!!!

TFBOYS nuốt nước miếng rồi vào theo sau lưng nó

- Ayia!!! - nó hét lên

Ba người kia không biết chuyện gì nên cứ đi tiếp, ai biết được trong cái hang tối tăm đó là 1 ... CON SÔNG

- Làm sao bây giờ??? - Vương Nguyên hoảng sợ

- TÍNH SAO BÂY GIỜ??? - Tiểu Khải hét toán lên

nó mò trong cái balô ra cái đèn pin, bật sáng lên

- Balô đa năng thiệt - Thiên Tỉ cười

Ba người cứ bị cuốn trôi theo dòng nước, nó thì không biết bơi nên theo sau Thiên Tỉ, nhưng khoảng 5 phút sau thì

- Sao tự nhiên em thấy chóng mặt quá - nó lơ mơ

- Em bị sao vậy??? ĐỪng như thế!!! - Tiểu Khải lo lắng

- E ... em ... - nó dần ý thức lại sự việc, bất chợt, nó nhìn xung quanh rồi

CHOANG!!! - nó quăn sợi dây thừng lên trên bờ rồi thả tay Thiên Tỉ, cố kéo lên

- LỐC XOÁY KÌA!!!! - Vương Nguyên hốt hoảng kêu lên

- Thiên Băng!!! Chạy đi, mặc kệ bọn anh, mau lên - Tiểu Khải hét

Nó nhanh chân chạy về phía cơn lốc xoáy

- Làm gì vậy??? Chạy đi!!! - Thiên Tỉ gào lên

Nó mặc cho lời nói, quăn dây thừng về bên kia bờ, ráng giữ thật chặt, vết thương lúc nãy tứa máu ra

Ngay khi TFBOYS gần đến lốc xoáy, nó lều mạng đu dây kéo ba người lên, hét thật lớn

- CÓ CHẾT THÌ CÙNG CHẾT!!!!

Ông trời đúng là phù hộ cho nó mà. Kế hoạch thành công miễn mãng

- Anh nợ em một mạng - Tiểu Khải mừng ôm lấy nó

- Đúng đó - VƯơng Nguyên nói, mắt đỏ hoe

- Chóng mặt quá - nó lắc đầu, cảm nhận được mắt nó đang mờ dần

- Thiên Băng, không sao chứ??? Em bị rắn cắn rồi - Thiên Tỉ phát hiện ra vết cắn ở chân nó

- Thiên Băng, đừng làm anh sợ!!! - Tiểu Khải lay người nó

- Các anh không sao là tốt rồi - nó quan tâm - Đời người nào không có nguy hiểm ... chỉ là... lần ...này...mạo hiểm quá ... mức rồi - nó lơ mơ nói rồi ngất sỉu

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thực Tập Sinh Có Thể Đồng Hành?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook